Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13
Phim được công chiếu ngày đầu tiên thì doanh thu đã phá vỡ kỷ lục phòng vé trong vòng nửa năm trở lại đây. Trên mạng, báo chí truyền thông đều khen "Gọi Thanh Xuân" một cách nức nở. Cái tên được tìm kiếm nhiều nhất là Liêu Chỉ Hân và Gia Hào. Chỉ trong vòng vài ngày số lượng fan của Chỉ Hân đã tăng lên đáng kể, ngang bằng với một ngôi sao hạng A.
Phim được khán giả yêu quý, vai diễn Tố Tố của Chỉ Hân cũng được fan yêu quý hết mình. Xuyên suốt một đoạn thời gian đi đâu cũng nghe đến Tố Tố của Gọi Thanh Xuân, đến cả nam chính Gia Hào cũng kém vài phần phủ sóng. Thật sự trong chuyện này không hề có dấu hiệu của đội quân thủy quân của công ty hay là phía sau có ông lớn tuyên truyền, cốt lõi là do diễn xuất của Chỉ Hân quá tốt nên mới để lại ấn tượng không phai.
Sau khi phim phủ sóng toàn bộ các rạp lớn nhỏ trong nước thì những vai diễn nhỏ lẻ của Chỉ Hân trước đây đều được fan đem ra xem không xót một bộ nào. Có phim cô chỉ đóng vai quần chúng đi đi lại lại vài giây, có phim vào vai ác, có phim lại tốt hơn đóng nữ phụ không xuyên suốt. Tính đến thời điểm này Chỉ Hân không hề có vai nữ chính nào khác ngoài Gọi Thanh Xuân, nhưng qua những vai diễn nhỏ lẻ kia một lần nữa lại khẳng định cho khán giả thấy rằng, tài năng diễn xuất của cô là vô cùng phong phú và đa dạng. Không nói đến vai chính mà những vai nhỏ lẻ cô cũng diễn xuất thần. Cư dân mạng, người hâm mộ và cả khán giả khắp cả nước đoạn thời gian này đều sôi nổi bàn tán về Chỉ Hân. Thực ra về việc này phải khen phòng pr của Ánh Sao có cái đầu làm việc rất tốt. Biết nắm bắt thời cơ đưa người đang nổi tiếng càng ngày càng leo lên đỉnh vinh quang.
Mới 9 giờ sáng mà Chỉ Hân đã chạy được 2 show quảng cáo và 1 show chụp ảnh cho thương hiệu đại diện. Kể từ ngày Gọi Thanh Xuân lên sóng thì điện thoại của anh Mao và chị Hà reo liên tục, rất nhiều thương hiệu lớn nhỏ đều muốn ký hợp đồng với bên Chỉ Hân. Chỉ Hân bận đến không có thời gian nghỉ ngơi, anh Mao với chị Hà lại càng bận đến nước cũng không được rảnh mà uống.
Hiếm hoi có nửa tiếng ngồi trên xe bảo mẫu nhắm mắt tĩnh dưỡng, bé Thu với anh Mao cũng thở hộc vì chạy theo cô từ sáng đến giờ.
Chỉ Hân mở mắt, cô hớp một chút cà phê đen, khẽ nói với anh Mao:
- Bây giờ em mới hiểu cảm giác của những ngôi sao tầm cỡ, em mới có chút thôi mà đã muốn chịu không nổi rồi.
Anh Mao cũng hớp chút nước, anh cười theo cô:
- Càng bận rộn càng chạy nhiều show chứng tỏ em càng nổi tiếng.
Cô nhận từ tay bé Thu hai miếng đắp bộng mắt, giọng pha trò:
- Trước kia quá rãnh, có khi em nằm ở nhà 1 tuần không có lấy một phim. Bây giờ thì hay rồi, đi suốt từ sáng sớm đến tối muộn mới mò về. Ngày trước em ước được một lần sống bận rộn như này thôi cũng đủ mãn nguyện.
Bé Thu chen vào:
- Bây giờ chị Hân đã mãn nguyện chưa?
Chỉ Hân lắc đầu:
- Chưa, chưa có giải ảnh hậu chị sẽ không dừng lại.
Anh Mao vỗ vỗ vai cô:
- Nhất định sẽ có, em yên tâm đi. Mà này, mấy kịch bản anh đưa em em đã xem qua chưa, có chọn được bộ nào không?
- Bộ tiên hiệp "Tiểu Hoa Thư" khá tốt, em chọn bộ đó.
Anh Mao cũng ra vẻ đồng ý:
- Anh cũng cảm thấy thế, lần trước em hóa trang tiên nữ rất đẹp, anh nghĩ tiên hiệp là tốt với em nhất trong thời điểm hiện tại. Anh sẽ liên lạc với bên đoàn phim, thương lượng thù lao ổn thỏa sẽ báo cho em.
Chỉ Hân mỉm cười:
- Tất cả là nhờ vào anh, anh Mao.
......
Đoạn thời gian này Chỉ Hân phải nói rất là bận, ngày cô đi sớm đêm cô về rất muộn, thời gian ở bên cạnh Chính Đường đều không có nhiều. Có điều gần đây Nhiếp thị mở rộng thị trường nước ngoài nên Chính Đường cũng rất bận. Nếu so với Chỉ Hân anh cũng không kém cô là bao nhiêu.
Về việc Linh Lan, Chỉ Hân không trực tiếp nói với Chính Đường, cô không hiểu tại sao nhưng cô cảm thấy tin tưởng anh. Cô tin là anh không làm gì đó có lỗi với cô, trước thì không biết nhưng hiện tại cô tin là không có.
Dạo gần đây trên mạng đang lan truyền vài đoạn phỏng vấn của Mục Đồng, thật ra cũng không có gì nếu như Mục Đồng không lấp lửng trong phần trả lời mối quan hệ giữa cô ta và Chỉ Hân. Một bộ phận cư dân mạng đang rộ ra thông tin Chỉ Hân có kim chủ sau lưng siêu mạnh nên mới ra tay đè ép Mục Đồng. Thông tin này có hôm đạt lên đỉnh điểm dư luận nhưng lại dần chìm xuống. Cư dân mạng rất thông minh nên không thể bị vài đoạn phỏng vấn mà đi dìm một người mới nổi tiếng. Nhưng qua chuyện này fan của Mục Đồng và fan của Chỉ Hân đấu khẩu với nhau rất gay gắt, trận chiến vẫn đang căng thẳng không hồi kết.
Trong phòng bếp, Chỉ Hân vừa nấu ăn vừa nói chuyện với anh Mao qua facetime.
- Chỉ Hân em thấy Mục Đồng làm vậy là có mục đích gì?
- Cô ta với em không ưa gì nhau, em biết trước là cô ta sẽ kiểm chuyện với em nhưng không nghĩ là cách này. Thủ đoạn này sơ sài quá, không gây ảnh hưởng gì đến em được
Anh Mao đang xem giấy tờ, anh cũng lên tiếng không vui:
- Mục Đồng là vì cái gì mà nhắm vào em mãi vậy?
Chỉ Hân vừa đảo vài vòng trong nồi canh hầm vừa cười nhạt trả lời:
- Là Nhiếp thị Nhiếp tổng, chắc cô ta nghĩ do em nên cô ta mới bị Chính Đường đá mông ra ngoài. Không phục nên làm càng.
Anh Mao khẽ hừ vài tiếng:
- Ảo tưởng. Không có em thì cô ta cũng không thể nào bước qua cửa hào môn vào làm đệ nhất phu nhân Nhiếp thị được. Đồ không biết lượng sức mình.
Nồi canh trên bếp sôi sùng sục, Chỉ Hân vừa tắt bếp vừa nói lớn:
- Anh Mao anh giúp em để ý đến cô ta một chút có gì mai nói sau, bây giờ em phải đem cơm đến công ty cho Chính Đường rồi.
Anh Mao hét lên trong điện thoại:
- Sao em không đem cơm cho anh, anh vì em đang sứt đầu mẻ trán đây. Em lại rảnh rỗi ung dung làm cơm tình yêu, anh không phục.
Chỉ Hân bật cười:
- Được rồi được rồi, em đem qua cho anh một phần, được chưa?
Anh Mao nghe cô nói đem cơm đến cho anh anh mới chịu im mà tắt máy. Chỉ Hân sau khi phân ra 2 hộp cơm nóng hổi thơm phức liền lên phòng tắm rửa qua một chút thay một chiếc váy êm dịu liền chạy xuống đem cơm đến công ty cho hai người.
Sau khi đem cơm đến công ty giải trí cho anh Mao, nói qua loa vài câu rồi cô cũng lên xe đi đến Nhiếp thị.
Vì không có hẹn trước với Chính Đường nên tiếp tân không cho cô lên trên, buộc lòng Chỉ Hân phải gọi cho Trương Kiệt, anh mới báo với tiếp tân đưa cô lên tầng cao nhất của tòa nhà Nhiếp thị.
Chính Đường đang có việc trong phòng nên Trương Kiệt bảo cô ngồi xuống đợi ở phòng chờ dành cho khách. Bưng vào cho cô một tách trà sữa nóng, Trương Kiệt cười rạng rỡ hỏi cô:
- Chị dâu hôm nay sao lại đến đây?
Chỉ Hân lắc lắc hộp cơm trên tay, cô trả lời:
- Tôi đem cơm lên cho Chính Đường, anh ấy đang bận à?
Trương Kiệt có chút ấp úng:
- À không bận lắm, Nhiếp tổng đang có khách.
Mặc dù thấy Trương Kiệt không được tự nhiên lắm nhưng cô cũng không hỏi sâu vào, có vài chuyện nếu Trương Kiệt muốn nói anh sẽ nói, mà không nói thì sẽ không nói, cô không nên hỏi quá nhiều.
Đợi tầm 5 phút, Trương Kiệt vào thông báo cô có thể vào. Lúc đi ngang qua bàn thư ký cô nghe mấy người đang đứng trước chờ Trương Kiệt đang sầm sì to nhỏ, nghe qua loáng thoáng là nhắc đến cái tên Linh Lan với giọng đầy hâm mộ. Trong lòng Chỉ Hân có chút nghi ngờ người khi nãy vào phòng tìm Chính Đường rất có thể là Linh Lan. Nếu vậy thì.....
Đứng trước cửa phòng CEO Nhiếp thị, Trương Kiệt cười vui vẻ nói:
- Em không có nói là chị đến.
Chỉ Hân mỉm cười:
- Ý anh là muốn tôi tạo bất ngờ cho Chính Đường à?
Trương Kiệt phấn khích:
- Dạo gần đây hai người đều bận mà.
- À anh nhìn thế mà tâm lý thật đấy, tôi đây cũng muốn tạo bất ngờ cho Chính Đường.
Trương Kiệt càng nghe lại càng cười lớn, nhìn Chỉ Hân đeo kính che gần nửa mặt nhưng nụ cười vẫn tỏa ra xinh đẹp lại càng khiến anh hài lòng. Ây, càng nghĩ càng thấy anh đang giống một mẹ chồng lựa chọn con dâu haizzz.
Bên trong nghe giọng trầm trầm truyền đến:
- Vào đi.
Trương Kiệt nghe lệnh liền mở cửa cho Chỉ Hân đi vào, phía bàn thư ký vài người đang bàn tán sôi nổi về cô gái che mặt là Chỉ Hân liền thấy Trương Kiệt liếc mắt là im bật cúi đầu vào làm việc. Đừng thấy Trương Kiệt tính tình vui vẻ mà lầm tưởng, so về độ lãnh khốc nếu Nhiếp Chính Đường xếp thứ nhất thì Trương Kiệt xếp thứ hai không có người dám chen ngang vào.
Vừa bước vào trong cô thấy anh đang ngồi làm việc, gương mặt cực kỳ nghiêm túc cùng giọng nói nghiêm nghị vang lên:
- Trương Kiệt có chuyện gì?
Biết chắc là anh không biết cô đến, Chỉ Hân liền cười nhạt:
- Chính Đường.
Nghe thấy tiếng cô Chính Đường liền ngước mặt lên nhìn, thấy cô đang đi lại gần anh liền đứng bật dậy đi về phía cô. Nắm lấy tay cô anh nhẹ giọng hỏi:
- Sao lại đến đây, được nghỉ thì ở nhà nghỉ ngơi chứ.
Chỉ Hân đi lại bàn, đặt hộp cơm xuống, nhìn sang bên cạnh gần đó cũng đang có hộp cơm màu hồng, nhìn sơ hình như chưa có ai đụng vào. Chỉ Hân nheo nheo mắt, cô vờ cười lên tiếng hỏi:
- Anh đã ăn cơm rồi à?
Nghe tiếng cô hỏi, Chính Đường có chút không vui khi nhìn thấy hộp cơm màu hồng kia. Trương Kiệt một bên vã mồ hôi vội vội vàng vàng chạy đến ôm hộp cơm màu hồng lên, anh cười hề hề:
- Cơm này tôi mua cho Nhiếp tổng, anh ấy vẫn chưa ăn đâu chị dâu.
Chính Đường liền lên tiếng:
- Anh chưa anh thật mà.
Chỉ Hân cười vui vẻ theo, cô biết hộp cơm kia không phải là của Trương Kiệt đem lên. Vì nếu của anh ta thì khi thấy cô cầm hộp cơm anh ta nhất định sẽ nói là đã chuẩn bị cơm cho Chính Đường. Nếu cô đoán không lầm thì hộp cơm màu hồng ngọt ngào này là của người khi nãy trong phòng Chính Đường. Thật sự cô không muốn nghi ngờ chút nào nhưng người kia thật sự là Linh Lan, trên hộp cơm còn có chữ Lan nhỏ phía dưới, loại hộp này là loại đặt làm riêng dành cho một ai đó.
