-
Chương 101: Một tay tát chết cô
Chương 101: Một tay tát chết cô
Người phụ nữ lái Porsche lao tới, tiếp đến chính là một tràng chửi rủa.
Triệu Phong vừa xuống xe đã bị sặc trước mùi nước hoa gay mũi.
"Dòng nước hoa Coco Chanel kiểu mới đã bị cô biến thành nước hoa Lục Thần rồi."
Triệu Phong cố chịu mùi nước hoa gay mũi này, khẽ nhíu mày.
Anh vừa ngửi đã biết là Chanel, chỉ có điều người phụ nữ kia xịt quá nhiều như thể sợ người khác không biết mình dùng Chanel vậy.
"Ha ha, tôi có tiền thì tôi dùng, anh lo được chắc? Anh có muốn cũng không dùng nổi đâu" Người phụ nữ lái Porsche khinh thường nhìn Triệu Phong.
"Cô nghĩ một người lái Hummer sẽ không dùng nổi nước hoa Chanel à?" Triệu Phong cười lạnh.
Mặcdù loại nước hoa này có hương thơm dễ chịu, hơn nữa còn là hàng cao cấp nhưng nếu dùng quá nhiều thì cũng trở nên thôi mà thôi.
"Chỉ là một chiếc Hummer thôi, đáng mấy đồng chứ? Nó đắt bằng Panamera của tôi à? Đèn xe phía sau của tôi bị anh đâm hỏng rồi, anh đền nổi không?"
Trên khuôn mặt trát đầy phấn của người phụ nữ kia tràn ngập vẻ ngang ngược và hống hách.
Có thể nói, dáng vẻ vênh váo và mất hết khí chất này cực kỳ giống nhà giàu mới nổi.
Triệu Phong bật cười thành tiếng, mặc dù anh nên nghiêm túc trong tình huống này nhưng mẹ nó chứ, anh không nhịn được!
"Cô chắc chắn Porsche Panamera của mình đắt hơn Hummer của tôi à? Hummer cũng có nhiều loại khác nhau, đây là Hummer H2 đã ngừng bán rồi"
Đúng là Porsche rất nổi tiếng nhưng Hummer cũng không thua kém gì.
Quan trọng nhất là chiếc xe này rất tốn xăng, mỗi lần đạp chân ga đều là tiền cả.
Đương nhiên người có thể lái loại xe tốn xăng này đều là kẻ giàu có.
Thật ra Triệu Phong muốn nói giá trị của chiếc Hummer này cũng không nằm ở bản thân chiếc xe nhưng anh chẳng muốn khoe khoang quá nhiều.
Ở thành phố Bình An, đúng là Porsche Panamera cũng được tính vào loại xe đắt đỏ.
Chỉ có điều hôm nay người phụ nữ này lại tông phải Hummer H2, rõ ràng là không dễ bắt nạt.
May mà mức độ hư hại của chiếc xe Hummer này không lớn, bằng không cô ta phiền to rồi. Đối với loại xe đã ngừng sản xuất này thì việc sửa chữa cực kỳ phiền phức, linh kiện đều phải nhập khẩu từ nước ngoài.
Người phụ nữ lái Porsche vẫn vênh váo như trước.
Cô ta khoanh tay lại rồi nghênh ngang nói: "Anh biết chiếc đèn xe này trị giá bao nhiều không? Để tôi nói cho mà nghe, bây giờ không mua được nó ở trong nước nữa đâu, bởi vì phải nhập khẩu từ nước ngoài đấy!"
"Làm như linh kiện của Hummer không cần nhập khẩu vậy!" Triệu Phong cười lạnh.
Trong lúc Triệu Phong tranh chấp với người phụ nữ này thì người vây xem ngày càng đông.
Thấy có nhiều người hơn, người phụ nữ càng tỏ ra phách lối.
"Mau bồi thường đi! Anh phải trả tiền thay đèn xe cho tôi, sau đó xin lỗi!"
Trước thái độ hùng hổ của cô ta, Triệu Phong không hề cảm thấy bối rối, anh chỉ hơi tức giận.
Vì không muốn khoe khoang nên anh đã để Hennessey Venom GT ở nhà rồi lái Hummer H2 đi hóng gió, không ngờ lại gặp phải người phụ nữ ngu ngốc này.
"Cô là cái thá gì chứ? Tốt nhất có nên cút về chỗ của mình đi!" Trong mắt Triệu Phong lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, anh tức giận nói: "Còn có chuyện này phải làm cho rõ, người dừng xe một cách ác ý là cô! Kỹ thuật lái xe của cô quá kém nên mới đâm phải tôi, trách nhiệm chính thuộc về cô, nếu muốn trách thì trách xe cô quá mong manh ý!"
"Anh dám chửi tôi ư? Anh biết chồng tôi là ai không hả? Một câu nói của anh ấy có thể khiến anh biến mất khỏi thành phố Bình An đấy!"
Người phụ nữ kia vừa dứt lời thì lập tức bị đám đông đang vây xem lên án.
"Lái Porsche thì ghê gớm và vượt trội lắm à?"
"Đúng là nhà giàu mới nổi điển hình, quả là coi thường luật pháp!".
"Chửi đổng như một ả đàn bà chanh chua, tố chất gì thế không biết, đề nghị xích cô ta lại đi!"
Chẳng những người phụ nữ lái Porsche không nhượng bộ mà còn ăn nói quá đáng hơn, tỏ ra vô cùng hơn người.
"Chắc đám dân thấp kém ở tầng đáy như các người chưa bao giờ được sờ vào Porsche nhỉ? Mỗi tháng các người chỉ kiếm được mấy đồng bạc lẻ, phải gánh khoản nợ mua nhà mua xe, có tư cách gì
để chỉ trích tôi chứ? Tôi giàu hơn các người đấy, ghen ghét à? Đám giòi bọ thối nát các người, cả đời không lái nổi Porsche, chỉ sống trong cống rãnh hội hám nên mới bị những kẻ giàu có như chúng tôi giẫm dưới chân!"
Người phụ nữ lái Porsche liếc nhìn đám đông. Sau khi chế giễu xong thì cô ta bỗng cảm thấy rất sảng khoái.
Trong mắt cô ta, đám người bình thường này chẳng khác gì giòi bọ thối nát, thậm chí mạng sống của bọn họ còn chẳng bằng chiếc xe của cô ta nữa.
Đúng lúc này, Triệu Phong cười lạnh: "Nhà ai mà không có Porsche chứ? Nếu cô đã vênh váo như vậy thì tôi sẽ không đưa cô một xu tiền bồi thường đâu, về phần xin lỗi hả, cốcứ nằm mơ đi!"
"Mẹ nó, đồ khốn kiếp!"
Người phụ nữ lái Porsche hống hách quát lên, sau đó duỗi bàn tay với bộ móng sơn đỏ chót ra, định tát Triệu Phong.
Nhưng làm sao chàng trai hung tàn có thể để một người phụ nữ chanh chua cách anh chưa đến một mét được.
Chát!
Triệu Phong nhanh chóng phản ứng, tát vào mặt cô ta.
Cái tát này vừa nhanh vừa mạnh.
Người phụ nữ chưa kịp đưa tay đến gần anh thì đã bị anh tát cho ngã lăn ra đất, khóe miệng rỉ máu.
"Tôi thấy cô mới là giòi bọ, cho dù cô giàu đến mức nào thì cũng chỉ là giòi bọ không có tố chất trong mắt tôi mà thôi!"
Triệu Phong đứng trước mặt người phụ nữ, nhìn cô ta từ trên cao xuống.
Nếu bàn về của cải, không ai ở Hoa Hạ có thể vượt qua Triệu Phong.
Chỉ có điều, Triệu Phong chưa bao giờ xem của cải là tiêu chuẩn để phán xét một người.
Tố chất và phẩm hạnh cũng rất quan trọng.
Đám đông vây xem thấy Triệu Phong tát người phụ nữ kia thì đều cảm thấy vô cùng hả hê.
Sự ra tay quyết đoán của Triệu Phong khiến bọn họ hơi bất ngờ nhưng cảm giác khi thấy người phụ nữ kia bị đánh lại rất sảng khoái.
"Chồng tôi đang ở gần đây, nếu chồng tôi biết chuyện thì anh sẽ xong đời đấy!
Nếu anh có gan thì cứ chờ đấy, tôi sẽ gọi người đến ngay!" Người phụ nữ vẫn không biết hối lỗi, hơn nữa còn nằm rạp ra đất rồi kêu gào.
"Tùy cô" Triệu Phong hời hợt đáp.
Trong lúc người phụ nữ gọi điện cho chồng thì Triệu Phong cũng mở điện thoại ra gửi định vị đi.
Thời tiết đúng là quá nóng, anh định đi uống chút đồ lạnh nhưng kết quả lại gặp phải người phụ nữ ngu ngốc này ở đây.
Tuy nhiên dù thế nào thì vẫn phải uống đồ lạnh chứ, gọi người giao đến là được rồi.
Lúc này, người phụ nữ lái Porsche đang gọi điện cho chồng. Cô ta khóc lócbảo rằng mình bị người khác bắt nạt, hơn nữa còn bị đánh ngã ra đất.
Sau khi gọi xong, cô ta lại đe dọa Triệu Phong: "Chồng tôi sẽ đến ngay thôi, hơn nữa còn dẫn theo hai mươi người đấy, anh biết sợ chưa hả?"
Nghe thấy thế, đám đông xung quanh lập tức cảm thấy không ổn.
"Chàng trai à, mau chạy đi, xem ra chồng của người phụ nữ này không phải người hiền lành đâu!"
"Người thông minh phải biết thức thời, cái tát kia của cậu quá đã, chúng tôi rất khâm phục cậu nhưng cậu cũng cần phải bảo vệ bản thân mình đấy!"
"Đúng vậy chàng trai, mau chạy đi, bây giờ vẫn còn kịp đấy!"
Đám đông tốt bụng thi nhau thuyết phục Triệu Phong, bảo anh rời đi trước khi chồng của người phụ nữ kia đến đây.
Nhưng Triệu Phong chỉ lắc đầu, bình tĩnh đáp: "Mọi người không cần lo cho tôi, tôi có cách đối phó rồi"
Mặc dù không biết đối phương có lại lịch gì nhưng làm gì có chuyện anh phải lùi bước chứ!
Năm phút sau, một đám đàn ông mặc đồ bó màu đen bước về phía Triệu Phong với khí thế hung dữ.
Đám đông xung quanh hoảng sợ đến mức thi nhau lùi lại.
Người phụ nữ lái Porsche thấy thế bèn đắc ý cười to: "Ha ha, chồng tôi dẫn người đến rồi, những kẻ vừa ăn nói xằng bậy nãy giờ đừng hòng rời đi!"
Người phụ nữ lái Porsche lao tới, tiếp đến chính là một tràng chửi rủa.
Triệu Phong vừa xuống xe đã bị sặc trước mùi nước hoa gay mũi.
"Dòng nước hoa Coco Chanel kiểu mới đã bị cô biến thành nước hoa Lục Thần rồi."
Triệu Phong cố chịu mùi nước hoa gay mũi này, khẽ nhíu mày.
Anh vừa ngửi đã biết là Chanel, chỉ có điều người phụ nữ kia xịt quá nhiều như thể sợ người khác không biết mình dùng Chanel vậy.
"Ha ha, tôi có tiền thì tôi dùng, anh lo được chắc? Anh có muốn cũng không dùng nổi đâu" Người phụ nữ lái Porsche khinh thường nhìn Triệu Phong.
"Cô nghĩ một người lái Hummer sẽ không dùng nổi nước hoa Chanel à?" Triệu Phong cười lạnh.
Mặcdù loại nước hoa này có hương thơm dễ chịu, hơn nữa còn là hàng cao cấp nhưng nếu dùng quá nhiều thì cũng trở nên thôi mà thôi.
"Chỉ là một chiếc Hummer thôi, đáng mấy đồng chứ? Nó đắt bằng Panamera của tôi à? Đèn xe phía sau của tôi bị anh đâm hỏng rồi, anh đền nổi không?"
Trên khuôn mặt trát đầy phấn của người phụ nữ kia tràn ngập vẻ ngang ngược và hống hách.
Có thể nói, dáng vẻ vênh váo và mất hết khí chất này cực kỳ giống nhà giàu mới nổi.
Triệu Phong bật cười thành tiếng, mặc dù anh nên nghiêm túc trong tình huống này nhưng mẹ nó chứ, anh không nhịn được!
"Cô chắc chắn Porsche Panamera của mình đắt hơn Hummer của tôi à? Hummer cũng có nhiều loại khác nhau, đây là Hummer H2 đã ngừng bán rồi"
Đúng là Porsche rất nổi tiếng nhưng Hummer cũng không thua kém gì.
Quan trọng nhất là chiếc xe này rất tốn xăng, mỗi lần đạp chân ga đều là tiền cả.
Đương nhiên người có thể lái loại xe tốn xăng này đều là kẻ giàu có.
Thật ra Triệu Phong muốn nói giá trị của chiếc Hummer này cũng không nằm ở bản thân chiếc xe nhưng anh chẳng muốn khoe khoang quá nhiều.
Ở thành phố Bình An, đúng là Porsche Panamera cũng được tính vào loại xe đắt đỏ.
Chỉ có điều hôm nay người phụ nữ này lại tông phải Hummer H2, rõ ràng là không dễ bắt nạt.
May mà mức độ hư hại của chiếc xe Hummer này không lớn, bằng không cô ta phiền to rồi. Đối với loại xe đã ngừng sản xuất này thì việc sửa chữa cực kỳ phiền phức, linh kiện đều phải nhập khẩu từ nước ngoài.
Người phụ nữ lái Porsche vẫn vênh váo như trước.
Cô ta khoanh tay lại rồi nghênh ngang nói: "Anh biết chiếc đèn xe này trị giá bao nhiều không? Để tôi nói cho mà nghe, bây giờ không mua được nó ở trong nước nữa đâu, bởi vì phải nhập khẩu từ nước ngoài đấy!"
"Làm như linh kiện của Hummer không cần nhập khẩu vậy!" Triệu Phong cười lạnh.
Trong lúc Triệu Phong tranh chấp với người phụ nữ này thì người vây xem ngày càng đông.
Thấy có nhiều người hơn, người phụ nữ càng tỏ ra phách lối.
"Mau bồi thường đi! Anh phải trả tiền thay đèn xe cho tôi, sau đó xin lỗi!"
Trước thái độ hùng hổ của cô ta, Triệu Phong không hề cảm thấy bối rối, anh chỉ hơi tức giận.
Vì không muốn khoe khoang nên anh đã để Hennessey Venom GT ở nhà rồi lái Hummer H2 đi hóng gió, không ngờ lại gặp phải người phụ nữ ngu ngốc này.
"Cô là cái thá gì chứ? Tốt nhất có nên cút về chỗ của mình đi!" Trong mắt Triệu Phong lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, anh tức giận nói: "Còn có chuyện này phải làm cho rõ, người dừng xe một cách ác ý là cô! Kỹ thuật lái xe của cô quá kém nên mới đâm phải tôi, trách nhiệm chính thuộc về cô, nếu muốn trách thì trách xe cô quá mong manh ý!"
"Anh dám chửi tôi ư? Anh biết chồng tôi là ai không hả? Một câu nói của anh ấy có thể khiến anh biến mất khỏi thành phố Bình An đấy!"
Người phụ nữ kia vừa dứt lời thì lập tức bị đám đông đang vây xem lên án.
"Lái Porsche thì ghê gớm và vượt trội lắm à?"
"Đúng là nhà giàu mới nổi điển hình, quả là coi thường luật pháp!".
"Chửi đổng như một ả đàn bà chanh chua, tố chất gì thế không biết, đề nghị xích cô ta lại đi!"
Chẳng những người phụ nữ lái Porsche không nhượng bộ mà còn ăn nói quá đáng hơn, tỏ ra vô cùng hơn người.
"Chắc đám dân thấp kém ở tầng đáy như các người chưa bao giờ được sờ vào Porsche nhỉ? Mỗi tháng các người chỉ kiếm được mấy đồng bạc lẻ, phải gánh khoản nợ mua nhà mua xe, có tư cách gì
để chỉ trích tôi chứ? Tôi giàu hơn các người đấy, ghen ghét à? Đám giòi bọ thối nát các người, cả đời không lái nổi Porsche, chỉ sống trong cống rãnh hội hám nên mới bị những kẻ giàu có như chúng tôi giẫm dưới chân!"
Người phụ nữ lái Porsche liếc nhìn đám đông. Sau khi chế giễu xong thì cô ta bỗng cảm thấy rất sảng khoái.
Trong mắt cô ta, đám người bình thường này chẳng khác gì giòi bọ thối nát, thậm chí mạng sống của bọn họ còn chẳng bằng chiếc xe của cô ta nữa.
Đúng lúc này, Triệu Phong cười lạnh: "Nhà ai mà không có Porsche chứ? Nếu cô đã vênh váo như vậy thì tôi sẽ không đưa cô một xu tiền bồi thường đâu, về phần xin lỗi hả, cốcứ nằm mơ đi!"
"Mẹ nó, đồ khốn kiếp!"
Người phụ nữ lái Porsche hống hách quát lên, sau đó duỗi bàn tay với bộ móng sơn đỏ chót ra, định tát Triệu Phong.
Nhưng làm sao chàng trai hung tàn có thể để một người phụ nữ chanh chua cách anh chưa đến một mét được.
Chát!
Triệu Phong nhanh chóng phản ứng, tát vào mặt cô ta.
Cái tát này vừa nhanh vừa mạnh.
Người phụ nữ chưa kịp đưa tay đến gần anh thì đã bị anh tát cho ngã lăn ra đất, khóe miệng rỉ máu.
"Tôi thấy cô mới là giòi bọ, cho dù cô giàu đến mức nào thì cũng chỉ là giòi bọ không có tố chất trong mắt tôi mà thôi!"
Triệu Phong đứng trước mặt người phụ nữ, nhìn cô ta từ trên cao xuống.
Nếu bàn về của cải, không ai ở Hoa Hạ có thể vượt qua Triệu Phong.
Chỉ có điều, Triệu Phong chưa bao giờ xem của cải là tiêu chuẩn để phán xét một người.
Tố chất và phẩm hạnh cũng rất quan trọng.
Đám đông vây xem thấy Triệu Phong tát người phụ nữ kia thì đều cảm thấy vô cùng hả hê.
Sự ra tay quyết đoán của Triệu Phong khiến bọn họ hơi bất ngờ nhưng cảm giác khi thấy người phụ nữ kia bị đánh lại rất sảng khoái.
"Chồng tôi đang ở gần đây, nếu chồng tôi biết chuyện thì anh sẽ xong đời đấy!
Nếu anh có gan thì cứ chờ đấy, tôi sẽ gọi người đến ngay!" Người phụ nữ vẫn không biết hối lỗi, hơn nữa còn nằm rạp ra đất rồi kêu gào.
"Tùy cô" Triệu Phong hời hợt đáp.
Trong lúc người phụ nữ gọi điện cho chồng thì Triệu Phong cũng mở điện thoại ra gửi định vị đi.
Thời tiết đúng là quá nóng, anh định đi uống chút đồ lạnh nhưng kết quả lại gặp phải người phụ nữ ngu ngốc này ở đây.
Tuy nhiên dù thế nào thì vẫn phải uống đồ lạnh chứ, gọi người giao đến là được rồi.
Lúc này, người phụ nữ lái Porsche đang gọi điện cho chồng. Cô ta khóc lócbảo rằng mình bị người khác bắt nạt, hơn nữa còn bị đánh ngã ra đất.
Sau khi gọi xong, cô ta lại đe dọa Triệu Phong: "Chồng tôi sẽ đến ngay thôi, hơn nữa còn dẫn theo hai mươi người đấy, anh biết sợ chưa hả?"
Nghe thấy thế, đám đông xung quanh lập tức cảm thấy không ổn.
"Chàng trai à, mau chạy đi, xem ra chồng của người phụ nữ này không phải người hiền lành đâu!"
"Người thông minh phải biết thức thời, cái tát kia của cậu quá đã, chúng tôi rất khâm phục cậu nhưng cậu cũng cần phải bảo vệ bản thân mình đấy!"
"Đúng vậy chàng trai, mau chạy đi, bây giờ vẫn còn kịp đấy!"
Đám đông tốt bụng thi nhau thuyết phục Triệu Phong, bảo anh rời đi trước khi chồng của người phụ nữ kia đến đây.
Nhưng Triệu Phong chỉ lắc đầu, bình tĩnh đáp: "Mọi người không cần lo cho tôi, tôi có cách đối phó rồi"
Mặc dù không biết đối phương có lại lịch gì nhưng làm gì có chuyện anh phải lùi bước chứ!
Năm phút sau, một đám đàn ông mặc đồ bó màu đen bước về phía Triệu Phong với khí thế hung dữ.
Đám đông xung quanh hoảng sợ đến mức thi nhau lùi lại.
Người phụ nữ lái Porsche thấy thế bèn đắc ý cười to: "Ha ha, chồng tôi dẫn người đến rồi, những kẻ vừa ăn nói xằng bậy nãy giờ đừng hòng rời đi!"
Bình luận facebook