Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 42: Tiến thoái lưỡng nan
Nhìn thấy Trương Quang, Kỷ Phi Vũ liền mỉm cười nham hiểm, cô ta động tác uyển chuyển bước đi. Lúc đến gần hắn, Kỷ Phi Vũ liền giả vờ vấp ngã, nhào vào lòng hắn. Trương Quang vớ được món hời, có mèo nào mà chê mỡ đâu. Tay hắn bắt đầu di chuyển trên người cô ta.
" Ah! Thật là xin lỗi ngài, lúc nãy chân hơi tê nên lỡ té vào ngài, mong ngài bỏ qua cho." Kỷ Phi Vũ bắt đầu diễn xuất.
" Mỹ nhân, không có gì! Là diễm phúc của ta khi được một người đẹp như cô đây, ngã vào lòng." Trương Quang cười thích thú, trông hắn như muốn nuốt trọn Kỷ Phi Vũ.
" Cảm ơn ngài quá khen, thật là ngại quá! Tôi có thể mời ngài uống rượu chuộc lỗi được không? Dĩ nhiên không phải uống ở đây." Kỷ Phi Vũ lời nói mập mờ, tay còn không quên kéo áo xuống, lồ lộ ra một mảng da thịt trước ngực trắng phao như tuyết.
Trương Quang mắt sáng rực, hắn như bị Kỷ Phi Vũ câu mất hồn phách, gật đầu lia lịa đồng ý.
" Tất nhiên là được rồi! Mỹ nhân muốn đi đâu uống rượu?" Trương Quang hỏi cô ta.
" Tôi biết một nơi rất lãng mạn, ngài cứ việc đi theo tôi." Kỷ Phi Vũ nói xong thì túm cà vạt của Trương Quang kéo hắn đi theo mình.
Ở ngoài Đinh Tiểu Lộ và Vi An chờ hoài không thấy hắn ra, đám đàn em của hắn sau khi nhận điện thoại, xong, cũng lục tục đi về.
" Có chuyện gì vậy? Trương Quang hắn đi đâu rồi?" Vi An hỏi Đinh Tiểu Lộ.
" Không biết, nhưng có lẽ hắn đã theo em nào đi trước rồi." Đinh Tiểu Lộ trả lời, rồi cũng đứng lên đi nhanh ra ngoài.
" Chờ tôi!"
Vi An cũng vội vàng chạy theo cô.
Đinh Tiểu Lộ bước ra khỏi hộp đêm, cô cảm thấy xung quanh có mùi kì lạ. Cô đảo mắt nhìn một lượt, bản năng sát thủ cho cô biết, có chuyện nguy hiểm sắp xảy ra.
" Nè cô làm gì đi nhanh vậy? Ma đuổi sao? Này, á..cô làm gì vậy?" An Vi từ bên trong chạy ra tới lải nhải, đã bị Đinh Tiểu Lộ túm lại.
" Mau lên xe!" Đinh Tiểu Lộ kéo An Vi đến chỗ đỗ xe, rồi mở cửa nhét cô vào.
Đinh Tiểu Lộ cũng gấp rút, cô khởi động xe rồi lao nhanh về phía trước. Vi An lại mặt cắt không còn giọt máu.
" Tiểu...Tiểu Lộ, cô...chạy..chạy chậm lại được không?" Vi An lắp bắp hỏi.
" Có người đang đuổi theo chúng ta, không thể chậm hơn được đâu." Đinh Tiểu Lộ nhíu mày trả lời, mắt luôn nhìn gương chiếu hậu theo dõi.
" Chúng ta bị theo dõi sao? Không lẽ Trương Quang phát hiện ra chúng ta?" Vi An lập tức quên đi tốc độ lái xe của Đinh Tiểu Lộ, cô căng mắt nhìn về phía sau, có hơn năm chiếc xe đang đuổi theo hai người họ.
" Tiểu Lộ, để tôi tìm đường cắt đuôi bọn chúng." Vi An nhanh tay lấy máy tính có kết nối với vệ tinh để tìm đường, cô động tác mau lẹ, mười phút sau đã tính toán, tìm ra đường đi thoát hiểm.
" Tiểu Lộ, cách 100 mét ngã tư phía trước có một con hẻm nhỏ bên phải, cậu phải chạy vào đó." Vi An nói với Đinh Tiểu Lộ.
" Không thành vấn đề!" Đinh Tiểu Lộ nhấn ga nhanh hơn, cô chạy hết tốc độ.
" Sắp đến rồi, chuẩn bị quẹo đi!" Vi An mắt nhìn máy tình kêu to.
Đinh Tiểu Lộ mặt không biểu hiện rõ cảm xúc, cô xoay vô lăng quẹo gấp vào hẻm. Phía sau bọn người theo đuôi thấy cô đột nhiên đổi hướng, bọn chúng bất ngờ không kịp trở tay, mà chạy thẳng luôn về phía trước.
