Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60
Bởi vì môi cách tai rất gần, lúc Cố Bắc Thần nói chuyện, môi mỏng không ngừng trêu chọc da thịt trên tai của Giản Mạt, nhiệt khí lan tràn một mảnh, cộng thêm lời nói kia của hắn tràn đầy ve vãn........ Lập tức, mặt cô "Đùng" một chút, đỏ hơn.
"Nữ nhân bên ngoài không làm cho anh no được hay sao?" Giản Mạt thở dốc, vô tội chớp động mi mắt.
Cố Bắc Thần môi mỏng khẽ cong tạo thành độ cung tà tứ, ghé sát gật đầu, "Không no là một chuyện, chủ yếu là......" Đáy mắt thâm thúy của hắn nhìn Giản Mạt, thanh âm cũng trầm thấp mấy phần, "....... Không có nhiều người đa dạng như em."
Mặt Giản Mạt trong nháy mắt đỏ hơn, trong ngày thường hai người vốn cũng thường ở chung lén lút như thế này, thế nhưng, lúc này ở hầm rượu, chủ yếu là...... Sở Tử Tiêu còn đang ở đây!
Cảm giác được Giản Mạt ngượng ngùng, Cố Bắc Thần cũng không có tiếp tục đùa giỡn cô, đứng dậy lôi tay cô liền cùng đi ra ngoài.
Một chai rượu đỏ, một chai sâm panh....... Hai người đàn ông cực phẩm ưu nhã, sản phẩm rượu đỏ cao quý, rượu sâm panh của Giản Mạt cơ bản không có độ cồn, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy không có đáp án.
Cố Bắc Thần đánh giá nhìn bộ dạng "Đáng thương" của cô, cầm cốc đưa cho cô một ít, "Nếm thử xem sao?"
"Không được, ngày mai em còn phải đi làm, tốt hơn hết nên uống ít rượu thôi........" Giản Mạt chớp mắt, thậm chí trong lỗ mũi hừ một tiếng.
Cố Bắc Thần môi mỏng khẽ nhếch, "Ừm, anh chỉ muốn xem sự tự chủ của em đến đâu thôi......... Chỉ cố ý thăm dò." Nói xong, hắn đã thu hồi cái chén lại, sau đó để ở bên môi uống một ngụm.
Giản Mạt lập tức hận đến nghiến răng nghiến lợi, cũng không phải cô tham rượu, chỉ là rượu đỏ cực phẩm như vậy gặp không nhiều, cô tự nhiên cũng có chút tò mò....... Hung hăng trợn mắt nhìn Cố Bắc Thần, cô tức giận ôm lấy chai sâm panh tiếp tục uống.
Sở Tử Tiêu ngồi ở đối diện, tròng mắt thâm thúy nhìn Giản Mạt, cuối cùng, ở chỗ sâu nhất trong đáy mắt tràn ra một mạt chua xót khổ sở........ Bắc Thần đây là muốn để hắn thấy rõ ràng, dù cho cậu ấy và Mạt Mạt ly hôn, chính mình cũng sẽ không còn cơ hội?
Hắn hiểu Mạt Mạt........ Nếu như không phải người đặc biệt rất quen, cô căn bản sẽ không biểu hiện loại hờn dỗi đó.
Mặc kệ lúc trước vì nguyên do gì mà kết hôn, bây giờ cô đối với Bắc Thần có động tâm không?
Âm thầm tự giễu, Sở Tử Tiêu nhìn về phía Cố Bắc Thần, bộ dạng ưu nhã tà mị như satan mị hoặc....... Nam nhân như vậy, có nữ nhân nào lại không thích?
Giản Mạt không biết Sở Tử Tiêu đang suy nghĩ cái gì, thậm chí, khi ba người trò chuyện cô cũng không cảm thấy lúng túng, vì sao, cô không có suy nghĩ....... Hoặc là nói, căn bản là không có nghĩ đến.
"Có tính toán đến làm luật sư của Đế Hoàng không?" Cố Bắc Thần biếng nhác duỗi hai chân thon dài, cầm rượu đỏ, tay tùy ý để ở trên đùi, ánh mắt dửng dưng.
"Cháu muốn tự mình làm việc, biện hộ cho thương nghiệp không phải là phạm trù của cháu." Sở Tử Tiêu lắc đầu nói.
Cố Bắc Thần mỉm cười, "Sớm muộn cúng phải tiếp nhận Sở thị, cháu tính cả đời này đều làm luật sư hay sao?"
Sở Tử Tiêu trầm mặc, ánh mắt thâm thúy nhìn Cố Bắc Thần, "Cậu nhìn chằm chằm vào Sở thị cũng không phải chuyện một hai ngày........ Tiếp nhận? Làm thế nào để tiếp?"
Cố Bắc Thần cười, chỉ là, nụ cười này lại lộ ra nguy hiểm.
Giản Mạt nghiêng đầu nhìn về phía Cố Bắc Thần, không nghĩ đến vậy mà tâm tư của hắn lại đánh tới trên người những người trong nhà....... Nhưng nghĩ lại, người này lúc mới tiếp nhận tập đoàn Đế Hoàng, lớn nhỏ đều hoàn thành bao nhiêu công việc, thu mua dự án? Bên trong nhất định rất nhiều mối quan hệ....... Vừa nghĩ đến như thế, cô cảm thấy hình như cũng không có gì không ổn.
Đối với việc Sở Tử Tiêu cùng Cố Bắc Thần đàm luận vấn đề công việc, Giản Mạt không có hứng thú, cả người có chút buồn chán, sau đó một lúc lại mơ mơ màng màng ngủ.
Lúc cô tỉnh lại, cả người đã nằm ở khuỷu tay của Cố Bắc Thần........
"A Thần......" Thanh âm rầm rì mềm mại tràn ra cánh môi của Giản Mạt, lộ ra một tia hờn dỗi lấy lòng.
Lòng Sở Tử Tiêu bỗng nhiên liền bị đụng đau đớn, ánh mắt nhập nhèm mông lung, thanh âm của cô phát ra từ ý thức lộ ra thói quen, điều này làm cho lòng hắn liền giống như bị ngưng trệ.
"Chuyện còn lại sau này nói tiếp." Cố Bắc Thần nhìn Giản Mạt, lúc dứt lời liền ngước mắt, "Thế nhưng....... Tử Tiêu, có một số việc chính cháu hãy ước lượng, nếu như tái phạm lần nữa, đừng trách cậu không niệm tình."
Sở Tử Tiêu im lặng không lên tiếng, chỉ là tâm tình nặng nề nhìn Giản Mạt.
Giản Mạt bị lời nói của Cố Bắc Thần làm cho triệt để thanh tỉnh, lúc này mới chợt hiểu còn đang ở Lam Điều.......
Cố Bắc Thần híp mắt nhẹ liếc mắt nhìn vẻ mặt đột nhiên không được tự nhiên của Giản Mạt, lập tức xoay người ôm ngang người cô liền rời khỏi Lam Điều.
Trên đường trở về, Giản Mạt trầm mặc....... Cô không biết cô ngủ lúc nào, cũng không biết hai người kia cuối cùng nói chuyện gì, nhưng cảm xúc phía sau của Cố Bắc Thần rõ ràng lộ ra sát khí.
Một đường trầm mặc lan tràn bên trong buồng xe nhỏ hẹp, tràn đầy ngưng trọng, thẳng đến khi chiếc xe dừng lại ở Lam Trạch viên, hai người xuống xe.......
Vừa vào phòng, đột nhiên Giản Mạt liền bị Cố Bắc Thần đè ở trên tường hung hăng hôn xuống, giống như muốn tiếp tục nụ hôn ở trong hầm rượu lúc ấy, lại giống như đang phát tiết.
Giản Mạt bị cảm xúc đột ngột của Cố Bắc Thần làm cho có chút không hiểu ra sao cả, có thể tưởng tượng nghĩ đến hai người đã lâu không có ở cùng một chỗ, cũng nhiệt tình đáp lại hắn.......
"Trở....... trở về phòng ngủ..." Giản Mạt thở hổn hển tìm cơ hội khó khăn mở miệng.
Thanh âm mở khóa ngay sau đó truyền đến, Giản Mạt âm thầm ai oán sau khi quần áo được cởi ra, chưa kịp phản ứng lại, đã bị Cố Bắc Thần áp ở tại trên sô pha.
Sô pha rất rộng, nhưng đối với thân hình cao lớn của Cố Bắc Thần lại có chút chật chội......
Giản Mạt cũng bị sự nhỏ hẹp của sô pha làm cho không thoải mái, cô hơi đẩy Cố Bắc Thần ra, liền nói: "Đi, đi trên giường......."
Nhưng cuối cùng, Cố Bắc Thần cũng không đi lên giường, mà là trực tiếp ở trên sàn nhà đem Giản Mạt tử hình tại chỗ....... Theo lời của hắn nói, chỗ này đủ rộng lớn, muốn lăn lộn thế nào đều có thể lăn lộn....... Tư thế nào cũng sẽ không cực hạn.
Ngày hôm sau, ánh nắng đầu thu biếng nhác đi qua khe hở của rèm cửa sổ chiếu rọi ở trong phòng ngủ, Giản Mạt tỉnh dậy ở trong lòng Cố Bắc Thần.
"A Thần, sớm..."
Cố Bắc Thần môi mỏng khẽ nâng lên, ở bên môi Giản Mạt hạ xuống một nụ hôn, "Sớm!"
"Tỉnh lại là có thể nhìn thấy anh, thật tốt!" Giản Mạt nói một câu mềm mại, ngọt ngấy.
Cố Bắc Thần híp lại ánh mắt sâu hút, đáy mắt có một mạt ý cười tràn ra, "Miệng ngọt như vậy, xem ra tối hôm qua anh chưa dạy dỗ em cẩn thận......."
"Đừng, thân thể của em không chịu nổi năng lực của anh nữa đâu." Giản Mạt vội vàng nói.
Cô liền nghĩ không thông, Cố Bắc Thần bên ngoài không ngừng truyền scandal ra, thế nào lại không có một nữ nhân nào có thể triệt để thỏa mãn hắn hay sao? Mỗi lần hắn trở về, cô nhất định sẽ bị lăn qua lăn lại đến lúc mê man mới thôi.
Cố Bắc Thần cũng chỉ cùng Giản Mạt vui đùa một chút, cũng không phải thực sự liền muốn cùng cô tiếp tục vận động buổi sáng.
Hắn đứng dậy đi phòng tắm rửa mặt, sau đó ra hỏi: "Xe của em vẫn chưa sửa xong hay sao?"
"Bọn họ nói hôm nay có thể đến lấy rồi......." Giản Mạt vén chăn lên, trên người không không có một mảnh vải che thân, tự nhiên đi vào phòng tắm.
Ánh mắt Cố Bắc Thần sâu thẳm, vóc người của Giản Mạt thật sự là rất hoàn mỹ, chỗ nào cần có thịt đều có rất đầy đủ, trên người đều không có một chút mỡ thừa nào....... Cộng thêm gương mặt xinh đẹp, tuyệt đối không phụ danh hiệu hoa hậu giảng đường của Lạc Đại năm đó.
"Có cần anh đưa em đến ga tàu điện ngầm hay không?"
Giản Mạt đã đi đến phòng tắm, quay đầu lại liền cười tươi như hoa nói: "Anh là tốt nhất........" Dứt lời, cô còn không sợ chết ném cho hắn một ánh mắt kiều mị, sau đó ngay ở trước ánh mắt như sói của Cố Bắc Thần, vội vàng lắc mình tiến phòng tắm.