Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 61
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cho tới nay, hình ảnh của Lương Chân trong giới underground tương đối sạch sẽ, một phần vì khi battle Lương Chân không bao giờ dùng từ ngữ thô tục đụng chạm đến cha mẹ của đối thủ. Lý do còn lại là vì trên người Lương Chân không có hình xăm.
Việc này khiến cho tâm trạng Thiệu Minh Âm tương đối phức tạp. Anh và Lương Chân đã ở bên nhau rất lâu, đã gặp qua mấy chục rapper, ai nấy trên cánh tay hoặc trước ngực hay phía sau lưng đều có chút hoa văn, nhưng Lương Chân thì ngược lại. Kể cả khi cậu khỏa thân, ngoại trừ đôi khi Thiệu Minh Âm để lại vài vết cào trên lưng cậu, những chỗ khác đều thực sự sạch sẽ.
Nhưng thật ra Lương Chân đã có một hình xăm trên eo từ rất lâu về trước. Khi cậu mười ba, mười bốn tuổi, đang trong giai đoạn phản nghịch nhất, cậu đã tìm đến một cửa hàng để xăm hình lên eo mình. Cậu vốn nghĩ rằng xăm chỗ đó sẽ không bị phát hiện. Kết quả là, Lương Sùng Vĩ thấy cậu mặc áo rộng thùng thình liên tiếp mấy ngày, đột nhiên hắn sinh ra cảnh giác, kéo áo lên nhìn thấy hình xăm kia, không nói hai lời đưa cậu đi tẩy sạch.
"Dù thế nào hổ dữ cũng không ăn thịt con. Nhưng cha em thì ngược lại, đưa em đi tẩy năm lần. Lúc xăm lên người còn không thấy đau như vậy." Lương Chân vuốt vùng da đã sớm không còn để lại dấu vết. Cậu cau mày, giống như đang nhớ lại cảnh tượng mười năm trước.
"Rất bình thường nhé. Nếu tôi là cha em, trước hết tôi sẽ đánh em một trận rồi trói lại mang đi tẩy." Thiệu Minh Âm lựa chọn đứng về phía Lương Sùng Vỹ, "Mười bốn tuổi đã xăm hình, nên đánh."
Lương Chân: "..."
"Thật ra về sau em ngẫm lại, cũng hiểu được lúc đó mình kích động. Nếu cha em không phát hiện ra, chắc chắn em cũng tự đi tẩy". Không biết có phải do vừa vớt vát được chút mặt mũi hay không, Lương Chân cũng nghĩ rằng hình xăm lúc đó quá non nớt. Thiệu Minh Âm liền cảm thấy hứng thú, hỏi Lương Chân rốt cuộc đã xăm hình gì.
Lương Chân không hề nghĩ ngợi: "Em xăm tên anh."
Đương nhiên Thiệu Minh Âm không ăn cục đường này: "Lúc ấy em còn chưa gặp tôi, em lại nói linh tinh."
"Ai bảo thế, em thật sự đã gặp anh," Lương Chân hăng hái, khẳng định chắc nịch, "Bây giờ em đang nghĩ đến chúng ta hồi bảy tuổi ở Thiên An Môn, em hoài nghi người chụp ảnh cho em chính là người từng chụp cho anh, nếu không thì sao động tác của chúng ta giống nhau đến vậy." Lương Chân rụt cằm, "Cằm cũng co lại giống nhau."
Mặc dù biết 90% Lương Chân nói vớ nói vẩn, nhưng Thiệu Minh Âm chỉ nhìn cậu và không phản bác.
"Em xăm hình rồng bay phượng múa phải không hả," Thiệu Minh Âm hỏi, "Thế nên mới một mực không dám nói ra."
"Đồng chí Thiệu Minh Âm, trong mắt anh thẩm mỹ của em là kiểu vậy à?" Lương Chân nói, "Em có giống người đeo xích vàng xích bạc, lẫn vào đám người giang hồ không hả..."
"Vậy rốt cuộc em xăm hình gì?"
"Em xăm một hình có năng lượng tích cực nhé!" Lương Chân ngó nhìn anh, sau đó lại quay mặt đi, "Em xăm đầu cá chép."
Thiệu Minh Âm nín cười, sờ đến nơi trước đây vốn là hình xăm đầu cá chép, anh gật gật đầu: "Tẩy đi thật đáng tiếc."