" Mẹ kiếp! Con khốn này tinh ranh thật." Tên cầm lái bực bội chửi bới.
Trên xe Vi An càng ngày càng hào hứng với kĩ thuật lái xe của Đinh Tiểu Lộ, lúc đầu cô còn cảm thấy sợ, nhưng bây giờ lại thấy rất thích thú.
" Tiểu Lộ, cô tuyệt vời thật, hôm nào dạy tôi lái xe điêu luyện như cô đi." Vi An phấn khích hỏi Đinh Tiểu Lộ, không quên kèm theo vài câu nịnh bợ.
" Tôi không rảnh!" Đáp lại sự nhiệt tình của Vi An là sự phũ phàng của Đinh Tiểu Lộ.
" Tiểu Lộ, cô thật đáng ghét." Vi An hờn dỗi nói.
" Cảm ơn đã quá khen."
Câu nói của Đinh Tiểu Lộ làm Vi An tức muốn hộc máu, cô đưa tay vuốt ngực, dằn xuống lửa giận đang bốc lên ngùn ngụt.
Đinh Tiểu Lộ suốt đường nghe theo Vi An chỉ dẫn, cô vượt qua mấy con hẻm nhỏ hẹp, rồi mới ra tới đường lớn.
" Kétttttt!"
Đinh Tiểu Lộ vừa quẹo ra đường lớn, cô bỗng giật mình thắng gấp, một âm thanh như xé gió vang lên. Vi An ngồi bên tim muốn văng luôn ra ngoài.
" Đinh Tiểu Lộ, cô đừng dọa tôi nữa được không vậy? Muốn dừng lại cũng phải từ từ thôi, lái xe đã bắn tốc độ, mà tới thắng cũng gấp muốn chết người là sao. Tim tôi muốn ngừng đập luôn rồi nè, cô thử sờ xem." Vi An nóng nảy tuôn một tràn, cô bị dọa muốn chết ngay tại chỗ.
Đã xả xong một trận, cô mới nhìn đến vẻ mặt của Đinh Tiểu Lộ bên cạnh. Đinh Tiểu Lộ đưa mắt nhìn về phía trước nhăn mày khó chịu, Vi An cũng hướng mắt nhìn theo.
" Má ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Cô liền hoảng hốt kêu to.
" Tiểu Lộ, chúng ta làm sao bây giờ? Đúng rồi, cô mau lui xe về đường cũ đi." An Vi lộ rõ sợ hãi nói. Nhưng là hai người bây giờ tiến thoái lưỡng nan.
" Ah! Thật là xin lỗi ngài, lúc nãy chân hơi tê nên lỡ té vào ngài, mong ngài bỏ qua cho." Kỷ Phi Vũ bắt đầu diễn xuất.
" Mỹ nhân, không có gì! Là diễm phúc của ta khi được một người đẹp như cô đây, ngã vào lòng." Trương Quang cười thích thú, trông hắn như muốn nuốt trọn Kỷ Phi Vũ.
" Cảm ơn ngài quá khen, thật là ngại quá! Tôi có thể mời ngài uống rượu chuộc lỗi được không? Dĩ nhiên không phải uống ở đây." Kỷ Phi Vũ lời nói mập mờ, tay còn không quên kéo áo xuống, lồ lộ ra một mảng da thịt trước ngực trắng phao như tuyết.
Trương Quang mắt sáng rực, hắn như bị Kỷ Phi Vũ câu mất hồn phách, gật đầu lia lịa đồng ý.
" Tất nhiên là được rồi! Mỹ nhân muốn đi đâu uống rượu?" Trương Quang hỏi cô ta.
" Tôi biết một nơi rất lãng mạn, ngài cứ việc đi theo tôi." Kỷ Phi Vũ nói xong thì túm cà vạt của Trương Quang kéo hắn đi theo mình.
Ở ngoài Đinh Tiểu Lộ và Vi An chờ hoài không thấy hắn ra, đám đàn em của hắn sau khi nhận điện thoại, xong, cũng lục tục đi về.
" Có chuyện gì vậy? Trương Quang hắn đi đâu rồi?" Vi An hỏi Đinh Tiểu Lộ.
" Không biết, nhưng có lẽ hắn đã theo em nào đi trước rồi." Đinh Tiểu Lộ trả lời, rồi cũng đứng lên đi nhanh ra ngoài.
" Chờ tôi!"
Vi An cũng vội vàng chạy theo cô.
Đinh Tiểu Lộ bước ra khỏi hộp đêm, cô cảm thấy xung quanh có mùi kì lạ. Cô đảo mắt nhìn một lượt, bản năng sát thủ cho cô biết, có chuyện nguy hiểm sắp xảy ra.
" Nè cô làm gì đi nhanh vậy? Ma đuổi sao? Này, á..cô làm gì vậy?" An Vi từ bên trong chạy ra tới lải nhải, đã bị Đinh Tiểu Lộ túm lại.
" Mau lên xe!" Đinh Tiểu Lộ kéo An Vi đến chỗ đỗ xe, rồi mở cửa nhét cô vào.
Đinh Tiểu Lộ cũng gấp rút, cô khởi động xe rồi lao nhanh về phía trước. Vi An lại mặt cắt không còn giọt máu.
" Tiểu...Tiểu Lộ, cô...chạy..chạy chậm lại được không?" Vi An lắp bắp hỏi.
" Có người đang đuổi theo chúng ta, không thể chậm hơn được đâu." Đinh Tiểu Lộ nhíu mày trả lời, mắt luôn nhìn gương chiếu hậu theo dõi.
" Chúng ta bị theo dõi sao? Không lẽ Trương Quang phát hiện ra chúng ta?" Vi An lập tức quên đi tốc độ lái xe của Đinh Tiểu Lộ, cô căng mắt nhìn về phía sau, có hơn năm chiếc xe đang đuổi theo hai người họ.
" Tiểu Lộ, để tôi tìm đường cắt đuôi bọn chúng." Vi An nhanh tay lấy máy tính có kết nối với vệ tinh để tìm đường, cô động tác mau lẹ, mười phút sau đã tính toán, tìm ra đường đi thoát hiểm.
" Tiểu Lộ, cách 100 mét ngã tư phía trước có một con hẻm nhỏ bên phải, cậu phải chạy vào đó." Vi An nói với Đinh Tiểu Lộ.
" Không thành vấn đề!" Đinh Tiểu Lộ nhấn ga nhanh hơn, cô chạy hết tốc độ.
" Sắp đến rồi, chuẩn bị quẹo đi!" Vi An mắt nhìn máy tình kêu to.
Đinh Tiểu Lộ mặt không biểu hiện rõ cảm xúc, cô xoay vô lăng quẹo gấp vào hẻm. Phía sau bọn người theo đuôi thấy cô đột nhiên đổi hướng, bọn chúng bất ngờ không kịp trở tay, mà chạy thẳng luôn về phía trước.
" Mẹ kiếp! Con khốn này tinh ranh thật." Tên cầm lái bực bội chửi bới.
Trên xe Vi An càng ngày càng hào hứng với kĩ thuật lái xe của Đinh Tiểu Lộ, lúc đầu cô còn cảm thấy sợ, nhưng bây giờ lại thấy rất thích thú.
" Tiểu Lộ, cô tuyệt vời thật, hôm nào dạy tôi lái xe điêu luyện như cô đi." Vi An phấn khích hỏi Đinh Tiểu Lộ, không quên kèm theo vài câu nịnh bợ.
" Tôi không rảnh!" Đáp lại sự nhiệt tình của Vi An là sự phũ phàng của Đinh Tiểu Lộ.
" Tiểu Lộ, cô thật đáng ghét." Vi An hờn dỗi nói.
" Cảm ơn đã quá khen."
Câu nói của Đinh Tiểu Lộ làm Vi An tức muốn hộc máu, cô đưa tay vuốt ngực, dằn xuống lửa giận đang bốc lên ngùn ngụt.
Đinh Tiểu Lộ suốt đường nghe theo Vi An chỉ dẫn, cô vượt qua mấy con hẻm nhỏ hẹp, rồi mới ra tới đường lớn.
" Kétttttt!"
Đinh Tiểu Lộ vừa quẹo ra đường lớn, cô bỗng giật mình thắng gấp, một âm thanh như xé gió vang lên. Vi An ngồi bên tim muốn văng luôn ra ngoài.
" Đinh Tiểu Lộ, cô đừng dọa tôi nữa được không vậy? Muốn dừng lại cũng phải từ từ thôi, lái xe đã bắn tốc độ, mà tới thắng cũng gấp muốn chết người là sao. Tim tôi muốn ngừng đập luôn rồi nè, cô thử sờ xem." Vi An nóng nảy tuôn một tràn, cô bị dọa muốn chết ngay tại chỗ.
Đã xả xong một trận, cô mới nhìn đến vẻ mặt của Đinh Tiểu Lộ bên cạnh. Đinh Tiểu Lộ đưa mắt nhìn về phía trước nhăn mày khó chịu, Vi An cũng hướng mắt nhìn theo.
" Má ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Cô liền hoảng hốt kêu to.
" Tiểu Lộ, chúng ta làm sao bây giờ? Đúng rồi, cô mau lui xe về đường cũ đi." An Vi lộ rõ sợ hãi nói. Nhưng là hai người bây giờ tiến thoái lưỡng nan.