Càng phân tích càng thấy khó chịu, cô thật sự có chút không vui. Nhưng mà chỉ với một hộp cơm cũng không nói được là có cái gì mờ ám, hơn nữa hộp cơm kia vẫn chưa được mở ra dùng. Cô thật sự không muốn hỏi đến Chính Đường, vì có vài chuyện biết càng nhiều thì sẽ càng đau.
Trương Kiệt ôm hộp cơm trên tay liền chạy bay ra ngoài cũng không quên đóng cửa thật kỹ. Ra đến bên ngoài, nhìn hộp cơm trên tay anh thoáng chốc thở dài rầu rĩ. Chưa bao giờ Linh Lan đem cơm đến mà Nhiếp tổng dùng, toàn là để bỏ hoặc là anh thấy phí nên ăn giúp Nhiếp tổng. Thiệt sự thì cơm Linh Lan nấu rất ngon nhưng tiếc là Chính Đường lại không hề thấy hợp khẩu vị. Hơn ai hết anh hiểu rõ Nhiếp tổng vốn không có quan hệ yêu đương nam nữ gì với Linh Lan cả, Nhiếp tổng cho Linh Lan tiền bạc địa vị và cả sự nghiệp chỉ vì gương mặt kia của cô ấy. Nhưng Linh Lan thì lại không hề nghĩ vậy, cô ấy cứ cho rằng đi cùng nhau một đoạn thời gian dài thì nhất định sẽ có tình cảm. Thực ra thì Linh Lan không có sai cái sai của cô ấy là yêu nhầm người không nên yêu. Với Nhiếp tổng cô ấy chỉ có chút quan trọng chứ không bao giờ là đặc biệt quan trọng. Với Chính Đường ngoài Chỉ Hân ra thì mọi cô gái khác đều rất bình thường, kể cả là Linh Lan người có gương mặt đặc biệt kia.
Trong phòng làm việc rộng lớn, Chỉ Hân ngồi trên ghế soopha đang rất cẩn thận mở hộp cơm ra cho Chính Đường đang ngồi kế bên. Cô nấu nấu sườn xào chua ngọt, bí đỏ xào thịt và canh gà hầm nhân sâm. Đặt từng khay thức ăn bày trên bàn đẩy đến trước mặt anh, cô nói:
- Anh ăn đi, chưa ăn cơm chắc đói rồi phải không?
Chính Đường nhìn cô chăm chú không trả lời, lát sau anh kéo cô vào lòng, khẽ nói:
- Sao hôm nay lại đem cơm đến cho anh?
Chỉ Hân cũng ôm lại anh, hít hà mùi thơm nhàn nhạt trên người anh, cô khẽ cười nói nhỏ:
- Em nhớ anh.
Nghe câu trả lời từ miệng cô, tim anh khẽ run lên vài hồi, siết cô thật chặt, giọng anh dịu dàng:
- Nhớ anh có thể gọi cho anh, anh về với em, không cần làm cơm đem đến cho anh đâu. Lâu lâu mới có ngày nghỉ, anh muốn em nghỉ ngơi nhiều hơn.
Chỉ Hân lắc đầu, mũi cô cọ cọ vào cổ anh khiến tâm tình ai đó rục rịch:
- Em rảnh sẽ làm cơm cho anh, cái cảm giác đó giống một người vợ quan tâm đến chồng của mình.
Những lời phát ra từ môi cô lại một lần nữa khiến tâm hồn anh chao đảo, anh muốn cưới cô, muốn cô chính thức làm bà Nhiếp nhưng lại sợ cô cảm thấy gò bó ép buộc. Anh hiểu cô là một diễn viên trẻ lại có nhiều hoài bão, anh không muốn cô còn quá trẻ đã chôn vùi vào hôn nhân, càng không muốn cô vì ép buộc mà làm vợ anh. Nhưng mà những lời này.... cô thật sự muốn cùng anh bước vào lễ đường sao?
Giọng anh có chút run run, anh hỏi:
- Làm vợ anh....được không?
Chỉ Hân im lặng vài giây sau mới nhỏ nhẹ trả lời:
- Được.
Chỉ Hân vốn thật sự không hề yêu thích diễn xuất, cô về nước theo đuổi nghiệp diễn tất cả đều là do muốn thực hiện hoài bão của mẹ mình. Nhưng càng theo đuổi con đường diễn xuất cô càng thấy yêu thích, yêu thích đến mức không dứt ra được. Nhưng yêu thích vẫn có giới hạn của yêu thích, cô muốn có một cuộc sống yên bình nhiều hơn là thị phi bủa vay, công việc bộn bề. Cô đã nghĩ rất nhiều, nếu Chính Đường muốn cô sẽ theo ý của anh bất kỳ lúc nào. Với cô hôn nhân quan trọng hơn rất nhiều.
Chính Đường chưa bao giờ cảm thấy vui như lúc này, anh cứ nghĩ cô sẽ không đồng ý chứ chưa từng nghĩ cô chỉ suy nghĩ vài giây rồi gật đầu. Ôm lấy cô, anh gấp gáp nói:
- Hứa với anh đi.
Chỉ Hân buông anh ra, cô nhìn gương mặt khẩn trương của anh lại bật cười. Đây mà là Nhiếp tổng đại nhân sao??? Không giống chút nào!
- Em hứa mà.
Chính Đường nhìn cô, trên môi anh nở nụ cười hiếm có. Nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng của anh không pha một chút tạp niệm hay hình thức thương mại nào.
Nắm lấy tay cô, anh xoa xoa mấy ngón tay thon dài của cô, giọng anh dịu dàng:
- Chỉ cần em hứa anh nhất định sẽ chờ.
Cô nhìn anh, trong lòng dâng lên cỗ hương vị ngọt ngào vui sướng. Cũng như cô, anh biết cô cần gì và muốn gì, trước khi cô thành công anh sẽ không ích kỷ trói cô vào ngưỡng cửa của hôn nhân. Với anh cô vui mới là quan trọng còn kết hôn khi nào cô muốn là sẽ có.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà Nhiếp thị có hai người đang hạnh phúc ngập tràn. Dưới đường, trong một chiếc xe hơi sang trọng một thân ảnh xinh đẹp thập phần không vui. Gương mặt nữ nhân trong xe vừa tức giận vừa pha nét u sầu, cũng giống như tất cả cô tự hiểu bản thân mình là ai và có vị trí như thế nào.
.......