Hình xăm được coi là một phần của văn hóa rap. Mấy năm nay Lương Chân cũng muốn thử xăm, nhưng cậu không thích những kiểu xăm hoa lá cành trên tay. Hình Lương Chân muốn xăm là tên nhãn hiệu của cậu, LZC. Ba chữ ấy cũng là viết tắt của tên bài hát đầu tiên của cậu, ý nghĩa khá lớn. Vì thế cậu đã nhờ một người bạn thiết kế. Thiệu Minh Âm không có ý kiến gì về hình xăm. Nhưng đang uống nước, thấy Lương Chân khoa chân múa tay muốn xăm lên cổ, Thiệu Minh Âm suýt chút nữa phun cả nước.
"Vì sao em nhất định phải xăm lên cổ?"
"Rất bình thường mà," Lương Chân không cảm thấy có gì sai, "Có người còn xăm lên mặt. Hơn nữa, em cảm thấy cổ là nơi tất cả mọi người đều nhìn thấy được." Lương Chân không tìm được từ nào hình dung chính xác, "Rất quang minh chính đại!"
Hiển nhiên Thiệu Minh Âm không đồng ý với lý do "quang minh chính đại", anh nói: "Bạn nhỏ, chúng ta cần nhìn vào thực tế. Em nghĩ xem, nhỡ đâu sau này em muốn tham gia chương trình gì hoặc là đi nhận thưởng, máy quay quay đến em. Quét đến hình xăm trên cổ, hoặc là hình xăm quá lớn, người ta sẽ trực tiếp chiếu cả khuôn mặt em lên màn hình. Vậy rất bất tiện."
"Không sao. Nếu thật sự biểu diễn trên truyền hình, em có thể che nó đi. Bằng không anh thử nghĩ đến mấy tiết mục của các rapper xem, mùa hè nóng nực như thế mà họ đội mũ mặc áo dài tay để làm gì, chính là để che hình xăm."
Thiệu Minh Âm cau mày, vẫn không hy vọng Lương Chân sẽ xăm ở bộ phận dễ nhìn thấy như vậy. Lương Chân tìm được một chiếc bút gel màu đen, cậu chếch xương quai xanh lên để Thiệu Minh Âm thử viết ba chữ LZC lên xem có ổn không. Nếu nhìn không ưng, cậu khẳng định sẽ không khư khư cố chấp nữa. Thiệu Minh Âm viết lên bằng cảm giác, dĩ nhiên nét vẽ rất thô kệch. Khi anh di đi di lại, Lương Chân ngứa đến nỗi rụt cổ. Sau khi viết xong, Lương Chân cũng không thể nhìn thấy cụ thể trông nó thế nào. Cậu đang muốn tìm gương xem, thì Thiệu Minh Âm liền vẽ thêm vài nét trên cổ cậu.
"Anh vẽ gì lên thế," Lương Chân mở camera trước của điện thoại. Trong màn hình, ba chữ kia được Thiệu Minh Âm vẽ rất cẩn thận, cũng rất nghệ thuật. Nét vẽ vô cùng tương phản với hình ảnh con cá tươi sáng được phác họa đơn giản bên cạnh. Lương Chân nhìn những nét vẽ nguệch ngoạc trên cổ mình qua màn hình điện thoại, hỏi bạn nhỏ Thiệu Minh Âm, con cá này là giống gì.
"Cá chép á," Thiệu Minh Âm cười, vẫn vẽ hăng say, anh còn muốn thêm vài nét nữa. Anh cực kỳ nhanh chóng vẽ vảy cá, sau đó vẽ thêm mấy vòng tròn trên miệng cá. Lương Chân liền ấn nút màu đỏ trên màn hình và chụp một bức ảnh. Sau đó, bức ảnh ấy được đăng lên weibo, phía trên có ba chữ LZC nguệch ngoạc, còn có tay một người đang cầm bút vẽ miệng cá nhả ra bong bóng. Hiển nhiên ai cũng nhìn ra đó không phải tay Lương Chân. Fan cp đương nhiên đều biết người mà có thể không kiêng nể gì vẽ lên cổ Lương Chân chỉ có thể là người yêu của cậu. Từng người nhao nhao chia sẻ lại bức ảnh đó, đồng thời kèm theo một thông điệp vô cùng phù hợp ——
Đăng lại "Lương Chân" trong năm mới, bạn cũng sẽ thu hoạch được tình yêu tuyệt mỹ.
Về sau Lương Chân rốt cuộc không xăm hình lên cổ. Trái lại, trên ngón áp út của cậu có một hình vẽ nho nhỏ giống như hình nốt nhạc. Rất ít người biết ẩn ý đằng sau nó. Cũng là ba chữ cái, thế nhưng không phải LZC.
Mà là **Y.
- --------TOÀN VĂN HOÀN---------
Ai đoán được Lương Chân xăm gì không nào
[BONUS]: Vài hình ảnh tôi lượm lặt trên weibo
Biểu tượng nhãn hiệu của Lương Chân
Ảnh bộ truyện được xuất bản
- ---------------
Sau 7 tháng, cuối cùng tôi cũng hoàn thành bộ truyện đầu tiên rồi. Thật sự không nỡ đăng chương cuối, không nỡ tạm biệt cún Lương và anh Thiệu TTTT Lần đầu tiên thử sức edit truyện còn bỡ ngỡ, có nhiều lỗi quá nhưng tôi chưa có thời gian để beta lại từ đầu. Chân thành cám ơn hai bạn @Ootopuss và @neitx3 đã nhắc tôi những lỗi sai Tôi cũng cám ơn tất cả các bạn đã đọc và ủng hộ bộ truyện này. Có thể bạn không biết nhưng những comment của các bạn đã giúp tôi quật lại bệnh lười và cố gắng hoàn thành sớm nhất có thể Muốn lặp đi lặp lại rằng CÁM ƠN CÁC BẠN NHIỀU!!!!
Btw lại đến góc nhờ vả =))) Mặc dù sắp tới vì lý do công việc nên không có nhiều thời gian nhưng tôi vẫn ngứa tay muốn edit tiếp. Mà dạo này lượn lờ mãi nhưng chưa thấy ưng bộ nào =(( Gu của tôi là NIÊN HẠ, GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH, SONG HƯỚNG THẦM MẾN, HỖ SỦNG, cổ trang hay hiện đại đều okela Ai biết có thể recommend giúp tôi vài bộ nhé. Love y"all ♡
_Thích Ăn Dưa Hấu_
Cho tới nay, hình ảnh của Lương Chân trong giới underground tương đối sạch sẽ, một phần vì khi battle Lương Chân không bao giờ dùng từ ngữ thô tục đụng chạm đến cha mẹ của đối thủ. Lý do còn lại là vì trên người Lương Chân không có hình xăm.
Việc này khiến cho tâm trạng Thiệu Minh Âm tương đối phức tạp. Anh và Lương Chân đã ở bên nhau rất lâu, đã gặp qua mấy chục rapper, ai nấy trên cánh tay hoặc trước ngực hay phía sau lưng đều có chút hoa văn, nhưng Lương Chân thì ngược lại. Kể cả khi cậu khỏa thân, ngoại trừ đôi khi Thiệu Minh Âm để lại vài vết cào trên lưng cậu, những chỗ khác đều thực sự sạch sẽ.
Nhưng thật ra Lương Chân đã có một hình xăm trên eo từ rất lâu về trước. Khi cậu mười ba, mười bốn tuổi, đang trong giai đoạn phản nghịch nhất, cậu đã tìm đến một cửa hàng để xăm hình lên eo mình. Cậu vốn nghĩ rằng xăm chỗ đó sẽ không bị phát hiện. Kết quả là, Lương Sùng Vĩ thấy cậu mặc áo rộng thùng thình liên tiếp mấy ngày, đột nhiên hắn sinh ra cảnh giác, kéo áo lên nhìn thấy hình xăm kia, không nói hai lời đưa cậu đi tẩy sạch.
"Dù thế nào hổ dữ cũng không ăn thịt con. Nhưng cha em thì ngược lại, đưa em đi tẩy năm lần. Lúc xăm lên người còn không thấy đau như vậy." Lương Chân vuốt vùng da đã sớm không còn để lại dấu vết. Cậu cau mày, giống như đang nhớ lại cảnh tượng mười năm trước.
"Rất bình thường nhé. Nếu tôi là cha em, trước hết tôi sẽ đánh em một trận rồi trói lại mang đi tẩy." Thiệu Minh Âm lựa chọn đứng về phía Lương Sùng Vỹ, "Mười bốn tuổi đã xăm hình, nên đánh."
Lương Chân: "..."
"Thật ra về sau em ngẫm lại, cũng hiểu được lúc đó mình kích động. Nếu cha em không phát hiện ra, chắc chắn em cũng tự đi tẩy". Không biết có phải do vừa vớt vát được chút mặt mũi hay không, Lương Chân cũng nghĩ rằng hình xăm lúc đó quá non nớt. Thiệu Minh Âm liền cảm thấy hứng thú, hỏi Lương Chân rốt cuộc đã xăm hình gì.
Lương Chân không hề nghĩ ngợi: "Em xăm tên anh."
Đương nhiên Thiệu Minh Âm không ăn cục đường này: "Lúc ấy em còn chưa gặp tôi, em lại nói linh tinh."
"Ai bảo thế, em thật sự đã gặp anh," Lương Chân hăng hái, khẳng định chắc nịch, "Bây giờ em đang nghĩ đến chúng ta hồi bảy tuổi ở Thiên An Môn, em hoài nghi người chụp ảnh cho em chính là người từng chụp cho anh, nếu không thì sao động tác của chúng ta giống nhau đến vậy." Lương Chân rụt cằm, "Cằm cũng co lại giống nhau."
Mặc dù biết 90% Lương Chân nói vớ nói vẩn, nhưng Thiệu Minh Âm chỉ nhìn cậu và không phản bác.
"Em xăm hình rồng bay phượng múa phải không hả," Thiệu Minh Âm hỏi, "Thế nên mới một mực không dám nói ra."
"Đồng chí Thiệu Minh Âm, trong mắt anh thẩm mỹ của em là kiểu vậy à?" Lương Chân nói, "Em có giống người đeo xích vàng xích bạc, lẫn vào đám người giang hồ không hả..."
"Vậy rốt cuộc em xăm hình gì?"
"Em xăm một hình có năng lượng tích cực nhé!" Lương Chân ngó nhìn anh, sau đó lại quay mặt đi, "Em xăm đầu cá chép."
Thiệu Minh Âm nín cười, sờ đến nơi trước đây vốn là hình xăm đầu cá chép, anh gật gật đầu: "Tẩy đi thật đáng tiếc."
Hình xăm được coi là một phần của văn hóa rap. Mấy năm nay Lương Chân cũng muốn thử xăm, nhưng cậu không thích những kiểu xăm hoa lá cành trên tay. Hình Lương Chân muốn xăm là tên nhãn hiệu của cậu, LZC. Ba chữ ấy cũng là viết tắt của tên bài hát đầu tiên của cậu, ý nghĩa khá lớn. Vì thế cậu đã nhờ một người bạn thiết kế. Thiệu Minh Âm không có ý kiến gì về hình xăm. Nhưng đang uống nước, thấy Lương Chân khoa chân múa tay muốn xăm lên cổ, Thiệu Minh Âm suýt chút nữa phun cả nước.
"Vì sao em nhất định phải xăm lên cổ?"
"Rất bình thường mà," Lương Chân không cảm thấy có gì sai, "Có người còn xăm lên mặt. Hơn nữa, em cảm thấy cổ là nơi tất cả mọi người đều nhìn thấy được." Lương Chân không tìm được từ nào hình dung chính xác, "Rất quang minh chính đại!"
Hiển nhiên Thiệu Minh Âm không đồng ý với lý do "quang minh chính đại", anh nói: "Bạn nhỏ, chúng ta cần nhìn vào thực tế. Em nghĩ xem, nhỡ đâu sau này em muốn tham gia chương trình gì hoặc là đi nhận thưởng, máy quay quay đến em. Quét đến hình xăm trên cổ, hoặc là hình xăm quá lớn, người ta sẽ trực tiếp chiếu cả khuôn mặt em lên màn hình. Vậy rất bất tiện."
"Không sao. Nếu thật sự biểu diễn trên truyền hình, em có thể che nó đi. Bằng không anh thử nghĩ đến mấy tiết mục của các rapper xem, mùa hè nóng nực như thế mà họ đội mũ mặc áo dài tay để làm gì, chính là để che hình xăm."
Thiệu Minh Âm cau mày, vẫn không hy vọng Lương Chân sẽ xăm ở bộ phận dễ nhìn thấy như vậy. Lương Chân tìm được một chiếc bút gel màu đen, cậu chếch xương quai xanh lên để Thiệu Minh Âm thử viết ba chữ LZC lên xem có ổn không. Nếu nhìn không ưng, cậu khẳng định sẽ không khư khư cố chấp nữa. Thiệu Minh Âm viết lên bằng cảm giác, dĩ nhiên nét vẽ rất thô kệch. Khi anh di đi di lại, Lương Chân ngứa đến nỗi rụt cổ. Sau khi viết xong, Lương Chân cũng không thể nhìn thấy cụ thể trông nó thế nào. Cậu đang muốn tìm gương xem, thì Thiệu Minh Âm liền vẽ thêm vài nét trên cổ cậu.
"Anh vẽ gì lên thế," Lương Chân mở camera trước của điện thoại. Trong màn hình, ba chữ kia được Thiệu Minh Âm vẽ rất cẩn thận, cũng rất nghệ thuật. Nét vẽ vô cùng tương phản với hình ảnh con cá tươi sáng được phác họa đơn giản bên cạnh. Lương Chân nhìn những nét vẽ nguệch ngoạc trên cổ mình qua màn hình điện thoại, hỏi bạn nhỏ Thiệu Minh Âm, con cá này là giống gì.
"Cá chép á," Thiệu Minh Âm cười, vẫn vẽ hăng say, anh còn muốn thêm vài nét nữa. Anh cực kỳ nhanh chóng vẽ vảy cá, sau đó vẽ thêm mấy vòng tròn trên miệng cá. Lương Chân liền ấn nút màu đỏ trên màn hình và chụp một bức ảnh. Sau đó, bức ảnh ấy được đăng lên weibo, phía trên có ba chữ LZC nguệch ngoạc, còn có tay một người đang cầm bút vẽ miệng cá nhả ra bong bóng. Hiển nhiên ai cũng nhìn ra đó không phải tay Lương Chân. Fan cp đương nhiên đều biết người mà có thể không kiêng nể gì vẽ lên cổ Lương Chân chỉ có thể là người yêu của cậu. Từng người nhao nhao chia sẻ lại bức ảnh đó, đồng thời kèm theo một thông điệp vô cùng phù hợp ——
Đăng lại "Lương Chân" trong năm mới, bạn cũng sẽ thu hoạch được tình yêu tuyệt mỹ.
Về sau Lương Chân rốt cuộc không xăm hình lên cổ. Trái lại, trên ngón áp út của cậu có một hình vẽ nho nhỏ giống như hình nốt nhạc. Rất ít người biết ẩn ý đằng sau nó. Cũng là ba chữ cái, thế nhưng không phải LZC.
Mà là **Y.
- --------TOÀN VĂN HOÀN---------
Ai đoán được Lương Chân xăm gì không nào
[BONUS]: Vài hình ảnh tôi lượm lặt trên weibo
Biểu tượng nhãn hiệu của Lương Chân
Ảnh bộ truyện được xuất bản
- ---------------
Sau 7 tháng, cuối cùng tôi cũng hoàn thành bộ truyện đầu tiên rồi. Thật sự không nỡ đăng chương cuối, không nỡ tạm biệt cún Lương và anh Thiệu TTTT Lần đầu tiên thử sức edit truyện còn bỡ ngỡ, có nhiều lỗi quá nhưng tôi chưa có thời gian để beta lại từ đầu. Chân thành cám ơn hai bạn @Ootopuss và @neitx3 đã nhắc tôi những lỗi sai
Btw lại đến góc nhờ vả =))) Mặc dù sắp tới vì lý do công việc nên không có nhiều thời gian nhưng tôi vẫn ngứa tay muốn edit tiếp. Mà dạo này lượn lờ mãi nhưng chưa thấy ưng bộ nào =(( Gu của tôi là NIÊN HẠ, GƯƠNG VỠ LẠI LÀNH, SONG HƯỚNG THẦM MẾN, HỖ SỦNG, cổ trang hay hiện đại đều okela
_Thích Ăn Dưa Hấu_