Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 11: Mang thai
Thảo Vy đã mang thai năm tháng, hôm nay nàng được cha mình chở đi khám thai và cả hai đang trên đường trở về nhà, từ ngày nàng làm vợ thay cho mẹ mình mới biết cảm giác bụng mang dạ chửa là như thế nào. Thảo Vy xuống xe được Bảo Duy dìu dỡ, nàng muốn bước nhanh vào nhà để nghỉ ngơi nhưng vì bụng nhô hơi to nên không thể nào đi nhanh hơn được đành để cha mình dìu đi.
Thảo Vy rất vui vì đã có thai với cha mình
Khung cảnh nhà Thảo Vy vẫn vậy chỉ là từ khi mẹ nàng bỏ đi thì nàng và cha mình phải sống nương tựa vào nhau, cha nàng đã phải làm nhiều việc để chăm sóc Thảo Vy, ban ngày Bảo Duy làm nhân viên công ty, công việc vất vả, lại còn làm thêm, việc chăm sóc người vợ còn đang thành niên cũng là điều cực hình với anh, nhiều lúc không thể nghĩ có thể làm tiếp được mà nghĩ đến Thảo Vy lại cố gắng được. Còn bé Vy khi đi học về liền thực hiện bổn phận của một người vợ đó là nấu ăn, giặt giũ, quét dọn nhà cửa,… buổi tối khi học bài xong thì cùng cha mình làm tình.
Rồi đến một ngày Bảo Duy thấy con gái có những triệu chứng như nôn khan, mặt xanh xao mấy ngày liên tếp mới đưa con gái đi khám ở một nơi kín đáo và bảo mật thông tin vô cùng tốt. Bác sĩ ở đó lại là bạn rất thân của Bảo Duy, sau khi khám cho Thảo Vy thì vị bác sĩ kết luận là nàng đã có thai khiến cho Bảo Duy rất vui mừng vì anh và con gái cuối cùng đã có trái ngọt.
Sau khi dìu Thảo Vy ngồi ghế sopha ở phòng khách, Bảo Duy bật quạt, bật điều hòa cho Thảo Vy rồi anh nói với nàng: “Em nghỉ ngơi một lát nhé, anh ra vườn một lát.”
Rồi đến một ngày Bảo Duy thấy con gái có những triệu chứng như nôn khan, mặt xanh xao mấy ngày liên tếp mới đưa con gái đi khám ở một nơi kín đáo và bảo mật thông tin vô cùng tốt. Bác sĩ ở đó lại là bạn rất thân của Bảo Duy, sau khi khám cho Thảo Vy thì vị bác sĩ kết luận là nàng đã có thai khiến cho Bảo Duy rất vui mừng vì anh và con gái cuối cùng đã có trái ngọt.
Sau khi dìu Thảo Vy ngồi ghế sopha ở phòng khách, Bảo Duy bật quạt, bật điều hòa cho Thảo Vy rồi anh nói với nàng: “Em nghỉ ngơi một lát nhé, anh ra vườn một lát.”
Thảo Vy mỉm cười dịu dàng đáp lại: “Ừm, anh đi đi.”
Ngồi một lát, không thấy Bảo Duy quay lại, Thảo Vy khệ nệ từng bước đi xuống sân vườn thì thấy cha mình đang lúi húi làm vườn.
“Anh làm gì vậy?” Thảo Vy hỏi.
Nghe thấy giọng nói của Thảo Vy, Bảo Duy giật mình ngẩng lên, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ: “Anh trồng ít khoai mà em thích, sao em lại ra đây, không phải đang ngồi nghỉ sao?”
Vừa nói anh vừa tất tả chạy đến bên Thảo Vy. Nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của nàng, Bảo Duy cảm thấy thật hạnh phúc khi con gái anh giờ đây đã trở thành vợ của mình, trời bên ngoài rất nóng nên anh đưa Thảo Vy về lại phòng khách, rồi tất tả đi lấy một chậu nước mát lạnh, cô bé vốc từng vốc nước mát lên rửa mặt, Bảo Duy nhẹ nhàng cầm khăn giúp nàng lau nước trên mặt, và cổ của nàng. Thảo Vy hạnh phúc trìu mến ngắm nhìn cha mình đang nhẹ nhàng chăm sóc cho mình…
“Sau này không được ra ngoài giữa trưa nghe chưa, thời tiết nắng nóng lắm đó. Nếu chẳng may em có gì sao anh sống nổi.” Bảo Duy vừa trách vừa lau gáy cho con gái.
Thảo Vy nhẹ nhàng đáp: “Dạ, em biết rồi.”
Bảo Duy nhúng chiếc khăn ướt rồi vắt nhẹ để chiếc khăn bớt nước rồi đưa Thảo Vy để nàng lau người, còn anh lại tất tả xuống bếp chắc lại đi pha nước chanh đường cho vợ mình đây, Thảo Vy cởi bỏ đầm bầu hai dây cùng quần áo lót ra khỏi người để lau mình, cảm giác lành lạnh của nước làm cô bé bớt mệt mỏi đi rất nhiều, khi Thảo Vy đang lau cơ thể của mình thì cha nàng bưng một cốc nước đi vào. Thảo Vy khẽ ửng đỏ, nhìn Bảo Duy mỉm cười, cảm xúc lại ùa về trong nàng, Thảo Vy đã khoả thân hoàn toàn, cảm giác cha đang ngắm nhìn mình làm nàng cảm thấy hạnh phúc.
“Em mập hơn một chút, nhưng bộ dạng này càng làm em quyến rũ hơn đó.” Bảo Duy nhìn thân thể đang mang thai của Thảo Vy chân thành tán thưởng, trong lời nói có chút ấm áp. Thân thể nàng vẫn thế chỉ khác là hai bầu vú to hơn chút vì chứa sữa và bụng thì đang to ra vì đang chứa hạt giống tình yêu của nàng và Bảo Duy. Thảo Vy cầm ly nước chanh đường cha nàng mới pha, làm một hơi, cơn nóng mùa hè như giảm bớt, nhưng trong lòng lại rạo rực, người nàng như nóng lên ham muốn tình dục, hai má Thảo Vy càng đỏ lên, cất tiếng: “Em nhớ, nhớ côn thịt của chồng.”
“Bụng em lớn như vậy, đừng vận động mạnh, để anh chăm sóc cho em.” Nói rồi Bảo Duy cúi xuống bế Thảo Vy lên, nàng hai tay ôm lấy cổ anh, nhìn vào mắt cha mình, đôi mắt tràn đầy tình yêu, tình thương đối với Thảo Vy, lời nói ấm áp của anh khiến tim nàng đập loạn xạ, Thảo Vy không nhịn được nữa nghểnh cổ hôn lên đôi môi của Bảo Duy, nụ hôn mà Thảo Vy ngày nào cũng có. Lưỡi Bảo Duy cuốn lấy lưỡi con gái, cả hai như không muốn rời.
“Vâng.” Thảo Vy bẽn lẽn. Từ khi được cha mình cứu khỏi hiểm nguy, Thảo Vy đã quyết định một lòng một dạ yêu cha mình và sẵn sàng mang thai khi đã chịu làm vợ của cha. Do đó nàng đã bí mật ngưng mọi biện pháp tránh thai an toàn, vì vậy trừ ngày đèn đỏ thì hầu như ngày nào Thảo Vy và cha chịch nhau liên tục cho đến khi nàng có những biểu hiện ban đầu của những người con gái khi mới có thai.
Bảo Duy bế Thảo Vy vào trong phòng, đặt cô bé xuống giường, nơi mà nàng và cha mình chịch nhau hơn năm, nơi mà Thảo Vy không thể nào quên, Bảo Duy ngồi xuống cạnh con gái, vòng tay qua eo nàng, ôm nàng dựa vào người mình và tay còn lại xoa nhẹ vào bụng bầu tròn trịa của Thảo Vy.
Thảo Vy ngẩng mặt lên nhìn cha mình với ánh mắt đong đầy yêu thương, dịu dàng nói: “Em yêu anh nhiều lắm! Chồng của em ạ!”
Bảo Duy cũng cười đáp lại: “Anh cũng yêu em nhiều lắm! Vợ yêu của anh.”
Thảo Vy mỉm cười trêu cha mình: “Yêu em hay yêu cái lỗ âm đạo của em vậy hả?”
Thảo Vy đỏ ửng mặt khi nói lời như vậy, Bảo Duy cúi xuống hôn con gái rồi nói: “Tất nhiên là cả hai rồi…”
Bàn tay to lớn của cha Thảo Vy chậm rãi chạm vào bộ ngực căng phồng của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp mát xa chúng, nàng không kìm nén được rên nhẹ: “Ư… ư… ư… a… ư…”
Bảo Duy khẽ để con gái nằm xuống giường, bàn tay to lớn của anh xoa nhẹ nhàng khe âm đạo đã ướt đẫm nước nhờn của Thảo Vy, bàn tay nóng hổi làm ngứa ngáy, hai cánh môi âm hộ của nàng sưng tấy hơn, ngón tay của anh gãi nhẹ hai âm môi sưng tấy rồi lại day nhẹ vào âm hạch sưng tấy dựng đứng của Thảo Vy, âm hạch chịu từng cơn kích thích càng nở to hơn. Từng đợt sảng khoái, thoải mái kèm theo ngứa ngáy râm ran từ bên ngoài lan vào tận sâu trong tử cung Thảo Vy, hai chân nàng khép chặt lại, môi mím chặt, người run lên, đôi mắt nàng tràn đầy hưng phấn rực lửa, Thảo Vy lên đỉnh.
“Ưm, ưm, ưm… ư… a… uh… ưưư… uhh…” Tiếng rên rỉ kiều mị phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn của Thảo Vy cùng với hơi thở gấp gáp, trái tim nàng đập loạn xạ, cảm giác kích thích quen thuộc của Bảo Duy, cảm giác thèm muốn được cô bé kìm nén từ lúc đi khám thai và trở về nhà đã bùng nổ sau khi cha nàng vừa chạm vào âm hộ. Từng cơn cực khoái từ trong âm đạo của Thảo Vy lan tràn ra toàn thân nàng, từ trong khe âm đạo phun ra một vũng nhầy nhụa dâm thủy tràn ra ngoài và ướt cả những ngón tay của cha nàng.
Bảo Duy hỏi: “Vợ yêu sướng không?”
Nàng hổn hển đáp: “Vợ sướng lắm!”
Bảo Duy cởi bỏ bộ đồ trên người ra đưa côn thịt căng phồng cho Thảo Vy nắm lấy, cô bé vuốt ve nhẹ nhàng côn thịt, còn anh dùng ngón tay chạm vào hai âm môi vô cùng ẩm ướt và nhầy nhụa dâm thủy của Thảo Vy. Âm môi truyền đến cảm giác ngứa ngáy quen thuộc khiến Thảo Vy toàn thân thoải mái đến run rẩy, nàng há cái miệng nhỏ nhắn thở hổn hển, Bảo Duy rất hiểu con gái mình, anh biết kích thích Thảo Vy, để nàng đạt được sự sung sướng nên anh từ từ đưa hai ngón trỏ và ngón giữa vào lỗ âm đạo trơn ướt của con gái mà thọc ngoáy, dùng thêm ngón tay cái chạm vào âm hạch mà ngoáy nhẹ, cả ba ngón tay dính đầy dâm thủy của Thảo Vy.
Last edited: