Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83: Điều tra
Triệu Thiên Đình vừa định cử hành hôn lễ nhưng lại hủy bỏ, tin tức này khiến Tịch Viên chấn động. Nam Kỷ Dận nhanh chóng kể hết mọi chuyện cho nàng nghe, không kể sót một chuyện nào.
Nghe xong, Nam Tịch Viên đều đặt ra những nghi vấn giống y như những câu hỏi mà Nam Kỷ Dận đã hỏi Triệu Thiên Đình.
Ngày hôm sau khi Tịch Viên gọi về Nam thị cũng là ngày hôm nay, nàng liền gấp rút đến Dư Viên. Lý do rất đơn giản, nàng muốn điều tra rõ sự tình.
Tịch Viên còn muốn xem mặt chị dâu của mình, là một người như thế nào mà lại khiến Triệu Thiên Đình say đắm. Và cũng muốn điều tra xem vì sao người phụ nữ đó lại phản bội Triệu Thiên Đình.
Sự tình chuyện này, nàng muốn hiểu rõ hơn.
Căn phòng ngăn nắp và sạch sẽ nhưng hình như không có ai ở mấy ngày nay. Tịch Viên là một người nhạy bén vì vậy cô có thể nhận ra điều này. Nhưng nếu như thế thì người phụ nữ kia đã ở đâu, phòng riêng hay đã dọn đi?
Đi dạo từng ngóc ngách căn phòng, nàng muốn tìm ảnh của người phụ nữ kia để tìm hiểu thêm nhưng không thấy gì cả. Mất một lúc tìm kiếm, đều vô dụng.
Nơi mà Tịch Viên sẽ đến tiếp theo là thư phòng, có lẽ ở đây nàng sẽ thu hoạch được gì đó.
Về máy tính, Tịch Viên không rành cho lắm nên không có password cô cũng không thể nào vào được. Nhập ngày tháng sinh của Triệu Thiên Đình, kết quả không đúng.
Thử thêm những con số khác cũng không được, Tịch Viên đành đầu hàng.
Laptop của Triệu Thiên Đình thì nàng không đụng vào được nhưng thứ khác thì không, Tịch Viên mở từng ngăn kéo để tìm kiếm.
Tất cả đều không khóa, nhưng bên trong không có gì liên quan đến hình ảnh. Tịch Viên vẫn kiên nhẫn mở từng ngăn tủ, đến ngăn cuối cùng, lạ quá, nó đã bị khóa chặt.
Tịch Viên càng nghi ngờ bên trong ngăn tủ kia sẽ có thứ gì đó có giá trị cho cuộc điều tra của nàng, vì vậy nàng quyết định sẽ mở nó ra.
Mở khóa là sở trường của Tịch Viên, nàng chỉ loay hoay một chút thì mọi việc đã xong xuôi.
Ngăn cuối cùng được mở ra, đập vào mắt Tịch Viên là những hình ảnh thân mật của một người đàn ông và một cô gái.
Người đàn ông bị che mờ đi nên nàng không nhận ra là ai nhưng cô gái kia thì nàng lại biết rất rõ, người đó là Lưu Tĩnh.
Đi một vòng rồi lại gặp nhau, hóa ra Lưu Tĩnh lại là người đã khiến Triệu Thiên Đình yêu sâu đậm.
Đại não Tịch Viên liên tiếp đảo lộn, nàng xem từng tấm ảnh một, mày cau chặt lại.
Lưu Tĩnh không phải loại người phản bội, ở đây đã có hiểu lầm. Một sự hiểu lầm không ai hóa giải được.
Vừa nhìn tấm ảnh Lưu Tĩnh đang nằm dưới thân người đàn ông, Tịch Viên liền nhận ra ngay. Hoàn cảnh trong tấm ảnh này nàng nhớ rất rõ, lúc đó là lần đầu tiên nàng gặp và cứu Lưu Tĩnh, vì vậy khó mà quên.
Còn những tấm ảnh khác, Tịch Viên không tin là sự thật, tất cả đều có người đã cố tình hãm hại sau lưng. Bây giờ Tịch Viên đã hiểu mọi chuyện.
Thì ra, người nào đó đã muốn Lưu Tĩnh sống không hạnh phúc, chính người đó đã dàn dựng tất cả. Nhưng người khốn nạn kia là ai chứ, nếu biết được kẻ sau lưng đó, Tịch Viên sẽ không để yên.
Trước hết, muốn hóa giải hiểu lầm của Triệu Thiên Đình đối với Lưu Tĩnh, điều đầu tiên Tịch Viên sẽ làm là tìm ra người đàn ông trong tấm ảnh.
Nghĩ là làm, Tịch Viên vớ lấy điện thoại trên bàn làm việc, nhấn số sau đó gọi đi.
Người có thể giúp nàng bây giờ, chỉ có một.
Khoảng một lúc sau, đầu dây bên kia có người bắt máy, Tịch Viên liền gấp rút nói: "Lục Dĩ Thiên, tôi có việc muốn nhờ anh."
Ngồi đợi nửa giờ đồng hồ, cuối cùng điện thoại cũng đã có liên lạc. Tịch Viên nhanh chóng bắt máy.
Áp điện thoại vào tai, nàng hỏi nhanh: "Lục Dĩ Thiên, người đàn ông trong tấm ảnh là ai?"
Nàng tin vào năng lực của Lục Dĩ Thiên, nếu hắn đã gọi đến cho nàng, điều đó tức nhiên hắn đã điều tra ra rõ. Tuy Tịch Viên biết việc này vô cùng khó tra ra, vì thời gian và địa điểm chụp những tấm hình kia nàng không biết ở đâu. Nhưng đối với Lục Dĩ Thiên, đây chì là chuyện nhỏ.
Chỉ gần gửi ảnh đi, Lục Dĩ Thiên ắt sẽ tìm được người đàn ông đó.
Lúc nãy Tịch Viên chỉ gửi hai ảnh, ảnh thứ nhất là kiểu Lưu Tĩnh ôm một người đàn ông che mặt, ảnh thứ hai là kiểu Lưu Tĩnh cùng với người đàn ông hôn nhau.
"Hai tấm ảnh đó đều là hai người đàn ông khác nhau." Đầu dây bên kia, Lục Dĩ Thiên trầm ổn lên tiếng. Giọng nói hắn rất nhẹ nhưng lại vô cùng sâu lắng.
Tịch Viên nhíu chặt đôi mày thanh tú khi nghe Lục Dĩ Thiên nói, đến đây, nàng đã hiểu tất cả mọi chuyện.
"Là ai?" Không vòng vo, Tịch Viên đi thẳng vào vấn đề.
"Người đàn ông ôm người phụ nữ là Tống Thương Vũ, người đàn ông còn lại là Ngôn Hiên.".
ngôn tình hài
Lục Dĩ Thiên cũng không hiểu bản thân mình lại làm sao thế này. Vì một Nam Tịch Viên mà hắn lại phải thông báo mọi chuyện không cần thiết gì với hắn lại cho nàng à? Tác phong của hắn hình như đã thay đổi rất lớn từ khi Tịch Viên xuất hiện.
"Cách thức liên lạc với họ anh có lưu lại chứ?" Tịch Viên tiếp tục hỏi. Việc làm bây giờ của nàng là phải nhanh chóng liên lạc với hai người đàn ông kia, sự tình đằng sau, chỉ có họ là rõ nhất.
Nghe xong, Nam Tịch Viên đều đặt ra những nghi vấn giống y như những câu hỏi mà Nam Kỷ Dận đã hỏi Triệu Thiên Đình.
Ngày hôm sau khi Tịch Viên gọi về Nam thị cũng là ngày hôm nay, nàng liền gấp rút đến Dư Viên. Lý do rất đơn giản, nàng muốn điều tra rõ sự tình.
Tịch Viên còn muốn xem mặt chị dâu của mình, là một người như thế nào mà lại khiến Triệu Thiên Đình say đắm. Và cũng muốn điều tra xem vì sao người phụ nữ đó lại phản bội Triệu Thiên Đình.
Sự tình chuyện này, nàng muốn hiểu rõ hơn.
Căn phòng ngăn nắp và sạch sẽ nhưng hình như không có ai ở mấy ngày nay. Tịch Viên là một người nhạy bén vì vậy cô có thể nhận ra điều này. Nhưng nếu như thế thì người phụ nữ kia đã ở đâu, phòng riêng hay đã dọn đi?
Đi dạo từng ngóc ngách căn phòng, nàng muốn tìm ảnh của người phụ nữ kia để tìm hiểu thêm nhưng không thấy gì cả. Mất một lúc tìm kiếm, đều vô dụng.
Nơi mà Tịch Viên sẽ đến tiếp theo là thư phòng, có lẽ ở đây nàng sẽ thu hoạch được gì đó.
Về máy tính, Tịch Viên không rành cho lắm nên không có password cô cũng không thể nào vào được. Nhập ngày tháng sinh của Triệu Thiên Đình, kết quả không đúng.
Thử thêm những con số khác cũng không được, Tịch Viên đành đầu hàng.
Laptop của Triệu Thiên Đình thì nàng không đụng vào được nhưng thứ khác thì không, Tịch Viên mở từng ngăn kéo để tìm kiếm.
Tất cả đều không khóa, nhưng bên trong không có gì liên quan đến hình ảnh. Tịch Viên vẫn kiên nhẫn mở từng ngăn tủ, đến ngăn cuối cùng, lạ quá, nó đã bị khóa chặt.
Tịch Viên càng nghi ngờ bên trong ngăn tủ kia sẽ có thứ gì đó có giá trị cho cuộc điều tra của nàng, vì vậy nàng quyết định sẽ mở nó ra.
Mở khóa là sở trường của Tịch Viên, nàng chỉ loay hoay một chút thì mọi việc đã xong xuôi.
Ngăn cuối cùng được mở ra, đập vào mắt Tịch Viên là những hình ảnh thân mật của một người đàn ông và một cô gái.
Người đàn ông bị che mờ đi nên nàng không nhận ra là ai nhưng cô gái kia thì nàng lại biết rất rõ, người đó là Lưu Tĩnh.
Đi một vòng rồi lại gặp nhau, hóa ra Lưu Tĩnh lại là người đã khiến Triệu Thiên Đình yêu sâu đậm.
Đại não Tịch Viên liên tiếp đảo lộn, nàng xem từng tấm ảnh một, mày cau chặt lại.
Lưu Tĩnh không phải loại người phản bội, ở đây đã có hiểu lầm. Một sự hiểu lầm không ai hóa giải được.
Vừa nhìn tấm ảnh Lưu Tĩnh đang nằm dưới thân người đàn ông, Tịch Viên liền nhận ra ngay. Hoàn cảnh trong tấm ảnh này nàng nhớ rất rõ, lúc đó là lần đầu tiên nàng gặp và cứu Lưu Tĩnh, vì vậy khó mà quên.
Còn những tấm ảnh khác, Tịch Viên không tin là sự thật, tất cả đều có người đã cố tình hãm hại sau lưng. Bây giờ Tịch Viên đã hiểu mọi chuyện.
Thì ra, người nào đó đã muốn Lưu Tĩnh sống không hạnh phúc, chính người đó đã dàn dựng tất cả. Nhưng người khốn nạn kia là ai chứ, nếu biết được kẻ sau lưng đó, Tịch Viên sẽ không để yên.
Trước hết, muốn hóa giải hiểu lầm của Triệu Thiên Đình đối với Lưu Tĩnh, điều đầu tiên Tịch Viên sẽ làm là tìm ra người đàn ông trong tấm ảnh.
Nghĩ là làm, Tịch Viên vớ lấy điện thoại trên bàn làm việc, nhấn số sau đó gọi đi.
Người có thể giúp nàng bây giờ, chỉ có một.
Khoảng một lúc sau, đầu dây bên kia có người bắt máy, Tịch Viên liền gấp rút nói: "Lục Dĩ Thiên, tôi có việc muốn nhờ anh."
Ngồi đợi nửa giờ đồng hồ, cuối cùng điện thoại cũng đã có liên lạc. Tịch Viên nhanh chóng bắt máy.
Áp điện thoại vào tai, nàng hỏi nhanh: "Lục Dĩ Thiên, người đàn ông trong tấm ảnh là ai?"
Nàng tin vào năng lực của Lục Dĩ Thiên, nếu hắn đã gọi đến cho nàng, điều đó tức nhiên hắn đã điều tra ra rõ. Tuy Tịch Viên biết việc này vô cùng khó tra ra, vì thời gian và địa điểm chụp những tấm hình kia nàng không biết ở đâu. Nhưng đối với Lục Dĩ Thiên, đây chì là chuyện nhỏ.
Chỉ gần gửi ảnh đi, Lục Dĩ Thiên ắt sẽ tìm được người đàn ông đó.
Lúc nãy Tịch Viên chỉ gửi hai ảnh, ảnh thứ nhất là kiểu Lưu Tĩnh ôm một người đàn ông che mặt, ảnh thứ hai là kiểu Lưu Tĩnh cùng với người đàn ông hôn nhau.
"Hai tấm ảnh đó đều là hai người đàn ông khác nhau." Đầu dây bên kia, Lục Dĩ Thiên trầm ổn lên tiếng. Giọng nói hắn rất nhẹ nhưng lại vô cùng sâu lắng.
Tịch Viên nhíu chặt đôi mày thanh tú khi nghe Lục Dĩ Thiên nói, đến đây, nàng đã hiểu tất cả mọi chuyện.
"Là ai?" Không vòng vo, Tịch Viên đi thẳng vào vấn đề.
"Người đàn ông ôm người phụ nữ là Tống Thương Vũ, người đàn ông còn lại là Ngôn Hiên.".
ngôn tình hài
Lục Dĩ Thiên cũng không hiểu bản thân mình lại làm sao thế này. Vì một Nam Tịch Viên mà hắn lại phải thông báo mọi chuyện không cần thiết gì với hắn lại cho nàng à? Tác phong của hắn hình như đã thay đổi rất lớn từ khi Tịch Viên xuất hiện.
"Cách thức liên lạc với họ anh có lưu lại chứ?" Tịch Viên tiếp tục hỏi. Việc làm bây giờ của nàng là phải nhanh chóng liên lạc với hai người đàn ông kia, sự tình đằng sau, chỉ có họ là rõ nhất.