Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-220
Chương 220: Sarah và ám ảnh
Editor: Waveliterature Vietnam
« Luna, Sarah là ai? » Ellen hỏi.
"Sarah, bạn có thể hiện thân cho Ellen xem không?" Luna quay người sang chỗ khác, Ellen chú ý tóc của Luna đã mất đi một mảng lớn!
Trong mắt của Ellen, cảnh tượng phía trước trông hơi kỳ lạ. Luna đang nói chuyện với không khí, hoặc Luna đang nói chuyện với một người vô hình mà Ellen không nhìn thấy, nghĩ đến người ẩn thân tác ác đang ở ngoài tấm gương, Ellen lặng lẽ nắm chặt đũa phép thuật trong tay.
"Này, Ellen, bạn không cần phải quá lo lắng." Một cô gái xinh đẹp xuất hiện bên cạnh Luna.
Cô gái có một mái tóc xoăn dài, màu vàng nhạt rủ xuống hai bên má, khuôn mặt của cô rất đẹp, thanh thú, nhợt nhạt và trắng đến khó tin – Nhưng cơ thể của cô ấy trông rất mờ nhạt, nhưng cũng không giống như là u linh.
« Ellen, đây là Sarah, Kính linh. » Luna dùng giọng xướng ca giới thiệu nói, « Sarah chẳng những đã dùng giọng hát để chỉ dẫn phương hướng cho bạn, mà bạn ấy còn cứu tôi. »
« Này, không có gì, Luna, linh hồn của bạn cũng còn lưu lại ở nơi này. » Sarah với giọng nói hơi buồn, sau đó nhìn Ellen, « Ám ảnh nhất định đã chiếm lấy cơ thể của cô, một khi đối phương ra ngoài, e rằng thế giới ma thuật sẽ không có ngày nào yên. »
« Thân thể của Luna sao? » Ellen vội vàng liên hệ với Maggie để đặt cơ thể của Luna lên mặt đất, sau khi bên kia hoàn thành việc này, họ theo truyền thống tốt đẹp của yêu tinh trong nhà – họ không nhận được mệnh lệnh để hiện nguyên hình của mình, Maggie đã trở lại không gian thú cưng.
Sarah vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm Ellen, sau đó đẩy linh hồn của Luna trở về cơ thể của cô, Luna cứ như vậy mà trở về bên trong cơ thể của mình.
Luna nằm trên mặt đất mở mắt, chậm rãi từ từ đứng dậy, nhẹ nhàng hoạt động tay chân.
"Cám ơn bạn, Sarah!" Luna quay lại, « Cám ơn bạn, Ellen! »
Ellen giật mình nhớ ra mình còn thiếu Sarah một lời cảm ơn, cũng liền nói: "Cám ơn bạn đã giúp đỡ chúng tôi, Sarah."
Nụ cười trên khuôn mặt của Sarah thậm chí càng đậm hơn, "Thật vui khi biết bạn, tôi đang chờ đợi gặp một người như bạn, đã chờ rất lâu rồi!"
"Trên thực tế, nếu bạn không thể phá vỡ không gian gương, đi vào không gian đầy sương mù, thì ta sẽ không có biện pháp nào." Sarah nhẹ nhàng nói, trên mặt còn mang theo một nụ cười, nhưng trong đôi mắt lại chứa một nỗi buồn mãnh liệt.
"Nếu như không có bạn, linh hồn của ta chỉ sợ sẽ bị Ám ảnh nuốt chửng," Luna vặn vẹo đầu hướng về Sarah, hai mắt trợn to rồi nhìn Ellen.
"Ám Ảnh là ai? Luna làm thế nào để đi vào bên trong không gian của gương? Cái bóng nào nuốt chửng linh hồn của Luna? » Một loạt câu hỏi nổi lên trong lòng của Ellen.
« Ám Ảnh là cái bóng của ta. » Dường như thấu hiểu tâm tư của Ellen, Sarah buồn bã nói.
Ellen và Luna lặng lẽ nhìn Sarah, lúc này họ hiểu rằng, im lặng lắng nghe, chính là hồi báo tốt nhất dành cho Sarah.
"Ta chính là linh kính của Helga Hufflepuff, khi Helga qua đời, tôi vẫn luôn là một người cô độc trong những năm dài." Sarah rơi vào ký ức.
Tuy ta vô cùng háo hức rời khỏi không gian này, ngay cả khi tôi có thể chết, nhưng trước khi tôi hoàn thành lời nhắc nhở trước của Helga, ta phải sống sót." Sarah nói ra những điều trong tâm.
"Nhưng vì ta rất cô đơn, cho nên, ta đã đến bên trong không gian của gương, đem cái bóng của mình và chia ra làm hai. Tôi nghĩ như vậy tôi có thể có được một người bạn đồng hành – một người bạn đồng hành mãi mãi, thế nhưng Ám ảnh và ta hoàn toàn khác nhau." Sarah dừng một chút, khuôn mặt không thể giải thích được, giọng cô buồn bã, "Ám ảnh của cô không muốn sống trong không gian trống rỗng này, nó muốn hoàn thành nguyện vọng của Helga, muốn đi ra thế giới bên ngoài, thậm chí còn muốn chiếm lĩnh toàn bộ thế giới ma thuật – cô ấy đầy tham vọng!"
"Trong những năm dài, chúng tôi đã trải qua vô số cuộc đấu tranh. Cô ấy đã chiếm giữ không gian gương và tôi đã giữ được vùng đất tinh khiết cuối cùng. Sương mù màu xám ở giữa là kết quả của cuộc đấu tranh không ngừng của chúng tôi." Sarah sắc mặt dần dần bình tĩnh.
"Nhưng bạn không hối tiếc." Luna nói.
"Đúng vậy, nếu như không phải là Ám Ảnh, trong một thời gian dài, cô đơn này, ta có lẽ đã sớm phát điên mất." Ánh mắt của Sarah trông rất phức tạp, cô đối với cái bóng này của mình vừa yêu vừa hận, ở một mức độ nào đó, cô cảm thấy tình huống này rất vui vẻ, vì cái bóng đã chiến đấu với cô ấy từng ngày.
Ellen nhạy bén nhận thức sâu sắc rằng Sarah đã không nói sự thật.
Chẳng hạn, cái bóng này lại cùng với cô dây dưa không ngớt?
Nhưng rõ ràng cái bóng đã thành công khi thoát ra khỏi gương của Helga.
"Ta còn cần một đồ vật ở chỗ của cái bóng, không có nó, cái bóng Ám Ảnh sẽ không bao giờ tách khỏi bí ẩn của Helga." Sarah liếc nhìn Ellen một cái, và dường như thấu hiểu suy nghĩ của Ellen.
Điều này khiến Ellen thầm sợ hãi. Như đã biết, trong những năm qua, não của Ellen không lúc nào không vận hành thuật phong tỏa não, điều này trở thành bản năng của Ellen – Thế nhưng tượng kính kia dường như tìm ra tận đáy tâm trí của anh.
"Vậy mong muốn của bạn là gì?" Ellen hỏi câu hỏi anh muốn biết nhất.
"Nguyện vọng của ta chính là hoàn thành nguyện vọng của Helga, sau đó cùng với cái bóng hợp lại làm một, để cùng nhau nhìn ra thế giới bên ngoài." Sarah bình tĩnh nói điều ước của mình.
"Điều ước cuối cùng của Helga?" Ellen nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy, nếu như bạn có thể giúp cho cái bóng và tôi hợp nhất, tôi sẵn sàng nói cho bạn biết nguyện vọng của Helga."
Đôi mắt màu xanh lam của Sarah nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Ellen, cô gái có mái tóc vàng xung quanh khuôn mặt tái nhợt, nhẹ nhàng hỏi. "Được rồi, các bạn có thể rời khỏi. Các bạn sẽ thành công trong việc đưa cái bóng trở về, đúng không?
"Không cần bọn họ đi tìm ta, ta cũng sẽ tìm đến bạn, thân ái – Sarah!" Một giọng nói tà ác vang lên trong không gian này.
Ellen lập tức để Luna dựa vào lưng của mình, cẩn thận nhìn xung quanh không gian.
"Ám Ảnh, nếu như ngươi trở về, thì nguyện vọng của Helga có thể hoàn thành!" Sarah cấp thiết tiến về phía trước vài bước, và mái tóc màu vàng nhạt khẽ đung đưa.
"Thế nhưng, Sarah, tại sao bạn không hiểu tôi? Ta không muốn hợp nhất cùng với bạn, ta chính là ta. Ta không muốn có một người như bạn, rõ ràng bạn đã nắm giữ bảo vật, nhưng lại chỉ giữ nó ở đây, lãng phí thời gian! » Giọng nói của cái bóng vô cùng phẫn nộ, « Sarah, ngươi chính là kẻ đại ngốc!»
"Ám ảnh, nhớ có bọn họ, bạn nhất định có thể hoàn thành nguyện vọng của Helga, trở về, có được không?" Sarah một lần nữa đi phía trước, trong đôi mắt to đẹp hiện lên sự cầu xin.
"Không bằng, bạn hãy từ bỏ báu vật mà Helga đã đưa lại, ta sẽ khiến cho bọn họ ở lại đây mãi mãi cùng với bạn!" Giọng nói cái bóng khiến người khác sợ hãi.
"Không ổn!" Những tiếng hét của cái bóng gần như xuyên thủng màng nhĩ của Ellen và Luna.
Sarah bị một vật vô hình hung hăng đâm sầm ngã xuống đất.
Ellen đột nhiên hướng về một phía phát ra một ma chú, một thân hình đầy bảy sắc máu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Editor: Waveliterature Vietnam
« Luna, Sarah là ai? » Ellen hỏi.
"Sarah, bạn có thể hiện thân cho Ellen xem không?" Luna quay người sang chỗ khác, Ellen chú ý tóc của Luna đã mất đi một mảng lớn!
Trong mắt của Ellen, cảnh tượng phía trước trông hơi kỳ lạ. Luna đang nói chuyện với không khí, hoặc Luna đang nói chuyện với một người vô hình mà Ellen không nhìn thấy, nghĩ đến người ẩn thân tác ác đang ở ngoài tấm gương, Ellen lặng lẽ nắm chặt đũa phép thuật trong tay.
"Này, Ellen, bạn không cần phải quá lo lắng." Một cô gái xinh đẹp xuất hiện bên cạnh Luna.
Cô gái có một mái tóc xoăn dài, màu vàng nhạt rủ xuống hai bên má, khuôn mặt của cô rất đẹp, thanh thú, nhợt nhạt và trắng đến khó tin – Nhưng cơ thể của cô ấy trông rất mờ nhạt, nhưng cũng không giống như là u linh.
« Ellen, đây là Sarah, Kính linh. » Luna dùng giọng xướng ca giới thiệu nói, « Sarah chẳng những đã dùng giọng hát để chỉ dẫn phương hướng cho bạn, mà bạn ấy còn cứu tôi. »
« Này, không có gì, Luna, linh hồn của bạn cũng còn lưu lại ở nơi này. » Sarah với giọng nói hơi buồn, sau đó nhìn Ellen, « Ám ảnh nhất định đã chiếm lấy cơ thể của cô, một khi đối phương ra ngoài, e rằng thế giới ma thuật sẽ không có ngày nào yên. »
« Thân thể của Luna sao? » Ellen vội vàng liên hệ với Maggie để đặt cơ thể của Luna lên mặt đất, sau khi bên kia hoàn thành việc này, họ theo truyền thống tốt đẹp của yêu tinh trong nhà – họ không nhận được mệnh lệnh để hiện nguyên hình của mình, Maggie đã trở lại không gian thú cưng.
Sarah vẻ mặt hứng thú nhìn chằm chằm Ellen, sau đó đẩy linh hồn của Luna trở về cơ thể của cô, Luna cứ như vậy mà trở về bên trong cơ thể của mình.
Luna nằm trên mặt đất mở mắt, chậm rãi từ từ đứng dậy, nhẹ nhàng hoạt động tay chân.
"Cám ơn bạn, Sarah!" Luna quay lại, « Cám ơn bạn, Ellen! »
Ellen giật mình nhớ ra mình còn thiếu Sarah một lời cảm ơn, cũng liền nói: "Cám ơn bạn đã giúp đỡ chúng tôi, Sarah."
Nụ cười trên khuôn mặt của Sarah thậm chí càng đậm hơn, "Thật vui khi biết bạn, tôi đang chờ đợi gặp một người như bạn, đã chờ rất lâu rồi!"
"Trên thực tế, nếu bạn không thể phá vỡ không gian gương, đi vào không gian đầy sương mù, thì ta sẽ không có biện pháp nào." Sarah nhẹ nhàng nói, trên mặt còn mang theo một nụ cười, nhưng trong đôi mắt lại chứa một nỗi buồn mãnh liệt.
"Nếu như không có bạn, linh hồn của ta chỉ sợ sẽ bị Ám ảnh nuốt chửng," Luna vặn vẹo đầu hướng về Sarah, hai mắt trợn to rồi nhìn Ellen.
"Ám Ảnh là ai? Luna làm thế nào để đi vào bên trong không gian của gương? Cái bóng nào nuốt chửng linh hồn của Luna? » Một loạt câu hỏi nổi lên trong lòng của Ellen.
« Ám Ảnh là cái bóng của ta. » Dường như thấu hiểu tâm tư của Ellen, Sarah buồn bã nói.
Ellen và Luna lặng lẽ nhìn Sarah, lúc này họ hiểu rằng, im lặng lắng nghe, chính là hồi báo tốt nhất dành cho Sarah.
"Ta chính là linh kính của Helga Hufflepuff, khi Helga qua đời, tôi vẫn luôn là một người cô độc trong những năm dài." Sarah rơi vào ký ức.
Tuy ta vô cùng háo hức rời khỏi không gian này, ngay cả khi tôi có thể chết, nhưng trước khi tôi hoàn thành lời nhắc nhở trước của Helga, ta phải sống sót." Sarah nói ra những điều trong tâm.
"Nhưng vì ta rất cô đơn, cho nên, ta đã đến bên trong không gian của gương, đem cái bóng của mình và chia ra làm hai. Tôi nghĩ như vậy tôi có thể có được một người bạn đồng hành – một người bạn đồng hành mãi mãi, thế nhưng Ám ảnh và ta hoàn toàn khác nhau." Sarah dừng một chút, khuôn mặt không thể giải thích được, giọng cô buồn bã, "Ám ảnh của cô không muốn sống trong không gian trống rỗng này, nó muốn hoàn thành nguyện vọng của Helga, muốn đi ra thế giới bên ngoài, thậm chí còn muốn chiếm lĩnh toàn bộ thế giới ma thuật – cô ấy đầy tham vọng!"
"Trong những năm dài, chúng tôi đã trải qua vô số cuộc đấu tranh. Cô ấy đã chiếm giữ không gian gương và tôi đã giữ được vùng đất tinh khiết cuối cùng. Sương mù màu xám ở giữa là kết quả của cuộc đấu tranh không ngừng của chúng tôi." Sarah sắc mặt dần dần bình tĩnh.
"Nhưng bạn không hối tiếc." Luna nói.
