Hồng Ngũ
Tác giả VW
-
Chương 93: Linh thú
Tên nhóc có dáng người to béo, đôi chân ngắn và khuôn mặt xấu xí. Nó như kẻ điên mà tung một đòn nhắm thẳng vào Bình An
A Lam định giúp đỡ, nhưng chẳng thấy cô đâu nữa. Bình An lúc này đang chui dưới gầm bàn cười khúc khích.
Vì đôi tượng biến mất, đòn đánh của nhóc ta lao vào bục giảng. Thật ra ma thuật tên béo đó không phải loại giỏi giang gì nên mọi thứ vẫn y nguyên. Chỉ có điều cô giáo vừa bước vào đã thấy cảnh này, đương nhiên tức giận.Học viên tự ý sử dụng ma thuật gây mất trật từ, đây là chưa tôn trọng giáo viên đi. Bình An ló ló đầu lên, lè lưới với cậu ta. Mặc dù muốn động thủ, nhưng nó vẫn phải kiềm chế vì có người lớn ở đây.
Giáo huấn đám học viên một trận rồi trực tiếp nói: “ hôm nay, các em sẽ được dẫn dắt linh thú của mình. Như tôi đã nói, đây là sự kiện quan trọng trong quá trình luyện ma thuật của các em. Hãy tập trung nhất có thể”
Nói rồi, cô giáo dễ dàng ra lạnh cho linh thú của mình xuất đầu lộ diện. Một chú hươi với bộ lông nâu xẫm, đôi mắt đen láy như chứa đựng những vì sao. Chiếc đuôi phát sáng đẹp ơi là đẹp.
Bình An vô cùng thích thú, cô rất muốn biết linh thú của cô sẽ như thế nào.
Mọi người được dịch truyển đến sân lớn đầy hoa cỏ. Các bạn được chia theo nhóm để hỗ trợ lẫn nhau
Vì đã học qua lí thuyết, đa số đều thấy việc này dễ dàng trừ Bình An.
Bỗng, đám học viên hò hét. Bình An tò mò quay sang thì nhận ra nữ chủ. Nàng ấy được một lượng ma thuật lớn bao quanh. Mái tóc vàng kim tung bay và đôi mắt đá quý khép lại.
Một quả cầu khổng lồ bị nứt ra, bóng dáng linh thú xuất hiện.
Chú chim xinh đẹp sở hữu bộ lông hồng ngọc. đôi mắt bạc đầy kiêu ngạo và mê người. Nó vỗ vỗ đôi cách rực rỡ của mình rồi hót lên vài tiếng.
Bạch uyển ôn nhu cười, xoa đầu nó. Chú chim không tránh né, cọ cọ vào tay nàng. Mấy tên nam chính chạy tới, tự ý động vào người chú chim để lấy le với nàng. Nhưng linh thú chỉ thân cận với chủ nhân của mình, nó cắn vào tay đám con trai rồi liên tục đập cánh.
Cô giáo thập phần vui vẻ. Người dễ dàng dất dắt linh thú phải có năng lực trời ban hoặc rất mạnh mẽ. Xem ra Bạch Uyển có ma thuật vượt trội hơn bạn đồng trang lứa.
Các học viên nhìn nàng đầy ngưỡng mộ. Họ có gắng nhập tâm để dẫn dắt linh thú của mình. Nhưng đây không phải việc dễ dàng, ngoài nữ chủ thì chưa ai làm được.
Sau đó, các nam chính bắt đầu kiểm soát được ma thuật. Với hào quang nhân vật chính, họ cũng tạo ra được linh thú của mỗi người.
Đầu tiên là một con hổ trắng. Sau đó là gấu nâu và hắc sói. Bình An nhìn chúng trong dáng vẻ to lớn mà thập phần thèm thòm. Ước gì linh thú của cô thật hoành tráng, thật đẹp và mạnh mẽ thì tốt biết mấy.
Nhưng cả buổi học, chỉ có vài người thành công dẫn dắt được linh thú. Đương nhiên không có Bình An.
Cô giáo cũng không vội ôn tồn nói với học sinh rằng: “ đây không phải chuyện nói làm được là làm được. Các em cố gắng tập trung nhất có thể, dần dần sẽ kiểm soát tốt”
Bỗng, Bình An cảm thấy cơ thể lâng lâng. Hai mắt mệt mọi nhắm lại vàn bàn tay không tự chủ mà tạo ra những tia sáng lấp lánh.Bình An run rẩy, cô chỉ làm bừa vài cái mà đã thành công sao? A Lam ngạc nhiên, lớn giọng cổ vũ cô.
Hào quang rực rỡ, ánh sáng xinh đẹp như bầu trời ngày mới. Bình An mơ mơ màng màng, nhìn thứ nhỏ con trước mặt.
Một chú cáo có bộ lông màu cam, mắt ngọc như từ Bình An điêu khắc mà ra. Răng nanh khả ái, cái miệng ngáp ngáp như buồn ngủ.
What? Linh thú ngầu lòi của cô đâu, mạnh mẽ và hoành tráng đâu?
So với các bạn, cáo con là bé nhất. Bình An chọt chọt má linh thú, cáo con không thèm đếm xỉa. Mọi người tò mò ngắm nghía. Phải công nhận cáo và chủ của nó rất giống nhau, cũng thật khả ái. Chỉ có điều chẳng ai thích tính cô.
A Lam định giúp đỡ, nhưng chẳng thấy cô đâu nữa. Bình An lúc này đang chui dưới gầm bàn cười khúc khích.
Vì đôi tượng biến mất, đòn đánh của nhóc ta lao vào bục giảng. Thật ra ma thuật tên béo đó không phải loại giỏi giang gì nên mọi thứ vẫn y nguyên. Chỉ có điều cô giáo vừa bước vào đã thấy cảnh này, đương nhiên tức giận.Học viên tự ý sử dụng ma thuật gây mất trật từ, đây là chưa tôn trọng giáo viên đi. Bình An ló ló đầu lên, lè lưới với cậu ta. Mặc dù muốn động thủ, nhưng nó vẫn phải kiềm chế vì có người lớn ở đây.
Giáo huấn đám học viên một trận rồi trực tiếp nói: “ hôm nay, các em sẽ được dẫn dắt linh thú của mình. Như tôi đã nói, đây là sự kiện quan trọng trong quá trình luyện ma thuật của các em. Hãy tập trung nhất có thể”
Nói rồi, cô giáo dễ dàng ra lạnh cho linh thú của mình xuất đầu lộ diện. Một chú hươi với bộ lông nâu xẫm, đôi mắt đen láy như chứa đựng những vì sao. Chiếc đuôi phát sáng đẹp ơi là đẹp.
Bình An vô cùng thích thú, cô rất muốn biết linh thú của cô sẽ như thế nào.
Mọi người được dịch truyển đến sân lớn đầy hoa cỏ. Các bạn được chia theo nhóm để hỗ trợ lẫn nhau
Vì đã học qua lí thuyết, đa số đều thấy việc này dễ dàng trừ Bình An.
Bỗng, đám học viên hò hét. Bình An tò mò quay sang thì nhận ra nữ chủ. Nàng ấy được một lượng ma thuật lớn bao quanh. Mái tóc vàng kim tung bay và đôi mắt đá quý khép lại.
Một quả cầu khổng lồ bị nứt ra, bóng dáng linh thú xuất hiện.
Chú chim xinh đẹp sở hữu bộ lông hồng ngọc. đôi mắt bạc đầy kiêu ngạo và mê người. Nó vỗ vỗ đôi cách rực rỡ của mình rồi hót lên vài tiếng.
Bạch uyển ôn nhu cười, xoa đầu nó. Chú chim không tránh né, cọ cọ vào tay nàng. Mấy tên nam chính chạy tới, tự ý động vào người chú chim để lấy le với nàng. Nhưng linh thú chỉ thân cận với chủ nhân của mình, nó cắn vào tay đám con trai rồi liên tục đập cánh.
Cô giáo thập phần vui vẻ. Người dễ dàng dất dắt linh thú phải có năng lực trời ban hoặc rất mạnh mẽ. Xem ra Bạch Uyển có ma thuật vượt trội hơn bạn đồng trang lứa.
Các học viên nhìn nàng đầy ngưỡng mộ. Họ có gắng nhập tâm để dẫn dắt linh thú của mình. Nhưng đây không phải việc dễ dàng, ngoài nữ chủ thì chưa ai làm được.
Sau đó, các nam chính bắt đầu kiểm soát được ma thuật. Với hào quang nhân vật chính, họ cũng tạo ra được linh thú của mỗi người.
Đầu tiên là một con hổ trắng. Sau đó là gấu nâu và hắc sói. Bình An nhìn chúng trong dáng vẻ to lớn mà thập phần thèm thòm. Ước gì linh thú của cô thật hoành tráng, thật đẹp và mạnh mẽ thì tốt biết mấy.
Nhưng cả buổi học, chỉ có vài người thành công dẫn dắt được linh thú. Đương nhiên không có Bình An.
Cô giáo cũng không vội ôn tồn nói với học sinh rằng: “ đây không phải chuyện nói làm được là làm được. Các em cố gắng tập trung nhất có thể, dần dần sẽ kiểm soát tốt”
Bỗng, Bình An cảm thấy cơ thể lâng lâng. Hai mắt mệt mọi nhắm lại vàn bàn tay không tự chủ mà tạo ra những tia sáng lấp lánh.Bình An run rẩy, cô chỉ làm bừa vài cái mà đã thành công sao? A Lam ngạc nhiên, lớn giọng cổ vũ cô.
Hào quang rực rỡ, ánh sáng xinh đẹp như bầu trời ngày mới. Bình An mơ mơ màng màng, nhìn thứ nhỏ con trước mặt.
Một chú cáo có bộ lông màu cam, mắt ngọc như từ Bình An điêu khắc mà ra. Răng nanh khả ái, cái miệng ngáp ngáp như buồn ngủ.
What? Linh thú ngầu lòi của cô đâu, mạnh mẽ và hoành tráng đâu?
So với các bạn, cáo con là bé nhất. Bình An chọt chọt má linh thú, cáo con không thèm đếm xỉa. Mọi người tò mò ngắm nghía. Phải công nhận cáo và chủ của nó rất giống nhau, cũng thật khả ái. Chỉ có điều chẳng ai thích tính cô.