Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 126: Đông phương tước muốn có con
Buổi sáng hôm sau, Đinh Tiểu Lộ lờ mờ thức dậy. Hông cô đau nhức vô cùng, chân thì bủn rủn vô lực, trên người từ đầu đến chân đều là dấu vết của Đông Phương Tước.
Đêm qua Đông Phương Tước mạnh mẽ giày vò cô, hắn liên tục lấp đầy tinh hoa của mình vào trong người Đinh Tiểu Lộ. Có lúc cô còn tưởng eo mình sắp rời khỏi cơ thể rồi, vậy mà hắn vẫn không chịu buông tha cho cô.
" Ah, Đông Phương Tước chết tiệt!" Cô bực tức đánh mạnh vào người Đông Phương Tước đang nằm bên cạnh mắng.
" Tiểu Lộ, em đừng náo!" Hắn kéo cô xuống ôm vào lòng.
" Cái đồ lưu manh nhà anh, mau thả em ra!" Cô túm tóc hắn nói.
" Được rồi, được rồi! Không làm loạn nữa, sau này anh sẽ tiết chế lại!" Đông Phương Tước vỗ về dỗ ngọt cô.
" Còn có lần sau?" Đinh Tiểu Lộ trừng mắt nhìn hắn.
" Tiểu Lộ, sau này chúng ta hãy sinh thật nhiều trẻ con, em thấy thế nào?" Đông Phương Tước đột nhiên nghiêm túc hỏi.
" Anh nói gì vậy? Ai muốn sinh con cho anh đâu?" Đinh Tiểu Lộ thẹn thùng đáp.
" Vậy nói xem, em muốn sinh con cho ai? Nếu em không chịu sinh con cho anh, thì anh buộc lòng phải tìm người khác vậy!" Hắn lại nói.
" Anh dám?" Đinh Tiểu Lộ nắm cổ áo hắn, híp mắt nhìn hắn.
" Không dám!" Đông Phương Tước mỉm cười trả lời cô.
Hai tuần trôi qua, chuyện của Đông Phương tập đoàn đã giải quyết xong. Đông Phương Úc như muốn phát điên, khi cơ nghiệp bị phá sản trong chớp mắt, ông ta được đưa đến một nơi hẻo lánh. Đông Phương Tước cũng đến đó, hắn đã dùng thứ thuốc độc kia, tiêm vào người ông ta, khiến ông ta trở nên điên loạn. Ác giả ác báo, những gì ông ta làm với Đông Phương Tuyết Cầm, bây giờ ông ta đều nhận lại hết.
Những người mang dòng họ Đông Phương cũng bị đuổi đi, bọn họ phải tha phương cầu thực, sống một cuộc sống hèn mọn.
Phía Cao Tuấn, ông ta sau khi trở về căn cứ đã được hồi phục khá là tốt, cơ thể dần khỏe mạnh lại. Trong phòng, ông ta đang ngồi ưu nhã trên ghế sô pha, J mở cửa đi vào.
" Ông chủ, đến giờ tiêm thuốc rồi!" Hắn đặt khay thuốc trên bàn lên tiếng.
" Ừm!" Cao Tuấn nhẹ đáp.
J cẩn thận lấy ống tiêm, nhẹ nhàng tiêm thuốc vào người ông ta.
" Ông chủ, chuyện của Lucifer ngài muốn tính như thế nào? Không thể để hắn tác oai tác quái được, còn có cô con gái nuôi của ngài, cũng đang ở trong tay hắn!" J bất ngờ hỏi.
" Ta tất nhiên phải đến lấy lại thứ thuộc về mình chứ! Còn Lucifer, đến lúc đó giết chết không tha! Chờ sau khi hắn chết rồi, chúng ta lại tính đến món nợ của Triệu Phong Hành!" Cao Tuấn vẻ mặt nham hiểm trả lời.
" Mà trước đó ta muốn đến Y.S!"
" Vài ngày nữa độc trong người ngài sẽ được khống chế, tôi sẽ đưa ngài đến đó!" J động tác thuần thục rút kim ra, hắn cẩn thận cho vào khay rồi mang ra ngoài.
Cao Tuấn ánh mắt âm trầm nhìn xa xăm, bên ngoài cửa sổ là hoàng hôn tĩnh lặng, ông ta lại lấy trong túi áo ra một tấm ảnh. Ánh mắt thâm tình nhìn nhìn cô gái trong ảnh.
Ở bệnh viện, Vi An mấy ngay nay tâm trạng rất tốt. Cô đang dần chấp nhận Lý Kiệt, cũng như cho chính mình một cơ hội, mở lòng với người khác giới.
" An An, hôm nay nữa là được xuất viện rồi! Em muốn đến căn cứ, hay là đến chỗ Đinh tiểu thư?" Lý Kiệt mở cửa bước vào hỏi, trên tay hắn là hoa quả đã gọt sẵn.
