Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-483
Chương 485: Cuộc chiến tranh đoạt cứ điểm giao lộ chữ thập
Editor: Wave Literature
"Anh nói cái gì? Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chiến đấu với bọn quái vật dưới lòng đất?"
Trên vương tọa đại sảnh quốc vương của Thần Quốc, Thổ Đậu II nhìn bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng, có chút khó tin hỏi.
Ngay ngày hôm qua, bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng mà mọi người cho rằng đã chết đột nhiên xuất hiện ở vương đô của Thần Quốc, làm cho quốc vương Thổ Đậu II triệu kiến hai quý tộc may mắn còn tồn tại này.
Nhưng sau khi nghe thấy hai quý tộc này truyền tin tới, lại làm cho Thổ Đậu II có chút khó tin, vậy mà thành phố tự do Duy Đa Lợi Á ông ta luôn muốn đánh bại lại đang chiến đấu đám quái vật của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, nói cách khác nếu như bây giờ mình mà tấn công thành phố tự do Duy Đa Lợi Á thì sẽ bị những vương quốc nhân loại khác trên đại lục căm thù, thậm chí còn có thể bị những quốc gia đế quốc cầm đầu diệt trừ trước cũng nên.
Đó chính là thế giới ngầm trong truyền thuyết, lần trước thế giới ngầm xâm lấn vẫn là mấy nghìn năm trước, một đại ác ma tên là La Cơ Lãng Khai Mễ gần như chinh phục toàn bộ thế giới mặt đất, cũng may có thánh chủ giáo đình đúng lúc ra tay, các thiên sứ của Thiên Quốc làm hậu thuẫn mới cứu vớt được thế giới mặt đất tràn ngập khủng hoảng.
Đương nhiên đây đều là nội dung trong sách, quốc vương cũng không tham dự vào cuộc chiến mấy nghìn năm trước, ông ta cũng không biết đó là thật hay giả, thế nhưng giáo đình bên kia nhất định cho rằng thế giới ngầm thật sự tồn tại.
Thổ Đậu II lộ vẻ do dự, vốn dĩ ông ta đã nắm chắc chuẩn bị tấn công thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, thế nhưng hiện tại lại có chuyện như vậy, nhất định phải điều tra rõ có chuyện quái vật thế giới ngầm tới tập kích thành phố tự do Duy Đa Lợi Á hay không, sau đó mới có thể quyết định bước tiếp theo nên làm như thế nào.
Ông ta cũng không phải một vị quân vương tầm thường không tiến thủ, tuy rằng đánh mất lãnh địa công tước Ước Khắc, nhưng chuyện này đối với Thổ Đậu II có khi còn là chuyện tốt, có thể thu một khối lãnh địa to lớn vào vương tổ, chuyện này đối với tăng cường sức mạnh vương tộc là quan trọng nhất, vì thấy Thần Quốc có thể dựa vào cơ hội lần này, củng cố sức mạnh vương tộc, khiến cho quý tộc xung quanh có thể nghe lệnh của mình, sau đó triển khai công lược toàn bộ lục địa.
"Đã nói chuyện này cho giáo đình chưa?"
Thổ Đậu II trầm tư hỏi.
"Vẫn chưa, thế nhưng tôi cảm thấy vẫn nên nói cho giáo đình thì thích hợp hơn." Kiều Trị tóc vàng nói xong câu đó, dường như không muốn Thổ Đậu II hiểu lầm mình, anh ta còn nói thêm:
"Chủng tộc tà ác đó xuất hiện ở thế giới của chúng ta, chuyện này nhất định sẽ giấu không được bao lâu, còn không bằng nói cho giáo đình sớm một chút."
Cũng có thể hiểu được nỗi lo của Kiều Trị tóc vàng, chủ yếu anh ta lo lắng Thổ Đậu II vẫn muốn chiếm lĩnh địa bàn thành phố tự do Duy Đa Lợi Á. Mặc dù lãnh địa Ước Khắc bị thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chiếm đoạt, thế nhưng thành phố tự do Duy Đa Lợi Á còn đang chống cự những sinh vật tà ác đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, lúc này sẽ không có người đi trách bọn họ.
Hơn nữa công tước Ước Khắc ác ý hãm hại thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, như vậy nhất định mọi người sẽ suy đoán thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chỉ xuất phát từ tự vệ mới có thể công kích lãnh địa công tước Ước Khắc, mà bây giờ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đang chống lại cứ điểm của những sinh vật tà ác dưới lòng đất đó, toàn bộ người trên lục địa đều sẽ ủng hộ bọn họ, lúc này đối nghịch với thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, quả thực không làm được.
Thổ Đậu II trầm tư một chút, lông mày vốn đang nhíu chặt rất nhanh liền giãn ra, ông ta nói với hai người trước mắt:
"Đương nhiên tôi cũng tính toán như vậy, tướng quân Sử Đan."
Ông ta hô một tiếng, một tướng quân đứng bên cạnh nhanh chóng đi tới, quỳ gối trước mặt quốc vương bệ hạ.
"Tướng quân Sử Đan lập tức dẫn toàn quân mà chúng ta đã tập kết từ trước đến thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, tôi sẽ viết một phong thư cho thị trưởng Duy Đa Lợi Á, chúng ta sẽ trợ giúp bọn họ đối kháng quái vật thế giới ngầm."
Quốc vương Thổ Đậu II nói xong, ông ta cũng không gọi là nữ vương Duy Đa Lợi Á, mà gọi là thị trưởng Duy Đa Lợi Á, hiển nhiên ông ta không đồng ý Duy Đa Lợi Á là một vương quốc độc lập.
Nhưng chỉ cần ông ta bằng lòng xuất binh trợ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, người khác cũng sẽ không quan tâm ông ta gọi là nữ vương hay là thị trưởng.
"Tuân lệnh bệ hạ."
Tướng quân Sử Đan nói một tiếng, sau đó lui xuống.
"Hiệp sĩ Kiều Trị còn có bá tước Thiêu Mại."
Ngay khi tướng quân Sử Đan rời khỏi đại sảnh, quốc vương bệ hạ nhìn Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại trước mắt rồi nói:
"Tôi biết hai vị vừa mới trở lại Thần Quốc, hiện tại khẳng định vô cùng mệt mỏi, nhưng trước mắt là thời khắc khẩn trương vì bọn quái vật thế giới ngầm uy hiếp đến hoà bình thế giới của chúng ta, tuy rằng quan hệ giữa chúng ta và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á cũng không khá lắm, thế nhưng tôi đã quyết định hỗ trợ bọn họ, mà hai người vô cùng quen thuộc địa hình phụ cận, cũng từng dẫn binh đi vào trong đó, cho nên tôi muốn hai người vào lúc này có thể gia nhập quân đội của tôi. Đây là cơ hội đạt được vinh quang vô hạn, chúng ta không phải chiến đấu vì lãnh địa hay là ân oán cá nhân, chúng ta chiến đấu vì ánh sáng của tất cả chủng tộc trên thế giới mặt đất, tên của chúng ta sau chiến tranh sẽ được khắc vào văn bia, tượng của chúng ta sẽ được trưng bày ở cổng thành phố!"
Ông ta lớn tiếng nói, mà sau khi quốc vương bệ hạ nói xong Kiều Trị tóc vàng đã lập tức đứng dậy nói:
"Tôi vĩnh viễn nghe theo lời kêu gọi của quốc vương bệ hạ, bất kể ở nơi nào cũng như vậy!"
"Tôi cũng vậy, tôi nguyện ý cùng quốc vương bệ hạ, cùng nhau đối mặt với uy hiếp đến từ thế giới ngầm hắc ám!"
Bá tước Thiêu Mại cũng lập tức đứng dậy, nhìn quốc vương bệ hạ nói.
"Tốt, như vậy hai vị cũng xuống phía dưới chuẩn bị một chút đi, theo đội quân cùng đi đến Duy Đa Lợi Á!"
Sau khi quốc vương bệ hạ nói xong, bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng ra ngoài, đuổi theo tướng quân Sử Đan.
Ngay khi tất cả mọi người rời khỏi đại sảnh, quốc vương Thần Quốc ngồi trên vương vị, ông ta lộ ra nụ cười hài lòng mỹ mãn.
Mặc dù không thể tấn công chính diện thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, thế nhưng đám quái vật thế giới ngầm đúng lúc tới, mặc dù quốc vương chưa từng gặp qua quái vật đến từ lòng đất, thế nhưng những quái vật này thành công kéo lại bước tiến của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, bọn họ vừa mới đánh hạ lãnh địa công tước Ước Khắc, khẳng định còn chưa kịp tiêu hóa mảnh đất này, cũng không thể giữ vững mảnh lãnh địa này, mà nếu như mình phái quân đội tới đánh thành phố Duy Đa Lợi Á tự do, tuy rằng thắng lợi là điều khẳng định, nhưng cũng sẽ phải một cái giá nhất định.
Mà bây giờ ông ta chỉ cần ra vẻ trợ giúp thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, để quân đội của mình phất cờ hò reo trợ uy, hoặc là ở trong chiến dịch cố ý nhường người hãm hại Duy Đa Lợi Á, căn bản cũng không có ai biết, thành phố nhỏ Duy Đa Lợi Á này, khẳng định không thể nào chống đỡ được đám quái vật đến từ thế giới ngầm, phải biết rằng trước đây đại quân những quái vật này còn thiếu chút nữa hủy diệt vương quốc nhân loại trên thế giới mặt đất.
Đợi đến khi những người Duy Đa Lợi Á đó và đám quái vật thế giới ngầm tiêu hao đến một mức độ, ông ta có thể danh chính ngôn thuận thu Duy Đa Lợi Á vào trong vương quốc của mình, cũng có thể thu hồi lại lãnh địa công tước Ước Khắc bị mất.
Sau khi quốc vương nghĩ thông suốt điểm này, thậm chí cảm thấy có chút vui vẻ.
Quả nhiên thiên mệnh ở ta!
Tại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
"Mẹ kiếp! Những tên Duy Đa Lợi Á lại đang dã ngoại phục kích tôi, tôi đi giết một con nhện, bọn họ cũng bắt tôi, đúng là điên mất!"
Nhiên Thiêu Đích Hung Mao từ cổng vận chuyển đi ra, trang bị trên người anh ta đều bị người chơi Duy Đa Lợi Á đánh đến tơi tả.
Hiển nhiên vừa mới trải qua một đợt chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Những người chơi còn lại đã sớm đứng ở bên cạnh cổng vận chuyển đợi anh ta nhanh chóng cười an ủi:
"Vậy không phải cậu còn chưa chết sao? Còn tồn tại trở về mà! Chúng tôi đều là chết trở về, cậu làm thế nào chạy về được thế?"
"Đúng vậy, nhiều cẩu Duy Đa Lợi Á như vậy, cậu làm thế nào chạy trốn được vậy?"
"Đương nhiên là tôi cướp ngựa của bọn họ trở về rồi, có điều nửa đường bị bọn họ bắn chết, không có biện pháp, tôi chỉ có thể tiếp tục chạy trốn vào khu an toàn."
Tuy rằng Nhiên Thiêu Đích Hung Mao nói vô cùng đơn giản, thế nhưng mọi người đều biết khẳng định tình huống lúc đó vô cùng nguy cấp.
Mấy ngày nay bởi vì nội dung cập nhật mới, tranh đấu giữa các người chơi đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á trở nên càng ngày càng thường xuyên, hơn nữa ở những phần thưởng danh vọng, phần thưởng trang bị vũ khí đạt được trong khi chiến đấu đều khiến người ta vô cùng đỏ mắt, như vậy đương nhiên người chơi nguyện ý tham gia cũng càng ngày càng nhiều, PVP gì đó ở trong PVE cũng có thể dùng đến, đây cũng coi như là một chỗ khác biệt giữa game này với các game khác.
"Đừng nói nữa, Á Sắt đâu, không phải trước đó trong nhóm nói muốn tổ chức một đợt đi xử lý đám người Duy Đa Lợi Á sao? Đi nhanh lên đi, tôi đã trở về rồi!"
Nhiên Thiêu Đích Hung Mao không kịp chờ đợi nói, bên cạnh có người kéo anh ta đến thợ rèn sửa chữa trang bị một chút, dù sao bộ trang bị trên người anh ta đã bị phá hủy không nhìn nổi, nếu như không sửa chữa sẽ hoàn toàn hư hại, muốn sửa cũng sửa không được nữa.
Đây chỉ là chuyện đối kháng đến từ thành viên của bang hội Liên minh Tiên phong và người Duy Đa Lợi Á mà thôi, mà ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, loại đối kháng giống như vậy còn có rất nhiều, đương nhiên người Duy Đa Lợi Á cũng không hề tỏ ra yếu thế, bọn họ thu lại trọng tâm từ lãnh địa công tước Ước Khắc, chuyển hướng vào chuyện đối kháng với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Thế nhưng nếu như đơn thuần chỉ là người chơi với người chơi dã ngoại đối kháng, chuyện này chỉ có thể mài mòn sự hứng thú của người chơi với game, đối kháng không mục đích như vậy không có lạc thú gì.
Cho nên liền yêu cầu gia nhập chiến dịch, mà đây cũng là thứ mà Hạ Lạc Khắc thiết kế cho hai trận doanh.
Đầu tiên là chiến dịch lần thứ 1 (Tranh đoạt cứ điểm giao lộ chữ thập).
Cứ điểm giao lộ chữ thập là lối đi vào thế giới ngầm cũng là cứ điểm tới gần thế giới mặt đất, đây là cứ điểm do các người chơi tự xây dựng lên, trong đó trước mắt có rất nhiều nhà xưởng, các người chơi có thể làm công ở nhà xưởng đạt được khuôn mẫu và những phần thưởng khác, rất nhiều người chơi đều hoạt động ở chỗ này, mà hiện tại chiến dịch lần thứ 1 có liên quan đến việc tranh đoạt cứ điểm giao lộ chữ thập, có thể nói Hạ Lạc Khắc đã bỏ vốn gốc, thậm chí chậm lại thời gian các người chơi nỗ lực làm việc kiếm tiền, mà để cho bọn họ có thời gian và trình độ chuẩn bị tranh đoạt cứ điểm.
Đây cũng là cuộc chiến dịch bùng nổ giữa các trận doanh theo như cốt truyện sau khi xung đột giữa hai trận doanh đạt tới trăm phần trăm.
Quy tắc cũng không khó, chính là trong thời gian quy định ai có thể chiếm được cứ điểm giao lộ chữ thập, người đó liền đạt được quyền thống trị tòa cứ điểm này, những người chơi của trận doanh khác tiến hành làm việc trong cứ điểm này đều sẽ giảm bớt khen thưởng, mà khen tưởng bị giảm bớt sẽ được chia bình quân cho trận doanh chiếm được cứ điểm. Nói cách khác các người chơi làm công vẫn có thể làm công, thế nhưng phần thưởng phe thu nhận được sẽ giảm bớt, mà phe thắng khen thưởng sẽ tăng lên, mà thay đổi quyền thống trị tiếp theo chính là mở một cuộc tranh đoạt mới, liền cần xung đột giữa hai trận doanh phải một lần nữa đạt tới 100%.
Ngoại trừ chiến dịch này, còn có những chiến dịch khác lớn hơn, chẳng qua Hạ Lạc Khắc không hề nóng nảy thả ra toàn bộ, mà là từng bước từng bước thực nghiệm, kế hoạch của anh là để thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Duy Đa Lợi Á chiến đấu với nhau, dùng để triệt tiêu các vương quốc khác mơ ước thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, đương nhiên cũng là vì bảo vệ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Chỉ cần có Duy Đa Lợi Á chiếm mảnh đất này, nếu thế lực nhân loại khác muốn thông qua lối vào tiến vào phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, thì cần phải được thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chấp nhận, mà nếu Duy Đa Lợi Á không đồng ý hoặc là không cho con đường chính xác, bọn họ căn bản không thể tìm tới lối vào thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Về phần những người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đó có thể bán đứng những người chơi khác, nói địa chỉ lối vào cho cho vương quốc nhân loại khác hay không, chuyện này không cần lo lắng, bởi vì chỉ cần bọn họ dám nói ra một chữ, Bố Lỗ sẽ lập tức đưa bọn họ vào trạng thái tử vong.
Editor: Wave Literature
"Anh nói cái gì? Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chiến đấu với bọn quái vật dưới lòng đất?"
Trên vương tọa đại sảnh quốc vương của Thần Quốc, Thổ Đậu II nhìn bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng, có chút khó tin hỏi.
Ngay ngày hôm qua, bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng mà mọi người cho rằng đã chết đột nhiên xuất hiện ở vương đô của Thần Quốc, làm cho quốc vương Thổ Đậu II triệu kiến hai quý tộc may mắn còn tồn tại này.
Nhưng sau khi nghe thấy hai quý tộc này truyền tin tới, lại làm cho Thổ Đậu II có chút khó tin, vậy mà thành phố tự do Duy Đa Lợi Á ông ta luôn muốn đánh bại lại đang chiến đấu đám quái vật của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, nói cách khác nếu như bây giờ mình mà tấn công thành phố tự do Duy Đa Lợi Á thì sẽ bị những vương quốc nhân loại khác trên đại lục căm thù, thậm chí còn có thể bị những quốc gia đế quốc cầm đầu diệt trừ trước cũng nên.
Đó chính là thế giới ngầm trong truyền thuyết, lần trước thế giới ngầm xâm lấn vẫn là mấy nghìn năm trước, một đại ác ma tên là La Cơ Lãng Khai Mễ gần như chinh phục toàn bộ thế giới mặt đất, cũng may có thánh chủ giáo đình đúng lúc ra tay, các thiên sứ của Thiên Quốc làm hậu thuẫn mới cứu vớt được thế giới mặt đất tràn ngập khủng hoảng.
Đương nhiên đây đều là nội dung trong sách, quốc vương cũng không tham dự vào cuộc chiến mấy nghìn năm trước, ông ta cũng không biết đó là thật hay giả, thế nhưng giáo đình bên kia nhất định cho rằng thế giới ngầm thật sự tồn tại.
Thổ Đậu II lộ vẻ do dự, vốn dĩ ông ta đã nắm chắc chuẩn bị tấn công thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, thế nhưng hiện tại lại có chuyện như vậy, nhất định phải điều tra rõ có chuyện quái vật thế giới ngầm tới tập kích thành phố tự do Duy Đa Lợi Á hay không, sau đó mới có thể quyết định bước tiếp theo nên làm như thế nào.
Ông ta cũng không phải một vị quân vương tầm thường không tiến thủ, tuy rằng đánh mất lãnh địa công tước Ước Khắc, nhưng chuyện này đối với Thổ Đậu II có khi còn là chuyện tốt, có thể thu một khối lãnh địa to lớn vào vương tổ, chuyện này đối với tăng cường sức mạnh vương tộc là quan trọng nhất, vì thấy Thần Quốc có thể dựa vào cơ hội lần này, củng cố sức mạnh vương tộc, khiến cho quý tộc xung quanh có thể nghe lệnh của mình, sau đó triển khai công lược toàn bộ lục địa.
"Đã nói chuyện này cho giáo đình chưa?"
Thổ Đậu II trầm tư hỏi.
"Vẫn chưa, thế nhưng tôi cảm thấy vẫn nên nói cho giáo đình thì thích hợp hơn." Kiều Trị tóc vàng nói xong câu đó, dường như không muốn Thổ Đậu II hiểu lầm mình, anh ta còn nói thêm:
"Chủng tộc tà ác đó xuất hiện ở thế giới của chúng ta, chuyện này nhất định sẽ giấu không được bao lâu, còn không bằng nói cho giáo đình sớm một chút."
Cũng có thể hiểu được nỗi lo của Kiều Trị tóc vàng, chủ yếu anh ta lo lắng Thổ Đậu II vẫn muốn chiếm lĩnh địa bàn thành phố tự do Duy Đa Lợi Á. Mặc dù lãnh địa Ước Khắc bị thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chiếm đoạt, thế nhưng thành phố tự do Duy Đa Lợi Á còn đang chống cự những sinh vật tà ác đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, lúc này sẽ không có người đi trách bọn họ.
Hơn nữa công tước Ước Khắc ác ý hãm hại thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, như vậy nhất định mọi người sẽ suy đoán thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chỉ xuất phát từ tự vệ mới có thể công kích lãnh địa công tước Ước Khắc, mà bây giờ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đang chống lại cứ điểm của những sinh vật tà ác dưới lòng đất đó, toàn bộ người trên lục địa đều sẽ ủng hộ bọn họ, lúc này đối nghịch với thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, quả thực không làm được.
Thổ Đậu II trầm tư một chút, lông mày vốn đang nhíu chặt rất nhanh liền giãn ra, ông ta nói với hai người trước mắt:
"Đương nhiên tôi cũng tính toán như vậy, tướng quân Sử Đan."
Ông ta hô một tiếng, một tướng quân đứng bên cạnh nhanh chóng đi tới, quỳ gối trước mặt quốc vương bệ hạ.
"Tướng quân Sử Đan lập tức dẫn toàn quân mà chúng ta đã tập kết từ trước đến thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, tôi sẽ viết một phong thư cho thị trưởng Duy Đa Lợi Á, chúng ta sẽ trợ giúp bọn họ đối kháng quái vật thế giới ngầm."
Quốc vương Thổ Đậu II nói xong, ông ta cũng không gọi là nữ vương Duy Đa Lợi Á, mà gọi là thị trưởng Duy Đa Lợi Á, hiển nhiên ông ta không đồng ý Duy Đa Lợi Á là một vương quốc độc lập.
Nhưng chỉ cần ông ta bằng lòng xuất binh trợ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, người khác cũng sẽ không quan tâm ông ta gọi là nữ vương hay là thị trưởng.
"Tuân lệnh bệ hạ."
Tướng quân Sử Đan nói một tiếng, sau đó lui xuống.
"Hiệp sĩ Kiều Trị còn có bá tước Thiêu Mại."
Ngay khi tướng quân Sử Đan rời khỏi đại sảnh, quốc vương bệ hạ nhìn Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại trước mắt rồi nói:
"Tôi biết hai vị vừa mới trở lại Thần Quốc, hiện tại khẳng định vô cùng mệt mỏi, nhưng trước mắt là thời khắc khẩn trương vì bọn quái vật thế giới ngầm uy hiếp đến hoà bình thế giới của chúng ta, tuy rằng quan hệ giữa chúng ta và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á cũng không khá lắm, thế nhưng tôi đã quyết định hỗ trợ bọn họ, mà hai người vô cùng quen thuộc địa hình phụ cận, cũng từng dẫn binh đi vào trong đó, cho nên tôi muốn hai người vào lúc này có thể gia nhập quân đội của tôi. Đây là cơ hội đạt được vinh quang vô hạn, chúng ta không phải chiến đấu vì lãnh địa hay là ân oán cá nhân, chúng ta chiến đấu vì ánh sáng của tất cả chủng tộc trên thế giới mặt đất, tên của chúng ta sau chiến tranh sẽ được khắc vào văn bia, tượng của chúng ta sẽ được trưng bày ở cổng thành phố!"
Ông ta lớn tiếng nói, mà sau khi quốc vương bệ hạ nói xong Kiều Trị tóc vàng đã lập tức đứng dậy nói:
"Tôi vĩnh viễn nghe theo lời kêu gọi của quốc vương bệ hạ, bất kể ở nơi nào cũng như vậy!"
"Tôi cũng vậy, tôi nguyện ý cùng quốc vương bệ hạ, cùng nhau đối mặt với uy hiếp đến từ thế giới ngầm hắc ám!"
Bá tước Thiêu Mại cũng lập tức đứng dậy, nhìn quốc vương bệ hạ nói.
"Tốt, như vậy hai vị cũng xuống phía dưới chuẩn bị một chút đi, theo đội quân cùng đi đến Duy Đa Lợi Á!"
Sau khi quốc vương bệ hạ nói xong, bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng ra ngoài, đuổi theo tướng quân Sử Đan.
Ngay khi tất cả mọi người rời khỏi đại sảnh, quốc vương Thần Quốc ngồi trên vương vị, ông ta lộ ra nụ cười hài lòng mỹ mãn.
Mặc dù không thể tấn công chính diện thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, thế nhưng đám quái vật thế giới ngầm đúng lúc tới, mặc dù quốc vương chưa từng gặp qua quái vật đến từ lòng đất, thế nhưng những quái vật này thành công kéo lại bước tiến của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, bọn họ vừa mới đánh hạ lãnh địa công tước Ước Khắc, khẳng định còn chưa kịp tiêu hóa mảnh đất này, cũng không thể giữ vững mảnh lãnh địa này, mà nếu như mình phái quân đội tới đánh thành phố Duy Đa Lợi Á tự do, tuy rằng thắng lợi là điều khẳng định, nhưng cũng sẽ phải một cái giá nhất định.
Mà bây giờ ông ta chỉ cần ra vẻ trợ giúp thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, để quân đội của mình phất cờ hò reo trợ uy, hoặc là ở trong chiến dịch cố ý nhường người hãm hại Duy Đa Lợi Á, căn bản cũng không có ai biết, thành phố nhỏ Duy Đa Lợi Á này, khẳng định không thể nào chống đỡ được đám quái vật đến từ thế giới ngầm, phải biết rằng trước đây đại quân những quái vật này còn thiếu chút nữa hủy diệt vương quốc nhân loại trên thế giới mặt đất.
Đợi đến khi những người Duy Đa Lợi Á đó và đám quái vật thế giới ngầm tiêu hao đến một mức độ, ông ta có thể danh chính ngôn thuận thu Duy Đa Lợi Á vào trong vương quốc của mình, cũng có thể thu hồi lại lãnh địa công tước Ước Khắc bị mất.
Sau khi quốc vương nghĩ thông suốt điểm này, thậm chí cảm thấy có chút vui vẻ.
Quả nhiên thiên mệnh ở ta!
Tại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
"Mẹ kiếp! Những tên Duy Đa Lợi Á lại đang dã ngoại phục kích tôi, tôi đi giết một con nhện, bọn họ cũng bắt tôi, đúng là điên mất!"
Nhiên Thiêu Đích Hung Mao từ cổng vận chuyển đi ra, trang bị trên người anh ta đều bị người chơi Duy Đa Lợi Á đánh đến tơi tả.
Hiển nhiên vừa mới trải qua một đợt chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Những người chơi còn lại đã sớm đứng ở bên cạnh cổng vận chuyển đợi anh ta nhanh chóng cười an ủi:
"Vậy không phải cậu còn chưa chết sao? Còn tồn tại trở về mà! Chúng tôi đều là chết trở về, cậu làm thế nào chạy về được thế?"
"Đúng vậy, nhiều cẩu Duy Đa Lợi Á như vậy, cậu làm thế nào chạy trốn được vậy?"
"Đương nhiên là tôi cướp ngựa của bọn họ trở về rồi, có điều nửa đường bị bọn họ bắn chết, không có biện pháp, tôi chỉ có thể tiếp tục chạy trốn vào khu an toàn."
Tuy rằng Nhiên Thiêu Đích Hung Mao nói vô cùng đơn giản, thế nhưng mọi người đều biết khẳng định tình huống lúc đó vô cùng nguy cấp.
Mấy ngày nay bởi vì nội dung cập nhật mới, tranh đấu giữa các người chơi đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Thành phố tự do Duy Đa Lợi Á trở nên càng ngày càng thường xuyên, hơn nữa ở những phần thưởng danh vọng, phần thưởng trang bị vũ khí đạt được trong khi chiến đấu đều khiến người ta vô cùng đỏ mắt, như vậy đương nhiên người chơi nguyện ý tham gia cũng càng ngày càng nhiều, PVP gì đó ở trong PVE cũng có thể dùng đến, đây cũng coi như là một chỗ khác biệt giữa game này với các game khác.
"Đừng nói nữa, Á Sắt đâu, không phải trước đó trong nhóm nói muốn tổ chức một đợt đi xử lý đám người Duy Đa Lợi Á sao? Đi nhanh lên đi, tôi đã trở về rồi!"
Nhiên Thiêu Đích Hung Mao không kịp chờ đợi nói, bên cạnh có người kéo anh ta đến thợ rèn sửa chữa trang bị một chút, dù sao bộ trang bị trên người anh ta đã bị phá hủy không nhìn nổi, nếu như không sửa chữa sẽ hoàn toàn hư hại, muốn sửa cũng sửa không được nữa.
Đây chỉ là chuyện đối kháng đến từ thành viên của bang hội Liên minh Tiên phong và người Duy Đa Lợi Á mà thôi, mà ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, loại đối kháng giống như vậy còn có rất nhiều, đương nhiên người Duy Đa Lợi Á cũng không hề tỏ ra yếu thế, bọn họ thu lại trọng tâm từ lãnh địa công tước Ước Khắc, chuyển hướng vào chuyện đối kháng với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Thế nhưng nếu như đơn thuần chỉ là người chơi với người chơi dã ngoại đối kháng, chuyện này chỉ có thể mài mòn sự hứng thú của người chơi với game, đối kháng không mục đích như vậy không có lạc thú gì.
Cho nên liền yêu cầu gia nhập chiến dịch, mà đây cũng là thứ mà Hạ Lạc Khắc thiết kế cho hai trận doanh.
Đầu tiên là chiến dịch lần thứ 1 (Tranh đoạt cứ điểm giao lộ chữ thập).
Cứ điểm giao lộ chữ thập là lối đi vào thế giới ngầm cũng là cứ điểm tới gần thế giới mặt đất, đây là cứ điểm do các người chơi tự xây dựng lên, trong đó trước mắt có rất nhiều nhà xưởng, các người chơi có thể làm công ở nhà xưởng đạt được khuôn mẫu và những phần thưởng khác, rất nhiều người chơi đều hoạt động ở chỗ này, mà hiện tại chiến dịch lần thứ 1 có liên quan đến việc tranh đoạt cứ điểm giao lộ chữ thập, có thể nói Hạ Lạc Khắc đã bỏ vốn gốc, thậm chí chậm lại thời gian các người chơi nỗ lực làm việc kiếm tiền, mà để cho bọn họ có thời gian và trình độ chuẩn bị tranh đoạt cứ điểm.
Đây cũng là cuộc chiến dịch bùng nổ giữa các trận doanh theo như cốt truyện sau khi xung đột giữa hai trận doanh đạt tới trăm phần trăm.
Quy tắc cũng không khó, chính là trong thời gian quy định ai có thể chiếm được cứ điểm giao lộ chữ thập, người đó liền đạt được quyền thống trị tòa cứ điểm này, những người chơi của trận doanh khác tiến hành làm việc trong cứ điểm này đều sẽ giảm bớt khen thưởng, mà khen tưởng bị giảm bớt sẽ được chia bình quân cho trận doanh chiếm được cứ điểm. Nói cách khác các người chơi làm công vẫn có thể làm công, thế nhưng phần thưởng phe thu nhận được sẽ giảm bớt, mà phe thắng khen thưởng sẽ tăng lên, mà thay đổi quyền thống trị tiếp theo chính là mở một cuộc tranh đoạt mới, liền cần xung đột giữa hai trận doanh phải một lần nữa đạt tới 100%.
Ngoại trừ chiến dịch này, còn có những chiến dịch khác lớn hơn, chẳng qua Hạ Lạc Khắc không hề nóng nảy thả ra toàn bộ, mà là từng bước từng bước thực nghiệm, kế hoạch của anh là để thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Duy Đa Lợi Á chiến đấu với nhau, dùng để triệt tiêu các vương quốc khác mơ ước thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, đương nhiên cũng là vì bảo vệ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Chỉ cần có Duy Đa Lợi Á chiếm mảnh đất này, nếu thế lực nhân loại khác muốn thông qua lối vào tiến vào phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, thì cần phải được thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chấp nhận, mà nếu Duy Đa Lợi Á không đồng ý hoặc là không cho con đường chính xác, bọn họ căn bản không thể tìm tới lối vào thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ.
Về phần những người chơi của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đó có thể bán đứng những người chơi khác, nói địa chỉ lối vào cho cho vương quốc nhân loại khác hay không, chuyện này không cần lo lắng, bởi vì chỉ cần bọn họ dám nói ra một chữ, Bố Lỗ sẽ lập tức đưa bọn họ vào trạng thái tử vong.