Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2: Âm dương thể?
Hệ thống bắt đầu cuộc hành trình giải thích đầy gian khổ của mình: [Để hệ thống nói cho ký chủ biết, à... bắt đầu từ đâu ấy nhỉ?]
Vân Ngạo Phong đưa tay đỡ trán: "Ngu xuẩn, đúng là ngu xuẩn!"
[Ký chủ là đang nói hệ thống sao? Ta giận cho coi! Hứ!]
Hắn trước nay là một người không có kiên nhẫn, chính là hoàn toàn ngược dòng với tình huống hiện tại, hắn cắn răng nói: "Hệ thống, ngươi thật thông minh nha, lại còn đẹp trai nữa!"
Hệ thống lập tức vui mừng đắc ý: [Hi hi hi... Vậy hả!!]
Hắn gật đầu: "Ừm ừm! Cho nên, ngươi hãy nói cho ta biết về cái gì đại lục này đi."
[Được được được, nể tình ký chủ hết lời khen ngợi, hệ thống sẽ cố gắng nói ngắn gọn và dễ hiểu nhất cho ký chủ nghe.]
[E hèm, đầu tiên, nơi đây gọi là Vân Thiền đại lục, được chia làm năm châu lớn, đó là Đông Châu, Nam Châu, Tây Châu, Bắc Châu và Trung Châu. Mỗi Châu ít nhiều đều có khoảng mười đến mười lăm, hai mươi thành trì lớn và các trấn nhỏ nhiều vô số kể.]
[Ngoài đó, còn có các môn phái, tông phái lớn nhỏ phân bố ở khắp nơi. Nhưng chỗ để học tập tốt nhất vẫn là Hướng Linh Sơn Phái, mỗi năm năm sơn môn sẽ mở ra một lần chiêu sinh, tuyển chọn những tân đệ tử ưu tú nhất...]
[Hướng Linh Sơn phái nằm ở trung tâm của Vân Thiền đại lục. Ha ha, với tình trạng hiện giờ của ký chủ thì có lẽ là đi một.... trăm năm vẫn chưa tới Hướng Linh Sơn phái đó chăng?!]
Vân Ngạo Phong nói: "Hệ thống, ngươi có thể nghiêm túc nói chuyện chính hay không?"
[Được thôi! Nói chuyện chính!...............
Khu vực ký chủ đang ở là thuộc Nam Châu, Nam Châu gồm có hai mươi mốt thành trì lớn và mười ba trấn nhỏ, Lĩnh Lạc thành là một trong số đó.]
[Vân gia của chúng ta có thể nói là một thế lực lớn có sức mạnh áp bức nhất trong thành. Vân gia gia chủ tên là Vân Hư Nghi, cũng chính là gia gia của nguyên chủ, tu vi đã đạt tới Linh Vương cảnh hậu kỳ, chuẩn bị đột phá tới Linh Hoàng cảnh sơ kỳ.]
[Vân Chí Thanh là con trai trưởng của ông ấy, hiện tại tu vi là Linh Vương cảnh sơ kỳ. Còn có Dương Kiều Minh, tu vi là Linh Tướng cảnh hậu kỳ, với Vân Chí Thanh chính là một cặp phu thê, như thế cũng có nghĩa, hai người này là cha mẹ của ký chủ người].
Sau khi nghe hệ thống nói qua một lượt, Vân Ngạo Phong vẫn còn có chút lơ tơ mơ không rõ ràng, dù sao thì hắn cũng chẳng có một chút kiến thức nào về Vân Thiền đại lục này. Ngay cả hắn là xuyên không mà đến, trong trí óc của nguyên chủ khối thân thể này, cũng không sót lại một chút ký ức nào của quá khứ, rất kỳ lạ, chẳng lẽ là bị mất trí nhớ sao?
"Hệ thống, ngươi có thể nói chi tiết hơn về cái nhà Vân gia này hay không? Đặc biệt là nguyên chủ của khối thân thể này, tại sao ta lại không được thừa hưởng một chút ký ức nào của hắn chứ?"
[Có lẽ vì... thể chất của nguyên chủ Vân Ngạo Phong là Âm Dương Chi Thể, loại thể chất này có nhiều điểm đặc thù, hơn nữa còn rất hiếm gặp. Trong việc tu luyện cũng là khó khăn gấp nhiều lần so với những người bình thường, một khi tu vi của ký chủ chưa đặt tới Linh Sư cảnh thì bất cứ người nào cũng không thể phát hiện ra thể chất của ngài, kể cả có là Linh Hoàng cảnh tu vi cũng vậy.]
[Nhưng nếu là Linh Đế cảnh và Linh Thánh cảnh tu vi thì có lẽ sẽ có thể nhận biết một số ít đặc điểm của thể chất Âm Dương. Mà nói đến tu vi Linh Đế và Linh Thánh thì trong thành Lĩnh Lạc này còn chưa xuất hiện đâu].
"Nếu nói như vậy, tại sao hệ thống ngươi lại có thể nhận biết được Âm Dương Chi Thể?" Vân Ngạo Phong nhíu mày thắc mắc.
[Bởi vì ta là hệ thống, nên có thể quét những đặc điểm trên cơ thể của ký chủ!] Hệ thống nói.
Trong chốc lát, Vân Ngạo Phong rơi vào trầm tư, mãi một lúc mới bị tiếng nói máy móc của hệ thống đánh thức.
[Bản hệ thống đây có lòng tốt, xin thân thiện nhắc nhở ký chủ một chút, coi chừng sau này ký chủ tẩu hỏa nhập ma còn ảnh hưởng đến hệ thống].
Vân Ngạo Phong trong mắt hàm chứa không kiên nhẫn, nói: "Có gì thì ngươi trực tiếp nói hết ra đi, đừng có vòng vo nữa!"
[Được, lại nói một chút về Âm Dương Chi Thể của ký chủ. Loại thể chất này rất phức tạp, trong tu luyện rất dễ tẩu hỏa nhập ma, bây giờ tu vi của ký chủ chỉ đến Linh Giả cảnh nhất giai viên mãn, tu luyện sẽ chậm hơn.]
[Sau khi đột phá lên Linh Sư cảnh, tiến độ tu luyện sẽ được đẩy nhanh, nhưng cũng khó khăn hơn bây giờ gấp đôi.]
[Âm Dương thể chất thích hợp để trở thành dược sư, tuy nhiên, nếu trong quá trình luyện đan dược, ký chủ không khống chế được mà để hai loại âm dương chi khí lẫn lộn với nhau, vậy thì giải dược sẽ biến thành độc dược.]
[Cũng có nghĩa là trong khi luyện đan, ký chủ phải tách riêng hai loại khí tràng này ra, tùy vào đan dược cần luyện chế mà sử dụng khí âm, khí dương tách biệt. Hiện tại, trong thân thể của ký chủ bị một loại Hàn Độc thâm nhập, dẫn đến toàn thân đau nhức, thỉnh thoảng sẽ phát giác thấy tay chân có cảm giác như bị đóng băng.]
[Nguyên chủ Vân Ngạo Phong vốn dĩ đã chết, lúc đó vừa từ Yêu Thú xâm lâm trở về, chưa kịp phát hiện ra thì Hàn Độc đã ăn sâu vào lục phủ ngũ tạng, sau khi Hàn Độc được vị Bạch dược sư kia ép ra ngoài hơn phân nửa, thân thể nguyên chủ cũng không chịu được mà rơi vào con đường chết.]
[Tuy nhiên, Hàn Độc bây giờ đã không có sức ảnh hưởng lớn đối với ký chủ, nhưng ký chủ cũng không thể chủ quan được].
Vân Ngạo Phong vẻ mặt suy ngẫm đến xuất thần, mơ mơ hồ hồ "Ờ" một tiếng.
Vân Ngạo Phong đưa tay đỡ trán: "Ngu xuẩn, đúng là ngu xuẩn!"
[Ký chủ là đang nói hệ thống sao? Ta giận cho coi! Hứ!]
Hắn trước nay là một người không có kiên nhẫn, chính là hoàn toàn ngược dòng với tình huống hiện tại, hắn cắn răng nói: "Hệ thống, ngươi thật thông minh nha, lại còn đẹp trai nữa!"
Hệ thống lập tức vui mừng đắc ý: [Hi hi hi... Vậy hả!!]
Hắn gật đầu: "Ừm ừm! Cho nên, ngươi hãy nói cho ta biết về cái gì đại lục này đi."
[Được được được, nể tình ký chủ hết lời khen ngợi, hệ thống sẽ cố gắng nói ngắn gọn và dễ hiểu nhất cho ký chủ nghe.]
[E hèm, đầu tiên, nơi đây gọi là Vân Thiền đại lục, được chia làm năm châu lớn, đó là Đông Châu, Nam Châu, Tây Châu, Bắc Châu và Trung Châu. Mỗi Châu ít nhiều đều có khoảng mười đến mười lăm, hai mươi thành trì lớn và các trấn nhỏ nhiều vô số kể.]
[Ngoài đó, còn có các môn phái, tông phái lớn nhỏ phân bố ở khắp nơi. Nhưng chỗ để học tập tốt nhất vẫn là Hướng Linh Sơn Phái, mỗi năm năm sơn môn sẽ mở ra một lần chiêu sinh, tuyển chọn những tân đệ tử ưu tú nhất...]
[Hướng Linh Sơn phái nằm ở trung tâm của Vân Thiền đại lục. Ha ha, với tình trạng hiện giờ của ký chủ thì có lẽ là đi một.... trăm năm vẫn chưa tới Hướng Linh Sơn phái đó chăng?!]
Vân Ngạo Phong nói: "Hệ thống, ngươi có thể nghiêm túc nói chuyện chính hay không?"
[Được thôi! Nói chuyện chính!...............
Khu vực ký chủ đang ở là thuộc Nam Châu, Nam Châu gồm có hai mươi mốt thành trì lớn và mười ba trấn nhỏ, Lĩnh Lạc thành là một trong số đó.]
[Vân gia của chúng ta có thể nói là một thế lực lớn có sức mạnh áp bức nhất trong thành. Vân gia gia chủ tên là Vân Hư Nghi, cũng chính là gia gia của nguyên chủ, tu vi đã đạt tới Linh Vương cảnh hậu kỳ, chuẩn bị đột phá tới Linh Hoàng cảnh sơ kỳ.]
[Vân Chí Thanh là con trai trưởng của ông ấy, hiện tại tu vi là Linh Vương cảnh sơ kỳ. Còn có Dương Kiều Minh, tu vi là Linh Tướng cảnh hậu kỳ, với Vân Chí Thanh chính là một cặp phu thê, như thế cũng có nghĩa, hai người này là cha mẹ của ký chủ người].
Sau khi nghe hệ thống nói qua một lượt, Vân Ngạo Phong vẫn còn có chút lơ tơ mơ không rõ ràng, dù sao thì hắn cũng chẳng có một chút kiến thức nào về Vân Thiền đại lục này. Ngay cả hắn là xuyên không mà đến, trong trí óc của nguyên chủ khối thân thể này, cũng không sót lại một chút ký ức nào của quá khứ, rất kỳ lạ, chẳng lẽ là bị mất trí nhớ sao?
"Hệ thống, ngươi có thể nói chi tiết hơn về cái nhà Vân gia này hay không? Đặc biệt là nguyên chủ của khối thân thể này, tại sao ta lại không được thừa hưởng một chút ký ức nào của hắn chứ?"
[Có lẽ vì... thể chất của nguyên chủ Vân Ngạo Phong là Âm Dương Chi Thể, loại thể chất này có nhiều điểm đặc thù, hơn nữa còn rất hiếm gặp. Trong việc tu luyện cũng là khó khăn gấp nhiều lần so với những người bình thường, một khi tu vi của ký chủ chưa đặt tới Linh Sư cảnh thì bất cứ người nào cũng không thể phát hiện ra thể chất của ngài, kể cả có là Linh Hoàng cảnh tu vi cũng vậy.]
[Nhưng nếu là Linh Đế cảnh và Linh Thánh cảnh tu vi thì có lẽ sẽ có thể nhận biết một số ít đặc điểm của thể chất Âm Dương. Mà nói đến tu vi Linh Đế và Linh Thánh thì trong thành Lĩnh Lạc này còn chưa xuất hiện đâu].
"Nếu nói như vậy, tại sao hệ thống ngươi lại có thể nhận biết được Âm Dương Chi Thể?" Vân Ngạo Phong nhíu mày thắc mắc.
[Bởi vì ta là hệ thống, nên có thể quét những đặc điểm trên cơ thể của ký chủ!] Hệ thống nói.
Trong chốc lát, Vân Ngạo Phong rơi vào trầm tư, mãi một lúc mới bị tiếng nói máy móc của hệ thống đánh thức.
[Bản hệ thống đây có lòng tốt, xin thân thiện nhắc nhở ký chủ một chút, coi chừng sau này ký chủ tẩu hỏa nhập ma còn ảnh hưởng đến hệ thống].
Vân Ngạo Phong trong mắt hàm chứa không kiên nhẫn, nói: "Có gì thì ngươi trực tiếp nói hết ra đi, đừng có vòng vo nữa!"
[Được, lại nói một chút về Âm Dương Chi Thể của ký chủ. Loại thể chất này rất phức tạp, trong tu luyện rất dễ tẩu hỏa nhập ma, bây giờ tu vi của ký chủ chỉ đến Linh Giả cảnh nhất giai viên mãn, tu luyện sẽ chậm hơn.]
[Sau khi đột phá lên Linh Sư cảnh, tiến độ tu luyện sẽ được đẩy nhanh, nhưng cũng khó khăn hơn bây giờ gấp đôi.]
[Âm Dương thể chất thích hợp để trở thành dược sư, tuy nhiên, nếu trong quá trình luyện đan dược, ký chủ không khống chế được mà để hai loại âm dương chi khí lẫn lộn với nhau, vậy thì giải dược sẽ biến thành độc dược.]
[Cũng có nghĩa là trong khi luyện đan, ký chủ phải tách riêng hai loại khí tràng này ra, tùy vào đan dược cần luyện chế mà sử dụng khí âm, khí dương tách biệt. Hiện tại, trong thân thể của ký chủ bị một loại Hàn Độc thâm nhập, dẫn đến toàn thân đau nhức, thỉnh thoảng sẽ phát giác thấy tay chân có cảm giác như bị đóng băng.]
[Nguyên chủ Vân Ngạo Phong vốn dĩ đã chết, lúc đó vừa từ Yêu Thú xâm lâm trở về, chưa kịp phát hiện ra thì Hàn Độc đã ăn sâu vào lục phủ ngũ tạng, sau khi Hàn Độc được vị Bạch dược sư kia ép ra ngoài hơn phân nửa, thân thể nguyên chủ cũng không chịu được mà rơi vào con đường chết.]
[Tuy nhiên, Hàn Độc bây giờ đã không có sức ảnh hưởng lớn đối với ký chủ, nhưng ký chủ cũng không thể chủ quan được].
Vân Ngạo Phong vẻ mặt suy ngẫm đến xuất thần, mơ mơ hồ hồ "Ờ" một tiếng.