Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
gap-dung-luc-yeu-dung-nguoi-540
Chương 541: Chủ trì đại cuộc
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
“Tôi..
tôi cũng không biết, mỗi lần tôi tưởng là chúng tôi có thể xác định quan hệ, cô ấy sẽ lập tức trở nên rất lạnh nhạt...”
Đối mặt với chất vấn, Tào Cảnh Đồng biết hàm hồ nói qua loa chẳng bằng dứt khoát nói chuyện này ra
Phải biết là luôn giấu giếm qua lại với Đoàn Phù Quang, cậu ta cũng vô cùng khổ sở
Thậm chí, có nhiều lần đều là lời đến miệng rồi, Tào Cảnh Đồng suýt nữa chủ động nói với Phó Cẩm Hành, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được
“Hừ, quả nhiên bị tôi nói trúng rồi, chẳng qua là chiêu trò lạt mềm buộc chặt với cậu mà thôi!” Bởi vì những hành động trước đây của Đoàn Phù Quang, ấn tượng của Phó Cẩm Hành với cô ta đã trở nên cực tệ, cho nên, hắn cho rằng đó là chuyện đương nhiên
“Không, không phải vậy!”
Tào Cảnh Đồng có lòng muốn giải thích cho cô ta mấy câu, nhưng khổ vì mình cũng không biết rốt cuộc Đoàn Phù Quang nghĩ như thế nào, dưới tình thế cấp bách, cậu ta lại không nói nên lời
“Cảnh Đông, cậu ở bên cạnh tôi nhiều năm như vậy, tôi không chỉ coi cậu là trợ lý, còn coi cậu là anh em của tôi, bạn bè của tôi
Cậu muốn yêu, tối ủng hộ hết mình, nhưng Đoàn Phú Quang tuyệt đối không phải là một lựa chọn tốt!” Phó Cẩm Hành im lặng mấy giây, thành khẩn nói
Tào Cảnh Đồng mấp máy môi: “Tôi biết, nhưng...” Nhưng, trải qua thời gian chung sống lâu như vậy, cậu ta không cảm thấy Đoàn Phù Quang là người phụ nữ xấu xa thích đùa giỡn tình cảm
Chỉ là cô gánh áp lực quá nặng nề, một lòng muốn làm cái gì cũng tốt hơn người khác, phải khiến mình hoàn toàn ngẩng đầu lên làm người được ở trước mặt cả gia tộc
“Anh cũng đừng quá vỡ cả nắm, ai nói phụ nữ lúc yêu lúc lạnh lúc nóng chính là có tính toán với đàn ông? Phụ nữ vốn chính là sinh vật nhạy cảm sống cảm tính, mọi người đều là người lớn rồi, muốn xây dựng một mối tình, đương nhiên không thể thiếu được lo trước lo sau, đắn đo suy nghĩ.” Giống như Đoàn Phù Quang vậy
Hà Tư Ca là phụ nữ, đương nhiên không tránh được bất bình
Cô cảm thấy, Phó Cẩm Hành đứng ở góc độ tư duy của đàn ông để suy nghĩ, hoàn toàn không hiểu tâm lý của phái nữ.
“Được rồi, là anh không hiểu phụ nữ.” Thấy ngay cả vợ đại nhân cũng đang chỉ trích mình, Phó Cẩm Hành chỉ đành liên tục xin tha.
Có điều, hắn lại lập tức bổ sung một câu: “Cho dù rốt cuộc cô ta nghĩ như thế nào, nói tôi bụng dạ hẹp hòi cũng được, nói tôi không hợp tình hợp lý cũng được, nếu như cậu vẫn tiếp tục qua lại với người phụ nữ đó, vậy tôi chỉ có thể làm giải quyết theo việc chung.” Tào Cảnh Đồng vẫn không nói gì, Hà Tư Ca đã ngẩn ra trước: “Cái gì mà giải quyết theo việc chung?” Cô căn bản không ngờ chuyện sẽ đi đến nước này, nếu như sớm biết phản ứng của Phó Cẩm Hành lại dữ dội như vậy, nói gì đi nữa thì Hà Tư Ca cũng phải giữ bí mật giúp Tào Cảnh Đồng! Cho nên, cô thật sự sốt ruột: “Anh nói đi, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Vừa nghĩ đến chuyện từ lúc quen biết Tào Cảnh Đồng đến nay, cậu ta giúp mình nhiều lần như vậy, còn thường xuyên tiết lộ một số tin tức mật cho mình, Hà Tư Ca không nhịn được mà âm thầm hối hận
“Vậy thì từ chức đi, tôi không hy vọng mỗi ngày sau khi tan làm, trợ lý của tôi nói hết chuyện của tôi, chuyện của Phó Thị cho người phụ nữ của cậu ta!” Phó Cẩm Hành lạnh mặt lại, giọng điệu không thể thương lượng.
“Phó Cẩm Hành, anh làm thể là không phân rõ phải trái!”
Hà Tư Ca sống đến trước mặt hắn, cao giọng hỏi ngược lại: “Nếu như hai người đều là nhân viên của Phó Thị, anh cấm tình yêu văn phòng, được, vậy thì em có thể hiểu được
Nhưng bây giờ, cái quan hệ bắn đại bác cũng không tới này, anh cũng muốn quản à?” Huống hồ, Tào Cảnh Đồng và Đoàn Phù Quang vẫn chưa tính là chính thức qua lại
Trước mắt chỉ có thể coi là hai bên đang ở giai đoạn mập mờ, cho dù nhìn từ góc độ nào thì cách làm của Phó Cẩm Hành cũng đều có phần quá nghiêm khắc
“Chỉ dựa vào người phụ nữ kia là Đoàn Phù Quang, anh đã có một trăm lý do rồi
Em cũng không cần thấy không đáng thay cô ta, hồi đó cô ta hãm hại anh, một khi được như ý, nói không chừng hai chúng ta đã bị cô ta làm hại mỗi người một ngả rồi.” Nói đến đây, Phó Cẩm Hành thật sự tức giận
Nghĩ đến chuyện đó, hắn lại khó kiềm chế nổi tâm trạng
May mà Hà Tư Ca vẫn chưa tính là quá ngốc, chỉ số thông minh online, vạch trần tại chỗ, không mắc bẫy của cô ta và Phó Cẩm Thiêm
Nếu không, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi
Thấy hắn gầm như vậy, Hà Tư Ca cũng không nói gì nữa
Cho dù Đoàn Phù Quang không làm gì, nhưng cứ nghĩ đến cô ta ăn mặc như vậy, nằm bên cạnh người đàn ông của mình, Hà Tư Ca cũng cảm thấy vô cùng buồn nôn
“Cổ Phó, cô đừng cãi nhau với anh Phó nữa
Anh Phỏ nói đúng, tôi là trợ lý của anh ấy, phải hiểu đạo lý tránh hiềm nghi.”
Tào Cảnh Đồng đột nhiên mở miệng, bình tĩnh nói.
“Anh Phó, mấy năm ở bên cạnh anh, tôi học được rất nhiều thứ, anh đối xử với tôi rất tốt, trong lòng tôi vô cùng cảm kích
Nếu như sau này anh có chỗ nào có thể dùng đến tôi, tôi nhất định không nói hai lời, dốc hết sức làm.
Nói xong, cậu ta khom người xuống khiến Hà Tư Ca giật mình
Nghe ý cậu ta là thật sự quyết định đi rồi.
Cô do dự nói: “Trợ lý Tào, không phải là anh...” Tào Cảnh Đồng gật đầu: “Đúng, tôi quyết định từ chức
Tôi sẽ nhanh chóng bàn giao công việc lại cho phòng Tổng Giám đốc, sau đó làm thủ tục nghỉ việc, đại khái sau một tuần là chính thức rời khỏi công ty.” Nghe lời này, Hà Tư Ca há miệng: “Anh có thể dừng di không...” Cậu ta lộ ra một nụ cười khổ, nhưng giọng điệu rất kiên quyết: “Cho dù cô ấy từ chối tôi, tôi cũng phải cố gắng một lần, cho dù kết quả không được như tôi mong muốn.” “Nếu như cô ta không đồng ý ở bên anh, anh lại từ chức, há chẳng phải là mất cả chì lẫn chài à?” Hà Tư Ca cuống lên, cũng không quan tâm được Phó Cẩm Hành có tức giận hay không, cô nắm lấy ống tay áo Tào Cảnh Đồng, muốn giữ cậu ta lại
“Phó Cẩm Hành, anh thật quá đáng! Nếu như trợ lý Tào đi rồi, anh đi đâu tìm được một trợ lý thật lòng thật ý với anh như vậy hả?” Dừng một chút, cô lại hô lên: “Em nói cái khó nghe trước, anh đừng hòng nhân cơ hội tuyển một trợ lý xinh đẹp như hoa về! Có tin em ăn thịt anh không hả?” Phó Cẩm Hành không biết làm sao giơ tay day thái dương, không nói gì
Hắn cũng không muốn như vậy, nhưng Tào Cảnh Đồng đã tự quyết định rồi
Giang sơn và người đẹp, từ xưa tới nay vốn không thể có được cả hai
“Cô Phó, anh Phỏ không phải là người như vậy đâu, cô yên tâm, tôi sẽ bàn giao xong công việc mới đi, sẽ không xảy ra sai sót đâu.” Tào Cảnh Đồng bình tĩnh đẩy tay Hà Tư Ca ra, lại nói với Phó Cẩm Hành: “Vậy tôi ra ngoài bàn giao công việc trước đây.” Đợi cậu ta đi rồi, trong phòng làm việc yên lặng đến đáng sợ
Hà Tư Ca vừa tức giận vừa hối hận, đặt mông ngồi xuống xô pha, không nói câu nào, sắc mặt u ám
Cô giận mình, cũng giận Phó Cẩm Hành
Xem ra, có lúc quá hóng hớt cũng không phải là một chuyện tốt
“Giận rồi à?” Thấy vậy, Phó Cẩm Hành đi đến bên cạnh Hà Tư Ca, muốn giơ tay vòng qua vai cô
Không ngờ, cô nghiêng người đi, tránh khỏi tay hắn
Ừm, giận thật rồi
“Em cảm thấy anh làm không đúng à?” Phó Cẩm Hành biết rõ còn hỏi.
“Anh nói xem? Người ta còn chưa đâu vào đâu, bây giờ có lẽ anh đã khiến Tào Cảnh Đồng vừa không có việc làm, cũng không có đối tượng, sự nghiệp và tình yêu đều hỏng bét hết!”
Hà Tư Ca tức giận lên án.
Phó Cẩm Hành đợi cô nói xong, vẫn không định giải thích cho mình, chỉ im lặng ngồi xuống cạnh cô
“Còn nữa, bây giờ Phó Thị vốn đầy rẫy mối nguy, vào giờ phút quan trọng này anh lại vứt bỏ trợ lý của mình, không cảm thấy rất ảnh hưởng đến lòng người à? Anh bảo các nhân viên khác sẽ nghĩ như thế nào!” Tào Cảnh Đồng có năng lực, nếu thật sự muốn tìm việc làm thì không có gì phải lo cả
Nhưng cậu ta đã đi theo Phó Cẩm Hành mấy năm rồi, hắn không niệm tình nghĩa, nói đuổi là đuổi, tin tức truyền ra ngoài, há chẳng phải là ai cũng thấy nguy hiểm à! Điểm này mới là điều Hà Tư Ca lo lắng nhất
Theo cô thấy, Phó Thị chính là một tòa lầu gác lung lay sắp đổ, bề ngoài nhìn thì khí thế, thật ra bên trong chẳng vững chắc chút nào
Một khi trong ngoài đồng thời xuất hiện mối nguy, sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian
Nếu thật sự là như vậy, theo Hà Tư Ca thấy thì chẳng có gì bất ngờ cả
“Bọn họ thích nghĩ như thế nào thì tùy, nếu như làm ông chủ mà suy nghĩ như nhân viên, vậy còn gọi là ông chủ làm gì nữa?” Nhưng cũng không biết lần này Phó Cẩm Hành làm sao, không chỉ không nghe khuyên bảo, còn khăng khăng làm theo ý mình
Nỗi lo của Hà Tư Ca rõ ràng không phải dư thừa..
Chưa đến một tiếng, tin tức Tào Cảnh Đồng sắp cuốn gói đã truyền ra ngoài
Nhất thời, trên dưới công ty, lòng người hoang mang
Phải biết, địa vị của Tào Cảnh Đồng giống như đại tổng quản bên cạnh Hoàng đế, đừng nghĩ cậu ta chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi, người ta là trợ lý của Tổng Giám đốc, còn cao hơn cả Giám đốc bình thường một bậc
Phóng tầm mắt nhìn cả Phó Thị, cho dù là các thành viên Hội đồng quản trị, ai dám không nể mặt Tào Cảnh Đồng? Ngay cả cậu ta cũng buồn bực, âm thầm tìm Hà Tư Ca: “Không phải tôi nói, là cô nói à?” Cô cạn lời: “Không phải tối.” Lúc đó chỉ có ba người biết chuyện này, nếu không phải bọn họ, vậy cũng chỉ có Phó Cẩm Hành thôi
Hà Tư Ca nghiến răng: “Tôi thật sự không nghĩa, tại sao anh ấy phải như vậy!” Tào Cảnh Đồng cúi đầu: “Có thể là mấy lần trước Đoàn Phù Quang đắc tội lớn với anh Phó, chuyện này cũng không trách anh ấy được, đúng là cô ấy làm quá khác người.” “Giận cá chém thớt lên anh chính là anh ấy không đúng, anh ấy làm tôi quá thất vọng.” Hà Tư Ca bực bội, xoay người trở lại phòng làm việc của mình, không muốn nhìn Phó Cẩm Hành thêm một cái
Cô nói được là làm được, thật sự bắt đầu chiến tranh lạnh với Phó Cẩm Hành
Trừ phi cần thiết, Hà Tư Ca cũng lười nói với hắn thêm một câu, nếu thật sự phải nói, cũng lẩm ba lẩm bẩm, qua loa cho xong
Buổi trưa, cô cũng cố ý kéo Lạc Tuyết đến ăn cơm với mọi người ở bộ phận quan hệ công chúng, bỏ lại Phó Cẩm Hành một mình.
Mọi người đều biết nguyên nhân, chỉ là không ai dám vạch trần
Có điều, phần lớn nhân viên đều cho rằng, lần này Phó Cẩm Hành thật sự có chút lạnh lùng vô tình
Cho dù Tào Cảnh Đồng thật sự gây ra chuyện gì thì cũng không đến nỗi bị đuổi đi như vậy
Trong ánh mắt mọi người nhìn về phía Tào Cảnh Đồng cũng đều có chút thông cảm, liên tưởng đến mình, càng thấy thương cảm hơn
Đợi Tào Cảnh Đồng bàn giao xong xuôi công việc với phòng Tổng Giám đốc, cậu ta thu dọn đồ đạc của mình, rời khỏi Phó Thị
Lúc đi, không ít người đều quyến luyến không nỡ, đặc biệt là nhân viên nữ của các bộ phận, thiếu mỗi điều rơi nước mắt tạm biệt
“Được lòng người thật đấy.” Phó Cẩm Hành kéo khóe miệng lên
Hà Tư Ca ở bên cạnh nghe thấy, lườm hắn một cái, xoay người rời đi
Nhìn bóng lưng cô, Phó Cẩm Hành không biết làm sao thở dài một cái
Vừa vặn là thứ Sáu, Tào Cảnh Đồng đi từ công ty về đến nhà, đặt đồ xuống, đi tắm, sau đó đến quán bar một mình
Cậu ta ngồi ở quầy rượu một mình, buồn phiền uống rượu
Nói không buồn, là giả
Dù sao cậu ta cũng tận tụy làm việc ở Phó Thị sáu năm rồi, sáu năm, đời người có bao nhiêu lần sáu năm? Nhớ đến những ngày thức đêm tăng ca kia, Tào Cảnh Đồng không nhịn được cười khổ một tiếng, vẫy tay với phục vụ: “Cho tôi thêm một ly Vodka.”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
tôi cũng không biết, mỗi lần tôi tưởng là chúng tôi có thể xác định quan hệ, cô ấy sẽ lập tức trở nên rất lạnh nhạt...”
Đối mặt với chất vấn, Tào Cảnh Đồng biết hàm hồ nói qua loa chẳng bằng dứt khoát nói chuyện này ra
Phải biết là luôn giấu giếm qua lại với Đoàn Phù Quang, cậu ta cũng vô cùng khổ sở
Thậm chí, có nhiều lần đều là lời đến miệng rồi, Tào Cảnh Đồng suýt nữa chủ động nói với Phó Cẩm Hành, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được
“Hừ, quả nhiên bị tôi nói trúng rồi, chẳng qua là chiêu trò lạt mềm buộc chặt với cậu mà thôi!” Bởi vì những hành động trước đây của Đoàn Phù Quang, ấn tượng của Phó Cẩm Hành với cô ta đã trở nên cực tệ, cho nên, hắn cho rằng đó là chuyện đương nhiên
“Không, không phải vậy!”
Tào Cảnh Đồng có lòng muốn giải thích cho cô ta mấy câu, nhưng khổ vì mình cũng không biết rốt cuộc Đoàn Phù Quang nghĩ như thế nào, dưới tình thế cấp bách, cậu ta lại không nói nên lời
“Cảnh Đông, cậu ở bên cạnh tôi nhiều năm như vậy, tôi không chỉ coi cậu là trợ lý, còn coi cậu là anh em của tôi, bạn bè của tôi
Cậu muốn yêu, tối ủng hộ hết mình, nhưng Đoàn Phú Quang tuyệt đối không phải là một lựa chọn tốt!” Phó Cẩm Hành im lặng mấy giây, thành khẩn nói
Tào Cảnh Đồng mấp máy môi: “Tôi biết, nhưng...” Nhưng, trải qua thời gian chung sống lâu như vậy, cậu ta không cảm thấy Đoàn Phù Quang là người phụ nữ xấu xa thích đùa giỡn tình cảm
Chỉ là cô gánh áp lực quá nặng nề, một lòng muốn làm cái gì cũng tốt hơn người khác, phải khiến mình hoàn toàn ngẩng đầu lên làm người được ở trước mặt cả gia tộc
“Anh cũng đừng quá vỡ cả nắm, ai nói phụ nữ lúc yêu lúc lạnh lúc nóng chính là có tính toán với đàn ông? Phụ nữ vốn chính là sinh vật nhạy cảm sống cảm tính, mọi người đều là người lớn rồi, muốn xây dựng một mối tình, đương nhiên không thể thiếu được lo trước lo sau, đắn đo suy nghĩ.” Giống như Đoàn Phù Quang vậy
Hà Tư Ca là phụ nữ, đương nhiên không tránh được bất bình
Cô cảm thấy, Phó Cẩm Hành đứng ở góc độ tư duy của đàn ông để suy nghĩ, hoàn toàn không hiểu tâm lý của phái nữ.
“Được rồi, là anh không hiểu phụ nữ.” Thấy ngay cả vợ đại nhân cũng đang chỉ trích mình, Phó Cẩm Hành chỉ đành liên tục xin tha.
Có điều, hắn lại lập tức bổ sung một câu: “Cho dù rốt cuộc cô ta nghĩ như thế nào, nói tôi bụng dạ hẹp hòi cũng được, nói tôi không hợp tình hợp lý cũng được, nếu như cậu vẫn tiếp tục qua lại với người phụ nữ đó, vậy tôi chỉ có thể làm giải quyết theo việc chung.” Tào Cảnh Đồng vẫn không nói gì, Hà Tư Ca đã ngẩn ra trước: “Cái gì mà giải quyết theo việc chung?” Cô căn bản không ngờ chuyện sẽ đi đến nước này, nếu như sớm biết phản ứng của Phó Cẩm Hành lại dữ dội như vậy, nói gì đi nữa thì Hà Tư Ca cũng phải giữ bí mật giúp Tào Cảnh Đồng! Cho nên, cô thật sự sốt ruột: “Anh nói đi, rốt cuộc anh muốn làm gì?” Vừa nghĩ đến chuyện từ lúc quen biết Tào Cảnh Đồng đến nay, cậu ta giúp mình nhiều lần như vậy, còn thường xuyên tiết lộ một số tin tức mật cho mình, Hà Tư Ca không nhịn được mà âm thầm hối hận
“Vậy thì từ chức đi, tôi không hy vọng mỗi ngày sau khi tan làm, trợ lý của tôi nói hết chuyện của tôi, chuyện của Phó Thị cho người phụ nữ của cậu ta!” Phó Cẩm Hành lạnh mặt lại, giọng điệu không thể thương lượng.
“Phó Cẩm Hành, anh làm thể là không phân rõ phải trái!”
Hà Tư Ca sống đến trước mặt hắn, cao giọng hỏi ngược lại: “Nếu như hai người đều là nhân viên của Phó Thị, anh cấm tình yêu văn phòng, được, vậy thì em có thể hiểu được
Nhưng bây giờ, cái quan hệ bắn đại bác cũng không tới này, anh cũng muốn quản à?” Huống hồ, Tào Cảnh Đồng và Đoàn Phù Quang vẫn chưa tính là chính thức qua lại
Trước mắt chỉ có thể coi là hai bên đang ở giai đoạn mập mờ, cho dù nhìn từ góc độ nào thì cách làm của Phó Cẩm Hành cũng đều có phần quá nghiêm khắc
“Chỉ dựa vào người phụ nữ kia là Đoàn Phù Quang, anh đã có một trăm lý do rồi
Em cũng không cần thấy không đáng thay cô ta, hồi đó cô ta hãm hại anh, một khi được như ý, nói không chừng hai chúng ta đã bị cô ta làm hại mỗi người một ngả rồi.” Nói đến đây, Phó Cẩm Hành thật sự tức giận
Nghĩ đến chuyện đó, hắn lại khó kiềm chế nổi tâm trạng
May mà Hà Tư Ca vẫn chưa tính là quá ngốc, chỉ số thông minh online, vạch trần tại chỗ, không mắc bẫy của cô ta và Phó Cẩm Thiêm
Nếu không, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi
Thấy hắn gầm như vậy, Hà Tư Ca cũng không nói gì nữa
Cho dù Đoàn Phù Quang không làm gì, nhưng cứ nghĩ đến cô ta ăn mặc như vậy, nằm bên cạnh người đàn ông của mình, Hà Tư Ca cũng cảm thấy vô cùng buồn nôn
“Cổ Phó, cô đừng cãi nhau với anh Phó nữa
Anh Phỏ nói đúng, tôi là trợ lý của anh ấy, phải hiểu đạo lý tránh hiềm nghi.”
Tào Cảnh Đồng đột nhiên mở miệng, bình tĩnh nói.
“Anh Phó, mấy năm ở bên cạnh anh, tôi học được rất nhiều thứ, anh đối xử với tôi rất tốt, trong lòng tôi vô cùng cảm kích
Nếu như sau này anh có chỗ nào có thể dùng đến tôi, tôi nhất định không nói hai lời, dốc hết sức làm.
Nói xong, cậu ta khom người xuống khiến Hà Tư Ca giật mình
Nghe ý cậu ta là thật sự quyết định đi rồi.
Cô do dự nói: “Trợ lý Tào, không phải là anh...” Tào Cảnh Đồng gật đầu: “Đúng, tôi quyết định từ chức
Tôi sẽ nhanh chóng bàn giao công việc lại cho phòng Tổng Giám đốc, sau đó làm thủ tục nghỉ việc, đại khái sau một tuần là chính thức rời khỏi công ty.” Nghe lời này, Hà Tư Ca há miệng: “Anh có thể dừng di không...” Cậu ta lộ ra một nụ cười khổ, nhưng giọng điệu rất kiên quyết: “Cho dù cô ấy từ chối tôi, tôi cũng phải cố gắng một lần, cho dù kết quả không được như tôi mong muốn.” “Nếu như cô ta không đồng ý ở bên anh, anh lại từ chức, há chẳng phải là mất cả chì lẫn chài à?” Hà Tư Ca cuống lên, cũng không quan tâm được Phó Cẩm Hành có tức giận hay không, cô nắm lấy ống tay áo Tào Cảnh Đồng, muốn giữ cậu ta lại
“Phó Cẩm Hành, anh thật quá đáng! Nếu như trợ lý Tào đi rồi, anh đi đâu tìm được một trợ lý thật lòng thật ý với anh như vậy hả?” Dừng một chút, cô lại hô lên: “Em nói cái khó nghe trước, anh đừng hòng nhân cơ hội tuyển một trợ lý xinh đẹp như hoa về! Có tin em ăn thịt anh không hả?” Phó Cẩm Hành không biết làm sao giơ tay day thái dương, không nói gì
Hắn cũng không muốn như vậy, nhưng Tào Cảnh Đồng đã tự quyết định rồi
Giang sơn và người đẹp, từ xưa tới nay vốn không thể có được cả hai
“Cô Phó, anh Phỏ không phải là người như vậy đâu, cô yên tâm, tôi sẽ bàn giao xong công việc mới đi, sẽ không xảy ra sai sót đâu.” Tào Cảnh Đồng bình tĩnh đẩy tay Hà Tư Ca ra, lại nói với Phó Cẩm Hành: “Vậy tôi ra ngoài bàn giao công việc trước đây.” Đợi cậu ta đi rồi, trong phòng làm việc yên lặng đến đáng sợ
Hà Tư Ca vừa tức giận vừa hối hận, đặt mông ngồi xuống xô pha, không nói câu nào, sắc mặt u ám
Cô giận mình, cũng giận Phó Cẩm Hành
Xem ra, có lúc quá hóng hớt cũng không phải là một chuyện tốt
“Giận rồi à?” Thấy vậy, Phó Cẩm Hành đi đến bên cạnh Hà Tư Ca, muốn giơ tay vòng qua vai cô
Không ngờ, cô nghiêng người đi, tránh khỏi tay hắn
Ừm, giận thật rồi
“Em cảm thấy anh làm không đúng à?” Phó Cẩm Hành biết rõ còn hỏi.
“Anh nói xem? Người ta còn chưa đâu vào đâu, bây giờ có lẽ anh đã khiến Tào Cảnh Đồng vừa không có việc làm, cũng không có đối tượng, sự nghiệp và tình yêu đều hỏng bét hết!”
Hà Tư Ca tức giận lên án.
Phó Cẩm Hành đợi cô nói xong, vẫn không định giải thích cho mình, chỉ im lặng ngồi xuống cạnh cô
“Còn nữa, bây giờ Phó Thị vốn đầy rẫy mối nguy, vào giờ phút quan trọng này anh lại vứt bỏ trợ lý của mình, không cảm thấy rất ảnh hưởng đến lòng người à? Anh bảo các nhân viên khác sẽ nghĩ như thế nào!” Tào Cảnh Đồng có năng lực, nếu thật sự muốn tìm việc làm thì không có gì phải lo cả
Nhưng cậu ta đã đi theo Phó Cẩm Hành mấy năm rồi, hắn không niệm tình nghĩa, nói đuổi là đuổi, tin tức truyền ra ngoài, há chẳng phải là ai cũng thấy nguy hiểm à! Điểm này mới là điều Hà Tư Ca lo lắng nhất
Theo cô thấy, Phó Thị chính là một tòa lầu gác lung lay sắp đổ, bề ngoài nhìn thì khí thế, thật ra bên trong chẳng vững chắc chút nào
Một khi trong ngoài đồng thời xuất hiện mối nguy, sụp đổ chỉ là vấn đề thời gian
Nếu thật sự là như vậy, theo Hà Tư Ca thấy thì chẳng có gì bất ngờ cả
“Bọn họ thích nghĩ như thế nào thì tùy, nếu như làm ông chủ mà suy nghĩ như nhân viên, vậy còn gọi là ông chủ làm gì nữa?” Nhưng cũng không biết lần này Phó Cẩm Hành làm sao, không chỉ không nghe khuyên bảo, còn khăng khăng làm theo ý mình
Nỗi lo của Hà Tư Ca rõ ràng không phải dư thừa..
Chưa đến một tiếng, tin tức Tào Cảnh Đồng sắp cuốn gói đã truyền ra ngoài
Nhất thời, trên dưới công ty, lòng người hoang mang
Phải biết, địa vị của Tào Cảnh Đồng giống như đại tổng quản bên cạnh Hoàng đế, đừng nghĩ cậu ta chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi, người ta là trợ lý của Tổng Giám đốc, còn cao hơn cả Giám đốc bình thường một bậc
Phóng tầm mắt nhìn cả Phó Thị, cho dù là các thành viên Hội đồng quản trị, ai dám không nể mặt Tào Cảnh Đồng? Ngay cả cậu ta cũng buồn bực, âm thầm tìm Hà Tư Ca: “Không phải tôi nói, là cô nói à?” Cô cạn lời: “Không phải tối.” Lúc đó chỉ có ba người biết chuyện này, nếu không phải bọn họ, vậy cũng chỉ có Phó Cẩm Hành thôi
Hà Tư Ca nghiến răng: “Tôi thật sự không nghĩa, tại sao anh ấy phải như vậy!” Tào Cảnh Đồng cúi đầu: “Có thể là mấy lần trước Đoàn Phù Quang đắc tội lớn với anh Phó, chuyện này cũng không trách anh ấy được, đúng là cô ấy làm quá khác người.” “Giận cá chém thớt lên anh chính là anh ấy không đúng, anh ấy làm tôi quá thất vọng.” Hà Tư Ca bực bội, xoay người trở lại phòng làm việc của mình, không muốn nhìn Phó Cẩm Hành thêm một cái
Cô nói được là làm được, thật sự bắt đầu chiến tranh lạnh với Phó Cẩm Hành
Trừ phi cần thiết, Hà Tư Ca cũng lười nói với hắn thêm một câu, nếu thật sự phải nói, cũng lẩm ba lẩm bẩm, qua loa cho xong
Buổi trưa, cô cũng cố ý kéo Lạc Tuyết đến ăn cơm với mọi người ở bộ phận quan hệ công chúng, bỏ lại Phó Cẩm Hành một mình.
Mọi người đều biết nguyên nhân, chỉ là không ai dám vạch trần
Có điều, phần lớn nhân viên đều cho rằng, lần này Phó Cẩm Hành thật sự có chút lạnh lùng vô tình
Cho dù Tào Cảnh Đồng thật sự gây ra chuyện gì thì cũng không đến nỗi bị đuổi đi như vậy
Trong ánh mắt mọi người nhìn về phía Tào Cảnh Đồng cũng đều có chút thông cảm, liên tưởng đến mình, càng thấy thương cảm hơn
Đợi Tào Cảnh Đồng bàn giao xong xuôi công việc với phòng Tổng Giám đốc, cậu ta thu dọn đồ đạc của mình, rời khỏi Phó Thị
Lúc đi, không ít người đều quyến luyến không nỡ, đặc biệt là nhân viên nữ của các bộ phận, thiếu mỗi điều rơi nước mắt tạm biệt
“Được lòng người thật đấy.” Phó Cẩm Hành kéo khóe miệng lên
Hà Tư Ca ở bên cạnh nghe thấy, lườm hắn một cái, xoay người rời đi
Nhìn bóng lưng cô, Phó Cẩm Hành không biết làm sao thở dài một cái
Vừa vặn là thứ Sáu, Tào Cảnh Đồng đi từ công ty về đến nhà, đặt đồ xuống, đi tắm, sau đó đến quán bar một mình
Cậu ta ngồi ở quầy rượu một mình, buồn phiền uống rượu
Nói không buồn, là giả
Dù sao cậu ta cũng tận tụy làm việc ở Phó Thị sáu năm rồi, sáu năm, đời người có bao nhiêu lần sáu năm? Nhớ đến những ngày thức đêm tăng ca kia, Tào Cảnh Đồng không nhịn được cười khổ một tiếng, vẫy tay với phục vụ: “Cho tôi thêm một ly Vodka.”