Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-12
Chương 13
Nghĩ tới đây tôi lắc đầu một cái, nói không phải không bỏ được, chẳng qua là cảm thấy anh ấy vì tôi mà đi giết người là không tốt, cho dù chúng tôi ở trên núi này cách xa hoàng đế thì cũng không thể phạm pháp được.
Nói xong tôi tựa vào vai anh ấy, ngẩng đầu lên nhìn, hỏi tại sao anh ấy lại cứu tôi nhiều lần như vậy?
“Được người nhờ.” Giao nói mấy từ.
Tôi lại càng tò mò hơn, hỏi anh ấy: “Được ai nhờ? Em không nhớ bên cạnh em lại có ai có thể biết những cao nhân như anh.”
“Em không biết thì anh phải nói cho em sao?” Thấy tôi càng hỏi càng nhiều, không có chút ý nào sẽ khép miệng, Giao híp mắt một cái hỏi tôi.
Tôi nhất thời ý thức được không nên nhiều chuyện, không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng nói không phải, là do tôi tò mò mà thôi.
Nói xong tôi chuyển đề tài quay trở lại về Giang Bác, đem những gì tôi biết nói cho Giao nghe, bao gồm cả việc hại tôi là mẹ của Giang Bác, người cưỡng gian tôi là em trai Giang Bác, vân vân.
Giao không lên tiếng, mặc cho tôi nói.
Tôi kể xong tất cả liền chờ nghe Giao tiên đánh giá, ít nhất là loại chuyện mẹ chồng bảo em chồng cưỡng gian chị dâu đủ hủy tam quan* đi, tôi cho rằng Giao sẽ nói gì đó.*Tam quan: thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan (triết học)
Kết quả anh ấy chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Những chuyện này anh đều biết.”
Tôi suýt chút nữa muốn mắng chửi người, anh biết sao không nói sớm, vậy mà còn hứng thú nghe tôi kể nửa ngày.
“Tình cảnh đó chỉ có người đặc biệt thân cận hoặc là lúc hai người có duyên thì quỷ mới có thể nhập vào người sống, nếu không tam dương chánh khí* trên người sống sẽ đả thương quỷ hồn, sẽ không nhập vào được. (* tam dương chánh khí chính là chỉ thân thể con người ba chén dương đèn, trán một ngọn đèn, mỗi đầu vai một ngọn đèn.)
Chồng em bị nhập đêm tân hôn so với tình huống bình thường sẽ phức tạp hơn một chút, khi đó là thời điểm dương khí cực thịnh nhất, chỉ có thể là người có quan hệ máu mủ, hơn nữa còn phải là quan hệ ruột thịt, ba mẹ anh ta đều còn ở đây vậy thì chỉ có thể là anh chị em, cái này đâu có khó đoán?” Giao nói.
Trong giọng nói của anh ấy có chút giễu cợt, ánh mắt nhìn tôi như đang nhìn kẻ ngốc, thấy tôi nghe nghiêm túc lại nói: “Nếu như quỷ khi còn sống là thuần nam thì trong cơ thể cũng có một cổ dương khí, loại quỷ này gọi là đồng quỷ nam, vậy cần tìm một đồng quỷ nữ phối hợp âm hôn mới có thể chuyển thế đầu thai. Em trai chồng của em chắc chắn chưa có âm hôn cho nên mới muốn cùng em…”
“Chuyện này chỉ cần đem máu từ thứ đàn ông của chồng em để trút dương khí lên người anh ta là tốt, vấn đề nằm ở chỗ thi dầu này.”
Giao vừa nói tay nhẹ nhàng vén chăn lên làm lộ cả người tôi, ngón tay ấn vào dấu ấn trên ngực tôi nói: “Cái này gọi là cửa quỷ lưu, chỉ cần người còn sống uống thi dầu được tạo từ thi thể của quỷ đó thì trên người sẽ xuất hiện con dấu cửa quỷ lưu này. Chỉ cần con dấu còn ở đây thì cho dù quỷ ở xa vạn dặm cũng sẽ tìm tới được, ẩn núp chỗ nào cũng vô dụng.”
“A?” Nghe được lời này tôi bị sợ run run một chút.
Còn tưởng rằng cùng Giao trốn được ra ngoài liền sẽ an toàn, không ngờ rốt cuộc vẫn bị quỷ bắt?
Tôi liền nép vào trong ngực Giao, bảo anh ấy ôm tôi chặt hơn một ít, còn nói không chút xấu hổ: “Bây giờ em đã là người của anh, anh không thể bỏ mặc kệ em được.”
“Cho nên anh phải đi giết chồng em.” Giao nói.
Tôi cả kinh toát mồ hôi lạnh, đừng có cứ nói ‘chồng em’ được không, bây giờ tôi đã là người của anh ấy rồi, anh ấy cứ nhắc tới ‘chồng em’ khiến tôi rất không được tự nhiên, giống như tôi lừa dối chồng mình có gian tình với người khác vậy.
Tôi nói với Giao rằng Giang Bác thật sự cũng không coi là chồng tôi được, có người chồng nào có thể đem vợ mình nhường cho người khác?
Chờ sau khi chuyện này giải quyết xong tôi cũng sẽ không theo anh ta nữa.
Nói xong tôi nằm trên ngực rắn chắc của Giao, nghiêm túc hỏi anh ấy: “Bây giờ chỉ có giết chết Giang Bác mới có thể giải trừ dấu ấn cửa quỷ lưu sao? Còn có phương pháp nào khác không? Dù là muốn xóa dấu ấn nhưng giết người cũng không nên a.”
Nghe tôi nói vậy mắt Giao híp lại một chút, vẻ mặt nghiêm túc hỏi tôi có phải thật sự không bỏ được Giang Bác kia hay không, nếu quả thực không bỏ được thì anh ấy sẽ nghĩ biện pháp khác.
Vừa nghe còn biện pháp khác tôi liền lên tinh thần, hỏi anh ấy có biện pháp gì?Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Nghĩ tới đây tôi lắc đầu một cái, nói không phải không bỏ được, chẳng qua là cảm thấy anh ấy vì tôi mà đi giết người là không tốt, cho dù chúng tôi ở trên núi này cách xa hoàng đế thì cũng không thể phạm pháp được.
Nói xong tôi tựa vào vai anh ấy, ngẩng đầu lên nhìn, hỏi tại sao anh ấy lại cứu tôi nhiều lần như vậy?
“Được người nhờ.” Giao nói mấy từ.
Tôi lại càng tò mò hơn, hỏi anh ấy: “Được ai nhờ? Em không nhớ bên cạnh em lại có ai có thể biết những cao nhân như anh.”
“Em không biết thì anh phải nói cho em sao?” Thấy tôi càng hỏi càng nhiều, không có chút ý nào sẽ khép miệng, Giao híp mắt một cái hỏi tôi.
Tôi nhất thời ý thức được không nên nhiều chuyện, không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng nói không phải, là do tôi tò mò mà thôi.
Nói xong tôi chuyển đề tài quay trở lại về Giang Bác, đem những gì tôi biết nói cho Giao nghe, bao gồm cả việc hại tôi là mẹ của Giang Bác, người cưỡng gian tôi là em trai Giang Bác, vân vân.
Giao không lên tiếng, mặc cho tôi nói.
Tôi kể xong tất cả liền chờ nghe Giao tiên đánh giá, ít nhất là loại chuyện mẹ chồng bảo em chồng cưỡng gian chị dâu đủ hủy tam quan* đi, tôi cho rằng Giao sẽ nói gì đó.*Tam quan: thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan (triết học)
Kết quả anh ấy chỉ nhàn nhạt nói một câu: “Những chuyện này anh đều biết.”
Tôi suýt chút nữa muốn mắng chửi người, anh biết sao không nói sớm, vậy mà còn hứng thú nghe tôi kể nửa ngày.
“Tình cảnh đó chỉ có người đặc biệt thân cận hoặc là lúc hai người có duyên thì quỷ mới có thể nhập vào người sống, nếu không tam dương chánh khí* trên người sống sẽ đả thương quỷ hồn, sẽ không nhập vào được. (* tam dương chánh khí chính là chỉ thân thể con người ba chén dương đèn, trán một ngọn đèn, mỗi đầu vai một ngọn đèn.)
Chồng em bị nhập đêm tân hôn so với tình huống bình thường sẽ phức tạp hơn một chút, khi đó là thời điểm dương khí cực thịnh nhất, chỉ có thể là người có quan hệ máu mủ, hơn nữa còn phải là quan hệ ruột thịt, ba mẹ anh ta đều còn ở đây vậy thì chỉ có thể là anh chị em, cái này đâu có khó đoán?” Giao nói.
Trong giọng nói của anh ấy có chút giễu cợt, ánh mắt nhìn tôi như đang nhìn kẻ ngốc, thấy tôi nghe nghiêm túc lại nói: “Nếu như quỷ khi còn sống là thuần nam thì trong cơ thể cũng có một cổ dương khí, loại quỷ này gọi là đồng quỷ nam, vậy cần tìm một đồng quỷ nữ phối hợp âm hôn mới có thể chuyển thế đầu thai. Em trai chồng của em chắc chắn chưa có âm hôn cho nên mới muốn cùng em…”
“Chuyện này chỉ cần đem máu từ thứ đàn ông của chồng em để trút dương khí lên người anh ta là tốt, vấn đề nằm ở chỗ thi dầu này.”
Giao vừa nói tay nhẹ nhàng vén chăn lên làm lộ cả người tôi, ngón tay ấn vào dấu ấn trên ngực tôi nói: “Cái này gọi là cửa quỷ lưu, chỉ cần người còn sống uống thi dầu được tạo từ thi thể của quỷ đó thì trên người sẽ xuất hiện con dấu cửa quỷ lưu này. Chỉ cần con dấu còn ở đây thì cho dù quỷ ở xa vạn dặm cũng sẽ tìm tới được, ẩn núp chỗ nào cũng vô dụng.”
“A?” Nghe được lời này tôi bị sợ run run một chút.
Còn tưởng rằng cùng Giao trốn được ra ngoài liền sẽ an toàn, không ngờ rốt cuộc vẫn bị quỷ bắt?
Tôi liền nép vào trong ngực Giao, bảo anh ấy ôm tôi chặt hơn một ít, còn nói không chút xấu hổ: “Bây giờ em đã là người của anh, anh không thể bỏ mặc kệ em được.”
“Cho nên anh phải đi giết chồng em.” Giao nói.
Tôi cả kinh toát mồ hôi lạnh, đừng có cứ nói ‘chồng em’ được không, bây giờ tôi đã là người của anh ấy rồi, anh ấy cứ nhắc tới ‘chồng em’ khiến tôi rất không được tự nhiên, giống như tôi lừa dối chồng mình có gian tình với người khác vậy.
Tôi nói với Giao rằng Giang Bác thật sự cũng không coi là chồng tôi được, có người chồng nào có thể đem vợ mình nhường cho người khác?
Chờ sau khi chuyện này giải quyết xong tôi cũng sẽ không theo anh ta nữa.
Nói xong tôi nằm trên ngực rắn chắc của Giao, nghiêm túc hỏi anh ấy: “Bây giờ chỉ có giết chết Giang Bác mới có thể giải trừ dấu ấn cửa quỷ lưu sao? Còn có phương pháp nào khác không? Dù là muốn xóa dấu ấn nhưng giết người cũng không nên a.”
Nghe tôi nói vậy mắt Giao híp lại một chút, vẻ mặt nghiêm túc hỏi tôi có phải thật sự không bỏ được Giang Bác kia hay không, nếu quả thực không bỏ được thì anh ấy sẽ nghĩ biện pháp khác.
Vừa nghe còn biện pháp khác tôi liền lên tinh thần, hỏi anh ấy có biện pháp gì?Đọc nhanh tại Vietwriter.com