Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Em Mong Thế Giới Này Dịu Dàng Với Anh - Chương 39
Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên Vietwriter.vn
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 39: Đứa nhỏ này, còn biết lâu rồi hả
Mắt không tháy tim không đau, anh dứt khoát cắt đứt liên lạc với Kha Nguyệt, lâu đến mức cô suýt quên mát đi sự tồn tại của anh
Lần này trở về, Lục Niên chứng kiến một Kha Nguyệt hoàn toàn khác biệt
Không còn là cô nhóc béo ngày nào nữa, giờ đã lột xác thành một thiếu nữ xinh đẹp, đôi mắt chát chứa nhiều tâm sự
ơ sân bay s,
Lục Niên liên bức vào sảnh liên nhận ra Kha Nguyệt đang đứng bấm điện thoại
Anh lên tiểng chào hỏi :“Béo, nhận ra anh Lục của em không?”
Nghe được ngữ khí quen thuộc mang chút xa lạ, Kha Nguyệt quay đâu lại, cô vui vẻ nhưng cũng có chút bát mãn :“Lục ba tuổi, anh nói ai là béo hả?”
Nghe được xưng hô ‘Lục ba tuổi’ của Kha Nguyệt sắc mặt Lục Niên đông cứng
Thấy báo hiệu của việc anh sắp tức giận Kha Nguyệt lại đuỢc đà :“Sao hả, sao hả, Lục ba tuổi anh nói gì đi chứ.”
Mẹ Kha bước đến, bà ngạc nhiên vì thấy con gái của mình lâu lắm rồi mới cười vui vẻ như vậy : ‘‘Nguyệt Nguyệt, con lại trêu chọc Tiểu Lục hả?”
Lục Niên nghe được giọng mẹ Kha liền thu hồi vẻ mặt đông cứng :“Chào dì, lâu lắm rồi không gặp dì.”
Mẹ Kha cười cười giả bộ giận dỗi :“Đứa nhỏ này, còn biết lâu rồi hả, vậy mà về nước cũng không tới thăm ta.”
Lục Niên liền bối rối
Hai mẹ con nhà Kha thay phiên nhau trêu chọc Lục Niên đến lúc anh không chịu được nữa mới ngừng lại, quản gia bên cạnh thấy cậu Lục liên tục bị trêu đùa đến khổng nhìn được nữa liên quay ra ngắm trời ngắm đất
Nói chuyện rôm rả được một lúc, gần đến giờ máy bay cất cánh thì Kha Nguyệt liền chạy vào nhà wc
Mẹ Kha và Lục Niên nhìn nhau ngầm hiểu ý, tránh đường để Kha Nguyệt đi
Đây sẽ là cơ hội cuối cùng cô dành cho bản thân
Nhìn điện thoại, ấn vào phím một, số của cố Minh Triệt
Phải gọi đến tận năm lần, anh mới miễn cưỡng nghe điện thoại
Cô hỏi anh :“CÔ Minh Triệt, anh thật sự muốn em cút sao?”
Anh nói rằng,“Cút.”
Vì vậy, kể từ khoảng khắc áy cô dứt khoát cút thật xa.
Giá như Cô Minh Triệt ý thức được sai lầm của mình sớm hơn thì tốt, sau này không biết chỉ vì cuộc điện thoại này mà anh đã hối hận cả đời…
Nhưng trên đời này, làm gì có giá như?
Nếu có một ngày, bạn không tìm được tôi nữa thì trăm ngàn lần cũng đừng buôn,
không phải tôi không thương bạn,
cũng không phải bạn bỏ lỡ tôi,
mà là cuối cùng tôi cũng đủ can đảm để rời xa, nhưng xin bạn hãy nhớ kỹ,
trước đó tôi đã thật sự ngu ngốc chờ đợi!
Khoảnh khâc cố Minh Triệt dứt khoát dập máy, trái tim của Kha Nguyệt cũng chêt lặng từ đó và biên mât cùng chiêcVali.
Có đôi khi trào phúng trong cuộc đời là bạn cho rằng cái hoàn cảnh này đã rất là hỏng bét, ai ngờ sự thật so với tưởng tượng còn hỏng bét khó chịu hơn, mà bạn tuy rằng chuẩn bị tốt để đối mặt với hoàn cảnh trong tưởng tượng, lại vẫn chịu đựng không nổi bước đi không được, lúc này lựa chọn của bạn sẽ như thế nào, là chùn bước? Hay là biết rõ bên dưới là vực sâu vạn trượng, cũng muốn ôm may mắn hoặc tâm tính tìm chết tiến lên thử xem?
Khi cuộc đời đang trong thời kỳ thảm đạm, có hai loại phương thức còn có thể đạt được sung sướng, một là xem lại quá khứ tốt đẹp, hai là triển vọng tương lai tốt đẹp, Kha Nguyệt càng thấy sợ thấy quá khứ, bởi vì tốt đẹp đi qua chỉ biết càng tồn thêm cái ảm đạm của hiện tại, mà triển vọng tương lai thì sao, càng khó, không có mong mỏi gì trong tương lai, thì làm thể nào triển vọng?
Vậy làm sao bây giờ đây, đi tìm chết đi, thế gian chểt kiều này nhiều lắm, lựa chọn xong rồi, nhưng trước khi chết lại khổng có dũng khí, vì sao lại như thế này, chết tử tế không bằng đang còn sống, hay là luyến tiếc, luyến tiếc người nào đó chuyện nào
đó, cho dù anh ta là người khiển cô thương tâm, cho dù có một số việc chỉ cần vừa nghĩ đến liền có cảm giác đau đớn khoét tim cắt thịt.
Thật ra Kha Nguyệt luôn thích chưng diện lại sĩ diện, cho dù là một người bị ruồng bỏ, cũng muốn bảo trì tư thái vân đạm phong thanh, nhưng mà CỐ Minh Triệt thật đúng là lợi hại a, dễ dàng như vậy liền đem cái tự tôn của cô dẫm đạp đển không còn hình dạng.
Tinh yêu đơn phương đầy hối tiếc khi áy lại chính là thứ tình cảm thuần khiết cuối cùng còn sót lại của tát cả chúng ra. Sau này, dù có thế nào đều chỉ còn lại sự tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể bày tỏ cho nhau, tiếc nuối vì sợ hãi mà mát nhau mãi mãi, tiếc nuối mãi vì không thể có sau này.Thật đáng tiếc sau này khi đã biết yêu một người thì người đó lại không còn là chúng ta của lúc áy nữa rồi.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Chương 39: Đứa nhỏ này, còn biết lâu rồi hả
Mắt không tháy tim không đau, anh dứt khoát cắt đứt liên lạc với Kha Nguyệt, lâu đến mức cô suýt quên mát đi sự tồn tại của anh
Lần này trở về, Lục Niên chứng kiến một Kha Nguyệt hoàn toàn khác biệt
Không còn là cô nhóc béo ngày nào nữa, giờ đã lột xác thành một thiếu nữ xinh đẹp, đôi mắt chát chứa nhiều tâm sự
ơ sân bay s,
Lục Niên liên bức vào sảnh liên nhận ra Kha Nguyệt đang đứng bấm điện thoại
Anh lên tiểng chào hỏi :“Béo, nhận ra anh Lục của em không?”
Nghe được ngữ khí quen thuộc mang chút xa lạ, Kha Nguyệt quay đâu lại, cô vui vẻ nhưng cũng có chút bát mãn :“Lục ba tuổi, anh nói ai là béo hả?”
Nghe được xưng hô ‘Lục ba tuổi’ của Kha Nguyệt sắc mặt Lục Niên đông cứng
Thấy báo hiệu của việc anh sắp tức giận Kha Nguyệt lại đuỢc đà :“Sao hả, sao hả, Lục ba tuổi anh nói gì đi chứ.”
Mẹ Kha bước đến, bà ngạc nhiên vì thấy con gái của mình lâu lắm rồi mới cười vui vẻ như vậy : ‘‘Nguyệt Nguyệt, con lại trêu chọc Tiểu Lục hả?”
Lục Niên nghe được giọng mẹ Kha liền thu hồi vẻ mặt đông cứng :“Chào dì, lâu lắm rồi không gặp dì.”
Mẹ Kha cười cười giả bộ giận dỗi :“Đứa nhỏ này, còn biết lâu rồi hả, vậy mà về nước cũng không tới thăm ta.”
Lục Niên liền bối rối
Hai mẹ con nhà Kha thay phiên nhau trêu chọc Lục Niên đến lúc anh không chịu được nữa mới ngừng lại, quản gia bên cạnh thấy cậu Lục liên tục bị trêu đùa đến khổng nhìn được nữa liên quay ra ngắm trời ngắm đất
Nói chuyện rôm rả được một lúc, gần đến giờ máy bay cất cánh thì Kha Nguyệt liền chạy vào nhà wc
Mẹ Kha và Lục Niên nhìn nhau ngầm hiểu ý, tránh đường để Kha Nguyệt đi
Đây sẽ là cơ hội cuối cùng cô dành cho bản thân
Nhìn điện thoại, ấn vào phím một, số của cố Minh Triệt
Phải gọi đến tận năm lần, anh mới miễn cưỡng nghe điện thoại
Cô hỏi anh :“CÔ Minh Triệt, anh thật sự muốn em cút sao?”
Anh nói rằng,“Cút.”
Vì vậy, kể từ khoảng khắc áy cô dứt khoát cút thật xa.
Giá như Cô Minh Triệt ý thức được sai lầm của mình sớm hơn thì tốt, sau này không biết chỉ vì cuộc điện thoại này mà anh đã hối hận cả đời…
Nhưng trên đời này, làm gì có giá như?
Nếu có một ngày, bạn không tìm được tôi nữa thì trăm ngàn lần cũng đừng buôn,
không phải tôi không thương bạn,
cũng không phải bạn bỏ lỡ tôi,
mà là cuối cùng tôi cũng đủ can đảm để rời xa, nhưng xin bạn hãy nhớ kỹ,
trước đó tôi đã thật sự ngu ngốc chờ đợi!
Khoảnh khâc cố Minh Triệt dứt khoát dập máy, trái tim của Kha Nguyệt cũng chêt lặng từ đó và biên mât cùng chiêcVali.
Có đôi khi trào phúng trong cuộc đời là bạn cho rằng cái hoàn cảnh này đã rất là hỏng bét, ai ngờ sự thật so với tưởng tượng còn hỏng bét khó chịu hơn, mà bạn tuy rằng chuẩn bị tốt để đối mặt với hoàn cảnh trong tưởng tượng, lại vẫn chịu đựng không nổi bước đi không được, lúc này lựa chọn của bạn sẽ như thế nào, là chùn bước? Hay là biết rõ bên dưới là vực sâu vạn trượng, cũng muốn ôm may mắn hoặc tâm tính tìm chết tiến lên thử xem?
Khi cuộc đời đang trong thời kỳ thảm đạm, có hai loại phương thức còn có thể đạt được sung sướng, một là xem lại quá khứ tốt đẹp, hai là triển vọng tương lai tốt đẹp, Kha Nguyệt càng thấy sợ thấy quá khứ, bởi vì tốt đẹp đi qua chỉ biết càng tồn thêm cái ảm đạm của hiện tại, mà triển vọng tương lai thì sao, càng khó, không có mong mỏi gì trong tương lai, thì làm thể nào triển vọng?
Vậy làm sao bây giờ đây, đi tìm chết đi, thế gian chểt kiều này nhiều lắm, lựa chọn xong rồi, nhưng trước khi chết lại khổng có dũng khí, vì sao lại như thế này, chết tử tế không bằng đang còn sống, hay là luyến tiếc, luyến tiếc người nào đó chuyện nào
đó, cho dù anh ta là người khiển cô thương tâm, cho dù có một số việc chỉ cần vừa nghĩ đến liền có cảm giác đau đớn khoét tim cắt thịt.
Thật ra Kha Nguyệt luôn thích chưng diện lại sĩ diện, cho dù là một người bị ruồng bỏ, cũng muốn bảo trì tư thái vân đạm phong thanh, nhưng mà CỐ Minh Triệt thật đúng là lợi hại a, dễ dàng như vậy liền đem cái tự tôn của cô dẫm đạp đển không còn hình dạng.
Tinh yêu đơn phương đầy hối tiếc khi áy lại chính là thứ tình cảm thuần khiết cuối cùng còn sót lại của tát cả chúng ra. Sau này, dù có thế nào đều chỉ còn lại sự tiếc nuối, tiếc nuối vì không thể bày tỏ cho nhau, tiếc nuối vì sợ hãi mà mát nhau mãi mãi, tiếc nuối mãi vì không thể có sau này.Thật đáng tiếc sau này khi đã biết yêu một người thì người đó lại không còn là chúng ta của lúc áy nữa rồi.
***