Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
"Ha ha...... Không nghĩ tới tiểu nương tử còn suốt ruột hơn cả ta!" Lão đại nói xong cười đáng khinh đi tới chỗ Vũ Văn Tiểu Tam.
Tiểu Nguyệt sợ tới mức hồn bay phách tán, nước mắt tung hoành như gió bão...... Điên cuồng níu chặt tay áo Vũ Văn Tiểu Tam.....Tiểu thư của ta a, ngài đang nói hươu nói vượn cái gì vậy!
Thấy lão đại đi tới, khuôn mặt Vũ Văn Tiểu Tam tràn ngập nụ cười đầy ám chỉ, muốn chết sao, vừa vặn lão nương tâm tình không tốt, các ngươi tự mình đưa lên cửa chính hợp ý ta. Đem Tiểu Nguyệt đang cầm tay áo mình kéo ra ngoài......
Lúc mấy nam nhân kia đi vào chỉ thấy mỗ nữ vươn tay, một cái ném qua vai...... Đem nam nhân cao gầy giống như con khỉ ném tới trên đất......
Rồi sau đó bay lên không đá một cước, đem hai người sau lưng chuẩn bị đưa tay ôm lấy nàng đá bay ra xa khoảng hai thước.....
Tiếp theo liên tiếp tung ra quyền cước......
Đánh cho đám người này mặt mũi bầm dập, kêu thảm thiết liên tục......
Cuối cùng một cái xoay người 360 độ bay lên không rồi sau đó đá xoáy, đem hai tên côn đồ bên người Tiểu Nguyệt đá bay......
Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm, mắt sùng bái xem tiểu thư nhà nàng biểu diễn, từng chiêu từng thức, thật tiêu sái a!
Đám côn đồ ngã trên mặt đất kêu thảm thiết, lão đại che bịt chặt mặt mũi xưng phù, nhìn nhìn lại tay, đúng là một tay máu mũi......
Những người khác nằm trên mặt đất rầm rì không ngừng......
Đánh xong, vừa lòng xem lại kiệt tác của bản thân, hừ, bản lĩnh Judo nàng còn chưa có bày ra đâu, chỉ vài chiêu thức của Taekwondo mà đã không chịu được rồi hả?
Chỉ thấy mỗ nữ cười hì hì tiêu sái đi qua, cười đến thập phần...... Đáng khinh......
Một cước dẫm nát mặt lão đại: "Vừa mới không phải nói muốn để cho bản tiểu thư thật thoải mái sao? Bản tiểu thư hầu hạ cho ngươi thoải mái đi?"
Lão đại hung hăng trừng mắt nàng: "Xú Bà Nương! Đừng tưởng rằng lão tử sợ ngươi! Hôm nay lão tử không chết, về sau tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!"
Xú Bà Nương?! Vũ Văn Tiểu Tam không dám tin trừng mắt to, lớn như vậy còn chưa có người dám dùng loại từ này để hình dung nàng! Nha Nha cái phi!
"Đã như vậy, lão nương sẽ đưa ngươi đi chết!" Sau khi nói xong một cước lại một cước, vận đủ lực đạo hung hăng dẫm nát trên người lão đại kia......
Đánh cho lão đại kia suýt nữa tắt thở, mở miệng đứt quãng cầu xin tha thứ: "Cô nãi nãi, tiểu nhân sai lầm rồi, tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, ngài tha...... Tha tiểu nhân đi...... Cô nãi nãi......"
Vũ Văn Tiểu Tam vừa lòng thu hồi chân, vừa mạnh mẽ đá mạnh vào chỗ lão nhị của hắn, đá cho đến khi lão đại ôm hạ thân, đau đến mức sắc mặt đỏ bừng......
Bên cạnh, mấy tên côn đồ ngã trên đất đều đồng tình xem lão đại nhà bọn họ.......
Chỉ thấy mỗ nữ đánh đủ, bày ra một bộ dáng tự trách mở miệng: "Làm cao thủ đai đen Taekwondo, bản tiểu thư thế nhưng không có tinh thần của Taekwondo, phải tự kiềm chế, nhẫn nại! Ai...... May quá hoàn hảo, bản tiểu thư không có đem tuyệt học của Taekwondo lộ ra, chỉ cần ta không nói, sẽ không có người biết!"
Sặc...... Tất cả mọi người như lọt vào trong sương mù nhìn nàng: cao thủ đai đen Taekwondo là cái gì? Tuyệt học Taekwondo lại là cái gì?
Tiếp theo mỗ nữ lại tiêu sái đến trước mặt bọn họ: "Đều tại các ngươi làm bản tiểu thư phát hỏa, các ngươi biết không? Bản tiểu thư ôn nhu nhàn thục, cao quý thanh lịch, tuy rằng võ nghệ cao siêu, nhưng chưa bao giờ tùy ý bắt nạt người khác, nhưng là các ngươi cố tình ép ta đánh các ngươi! Nghiêm trọng phá hủy hình tượng Anh Minh Thần Võ của bản tiểu thư!
Lời nói phát ra kèm theo tư thế bất nhã hai tay chống nạnh, với đức hạnh này, còn "Ôn nhu nhàn thục", "Cao quý thanh lịch", "Anh Minh Thần Võ"? Vậy trên thế giới này còn có cọp mẹ sao?
Vũ Văn Tiểu Tam càng nói càng bốc hoả, nàng tuy rằng tì khí nóng nảy, nhưng là rất ít khi ra tay đánh người, đều do mấy tên tiện nam này! Nhớ đi nhớ lại lại xông lên mỗi người hung hăng bổ mấy đá, miệng còn hùng hùng hổ hổ: "Bộ dạng xấu như vậy còn đi làm Hái Hoa Tặc, ảnh hưởng tâm tình lão nương, đánh!"
Tiểu Nguyệt một bàn tay nắm chặt thành quyền, đặt ở miệng, kinh sợ nhìn bạch y “ công tử” đang kích động đánh người kia......
"Ai ôi...... Cô nãi nãi, chúng ta sai lầm rồi......"
"Cô nãi nãi tha mạng a...... Chúng tiểu nhân cũng không dám nữa rồi......"
"Cô nãi nãi...... Tiểu nhân thật sự biết sai rồi......"
......
"Hừ! Về sau lại để ta thấy các ngươi, gặp một lần đánh một lần!" Cuối cùng, hướng lên người nam tử gầy giống con khỉ đạp một cước, rồi sau đó tiêu sái thu hồi chân, chạy đến chỗ cái quạt cách đó không xa mà chính mình vừa mới ném đi qua nhặt lên đến, lên mặt lắc lắc......
"Tiểu Nguyệt, chúng ta đi!" Ngẩng đầu ưỡn ngực, đi nhanh hướng vương phủ, tâm tình sung sướng không ít. Hóa ra con người ta có thể vui vẻ ở trên sự thống khổ của người khác. À không, đánh người tâm tình của nàng vô cùng sung sướng......
Tiểu Nguyệt tràn ngập sùng bái đi theo phía sau nàng, tiểu thư nhà bọn họ tuy rằng thật hung, nhưng là cũng thật lợi hại......
"Tiểu thư, chiêu thức vừa rồi của người rất xinh đẹp a, mỗi một chân đều đá thật sự......" Ừ...... Nghĩ nửa ngày cũng không biết dùng từ gì để hình dung.
"Tao nhã đúng không?" Đặc điểm lớn nhất của Taekwondo chính là mỗi một chiêu thức, đá chân đều cực kỳ tiêu sái tao nhã, có thể cho người đánh nhau đều đánh cho rất có khí chất!
"Ừ, Đúng vậy!" Tiểu Nguyệt nhanh chóng gật đầu, đánh người mà cũng có thể đánh cho tao nhã như vậy, so lần trước đánh trắc vương phi thì lần này tiêu sái hơn! Nàng nào biết đâu rằng, lần trước Vũ Văn Tiểu Tam mặc váy đuôi dài, thế nào phát huy?
"Tiểu thư dạy ta đi?" Tiểu Nguyệt đầy cõi lòng chờ mong xem nàng.
"Muốn học?" Tà ngắm nàng liếc mắt một cái, xem ánh mắt đầy sùng bái của tiểu nha đầu này, Vũ Văn Tiểu Tam lòng hư vinh lại bành trướng, "Được rồi, dạy ngươi, về sau giáo huấn mấy tên Hái Hoa Tặc xấu phải chết này! Bộ dạng xấu như vậy còn muốn phi lễ bản tiểu thư, hừ”
Sặc...... Tiểu thư, vì sao Tiểu Nguyệt cảm thấy ngươi tức giận giống như không phải là bọn họ xuất hiện, mà là bộ dạng của bọn họ quá xấu?" Tiểu Nguyệt rốt cục nhịn không được, co rúm lại hỏi ra hoang mang trong lòng.
"Ngu ngốc!" Vũ Văn Tiểu Tam cầm quạt gõ lên đầu của nàng, "Vô nghĩa, nếu Hiên Viên Mặc, Hiên Viên Triệt, còn có Thương Thương soái ca như vậy đến phi lễ bản tiểu thư, ta đương nhiên sẽ không tức giận! Hơn nữa bản tiểu thư sẽ rất vui, nếu bọn họ không biết, ta còn không để ý dạy bọn hắn, hì hì!"
Mỗ nữ nói xong ngửa đầu hạnh phúc nở nụ cười...... Sau đầu Tiểu Nguyệt chảy đầy mồ hôi, đi theo phía sau nàng, nàng chỉ biết nhất định là như vậy......
Trên nhà cao tầng, một đôi mắt như lưu ly đem hết thảy thu vào đáy mắt, đáy mắt đều là ánh lên tia hứng thú, tao nhã bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, gương mặt tinh xảo đáng yêu giống như tinh linh......
Hoàng tẩu của hắn, quả thực không làm hắn thất vọng đâu......
"Triệt, ngươi đang nhìn cái gì?" Bên bàn giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Quay đầu, xem tam ca trên tay, trên đầu đều cột băng gạc trắng, thanh âm mềm mềm dẻo dẻo vang lên: "Không có gì. Tam Hoàng huynh, ngươi thật sự không thích hoàng tẩu sao?"
Lời này vừa ra, Hiên Viên Ngạo vốn đang không sai sắc mặt lập tức liền đen: "Đừng nói tới tiện nhân kia!"
"Nếu hoàng huynh đã không thích, tặng cho Triệt được không?" Gương mặt như thiên sử bình tĩnh xem hắn, trong đôi mắt là nghiêm cẩn it có.
Tiểu Nguyệt sợ tới mức hồn bay phách tán, nước mắt tung hoành như gió bão...... Điên cuồng níu chặt tay áo Vũ Văn Tiểu Tam.....Tiểu thư của ta a, ngài đang nói hươu nói vượn cái gì vậy!
Thấy lão đại đi tới, khuôn mặt Vũ Văn Tiểu Tam tràn ngập nụ cười đầy ám chỉ, muốn chết sao, vừa vặn lão nương tâm tình không tốt, các ngươi tự mình đưa lên cửa chính hợp ý ta. Đem Tiểu Nguyệt đang cầm tay áo mình kéo ra ngoài......
Lúc mấy nam nhân kia đi vào chỉ thấy mỗ nữ vươn tay, một cái ném qua vai...... Đem nam nhân cao gầy giống như con khỉ ném tới trên đất......
Rồi sau đó bay lên không đá một cước, đem hai người sau lưng chuẩn bị đưa tay ôm lấy nàng đá bay ra xa khoảng hai thước.....
Tiếp theo liên tiếp tung ra quyền cước......
Đánh cho đám người này mặt mũi bầm dập, kêu thảm thiết liên tục......
Cuối cùng một cái xoay người 360 độ bay lên không rồi sau đó đá xoáy, đem hai tên côn đồ bên người Tiểu Nguyệt đá bay......
Tiểu Nguyệt trợn mắt há hốc mồm, mắt sùng bái xem tiểu thư nhà nàng biểu diễn, từng chiêu từng thức, thật tiêu sái a!
Đám côn đồ ngã trên mặt đất kêu thảm thiết, lão đại che bịt chặt mặt mũi xưng phù, nhìn nhìn lại tay, đúng là một tay máu mũi......
Những người khác nằm trên mặt đất rầm rì không ngừng......
Đánh xong, vừa lòng xem lại kiệt tác của bản thân, hừ, bản lĩnh Judo nàng còn chưa có bày ra đâu, chỉ vài chiêu thức của Taekwondo mà đã không chịu được rồi hả?
Chỉ thấy mỗ nữ cười hì hì tiêu sái đi qua, cười đến thập phần...... Đáng khinh......
Một cước dẫm nát mặt lão đại: "Vừa mới không phải nói muốn để cho bản tiểu thư thật thoải mái sao? Bản tiểu thư hầu hạ cho ngươi thoải mái đi?"
Lão đại hung hăng trừng mắt nàng: "Xú Bà Nương! Đừng tưởng rằng lão tử sợ ngươi! Hôm nay lão tử không chết, về sau tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!"
Xú Bà Nương?! Vũ Văn Tiểu Tam không dám tin trừng mắt to, lớn như vậy còn chưa có người dám dùng loại từ này để hình dung nàng! Nha Nha cái phi!
"Đã như vậy, lão nương sẽ đưa ngươi đi chết!" Sau khi nói xong một cước lại một cước, vận đủ lực đạo hung hăng dẫm nát trên người lão đại kia......
Đánh cho lão đại kia suýt nữa tắt thở, mở miệng đứt quãng cầu xin tha thứ: "Cô nãi nãi, tiểu nhân sai lầm rồi, tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, ngài tha...... Tha tiểu nhân đi...... Cô nãi nãi......"
Vũ Văn Tiểu Tam vừa lòng thu hồi chân, vừa mạnh mẽ đá mạnh vào chỗ lão nhị của hắn, đá cho đến khi lão đại ôm hạ thân, đau đến mức sắc mặt đỏ bừng......
Bên cạnh, mấy tên côn đồ ngã trên đất đều đồng tình xem lão đại nhà bọn họ.......
Chỉ thấy mỗ nữ đánh đủ, bày ra một bộ dáng tự trách mở miệng: "Làm cao thủ đai đen Taekwondo, bản tiểu thư thế nhưng không có tinh thần của Taekwondo, phải tự kiềm chế, nhẫn nại! Ai...... May quá hoàn hảo, bản tiểu thư không có đem tuyệt học của Taekwondo lộ ra, chỉ cần ta không nói, sẽ không có người biết!"
Sặc...... Tất cả mọi người như lọt vào trong sương mù nhìn nàng: cao thủ đai đen Taekwondo là cái gì? Tuyệt học Taekwondo lại là cái gì?
Tiếp theo mỗ nữ lại tiêu sái đến trước mặt bọn họ: "Đều tại các ngươi làm bản tiểu thư phát hỏa, các ngươi biết không? Bản tiểu thư ôn nhu nhàn thục, cao quý thanh lịch, tuy rằng võ nghệ cao siêu, nhưng chưa bao giờ tùy ý bắt nạt người khác, nhưng là các ngươi cố tình ép ta đánh các ngươi! Nghiêm trọng phá hủy hình tượng Anh Minh Thần Võ của bản tiểu thư!
Lời nói phát ra kèm theo tư thế bất nhã hai tay chống nạnh, với đức hạnh này, còn "Ôn nhu nhàn thục", "Cao quý thanh lịch", "Anh Minh Thần Võ"? Vậy trên thế giới này còn có cọp mẹ sao?
Vũ Văn Tiểu Tam càng nói càng bốc hoả, nàng tuy rằng tì khí nóng nảy, nhưng là rất ít khi ra tay đánh người, đều do mấy tên tiện nam này! Nhớ đi nhớ lại lại xông lên mỗi người hung hăng bổ mấy đá, miệng còn hùng hùng hổ hổ: "Bộ dạng xấu như vậy còn đi làm Hái Hoa Tặc, ảnh hưởng tâm tình lão nương, đánh!"
Tiểu Nguyệt một bàn tay nắm chặt thành quyền, đặt ở miệng, kinh sợ nhìn bạch y “ công tử” đang kích động đánh người kia......
"Ai ôi...... Cô nãi nãi, chúng ta sai lầm rồi......"
"Cô nãi nãi tha mạng a...... Chúng tiểu nhân cũng không dám nữa rồi......"
"Cô nãi nãi...... Tiểu nhân thật sự biết sai rồi......"
......
"Hừ! Về sau lại để ta thấy các ngươi, gặp một lần đánh một lần!" Cuối cùng, hướng lên người nam tử gầy giống con khỉ đạp một cước, rồi sau đó tiêu sái thu hồi chân, chạy đến chỗ cái quạt cách đó không xa mà chính mình vừa mới ném đi qua nhặt lên đến, lên mặt lắc lắc......
"Tiểu Nguyệt, chúng ta đi!" Ngẩng đầu ưỡn ngực, đi nhanh hướng vương phủ, tâm tình sung sướng không ít. Hóa ra con người ta có thể vui vẻ ở trên sự thống khổ của người khác. À không, đánh người tâm tình của nàng vô cùng sung sướng......
Tiểu Nguyệt tràn ngập sùng bái đi theo phía sau nàng, tiểu thư nhà bọn họ tuy rằng thật hung, nhưng là cũng thật lợi hại......
"Tiểu thư, chiêu thức vừa rồi của người rất xinh đẹp a, mỗi một chân đều đá thật sự......" Ừ...... Nghĩ nửa ngày cũng không biết dùng từ gì để hình dung.
"Tao nhã đúng không?" Đặc điểm lớn nhất của Taekwondo chính là mỗi một chiêu thức, đá chân đều cực kỳ tiêu sái tao nhã, có thể cho người đánh nhau đều đánh cho rất có khí chất!
"Ừ, Đúng vậy!" Tiểu Nguyệt nhanh chóng gật đầu, đánh người mà cũng có thể đánh cho tao nhã như vậy, so lần trước đánh trắc vương phi thì lần này tiêu sái hơn! Nàng nào biết đâu rằng, lần trước Vũ Văn Tiểu Tam mặc váy đuôi dài, thế nào phát huy?
"Tiểu thư dạy ta đi?" Tiểu Nguyệt đầy cõi lòng chờ mong xem nàng.
"Muốn học?" Tà ngắm nàng liếc mắt một cái, xem ánh mắt đầy sùng bái của tiểu nha đầu này, Vũ Văn Tiểu Tam lòng hư vinh lại bành trướng, "Được rồi, dạy ngươi, về sau giáo huấn mấy tên Hái Hoa Tặc xấu phải chết này! Bộ dạng xấu như vậy còn muốn phi lễ bản tiểu thư, hừ”
Sặc...... Tiểu thư, vì sao Tiểu Nguyệt cảm thấy ngươi tức giận giống như không phải là bọn họ xuất hiện, mà là bộ dạng của bọn họ quá xấu?" Tiểu Nguyệt rốt cục nhịn không được, co rúm lại hỏi ra hoang mang trong lòng.
"Ngu ngốc!" Vũ Văn Tiểu Tam cầm quạt gõ lên đầu của nàng, "Vô nghĩa, nếu Hiên Viên Mặc, Hiên Viên Triệt, còn có Thương Thương soái ca như vậy đến phi lễ bản tiểu thư, ta đương nhiên sẽ không tức giận! Hơn nữa bản tiểu thư sẽ rất vui, nếu bọn họ không biết, ta còn không để ý dạy bọn hắn, hì hì!"
Mỗ nữ nói xong ngửa đầu hạnh phúc nở nụ cười...... Sau đầu Tiểu Nguyệt chảy đầy mồ hôi, đi theo phía sau nàng, nàng chỉ biết nhất định là như vậy......
Trên nhà cao tầng, một đôi mắt như lưu ly đem hết thảy thu vào đáy mắt, đáy mắt đều là ánh lên tia hứng thú, tao nhã bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, gương mặt tinh xảo đáng yêu giống như tinh linh......
Hoàng tẩu của hắn, quả thực không làm hắn thất vọng đâu......
"Triệt, ngươi đang nhìn cái gì?" Bên bàn giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Quay đầu, xem tam ca trên tay, trên đầu đều cột băng gạc trắng, thanh âm mềm mềm dẻo dẻo vang lên: "Không có gì. Tam Hoàng huynh, ngươi thật sự không thích hoàng tẩu sao?"
Lời này vừa ra, Hiên Viên Ngạo vốn đang không sai sắc mặt lập tức liền đen: "Đừng nói tới tiện nhân kia!"
"Nếu hoàng huynh đã không thích, tặng cho Triệt được không?" Gương mặt như thiên sử bình tĩnh xem hắn, trong đôi mắt là nghiêm cẩn it có.