• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Hành trình phục hôn của mục tổng Full (21 Viewers)

  • Chap-240

Chương 240 Tụt huyết áp







Câu hỏi đúng trọng tâm của Uông Trữ Hạ khiến vẻ mặt Mục Anh Húc ngưng trọng. Vài giây sau, anh vén tóc mái cô, nghiêng người đến gần, trân trọng hôn lên trán cô, môi run lên thành lời. “Bé con... sau này vợ chồng mình sẽ có."



Truyen88.n et!


Mắt hoa lên vì choáng váng, cơ thể Uông Trữ Hạ đổ nghiêng rũ xuống, may mắn Mục Anh Húc đỡ kịp. Anh đau lòng nhìn khuôn mặt trắng bệch không còn chút máu, cảm giác đau xé ruột xé gan này, anh đã và đang cảm nhận được. Hạ Hạ của anh vốn yếu đuối, chắc chắn không thể chịu nổi được như đàn ông.



Tay cô run lẩy bẩy đưa xuống bụng, giữa đường do quá sức mà buông thống xuống mặt giường. Anh khổ sở cầm tay cô, đặt lên vùng bụng dưới, mỗi lượt vuốt ve là một lần ớn lạnh toàn thân.





Truyen88.n et!
Do vẫn còn thuốc tê khiến cô mất cảm giác bên bụng dưới, nhưng thứ cảm giác chết dần trong tim làm cô khổ sở đến mức nước mắt rơi không ngừng.



"Con tôi.." Cuối cùng tiếng nói cũng nấc lên bật thoát khỏi cổ họng, Uông Trữ Hạ gục đầu ôm bụng khóc không tiếng động.



Nước mắt cô rơi ướt tấm chăn mỏng, bờ vai run rẩy đầy hối hận ăn năn, đau đớn thấu tim gan làm giọng nói trở nên yếu ớt không có sức.



Truyen88.n et!


"Là lỗi của mẹ. mẹ không bảo vệ ... được con... mẹ xin lỗi... Mẹ xin lỗi.." Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Giọng nói tang thương của cô làm Mục Anh Húc đau khổ, anh ôm cô vào lòng, dỗ dành. “Không phải lỗi của em, Hạ Hạ."





Truyen88.n et!
Nỗi đau mất con, anh không khác gì cô, nhưng hiện tại Uông Trữ Hạ là ưu tiên hàng đầu đối với anh. Nước mắt của cô khiến anh xót xa đau lòng.



"Bé con không có duyên với chúng ta. Em đừng tự trách. Tương lai, em và anh sẽ có thêm những đứa con khỏe mạnh xinh xắn. Nếu bé con nghe thấy tiếng em khóc, bé cũng không yên tâm ra đi.”



Cô ngẩng đầu nhìn anh với ánh mắt mang theo tội lỗi và hy vọng được chuộc lỗi. “Bé sẽ quay lại với em, phải không? Bé sẽ quay về làm con em một lần nữa, đúng không?"



Truyen88.n et!


Mục Anh Húc biết những gì anh nói đều là dối trá để an ủi cô. Lời bác sĩ như thông báo của thần chết về kết quả tương lai anh và Uông Trữ Hạ sẽ không thể sinh thêm con. Nhưng...



Việc mất đứa bé đã khiến cô đau khổ, nếu thêm một sự thật kinh khủng nữa, anh không đành lòng nhìn cô suy sụp tình thần. Anh sợ cô không thể vực dậy sau cú sốc.





Truyen88.n et!
“Đúng vậy. Bé biết em yêu con, bé sẽ quay về đầu thai làm người một lần nữa."



Uông Trữ Hạ nhìn sâu vào mắt anh, đột ngột ủ mình trong vòng tay lớn, tham lam vay mượn hơi ấm từ anh để xoa dịu cơ thể lạnh lẽo vì mất mát.



Anh ôm cô trong lòng, vỗ về lưng, im lặng để cô khóc không tiếng động. Căn phòng yên tĩnh bị phá tan bởi tiếng quát lớn vọng vào từ bên ngoài.



Truyen88.n et!


“Sao cô còn quỳ ở đây? Cả ngày chưa ăn gì, cô muốn bệnh viện chúng tôi phải thêm việc hả?"



Y tá nhìn Cao Trữ Mộc đang quỳ trước của phòng bệnh nguyên một ngày không bỏ cuộc. Tuy y tá không biết nguyên nhân sự tình, nhưng dựa vào sự kiên trì thành khẩn của ả, y tá cảm thấy rất đồng cảm.





Truyen88.n et!
“Cho dù phạm phải lỗi gì, cũng có thể nhìn được sự hối lỗi thành tâm này mà tha thứ. Thật không biết ai lòng dạ sắt đá đối xử ác độc với cô như vậy?"



Tâm trạng Uông Trữ Hạ sau khi khóc đã phần nào trấn tĩnh, cô ngồi thẳng người, tò mò nhìn về phía cửa với đôi mắt ướt nước. “Có chuyện gì vậy Húc? Sao lại có tiếng ồn ào như đang tranh cãi bên ngoài?”



“Không liên quan đến chúng ta." Mục Anh Húc lau nước mắt cho cô rất dịu dàng nhưng ánh mắt tránh né.



Truyen88.n et!


“Em nghe thấy tiếng nói ngay bên ngoài cửa phòng." Cô nghiêng đầu nghi hoặc.



"Em vừa tỉnh dậy, chắc đói nên nghe nhầm rồi. Em ăn cháo không?" Anh vuốt ve mặt cô, cố tình lừa gạt nói sang chuyện khác, không muốn để cô biết Cao Trữ Mộc đang quỳ bên ngoài.





Truyen88.n et!
Thái độ của anh chứng minh nghi ngờ trong lòng, Uông Trữ Hạ đẩy anh ra, bỏ chân xuống giường, cố gắng đứng thẳng người nhưng phần bụng dưới đau

đớn làm chân tay cô rụng rời.



Mục Anh Húc hoảng hốt đỡ người cô, giọng trách móc mang theo ý nhượng bộ. “Em muốn ra ngoài xem, không thể mở miệng bảo tôi đưa đi được sao? Lúc nào cũng ngang bướng là thế nào?"





Truyen88.n et!
Cô gượng cười, nhìn được dưới bộ mặt lạnh lùng của anh là sự quan tâm cưng chiều. Cô không từ chối, dựa vào hỗ trợ của Mục Anh Húc, đi dần ra cửa phòng.



Cảnh tượng bên ngoài làm cô há miệng sửng sốt.



Cao Trữ Mộc thẳng lưng quỳ gối trước cửa phòng, sắc mặt tái mét, đang đẩy bàn tay muốn nâng cô dậy của y tá. "Tôi sẽ quỳ đến khi em ấy tỉnh lại. Một ngày không được thì hai ngày. Cảm ơn chị đã quan tâm..."



Truyen88.n et!


“Trữ Mộc?" Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net



Nghe tiếng gọi, Cao Trữ Mộc lập tức quay đầu mừng rỡ. “A hạ, em tỉnh rồi?"





Truyen88.n et!
Nụ cười nhợt nhạt và yếu ớt khiến trái tim Uông Trữ Hạ run lên, chân cô vừa định bước đến thì Cao Trữ Mộc đổ nghiêng người trên sàn nhà.





“Y tá, chị ấy bị làm sao vậy?" Uông Trữ Hạ lo lắng hỏi.



Y tá nâng cơ thể Cao Trữ Mộc lên, không cần kiểm tra cũng có thể đưa ra kết luận. “Cô ấy tụt huyết áp."



Truyen88.n et!


“Tụt huyết áp? Đang yên đang lành, sao lại tụt huyết áp?"



Y tá đảo mắt qua Mục Anh Húc mặt lạnh lùng và Uông Trữ Hạ nhỏ yếu được ôm trong lòng, rồi thành thật nói câu công bằng.





Truyen88.n et!
"Mặc dù tôi không biết cô ấy làm sai chuyện gì, nhưng cô ấy quỳ ở đây cả ngày, không ăn không uống. Cô ấy thực sự thành tâm hối lỗi rồi, đừng hành hạ cô ấy nữa."



Lần này y tá không bận tâm đến ý nguyện của Cao Trữ Mộc, cô gọi một đồng nghiệp nam đưa Cao Trữ Mộc đến phòng bệnh gần đó.



Bị cô y tá trách móc khó chịu, Uông Trữ Hạ ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Mất vài giây mới tiêu hóa được, cô quay sang ngập ngừng hỏi Mục Anh Húc.



Truyen88.n et!


"Tại sao Cao Trữ Mộc quỳ trước phòng bệnh cả ngày? Chuyện gì đã xảy ra vậy? Sao cô y tá lại trách móc em?"



Trực giác Uông Trữ Hạ nói cho cô biết Mục Anh Húc biết chuyện này.





Truyen88.n et!
Vẻ mặt Mục Anh Húc vẫn dửng dưng, không hề bị ảnh hưởng, giọng anh lãnh đạm xa cách.



“Cô ta cảm thấy có lỗi vì đã khiến em ngã xuống cầu thang. Cô ta tự nguyện quỳ trước cửa, kiên quyết không đứng dậy đến khi em tỉnh lại."



Uông Trữ Hạ giật mình, cố nhớ lại chuyện trước khi ngã. “Tinh thần Cao Trữ Mộc lúc đẩy vào người em là không ổn định. Nóng nảy và xúc động nhưng không hề có ý tứ hại em."



Truyen88.n et!


Mục Anh Húc nhíu mày nhìn cô không đáp lời.



Nghĩ đến vẻ mặt nhợt nhạt của Cao Trữ Mộc lúc ả ngất đi, Uông Trữ Hạ không kìm chế được, mắng Mục Anh Húc.





Truyen88.n et!
"Tại sao anh không khuyên chị ấy? Để chị ấy quỳ cả ngày không ăn không uống, thật ác độc.”



Anh điên lên dùng nắm đấm đập mạnh lên tường để trút bớt bực bội trong lòng, sẵng giọng hỏi lại. “Tại sao tôi phải khuyên cô ta? Cô ta đẩy em xuống cầu thang, em vẫn muốn bảo vệ? Em ngã đến hỏng đầu à?"



"Do tinh thần chị ấy không ổn định... em..." Uống Trữ Hạ không biết giải thích thế nào với Mục Anh Húc. Hậu quả lần ngã này quá lớn, về thể xác lẫn tâm lý, nhưng vì chuyện Khương Giang, Uông Trữ Hạ vẫn cảm thấy vì cô can dự vào chuyện tình cảm của hai người họ nên mới dẫn đến ly hôn.



Truyen88.n et!


Cô không thể oán hận Cao Trữ Mộc.



"Quên đi, em có nói anh cũng không hiểu." Uông Trữ Hạ đẩy tay anh ra, quả quyết nói. “Tóm lại, em tin chị ấy không cố tình, em cũng không trách..."





Truyen88.n et!
Do cơ thể còn yếu, khi cô đẩy tay anh, cơ thể tự ngã nghiêng sang một bên trên đôi chân bủn rủn.



Mục Anh Húc nhanh tay đỡ lưng cô, sắc mặt lạnh lùng xen lẫn tức giận. “Em luôn dễ dàng tin tưởng người khác, ngu ngốc đến mức sẵn lòng để người khác tổn thương mình.”



Cô bặm môi, hạ mắt nói. “Em không muốn nghĩ xấu người khác."



Truyen88.n et!


“Tùy em. Thích làm gì thì làm." Giọng nói tức giận vừa dứt, anh khom người bế bổng cô lên, quay vào trong phòng. Anh không hài lòng trước sự nhẹ dạ cả tin của cô, nhưng tình yêu và quan tâm dành cho cô không đổi.



Đặt cô ngồi lên giường, anh trầm mặc cởi dép, nhét chân cô vào trong chăn, rót cốc nước ấm đặt vào tay cô. Mọi hành động chăm sóc rất tự nhiên như đã quen thuộc khiến cô xấu hổ vì hành vi quá ngạo mạn ngang bướng của bản thân. Dù sao, thời điểm cô ngã cầu thang, anh cũng không biết tình hình thực sự, việc để Cao Trữ Mộc quỳ gối là vì anh nghĩ ả cố tình đẩy ngã cô. Cập nhật nhanh nhất trên truyen88.net





Truyen88.n et!
Sau một lúc im lặng, Uông Trữ Hạ chủ động nói. “Em xin lỗi! Em không nên trách anh vì những điều vô lý. Anh đừng giận”



Mục Anh Húc lắc đầu. “Tôi không giận."



Sắc mặt vẫn còn u ám lạnh lẽo, anh vẫn nhẹ giọng dặn dò. “Cơ thể em còn yếu, nằm xuống nghỉ ngơi đi. Đừng suy nghĩ những chuyện linh tinh nữa."



Truyen88.n et!


Uông Trữ Hạ quan sát khuôn mặt không biểu cảm của anh, cuối cùng chịu thua nghe lời.



Trong phòng bệnh khác. Bác sĩ rời đi sau khi dặn Cao Trữ Mộc nghỉ ngơi, y tá mỉm cười thân thiện nói sẽ đi mua cơm ở căn tin giúp cũng rời đi. Đôi mắt vốn mệt mỏi của Cao Trữ Mộc trở nên minh mẫn khôn khéo.





Truyen88.n et!
Khóe miệng câu lên thành nụ cười thỏa mãn. Quỳ một ngày bên ngoài phòng bệnh, Cao Trữ Mộc ngất là giả vờ nhưng hạ đường huyết là thật. Ả nhịn ăn cả ngày khiến vai diễn càng đạt được sự chân thật.




964884150.jpg



576907287.jpg



1624638650.jpg




Truyen88.n et!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom