Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70: Linh vật của Hùng Thiên
Ngày hôm sau Nhật Ly tới công ty, vô số lời dị nghị về cô đã bị kẻ nào đó ác ý tung lên nhóm riêng của nhân viên.
Lúc mở gmail lên Nhật Ly liền đọc được.
Vốn dĩ cái vị trí thư ký riêng của sếp tổng đã đủ gây chú ý và ghen tị ngay từ khi Nhật Ly ăn may trúng tuyển vào Hùng Thiên rồi. Sau đó lại thêm vụ việc ở đám cưới của Bích Liên, danh tính của cô đã bị đào ra, điều này nhanh chóng tạo lên tin đồn Nhật Ly dùng giao dịch tình ái.
Hàng loạt công kích bằng lời đả kích tới con người và nhân phẩm của Nhật Ly. Khối người vì ghen tị mà không ngại ngần phóng đại sự việc lên, thêm mắm dặm muối đắp ra một hình ảnh về Nhật Ly là người buôn hoa bán phấn có tiếng từng bị cha mẹ đuổi ra khỏi nhà vì tật xấu này…
Tất nhiên là ngấm ngầm nói và ganh tị trong hội nhóm chứ không dám công khai; mà đen đủi thay Nhật ly cũng là thành viên trong đó. Bởi vì lúc ký hợp đồng Tùng đã tạo và thêm luôn gmail nhân viên của cô vào.
Cảm xúc của cô vào lúc này không ngôn từ nào có thể diễn tả nổi.
Nhật Ly lướt qua những chủ đề nhận được nhiều sự quan tâm nhất như:
Nhân viên ưu tiên đặc biệt của sếp, cả tháng chỉ cần đi làm một vài ngày.
Vị trí làm việc mong đợi nhất tại Hùng Thiên.
Dịch vụ chăm sóc đặc biệt chỉ dành cho sếp tổng
…
Đúng là ở đâu rồi cũng sẽ có thị phi! Nhật Ly thở dài đóng nhóm thảo luận lại rồi sắp xếp công việc của mình.
Bọn họ nói tuy không đúng nhưng cũng chẳng sai, chính là cô đang cảm thấy chột dạ.
Nằm không cũng trúng đạn, nỗi oan Thị Mầu này đúng là khó lòng rửa sạch.
Nhật Ly cũng chỉ biết chấp nhận, im lặng chịu đựng mà thôi.
Đúng lúc này mail của cô hiện lên tin nhắn, từ một địa chỉ lạ.
Nhật Ly tò mò bật lên xem.
[Em, chuyện của em và tổng giám đốc là thật hay sao?]
Đứa thần kinh nào hỏi thế nhỉ, ngu gì mà chịu thừa nhận? Nhật Ly đóng tin nhắn lại, nhưng chưa tới mười giây sau nó lại nhấp nháy sáng.
[Anh Vinh đây, em đang là nhân tình của sếp? Xin lỗi vì đã hỏi thẳng em như thế này, nhưng anh thực sự rất muốn được biết.]
Nhật Ly đọc xong, lại rơi vào trầm tư. Nói “không” thì anh ta lại được nước lấn tới làm phiền mà chắc gì đã tin. Cơ mà nói “phải” vậy chính là trực tiếp thừa nhận bản thân chính là loại phụ nữ lẳng lơ chuyên đi câu dẫn đàn ông như tin đồn kia hay sao?
Im lặng là vàng. Nhật Ly lại đóng tin nhắn.
[Em không nói gì tức là đã thừa nhận!!!] Vinh hờn dỗi gửi đến một tin nữa kèm theo icon giận dữ.
“Ở, cái loại dở hơi này! Tôi với anh là cái quái gì của nhau đâu mà bày đặt tra khảo xong rồi giận dỗi?” Nhật Ly trợn mắt lẩm bẩm.
“Ai dở hơi?” Tuấn Kiệt ngồi bên kia đột nhiên hỏi. Anh cũng vừa lướt xem qua toàn bộ nội dung trong nhóm.
Cũng đã cho Tùng xử lý hợp đồng vài kẻ dám đồn đoán lung tung gây chia rẽ nội bộ.
Cả cái Hùng Thiên này lập lên chỉ để làm cái cớ che chở cho người phụ nữ của anh, vậy mà đám nhân viên kia dám ngấm ngầm công kích, ăn gan hùm hay sao?
Tùng lén lút thở dài, đúng là lũ ngu không hiểu chuyện.
Tổng giám đốc coi Nhật Ly như linh vật của Hùng Thiên, thiên vị cô ấy rõ ràng như mặt trời ban ngày thế kia, mắt có mù thì cũng phải cảm nhận được ánh sáng và nhiệt độ tỏa ra chứ! Đằng này, lại còn ngang nhiên nói xấu người ta, chết cũng không oan.
Mà hiện tại, linh vật của Hùng Thiên trong suy nghĩ của Tùng còn đang sửng sốt trước câu hỏi bất ngờ của Tuấn Kiệt chưa biết đáp lại ra sao. Sắc mặt thanh lãnh của cô cùng đôi mắt đen bình thản cũng lóe lên một tia ngại ngùng.
Mãi lâu sau Tuấn Kiệt mới nghe thấy câu trả lời: “À, tôi định nói là trưa nay anh tự ăn cơm một mình đi nhé, tôi về nhà ăn rồi chiều nghỉ tới chỗ thử vai. Thật ngại quá, vì tôi đã xin nghỉ quá nhiều. Nếu được thì tháng này tôi sẽ không nhận lương nữa.”
Tuấn Kiệt cau mày nói: “Em nghỉ theo tiêu chuẩn của nhân viên công ty, chế độ tai nạn rủi ro hoàn toàn nằm trong điều lệ; trưa ăn cơm ở đây rồi sang phòng anh nghỉ ngơi, chiều anh sẽ chở em tới trường quay.”
“Không cần, tôi sẽ tự đi.” Anh lại muốn làm cái đuôi đi theo tôi làm gì?
“Anh có chút việc ở bên đó nên tiện đường.” Tuấn Kiệt mỉm cười đáp lại. “Đừng làm anh phải dùng biện pháp mạnh.”
“…” Mạnh? Là gì?
***
Buổi thử vai của đoàn làm phim được diễn ra tại trường quay riêng nằm trong dự án điện ảnh mới nhất mà Tuấn Kiệt mới triển khai.
Anh sẽ làm một bước đệm thuận lợi cho sự nghiệp của Nhật Ly, dành cho cô những gì tốt đẹp nhất.
Lúc này ở đây đã có khá nhiều người tu tập tại sảnh chờ phía ngoài, Nhật Ly bước xuống xe cảm ơn Tuấn Kiệt rồi đi vào.
Chiếc xe sang vừa rời đi, vô số ánh mắt đã lập tức đổ dồn vào cô gái xinh đep trong bộ đồ công sở không nhìn ra là của thương hiệu nào kia, lời bàn tán cũng theo đó vang lên, cũng có không ít câu châm chọc mỉa mai cô là bình hoa di động của một ông chủ nào đó tới đây để mua vui.
Cái vòng tròn này là nơi sản sinh ra nhiều tin đồn bát quái nhất.
Nhật Ly chả để ý, cứ thản nhiên đi qua đám người vào phía trong tìm Ngọc Hà.
Lúc này cô ấy đang ở trong phòng riêng nói chuyện cùng với những người chủ chốt của đoàn làm phim. Nhật Ly đứng trước cảnh cửa cũng đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ vọng ra.
“Cộc, cộc, cộc!” Cô đưa tay gõ.
“Vào đi!” Giọng nói của một người đàn ông vang lên.
Nhật Ly đẩy cửa ra liền nhìn thấy tầm bốn năm người đang ngồi tại bàn nước ngay đó. Cô cúi đầu lễ phép chào: “Em là Nhật Ly.”
“Vào đây đi!” Ngọc Hà vẫy tay gọi.
Nhật Ly ngước mắt nhìn lại liền thấy cô ấy đang ngồi phía trong, cô lập tức mỉm cười đi tới.
“Anh Trung, em giới thiệu với mọi người đây chính là tác giả của bộ truyện Trả Nợ Cho Ma Long đó. Con bé này nó hay xấu hổ nên nhìn có vẻ ít nói chứ tính cách cũng không khô khan đâu.” Ngọc Hà tranh thủ lăng xê cho tác giả của mình. Sau đó cô ấy nhìn Nhật Ly nháy mắt.
“Em chào mọi người ạ!” Nhật Ly nghe giới thiệu của Ngọc Hà xong, không xấu hổ cũng thành xấu hổ, chẳng dám nói thêm câu gì.
“Anh đã rất tò mò về người sáng tạo ra câu chuyện đó, hôm nay mới được gặp em, đúng là rất trẻ.” Đạo diễn Khắc Trung thân thiện giơ tay ra phía trước. “Anh là đạo diễn của bộ phim.”
“Anh là biên kịch, có nhiều tình tiết cần làm rõ, lát cho anh cách thức liên lạc nhé!” Công Vệt cũng giơ tay ra chào.1
“Còn đây là quay phim và người phụ trách đạo cụ.” Khắc Trung tiếp lời giới thiệu nốt hai người còn lại.
Nhật Ly gật đầu nói: “Em cảm ơn mọi người!”
“Đến đông đủ rồi thì bắt đầu đi thôi. Hôm nay chúng ta cần chọn nam nữ chính. Hi vọng mọi chuyện thuận lợi.” Khắc Trung với lấy hộp dâu tây bỏ vào tay Nhật Ly rồi đứng lên: “Em cứ thoải mái đi, người nào phù hợp thì gật đầu là được.”
Nhật Ly nhìn hộp dâu, [Đây là hối lộ hay là coi cô như trẻ con mà đưa quà gặp mặt?]
“Vâng ạ.” Cô đáp lại.
Đoàn người ngồi thêm một lát rồi đứng lên tiến sang phòng thử vai ở bên cạnh.
Lúc mở gmail lên Nhật Ly liền đọc được.
Vốn dĩ cái vị trí thư ký riêng của sếp tổng đã đủ gây chú ý và ghen tị ngay từ khi Nhật Ly ăn may trúng tuyển vào Hùng Thiên rồi. Sau đó lại thêm vụ việc ở đám cưới của Bích Liên, danh tính của cô đã bị đào ra, điều này nhanh chóng tạo lên tin đồn Nhật Ly dùng giao dịch tình ái.
Hàng loạt công kích bằng lời đả kích tới con người và nhân phẩm của Nhật Ly. Khối người vì ghen tị mà không ngại ngần phóng đại sự việc lên, thêm mắm dặm muối đắp ra một hình ảnh về Nhật Ly là người buôn hoa bán phấn có tiếng từng bị cha mẹ đuổi ra khỏi nhà vì tật xấu này…
Tất nhiên là ngấm ngầm nói và ganh tị trong hội nhóm chứ không dám công khai; mà đen đủi thay Nhật ly cũng là thành viên trong đó. Bởi vì lúc ký hợp đồng Tùng đã tạo và thêm luôn gmail nhân viên của cô vào.
Cảm xúc của cô vào lúc này không ngôn từ nào có thể diễn tả nổi.
Nhật Ly lướt qua những chủ đề nhận được nhiều sự quan tâm nhất như:
Nhân viên ưu tiên đặc biệt của sếp, cả tháng chỉ cần đi làm một vài ngày.
Vị trí làm việc mong đợi nhất tại Hùng Thiên.
Dịch vụ chăm sóc đặc biệt chỉ dành cho sếp tổng
…
Đúng là ở đâu rồi cũng sẽ có thị phi! Nhật Ly thở dài đóng nhóm thảo luận lại rồi sắp xếp công việc của mình.
Bọn họ nói tuy không đúng nhưng cũng chẳng sai, chính là cô đang cảm thấy chột dạ.
Nằm không cũng trúng đạn, nỗi oan Thị Mầu này đúng là khó lòng rửa sạch.
Nhật Ly cũng chỉ biết chấp nhận, im lặng chịu đựng mà thôi.
Đúng lúc này mail của cô hiện lên tin nhắn, từ một địa chỉ lạ.
Nhật Ly tò mò bật lên xem.
[Em, chuyện của em và tổng giám đốc là thật hay sao?]
Đứa thần kinh nào hỏi thế nhỉ, ngu gì mà chịu thừa nhận? Nhật Ly đóng tin nhắn lại, nhưng chưa tới mười giây sau nó lại nhấp nháy sáng.
[Anh Vinh đây, em đang là nhân tình của sếp? Xin lỗi vì đã hỏi thẳng em như thế này, nhưng anh thực sự rất muốn được biết.]
Nhật Ly đọc xong, lại rơi vào trầm tư. Nói “không” thì anh ta lại được nước lấn tới làm phiền mà chắc gì đã tin. Cơ mà nói “phải” vậy chính là trực tiếp thừa nhận bản thân chính là loại phụ nữ lẳng lơ chuyên đi câu dẫn đàn ông như tin đồn kia hay sao?
Im lặng là vàng. Nhật Ly lại đóng tin nhắn.
[Em không nói gì tức là đã thừa nhận!!!] Vinh hờn dỗi gửi đến một tin nữa kèm theo icon giận dữ.
“Ở, cái loại dở hơi này! Tôi với anh là cái quái gì của nhau đâu mà bày đặt tra khảo xong rồi giận dỗi?” Nhật Ly trợn mắt lẩm bẩm.
“Ai dở hơi?” Tuấn Kiệt ngồi bên kia đột nhiên hỏi. Anh cũng vừa lướt xem qua toàn bộ nội dung trong nhóm.
Cũng đã cho Tùng xử lý hợp đồng vài kẻ dám đồn đoán lung tung gây chia rẽ nội bộ.
Cả cái Hùng Thiên này lập lên chỉ để làm cái cớ che chở cho người phụ nữ của anh, vậy mà đám nhân viên kia dám ngấm ngầm công kích, ăn gan hùm hay sao?
Tùng lén lút thở dài, đúng là lũ ngu không hiểu chuyện.
Tổng giám đốc coi Nhật Ly như linh vật của Hùng Thiên, thiên vị cô ấy rõ ràng như mặt trời ban ngày thế kia, mắt có mù thì cũng phải cảm nhận được ánh sáng và nhiệt độ tỏa ra chứ! Đằng này, lại còn ngang nhiên nói xấu người ta, chết cũng không oan.
Mà hiện tại, linh vật của Hùng Thiên trong suy nghĩ của Tùng còn đang sửng sốt trước câu hỏi bất ngờ của Tuấn Kiệt chưa biết đáp lại ra sao. Sắc mặt thanh lãnh của cô cùng đôi mắt đen bình thản cũng lóe lên một tia ngại ngùng.
Mãi lâu sau Tuấn Kiệt mới nghe thấy câu trả lời: “À, tôi định nói là trưa nay anh tự ăn cơm một mình đi nhé, tôi về nhà ăn rồi chiều nghỉ tới chỗ thử vai. Thật ngại quá, vì tôi đã xin nghỉ quá nhiều. Nếu được thì tháng này tôi sẽ không nhận lương nữa.”
Tuấn Kiệt cau mày nói: “Em nghỉ theo tiêu chuẩn của nhân viên công ty, chế độ tai nạn rủi ro hoàn toàn nằm trong điều lệ; trưa ăn cơm ở đây rồi sang phòng anh nghỉ ngơi, chiều anh sẽ chở em tới trường quay.”
“Không cần, tôi sẽ tự đi.” Anh lại muốn làm cái đuôi đi theo tôi làm gì?
“Anh có chút việc ở bên đó nên tiện đường.” Tuấn Kiệt mỉm cười đáp lại. “Đừng làm anh phải dùng biện pháp mạnh.”
“…” Mạnh? Là gì?
***
Buổi thử vai của đoàn làm phim được diễn ra tại trường quay riêng nằm trong dự án điện ảnh mới nhất mà Tuấn Kiệt mới triển khai.
Anh sẽ làm một bước đệm thuận lợi cho sự nghiệp của Nhật Ly, dành cho cô những gì tốt đẹp nhất.
Lúc này ở đây đã có khá nhiều người tu tập tại sảnh chờ phía ngoài, Nhật Ly bước xuống xe cảm ơn Tuấn Kiệt rồi đi vào.
Chiếc xe sang vừa rời đi, vô số ánh mắt đã lập tức đổ dồn vào cô gái xinh đep trong bộ đồ công sở không nhìn ra là của thương hiệu nào kia, lời bàn tán cũng theo đó vang lên, cũng có không ít câu châm chọc mỉa mai cô là bình hoa di động của một ông chủ nào đó tới đây để mua vui.
Cái vòng tròn này là nơi sản sinh ra nhiều tin đồn bát quái nhất.
Nhật Ly chả để ý, cứ thản nhiên đi qua đám người vào phía trong tìm Ngọc Hà.
Lúc này cô ấy đang ở trong phòng riêng nói chuyện cùng với những người chủ chốt của đoàn làm phim. Nhật Ly đứng trước cảnh cửa cũng đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ vọng ra.
“Cộc, cộc, cộc!” Cô đưa tay gõ.
“Vào đi!” Giọng nói của một người đàn ông vang lên.
Nhật Ly đẩy cửa ra liền nhìn thấy tầm bốn năm người đang ngồi tại bàn nước ngay đó. Cô cúi đầu lễ phép chào: “Em là Nhật Ly.”
“Vào đây đi!” Ngọc Hà vẫy tay gọi.
Nhật Ly ngước mắt nhìn lại liền thấy cô ấy đang ngồi phía trong, cô lập tức mỉm cười đi tới.
“Anh Trung, em giới thiệu với mọi người đây chính là tác giả của bộ truyện Trả Nợ Cho Ma Long đó. Con bé này nó hay xấu hổ nên nhìn có vẻ ít nói chứ tính cách cũng không khô khan đâu.” Ngọc Hà tranh thủ lăng xê cho tác giả của mình. Sau đó cô ấy nhìn Nhật Ly nháy mắt.
“Em chào mọi người ạ!” Nhật Ly nghe giới thiệu của Ngọc Hà xong, không xấu hổ cũng thành xấu hổ, chẳng dám nói thêm câu gì.
“Anh đã rất tò mò về người sáng tạo ra câu chuyện đó, hôm nay mới được gặp em, đúng là rất trẻ.” Đạo diễn Khắc Trung thân thiện giơ tay ra phía trước. “Anh là đạo diễn của bộ phim.”
“Anh là biên kịch, có nhiều tình tiết cần làm rõ, lát cho anh cách thức liên lạc nhé!” Công Vệt cũng giơ tay ra chào.1
“Còn đây là quay phim và người phụ trách đạo cụ.” Khắc Trung tiếp lời giới thiệu nốt hai người còn lại.
Nhật Ly gật đầu nói: “Em cảm ơn mọi người!”
“Đến đông đủ rồi thì bắt đầu đi thôi. Hôm nay chúng ta cần chọn nam nữ chính. Hi vọng mọi chuyện thuận lợi.” Khắc Trung với lấy hộp dâu tây bỏ vào tay Nhật Ly rồi đứng lên: “Em cứ thoải mái đi, người nào phù hợp thì gật đầu là được.”
Nhật Ly nhìn hộp dâu, [Đây là hối lộ hay là coi cô như trẻ con mà đưa quà gặp mặt?]
“Vâng ạ.” Cô đáp lại.
Đoàn người ngồi thêm một lát rồi đứng lên tiến sang phòng thử vai ở bên cạnh.