Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-10
Chương 10: Giáo viên mới
Translator: Waveliterature Vietnam
Cùng với sự kỳ vọng các em học sinh, một hình ảnh quen thuộc với Ellen bước vào, đó là Albert.
Dumbledore đã bố trí rất nhiều nhân viên bảo vệ xung quanh Harry, chẳng hạn như láng giềng của Harry, bà Fager. Mặc dù bà ta chỉ là một cây pháo lép không đủ năng lực thi triển pháp thuật nhưng không biết bà ấy đã sử dụng thủ đoạn gì mà lấy được sự tín nhiệm từ dì Penny của Harry.
Chỉ cần trong nhà xảy ra sự cố gì, chẳng hạn như cả nhà của dì, ba người đi du lịch cùng với nhau nếu như thời gian dài thì dì Penny sẽ đem Harry sáng gửi bà Fager nhờ bà ấy trông hộ.
Xem ra bộ pháp thuật đã phái Albert đến trường để bảo vệ an toàn cho Harry, nhưng anh ta chỉ là một phù thủy có dòng máu thuần túy dạy môn khoa học vậy thì anh ta có thể đảm nhiệm được nhiệm vụ sao?
"Các em học sinh, ta là giáo viên mới của các em, Albert.Harris."
Albert, trang thành một giáo viên, và đang cầm phấn viết lên bảng tên của mình.
"Có lẽ các em sẽ nghĩ khoa học với cuộc sống hằng ngày không có quan hệ gì với nhau. Và cho rằng đây là một môn học đặc biệt khô khan, không thú vị, có học cũng được không học cũng chẳng sao.
Thầy muốn nói các em rằng điều này hoàn toàn sai lầm!"
Albert vẫy tay trái ra lệnh cho cây thước dạy học, đột nhiên tay phải anh xuất hiện một cái chén không. Mọi người trừng mắt nhìn và cứ thế nước trong chén tràn đầy.
Albert phất tay một cái, rồi một chén nước tương tự xuất hiện ở tay bên phải của anh ta.
"Được rồi, bây giờ có hai cốc nước tinh khiết. Bạn có thấy rõ không?" Các em học sinh điều há hốc mồm trợn mắt …, lập tức gật đầu.
"Bây giờ, thầy sẽ biến đổi nước trong chén này. Các em muốn đổi chén nước nào?"
Albert tinh nghịch nháy mắt một cái, và các bạn trong lớp hét lên và chỉ vào chén nước thứ hai.
Albert đùa giỡn với mô hình trong tay của mình, và rồi nước trong suốt ở phía bên phải biến thành một chất lỏng màu vàng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Tiếng hoan hô không ngớt.
"Giáo viên mới có thể làm được phép thuật, điều này sao có thể, trong chén là cái gì?"
"Là đồ uống à?"
« Không, theo ta nhìn đó là dầu! »
Các học sinh thảo luận bảy mồm tám lưỡi làm cho bầu không trở nên sôi động, ra sức đoán suy nghĩ của giáo viên.
"Xuỵt…đây mới chỉ là khởi đầu." Albert lắc lắc tay phải, rồi một tấm thẻ xuất hiện trong tay anh. Các bạn học sinh trong lớp dưới bục giảng đều mang vào chiếc kính to vì sợ sẽ bỏ qua khoảnh khắc đặc sắc tuyệt vời này.
Sau đó, Albert cầm tấm thẻ đậy lên trên chén nước, sao đó trút ngược chén nước xuống, để cho dầu dồn lên trên, rồi anh tạo ra một khe hở nhỏ và rồi một điều kỳ diệu xảy ra.
Bọt nhỏ phập phồng rồi rơi xuống. Dầu phía trên chìm xuống đáy từng chút và nước bắt đầu nổi lên trên. Cho đến khi phía dưới nước đổi thành dầu và phía trên dầu đổi hoàn toàn thành nước.
"Giáo sư Albert đẹp trai mà còn rất tài giỏi!"
"Thật tuyệt vời, không biết làm thế nào để nó tạo thành như vậy!"
« Tôi muốn học để thực hiện nó. »
Những tiếng hoan hô và những tiếng bàn luận liên tiếp. Ngay cả những học sinh ở lớp kế bên cũng không nhịn được liền chạy sang và nhìn xem.
"Được rồi, im lặng nào. Bây giờ có ai sẽ trả lời cho thầy biết, với trò ma thuật này thì nó hoạt động theo nguyên lý gì? Nếu bạn nào đã đọc trước cuốn sách giáo khoa thì sẽ biết được vấn đề này."
Giáo viên Albert ấn tay xuống bàn, các học sinh hoàn toàn bị thu phục bởi thủ đoạn của anh ta, nhưng trong chớp mắt mọi người đều im lặng.
Trong phòng học vừa ồn ào náo động lập tức đã yên tĩnh hẳn.
Tất cả mọi người đều cảm thấy rất tuyệt vời, thế nhưng khi nghe thầy hỏi tất cả mọi người đều cúi đầu xuống và tránh tiếp xúc ánh mắt với giáo viên.
"Không có ai biết?" Giáo viên Albert có vẻ thất vọng.
Trò phép ảo thuật gì, rõ ràng ngay từ đầu đã dùng thủ đoạn áp dụng lời nguyền im lặng. Albert thực sự không quan tâm đến chuyện pháp luật cấm đoán trước mặt Muggles, là vì bản thân là thành viên của bộ pháp thuật sao?" Elen nghĩ thầm.
"Dù sao cũng là anh trai của mình, mà đây là ngày học đầu tiên, thôi thì coi như giúp anh ấy hoàn thành giờ học này." Nghĩ đến Ellen liền giơ tay lên. Để phá vỡ sự im lặng, Albert liền ý bảo cho Ellen trả lời.
"Giáo viên chắc hẳn đã chuẩn bị đầy đủ nước và dầu, lý do mà nước và dầu trao đổi với nhau là vì mật độ của nước lớn hơn dầu, vì vậy dầu sẽ tự động chìm xuống khe hở nhỏ. Dầu sẽ chảy ra bên ngoài vi sự chèn ép của nước ở bên trên."
Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay trong phòng vang lên như sấm.
Người bạn cùng bàn Foley và người bạn trước mặt Harry nhìn anh với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ.
"Những điều em nói thật sự rất hoàn hảo. Các em còn chần chờ gì nữa, không nhanh chóng bút ký lại vào vở, đây là điểm chính của chúng ta hôm nay." Albert vỗ tay, trong phòng học đều là những tiếng bút sàn sạt trượt trên giấy.
Sau khi tan học, bên ngoài phòng có một vài nữ sinh vây quanh giáo viên Albert. Và có nam sinh không nhịn được liền khoe khoang với người bạn cùng bàn về người giáo viên mới đến đã làm một thí nghiệm thật tuyệt vời, cậu học sinh chỉ ngồi dưới bàn nhìn giáo viên làm thí nghiệm với ánh mắt khó hiểu: "Cái tên ngu ngốc này, tôi cũng học trong lớp này và cũng có theo dõi giờ lên lớp của thầy mà."
"Ellen, giáo viên mới cũng có họ là Harris kìa." Harry không nhịn được điều này liền nói với Ellen sau giờ học.
Ellen gật đầu và không thể không nghĩ đến tên anh trai mình. « Ừ, anh ta thực sự là anh trai của tôi, khi nói đến điều này, khi ba tôi đặt tên cho chúng tôi cũng không biết tại sao ông ấy cũng không tham khảo vài trong trong cuốn bách khoa toàn thư, ngoại trừ chị cả, Daisy, thì anh trai thứ hai, anh trai tôi, tôi và cả em gái tôi. Tất cả đều bắt đầu bằng chữ cái A…Mẹ tôi đã oán trách ba tôi điều này.
»
"Đừng ngồi xuống, chúng ta hãy ra ngoài chơi bóng đi." Foley nhiệt tình mới, vì ở tiết học trước anh ta thật sự đã muốn được chơi nó.
Trên sân, ba người đang chơi với quả bóng rổ thì đột nhiên có mấy cái đầu to xông đến. "Hãy nhìn xem, những gì tôi thấy! Con cá thối và con tôm thối đang ở cùng một chỗ với nhau." Quả bóng trong tay của Foley đã bị tướt mất.
Thật sự là âm hồn bất tán, lại là bọn người Dudley.
"Dudley, ta không sợ ngươi!" Foley bị cướp đi quả bóng trên tay liền tức giận hét lớn về phía của Dudley.
"Ha ha, Harry lúc trước là cái bao cát thứ nhất của ta, bây giờ ta lại có thêm bao cát thứ hai và bao cát thứ ba nữa rồi!" Dudley siết chặt đôi mắt nhỏ vô đạo đức và hào hứng đấm.
Lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu lại cuộc sống lần thứ hai anh bị bắt nạt với thân phận là học sinh. Tuy nhiên với thân phận giáo viên không thực của mình anh đã ngưng ý định muốn dạy dỗ bọn họ trong đầu của mình.
Tuy nhiên trước mắt của Ellen ngoài việc sử dụng ma chú làm sạch và kèm theo phép thuật huyễn thân, thì anh cũng không có cách nào bảo vệ bản thân mình vì anh không có đũa phép thuật, hơn nữa nếu có thì việc phơi bày phép thuật trước mặt Muggles là một hành vị bất hợp pháp.
"Nhiệm vụ bất ngờ: Miễn là bạn không bị Dudley bắt lại thì bạn sẽ nhận được sự giúp đỡ cải thiện thể chất dành cho phù thủy, để tăng khả năng kiểm soát cơ bắp, bạn sẽ được tặng "thuật luyện thân thể sơ cấp". "Hãy cố gắng lên nhé!"
Rõ ràng, Harry, người từng bị bắt nạt, trong tình huống này rất giỏi ứng phó với kẻ thù mạnh này hơn ta, Harry và Foley hai người liếc nhìn nhau một cái và kéo Ellen một cái vì thấy anh đang sững sờ với hệ thống. "Chạy!" Harry hét lên một tiếng.
Chạy trốn đối với Harry là một chuyện rất bình thường, còn Foley với thân hình gầy và nhỏ nên anh ta phải tháo chạy thật nhanh. Mặc dù đường trơn trượt khó chạy nhưng khi vừa nhận được nhiệm vụ giống như được cung cấp dinh dưỡng phát triển nên Ellen đã nhanh chóng trốn chạy nhưng rồi anh đột nhiên đứng lại, quay lại nhìn người đang truy kích sau lưng trực tiếp quật ngã hắn xuống đất và anh nhanh chóng chạy thẳng đến văn phòng của giáo viên.
Dudley cùng với đồng bọn hung hăng từ phía sau chạy đến, la hét khắp nơi gây ra vô số lời phàn nàn oán trách.
"Nếu như thầy không nhìn lầm, thì các em đang đánh nhau sao?"
"Giọng của Albert, chúng ta an toàn rồi." Ellen thở hồng hộc núp sau lưng của Albert.
Tiếng cười to của Moken liền chấm dứt khi dừng trước mặt thầy. Dudley và đồng bọn đứng co rúm lại với nhau, chen đẩy nhau. Không dám chạy trốn cũng không dám tiến lên.
"Thầy Albert, như thầy thấy, Dudley và đồng bọn của bạn ấy rất kiêu ngạo. Bắt nạt em, Harry và Foley bọn chúng muốn biến chúng em thành bao cát cho bọn họ. Chúng em không muốn bị đánh nên tháo chạy trốn khắp nơi."
Miệng Ellen mô tả rõ ràng nguyên nhân và kết quả.
"Em trai của mình và đối tượng mình bảo vệ đang bị một đứa trẻ Muggles bắt nạt trước mắt của anh." Alberty đè nén cơn giận trong lòng mình, nhẹ giọng hỏi, "Sự tình có phải như Ellen nói không?"
Harry và Foley cố gắng gật đầu, như muốn làm tăng thêm độ tin cậy lời nói của Ellen.
Dudley, cả bốn người đều lắp bắp, không nói giải thích được lời nào.
Dudley liền bắt chéo hai sau lưng, không muốn để Albert phát hiện găng tay quyền anh của mình.
"Em tên là Dudley đúng không, trên tay của em là cái gì thế?" Làm thế nào mà Albert không phát hiện được sự bất thường mờ ám của Dudley?
"Không có gì ạ." Dudley càng cố gắng giấu giếm.
Albert liếm môi và liên ra lệnh cây thước dạy học. Dudley bị một lực nào đó đẩy ra, lảo đảo vài bước liền lấy tay chống ở vách tường mới tránh được sự vấp ngã.
« Là ai đã đẩy ta vậy? » Dudley hét lên và nhìn lại đằng sau thì Pierre và Moken giống như nhìn thấy ma. Trong ánh mắt bọn họ, Dudley tiến lại vài bước giống như đang say rượu.
"Hóa ra là găng tay quyền anh, xem ra Dudley rất hứng thú vớ bộ môn này, rất tốt. Thế nhưng thái độ của em chẳng ra gì, dám đem các bạn ra làm bao cát để đấm trút giận. Thầy phải dạy cho các em."
Albert căn bản không hỏi ý kiến của Dudley, liền nắm bắt lấy đôi tay dài rộng của Dudley và tháo đôi găng tay quyền anh xuống, miễn cưỡng đeo vào tay của mình.
"Tập trung tinh thần, mà chú ý!" Albert không để cho Dudley có thời gian chuẩn bị, nhanh chóng ra quyền.
Dudley sợ hãi đến mức không nhúc nhích, thầy Albert đã lấy anh ta ra làm vật nhắm mà đánh, tay trái đánh bên trái, tay phải đánh ra bên phải. Dudley gần như không thấy rõ được Albert phát ra quyền như thế nào, anh chỉ nhận thức được có một nắm đấm trước mặt.
Thời gian dường như trôi qua rất lâu nhưng nó cũng rất nhanh. Khi Albert ngừng đấm thì đôi chân của Dudley cũng mềm nhũn ra và ngã quỵ trên đất.
"Về sau đừng để cho thầy gặp em bắt nạt bạn học một lần nữa, nếu không thầy sẽ báo cho ba mẹ các em."
Albert liền tháo găng tay xuống nhét vào trong lòng của Dudley, đôi găng tay đã bị mồ hôi của anh làm cho bẩn, và rồi anh lặng lẽ quay người rời đi.
Trong tiếng cười của các bạn học sinh, bọn người Dudley rời khỏi với vẻ mặt xám xịt, và thậm chí không nói một lời nào.
"Wow, Ellen, anh trai của bạn rất tuyệt vời!" Foley không thể chờ đợi được liền khen ngợi.
"Tôi muốn có một kỹ năng tốt như thầy Albert, như vậy nếu Dudley muốn lấy tôi làm bao cát thì tôi sẽ đập lại anh ta." Harry tỏ vẻ hâm mộ.
"Nhiệm vụ đầu tiên đã được hoàn thành, xin chúc mừng bạn, phần thưởng dành cho bạn chính là một quyển sách "Thuật luyện thân thể sơ cấp, hãy cố gắng lên bạn nhé."
Tái bút: Với trách nhiệm là người phụ trách tác phẩm, cuốn tiểu thuyết này đã được sửa chữa một lần nữa. Các chương 9,10,11 sau khi nghĩ kỹ thì đã được loại bỏ và sửa chữa thành chương 8; chương 12. Tôi hy vọng rằng phiên bản sửa đổi này sẽ nhận được sự yêu thích.
Translator: Waveliterature Vietnam
Cùng với sự kỳ vọng các em học sinh, một hình ảnh quen thuộc với Ellen bước vào, đó là Albert.
Dumbledore đã bố trí rất nhiều nhân viên bảo vệ xung quanh Harry, chẳng hạn như láng giềng của Harry, bà Fager. Mặc dù bà ta chỉ là một cây pháo lép không đủ năng lực thi triển pháp thuật nhưng không biết bà ấy đã sử dụng thủ đoạn gì mà lấy được sự tín nhiệm từ dì Penny của Harry.
Chỉ cần trong nhà xảy ra sự cố gì, chẳng hạn như cả nhà của dì, ba người đi du lịch cùng với nhau nếu như thời gian dài thì dì Penny sẽ đem Harry sáng gửi bà Fager nhờ bà ấy trông hộ.
Xem ra bộ pháp thuật đã phái Albert đến trường để bảo vệ an toàn cho Harry, nhưng anh ta chỉ là một phù thủy có dòng máu thuần túy dạy môn khoa học vậy thì anh ta có thể đảm nhiệm được nhiệm vụ sao?
"Các em học sinh, ta là giáo viên mới của các em, Albert.Harris."
Albert, trang thành một giáo viên, và đang cầm phấn viết lên bảng tên của mình.
"Có lẽ các em sẽ nghĩ khoa học với cuộc sống hằng ngày không có quan hệ gì với nhau. Và cho rằng đây là một môn học đặc biệt khô khan, không thú vị, có học cũng được không học cũng chẳng sao.
Thầy muốn nói các em rằng điều này hoàn toàn sai lầm!"
Albert vẫy tay trái ra lệnh cho cây thước dạy học, đột nhiên tay phải anh xuất hiện một cái chén không. Mọi người trừng mắt nhìn và cứ thế nước trong chén tràn đầy.
Albert phất tay một cái, rồi một chén nước tương tự xuất hiện ở tay bên phải của anh ta.
"Được rồi, bây giờ có hai cốc nước tinh khiết. Bạn có thấy rõ không?" Các em học sinh điều há hốc mồm trợn mắt …, lập tức gật đầu.
"Bây giờ, thầy sẽ biến đổi nước trong chén này. Các em muốn đổi chén nước nào?"
Albert tinh nghịch nháy mắt một cái, và các bạn trong lớp hét lên và chỉ vào chén nước thứ hai.
Albert đùa giỡn với mô hình trong tay của mình, và rồi nước trong suốt ở phía bên phải biến thành một chất lỏng màu vàng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Tiếng hoan hô không ngớt.
"Giáo viên mới có thể làm được phép thuật, điều này sao có thể, trong chén là cái gì?"
"Là đồ uống à?"
« Không, theo ta nhìn đó là dầu! »
Các học sinh thảo luận bảy mồm tám lưỡi làm cho bầu không trở nên sôi động, ra sức đoán suy nghĩ của giáo viên.
"Xuỵt…đây mới chỉ là khởi đầu." Albert lắc lắc tay phải, rồi một tấm thẻ xuất hiện trong tay anh. Các bạn học sinh trong lớp dưới bục giảng đều mang vào chiếc kính to vì sợ sẽ bỏ qua khoảnh khắc đặc sắc tuyệt vời này.
Sau đó, Albert cầm tấm thẻ đậy lên trên chén nước, sao đó trút ngược chén nước xuống, để cho dầu dồn lên trên, rồi anh tạo ra một khe hở nhỏ và rồi một điều kỳ diệu xảy ra.
Bọt nhỏ phập phồng rồi rơi xuống. Dầu phía trên chìm xuống đáy từng chút và nước bắt đầu nổi lên trên. Cho đến khi phía dưới nước đổi thành dầu và phía trên dầu đổi hoàn toàn thành nước.
"Giáo sư Albert đẹp trai mà còn rất tài giỏi!"
"Thật tuyệt vời, không biết làm thế nào để nó tạo thành như vậy!"
« Tôi muốn học để thực hiện nó. »
Những tiếng hoan hô và những tiếng bàn luận liên tiếp. Ngay cả những học sinh ở lớp kế bên cũng không nhịn được liền chạy sang và nhìn xem.
"Được rồi, im lặng nào. Bây giờ có ai sẽ trả lời cho thầy biết, với trò ma thuật này thì nó hoạt động theo nguyên lý gì? Nếu bạn nào đã đọc trước cuốn sách giáo khoa thì sẽ biết được vấn đề này."
Giáo viên Albert ấn tay xuống bàn, các học sinh hoàn toàn bị thu phục bởi thủ đoạn của anh ta, nhưng trong chớp mắt mọi người đều im lặng.
Trong phòng học vừa ồn ào náo động lập tức đã yên tĩnh hẳn.
Tất cả mọi người đều cảm thấy rất tuyệt vời, thế nhưng khi nghe thầy hỏi tất cả mọi người đều cúi đầu xuống và tránh tiếp xúc ánh mắt với giáo viên.
"Không có ai biết?" Giáo viên Albert có vẻ thất vọng.
Trò phép ảo thuật gì, rõ ràng ngay từ đầu đã dùng thủ đoạn áp dụng lời nguyền im lặng. Albert thực sự không quan tâm đến chuyện pháp luật cấm đoán trước mặt Muggles, là vì bản thân là thành viên của bộ pháp thuật sao?" Elen nghĩ thầm.
"Dù sao cũng là anh trai của mình, mà đây là ngày học đầu tiên, thôi thì coi như giúp anh ấy hoàn thành giờ học này." Nghĩ đến Ellen liền giơ tay lên. Để phá vỡ sự im lặng, Albert liền ý bảo cho Ellen trả lời.
"Giáo viên chắc hẳn đã chuẩn bị đầy đủ nước và dầu, lý do mà nước và dầu trao đổi với nhau là vì mật độ của nước lớn hơn dầu, vì vậy dầu sẽ tự động chìm xuống khe hở nhỏ. Dầu sẽ chảy ra bên ngoài vi sự chèn ép của nước ở bên trên."
Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay trong phòng vang lên như sấm.
Người bạn cùng bàn Foley và người bạn trước mặt Harry nhìn anh với ánh mắt đầy sự ngưỡng mộ.
"Những điều em nói thật sự rất hoàn hảo. Các em còn chần chờ gì nữa, không nhanh chóng bút ký lại vào vở, đây là điểm chính của chúng ta hôm nay." Albert vỗ tay, trong phòng học đều là những tiếng bút sàn sạt trượt trên giấy.
Sau khi tan học, bên ngoài phòng có một vài nữ sinh vây quanh giáo viên Albert. Và có nam sinh không nhịn được liền khoe khoang với người bạn cùng bàn về người giáo viên mới đến đã làm một thí nghiệm thật tuyệt vời, cậu học sinh chỉ ngồi dưới bàn nhìn giáo viên làm thí nghiệm với ánh mắt khó hiểu: "Cái tên ngu ngốc này, tôi cũng học trong lớp này và cũng có theo dõi giờ lên lớp của thầy mà."
"Ellen, giáo viên mới cũng có họ là Harris kìa." Harry không nhịn được điều này liền nói với Ellen sau giờ học.
Ellen gật đầu và không thể không nghĩ đến tên anh trai mình. « Ừ, anh ta thực sự là anh trai của tôi, khi nói đến điều này, khi ba tôi đặt tên cho chúng tôi cũng không biết tại sao ông ấy cũng không tham khảo vài trong trong cuốn bách khoa toàn thư, ngoại trừ chị cả, Daisy, thì anh trai thứ hai, anh trai tôi, tôi và cả em gái tôi. Tất cả đều bắt đầu bằng chữ cái A…Mẹ tôi đã oán trách ba tôi điều này.
»
"Đừng ngồi xuống, chúng ta hãy ra ngoài chơi bóng đi." Foley nhiệt tình mới, vì ở tiết học trước anh ta thật sự đã muốn được chơi nó.
Trên sân, ba người đang chơi với quả bóng rổ thì đột nhiên có mấy cái đầu to xông đến. "Hãy nhìn xem, những gì tôi thấy! Con cá thối và con tôm thối đang ở cùng một chỗ với nhau." Quả bóng trong tay của Foley đã bị tướt mất.
Thật sự là âm hồn bất tán, lại là bọn người Dudley.
"Dudley, ta không sợ ngươi!" Foley bị cướp đi quả bóng trên tay liền tức giận hét lớn về phía của Dudley.
"Ha ha, Harry lúc trước là cái bao cát thứ nhất của ta, bây giờ ta lại có thêm bao cát thứ hai và bao cát thứ ba nữa rồi!" Dudley siết chặt đôi mắt nhỏ vô đạo đức và hào hứng đấm.
Lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu lại cuộc sống lần thứ hai anh bị bắt nạt với thân phận là học sinh. Tuy nhiên với thân phận giáo viên không thực của mình anh đã ngưng ý định muốn dạy dỗ bọn họ trong đầu của mình.
Tuy nhiên trước mắt của Ellen ngoài việc sử dụng ma chú làm sạch và kèm theo phép thuật huyễn thân, thì anh cũng không có cách nào bảo vệ bản thân mình vì anh không có đũa phép thuật, hơn nữa nếu có thì việc phơi bày phép thuật trước mặt Muggles là một hành vị bất hợp pháp.
"Nhiệm vụ bất ngờ: Miễn là bạn không bị Dudley bắt lại thì bạn sẽ nhận được sự giúp đỡ cải thiện thể chất dành cho phù thủy, để tăng khả năng kiểm soát cơ bắp, bạn sẽ được tặng "thuật luyện thân thể sơ cấp". "Hãy cố gắng lên nhé!"
Rõ ràng, Harry, người từng bị bắt nạt, trong tình huống này rất giỏi ứng phó với kẻ thù mạnh này hơn ta, Harry và Foley hai người liếc nhìn nhau một cái và kéo Ellen một cái vì thấy anh đang sững sờ với hệ thống. "Chạy!" Harry hét lên một tiếng.
Chạy trốn đối với Harry là một chuyện rất bình thường, còn Foley với thân hình gầy và nhỏ nên anh ta phải tháo chạy thật nhanh. Mặc dù đường trơn trượt khó chạy nhưng khi vừa nhận được nhiệm vụ giống như được cung cấp dinh dưỡng phát triển nên Ellen đã nhanh chóng trốn chạy nhưng rồi anh đột nhiên đứng lại, quay lại nhìn người đang truy kích sau lưng trực tiếp quật ngã hắn xuống đất và anh nhanh chóng chạy thẳng đến văn phòng của giáo viên.
Dudley cùng với đồng bọn hung hăng từ phía sau chạy đến, la hét khắp nơi gây ra vô số lời phàn nàn oán trách.
"Nếu như thầy không nhìn lầm, thì các em đang đánh nhau sao?"
"Giọng của Albert, chúng ta an toàn rồi." Ellen thở hồng hộc núp sau lưng của Albert.
Tiếng cười to của Moken liền chấm dứt khi dừng trước mặt thầy. Dudley và đồng bọn đứng co rúm lại với nhau, chen đẩy nhau. Không dám chạy trốn cũng không dám tiến lên.
"Thầy Albert, như thầy thấy, Dudley và đồng bọn của bạn ấy rất kiêu ngạo. Bắt nạt em, Harry và Foley bọn chúng muốn biến chúng em thành bao cát cho bọn họ. Chúng em không muốn bị đánh nên tháo chạy trốn khắp nơi."
Miệng Ellen mô tả rõ ràng nguyên nhân và kết quả.
