Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 494
Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư nheo mày, hành động này của Hiên Tiêu Thiên đã chặn đường lùi của Hiên Hồng Vũ, Hiên Hồng Vũ không về đất phong của mình được nữa. Bởi Hiên Hồng Vũ đã chết, nếu về đất phong có khi còn bị bắt vì tội giả mạo hoàng thân quốc thích, cái tội đó quá lớn.
Hiên Hồng Vũ chán sống thật, buông bỏ người con gái của đời mình, buông bỏ thân phận cao quý của đời mình, sau này không thể giới thiệu tên mình quang minh chính đại được nữa.
Ninh Thư hết tâm trạng mua đồ ăn cho Hiên Hồng Vũ, chỉ mua ít lương thực rồi về.
Ninh Thư gánh lương thực về, vừa vào trong nhà đá đã ngửi thấy mùi thối, Ninh Thư biết ngay là thằng nhỏ lại ị đùn. Hiên Hồng Vũ đứng một góc, người bốc khí đen nhìn thằng bé dính cứt bò khắp nơi, bò đến đâu là trây sản phẩm ra đến đó.
Ninh Thư: ...
Dù không rửa đít cho nó nhưng chí ít xách nó vào trong thùng cũng sẽ không làm nhà cửa tanh bành thế này.
"Mau bắt lấy nó." Hiên Hồng Vũ ra lệnh lạnh lùng với Ninh Thư.
Cái đậu má đây là con trai chú, theo họ Hiên chú đấy.
Đã làm cha thì phải làm tròn trách nhiệm làm cha chứ.
Ninh Thư xách thằng bé vào trong chậu nước, rửa ráy sạch sẽ rồi đặt trên giường đá. Hiên Hồng Vũ lục đồ Ninh Thư mua về và hỏi Ninh Thư: "Đồ ăn ta dặn ngươi mua đâu?"
Giờ này làm gì có tâm trạng ăn nữa, Ninh Thư nói: "Lớn chuyện rồi chủ tử."
Hiên Hồng Vũ hằm hằm Ninh Thư lạnh lùng, Ninh Thư kể chuyện mình nghe thấy cho Hiên Hồng Vũ.
Hiên Hồng Vũ nghe nhưng mặt không biến sắc làm Ninh Thư không biết hắn ta đang nghĩ gì, cô hỏi: "Chúng ta phải làm sao đây chủ tử?"
Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư một cái và không trả lời.
Ninh Thư thấy hắn ta như vậy là bỏ đi nấu cơm. Giờ Hiên Hồng Vũ chẳng có gì thật rồi, chỉ có tử sĩ là cô đây và một thằng con trai thôi.
Ninh Thư đang bón cơm cho Hiên Diệt Tiêu, Hiên Hồng Vũ ra khỏi nhà đá với nét mặt hờ hững, vẫn là phong thái hào hoa phong nhã lạnh lùng nhất thiên hạ đó.
Hiên Hồng Vũ nhắc Ninh Thư dọn cơm cho mình, mỗi một động tác của Hiên Hồng Vũ khi ăn cơm đều tao nhã cao quý. Dù có đang ở nhà đá cũng như đang sống trong cung điện đẹp đẽ.
Ninh Thư hỏi Hiên Hồng Vũ trầm mặc: "Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây chủ tử?"
"Có thể đừng hỏi mãi làm gì được không!" Hiên Hồng Vũ lạnh lùng.
Ninh Thư bĩu môi, nhìn mà xem, chú em cũng đi bán đậu xanh rau má cả rồi.
Đã thế thì Hiên Hồng Vũ sống cuộc sống bình thường luôn đi. Hiên Tiêu Thiên là hoàng đế, cả hai không cùng một giai cấp, Hiên Tiêu Thiên muốn giết Hiên Hồng Vũ dễ như trở bàn tay.
"Chủ tử..."
"Đừng nói chuyện." Hiên Hồng Vũ chặn họng Ninh Thư.
Ninh Thư đành phải khâu miệng không nói gì nữa.
Hôm sau Hiên Hồng Vũ dậy từ sớm nói với Ninh Thư đang hun khói nấu đồ ăn sáng: "Hoá trang cho bản điện hạ, bản điện hạ cần vào thành."
Ninh Thư hỏi: "Chủ tử vào thành làm gì vậy?"
"Ngươi bép xép quá rồi Mười Một." Hiên Hồng Vũ nói lạnh lùng.