" Vậy anh nghĩ thử xem, em nên về đâu?" Vi An mặt tinh nghịch hỏi ngược lại hắn.
" Tất nhiên là anh muốn em ở cùng anh rồi!" Lý Kiệt tay ghim lấy một miếng táo đưa cho cô nói.
Vi An vui vẻ nhận lấy miếng táo cho vào miệng, đúng hương vị chua chua ngọt ngọt mà cô thích. Có người bên cạnh quan tâm thật không tồi chút nào, Lý Kiệt thật sự chăm sóc cho cô rất tốt.
Buổi tối tám giờ, Lý Kiệt lái xe đưa Vi An trở về căn cứ, hắn là muốn mau chóng bồi đắp tình cảm, để mau chóng rướt cô về. Căn phòng Vi An ở vẫn rất sạch sẽ, mỗi ngày A Hiên đều cẩn thận quét dọn.
Vi An bước vào, cô bỗng nhiên ôm mặt bất ngờ, trước mắt cô là một bức tranh lớn. Là Trần Thi Vân mẹ cô, bà trông thật xinh đẹp quý phái, dù chỉ là qua những nét vẽ.
" Có thích không? Anh đã phải cực khổ lắm mới có thể mang về đây!" Lý Kiệt vòng tay ôm từ phía sau nói nhỏ vào tai Vi An.
" Sao anh lại biết chứ?" Vi An cảm động hỏi.
" Bây giờ chuyện của em cũng chính là chuyện của anh, mọi thứ của em anh tất nhiên phải biết rồi! Anh vẫn còn một món quà muốn cho em xem!" Lý Kiệt thâm tình trả lời.
Hắn lại lấy điện thoại trong túi ra cho cô xem. Trên mạng, thông tin hot nhất bây giờ là về Tiêu Trân Di và Vi Bối Nhi.
" Cái này, là anh làm?" Vi An bất ngờ hỏi.
" Tất nhiên, bọn họ đối với em muốn làm gì, thì anh sẽ trả lại đầy đủ như thế!" Lý Kiệt đáp.
Trên mạng là những hình ảnh dung tục, thác loạn của hai mẹ con bà ta. Vi Bối Nhi đang nằm trên đất phê pha với chất kích thích, còn Tiêu Trân Di lại đang lõa thể với ba bốn tên đàn ông lạ mặt. Chỉ nhìn thôi là đã thấy bẩn cả mắt.
" Không nên nhìn nhiều làm gì, sẽ làm em đau mắt!" Lý Kiệt tắt điện thoại nói.
" Lý Kiệt, cảm ơn anh!" Vi An cảm động nói, cô lại một lần nữa chủ động hôn hắn.
______To be continued____
Đêm qua Đông Phương Tước mạnh mẽ giày vò cô, hắn liên tục lấp đầy tinh hoa của mình vào trong người Đinh Tiểu Lộ. Có lúc cô còn tưởng eo mình sắp rời khỏi cơ thể rồi, vậy mà hắn vẫn không chịu buông tha cho cô.
" Ah, Đông Phương Tước chết tiệt!" Cô bực tức đánh mạnh vào người Đông Phương Tước đang nằm bên cạnh mắng.
" Tiểu Lộ, em đừng náo!" Hắn kéo cô xuống ôm vào lòng.
" Cái đồ lưu manh nhà anh, mau thả em ra!" Cô túm tóc hắn nói.
" Được rồi, được rồi! Không làm loạn nữa, sau này anh sẽ tiết chế lại!" Đông Phương Tước vỗ về dỗ ngọt cô.
" Còn có lần sau?" Đinh Tiểu Lộ trừng mắt nhìn hắn.
" Tiểu Lộ, sau này chúng ta hãy sinh thật nhiều trẻ con, em thấy thế nào?" Đông Phương Tước đột nhiên nghiêm túc hỏi.
" Anh nói gì vậy? Ai muốn sinh con cho anh đâu?" Đinh Tiểu Lộ thẹn thùng đáp.
" Vậy nói xem, em muốn sinh con cho ai? Nếu em không chịu sinh con cho anh, thì anh buộc lòng phải tìm người khác vậy!" Hắn lại nói.
" Anh dám?" Đinh Tiểu Lộ nắm cổ áo hắn, híp mắt nhìn hắn.
" Không dám!" Đông Phương Tước mỉm cười trả lời cô.
Hai tuần trôi qua, chuyện của Đông Phương tập đoàn đã giải quyết xong. Đông Phương Úc như muốn phát điên, khi cơ nghiệp bị phá sản trong chớp mắt, ông ta được đưa đến một nơi hẻo lánh. Đông Phương Tước cũng đến đó, hắn đã dùng thứ thuốc độc kia, tiêm vào người ông ta, khiến ông ta trở nên điên loạn. Ác giả ác báo, những gì ông ta làm với Đông Phương Tuyết Cầm, bây giờ ông ta đều nhận lại hết.
