- Ảnh bìa
- Tác giả
- Thiết Đầu Miêu
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- Huyền Huyễn
- Cổ đại
- HE
- Nữ Cường
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- đang ra
- Nguồn
- theatlamtis.com
- Lượt đọc
- 10,178
- Cập nhật
Mạt thế đã đến, chỉ có những tòa thành thị có ý chí mới có khả năng chống đỡ lại sự xâm nhập của quỷ mị.
Vân Sâm bị người ta tính kế rơi vào đàn quỷ, may mắn trốn vào một tòa thành nhỏ đổ nát, khi chuẩn bị rời đi cô lại phát hiện mình trở thành vợ của tòa thành nhỏ đổ nát, không thể rời đi.
Vì cuộc sống sau này của mình, không còn cách nào khác cô bắt đầu gieo trồng thực vật, cải tạo thành trì, mở ra con đường cầu sinh trong thành hoang.
Thành nhỏ đổ nát dưới sự trợ giúp của cô, tìm được văn hóa và tên của hắn trong quá khứ.
Nơi này chỉ từng có phòng ốc cũ nát mưa dột, hoang tàn vắng vẻ, chớp mắt, đường phố kéo dài, nhà tầng san sát, tiếng người huyên náo.
Văn Sâm vốn tưởng rằng mình là cầm kịch bản làm ruộng, không ngờ tới lại đánh thức ý chí của từng thành thị, mang trong mình trọng trách đánh thức Cửu Châu.
Bảo thiên hạ giả, thất phu chi tiện, cùng có trách nào nhĩ hĩ. (*)
Sau một thời gian ở lại trong thành Văn Sâm phát hiện, thành nhỏ đổ nát không chỉ có thể thăng cấp, còn có thể mở miệng nói chuyện.
Thành nhỏ đổ nát: “Phu nhân, ta có thể hôn em không?”
Vân Sâm: “Dùng cái gì? Dùng cửa thành của mày sao?”
Dây leo trên tường thành tỉnh dậy, cành lá xanh sẫm thân mật mà tiến tới gần Văn Sâm, nụ hoa đột nhiên nở rộ, cánh hoa kiều diễm hạ xuống môi cô một nụ hôn.
Thành nhỏ đổ nát: “Chụt.”
Vân Sâm: “////”
Vân Sâm bị người ta tính kế rơi vào đàn quỷ, may mắn trốn vào một tòa thành nhỏ đổ nát, khi chuẩn bị rời đi cô lại phát hiện mình trở thành vợ của tòa thành nhỏ đổ nát, không thể rời đi.
Vì cuộc sống sau này của mình, không còn cách nào khác cô bắt đầu gieo trồng thực vật, cải tạo thành trì, mở ra con đường cầu sinh trong thành hoang.
Thành nhỏ đổ nát dưới sự trợ giúp của cô, tìm được văn hóa và tên của hắn trong quá khứ.
Nơi này chỉ từng có phòng ốc cũ nát mưa dột, hoang tàn vắng vẻ, chớp mắt, đường phố kéo dài, nhà tầng san sát, tiếng người huyên náo.
Văn Sâm vốn tưởng rằng mình là cầm kịch bản làm ruộng, không ngờ tới lại đánh thức ý chí của từng thành thị, mang trong mình trọng trách đánh thức Cửu Châu.
Bảo thiên hạ giả, thất phu chi tiện, cùng có trách nào nhĩ hĩ. (*)
**(*Trích từ “Nhật Tri Lục” của Cố Viêm Vũ, đại ý là dù là người bình thường bần tiện cũng phải có trách nhiệm quan tâm bảo vệ thế giới)
Sau một thời gian ở lại trong thành Văn Sâm phát hiện, thành nhỏ đổ nát không chỉ có thể thăng cấp, còn có thể mở miệng nói chuyện.
Thành nhỏ đổ nát: “Phu nhân, ta có thể hôn em không?”
Vân Sâm: “Dùng cái gì? Dùng cửa thành của mày sao?”
Dây leo trên tường thành tỉnh dậy, cành lá xanh sẫm thân mật mà tiến tới gần Văn Sâm, nụ hoa đột nhiên nở rộ, cánh hoa kiều diễm hạ xuống môi cô một nụ hôn.
Thành nhỏ đổ nát: “Chụt.”
Vân Sâm: “////”
Bình luận facebook