Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 112
Nghe tin chúng tôi quay về bên nhau, bố mẹ tôi và hắn vui lắm, kêu hai đứa lập tức quay về ăn tiệc. Vừa lúc tôi được nghỉ lễ, chúng tôi dắt nhau về quê chơi.
Bữa tiệc thật ấm cúng, hạnh phúc. Trên bàn là rất nhiều món ăn thịnh soạn do hai mẹ nấu, hầu như món nào tôi cũng thích hết. Lâu lắm rồi tôi mới cảm nhận được không khí gia đình đầm ấm đến vậy.
Người vui nhất là mẹ chồng tôi. Từ lúc tôi về thấy mẹ cười không ngớt.
Tôi vừa bước vào cửa nhà, mẹ như đã chờ đợi từ lâu lập tức nhảy vào ôm lấy tôi mừng rỡ:
"Huhu cuối cùng con cũng chịu yên phận làm con dâu của mẹ rồi."
Tôi chỉ biết cười, ôm mẹ vỗ về:
"Hì, giờ con sẽ không xa mẹ nữa đâu."
Nhiều lúc cứ cảm tưởng thực ra tôi và mẹ Hằng yêu nhau chứ không phải tôi và hắn nữa. Hai mẹ con cứ dính nhau như sam, hắn khó chịu nhưng không biết làm thế nào, buộc phải nhường tôi cho mẹ.
Giờ ăn cơm, mọi người vui vẻ gắp thức ăn cho nhau, bát của hai chúng tôi bị bố mẹ gắp cho đầy ắp, từ đầu đến cuối không phải động tay động chân gì cả, chỉ việc ăn thôi.
"Việc học của con thế nào rồi Linh?"
Đây là câu hỏi chung của cả nhà.
Tôi thành thật trả lời:
"Dạ ổn ạ, con chưa phải thi lại môn nào."
"Đúng là con gái mẹ, giỏi quá!"
Mẹ Hằng đưa ngón tay cái lên tán thưởng tôi. Ôi làm sao mà giỏi bằng con trai mẹ được. Nghe hắn nói hắn sang bên đó, năng lực của hắn đứng trong top, nhiều giáo sư, thầy cô phải công nhận tài năng của hắn. Hắn giành được vô số loại học bổng, bằng khen, còn đang học nhảy chương trình nữa. Một người trí tuệ hạn chế như tôi làm sao địch lại được?
Bố mẹ hắn khen tôi nức nở thì bố mẹ tôi lại nức nở khen hắn. Bữa cơm trở nên vui vẻ hơn nhiều.
"Nghe tin hai đứa chia tay bố mẹ buồn lắm đấy, cũng may là hai đứa đã quay lại, không thì mẹ biết phải sống thế nào đây."
Mẹ Hằng đổi chủ đề, than thở với con cái.
Tôi áy náy:
"Hì, không có con thì còn có người khác làm con dâu mẹ mà."
"Không, mẹ chỉ thích con thôi, những cô bé khác toàn mê tiền, mẹ thấy mỗi con là thanh thuần, trong sáng, không ham của, tính cách cũng hợp với mẹ nữa."
Mẹ thao thao bất tuyệt nói.
Ôi! Nghe đến câu mê tiền, tôi thấy chột dạ vô cùng. Không phải vì tôi mê tiền nên đồng ý hôn Quân để nhận giải, có lẽ tôi và hắn sẽ không chia tay đâu. Mẹ lại còn nói tôi thanh thuần, trong sáng. Tôi tự biết mình không phải như vậy, ngượng ngịu cúi mặt.
Mẹ à, mẹ sai rồi, con không giống như mẹ tưởng tượng đâu.
Nghe xong câu đấy, có hai người không nhịn được mà bật cười đó là mẹ tôi và hắn.
Chỉ có mẹ ruột và hắn mới hiểu tôi thật sự là như thế nào thôi. Tôi nào trách được gì, tôi nghe còn thấy buồn cười chẳng là.
Mẹ tôi cười ha hả:
"Haha, em nói "đúng" thật."
Mẹ nhấn mạnh chữ "đúng" lên cơ chứ, vẻ mặt đầy châm biếm nhìn tôi. Tôi bĩu môi, không giữ thể diện cho tôi được sao?
Hắn thì khác, hắn đưa tay ôm trọn bàn tay đang đặt trên đùi của tôi, xoa xoa nhẹ nhằm an ủi. Tôi thấy đỡ tủi thân phần nào.
Mẹ Hằng đột nhiên đứng dậy, nói lớn:
"Đúng rồi, hay là hai đứa đi đăng kí kết hôn đi. Đăng kí trước, sau này không thể bỏ nhau được, mẹ cũng đỡ lo hơn."
Cả nhà ngỡ ngàng. Bốn vị phụ huynh đều đồng ý với ý kiến đó.
Tôi không phản đối gì. Chúng tôi yêu nhau, đã trao thân thể cho nhau, vậy nên về việc cưới nhau tôi đã nghĩ đến từ lâu. Còn hắn thì sao? Hắn có đồng ý không?
Tôi mong chờ ngước lên nhìn hắn, trong lòng tự nhiên thấy sốt ruột. Tôi muốn nghe câu trả lời của hắn.
Cuối cùng hắn cũng chịu mở miệng:
"Cảm ơn bố, cảm ơn mẹ, con chờ ngày này lâu lắm rồi."
Thế là bốn vị phụ huynh bắt đầu bàn nhau về việc đi xem bói chọn ngày lành tháng tốt để đưa chúng tôi lên phường làm giấy đăng kí kết hôn. Tôi và hắn còn đang đi học, vậy nên tạm thời chưa tổ chức đám cưới, chỉ làm vài mâm cơm mời gia đình, họ hàng làm xóm láng giềng đến chung vui thôi. Tôi bỗng nhiên cảm thấy háo hức vô cùng. Tôi chuẩn bị trở thành vợ hợp pháp của hắn rồi.
Buổi chiều, mẹ Hằng rủ tôi đi mua sắm. Mẹ nói phải mua cho tôi ít đồ, coi như là quà cưới. Tôi hí hửng khoác tay mẹ đi theo.
Mẹ mua cho tôi rất nhiều quần áo, váy vóc, giày dép, trang sức đắt tiền. Ngay cả sữa rửa mặt, kem nền, kem dưỡng da, mặt nạ, sữa tắm,... cũng là mẹ chọn mua.
Mẹ Hằng thốt lên:
"Ôi vui quá, mẹ là người có con dâu sớm nhất đấy, phải khoe con với bạn bè của mẹ. Con gái mẹ không thể xấu được, con phải chịu khó chăm sóc, yêu thương bản thân nhiều lên nghe chưa? Mẹ đặt chỗ rồi, sáng mai mẹ con mình đi spa."
Tôi sợ mẹ không vui, nào nỡ từ chối. Mọi việc cứ nghe mẹ an bài đi.
Mua sắm mệt mỏi, mẹ đưa tôi vào một nhà hàng nghỉ ngơi ăn uống. Nơi này khá riêng tư, chia thành từng phòng nhỏ, hai mẹ con có thể thoải mái nói chuyện.
"Linh lại đây chụp ảnh với mẹ nào."
Tôi cùng mẹ chụp choẹt hết 15 phút, sau đó dành thêm 20 phút để chọn và chỉnh ảnh. Mẹ tôi đưa những tấm ảnh đẹp nhất lên Facebook kèm dòng trạng thái: "Hôm nay mình đi shopping cùng con gái của mình mọi người ạ. Hơi mỏi chân tí nhưng mà vui lắm, con gái ngoan, nghe lời, hiểu chuyện lắm luôn.
P/s: Thực ra đây là vợ của con trai mình."
Mẹ đúng là hotface, vừa đăng năm phút đã có đến mấy chục bình luận:
"Úi con dâu xinh thế, nhìn có tướng phu thê với con trai bạn lắm."
Mẹ nhanh chóng trả lời lại:
"Chuẩn ời, mình chọn con dâu là phải perfect."
Một bình luận khác:
"Nhìn giống hai chị em ghê, Hằng càng ngày càng trẻ, con gái bên cạnh cũng xinh lung linh."
Chuyện, chỉnh sửa bao nhiêu mới dám đăng lên Facebook, không đẹp mới lạ.
"Hằng lão hoá ngược hả?"
"Đã cưới chưa thế? Vợ chồng mình có được đến dự không?"
"Con trai năm tuổi nhà tớ đợi con trai con dâu nhà cậu đẻ con gái rồi chúng ta hứa hôn nha."
Khỏi phải nói, tâm trạng mẹ Hằng vô cùng thoải mái. Mẹ bảo mẹ rất tự vào vì có tôi làm con dâu.
Trời đánh tránh miếng ăn, đúng lúc đồ ăn tới thì mẹ lại nói đến những chuyện nhạy cảm.
"Linh này."
"Dạ mẹ?"
"Hai đứa dùng biện pháp gì để tránh thai đấy? Tốt nhất là cứ dùng áo mưa đi nhé, uống thuốc có hại lắm."
Tôi cứng họng không thể thốt nên lời. Mẹ tiếp tục:
"Lát nữa mẹ dẫn con đi mua một số loại bờ cờ sờ nhé, mẹ có kinh nghiệm nên hai đứa không phải lo đâu, con có gì khúc mắc cứ nói với mẹ, đừng ngại nha."
__còn__
Lên 900 like up tiếp nhé, không nhắc một số bạn toàn "quên" không like thôi. Thân ái và quyết thắng
Bữa tiệc thật ấm cúng, hạnh phúc. Trên bàn là rất nhiều món ăn thịnh soạn do hai mẹ nấu, hầu như món nào tôi cũng thích hết. Lâu lắm rồi tôi mới cảm nhận được không khí gia đình đầm ấm đến vậy.
Người vui nhất là mẹ chồng tôi. Từ lúc tôi về thấy mẹ cười không ngớt.
Tôi vừa bước vào cửa nhà, mẹ như đã chờ đợi từ lâu lập tức nhảy vào ôm lấy tôi mừng rỡ:
"Huhu cuối cùng con cũng chịu yên phận làm con dâu của mẹ rồi."
Tôi chỉ biết cười, ôm mẹ vỗ về:
"Hì, giờ con sẽ không xa mẹ nữa đâu."
Nhiều lúc cứ cảm tưởng thực ra tôi và mẹ Hằng yêu nhau chứ không phải tôi và hắn nữa. Hai mẹ con cứ dính nhau như sam, hắn khó chịu nhưng không biết làm thế nào, buộc phải nhường tôi cho mẹ.
Giờ ăn cơm, mọi người vui vẻ gắp thức ăn cho nhau, bát của hai chúng tôi bị bố mẹ gắp cho đầy ắp, từ đầu đến cuối không phải động tay động chân gì cả, chỉ việc ăn thôi.
"Việc học của con thế nào rồi Linh?"
Đây là câu hỏi chung của cả nhà.
Tôi thành thật trả lời:
"Dạ ổn ạ, con chưa phải thi lại môn nào."
"Đúng là con gái mẹ, giỏi quá!"
Mẹ Hằng đưa ngón tay cái lên tán thưởng tôi. Ôi làm sao mà giỏi bằng con trai mẹ được. Nghe hắn nói hắn sang bên đó, năng lực của hắn đứng trong top, nhiều giáo sư, thầy cô phải công nhận tài năng của hắn. Hắn giành được vô số loại học bổng, bằng khen, còn đang học nhảy chương trình nữa. Một người trí tuệ hạn chế như tôi làm sao địch lại được?
Bố mẹ hắn khen tôi nức nở thì bố mẹ tôi lại nức nở khen hắn. Bữa cơm trở nên vui vẻ hơn nhiều.
"Nghe tin hai đứa chia tay bố mẹ buồn lắm đấy, cũng may là hai đứa đã quay lại, không thì mẹ biết phải sống thế nào đây."
Mẹ Hằng đổi chủ đề, than thở với con cái.
Tôi áy náy:
"Hì, không có con thì còn có người khác làm con dâu mẹ mà."
"Không, mẹ chỉ thích con thôi, những cô bé khác toàn mê tiền, mẹ thấy mỗi con là thanh thuần, trong sáng, không ham của, tính cách cũng hợp với mẹ nữa."
Mẹ thao thao bất tuyệt nói.
Ôi! Nghe đến câu mê tiền, tôi thấy chột dạ vô cùng. Không phải vì tôi mê tiền nên đồng ý hôn Quân để nhận giải, có lẽ tôi và hắn sẽ không chia tay đâu. Mẹ lại còn nói tôi thanh thuần, trong sáng. Tôi tự biết mình không phải như vậy, ngượng ngịu cúi mặt.
Mẹ à, mẹ sai rồi, con không giống như mẹ tưởng tượng đâu.
Nghe xong câu đấy, có hai người không nhịn được mà bật cười đó là mẹ tôi và hắn.
Chỉ có mẹ ruột và hắn mới hiểu tôi thật sự là như thế nào thôi. Tôi nào trách được gì, tôi nghe còn thấy buồn cười chẳng là.
Mẹ tôi cười ha hả:
"Haha, em nói "đúng" thật."
Mẹ nhấn mạnh chữ "đúng" lên cơ chứ, vẻ mặt đầy châm biếm nhìn tôi. Tôi bĩu môi, không giữ thể diện cho tôi được sao?
Hắn thì khác, hắn đưa tay ôm trọn bàn tay đang đặt trên đùi của tôi, xoa xoa nhẹ nhằm an ủi. Tôi thấy đỡ tủi thân phần nào.
Mẹ Hằng đột nhiên đứng dậy, nói lớn:
"Đúng rồi, hay là hai đứa đi đăng kí kết hôn đi. Đăng kí trước, sau này không thể bỏ nhau được, mẹ cũng đỡ lo hơn."
Cả nhà ngỡ ngàng. Bốn vị phụ huynh đều đồng ý với ý kiến đó.
Tôi không phản đối gì. Chúng tôi yêu nhau, đã trao thân thể cho nhau, vậy nên về việc cưới nhau tôi đã nghĩ đến từ lâu. Còn hắn thì sao? Hắn có đồng ý không?
Tôi mong chờ ngước lên nhìn hắn, trong lòng tự nhiên thấy sốt ruột. Tôi muốn nghe câu trả lời của hắn.
Cuối cùng hắn cũng chịu mở miệng:
"Cảm ơn bố, cảm ơn mẹ, con chờ ngày này lâu lắm rồi."
Thế là bốn vị phụ huynh bắt đầu bàn nhau về việc đi xem bói chọn ngày lành tháng tốt để đưa chúng tôi lên phường làm giấy đăng kí kết hôn. Tôi và hắn còn đang đi học, vậy nên tạm thời chưa tổ chức đám cưới, chỉ làm vài mâm cơm mời gia đình, họ hàng làm xóm láng giềng đến chung vui thôi. Tôi bỗng nhiên cảm thấy háo hức vô cùng. Tôi chuẩn bị trở thành vợ hợp pháp của hắn rồi.
Buổi chiều, mẹ Hằng rủ tôi đi mua sắm. Mẹ nói phải mua cho tôi ít đồ, coi như là quà cưới. Tôi hí hửng khoác tay mẹ đi theo.
Mẹ mua cho tôi rất nhiều quần áo, váy vóc, giày dép, trang sức đắt tiền. Ngay cả sữa rửa mặt, kem nền, kem dưỡng da, mặt nạ, sữa tắm,... cũng là mẹ chọn mua.
Mẹ Hằng thốt lên:
"Ôi vui quá, mẹ là người có con dâu sớm nhất đấy, phải khoe con với bạn bè của mẹ. Con gái mẹ không thể xấu được, con phải chịu khó chăm sóc, yêu thương bản thân nhiều lên nghe chưa? Mẹ đặt chỗ rồi, sáng mai mẹ con mình đi spa."
Tôi sợ mẹ không vui, nào nỡ từ chối. Mọi việc cứ nghe mẹ an bài đi.
Mua sắm mệt mỏi, mẹ đưa tôi vào một nhà hàng nghỉ ngơi ăn uống. Nơi này khá riêng tư, chia thành từng phòng nhỏ, hai mẹ con có thể thoải mái nói chuyện.
"Linh lại đây chụp ảnh với mẹ nào."
Tôi cùng mẹ chụp choẹt hết 15 phút, sau đó dành thêm 20 phút để chọn và chỉnh ảnh. Mẹ tôi đưa những tấm ảnh đẹp nhất lên Facebook kèm dòng trạng thái: "Hôm nay mình đi shopping cùng con gái của mình mọi người ạ. Hơi mỏi chân tí nhưng mà vui lắm, con gái ngoan, nghe lời, hiểu chuyện lắm luôn.
P/s: Thực ra đây là vợ của con trai mình."
Mẹ đúng là hotface, vừa đăng năm phút đã có đến mấy chục bình luận:
"Úi con dâu xinh thế, nhìn có tướng phu thê với con trai bạn lắm."
Mẹ nhanh chóng trả lời lại:
"Chuẩn ời, mình chọn con dâu là phải perfect."
Một bình luận khác:
"Nhìn giống hai chị em ghê, Hằng càng ngày càng trẻ, con gái bên cạnh cũng xinh lung linh."
Chuyện, chỉnh sửa bao nhiêu mới dám đăng lên Facebook, không đẹp mới lạ.
"Hằng lão hoá ngược hả?"
"Đã cưới chưa thế? Vợ chồng mình có được đến dự không?"
"Con trai năm tuổi nhà tớ đợi con trai con dâu nhà cậu đẻ con gái rồi chúng ta hứa hôn nha."
Khỏi phải nói, tâm trạng mẹ Hằng vô cùng thoải mái. Mẹ bảo mẹ rất tự vào vì có tôi làm con dâu.
Trời đánh tránh miếng ăn, đúng lúc đồ ăn tới thì mẹ lại nói đến những chuyện nhạy cảm.
"Linh này."
"Dạ mẹ?"
"Hai đứa dùng biện pháp gì để tránh thai đấy? Tốt nhất là cứ dùng áo mưa đi nhé, uống thuốc có hại lắm."
Tôi cứng họng không thể thốt nên lời. Mẹ tiếp tục:
"Lát nữa mẹ dẫn con đi mua một số loại bờ cờ sờ nhé, mẹ có kinh nghiệm nên hai đứa không phải lo đâu, con có gì khúc mắc cứ nói với mẹ, đừng ngại nha."
__còn__
Lên 900 like up tiếp nhé, không nhắc một số bạn toàn "quên" không like thôi. Thân ái và quyết thắng