"Em trai của mình và đối tượng mình bảo vệ đang bị một đứa trẻ Muggles bắt nạt trước mắt của anh." Alberty đè nén cơn giận trong lòng mình, nhẹ giọng hỏi, "Sự tình có phải như Ellen nói không?"
Harry và Foley cố gắng gật đầu, như muốn làm tăng thêm độ tin cậy lời nói của Ellen.
Dudley, cả bốn người đều lắp bắp, không nói giải thích được lời nào.
Dudley liền bắt chéo hai sau lưng, không muốn để Albert phát hiện găng tay quyền anh của mình.
"Em tên là Dudley đúng không, trên tay của em là cái gì thế?" Làm thế nào mà Albert không phát hiện được sự bất thường mờ ám của Dudley?
"Không có gì ạ." Dudley càng cố gắng giấu giếm.
Albert liếm môi và liên ra lệnh cây thước dạy học. Dudley bị một lực nào đó đẩy ra, lảo đảo vài bước liền lấy tay chống ở vách tường mới tránh được sự vấp ngã.
« Là ai đã đẩy ta vậy? » Dudley hét lên và nhìn lại đằng sau thì Pierre và Moken giống như nhìn thấy ma. Trong ánh mắt bọn họ, Dudley tiến lại vài bước giống như đang say rượu.
"Hóa ra là găng tay quyền anh, xem ra Dudley rất hứng thú vớ bộ môn này, rất tốt. Thế nhưng thái độ của em chẳng ra gì, dám đem các bạn ra làm bao cát để đấm trút giận. Thầy phải dạy cho các em."
Albert căn bản không hỏi ý kiến của Dudley, liền nắm bắt lấy đôi tay dài rộng của Dudley và tháo đôi găng tay quyền anh xuống, miễn cưỡng đeo vào tay của mình.
"Tập trung tinh thần, mà chú ý!" Albert không để cho Dudley có thời gian chuẩn bị, nhanh chóng ra quyền.
Dudley sợ hãi đến mức không nhúc nhích, thầy Albert đã lấy anh ta ra làm vật nhắm mà đánh, tay trái đánh bên trái, tay phải đánh ra bên phải. Dudley gần như không thấy rõ được Albert phát ra quyền như thế nào, anh chỉ nhận thức được có một nắm đấm trước mặt.
Thời gian dường như trôi qua rất lâu nhưng nó cũng rất nhanh. Khi Albert ngừng đấm thì đôi chân của Dudley cũng mềm nhũn ra và ngã quỵ trên đất.
"Về sau đừng để cho thầy gặp em bắt nạt bạn học một lần nữa, nếu không thầy sẽ báo cho ba mẹ các em."
Albert liền tháo găng tay xuống nhét vào trong lòng của Dudley, đôi găng tay đã bị mồ hôi của anh làm cho bẩn, và rồi anh lặng lẽ quay người rời đi.
Trong tiếng cười của các bạn học sinh, bọn người Dudley rời khỏi với vẻ mặt xám xịt, và thậm chí không nói một lời nào.
"Wow, Ellen, anh trai của bạn rất tuyệt vời!" Foley không thể chờ đợi được liền khen ngợi.
"Tôi muốn có một kỹ năng tốt như thầy Albert, như vậy nếu Dudley muốn lấy tôi làm bao cát thì tôi sẽ đập lại anh ta." Harry tỏ vẻ hâm mộ.
"Nhiệm vụ đầu tiên đã được hoàn thành, xin chúc mừng bạn, phần thưởng dành cho bạn chính là một quyển sách "Thuật luyện thân thể sơ cấp, hãy cố gắng lên bạn nhé."
Tái bút: Với trách nhiệm là người phụ trách tác phẩm, cuốn tiểu thuyết này đã được sửa chữa một lần nữa. Các chương 9,10,11 sau khi nghĩ kỹ thì đã được loại bỏ và sửa chữa thành chương 8; chương 12. Tôi hy vọng rằng phiên bản sửa đổi này sẽ nhận được sự yêu thích.