Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 361
Các bạn đang đọc truyện Giường anh chia em một nửa – Chương 361 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
****************************
Chương 361 EM CHỌN ĐI
“Chẳng phải là ăn dưa hóng hớt sao? Sao đến cuối cùng lại biến thành GATO vậy?”
“Lại còn là GATO có sức sát thương cực lớn, rốt cuộc tôi đã làm gì sai?”
“Chỉ mình tôi cảm thấy hai người họ xứng đôi thôi à?”
“Xứng đôi hay không, tôi không biết, tôi chỉ biết, ‘ừm, là tôi’, trong ba từ này tràn ngập sự chiều chuộng, hu hu hu, rốt cuộc tôi đã tạo nghiệp gì thế này, không nghiêm túc nghe giảng mà đến đây để bị cho ăn GATO ngập mồm.”
“Tôi bị Ding Ding* cảnh cáo do mở quá nhiều cửa sổ rồi, Ding Ding nghi ngờ tôi không nghiêm túc nghe giảng, họ còn báo cáo cho giáo viên chủ nhiệm của tôi nữa.”
(*) Ding Ding hay DingTalk là một nền tảng giao tiếp và hợp tác doanh nghiệp thành lập vào năm 2014, do Tập đoàn Alibaba phát triển.
“Lầu trên thảm quá.”
“Ha ha ha, đúng là thảm thật.”
“Nên đường do ‘Lên mạng đặt bừa một cái tên’ rải đều là đường xịn thật à? Sở dĩ ngày 25 tháng Ba Tần Kiết đến Vô Tích là để tổ chức sinh nhật cho Trần Ân Tứ thật sao?”
“Còn tuần lễ thời trang Milan nữa, lúc đi thảm đỏ, Trần Ân Tứ chụp ảnh chung với Ảnh đế Mục Sở Từ, Ảnh đế Mục ôm eo Trần Ân Tứ, phản ứng của Tần Kiết trong đoạn truyện tranh ngắn đó là thật à?”
“Ha ha ha, nếu là thật, mẹ kiếp, nam thần của tôi đáng yêu quá đi ha?”
“A a a a a, chết tiệt, tôi chẳng còn sức chống đỡ nào với chàng trai ghen tuông này cả.”
“Bài viết 18+ mà ‘Lên mạng đặt bừa một cái tên’ đăng có kể, sau khi Trần Ân Tứ và Tần Kiết tái hợp được hai tháng, Tần Kiết nói: ‘Dễ đi vào hơn nhiều rồi, cuối cùng cũng quen với em rồi’, cũng là thật hả?”
“Người chụy em bình tĩnh thật đấy, ba trăm cái một phút cũng gánh được là cái vẹo gì vậy?”
“Chỉ có mỗi tôi quan tâm đến chi tiết khác mọi người sao? Chỉ có mỗi tôi quan tâm đến câu, ‘yêu đương không, kiểu lên hot-search ấy’ sao?”
“Ha ha ha, các chị em, tôi vừa vào bảng xếp hạng tìm kiếm để xem, vị trí đầu tiên chính là câu đó, đường này chúng ta đã ăn chán rồi, đường mới bây giờ là, ‘ừm, là tôi’.”
“Không, các chị em, đường mới bây giờ là comment đầu tiên được nhiều tương tác nhất.”
“…”
Trần Ân Tứ đọc lướt các bình luận, rồi lại làm mới bảng tin Weibo thêm lần nữa.
Bình luận nhận được nhiều tương tác nhất ở bên dưới video mà Tần Kiết đăng lên là của tài khoản @Diệp Lục Sắc số 0026: “Tôi muốn biết, trong hai người, ai là người tự vả vào mặt mình trước.”
Một loạt bình luận “ha ha ha ha” trả lời lại bình luận đó. Trong đó hai bình luận nhận được tương tác nhiều nhất đều là của @Lên mạng đặt bừa một cái tên.
Bình luận đầu tiên là: “Là tôi.”
Bình luận thứ hai là: “Sau khi chia tay, tôi yêu thầm cô ấy 1923 ngày.”
Trần Ân Tứ vẫn đang để ý chuyện mình bị mất mặt trước bàn dân thiên hạ, nhưng lần này, hai câu đó của Tần Kiết đã thu hút tất cả sự chú ý vốn đang đổ dồn vào cô.
Sau khi chia tay, tôi yêu thầm cô ấy 1923 ngày.
1923 Ngày… chẳng phải là số ngày anh và cô chia tay sao?
Trái tim Trần Ân Tứ như bị thứ gì đó bóp nhẹ, xót xa, nhói đau, và cả ấm áp.
Tần Kiết lại gọi điện thoại tới, Trần Ân Tứ sụt sịt, một lúc sau mới bình tĩnh nhận máy: “Alo?”
“Bạn gái bé nhỏ, bây giờ em đã vui chưa?”
Trần Ân Tứ đáp “ừ”, lòng thầm nghĩ, không chỉ vui, mà còn cảm động luôn rồi.
“Uống thuốc chưa? Vết thương ở vai không sao chứ?”
“Em uống rồi, không sao đâu.” Trần Ân Tứ trả lời, “Cảm ơn anh, Tần Kiết.”