"Gọi Thanh Xuân" oanh tạc phòng vé gần 1 tháng mới có dấu hiệu thuyên giảm. Doanh thu thu về tính đến hơn 9 con số không, Chỉ Hân và dàn diễn viên chính cũng thu thêm được một khoảng kha khá ngoài mức caste đã ký trong hợp đồng. Đạo diễn Từ là vậy, ông có cơm sẽ không để anh em của mình thiếu cháo, cũng vì thế mà rất nhiều diễn viên mong muốn được đóng phim của ông.
Kể từ sau hôm gặp nhau ở buổi lễ công chiếu thì cô và Mục Đồng không hề gặp lại nhau lần nào nữa. Mấy hôm trên mạng lan truyền đoạn phỏng vấn của Mục Đồng, bên phía Mục Đồng có gửi mail cho bên Chỉ Hân nhưng anh Mao chỉ xem chứ không trả lời. Chỉ Hân cũng không buồn nghĩ đến cô ta nhưng mà hình như bên phía Mục Đồng không nghĩ vậy.
Vào một chiều mát mẻ, trong lúc Chỉ Hân đang đóng quảng cáo cho một thương hiệu khá nổi tiếng thì trên mạng đang truyền tay nhau đoạn video ghi lại cảnh Chỉ Hân đang đẩy ngã Mục Đồng. Lúc Chỉ Hân biết được đến đoạn video kia thì trên mạng đã dậy sóng thành chủ đề hot tầm cỡ. Trong video không nhìn rõ mặt Chỉ Hân nhưng bé Thu đi sau cô thì nhìn thấy rất rõ, mà đoạn video này chính là cảnh ngày hôm đó trong trung tâm thương mại Mục Đồng vô tình té ngã được Chỉ Hân đỡ lấy. Nhưng do góc quay quá thâm hiểm nên khi nhìn vào liền thấy như Chỉ Hân vừa xô ngã Mục Đồng chứ không phải là cô đang nâng cô ta đứng dậy.
Từ đoạn video này cộng với tin đồn lúc trước nhanh chống tạo nên cơn sốt trên mạng, những ai trước kia không tin thì bây giờ coi như đã tin, ai trước kia không vừa mắt Chỉ Hân thì bây giờ coi như có đủ cớ chửi người không thương tiếc. Đặc biệt là fan của Mục Đồng điên cuồng vào Instagram của Chỉ Hân mắng chửi thậm tệ, một số fan nhẹ dạ của Chỉ Hân cũng bắt đầu rời Fanclub và đi tố cáo lại chính thần tượng của mình. Trên mạng hỗn loạn vì tin tức này, phía sau dường như có ai đó hổ trợ đẩy tin tức đi xa hơn, cả chuyện của Tiểu Quỳnh cũng được moi ra nói một cách sai sự thật. Hình ảnh của Chỉ Hân vô cùng xấu tính đến thời điểm hiện tại.
Trong một bài viết cho rằng Chỉ Hân cậy thế ức hiếp tiền bối, bài viết vô cùng phiến diện trong một group rất đông thành viên. Phía dưới có đến hàng ngàn người vào bình luận.
+ Bé Chanh: Nhìn mặt đã không ưa, thấy giả tạo. May quá không hâm mộ cô này ( icon cười ra nước mắt).
+ Bé Bưởi: Đúng là loại vô ơn trơ trẽn, cút về nơi cô đến đi. ( icon tức giận).
+ Anh Đào: Mục Đồng thật là đáng thương oa oa
+ Cô Táo: Fan cô Hân vào đây mà tẩy trắng cho thần tượng haha.
+ Bé Nho: Mục Đồng quá hiền rồi, Chỉ Hân đồ hồ ly tinh.
+ Bé Dâu: Đồ bạch tuộc ăn bám, Chỉ Hân bạch tuộc da người.
+ Anh Cam: Khoan hãy bình luận chửi người, không có lửa làm sao có khói. Tôi thấy Chỉ Hân chưa chắc đã là người như vậy.
Lướt hàng trăm bình luận chỉ có vài chục bình luận là bênh vực Chỉ Hân, còn lại hầu như đều ra sức mắng chửi. Ngồi trên xe bảo mẫu, Chỉ Hân thoáng bực tức. Bé Thu bên cạnh đưa cho cô ly nước giải nhiệt, giọng bé Thu áy náy:
- Nếu như không thấy rõ mặt em thì chị đã không bị mắng nhiều đến như vậy.
Chỉ Hân mặc dù đang tức giận nhưng khi nghe những lời tự trách mình này của bé Thu, cô thoáng chốc cảm thấy được an ủi. Thở dài một hơi, cô nói:
- Không phải lỗi của em đâu, đừng tự trách mình.
Phía trước anh Mao vừa nghe xong một cuộc điện thoại, chưa kịp thở thì điện thoại lại tiếp tục reo lên. Nổi điên anh mắng:
- Bọn này dai thật.
Chỉ Hân cười nhạt hỏi anh:
- Anh Mao, tính tình xấu lắm sao?
Thấy cô gương mặt đầy lo lắng, anh Mao khẽ trấn an:
- Không đến mức nào, bên phòng pr đang ra sức giải quyết cho em. Em yên tâm đi.
- Trong thương mại Vạn Phất không có camera ghi lại sao anh?
Anh Mao thở dài:
- Anh giải thích với công ty, công ty cũng cho người liên lạc với bên Vạn Phất, bên đó cũng rất hợp tác nhưng xui cho chúng ta là ngay chỗ em và Mục Đồng đứng không có camera ghi lại. Những camera xung quanh đều không nhìn thấy rõ được, vùng em và Mục Đồng đứng được coi là góc chết của camera. Riêng camera trước cửa hàng túi xách đã hỏng từ đêm trước đó nên không có được hình ảnh gì. Mọi thứ bây giờ đều khá bất lợi cho em.
Anh Mao vừa phân tích xong thì cô có điện thoại gọi đến, số điện thoại hiển thị trên màn hình là hai chữ quen thuộc "Chính Đường". Thấy anh gọi, cô ấn máy nghe, bên kia giọng trầm đều có chút lo lắng. Mãi gần 3 phút sau cô mới tắt máy, lúc tắt điện thoại trên mặt cô gần như dịu nhẹ không còn căng thẳng như trước nữa. Trên môi nở nụ cười bí hiểm, cô nói với anh Mao:
- Anh Mao chuyện của Tiểu Quỳnh trước kia anh có thể giúp em dựa vào đó nhờ một nhân vật nổi tiếng tung tin trên mạng tung ra tin em chèn ép cô ta trong đoàn phim giống Mục Đồng được không?
Anh Mao sững sờ:
- Em điên à....à khoan....khi nãy Nhiếp tổng gọi cho em...hay là...
Chỉ Hân mỉm cười:
- Mục Đồng có thể cao tay hơn em nhưng cô ta thua em một điểm, anh biết là gì không?
Anh Mao lắc đầu ngơ ngác.
Chỉ Hân vừa lướt trên màn hình ipad vừa cười khẩy, cô trả lời:
- Cô ta thua em một kim chủ lợi hại như Nhiếp Chính Đường.
Phim được khán giả yêu quý, vai diễn Tố Tố của Chỉ Hân cũng được fan yêu quý hết mình. Xuyên suốt một đoạn thời gian đi đâu cũng nghe đến Tố Tố của Gọi Thanh Xuân, đến cả nam chính Gia Hào cũng kém vài phần phủ sóng. Thật sự trong chuyện này không hề có dấu hiệu của đội quân thủy quân của công ty hay là phía sau có ông lớn tuyên truyền, cốt lõi là do diễn xuất của Chỉ Hân quá tốt nên mới để lại ấn tượng không phai.
Sau khi phim phủ sóng toàn bộ các rạp lớn nhỏ trong nước thì những vai diễn nhỏ lẻ của Chỉ Hân trước đây đều được fan đem ra xem không xót một bộ nào. Có phim cô chỉ đóng vai quần chúng đi đi lại lại vài giây, có phim vào vai ác, có phim lại tốt hơn đóng nữ phụ không xuyên suốt. Tính đến thời điểm này Chỉ Hân không hề có vai nữ chính nào khác ngoài Gọi Thanh Xuân, nhưng qua những vai diễn nhỏ lẻ kia một lần nữa lại khẳng định cho khán giả thấy rằng, tài năng diễn xuất của cô là vô cùng phong phú và đa dạng. Không nói đến vai chính mà những vai nhỏ lẻ cô cũng diễn xuất thần. Cư dân mạng, người hâm mộ và cả khán giả khắp cả nước đoạn thời gian này đều sôi nổi bàn tán về Chỉ Hân. Thực ra về việc này phải khen phòng pr của Ánh Sao có cái đầu làm việc rất tốt. Biết nắm bắt thời cơ đưa người đang nổi tiếng càng ngày càng leo lên đỉnh vinh quang.
Mới 9 giờ sáng mà Chỉ Hân đã chạy được 2 show quảng cáo và 1 show chụp ảnh cho thương hiệu đại diện. Kể từ ngày Gọi Thanh Xuân lên sóng thì điện thoại của anh Mao và chị Hà reo liên tục, rất nhiều thương hiệu lớn nhỏ đều muốn ký hợp đồng với bên Chỉ Hân. Chỉ Hân bận đến không có thời gian nghỉ ngơi, anh Mao với chị Hà lại càng bận đến nước cũng không được rảnh mà uống.
Hiếm hoi có nửa tiếng ngồi trên xe bảo mẫu nhắm mắt tĩnh dưỡng, bé Thu với anh Mao cũng thở hộc vì chạy theo cô từ sáng đến giờ.
Chỉ Hân mở mắt, cô hớp một chút cà phê đen, khẽ nói với anh Mao:
- Bây giờ em mới hiểu cảm giác của những ngôi sao tầm cỡ, em mới có chút thôi mà đã muốn chịu không nổi rồi.
Anh Mao cũng hớp chút nước, anh cười theo cô:
- Càng bận rộn càng chạy nhiều show chứng tỏ em càng nổi tiếng.
Cô nhận từ tay bé Thu hai miếng đắp bộng mắt, giọng pha trò:
- Trước kia quá rãnh, có khi em nằm ở nhà 1 tuần không có lấy một phim. Bây giờ thì hay rồi, đi suốt từ sáng sớm đến tối muộn mới mò về. Ngày trước em ước được một lần sống bận rộn như này thôi cũng đủ mãn nguyện.
Bé Thu chen vào:
- Bây giờ chị Hân đã mãn nguyện chưa?
Chỉ Hân lắc đầu:
- Chưa, chưa có giải ảnh hậu chị sẽ không dừng lại.
Anh Mao vỗ vỗ vai cô:
- Nhất định sẽ có, em yên tâm đi. Mà này, mấy kịch bản anh đưa em em đã xem qua chưa, có chọn được bộ nào không?
- Bộ tiên hiệp "Tiểu Hoa Thư" khá tốt, em chọn bộ đó.
Anh Mao cũng ra vẻ đồng ý:
- Anh cũng cảm thấy thế, lần trước em hóa trang tiên nữ rất đẹp, anh nghĩ tiên hiệp là tốt với em nhất trong thời điểm hiện tại. Anh sẽ liên lạc với bên đoàn phim, thương lượng thù lao ổn thỏa sẽ báo cho em.
Chỉ Hân mỉm cười:
- Tất cả là nhờ vào anh, anh Mao.
......
Đoạn thời gian này Chỉ Hân phải nói rất là bận, ngày cô đi sớm đêm cô về rất muộn, thời gian ở bên cạnh Chính Đường đều không có nhiều. Có điều gần đây Nhiếp thị mở rộng thị trường nước ngoài nên Chính Đường cũng rất bận. Nếu so với Chỉ Hân anh cũng không kém cô là bao nhiêu.
Về việc Linh Lan, Chỉ Hân không trực tiếp nói với Chính Đường, cô không hiểu tại sao nhưng cô cảm thấy tin tưởng anh. Cô tin là anh không làm gì đó có lỗi với cô, trước thì không biết nhưng hiện tại cô tin là không có.
Dạo gần đây trên mạng đang lan truyền vài đoạn phỏng vấn của Mục Đồng, thật ra cũng không có gì nếu như Mục Đồng không lấp lửng trong phần trả lời mối quan hệ giữa cô ta và Chỉ Hân. Một bộ phận cư dân mạng đang rộ ra thông tin Chỉ Hân có kim chủ sau lưng siêu mạnh nên mới ra tay đè ép Mục Đồng. Thông tin này có hôm đạt lên đỉnh điểm dư luận nhưng lại dần chìm xuống. Cư dân mạng rất thông minh nên không thể bị vài đoạn phỏng vấn mà đi dìm một người mới nổi tiếng. Nhưng qua chuyện này fan của Mục Đồng và fan của Chỉ Hân đấu khẩu với nhau rất gay gắt, trận chiến vẫn đang căng thẳng không hồi kết.
Trong phòng bếp, Chỉ Hân vừa nấu ăn vừa nói chuyện với anh Mao qua facetime.
- Chỉ Hân em thấy Mục Đồng làm vậy là có mục đích gì?
- Cô ta với em không ưa gì nhau, em biết trước là cô ta sẽ kiểm chuyện với em nhưng không nghĩ là cách này. Thủ đoạn này sơ sài quá, không gây ảnh hưởng gì đến em được
Anh Mao đang xem giấy tờ, anh cũng lên tiếng không vui:
- Mục Đồng là vì cái gì mà nhắm vào em mãi vậy?
Chỉ Hân vừa đảo vài vòng trong nồi canh hầm vừa cười nhạt trả lời:
- Là Nhiếp thị Nhiếp tổng, chắc cô ta nghĩ do em nên cô ta mới bị Chính Đường đá mông ra ngoài. Không phục nên làm càng.
Anh Mao khẽ hừ vài tiếng:
- Ảo tưởng. Không có em thì cô ta cũng không thể nào bước qua cửa hào môn vào làm đệ nhất phu nhân Nhiếp thị được. Đồ không biết lượng sức mình.
Nồi canh trên bếp sôi sùng sục, Chỉ Hân vừa tắt bếp vừa nói lớn:
- Anh Mao anh giúp em để ý đến cô ta một chút có gì mai nói sau, bây giờ em phải đem cơm đến công ty cho Chính Đường rồi.
Anh Mao hét lên trong điện thoại:
- Sao em không đem cơm cho anh, anh vì em đang sứt đầu mẻ trán đây. Em lại rảnh rỗi ung dung làm cơm tình yêu, anh không phục.
Chỉ Hân bật cười:
- Được rồi được rồi, em đem qua cho anh một phần, được chưa?
Anh Mao nghe cô nói đem cơm đến cho anh anh mới chịu im mà tắt máy. Chỉ Hân sau khi phân ra 2 hộp cơm nóng hổi thơm phức liền lên phòng tắm rửa qua một chút thay một chiếc váy êm dịu liền chạy xuống đem cơm đến công ty cho hai người.
Sau khi đem cơm đến công ty giải trí cho anh Mao, nói qua loa vài câu rồi cô cũng lên xe đi đến Nhiếp thị.
Vì không có hẹn trước với Chính Đường nên tiếp tân không cho cô lên trên, buộc lòng Chỉ Hân phải gọi cho Trương Kiệt, anh mới báo với tiếp tân đưa cô lên tầng cao nhất của tòa nhà Nhiếp thị.
Chính Đường đang có việc trong phòng nên Trương Kiệt bảo cô ngồi xuống đợi ở phòng chờ dành cho khách. Bưng vào cho cô một tách trà sữa nóng, Trương Kiệt cười rạng rỡ hỏi cô:
- Chị dâu hôm nay sao lại đến đây?
Chỉ Hân lắc lắc hộp cơm trên tay, cô trả lời:
- Tôi đem cơm lên cho Chính Đường, anh ấy đang bận à?
Trương Kiệt có chút ấp úng:
- À không bận lắm, Nhiếp tổng đang có khách.
Mặc dù thấy Trương Kiệt không được tự nhiên lắm nhưng cô cũng không hỏi sâu vào, có vài chuyện nếu Trương Kiệt muốn nói anh sẽ nói, mà không nói thì sẽ không nói, cô không nên hỏi quá nhiều.
Đợi tầm 5 phút, Trương Kiệt vào thông báo cô có thể vào. Lúc đi ngang qua bàn thư ký cô nghe mấy người đang đứng trước chờ Trương Kiệt đang sầm sì to nhỏ, nghe qua loáng thoáng là nhắc đến cái tên Linh Lan với giọng đầy hâm mộ. Trong lòng Chỉ Hân có chút nghi ngờ người khi nãy vào phòng tìm Chính Đường rất có thể là Linh Lan. Nếu vậy thì.....
Đứng trước cửa phòng CEO Nhiếp thị, Trương Kiệt cười vui vẻ nói:
- Em không có nói là chị đến.
Chỉ Hân mỉm cười:
- Ý anh là muốn tôi tạo bất ngờ cho Chính Đường à?
Trương Kiệt phấn khích:
- Dạo gần đây hai người đều bận mà.
- À anh nhìn thế mà tâm lý thật đấy, tôi đây cũng muốn tạo bất ngờ cho Chính Đường.
Trương Kiệt càng nghe lại càng cười lớn, nhìn Chỉ Hân đeo kính che gần nửa mặt nhưng nụ cười vẫn tỏa ra xinh đẹp lại càng khiến anh hài lòng. Ây, càng nghĩ càng thấy anh đang giống một mẹ chồng lựa chọn con dâu haizzz.
Bên trong nghe giọng trầm trầm truyền đến:
- Vào đi.
Trương Kiệt nghe lệnh liền mở cửa cho Chỉ Hân đi vào, phía bàn thư ký vài người đang bàn tán sôi nổi về cô gái che mặt là Chỉ Hân liền thấy Trương Kiệt liếc mắt là im bật cúi đầu vào làm việc. Đừng thấy Trương Kiệt tính tình vui vẻ mà lầm tưởng, so về độ lãnh khốc nếu Nhiếp Chính Đường xếp thứ nhất thì Trương Kiệt xếp thứ hai không có người dám chen ngang vào.
Vừa bước vào trong cô thấy anh đang ngồi làm việc, gương mặt cực kỳ nghiêm túc cùng giọng nói nghiêm nghị vang lên:
- Trương Kiệt có chuyện gì?
Biết chắc là anh không biết cô đến, Chỉ Hân liền cười nhạt:
- Chính Đường.
Nghe thấy tiếng cô Chính Đường liền ngước mặt lên nhìn, thấy cô đang đi lại gần anh liền đứng bật dậy đi về phía cô. Nắm lấy tay cô anh nhẹ giọng hỏi:
- Sao lại đến đây, được nghỉ thì ở nhà nghỉ ngơi chứ.
Chỉ Hân đi lại bàn, đặt hộp cơm xuống, nhìn sang bên cạnh gần đó cũng đang có hộp cơm màu hồng, nhìn sơ hình như chưa có ai đụng vào. Chỉ Hân nheo nheo mắt, cô vờ cười lên tiếng hỏi:
- Anh đã ăn cơm rồi à?
Nghe tiếng cô hỏi, Chính Đường có chút không vui khi nhìn thấy hộp cơm màu hồng kia. Trương Kiệt một bên vã mồ hôi vội vội vàng vàng chạy đến ôm hộp cơm màu hồng lên, anh cười hề hề:
- Cơm này tôi mua cho Nhiếp tổng, anh ấy vẫn chưa ăn đâu chị dâu.
Chính Đường liền lên tiếng:
- Anh chưa anh thật mà.
Chỉ Hân cười vui vẻ theo, cô biết hộp cơm kia không phải là của Trương Kiệt đem lên. Vì nếu của anh ta thì khi thấy cô cầm hộp cơm anh ta nhất định sẽ nói là đã chuẩn bị cơm cho Chính Đường. Nếu cô đoán không lầm thì hộp cơm màu hồng ngọt ngào này là của người khi nãy trong phòng Chính Đường. Thật sự cô không muốn nghi ngờ chút nào nhưng người kia thật sự là Linh Lan, trên hộp cơm còn có chữ Lan nhỏ phía dưới, loại hộp này là loại đặt làm riêng dành cho một ai đó.
Càng phân tích càng thấy khó chịu, cô thật sự có chút không vui. Nhưng mà chỉ với một hộp cơm cũng không nói được là có cái gì mờ ám, hơn nữa hộp cơm kia vẫn chưa được mở ra dùng. Cô thật sự không muốn hỏi đến Chính Đường, vì có vài chuyện biết càng nhiều thì sẽ càng đau.
Trương Kiệt ôm hộp cơm trên tay liền chạy bay ra ngoài cũng không quên đóng cửa thật kỹ. Ra đến bên ngoài, nhìn hộp cơm trên tay anh thoáng chốc thở dài rầu rĩ. Chưa bao giờ Linh Lan đem cơm đến mà Nhiếp tổng dùng, toàn là để bỏ hoặc là anh thấy phí nên ăn giúp Nhiếp tổng. Thiệt sự thì cơm Linh Lan nấu rất ngon nhưng tiếc là Chính Đường lại không hề thấy hợp khẩu vị. Hơn ai hết anh hiểu rõ Nhiếp tổng vốn không có quan hệ yêu đương nam nữ gì với Linh Lan cả, Nhiếp tổng cho Linh Lan tiền bạc địa vị và cả sự nghiệp chỉ vì gương mặt kia của cô ấy. Nhưng Linh Lan thì lại không hề nghĩ vậy, cô ấy cứ cho rằng đi cùng nhau một đoạn thời gian dài thì nhất định sẽ có tình cảm. Thực ra thì Linh Lan không có sai cái sai của cô ấy là yêu nhầm người không nên yêu. Với Nhiếp tổng cô ấy chỉ có chút quan trọng chứ không bao giờ là đặc biệt quan trọng. Với Chính Đường ngoài Chỉ Hân ra thì mọi cô gái khác đều rất bình thường, kể cả là Linh Lan người có gương mặt đặc biệt kia.
Trong phòng làm việc rộng lớn, Chỉ Hân ngồi trên ghế soopha đang rất cẩn thận mở hộp cơm ra cho Chính Đường đang ngồi kế bên. Cô nấu nấu sườn xào chua ngọt, bí đỏ xào thịt và canh gà hầm nhân sâm. Đặt từng khay thức ăn bày trên bàn đẩy đến trước mặt anh, cô nói:
- Anh ăn đi, chưa ăn cơm chắc đói rồi phải không?
Chính Đường nhìn cô chăm chú không trả lời, lát sau anh kéo cô vào lòng, khẽ nói:
- Sao hôm nay lại đem cơm đến cho anh?
Chỉ Hân cũng ôm lại anh, hít hà mùi thơm nhàn nhạt trên người anh, cô khẽ cười nói nhỏ:
- Em nhớ anh.
Nghe câu trả lời từ miệng cô, tim anh khẽ run lên vài hồi, siết cô thật chặt, giọng anh dịu dàng:
- Nhớ anh có thể gọi cho anh, anh về với em, không cần làm cơm đem đến cho anh đâu. Lâu lâu mới có ngày nghỉ, anh muốn em nghỉ ngơi nhiều hơn.
Chỉ Hân lắc đầu, mũi cô cọ cọ vào cổ anh khiến tâm tình ai đó rục rịch:
- Em rảnh sẽ làm cơm cho anh, cái cảm giác đó giống một người vợ quan tâm đến chồng của mình.
Những lời phát ra từ môi cô lại một lần nữa khiến tâm hồn anh chao đảo, anh muốn cưới cô, muốn cô chính thức làm bà Nhiếp nhưng lại sợ cô cảm thấy gò bó ép buộc. Anh hiểu cô là một diễn viên trẻ lại có nhiều hoài bão, anh không muốn cô còn quá trẻ đã chôn vùi vào hôn nhân, càng không muốn cô vì ép buộc mà làm vợ anh. Nhưng mà những lời này.... cô thật sự muốn cùng anh bước vào lễ đường sao?
Giọng anh có chút run run, anh hỏi:
- Làm vợ anh....được không?
Chỉ Hân im lặng vài giây sau mới nhỏ nhẹ trả lời:
- Được.
Chỉ Hân vốn thật sự không hề yêu thích diễn xuất, cô về nước theo đuổi nghiệp diễn tất cả đều là do muốn thực hiện hoài bão của mẹ mình. Nhưng càng theo đuổi con đường diễn xuất cô càng thấy yêu thích, yêu thích đến mức không dứt ra được. Nhưng yêu thích vẫn có giới hạn của yêu thích, cô muốn có một cuộc sống yên bình nhiều hơn là thị phi bủa vay, công việc bộn bề. Cô đã nghĩ rất nhiều, nếu Chính Đường muốn cô sẽ theo ý của anh bất kỳ lúc nào. Với cô hôn nhân quan trọng hơn rất nhiều.
Chính Đường chưa bao giờ cảm thấy vui như lúc này, anh cứ nghĩ cô sẽ không đồng ý chứ chưa từng nghĩ cô chỉ suy nghĩ vài giây rồi gật đầu. Ôm lấy cô, anh gấp gáp nói:
- Hứa với anh đi.
Chỉ Hân buông anh ra, cô nhìn gương mặt khẩn trương của anh lại bật cười. Đây mà là Nhiếp tổng đại nhân sao??? Không giống chút nào!
- Em hứa mà.
Chính Đường nhìn cô, trên môi anh nở nụ cười hiếm có. Nụ cười xuất phát từ tận đáy lòng của anh không pha một chút tạp niệm hay hình thức thương mại nào.
Nắm lấy tay cô, anh xoa xoa mấy ngón tay thon dài của cô, giọng anh dịu dàng:
- Chỉ cần em hứa anh nhất định sẽ chờ.
Cô nhìn anh, trong lòng dâng lên cỗ hương vị ngọt ngào vui sướng. Cũng như cô, anh biết cô cần gì và muốn gì, trước khi cô thành công anh sẽ không ích kỷ trói cô vào ngưỡng cửa của hôn nhân. Với anh cô vui mới là quan trọng còn kết hôn khi nào cô muốn là sẽ có.
Trên tầng cao nhất của tòa nhà Nhiếp thị có hai người đang hạnh phúc ngập tràn. Dưới đường, trong một chiếc xe hơi sang trọng một thân ảnh xinh đẹp thập phần không vui. Gương mặt nữ nhân trong xe vừa tức giận vừa pha nét u sầu, cũng giống như tất cả cô tự hiểu bản thân mình là ai và có vị trí như thế nào.
.......
"Gọi Thanh Xuân" oanh tạc phòng vé gần 1 tháng mới có dấu hiệu thuyên giảm. Doanh thu thu về tính đến hơn 9 con số không, Chỉ Hân và dàn diễn viên chính cũng thu thêm được một khoảng kha khá ngoài mức caste đã ký trong hợp đồng. Đạo diễn Từ là vậy, ông có cơm sẽ không để anh em của mình thiếu cháo, cũng vì thế mà rất nhiều diễn viên mong muốn được đóng phim của ông.
Kể từ sau hôm gặp nhau ở buổi lễ công chiếu thì cô và Mục Đồng không hề gặp lại nhau lần nào nữa. Mấy hôm trên mạng lan truyền đoạn phỏng vấn của Mục Đồng, bên phía Mục Đồng có gửi mail cho bên Chỉ Hân nhưng anh Mao chỉ xem chứ không trả lời. Chỉ Hân cũng không buồn nghĩ đến cô ta nhưng mà hình như bên phía Mục Đồng không nghĩ vậy.
Vào một chiều mát mẻ, trong lúc Chỉ Hân đang đóng quảng cáo cho một thương hiệu khá nổi tiếng thì trên mạng đang truyền tay nhau đoạn video ghi lại cảnh Chỉ Hân đang đẩy ngã Mục Đồng. Lúc Chỉ Hân biết được đến đoạn video kia thì trên mạng đã dậy sóng thành chủ đề hot tầm cỡ. Trong video không nhìn rõ mặt Chỉ Hân nhưng bé Thu đi sau cô thì nhìn thấy rất rõ, mà đoạn video này chính là cảnh ngày hôm đó trong trung tâm thương mại Mục Đồng vô tình té ngã được Chỉ Hân đỡ lấy. Nhưng do góc quay quá thâm hiểm nên khi nhìn vào liền thấy như Chỉ Hân vừa xô ngã Mục Đồng chứ không phải là cô đang nâng cô ta đứng dậy.
Từ đoạn video này cộng với tin đồn lúc trước nhanh chống tạo nên cơn sốt trên mạng, những ai trước kia không tin thì bây giờ coi như đã tin, ai trước kia không vừa mắt Chỉ Hân thì bây giờ coi như có đủ cớ chửi người không thương tiếc. Đặc biệt là fan của Mục Đồng điên cuồng vào Instagram của Chỉ Hân mắng chửi thậm tệ, một số fan nhẹ dạ của Chỉ Hân cũng bắt đầu rời Fanclub và đi tố cáo lại chính thần tượng của mình. Trên mạng hỗn loạn vì tin tức này, phía sau dường như có ai đó hổ trợ đẩy tin tức đi xa hơn, cả chuyện của Tiểu Quỳnh cũng được moi ra nói một cách sai sự thật. Hình ảnh của Chỉ Hân vô cùng xấu tính đến thời điểm hiện tại.
Trong một bài viết cho rằng Chỉ Hân cậy thế ức hiếp tiền bối, bài viết vô cùng phiến diện trong một group rất đông thành viên. Phía dưới có đến hàng ngàn người vào bình luận.
+ Bé Chanh: Nhìn mặt đã không ưa, thấy giả tạo. May quá không hâm mộ cô này ( icon cười ra nước mắt).
+ Bé Bưởi: Đúng là loại vô ơn trơ trẽn, cút về nơi cô đến đi. ( icon tức giận).
+ Anh Đào: Mục Đồng thật là đáng thương oa oa
+ Cô Táo: Fan cô Hân vào đây mà tẩy trắng cho thần tượng haha.
+ Bé Nho: Mục Đồng quá hiền rồi, Chỉ Hân đồ hồ ly tinh.
+ Bé Dâu: Đồ bạch tuộc ăn bám, Chỉ Hân bạch tuộc da người.
+ Anh Cam: Khoan hãy bình luận chửi người, không có lửa làm sao có khói. Tôi thấy Chỉ Hân chưa chắc đã là người như vậy.
Lướt hàng trăm bình luận chỉ có vài chục bình luận là bênh vực Chỉ Hân, còn lại hầu như đều ra sức mắng chửi. Ngồi trên xe bảo mẫu, Chỉ Hân thoáng bực tức. Bé Thu bên cạnh đưa cho cô ly nước giải nhiệt, giọng bé Thu áy náy:
- Nếu như không thấy rõ mặt em thì chị đã không bị mắng nhiều đến như vậy.
Chỉ Hân mặc dù đang tức giận nhưng khi nghe những lời tự trách mình này của bé Thu, cô thoáng chốc cảm thấy được an ủi. Thở dài một hơi, cô nói:
- Không phải lỗi của em đâu, đừng tự trách mình.
Phía trước anh Mao vừa nghe xong một cuộc điện thoại, chưa kịp thở thì điện thoại lại tiếp tục reo lên. Nổi điên anh mắng:
- Bọn này dai thật.
Chỉ Hân cười nhạt hỏi anh:
- Anh Mao, tính tình xấu lắm sao?
Thấy cô gương mặt đầy lo lắng, anh Mao khẽ trấn an:
- Không đến mức nào, bên phòng pr đang ra sức giải quyết cho em. Em yên tâm đi.
- Trong thương mại Vạn Phất không có camera ghi lại sao anh?
Anh Mao thở dài:
- Anh giải thích với công ty, công ty cũng cho người liên lạc với bên Vạn Phất, bên đó cũng rất hợp tác nhưng xui cho chúng ta là ngay chỗ em và Mục Đồng đứng không có camera ghi lại. Những camera xung quanh đều không nhìn thấy rõ được, vùng em và Mục Đồng đứng được coi là góc chết của camera. Riêng camera trước cửa hàng túi xách đã hỏng từ đêm trước đó nên không có được hình ảnh gì. Mọi thứ bây giờ đều khá bất lợi cho em.
Anh Mao vừa phân tích xong thì cô có điện thoại gọi đến, số điện thoại hiển thị trên màn hình là hai chữ quen thuộc "Chính Đường". Thấy anh gọi, cô ấn máy nghe, bên kia giọng trầm đều có chút lo lắng. Mãi gần 3 phút sau cô mới tắt máy, lúc tắt điện thoại trên mặt cô gần như dịu nhẹ không còn căng thẳng như trước nữa. Trên môi nở nụ cười bí hiểm, cô nói với anh Mao:
- Anh Mao chuyện của Tiểu Quỳnh trước kia anh có thể giúp em dựa vào đó nhờ một nhân vật nổi tiếng tung tin trên mạng tung ra tin em chèn ép cô ta trong đoàn phim giống Mục Đồng được không?
Anh Mao sững sờ:
- Em điên à....à khoan....khi nãy Nhiếp tổng gọi cho em...hay là...
Chỉ Hân mỉm cười:
- Mục Đồng có thể cao tay hơn em nhưng cô ta thua em một điểm, anh biết là gì không?
Anh Mao lắc đầu ngơ ngác.
Chỉ Hân vừa lướt trên màn hình ipad vừa cười khẩy, cô trả lời:
- Cô ta thua em một kim chủ lợi hại như Nhiếp Chính Đường.