Ninh Thư ngậm miệng, hoá trang cho Hiên Hồng Vũ bằng kỹ thuật hoá trang dở tệ của mình.
Hoá trang cho xấu đi nhưng giá trị nhan sắc của Hiên Hồng Vũ cao, khí chất thanh tao nhã nhặn toả ra từ xương tuỷ thật sự rất khó hoá trang.
Hoá trang một hồi cũng xem như tạm được, Ninh Thư không kiềm chế được hỏi Hiên Hồng Vũ: "Chủ tử vào thành thế này rất nguy hiểm, có cần thuộc hạ đi cùng ngài không ạ?"
Ninh Thư phải khiến Hiên Hồng Vũ sống, ít nhất là sống trước khi cô rời khỏi thế giới này. Còn sau khi cô đi Hiên Hồng Vũ sống hay chết cô không lo được.
Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư lạnh lùng: "Bản điện hạ có xông vào cung đâu, có nguy hiểm gì được."
Có là cái chắc ấy. Theo như tinh thần thích đâm đầu vào chỗ chết của Hiên Hồng Vũ, nếu bị Hiên Tiêu Thiên bắt Ninh Thư không nghĩ mình cứu được hắn ta nữa đâu.
Chắc là Hiên Tiêu Thiên sẽ giết Hiên Hồng Vũ trước không để cho Hiên Hồng Vũ bay nhảy nữa.
Ninh Thư thấp tha thấp thỏm, chú em đừng có mà xúc động nhé, Ninh Thư dặn: "Chủ tử nhất định phải cẩn thận nhé."
Hiên Hồng Vũ ừ, nhìn Hiên Diệt Tiêu bò dưới đất nói: "Trông nó hẳn hoi, bản điện hạ về giờ đây."
Sau khi Hiên Hồng Vũ đi Ninh Thư cứ sợ Hiên Hồng Vũ bị làm sao.
Trời trưa cả rồi cuối cùng Hiên Hồng Vũ mới về. Thấy cái tên này bình an trở về mà Ninh Thư thở phào. Thấy Hiên Hồng Vũ cười ra mặt là Ninh Thư bất an, cực kỳ bất an.
"Chủ tử có muốn dọn cơm không?" Ninh Thư hỏi Hiên Hồng Vũ.
Hiên Hồng Vũ phẩy tay, Ninh Thư ngửi thấy người hắn ta có mùi rượu thoang thoảng chắc là đã ăn ngoài.
Ninh Thư nhột nhột hỏi: "Hôm nay chủ tử đi làm gì vậy ạ?"
"Ngươi đang chất vấn bản điện hạ à Mười Một." Hiên Hồng Vũ lạnh mặt.
"Thuộc hạ không dám."
Ninh Thư thấy Hiên Hồng Vũ ấp ủ ý đồ xấu xa nhưng hỏi hắn lại không nói. Ninh Thư lấy cớ vào thành mua đồ ăn cho thằng bé để xem xem rốt cuộc Hiên Hồng Vũ đã làm gì.
Nghe Ninh Thư nói muốn đi mua đồ, Hiên Hồng Vũ sầm mặt quát: "Ngươi đi nhanh đi không thì nó lại ị... khắp nơi." Công tử tao nhã không nói được chữ tục đó.
Ninh Thư vào thành phát hiện canh gác nghiêm ngặt hơn, tường thành còn treo lệnh truy nã Hiên Hồng Vũ, nói rằng Hiên Hồng Vũ là phạm nhân bỏ trốn.
Ninh Thư: ???
Rốt cuộc cái tên Hiên Hồng Vũ này đã làm cái gì để mà Hiên Tiêu Thiên xù lông nhím truy nã hắn.
Ninh Thư đến một quán trà, nơi như quán trà có thể nghe lỏm được chuyện diễn ra ở kinh thành.
Sau đó Ninh Thư nghe được chuyện làm cô phun cả trà. Đó chính là Định Vương chết cách đây không lâu là bị đương kim thánh thượng thiêu sống ở Trường Nhạc Cung. Thiêu trọi cả người đến tiên đế cũng chẳng nhận ra.
Còn vì tại sao thánh thượng phải giết Định Vương thì là vì Định Vương cắm sừng thánh thượng. Hoàng hậu Thượng Quan Tình Nhu và Định Vương có tư tình nên thánh thượng thẹn quá hoá giận thiêu sống Định Vương.
Câu chuyện tình yêu trai gái của hoàng thất truyền khắp đường lớn ngõ nhỏ, Hiên Tiêu Thiên muốn bịt miệng họ nhưng bao nhiêu người như thế làm sao mà bịt được.
Ninh Thư: ...
Dám chắc trăm phần trăm là Hiên Hồng Vũ tung tin này, Hiên Tiêu Thiên làm hắn chết nên hắn cho Hiên Tiêu Thiên gắn cái mác vợ ngoại tình lên đầu.
Chuyện này, chuyện này...
Ninh Thư không biết nói gì nữa, chỉ biết quỳ trước Hiên Hồng Vũ thôi.
Làm thế nào mà làm được cái chuyện địch tổn thất một nghìn còn ta tổn hại tám trăm này vậy, mà Hiên Hồng Vũ còn là người trong cuộc nữa chứ.
Hiên Hồng Vũ định chết mới hả dạ à, đúng là có cái mạng mà cứ không ngừng đâm đầu vào chỗ chết.
Không chỉ phải trả thù Hiên Tiêu Thiên làm hắn chết, còn phải chia rẽ mối quan hệ giữa Hiên Tiêu Thiên và Thượng Quan Tình Nhu, bôi nhọ danh dự Thượng Quan Tình Nhu. Hoàng hậu một nước mà làm chuyện đó vậy hiện giờ của Thượng Quan Tình Nhu khổ lắm nhỉ.
Dù Thượng Quan Tình Nhu có trong sạch đi nữa nhưng dư luận ngoài kia không quan tâm cô ta có trong sạch hay không.
Mà ức nhất cũng vì cô ta trong sạch, nếu cô ta làm thật thôi thì sẵn sàng nhận lỗi, nhưng cô ta không hề làm ấy...
Làm vậy là quay Thượng Quan Tình Nhu trên bếp lò, tóm lại là khiến thể xác và tinh thần người ta quá mệt mỏi.
Cuối cùng đã biết tại sao Hiên Hồng Vũ lại không chạm vào Thượng Quan Tình Nhu rồi.
Ninh Thư nheo mày, hành động này của Hiên Tiêu Thiên đã chặn đường lùi của Hiên Hồng Vũ, Hiên Hồng Vũ không về đất phong của mình được nữa. Bởi Hiên Hồng Vũ đã chết, nếu về đất phong có khi còn bị bắt vì tội giả mạo hoàng thân quốc thích, cái tội đó quá lớn.
Hiên Hồng Vũ chán sống thật, buông bỏ người con gái của đời mình, buông bỏ thân phận cao quý của đời mình, sau này không thể giới thiệu tên mình quang minh chính đại được nữa.
Ninh Thư hết tâm trạng mua đồ ăn cho Hiên Hồng Vũ, chỉ mua ít lương thực rồi về.
Ninh Thư gánh lương thực về, vừa vào trong nhà đá đã ngửi thấy mùi thối, Ninh Thư biết ngay là thằng nhỏ lại ị đùn. Hiên Hồng Vũ đứng một góc, người bốc khí đen nhìn thằng bé dính cứt bò khắp nơi, bò đến đâu là trây sản phẩm ra đến đó.
Ninh Thư: ...
Dù không rửa đít cho nó nhưng chí ít xách nó vào trong thùng cũng sẽ không làm nhà cửa tanh bành thế này.
"Mau bắt lấy nó." Hiên Hồng Vũ ra lệnh lạnh lùng với Ninh Thư.
Cái đậu má đây là con trai chú, theo họ Hiên chú đấy.
Đã làm cha thì phải làm tròn trách nhiệm làm cha chứ.
Ninh Thư xách thằng bé vào trong chậu nước, rửa ráy sạch sẽ rồi đặt trên giường đá. Hiên Hồng Vũ lục đồ Ninh Thư mua về và hỏi Ninh Thư: "Đồ ăn ta dặn ngươi mua đâu?"
Giờ này làm gì có tâm trạng ăn nữa, Ninh Thư nói: "Lớn chuyện rồi chủ tử."
Hiên Hồng Vũ hằm hằm Ninh Thư lạnh lùng, Ninh Thư kể chuyện mình nghe thấy cho Hiên Hồng Vũ.
Hiên Hồng Vũ nghe nhưng mặt không biến sắc làm Ninh Thư không biết hắn ta đang nghĩ gì, cô hỏi: "Chúng ta phải làm sao đây chủ tử?"
Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư một cái và không trả lời.
Ninh Thư thấy hắn ta như vậy là bỏ đi nấu cơm. Giờ Hiên Hồng Vũ chẳng có gì thật rồi, chỉ có tử sĩ là cô đây và một thằng con trai thôi.
Ninh Thư đang bón cơm cho Hiên Diệt Tiêu, Hiên Hồng Vũ ra khỏi nhà đá với nét mặt hờ hững, vẫn là phong thái hào hoa phong nhã lạnh lùng nhất thiên hạ đó.
Hiên Hồng Vũ nhắc Ninh Thư dọn cơm cho mình, mỗi một động tác của Hiên Hồng Vũ khi ăn cơm đều tao nhã cao quý. Dù có đang ở nhà đá cũng như đang sống trong cung điện đẹp đẽ.
Ninh Thư hỏi Hiên Hồng Vũ trầm mặc: "Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây chủ tử?"
"Có thể đừng hỏi mãi làm gì được không!" Hiên Hồng Vũ lạnh lùng.
Ninh Thư bĩu môi, nhìn mà xem, chú em cũng đi bán đậu xanh rau má cả rồi.
Đã thế thì Hiên Hồng Vũ sống cuộc sống bình thường luôn đi. Hiên Tiêu Thiên là hoàng đế, cả hai không cùng một giai cấp, Hiên Tiêu Thiên muốn giết Hiên Hồng Vũ dễ như trở bàn tay.
"Chủ tử..."
"Đừng nói chuyện." Hiên Hồng Vũ chặn họng Ninh Thư.
Ninh Thư đành phải khâu miệng không nói gì nữa.
Hôm sau Hiên Hồng Vũ dậy từ sớm nói với Ninh Thư đang hun khói nấu đồ ăn sáng: "Hoá trang cho bản điện hạ, bản điện hạ cần vào thành."
Ninh Thư hỏi: "Chủ tử vào thành làm gì vậy?"
"Ngươi bép xép quá rồi Mười Một." Hiên Hồng Vũ nói lạnh lùng.
Ninh Thư ngậm miệng, hoá trang cho Hiên Hồng Vũ bằng kỹ thuật hoá trang dở tệ của mình.
Hoá trang cho xấu đi nhưng giá trị nhan sắc của Hiên Hồng Vũ cao, khí chất thanh tao nhã nhặn toả ra từ xương tuỷ thật sự rất khó hoá trang.
Hoá trang một hồi cũng xem như tạm được, Ninh Thư không kiềm chế được hỏi Hiên Hồng Vũ: "Chủ tử vào thành thế này rất nguy hiểm, có cần thuộc hạ đi cùng ngài không ạ?"
Ninh Thư phải khiến Hiên Hồng Vũ sống, ít nhất là sống trước khi cô rời khỏi thế giới này. Còn sau khi cô đi Hiên Hồng Vũ sống hay chết cô không lo được.
Hiên Hồng Vũ nhìn Ninh Thư lạnh lùng: "Bản điện hạ có xông vào cung đâu, có nguy hiểm gì được."
Có là cái chắc ấy. Theo như tinh thần thích đâm đầu vào chỗ chết của Hiên Hồng Vũ, nếu bị Hiên Tiêu Thiên bắt Ninh Thư không nghĩ mình cứu được hắn ta nữa đâu.
Chắc là Hiên Tiêu Thiên sẽ giết Hiên Hồng Vũ trước không để cho Hiên Hồng Vũ bay nhảy nữa.
Ninh Thư thấp tha thấp thỏm, chú em đừng có mà xúc động nhé, Ninh Thư dặn: "Chủ tử nhất định phải cẩn thận nhé."
Hiên Hồng Vũ ừ, nhìn Hiên Diệt Tiêu bò dưới đất nói: "Trông nó hẳn hoi, bản điện hạ về giờ đây."
Sau khi Hiên Hồng Vũ đi Ninh Thư cứ sợ Hiên Hồng Vũ bị làm sao.
Trời trưa cả rồi cuối cùng Hiên Hồng Vũ mới về. Thấy cái tên này bình an trở về mà Ninh Thư thở phào. Thấy Hiên Hồng Vũ cười ra mặt là Ninh Thư bất an, cực kỳ bất an.
"Chủ tử có muốn dọn cơm không?" Ninh Thư hỏi Hiên Hồng Vũ.
Hiên Hồng Vũ phẩy tay, Ninh Thư ngửi thấy người hắn ta có mùi rượu thoang thoảng chắc là đã ăn ngoài.
Ninh Thư nhột nhột hỏi: "Hôm nay chủ tử đi làm gì vậy ạ?"
"Ngươi đang chất vấn bản điện hạ à Mười Một." Hiên Hồng Vũ lạnh mặt.
"Thuộc hạ không dám."
Ninh Thư thấy Hiên Hồng Vũ ấp ủ ý đồ xấu xa nhưng hỏi hắn lại không nói. Ninh Thư lấy cớ vào thành mua đồ ăn cho thằng bé để xem xem rốt cuộc Hiên Hồng Vũ đã làm gì.
Nghe Ninh Thư nói muốn đi mua đồ, Hiên Hồng Vũ sầm mặt quát: "Ngươi đi nhanh đi không thì nó lại ị... khắp nơi." Công tử tao nhã không nói được chữ tục đó.
Ninh Thư vào thành phát hiện canh gác nghiêm ngặt hơn, tường thành còn treo lệnh truy nã Hiên Hồng Vũ, nói rằng Hiên Hồng Vũ là phạm nhân bỏ trốn.
Ninh Thư: ???
Rốt cuộc cái tên Hiên Hồng Vũ này đã làm cái gì để mà Hiên Tiêu Thiên xù lông nhím truy nã hắn.
Ninh Thư đến một quán trà, nơi như quán trà có thể nghe lỏm được chuyện diễn ra ở kinh thành.
Sau đó Ninh Thư nghe được chuyện làm cô phun cả trà. Đó chính là Định Vương chết cách đây không lâu là bị đương kim thánh thượng thiêu sống ở Trường Nhạc Cung. Thiêu trọi cả người đến tiên đế cũng chẳng nhận ra.
Còn vì tại sao thánh thượng phải giết Định Vương thì là vì Định Vương cắm sừng thánh thượng. Hoàng hậu Thượng Quan Tình Nhu và Định Vương có tư tình nên thánh thượng thẹn quá hoá giận thiêu sống Định Vương.
Câu chuyện tình yêu trai gái của hoàng thất truyền khắp đường lớn ngõ nhỏ, Hiên Tiêu Thiên muốn bịt miệng họ nhưng bao nhiêu người như thế làm sao mà bịt được.
Ninh Thư: ...
Dám chắc trăm phần trăm là Hiên Hồng Vũ tung tin này, Hiên Tiêu Thiên làm hắn chết nên hắn cho Hiên Tiêu Thiên gắn cái mác vợ ngoại tình lên đầu.
Chuyện này, chuyện này...
Ninh Thư không biết nói gì nữa, chỉ biết quỳ trước Hiên Hồng Vũ thôi.
Làm thế nào mà làm được cái chuyện địch tổn thất một nghìn còn ta tổn hại tám trăm này vậy, mà Hiên Hồng Vũ còn là người trong cuộc nữa chứ.
Hiên Hồng Vũ định chết mới hả dạ à, đúng là có cái mạng mà cứ không ngừng đâm đầu vào chỗ chết.
Không chỉ phải trả thù Hiên Tiêu Thiên làm hắn chết, còn phải chia rẽ mối quan hệ giữa Hiên Tiêu Thiên và Thượng Quan Tình Nhu, bôi nhọ danh dự Thượng Quan Tình Nhu. Hoàng hậu một nước mà làm chuyện đó vậy hiện giờ của Thượng Quan Tình Nhu khổ lắm nhỉ.
Dù Thượng Quan Tình Nhu có trong sạch đi nữa nhưng dư luận ngoài kia không quan tâm cô ta có trong sạch hay không.
Mà ức nhất cũng vì cô ta trong sạch, nếu cô ta làm thật thôi thì sẵn sàng nhận lỗi, nhưng cô ta không hề làm ấy...
Làm vậy là quay Thượng Quan Tình Nhu trên bếp lò, tóm lại là khiến thể xác và tinh thần người ta quá mệt mỏi.
Cuối cùng đã biết tại sao Hiên Hồng Vũ lại không chạm vào Thượng Quan Tình Nhu rồi.