Những người mang dòng họ Đông Phương cũng bị đuổi đi, bọn họ phải tha phương cầu thực, sống một cuộc sống hèn mọn.
Phía Cao Tuấn, ông ta sau khi trở về căn cứ đã được hồi phục khá là tốt, cơ thể dần khỏe mạnh lại. Trong phòng, ông ta đang ngồi ưu nhã trên ghế sô pha, J mở cửa đi vào.
" Ông chủ, đến giờ tiêm thuốc rồi!" Hắn đặt khay thuốc trên bàn lên tiếng.
" Ừm!" Cao Tuấn nhẹ đáp.
J cẩn thận lấy ống tiêm, nhẹ nhàng tiêm thuốc vào người ông ta.
" Ông chủ, chuyện của Lucifer ngài muốn tính như thế nào? Không thể để hắn tác oai tác quái được, còn có cô con gái nuôi của ngài, cũng đang ở trong tay hắn!" J bất ngờ hỏi.
" Ta tất nhiên phải đến lấy lại thứ thuộc về mình chứ! Còn Lucifer, đến lúc đó giết chết không tha! Chờ sau khi hắn chết rồi, chúng ta lại tính đến món nợ của Triệu Phong Hành!" Cao Tuấn vẻ mặt nham hiểm trả lời.
" Mà trước đó ta muốn đến Y.S!"
" Vài ngày nữa độc trong người ngài sẽ được khống chế, tôi sẽ đưa ngài đến đó!" J động tác thuần thục rút kim ra, hắn cẩn thận cho vào khay rồi mang ra ngoài.
Cao Tuấn ánh mắt âm trầm nhìn xa xăm, bên ngoài cửa sổ là hoàng hôn tĩnh lặng, ông ta lại lấy trong túi áo ra một tấm ảnh. Ánh mắt thâm tình nhìn nhìn cô gái trong ảnh.
Ở bệnh viện, Vi An mấy ngay nay tâm trạng rất tốt. Cô đang dần chấp nhận Lý Kiệt, cũng như cho chính mình một cơ hội, mở lòng với người khác giới.
" An An, hôm nay nữa là được xuất viện rồi! Em muốn đến căn cứ, hay là đến chỗ Đinh tiểu thư?" Lý Kiệt mở cửa bước vào hỏi, trên tay hắn là hoa quả đã gọt sẵn.
" Vậy anh nghĩ thử xem, em nên về đâu?" Vi An mặt tinh nghịch hỏi ngược lại hắn.
" Tất nhiên là anh muốn em ở cùng anh rồi!" Lý Kiệt tay ghim lấy một miếng táo đưa cho cô nói.
Vi An vui vẻ nhận lấy miếng táo cho vào miệng, đúng hương vị chua chua ngọt ngọt mà cô thích. Có người bên cạnh quan tâm thật không tồi chút nào, Lý Kiệt thật sự chăm sóc cho cô rất tốt.
Buổi tối tám giờ, Lý Kiệt lái xe đưa Vi An trở về căn cứ, hắn là muốn mau chóng bồi đắp tình cảm, để mau chóng rướt cô về. Căn phòng Vi An ở vẫn rất sạch sẽ, mỗi ngày A Hiên đều cẩn thận quét dọn.
Vi An bước vào, cô bỗng nhiên ôm mặt bất ngờ, trước mắt cô là một bức tranh lớn. Là Trần Thi Vân mẹ cô, bà trông thật xinh đẹp quý phái, dù chỉ là qua những nét vẽ.
" Có thích không? Anh đã phải cực khổ lắm mới có thể mang về đây!" Lý Kiệt vòng tay ôm từ phía sau nói nhỏ vào tai Vi An.
" Sao anh lại biết chứ?" Vi An cảm động hỏi.
" Bây giờ chuyện của em cũng chính là chuyện của anh, mọi thứ của em anh tất nhiên phải biết rồi! Anh vẫn còn một món quà muốn cho em xem!" Lý Kiệt thâm tình trả lời.
Hắn lại lấy điện thoại trong túi ra cho cô xem. Trên mạng, thông tin hot nhất bây giờ là về Tiêu Trân Di và Vi Bối Nhi.
" Cái này, là anh làm?" Vi An bất ngờ hỏi.
" Tất nhiên, bọn họ đối với em muốn làm gì, thì anh sẽ trả lại đầy đủ như thế!" Lý Kiệt đáp.
Trên mạng là những hình ảnh dung tục, thác loạn của hai mẹ con bà ta. Vi Bối Nhi đang nằm trên đất phê pha với chất kích thích, còn Tiêu Trân Di lại đang lõa thể với ba bốn tên đàn ông lạ mặt. Chỉ nhìn thôi là đã thấy bẩn cả mắt.
" Không nên nhìn nhiều làm gì, sẽ làm em đau mắt!" Lý Kiệt tắt điện thoại nói.
" Lý Kiệt, cảm ơn anh!" Vi An cảm động nói, cô lại một lần nữa chủ động hôn hắn.
______To be continued____