"Đúng vậy, nếu như không phải là Ám Ảnh, trong một thời gian dài, cô đơn này, ta có lẽ đã sớm phát điên mất." Ánh mắt của Sarah trông rất phức tạp, cô đối với cái bóng này của mình vừa yêu vừa hận, ở một mức độ nào đó, cô cảm thấy tình huống này rất vui vẻ, vì cái bóng đã chiến đấu với cô ấy từng ngày.
Ellen nhạy bén nhận thức sâu sắc rằng Sarah đã không nói sự thật.
Chẳng hạn, cái bóng này lại cùng với cô dây dưa không ngớt?
Nhưng rõ ràng cái bóng đã thành công khi thoát ra khỏi gương của Helga.
"Ta còn cần một đồ vật ở chỗ của cái bóng, không có nó, cái bóng Ám Ảnh sẽ không bao giờ tách khỏi bí ẩn của Helga." Sarah liếc nhìn Ellen một cái, và dường như thấu hiểu suy nghĩ của Ellen.
Điều này khiến Ellen thầm sợ hãi. Như đã biết, trong những năm qua, não của Ellen không lúc nào không vận hành thuật phong tỏa não, điều này trở thành bản năng của Ellen – Thế nhưng tượng kính kia dường như tìm ra tận đáy tâm trí của anh.
"Vậy mong muốn của bạn là gì?" Ellen hỏi câu hỏi anh muốn biết nhất.
"Nguyện vọng của ta chính là hoàn thành nguyện vọng của Helga, sau đó cùng với cái bóng hợp lại làm một, để cùng nhau nhìn ra thế giới bên ngoài." Sarah bình tĩnh nói điều ước của mình.
"Điều ước cuối cùng của Helga?" Ellen nghi ngờ hỏi.
"Đúng vậy, nếu như bạn có thể giúp cho cái bóng và tôi hợp nhất, tôi sẵn sàng nói cho bạn biết nguyện vọng của Helga."
Đôi mắt màu xanh lam của Sarah nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Ellen, cô gái có mái tóc vàng xung quanh khuôn mặt tái nhợt, nhẹ nhàng hỏi. "Được rồi, các bạn có thể rời khỏi. Các bạn sẽ thành công trong việc đưa cái bóng trở về, đúng không?
"Không cần bọn họ đi tìm ta, ta cũng sẽ tìm đến bạn, thân ái – Sarah!" Một giọng nói tà ác vang lên trong không gian này.
Ellen lập tức để Luna dựa vào lưng của mình, cẩn thận nhìn xung quanh không gian.
"Ám Ảnh, nếu như ngươi trở về, thì nguyện vọng của Helga có thể hoàn thành!" Sarah cấp thiết tiến về phía trước vài bước, và mái tóc màu vàng nhạt khẽ đung đưa.
"Thế nhưng, Sarah, tại sao bạn không hiểu tôi? Ta không muốn hợp nhất cùng với bạn, ta chính là ta. Ta không muốn có một người như bạn, rõ ràng bạn đã nắm giữ bảo vật, nhưng lại chỉ giữ nó ở đây, lãng phí thời gian! » Giọng nói của cái bóng vô cùng phẫn nộ, « Sarah, ngươi chính là kẻ đại ngốc!»
"Ám ảnh, nhớ có bọn họ, bạn nhất định có thể hoàn thành nguyện vọng của Helga, trở về, có được không?" Sarah một lần nữa đi phía trước, trong đôi mắt to đẹp hiện lên sự cầu xin.
"Không bằng, bạn hãy từ bỏ báu vật mà Helga đã đưa lại, ta sẽ khiến cho bọn họ ở lại đây mãi mãi cùng với bạn!" Giọng nói cái bóng khiến người khác sợ hãi.
"Không ổn!" Những tiếng hét của cái bóng gần như xuyên thủng màng nhĩ của Ellen và Luna.
Sarah bị một vật vô hình hung hăng đâm sầm ngã xuống đất.
Ellen đột nhiên hướng về một phía phát ra một ma chú, một thân hình đầy bảy sắc máu xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.