“Bạn gái bé nhỏ tự nhiên ngoan làm anh hơi sợ đấy.” Tần Kiết cười mấy tiếng, “Còn gây họa gì khác nữa không? Hay là em nói hết một lần đi.”
“Không có.” Trần Ân Tứ nhắm mắt lại, vùi mặt vào trong gối, hồi lâu sau mới nói: “Em chỉ muốn cảm ơn anh thôi.”
Tần Kiết cảm thấy là lạ, im lặng giây lát rồi khẽ hỏi: “Sao thế?”
Trần Ân Tứ ôm chăn, rủ rỉ đáp lại: “Không sao cả.”
“…” Tần Kiết mãi không lên tiếng, hình như anh không vui cho lắm, nhưng giọng vẫn ôn hòa: “Em chờ chút, bây giờ anh về nhà.”
“Hả?” Trần Ân Tứ ngồi bật dậy, “Đừng, đừng, đừng…”
Tần Kiết không nói gì.
“Em không giấu anh chuyện gì đâu, thật mà, em… em…” Trần Ân Tứ biết Tần Kiết để ý chuyện này, cô không quen ăn nói tình cảm, ấp úng hồi lâu, sau đó mới thở dài một hơi: “… Em, em, nhìn thấy bình luận trả lời trên Weibo của anh rồi.”
Tần Kiết ngẩn người, bấy giờ mới hiểu là chuyện gì. Hóa ra cô bạn gái của anh cảm động trước câu nói của anh.
Tần Kiết uể oải ngồi trở lại ghế, bật cười, một lúc sau lại cười thêm mấy tiếng nữa.
Nghe thấy tiếng cười của anh, Trần Ân Tứ lại nằm vật ra giường, sau đó kéo chăn lên che đầu, dường như không còn mặt mũi nào gặp ai, thỏ thẻ nói: “Em… em cũng nhớ anh 1923 ngày.”
Tần Kiết ngẩn người.
Thời gian còn dài hơn cả anh.
Đến khi anh hoàn hồn, bạn gái đã cúp máy rồi. Tần Kiết bỗng nhiên bật cười. Da mặt cô đúng là mỏng thật đấy.
Tần Kiết dành cho bạn gái mình một khoảng thời gian để “hồi sức”, một lúc sau đoán cô đã lấy lại bình tĩnh, anh mới cầm điện thoại gửi tin nhắn WeChat cho cô: “Bạn gái bé nhỏ, bàn bạc một chuyện được không?”
Trần Ân Tứ nhận được tin nhắn của anh, lập tức nhắn lại: “Chuyện gì?”
Bạn trai giành nhà với tôi: “Sau này chúng ta không dùng nick clone nữa được không?”
Trần Ân Tứ như bị nghẹn họng, há hốc mồm, hồi lâu sau mới buột ra được một tiếng chửi thề, sau đó thì phì cười.
Trần Ân Tứ cầm điện thoại, tò mò hỏi: “Tần Kiết, anh có tài khoản clone không?”
“Bạn trai giành nhà với tôi” một lúc sau mới trả lời: “Anh ư? Chắc là không có.”
Chắc là không có nghĩa là sao? Không có chính là không có, chắc là không có nghĩa là sao hả?
Trần Ân Tứ đang định hỏi tiếp thì “Bạn trai giành nhà với tôi” gửi thêm một tin nhắn nữa: “Nói chuyện nghiêm túc nhé?”
Trần Ân Tứ nhanh chóng bị dẫn dắt sang chủ đề khác: “Chuyện nghiêm túc gì?”
Bạn trai giành nhà với tôi: “Cuối tuần này em có thời gian không?”
Bạn trai giành nhà với tôi: “Nếu em rảnh, anh đưa em đi chọn nhẫn.”
Trần Ân Tứ: “Nhẫn á?” Vietwriter.vn
Bạn trai giành nhà với tôi: “Ừ, nhẫn.”
Trần Ân Tứ: “Ồ, vậy em có thời gian.”
Cách một màn hình điện thoại, Tần Kiết có thể tưởng tưởng ra vẻ kiêu ngạo của bạn gái nhà anh, anh khẽ cười, vô tình nhìn thấy vẻ mặt không thể chịu nổi của Dung Dự cùng với tiếng lẩm bẩm “cái mùi yêu đương chua lòm, nồng nặc này đúng là sắp làm người ta chết ngạt”, thế lại gõ chữ nhắn tiếp: “Còn một chuyện quan trọng hơn nữa.”
Tần Kiết cứ nói lắt nhắt từng chuyện làm Trần Ân Tứ phát phiền: “Anh nói luôn một lúc cho xong được không hả?”
Bạn trai giành nhà với tôi: “Chậc.”
“Bạn trai giành nhà với tôi” gửi hàng loạt hình chụp màn hình cho cô.
Trần Ân Tứ ấn vào xem, là các bài đăng nhỏ của cư dân mạng trong topic Kiết Phong Tẩy Trần.
Là đủ loại bài đăng về cảnh cấm trẻ nhỏ giữa cô và Tần Kiết.
Bạn trai giành nhà với tôi: “Anh cảm thấy mấy bài này đều được đấy.”
Bạn trai giành nhà với tôi: “Em chọn đi.”
Bạn trai giành nhà với tôi: “Lần sau chúng ta thử cái nào đây?”