• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Hành trình phục hôn của mục tổng Full (23 Viewers)

  • Chap-261

Chương 261 Vay nợ







Uông Trữ Hạ bị nghẹn thức ăn khi nghe đến đề tài kết hôn, cô ho sặc sụa, sắc mặt đỏ bừng.




Mục Anh Húc nhanh chóng vỗ nhẹ vào lưng cô, đồng thời trách móc. “Em nôn nóng làm gì? Muốn nhanh chóng kết hôn với tôi đến thế sao?"



Cô đẩy tay anh ra, cầm ly nước trắng bên cạnh nhấp miệng, ánh mắt liếc ngang mang theo sóng nước ướt át không đủ đe dọa. “Anh đừng ảo tưởng. Mới uống chút rượu đã say?"




Mục Anh Húc trề môi không buông tha, giọng nói khẳng định. “Em sinh con trai cho tôi, nếu không lấy tôi, còn có thể lấy ai?"



Uông Trữ Hạ trừng mắt dọa anh, mặt đỏ ửng xấu hổ, không nói lời nào, giả bộ cúi đầu ăn cơm.



Mục Anh Húc cười hài lòng, gắp đồ ăn cho cô rồi quay sang trả lời Đàm Hân Nghiên.




"Kết hôn không phải chuyện đơn giản. Đợi thu xếp ổn thỏa mọi việc, tôi sẽ chuẩn bị hôn lễ hoành tráng chính thức cho em ấy."



Uông Trữ Hạ cúi đầu nhét cơm vào miệng, gò má ửng hồng, coi như không nghe thấy lời anh nói.




“Chúc mừng hai người. Tôi cũng hy vọng có thể tìm được một người bạn trai như A Húc.” Đàm Hân nghiên giả bộ than thở. “Uông Trữ Hạ, cô nên giữ chặt lấy, coi chừng anh ta ra đường sẽ bị bắt mất đấy.” Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net



Cao Trữ Mộc vốn không lên tiếng tham gia trò chuyện, đột nhiên khịt mũi xem thường khiến bầu không khí vui vẻ trở nên gượng gạo xấu hổ.



Đàm Hân Nghiên không tức giận, vẫn duy trì vẻ thản nhiên, khó hiểu hỏi Cao Trữ Mộc. “Cô khịt mũi là ý gì?”




Cao Trữ Mộc liếc nhìn giễu cợt. "Ý gì thì tôi và cô trong lòng đều biết, không cần giả bộ ở đây. Ai cũng là người thông minh."



Ngay cả Mục Anh Húc vốn hờ hững tranh chấp của phụ nữ cũng ngạc nhiên quan sát hai người ăn miếng trả miếng.




Uông Trữ Hạ tò mò hỏi. “Hai người đang nói gì vậy?"



"Không có gì." Cả hai đồng thanh đáp, rồi trừng mắt nhìn nhau, quay đầu không bận tâm đến đối phương.



Nhiệt độ xung quanh trầm xuống, Uông Trữ Hạ và Mục Anh Húc nhìn nhau, đọc được khó hiểu trong mắt.




Uông Trữ Hạ biết hai người có mâu thuẫn từ ngày xưa, nhưng không hiểu được ý tứ trong lời nói của Cao Trữ Mộc, cô điều hòa không khí.



"Được rồi, đừng nói nữa, các món ăn đều nguội cả rồi. Tay nghề dì Phương rất tốt, mọi người nên thử.”




Cô liên tục gắp đồ ăn cho ba người, không khí không vì thế mà bớt ngột ngạt.



Buổi tối trong phòng riêng, Mục Anh Húc trở về từ thư phòng, nhìn Uông Trữ Hạ ngẩn người nằm trong chăn, nghi ngờ hỏi. "Nghĩ gì vậy?"



Uông Trữ Hạ thành thật nói. “Em đang nghĩ đến lời Cao Trữ Mộc trong bữa tối. Chị ấy có ý gì? Lời đó xuất phát từ xích mích trong quá khứ với A Nghiên?”




Mục Anh Húc thông minh nhưng anh cũng không đọc được lòng dạ đàn bà. Uông Trữ Hạ không kể việc Cao Trữ Mộc từng gây sức ép với ĐÀm Hân Nghiên trong quá khứ, anh không thể đoán được âm mưu xuất phát từ hai người phụ nữ này.



"Nhắc đến Cao Trữ Mộc, tôi có chuyện muốn nói với em.” Anh nhấc chăn chui vào, luồn tay qua gáy cô, bàn tay vuốt dọc cánh tay nhỏ gầy. “Cô ta muốn vay tiền, là số tiền lớn. Ba mươi triệu."




"Ba mươi triệu?" Uông Trữ Hạ trợn to hai mắt, không tin vào tai mình. “Tại sao chị ấy cần vay nhiều tiền đến vậy?"



"Cô ta nói muốn mua nhà dọn ra ngoài. Tôi cảm thấy chuyện không đơn giản như lời giải thích. Chuyện này rất bất thường."



Cô ngẩng đầu nhìn vẻ trầm tư của anh, đưa tay nghịch đám râu lởm chởm trên cằm anh. “Không phải anh đã sắp xếp người bí mật theo dõi chị ấy sao? Phát hiện điều gì bất thường không?"




“Sinh hoạt của cô ta rất quy tắc, chỉ từ Mục gia đến phòng làm việc của em. Không đến nơi lạ, không tiếp xúc người không quen."



Uông Trữ Hạ đồng ý kết quả này. Cô tận mắt chứng kiến Cao Trữ Mộc đi làm và tan sở như mọi người. Ả làm việc chăm chỉ và không có hành vi bất thường.






“Nếu cô ta cư xử bình thường và dọn ra ngoài để không quấy rầy em, việc vay tiền cũng là sớm muộn." Giọng Mục Anh Húc không vui không buồn.



“Có chuyện gì chúng ta không biết không?" Uông Trữ Hạ vẫn đầy lo lắng. "Vẫn nên theo dõi thêm một thời gian. Anh đừng rút người về."



Mục Anh Húc gật đầu đồng ý, hỏi ý kiến cô. “Vậy em nghĩ sao về việc vay tiền?"




Uông Trữ Hạ không trả lời ngay, cô trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, trả lời không chắc chắn. “Em không tin chị ta. Vẫn tin tưởng nhận định có gì đó mờ ám."



“Tôi đồng quan điểm với em.” Anh cúi xuống cạ cạ cằm lên trán cô, quyết định nhanh chóng. "Tôi sẽ cho tay tiền trước, để xem động thái tiếp theo của cô ta là gì?"




Uông Trữ Hạ thấy nhột nên đẩy mặt anh ra, chép miệng nói. “Đây là cách tốt nhất để lòi đuôi cáo của chị ta, nhưng... anh không sợ chị ta quyt tiền à?”



“Tôi có thiếu vài đồng lẻ đó không?" Giọng anh không hài lòng, nhìn cô bất mãn. “Có phải em chế chồng em nghèo không có nổi vài con số lẻ không?"



"Vâng, Mục tổng thì tài giỏi rồi." Uông Trữ Hạ kéo dài giọng trêu anh, hậu quả là bị đè ngửa ra giường, môi lưỡi bị anh nuốt lấy, thổi vào cơ thể ham muốn nồng cháy.




Dưới ánh nhìn mơ màng sau nụ hôn dài, cô chỉ còn nhớ duy nhất một việc. "Tắt đèn..."



Phong ngủ riêng chìm trong ánh đèn màu cam ấm áp, hai cơ thể giao triền quấn quýt lấy nhau, không ngừng đòi hỏi yêu thương, không ngừng lấp đầy khao khát nguyên thủy.




Ngày hôm sau, Mục Anh Húc gọi Cao Trữ Mộc vào thư phòng nói chuyện.



Cao Trữ Mộc đẩy cánh cửa phòng, nghĩ đến tiền bạc đã được giải quyết, lòng nhẹ nhõm rất nhiều.



Mục Anh Húc ngồi trên ghế da, tay hờ hững đặt trên bàn, cặp mắt ưng nhìn thẳng vào ả như đọc được tâm tư giấu kín bên trong.




Ả thót bụng khép nép ngồi xuống ghế.



Mục Anh Húc đẩy chi phiếu đã chuẩn bị sẵn đến trước mặt Cao Trữ Mộc. “Ba mươi triệu trong đây." Cập nhật chương mới nhất trên truyen88.net




Ả không nghĩ đến anh hào sảng như vậy, sung sướng đưa tay ra nhận nhưng lại bị anh dịch chi phiếu ngược trở về.



"Anh có ý gì?”



Sắc mặt Mục Anh Húc nghiêm túc khi nói. “Đây là khoản tiền không nhỏ. Chúng ta nên nói rõ thời gian trả nợ gốc và lãi suất hàng tháng. Vì cô không có tài sản thế chấp nên cô phải viết giấy vay nợ cho tôi. Ký tên và đóng dấu là không thể thiếu."




“Giấy vay nợ? Lãi suất?" Giọng ả run rẩy.



“Đúng vậy. Tôi sẽ giảm phần trăm so với ngân hàng."




Cao Trữ Mộc đứng phắt dậy, mặt đỏ rực vì tức giận, giễu cợt hỏi. “Quan hệ bao năm giữa chúng ta không bằng ba mươi triệu?"



"Tôi và cô không còn quan hệ, chỉ là hai người xa lạ. Tiền bạc thì đừng nói đến tình cảm." Mục Anh Húc lắc lắc hai ngón tay không đồng ý quan điểm của ả.



"Thật vô sỉ!!!"




“Tôi không phải nhà từ thiện."



Cao Trữ Mộc nghẹn thở vì tức. “Anh thật tàn nhẫn.”




Ả xoay người giậm mạnh chân rời đi, vừa chạm vào tay nắm cửa đã nghe




1158736848.jpg



868406361.jpg



180741051.jpg
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom