-
Chap 1: Bro-Zone
Xin thân ái chào các bác! Em xin mở đầu chap 1 nhé! Có gì góp ý, mong mọi người nhiệt tình để tác phẩm sắp tới của em được hoàn thiện hơn ạ! ^^
--------------------------
------------------------------
Hẹn chap tiếp theo, "Bất Ngờ Đêm Thứ 7"
Chap đầu tiên còn chưa hoàn thiện, mọi người đóng góp ý kiến hộ em với ạ...
:yoyo26:
Vì đây là truyện tưởng tượng nên không tiện chêm icon hay những ngôn từ thực tại vào được, cũng không có những câu dẫn quá chân thực, mọi người đọc và cảm nhận rồi cho em đôi lời bình phẩm ạ! ^^
Xin chân thành cảm ơn bác @boy3vi đã ủng hộ em trong mỗi trang giấy!
--------------------------
Trong một lần tản bộ ở công viên gần nhà, Quỳnh kể với Long về Quý bằng vẻ mặt đầy háo hức và ánh mắt đầy hi vọng...
- Anh Long này! Hôm kia em gặp được một anh trong đội tuyển sinh của Đại Học Ngoại Thương á anh! Nghe anh ấy bảo là quê anh ấy cũng ở đây, nhưng từ nhỏ theo ba mẹ đi lên Sài Gòn sống nên ít thấy anh ấy ở đây! Anh ấy giỏi lắm anh, được học bổng du học nữa đó!
- Vậy em có biết tên anh ấy chưa? Rồi gia thế ra sao? Hai người quen biết nhau thế nào vậy? Kể anh nghe xem?! - Long là một anh chàng điềm đạm ít nói, lại không nghĩ mình đã thích Quỳnh nên thản nhiên trở thàh "quân sư quạt mo" cho Quỳnh trong những tình huống cảm nắng của cô nàng, và từ lâu trước đây đã như thế, Long luôn đi bên QUỳnh như một bóng hình thầm lặng...
- Anh ấy tên Quý anh! Cùng chữ cái đầu với em nhé! - Con gái là vậy đấy, rất ấn tượng với những ai có tên cùng chữ đầu với mình, và hiển nhiên, anh ta rất điển trai... - Mà lần đầu gặp ai lại hỏi gia thế chứ anh! Hihi
- Vậy... Anh ấy xin được số điện thoại của em rồi?
- Hì... Thì anh ấy lại làm quen với em, rồi tự giới thiệu, ga-lăng lắm anh! Rồi anh ấy cho em một tấm card-visit, rồi sau đó bảo là muốn xin số điện thoại của em để có thắc mắc gì về tuyển sinh Đại Học có thể gọi cho anh ấy!
- Nhưng sao lại là em mà không phải là ai khác?
- Thì em là bí thư của lớp mà hihi
- Em thích anh ấy sao?
- Anh nghĩ đi đâu vậy? Chỉ là anh ấy nói chuyện vui tính với lại là đàn anh khóa trên, lại là đồng hương nữa, nên chỉ là thấy dễ mến thôi! Hihi nghĩ sao mà em mới gặp đã thích chứ, anh khùng! Hihi
Trong lòng của Long cũng cảm thấy mình thật vớ vẩn, sao lại hỏi những câu ngu ngốc thế chứ?! Nhưng chợt cảm giác không tin là Quỳnh không thích anh bạn cũ của mình.
... Một không gian tĩnh mịt chiếm lấy khoảng cách giữa hai người.
- Ah! Hôm nay có bán sôi sầu riêng nè anh! Anh thích ăn lắm nè, mua 2 hộp nha anh?!
- Ừ,... Cô ơi! bán cho con 2 hộp sôi sầu riêng!
- Ừ, có ngay đây!
- Sao mấy hôm nay cô nghỉ vậy ạ? - Quỳnh lên tiếng hỏi cô bán xôi
- Cô bận đi khám bệnh trên Thành phố, với ở thăm đứa con gái của cô đi học trên đó luôn con!
- Cô bệnh sao vậy cô? Có sao không ạ?
- Ừ, cảm ơn con! Cô chỉ bị gai cột sống với đường huyết tăng chút đỉnh thôi! Không có gì nghiêm trọng con, bác sĩ cho thuốc uống rồi, có lẽ nay mai sẽ khỏe lại!... Đây! Của hai con đây!
