Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 77-78
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Cái gì?” Vẻ mặt anh ngắn cả lại, lông mày xụ xuống.
“Thật mà…” Lâm Sơ Nguyệt chớp chớp mắt, mặc dù đối với anh là đòn trí mạng nhưng bây giờ anh không thể bỏ qua được!
Tiêu Thế Tu đưa tay xuống kiểm tra, sờ thấy băng vệ sinh dày cộm đó của cô, ánh mắt tức khắc sa sầm.
Lâm Sơ Nguyệt đẩy anh ra rồi ngồi phắt dậy, luống cuống cài lại dây áo của mình, hai gò má đỏ ửng cả lên.
“Tôi đã nói rồi mà anh không tin.”
May mà cô nhanh trí nhét băng vệ sinh vào, không là tối nay lại trở thành bữa ăn của anh mất rồi…
Thấy Tiêu Thế Tu không nói gì, Lâm Sơ Nguyệt mới tò mò ngoảnh sang nhìn anh, không ngờ thấy anh ngồi đờ đẫn như người mất hồn, không phải chứ? Anh sốc đến vậy sao?
“Tiêu Thế Tu…” Cô đánh bạo vươn tay khẽ lay bả vai anh nhưng anh vẫn như cũ ngồi im không động đậy.
“Anh có sao không?” Lâm Sơ Nguyệt lần đầu thấy dáng vẻ này của anh nên có chút hoảng sợ.
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
Tiêu Thế Tu như cũ không trả lời, cô mới rón rén lại gần anh hơn, hỏi:
“Anh sao vậy? Đừng làm tôi sợ mà…”
“Em vừa nói mình bị làm sao?“ Bấy giờ anh mới quay sang nhìn cô, ngữ khí lo lắng.
“Là…là bà dì đến rồi…”
“Bà dì nào?”
“Anh không biết à? Nghĩa là mỗi tháng đều bị ra máu đó…”
“Ra máu?!” Lông mày anh dựng ngược cả lên, hai tay bóp lấy bả vai cô:
“Sao lại bị ra máu? Có nghiêm trọng không? Không được, em phải đến bệnh viện với anh ngay!”
Anh vội vàng kéo cô đứng dậy, Lâm Sơ Nguyệt nói:
“Không phải! Đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường thôi, phụ nữ mỗi tháng đều bị như vậy, anh đừng lo lắng quá…”
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Không phải! Đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường thôi, phụ nữ mỗi tháng đều bị như vậy, anh đừng lo lắng quá…”
“Vậy sao…?”
Tiêu Thế Tu nghe cô nói đó là hiện tượng bình thường thì nét mặt mới hoà hoãn đi một chút, không ngờ anh lại lo lắng cho cô đến như vậy, Lâm Sơ Nguyệt âm thầm rung động, cô kéo anh ngồi xuống bên cạnh mình, lí nhí nói:
“Anh không cần phải lo lắng cho tôi như vậy đâu.”
“Sao có thể không lo?” Tiêu Thế Tu xoa đầu cô: “Em là vợ của anh, tất nhiên là phải lo lắng cho em rồi.”
Trái tim Lâm Sơ Nguyệt đập mạnh, cô nhìn nụ cười và ánh mắt dịu dang của anh ngay lúc này, lần đầu tiên hỏi:
“Tiêu Thế Tu, anh biết tôi chỉ là người được gả thay vào Tiêu gia không?”
Nhắc đến hai từ “gả thay”, nụ cười trên môi anh bỗng vụt tắt.
Lâm Sơ Nguyệt quan sát kĩ từng biểu hiện trên khuôn mặt anh, xem anh đang có suy nghĩ gì, Tiêu Thế Tu chỉ lãnh đạm trả lời:
“Anh biết.”
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Vậy đáng ra tôi không phải là vợ của anh, ngay từ đầu đã không phải, cả kể không có bản hợp đồng thì cũng không phải.”
Lâm Sơ Nguyệt nói ra suy nghĩ trong lòng mình:
“Ban đầu tôi chỉ muốn chữa khỏi bệnh cho anh sau đó sẽ rời khỏi đây mà thôi, nhưng sau đó anh lại nói thích tôi. Tiêu Thế Tu, nếu bà nội biết chuyện chúng ta không phải là vợ chồng thật sự, tôi còn là người gả thay vào Tiêu gia thì bà sẽ thế nào? Vậy nên…”
“Vậy nên em định nói cách tốt nhất là không nên bắt đầu mối quan hệ này chứ gì?” Anh nói.
