Tôi mất trí nhớ, giả bộ thôi. Uổng cho bảy năm ngủ với Tần Thiêm, cuối cùng đổi lấy một câu: "Em chỉ hợp chơi đùa thôi, không phù hợp để kết hôn."
Quá mất mặt. Mà lúc tôi nắm tay người đàn ông khác vào lễ đường.
Tần Thiêm lại hối hận, trói tôi lôi đi, nước mắt lưng tròng cầu xin tôi: "Nguyễn Nguyễn, cầu xin em cứ chơi đùa tôi, cả đời, được không?"