Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 11
Tiết thể dục hôm nay, nữ chủ đưa nàng tới phòng y tế cũng có trong cốt truyện, Ngô Cấm là thánh mẫu bạch liên hoa, nhìn thấy học sinh bị bắt nạt sẽ giúp đỡ, vì thế nhìn thấy Thẩm Ngư ngất xỉu tự nhiên cũng sẽ không đứng nhìn.
Nguyên thân cùng Ngô Cấm lớn lên giống nhau như đúc, nhưng nguyên thân đeo một cái kính che mất nửa khuôn mặt, Ngô Cấm nhìn không ra, nguyên thân lại nhìn ra.
Nguyên thân tuy tự bế và ở chung với người khác sẽ khẩn trương hoảng loạn, nhưng nhìn thấy Ngô Cấm giống y như mình, cô hơi nghi ngờ, sau đó theo dõi Ngô Cấm, mới biết được Ngô Cấm là chị gái của mình.
Nguyên thân nghĩ đến mẹ cả ngày sống trong tự trách bởi vì Ngô Cấm bị người ôm đi, cùng ba cả ngày không về nhà, cô quyết định, đưa Ngô Cấm về nhà, để Ngô Cấm nhận ba mẹ.
Sau đó, sau khi Thẩm mẹ nhận lại Ngô Cấm, càng thêm không quan tâm nguyên thân. Nguyên thân nhìn thấy Thẩm mẹ quan tâm yêu thương Ngô Cấm nhưng không bao giờ có biểu tình như thế với cô, vì thế nhảy lầu tự sát.
Hàng năm ủy khuất cùng khổ sở trong nội tâm nguyên thân chồng chất, rốt cuộc bùng nổ, lúc nguyên thân nhảy lầu, dường như thấy được mẹ đứng không xa, vui vẻ vẫy tay với cô, nói là về nhà ăn cơm.
Khi Thẩm Ngư nhìn thấy Ngô Cấm, nội tâm ngoại trừ vô tận bi thương, cái gì cũng không có, một tia oán hận cũng không có.
Nguyên thân thật sự rất lương thiện, đây là nguyên thân mà trước nay Thẩm Ngư chưa từng gặl, cô không oán hận bất cứ ai, chỉ có khát vọng với tình thương của cha tình thương của mẹ cùng tuyệt vọng.
Đi xuống cầu thang, Thẩm Ngư vừa mới vào lớp đã bị lớp trưởng gọi đi văn phòng, nói chủ nhiệm lớp có việc tìm cô.
Đi vào văn phòng, chủ nhiệm lớp vừa thấy cô tới, vẫy vẫy tay, trên mặt cười thành hoa hướng dương, “Thẩm Ngư đồng học a, lại đây lại đây.”
Thẩm Ngư đi qua, nhỏ giọng nói câu chào cô.
Chủ nhiệm lớp: “Việc lần này cô đã biết, là thầy thể dục không tốt, cô đã nói với thầy ấy, về sau thân thể không thoải mái thì không cần đi học thể dục, ảnh hưởng học tập thì không tốt.”
Thẩm Ngư nhấp nhấp miệng, muốn nói gì lại không có nói ra.
Cô rất thích học thể dục…… Chỉ là thân thể của cô không tốt.
Chủ nhiệm lớp lấy một tờ giấy đẩy đến trước mặt cô “Tiết 1, 2 ngày mai là tự học, hai tiết đó em đi sang lớp số 6 giảng Toán cho bọn hon, cô biết em học Toán tốt nhất, hôm đó cô có việc, em giúp cô dạy hai tiết đó được không?”
Thẩm Ngư đột nhiên ngẩng đầu, chân tay luống cuống xua tay, “Em… Em……” Cô không làm được, thật sự không làm được.
Chủ nhiệm lớp trấn an vỗ vỗ bả vai, cười nói: “Đừng khẩn trương! Cô tin tưởng em!”
“Trở về đi, ngày mai đến sớm một chút a.”
Thẩm Ngư đi ra văn phòng, khóe miệng mơ hồ có thể thấy được rất nhỏ độ cong rồi nhạn choang biến mất, rũ đầu vẫn là bộ dạng nhu nhược.
Trở lại phòng học, mọi người dị thường an tĩnh lain, vừa thấy nàng ngồi vào bàn học, bắt đầu khe khẽ nói nhỏ nghị luận.
“Cậu ta còn dạy người khác? Chỉ bằng cậu ta, ha ha ha ha, cười chết người!”
“Cũng không phải là sao, tớ ở văn phòng nghe được, chủ nhiệm lớp ngày đó có việc, để cậu ta dạy hai tiết ở lớp số 6 đấy!”
“Lớp số 6?? Kia không phải lớp của Mộ nam thần sao?”
“Đúng đúng đúng, chính là lớp đó, thật hâm mộ a, có thể chính đại quang minh nhìn thấy Mộ nam thần, không chừng còn có thể nói chuyện với Mộ nam thần đâu.”
“A a a a! Tiện nhân!”
Thanh âm càng lúc càng lớn, rõ ràng truyền tới tai Thẩm Ngư, Thẩm Ngư rũ đầu đọc sách, tóc đen theo vành tai chặn cả khuôn mặt cùng khóe miệng đang cong lên.
Cốt truyện phát triển rất tốt.
Nguyên thân cùng Ngô Cấm lớn lên giống nhau như đúc, nhưng nguyên thân đeo một cái kính che mất nửa khuôn mặt, Ngô Cấm nhìn không ra, nguyên thân lại nhìn ra.
Nguyên thân tuy tự bế và ở chung với người khác sẽ khẩn trương hoảng loạn, nhưng nhìn thấy Ngô Cấm giống y như mình, cô hơi nghi ngờ, sau đó theo dõi Ngô Cấm, mới biết được Ngô Cấm là chị gái của mình.
Nguyên thân nghĩ đến mẹ cả ngày sống trong tự trách bởi vì Ngô Cấm bị người ôm đi, cùng ba cả ngày không về nhà, cô quyết định, đưa Ngô Cấm về nhà, để Ngô Cấm nhận ba mẹ.
Sau đó, sau khi Thẩm mẹ nhận lại Ngô Cấm, càng thêm không quan tâm nguyên thân. Nguyên thân nhìn thấy Thẩm mẹ quan tâm yêu thương Ngô Cấm nhưng không bao giờ có biểu tình như thế với cô, vì thế nhảy lầu tự sát.
Hàng năm ủy khuất cùng khổ sở trong nội tâm nguyên thân chồng chất, rốt cuộc bùng nổ, lúc nguyên thân nhảy lầu, dường như thấy được mẹ đứng không xa, vui vẻ vẫy tay với cô, nói là về nhà ăn cơm.
Khi Thẩm Ngư nhìn thấy Ngô Cấm, nội tâm ngoại trừ vô tận bi thương, cái gì cũng không có, một tia oán hận cũng không có.
Nguyên thân thật sự rất lương thiện, đây là nguyên thân mà trước nay Thẩm Ngư chưa từng gặl, cô không oán hận bất cứ ai, chỉ có khát vọng với tình thương của cha tình thương của mẹ cùng tuyệt vọng.
Đi xuống cầu thang, Thẩm Ngư vừa mới vào lớp đã bị lớp trưởng gọi đi văn phòng, nói chủ nhiệm lớp có việc tìm cô.
Đi vào văn phòng, chủ nhiệm lớp vừa thấy cô tới, vẫy vẫy tay, trên mặt cười thành hoa hướng dương, “Thẩm Ngư đồng học a, lại đây lại đây.”
Thẩm Ngư đi qua, nhỏ giọng nói câu chào cô.
Chủ nhiệm lớp: “Việc lần này cô đã biết, là thầy thể dục không tốt, cô đã nói với thầy ấy, về sau thân thể không thoải mái thì không cần đi học thể dục, ảnh hưởng học tập thì không tốt.”
Thẩm Ngư nhấp nhấp miệng, muốn nói gì lại không có nói ra.
Cô rất thích học thể dục…… Chỉ là thân thể của cô không tốt.
Chủ nhiệm lớp lấy một tờ giấy đẩy đến trước mặt cô “Tiết 1, 2 ngày mai là tự học, hai tiết đó em đi sang lớp số 6 giảng Toán cho bọn hon, cô biết em học Toán tốt nhất, hôm đó cô có việc, em giúp cô dạy hai tiết đó được không?”
Thẩm Ngư đột nhiên ngẩng đầu, chân tay luống cuống xua tay, “Em… Em……” Cô không làm được, thật sự không làm được.
Chủ nhiệm lớp trấn an vỗ vỗ bả vai, cười nói: “Đừng khẩn trương! Cô tin tưởng em!”
“Trở về đi, ngày mai đến sớm một chút a.”
Thẩm Ngư đi ra văn phòng, khóe miệng mơ hồ có thể thấy được rất nhỏ độ cong rồi nhạn choang biến mất, rũ đầu vẫn là bộ dạng nhu nhược.
Trở lại phòng học, mọi người dị thường an tĩnh lain, vừa thấy nàng ngồi vào bàn học, bắt đầu khe khẽ nói nhỏ nghị luận.
“Cậu ta còn dạy người khác? Chỉ bằng cậu ta, ha ha ha ha, cười chết người!”
“Cũng không phải là sao, tớ ở văn phòng nghe được, chủ nhiệm lớp ngày đó có việc, để cậu ta dạy hai tiết ở lớp số 6 đấy!”
“Lớp số 6?? Kia không phải lớp của Mộ nam thần sao?”
“Đúng đúng đúng, chính là lớp đó, thật hâm mộ a, có thể chính đại quang minh nhìn thấy Mộ nam thần, không chừng còn có thể nói chuyện với Mộ nam thần đâu.”
“A a a a! Tiện nhân!”
Thanh âm càng lúc càng lớn, rõ ràng truyền tới tai Thẩm Ngư, Thẩm Ngư rũ đầu đọc sách, tóc đen theo vành tai chặn cả khuôn mặt cùng khóe miệng đang cong lên.
Cốt truyện phát triển rất tốt.