Ngực trái cô đau nhói lên, anh nói hoàn toàn trúng tim đen của cô, Lâm Sơ Nguyệt cũng không tránh né nữa mà gật đầu:
“Đúng vậy.”
“Vậy sao em không nghĩ sẽ biến mối quan hệ này trở thành sự thật?”
Tiêu Thế Tu vừa nói xong, Lâm Sơ Nguyệt đã ngỡ ngàng, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, anh lên tiếng:
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Anh biết trong quá khứ anh đã gây ra cho em nhiều tổn thương, nhưng anh thật sự thích em, bảo bối…Anh muốn cùng em xây dựng một gia đình thực sự, muốn cùng em đi hết cuộc đời sau này, mong em hãy cho anh một cơ hội để anh được bù đắp cho em.”
Cô cúi gằm mặt, cảm xúc trong lòng rối ren vô cùng.
“Bảo bối, sau tất cả mọi chuyện đã qua, em không thể tin tưởng anh một lần được sao?”
“Tôi…”
Lâm Sơ Nguyệt ấp úng, lời đến miệng lại không thể thốt ra được thành lời.
“Ngẩng mặt nhìn anh đi.”
Tiêu Thế Tu khẽ nâng cằm cô lên, đối diện với đôi mắt anh, cô không thể khống chế được trái tim đang đập thình thịch trong ngực.
“Tôi…” Cô khó khăn mở miệng, anh kiên nhẫn chờ đợi.
Trong đầu Lâm Sơ Nguyệt bây giờ có hai luồng suy nghĩ đang tranh đấu với nhau, Một bên là lý trí đang không ngừng gào thét, còn một bên là trái tim mách bảo cô hãy nghe theo cảm xúc của mình, Lâm Sơ Nguyệt hỏi anh một câu cuối cùng:
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Cô gái trong tấm ảnh kia là ai?”
“Cô gái nào?”
“Cô gái chụp chung với anh ở trong tấm ảnh đặt trong phòng đó.” Cô nói thêm “Bề ngoài cô ta rất giống với tôi.”
Tiêu Thế Tu đột nhiên hơi cau mày, tuy rằng rất nhẹ nhưng cô vẫn phát hiện ra và cả sự đau khổ thoáng hiện lên trong đôi mắt anh.
“Cô ấy đã chết rồi.”
“Anh coi tôi là thế thân của cô ấy à?”
“Tất nhiên là không!” Anh khẳng định “Cô ấy là quá khứ, còn em mới chính là hiện tại và tương lai! Tôi không hồ đồ đến mức phải tìm kiếm một người thay thế, bảo bối.”
Lâm Sơ Nguyệt dẫu vậy vẫn có một phần nào đấy không thể đặt niềm tin vào anh hoàn toàn, cô không sợ Amanda cũng không ngại đối mặt với khó khăn, nhưng cái mà cô sợ chính là tình cảm trong lòng anh không dành cho cô mà là dành cho hình bóng của cô gái đã chết ấy, nó là thứ vô hình mà Lâm Sơ Nguyệt không thay đổi được…
Chương 78: Nghe theo trái tim
Chương 78: Nghe theo trái tim
“Xin hãy cho anh một cơ hội để chứng minh.” Tiêu Thế Tu nhìn cô bằng ánh mắt chân thành.
Anh hồi hộp chờ cô đưa ra quyết định, cứ ngỡ như khoảng thời gian đó dài vô tận, cuối cùng Lâm Sơ Nguyệt cũng trả lời:
“Tôi…đồng ý.”
Tiêu Thế Tu ngây người:
“Em…em có thể nói lại được không?”
“Tôi nói là tôi đồng ý…” Lần này giọng của cô lại càng nhỏ hơn.
Nhưng cô có nói nhỏ đến thế nào đi chăng nữa thì anh vẫn nghe thấy. Tiêu Thế Tu sung sướng ôm chầm lấy cô, siết eo cô thật chặt.
“Bảo bối, cảm ơn em!”
Tiêu Thế Tu liên tục nói cảm ơn, Lâm Sơ Nguyệt cũng không ngờ một người đàn ông cao ngạo như anh có thể có những cảm xúc thế này, cô không biết tương lai sẽ thay đổi như thế nào, nhưng hiện tại Lâm Sơ Nguyệt muốn nghe theo trái tim của mình một lần, lựa chọn tin tưởng và cho anh cơ hội.
Chương 78: Nghe theo trái tim
Tiêu Thế Tu liên tục nói cảm ơn, Lâm Sơ Nguyệt cũng không ngờ một người đàn ông cao ngạo như anh có thể có những cảm xúc thế này, cô không biết tương lai sẽ thay đổi như thế nào, nhưng hiện tại Lâm Sơ Nguyệt muốn nghe theo trái tim của mình một lần, lựa chọn tin tưởng và cho anh cơ hội.
“Anh vui đến thế à?” Cô mỉm cười hỏi.
“Tất nhiên rồi!” Anh đáp nhanh không cần suy nghĩ.
Nụ cười lan ra cả khoé mắt anh, Tiêu Thế Tu hỏi cô:
“Em có thể chủ động hôn anh một cái được không?”
“Sao…” Lâm Sơ Nguyệt bỗng ngẩn ngơ, anh lại nói:
“Từ bây giờ em chính thức là của anh rồi, vậy thì chủ động hôn anh một cái đi, bảo bối.”
Lý do này đúng là rất hợp tình hợp lý, cô nghe mà còn bị rục rịch thuyết phục, Lâm Sơ Nguyệt khe khẽ chu môi lên trao anh cái hôn ngượng ngùng…
Tay anh đỡ sau gáy cô nhẹ kéo săt vào hơn, xoá tan đi khoảng cách nhỏ giữa hai người, cũng như chính thức bắt đầu một mối quan hệ mới. Lâm Sơ Nguyệt chủ động mở miệng đón nhận anh, lưỡi nhỏ trêu đùa anh như cố tình, khiến ngọn lửa trong anh càng nhen lên thêm mạnh mẽ, hai cánh tay khẽ choàng qua cổ anh, không còn ngần ngại nữa mà bày tỏ rằng cô cũng dành tình cảm của mình cho anh…
Ngọn lửa trong người anh được cô nhen nhóm thành một ngọn lửa lớn, tay anh không kiềm chế được mà xoa dọc sống lưng mịn màng của cô, động tác ái muội đó thể hiện rõ ràng là anh đang rất ham muốn cô… Lâm Sơ Nguyệt khẽ mở mắt nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt vì nhẫn nhịn của anh mà đỏ cả lên, cô bỗng nhiên nổi lên can đảm, cơ thể đột ngột dính sát vào người anh thách thức con quái thú đang ngủ sâu của Tiêu Thế Tu.
Chương 78: Nghe theo trái tim
Ngọn lửa trong người anh được cô nhen nhóm thành một ngọn lửa lớn, tay anh không kiềm chế được mà xoa dọc sống lưng mịn màng của cô, động tác ái muội đó thể hiện rõ ràng là anh đang rất ham muốn cô… Lâm Sơ Nguyệt khẽ mở mắt nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt vì nhẫn nhịn của anh mà đỏ cả lên, cô bỗng nhiên nổi lên can đảm, cơ thể đột ngột dính sát vào người anh thách thức con quái thú đang ngủ sâu của Tiêu Thế Tu.
Anh bỗng mở mắt, tay ôm siết eo cô, môi lưỡi cuồng bạo như muốn tàn phá khuôn miệng cô, hơi thở trong Lâm Sơ Nguyệt rối loạn, hai gò má đỏ lên như trái cà chua chín, trống ngực đập một cách hỗn loạn, tầm mắt phía trước đột nhiên xoay chuyển một cái, Lâm Sơ Nguyệt thấy mình đã ngồi lên đùi anh, nơi đó cảm nhận được vật đàn ông nóng rực cứng cáp đang hướng về cô.
“Ưm…” Lâm Sơ Nguyệt khẽ rên một tiếng, chính thức làm choa nh buông giáp đầu hàng.
“Chết tiệt! Em đang làm gì vậy hả? Muốn anh chết sao…bảo bối?“ Tiêu Thế Tu chửi thề một cái, yết hầu lên xuống dữ dội. Ôm lấy cô mà cọ cọ.
Lâm Sơ Nguyệt ban nãy lỡ nói dối, không thể đang trên lưng cọp mà trèo xuống được, cô phát hiện mình đã trêu anh quá đà và đánh giá sức chịu đựng của Tiêu Thế Tu quá cao rồi. Lâm Sơ Nguyệt chống tay lên ngực anh, nhỏ giọng nói:
Chương 78: Nghe theo trái tim
“Xin lỗi anh..”.
Không nói còn đỡ, nói bằng giọng điệu yêu kiều ấy làm cho lý trí trong anh như đứt thành từng mảnh.
“Hừm…anh không biết, em phải chịu trách nhiệm đi.”
Tiêu Thế Tu quyết không buông cô ra, hôm nay không ăn được cô thì cũng phải bắt cô bồi thường, anh vuốt ve bờ lưng mịn màng của cô, tay còn lại đặt trên nơi đầy đặn căng tròn mà xoa nắn.
Lâm Sơ Nguyệt bị anh kích thích cũng nhũn cả người, cô trưng ra vẻ mặt đáng thương lấy lòng anh:
“Xin anh đó, tha cho em lần này đi…lần sau nhất định em sẽ bù cho anh…”
Tin được không đây?
Tiêu Thế Tu nheo mắt nhìn cô nghi ngờ, Lâm Sơ Nguyệt chớp mắt vài cái, còn chu đôi môi căng mọng lên đầy đáng yêu.
“Đi mà..”
Trái tim anh như bị ai đó gãi qua ngứa ngáy, bảo anh tha cho cô thì không cam lòng mà ăn cô thì lại không nỡ, Lam Sơ Nguyệt dùng tới chiêu cuối cùng là ôm cổ anh rồi cọ cọ gò má mình vào má anh, kèm theo nụ hôn thật kêu.
Chương 78: Nghe theo trái tim
Trái tim anh như bị ai đó gãi qua ngứa ngáy, bảo anh tha cho cô thì không cam lòng mà ăn cô thì lại không nỡ, Lam Sơ Nguyệt dùng tới chiêu cuối cùng là ôm cổ anh rồi cọ cọ gò má mình vào má anh, kèm theo nụ hôn thật kêu.
“Ông xã, tha cho em lần này đi mà…”
Hai tiếng ông xã kia là cú nốc ao đối với anh, Tiêu Thế Tu hít sâu một hơi, kiềm chế nơi nào đó đang chào cờ rồi thả lỏng tay ra.
“Được rồi…”
“Cảm ơn anh rất nhiều!” Lâm Sơ Nguyệt phấn khích tặng thêm cho anh một nụ hôn thật kêu nữa ở trên má.
“Lần sau em phải bù cho anh đấy.” Anh nhắc nhở cô, khoé môi cong lên gian xảo.
Lâm Sơ Nguyệt cười khan hai tiếng, trở về chỗ ngồi cũ, lúc xuống còn vô tình liếc qua nơi giữa hai chân anh, phát hiện nó đã trở về bình thường mới thầm thở phào một hơi.
“Đúng rồi, trước đây ai nói với em rằng cái đó của anh bị hỏng?”
“Khụ!”
Chương 78: Nghe theo trái tim
“Đúng rồi, trước đây ai nói với em rằng cái đó của anh bị hỏng?”
“Khụ!”
Lâm Sơ Nguyệt đưa mắt nhìn chỗ khác né tránh
“Là em nghe lầm thôi, ai dám nghi ngờ khả năng của Tiêu tổng đây chứ?”
Cô không ngờ là anh vẫn để ý vụ đó, Tiêu Thế Tu ôm eo cô sát vào người mình, cười nói:
“Ý của em là tôi rất mạnh mẽ?”
“Đúng vậy…”
Tiêu Thế Tu cười hài lòng, Lâm Sơ Nguyệt lảng sang chủ đề khác.
“Thế Tu, bao giờ chúng ta trở về? Em muốn gặp lão thái thái.”
Ánh mắt anh chuyển sang thâm trầm, anh đáp lời:
“Ngày mai, anh sẽ khiến Bạch Tư Hàn phải mang máy bay tới đưa chúng ta trở về.”
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Cái gì?” Vẻ mặt anh ngắn cả lại, lông mày xụ xuống.
“Thật mà…” Lâm Sơ Nguyệt chớp chớp mắt, mặc dù đối với anh là đòn trí mạng nhưng bây giờ anh không thể bỏ qua được!
Tiêu Thế Tu đưa tay xuống kiểm tra, sờ thấy băng vệ sinh dày cộm đó của cô, ánh mắt tức khắc sa sầm.
Lâm Sơ Nguyệt đẩy anh ra rồi ngồi phắt dậy, luống cuống cài lại dây áo của mình, hai gò má đỏ ửng cả lên.
“Tôi đã nói rồi mà anh không tin.”
May mà cô nhanh trí nhét băng vệ sinh vào, không là tối nay lại trở thành bữa ăn của anh mất rồi…
Thấy Tiêu Thế Tu không nói gì, Lâm Sơ Nguyệt mới tò mò ngoảnh sang nhìn anh, không ngờ thấy anh ngồi đờ đẫn như người mất hồn, không phải chứ? Anh sốc đến vậy sao?
“Tiêu Thế Tu…” Cô đánh bạo vươn tay khẽ lay bả vai anh nhưng anh vẫn như cũ ngồi im không động đậy.
“Anh có sao không?” Lâm Sơ Nguyệt lần đầu thấy dáng vẻ này của anh nên có chút hoảng sợ.
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
Tiêu Thế Tu như cũ không trả lời, cô mới rón rén lại gần anh hơn, hỏi:
“Anh sao vậy? Đừng làm tôi sợ mà…”
“Em vừa nói mình bị làm sao?“ Bấy giờ anh mới quay sang nhìn cô, ngữ khí lo lắng.
“Là…là bà dì đến rồi…”
“Bà dì nào?”
“Anh không biết à? Nghĩa là mỗi tháng đều bị ra máu đó…”
“Ra máu?!” Lông mày anh dựng ngược cả lên, hai tay bóp lấy bả vai cô:
“Sao lại bị ra máu? Có nghiêm trọng không? Không được, em phải đến bệnh viện với anh ngay!”
Anh vội vàng kéo cô đứng dậy, Lâm Sơ Nguyệt nói:
“Không phải! Đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường thôi, phụ nữ mỗi tháng đều bị như vậy, anh đừng lo lắng quá…”
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Không phải! Đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường thôi, phụ nữ mỗi tháng đều bị như vậy, anh đừng lo lắng quá…”
“Vậy sao…?”
Tiêu Thế Tu nghe cô nói đó là hiện tượng bình thường thì nét mặt mới hoà hoãn đi một chút, không ngờ anh lại lo lắng cho cô đến như vậy, Lâm Sơ Nguyệt âm thầm rung động, cô kéo anh ngồi xuống bên cạnh mình, lí nhí nói:
“Anh không cần phải lo lắng cho tôi như vậy đâu.”
“Sao có thể không lo?” Tiêu Thế Tu xoa đầu cô: “Em là vợ của anh, tất nhiên là phải lo lắng cho em rồi.”
Trái tim Lâm Sơ Nguyệt đập mạnh, cô nhìn nụ cười và ánh mắt dịu dang của anh ngay lúc này, lần đầu tiên hỏi:
“Tiêu Thế Tu, anh biết tôi chỉ là người được gả thay vào Tiêu gia không?”
Nhắc đến hai từ “gả thay”, nụ cười trên môi anh bỗng vụt tắt.
Lâm Sơ Nguyệt quan sát kĩ từng biểu hiện trên khuôn mặt anh, xem anh đang có suy nghĩ gì, Tiêu Thế Tu chỉ lãnh đạm trả lời:
“Anh biết.”
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Vậy đáng ra tôi không phải là vợ của anh, ngay từ đầu đã không phải, cả kể không có bản hợp đồng thì cũng không phải.”
Lâm Sơ Nguyệt nói ra suy nghĩ trong lòng mình:
“Ban đầu tôi chỉ muốn chữa khỏi bệnh cho anh sau đó sẽ rời khỏi đây mà thôi, nhưng sau đó anh lại nói thích tôi. Tiêu Thế Tu, nếu bà nội biết chuyện chúng ta không phải là vợ chồng thật sự, tôi còn là người gả thay vào Tiêu gia thì bà sẽ thế nào? Vậy nên…”
“Vậy nên em định nói cách tốt nhất là không nên bắt đầu mối quan hệ này chứ gì?” Anh nói.
Ngực trái cô đau nhói lên, anh nói hoàn toàn trúng tim đen của cô, Lâm Sơ Nguyệt cũng không tránh né nữa mà gật đầu:
“Đúng vậy.”
“Vậy sao em không nghĩ sẽ biến mối quan hệ này trở thành sự thật?”
Tiêu Thế Tu vừa nói xong, Lâm Sơ Nguyệt đã ngỡ ngàng, vẻ mặt anh rất nghiêm túc, anh lên tiếng:
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Anh biết trong quá khứ anh đã gây ra cho em nhiều tổn thương, nhưng anh thật sự thích em, bảo bối…Anh muốn cùng em xây dựng một gia đình thực sự, muốn cùng em đi hết cuộc đời sau này, mong em hãy cho anh một cơ hội để anh được bù đắp cho em.”
Cô cúi gằm mặt, cảm xúc trong lòng rối ren vô cùng.
“Bảo bối, sau tất cả mọi chuyện đã qua, em không thể tin tưởng anh một lần được sao?”
“Tôi…”
Lâm Sơ Nguyệt ấp úng, lời đến miệng lại không thể thốt ra được thành lời.
“Ngẩng mặt nhìn anh đi.”
Tiêu Thế Tu khẽ nâng cằm cô lên, đối diện với đôi mắt anh, cô không thể khống chế được trái tim đang đập thình thịch trong ngực.
“Tôi…” Cô khó khăn mở miệng, anh kiên nhẫn chờ đợi.
Trong đầu Lâm Sơ Nguyệt bây giờ có hai luồng suy nghĩ đang tranh đấu với nhau, Một bên là lý trí đang không ngừng gào thét, còn một bên là trái tim mách bảo cô hãy nghe theo cảm xúc của mình, Lâm Sơ Nguyệt hỏi anh một câu cuối cùng:
Chương 77: Thứ tình cảm vô hình
“Cô gái trong tấm ảnh kia là ai?”
“Cô gái nào?”
“Cô gái chụp chung với anh ở trong tấm ảnh đặt trong phòng đó.” Cô nói thêm “Bề ngoài cô ta rất giống với tôi.”
Tiêu Thế Tu đột nhiên hơi cau mày, tuy rằng rất nhẹ nhưng cô vẫn phát hiện ra và cả sự đau khổ thoáng hiện lên trong đôi mắt anh.
“Cô ấy đã chết rồi.”
“Anh coi tôi là thế thân của cô ấy à?”
“Tất nhiên là không!” Anh khẳng định “Cô ấy là quá khứ, còn em mới chính là hiện tại và tương lai! Tôi không hồ đồ đến mức phải tìm kiếm một người thay thế, bảo bối.”
Lâm Sơ Nguyệt dẫu vậy vẫn có một phần nào đấy không thể đặt niềm tin vào anh hoàn toàn, cô không sợ Amanda cũng không ngại đối mặt với khó khăn, nhưng cái mà cô sợ chính là tình cảm trong lòng anh không dành cho cô mà là dành cho hình bóng của cô gái đã chết ấy, nó là thứ vô hình mà Lâm Sơ Nguyệt không thay đổi được…
Chương 78: Nghe theo trái tim
Chương 78: Nghe theo trái tim
“Xin hãy cho anh một cơ hội để chứng minh.” Tiêu Thế Tu nhìn cô bằng ánh mắt chân thành.
Anh hồi hộp chờ cô đưa ra quyết định, cứ ngỡ như khoảng thời gian đó dài vô tận, cuối cùng Lâm Sơ Nguyệt cũng trả lời:
“Tôi…đồng ý.”
Tiêu Thế Tu ngây người:
“Em…em có thể nói lại được không?”
“Tôi nói là tôi đồng ý…” Lần này giọng của cô lại càng nhỏ hơn.
Nhưng cô có nói nhỏ đến thế nào đi chăng nữa thì anh vẫn nghe thấy. Tiêu Thế Tu sung sướng ôm chầm lấy cô, siết eo cô thật chặt.
“Bảo bối, cảm ơn em!”
Tiêu Thế Tu liên tục nói cảm ơn, Lâm Sơ Nguyệt cũng không ngờ một người đàn ông cao ngạo như anh có thể có những cảm xúc thế này, cô không biết tương lai sẽ thay đổi như thế nào, nhưng hiện tại Lâm Sơ Nguyệt muốn nghe theo trái tim của mình một lần, lựa chọn tin tưởng và cho anh cơ hội.
Chương 78: Nghe theo trái tim
Tiêu Thế Tu liên tục nói cảm ơn, Lâm Sơ Nguyệt cũng không ngờ một người đàn ông cao ngạo như anh có thể có những cảm xúc thế này, cô không biết tương lai sẽ thay đổi như thế nào, nhưng hiện tại Lâm Sơ Nguyệt muốn nghe theo trái tim của mình một lần, lựa chọn tin tưởng và cho anh cơ hội.
“Anh vui đến thế à?” Cô mỉm cười hỏi.
“Tất nhiên rồi!” Anh đáp nhanh không cần suy nghĩ.
Nụ cười lan ra cả khoé mắt anh, Tiêu Thế Tu hỏi cô:
“Em có thể chủ động hôn anh một cái được không?”
“Sao…” Lâm Sơ Nguyệt bỗng ngẩn ngơ, anh lại nói:
“Từ bây giờ em chính thức là của anh rồi, vậy thì chủ động hôn anh một cái đi, bảo bối.”
Lý do này đúng là rất hợp tình hợp lý, cô nghe mà còn bị rục rịch thuyết phục, Lâm Sơ Nguyệt khe khẽ chu môi lên trao anh cái hôn ngượng ngùng…
Tay anh đỡ sau gáy cô nhẹ kéo săt vào hơn, xoá tan đi khoảng cách nhỏ giữa hai người, cũng như chính thức bắt đầu một mối quan hệ mới. Lâm Sơ Nguyệt chủ động mở miệng đón nhận anh, lưỡi nhỏ trêu đùa anh như cố tình, khiến ngọn lửa trong anh càng nhen lên thêm mạnh mẽ, hai cánh tay khẽ choàng qua cổ anh, không còn ngần ngại nữa mà bày tỏ rằng cô cũng dành tình cảm của mình cho anh…
Ngọn lửa trong người anh được cô nhen nhóm thành một ngọn lửa lớn, tay anh không kiềm chế được mà xoa dọc sống lưng mịn màng của cô, động tác ái muội đó thể hiện rõ ràng là anh đang rất ham muốn cô… Lâm Sơ Nguyệt khẽ mở mắt nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt vì nhẫn nhịn của anh mà đỏ cả lên, cô bỗng nhiên nổi lên can đảm, cơ thể đột ngột dính sát vào người anh thách thức con quái thú đang ngủ sâu của Tiêu Thế Tu.
Chương 78: Nghe theo trái tim
Ngọn lửa trong người anh được cô nhen nhóm thành một ngọn lửa lớn, tay anh không kiềm chế được mà xoa dọc sống lưng mịn màng của cô, động tác ái muội đó thể hiện rõ ràng là anh đang rất ham muốn cô… Lâm Sơ Nguyệt khẽ mở mắt nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt vì nhẫn nhịn của anh mà đỏ cả lên, cô bỗng nhiên nổi lên can đảm, cơ thể đột ngột dính sát vào người anh thách thức con quái thú đang ngủ sâu của Tiêu Thế Tu.
Anh bỗng mở mắt, tay ôm siết eo cô, môi lưỡi cuồng bạo như muốn tàn phá khuôn miệng cô, hơi thở trong Lâm Sơ Nguyệt rối loạn, hai gò má đỏ lên như trái cà chua chín, trống ngực đập một cách hỗn loạn, tầm mắt phía trước đột nhiên xoay chuyển một cái, Lâm Sơ Nguyệt thấy mình đã ngồi lên đùi anh, nơi đó cảm nhận được vật đàn ông nóng rực cứng cáp đang hướng về cô.
“Ưm…” Lâm Sơ Nguyệt khẽ rên một tiếng, chính thức làm choa nh buông giáp đầu hàng.
“Chết tiệt! Em đang làm gì vậy hả? Muốn anh chết sao…bảo bối?“ Tiêu Thế Tu chửi thề một cái, yết hầu lên xuống dữ dội. Ôm lấy cô mà cọ cọ.
Lâm Sơ Nguyệt ban nãy lỡ nói dối, không thể đang trên lưng cọp mà trèo xuống được, cô phát hiện mình đã trêu anh quá đà và đánh giá sức chịu đựng của Tiêu Thế Tu quá cao rồi. Lâm Sơ Nguyệt chống tay lên ngực anh, nhỏ giọng nói:
Chương 78: Nghe theo trái tim
“Xin lỗi anh..”.
Không nói còn đỡ, nói bằng giọng điệu yêu kiều ấy làm cho lý trí trong anh như đứt thành từng mảnh.
“Hừm…anh không biết, em phải chịu trách nhiệm đi.”
Tiêu Thế Tu quyết không buông cô ra, hôm nay không ăn được cô thì cũng phải bắt cô bồi thường, anh vuốt ve bờ lưng mịn màng của cô, tay còn lại đặt trên nơi đầy đặn căng tròn mà xoa nắn.
Lâm Sơ Nguyệt bị anh kích thích cũng nhũn cả người, cô trưng ra vẻ mặt đáng thương lấy lòng anh:
“Xin anh đó, tha cho em lần này đi…lần sau nhất định em sẽ bù cho anh…”
Tin được không đây?
Tiêu Thế Tu nheo mắt nhìn cô nghi ngờ, Lâm Sơ Nguyệt chớp mắt vài cái, còn chu đôi môi căng mọng lên đầy đáng yêu.
“Đi mà..”
Trái tim anh như bị ai đó gãi qua ngứa ngáy, bảo anh tha cho cô thì không cam lòng mà ăn cô thì lại không nỡ, Lam Sơ Nguyệt dùng tới chiêu cuối cùng là ôm cổ anh rồi cọ cọ gò má mình vào má anh, kèm theo nụ hôn thật kêu.
Chương 78: Nghe theo trái tim
Trái tim anh như bị ai đó gãi qua ngứa ngáy, bảo anh tha cho cô thì không cam lòng mà ăn cô thì lại không nỡ, Lam Sơ Nguyệt dùng tới chiêu cuối cùng là ôm cổ anh rồi cọ cọ gò má mình vào má anh, kèm theo nụ hôn thật kêu.
“Ông xã, tha cho em lần này đi mà…”
Hai tiếng ông xã kia là cú nốc ao đối với anh, Tiêu Thế Tu hít sâu một hơi, kiềm chế nơi nào đó đang chào cờ rồi thả lỏng tay ra.
“Được rồi…”
“Cảm ơn anh rất nhiều!” Lâm Sơ Nguyệt phấn khích tặng thêm cho anh một nụ hôn thật kêu nữa ở trên má.
“Lần sau em phải bù cho anh đấy.” Anh nhắc nhở cô, khoé môi cong lên gian xảo.
Lâm Sơ Nguyệt cười khan hai tiếng, trở về chỗ ngồi cũ, lúc xuống còn vô tình liếc qua nơi giữa hai chân anh, phát hiện nó đã trở về bình thường mới thầm thở phào một hơi.
“Đúng rồi, trước đây ai nói với em rằng cái đó của anh bị hỏng?”
“Khụ!”
Chương 78: Nghe theo trái tim
“Đúng rồi, trước đây ai nói với em rằng cái đó của anh bị hỏng?”
“Khụ!”
Lâm Sơ Nguyệt đưa mắt nhìn chỗ khác né tránh
“Là em nghe lầm thôi, ai dám nghi ngờ khả năng của Tiêu tổng đây chứ?”
Cô không ngờ là anh vẫn để ý vụ đó, Tiêu Thế Tu ôm eo cô sát vào người mình, cười nói:
“Ý của em là tôi rất mạnh mẽ?”
“Đúng vậy…”
Tiêu Thế Tu cười hài lòng, Lâm Sơ Nguyệt lảng sang chủ đề khác.
“Thế Tu, bao giờ chúng ta trở về? Em muốn gặp lão thái thái.”
Ánh mắt anh chuyển sang thâm trầm, anh đáp lời:
“Ngày mai, anh sẽ khiến Bạch Tư Hàn phải mang máy bay tới đưa chúng ta trở về.”