- Con gửi tiền cô ạ!
- Ừ, cảm ơn con nha! Bé Quỳnh nó dễ thương lắm! Con may mắn lắm đó!
- Cô ơi! Anh ấy với con là anh em thôi cô ạ! Hihi
- Vậy sao? Vậy thì tiếc quá hen! Thôi 2 đứa ăn xôi đi cho nóng!
- Dạ, con cảm ơn cô! Thưa cô con đi!
- Chào cô con đi! - Tiếng Long lí nhí đáp trong ngượng ngịu.
- Anh! Mắc cười quá anh ha, ai nhìn vào cũng nói mình yêu nhau hết, khó hiểu thiệt, em thấy mình y như anh em ruột luôn ấy chứ! Ah! Lại ghế đá ngồi anh, nhìn bờ hồ cho nó thơ mộng hihi. Hôm trước ba em mới tài trợ cho Ủy Ban huyện một mẻ cá chép vàng đó anh, thả xuống đây nè!
- Vậy hả? Bác Tư thật là tốt bụng! Mà thả lúc nào em? Anh không biết vậy?
- Mới thả được hơn tuần hà anh! Anh đi suốt, có khi mấy tuần mới về một lần, làm sao hay biết được!
- Ừ, mà thị trấn mình giờ chuyển mình nhanh quá em, chỉ trong 5 năm ngắn ngủi mà khu công nghiệp ở đây mở rộng tới vậy rồi!
- Ừ, nhớ lúc trước mới chỉ có công ty may mặc thôi, giờ lại có thêm công ty hóa chất nữa!
- Tập đoàn này lớn lắm em, ông chủ là cựu sinh viên trường anh nữa đó! Ông ấy sang Canada du học rồi lập nghiệp bên đấy, mới về đây chưa bao lâu mà lớn mạnh vậy rồi!
- Nay may anh về đây mở công ty luôn đi hihi
- Anh đâu có tài như ông ấy vậy
- Ai nói! Anh Long của em là số dzách! hehe
- Sao bằng anh Quý của ai kia, xùy...
- Ều, anh đang ganh tị đó hả? hihi
- Có mà ganh với cô! - Long véo mũi Quỳnh, một hành động quá đỗi bình thường giữa hai người trên cơ sở mối quan hệ thanh mai trúc mã 17 năm...
- Anh lúc nào cũng véo mũi em, đau chết được!
- Nhẹ mà! Anh nương tay lắm rồi đấy! anh mà véo thật có mà ăn cháo mũi heo! hihi
- Anh nói ai heo hả? Em nhỏ thó vậy mà gọi em là heo hả?
- Thì heo kén ăn chứ sao hihi
- Anh xem có con heo nào ngoài kia kén ăn không hả? Có mà anh là heo thì có! Đồ heo rừng! hihi
- Gọi ai heo rừng hả nhỏ kia? - Long cù léc Quỳnh, hai người rượt đuối nhau trong công viên, tiếng cười trong veo vút lên trên những ngọn cây, phía trên là những tinh tú lấp lánh giữa bầu trời đêm không trăng tháng 2 mùa sinh nhật Long... Anh ấy sinh ngày 14/2...
***
Teng teng... Teng teng... Chuông tin nhắn tới, là của QUỳnh.
- "Anh! Anh Quý nhắn tin cho em, bảo là cuối tuần sau về thăm quê, muốn rủ em đi lên thị xã chơi!" - Vậy đó, cứ có chuyện gì hay ho, chuyện gì quan trọng hay chuyện tày đình gì của Quỳnh mà cô bé không thể giải quyết là y như rằng, cô ấy sẽ "cầu cứu" tới người anh trai, mà thật khôi hài, với Quỳnh, chuyện quái gở nào cũng to tát với cô nàng!
- "Thì em cứ đi chơi đi, nhắn anh chi, không lẽ cuối tuần sau anh lại chạy về?"
- "Chứ không lẽ anh định để em một thân một mình đi lên thị xã? Trai lạ đó híc híc" - Quỳnh mè nheo bắt Long phải về cho bằng được. Long đang ngáy ngủ, cũng không biết rằng, cuối tuần sau là sinh thần của mình...
- "Ừ, để anh sắp xếp lịch trình rồi anh về! Được chưa hả sếp bự =.='' "
- "Yeah! Anh là nhất! Hihi"
Rồi những tin nhắn tới, "anh em" hai người bọn họ là vậy đấy, sáng nào cũng "tập dượt" vài đường SMS để coi như ủng hộ nhà mạng, xúc tiến kinh tế...
- Anh Long này! Hôm kia em gặp được một anh trong đội tuyển sinh của Đại Học Ngoại Thương á anh! Nghe anh ấy bảo là quê anh ấy cũng ở đây, nhưng từ nhỏ theo ba mẹ đi lên Sài Gòn sống nên ít thấy anh ấy ở đây! Anh ấy giỏi lắm anh, được học bổng du học nữa đó!
- Vậy em có biết tên anh ấy chưa? Rồi gia thế ra sao? Hai người quen biết nhau thế nào vậy? Kể anh nghe xem?! - Long là một anh chàng điềm đạm ít nói, lại không nghĩ mình đã thích Quỳnh nên thản nhiên trở thàh "quân sư quạt mo" cho Quỳnh trong những tình huống cảm nắng của cô nàng, và từ lâu trước đây đã như thế, Long luôn đi bên QUỳnh như một bóng hình thầm lặng...
- Anh ấy tên Quý anh! Cùng chữ cái đầu với em nhé! - Con gái là vậy đấy, rất ấn tượng với những ai có tên cùng chữ đầu với mình, và hiển nhiên, anh ta rất điển trai... - Mà lần đầu gặp ai lại hỏi gia thế chứ anh! Hihi
- Vậy... Anh ấy xin được số điện thoại của em rồi?
- Hì... Thì anh ấy lại làm quen với em, rồi tự giới thiệu, ga-lăng lắm anh! Rồi anh ấy cho em một tấm card-visit, rồi sau đó bảo là muốn xin số điện thoại của em để có thắc mắc gì về tuyển sinh Đại Học có thể gọi cho anh ấy!
- Nhưng sao lại là em mà không phải là ai khác?
- Thì em là bí thư của lớp mà hihi
- Em thích anh ấy sao?
- Anh nghĩ đi đâu vậy? Chỉ là anh ấy nói chuyện vui tính với lại là đàn anh khóa trên, lại là đồng hương nữa, nên chỉ là thấy dễ mến thôi! Hihi nghĩ sao mà em mới gặp đã thích chứ, anh khùng! Hihi
Trong lòng của Long cũng cảm thấy mình thật vớ vẩn, sao lại hỏi những câu ngu ngốc thế chứ?! Nhưng chợt cảm giác không tin là Quỳnh không thích anh bạn cũ của mình.
... Một không gian tĩnh mịt chiếm lấy khoảng cách giữa hai người.
- Ah! Hôm nay có bán sôi sầu riêng nè anh! Anh thích ăn lắm nè, mua 2 hộp nha anh?!
- Ừ,... Cô ơi! bán cho con 2 hộp sôi sầu riêng!
- Ừ, có ngay đây!
- Sao mấy hôm nay cô nghỉ vậy ạ? - Quỳnh lên tiếng hỏi cô bán xôi
- Cô bận đi khám bệnh trên Thành phố, với ở thăm đứa con gái của cô đi học trên đó luôn con!
- Cô bệnh sao vậy cô? Có sao không ạ?
- Ừ, cảm ơn con! Cô chỉ bị gai cột sống với đường huyết tăng chút đỉnh thôi! Không có gì nghiêm trọng con, bác sĩ cho thuốc uống rồi, có lẽ nay mai sẽ khỏe lại!... Đây! Của hai con đây!
- Con gửi tiền cô ạ!
- Ừ, cảm ơn con nha! Bé Quỳnh nó dễ thương lắm! Con may mắn lắm đó!
- Cô ơi! Anh ấy với con là anh em thôi cô ạ! Hihi
- Vậy sao? Vậy thì tiếc quá hen! Thôi 2 đứa ăn xôi đi cho nóng!
- Dạ, con cảm ơn cô! Thưa cô con đi!
- Chào cô con đi! - Tiếng Long lí nhí đáp trong ngượng ngịu.
- Anh! Mắc cười quá anh ha, ai nhìn vào cũng nói mình yêu nhau hết, khó hiểu thiệt, em thấy mình y như anh em ruột luôn ấy chứ! Ah! Lại ghế đá ngồi anh, nhìn bờ hồ cho nó thơ mộng hihi. Hôm trước ba em mới tài trợ cho Ủy Ban huyện một mẻ cá chép vàng đó anh, thả xuống đây nè!
- Vậy hả? Bác Tư thật là tốt bụng! Mà thả lúc nào em? Anh không biết vậy?
- Mới thả được hơn tuần hà anh! Anh đi suốt, có khi mấy tuần mới về một lần, làm sao hay biết được!
- Ừ, mà thị trấn mình giờ chuyển mình nhanh quá em, chỉ trong 5 năm ngắn ngủi mà khu công nghiệp ở đây mở rộng tới vậy rồi!
- Ừ, nhớ lúc trước mới chỉ có công ty may mặc thôi, giờ lại có thêm công ty hóa chất nữa!
- Tập đoàn này lớn lắm em, ông chủ là cựu sinh viên trường anh nữa đó! Ông ấy sang Canada du học rồi lập nghiệp bên đấy, mới về đây chưa bao lâu mà lớn mạnh vậy rồi!
- Nay may anh về đây mở công ty luôn đi hihi
- Anh đâu có tài như ông ấy vậy
- Ai nói! Anh Long của em là số dzách! hehe
- Sao bằng anh Quý của ai kia, xùy...
- Ều, anh đang ganh tị đó hả? hihi
- Có mà ganh với cô! - Long véo mũi Quỳnh, một hành động quá đỗi bình thường giữa hai người trên cơ sở mối quan hệ thanh mai trúc mã 17 năm...
- Anh lúc nào cũng véo mũi em, đau chết được!
- Nhẹ mà! Anh nương tay lắm rồi đấy! anh mà véo thật có mà ăn cháo mũi heo! hihi
- Anh nói ai heo hả? Em nhỏ thó vậy mà gọi em là heo hả?
- Thì heo kén ăn chứ sao hihi
- Anh xem có con heo nào ngoài kia kén ăn không hả? Có mà anh là heo thì có! Đồ heo rừng! hihi
- Gọi ai heo rừng hả nhỏ kia? - Long cù léc Quỳnh, hai người rượt đuối nhau trong công viên, tiếng cười trong veo vút lên trên những ngọn cây, phía trên là những tinh tú lấp lánh giữa bầu trời đêm không trăng tháng 2 mùa sinh nhật Long... Anh ấy sinh ngày 14/2...
***
Teng teng... Teng teng... Chuông tin nhắn tới, là của QUỳnh.
- "Anh! Anh Quý nhắn tin cho em, bảo là cuối tuần sau về thăm quê, muốn rủ em đi lên thị xã chơi!" - Vậy đó, cứ có chuyện gì hay ho, chuyện gì quan trọng hay chuyện tày đình gì của Quỳnh mà cô bé không thể giải quyết là y như rằng, cô ấy sẽ "cầu cứu" tới người anh trai, mà thật khôi hài, với Quỳnh, chuyện quái gở nào cũng to tát với cô nàng!
- "Thì em cứ đi chơi đi, nhắn anh chi, không lẽ cuối tuần sau anh lại chạy về?"
- "Chứ không lẽ anh định để em một thân một mình đi lên thị xã? Trai lạ đó híc híc" - Quỳnh mè nheo bắt Long phải về cho bằng được. Long đang ngáy ngủ, cũng không biết rằng, cuối tuần sau là sinh thần của mình...
- "Ừ, để anh sắp xếp lịch trình rồi anh về! Được chưa hả sếp bự =.='' "
- "Yeah! Anh là nhất! Hihi"
Rồi những tin nhắn tới, "anh em" hai người bọn họ là vậy đấy, sáng nào cũng "tập dượt" vài đường SMS để coi như ủng hộ nhà mạng, xúc tiến kinh tế...
Hẹn chap tiếp theo, "Bất Ngờ Đêm Thứ 7"
Chap đầu tiên còn chưa hoàn thiện, mọi người đóng góp ý kiến hộ em với ạ...
:yoyo26:
Vì đây là truyện tưởng tượng nên không tiện chêm icon hay những ngôn từ thực tại vào được, cũng không có những câu dẫn quá chân thực, mọi người đọc và cảm nhận rồi cho em đôi lời bình phẩm ạ! ^^
Xin chân thành cảm ơn bác @boy3vi đã ủng hộ em trong mỗi trang giấy!
Last edited by a moderator: