Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 7: Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em
Một trong hai người họ lên tiếng.
anh nhìn cô nhìn cô xong quay ra nhìn về hướng người lên tiếng. ánh mắt lạnh lùng, hiện lên tia máu,
Bọn họ nhìn vào ánh mắt của anh có chút sợ những vẫn tiếp tục lên tiếng.
'' anh là..... ai... ai... đừng... đừng... có... có xen... vào chuyện của tụi này. Bọn họ sợ đến nỗi ko nói lên lời.
anh lúc này dường như mất kiên nhẫn khi nhìn thấy cô đang thở hổn hển đứng ở đằng sau anh.
Bọn côn đồ vì tiền nên mới làm việc thì đương nhiên là bọn họ sẽ không bỏ đi dễ dàng rồi. Bọn họ nhào đến, rơ nắm đấm lên trước mặt anh. nhưng rất nhanh anh đã đỡ được. anh hất một trong hai tên làm cho người đó ngã ra đất. anh lấy tay ra hiệu cho Trương Hàn giải quyết, anh quay lại nhìn cô, cô lúc này cả người nóng ran, đầu óc mơ hô ̀ ngước mặt nhìn anh miệng khẽ nói:
'' giúp tôi ''
anh thấy vậy bế cô lên đi vào trong một phòng VIP được thiết kế chỉ riêng anh mới có tư cách vào.
anh đặt cô lên giường và quay người đi thì bị cô kéo tay lại. cô lúc này đã không thể làm chủ bản thân nữa rồi, liều thuốc mà Khả Hân đã bỏ quá nhiều.
cô bước xuống giường và đi về phía anh, cô dụi dụi đầu vào ngực anh. cô không biết là hành động vừa rồi của cô đã khiến dục vọng của anh phát tác.
anh bế cô đặt lên giường, anh đè cô ra, cô bị tác dụng của thuốc nên đã làm những hành động không tưởng. cô đưa tay sờ lên lồng ngược anh, anh vẫn nằm im để xem hành động của cô. Người cô nóng như lửa đốt cô khẽ lên tiếng:
'' nóng quá, làm ơn cho.... ''
cô chưa nói xong thì đã bị anh chặn lại. đôi môi của cô lúc này đã bị anh chặn lại, anh mút ngấu nghiến lưỡi anh không chịu yên mà cạy hàm răng cô ra đưa vào trong miệng cô, cô đưa tay luồn qua cổ anh đáp trả lại nụ hôn của anh.
anh luyến tiếc không muốn rời khỏi
bờ môi mỏng của cô cho đến khi cô hết không khí anh mới buông cô ra. cô thở gấp. anh không chịu yên mà hôn xuống cô ̉ cô, xuống xương quai xanh của cô anh cắn nhẹ.
tay anh không chịu yên mà luồn vào trong áo cô xoa nắn bộ ngực của cô thành nhiều hình dạng. cô khó chịu khẽ rên
'' ưm... a ''
anh không chịu yên lấy tay xé rách chiếc váy cô mặc trên người, anh cũng cởi chiếc áo sơ mi trên người xuống. lộ rõ cơ thể cơ bắp săn chắc của anh. Một lúc sau cơ thể cô đã trần như nhộng lộ rõ ba vòng.
hai cơ thể trần như nhộng cuốn lấy nhau, tay anh không chịu yên mà thăm dò khắp cơ thể cô, tay anh vào nơi tư mật, nhạy cảm nhất của cô khiến cho cô khó chịu. sau khi thăm dò xong anh đưa cự long của mình đâm vào của cô. cô cảm giác đau khẽ rên
'' đau... đau..quá. ''
anh biết đây là lần đầu của cô nên cô thấy đau cũng là thường tình. sau cuộc vận động cô đã mệt lả và ngủ thiếp đi cô mệt nhưng anh đâu mệt. anh hành hạ cô cả đêm.
Hôm sau
cô thức dậy, cô mở mắt ra là hình ảnh một người đàn ông không mặc áo nằm bên cạnh, anh nằm bên cạnh nhìn cô cười nói:
'' em dậy rồi! ''
cô đưa mắt lên nhìn, là anh tổng giám đốc. cô hốt hoảng khi nhìn thấy anh đang nằm trên giường cùng cô, hơn nữa là anh không mặc quần áo.
'' anh đang... làm...làm...gì ở đây.''
'' sao anh không mặc quần áo ''
'' em nhớ lại xem hôm qua anh đã làm gì ''
cô nhớ lại, hôm qua cô bị người ta bỏ thuốc, cô bắt đầu khóc.
thấy cô khóc anh đau lòng nói
'' tôi sẽ chịu trách nhiệm với em ''
cô vẫn không nói gì mà khóc. anh ôm cô vào lòng nói:
tôi sẽ lấy em, em là người phụ nữ của ́Tử Thần Vũ tôi, tôi sẽ bảo vệ em, không một ai có thể làm hại đến em.
anh nhìn cô nhìn cô xong quay ra nhìn về hướng người lên tiếng. ánh mắt lạnh lùng, hiện lên tia máu,
Bọn họ nhìn vào ánh mắt của anh có chút sợ những vẫn tiếp tục lên tiếng.
'' anh là..... ai... ai... đừng... đừng... có... có xen... vào chuyện của tụi này. Bọn họ sợ đến nỗi ko nói lên lời.
anh lúc này dường như mất kiên nhẫn khi nhìn thấy cô đang thở hổn hển đứng ở đằng sau anh.
Bọn côn đồ vì tiền nên mới làm việc thì đương nhiên là bọn họ sẽ không bỏ đi dễ dàng rồi. Bọn họ nhào đến, rơ nắm đấm lên trước mặt anh. nhưng rất nhanh anh đã đỡ được. anh hất một trong hai tên làm cho người đó ngã ra đất. anh lấy tay ra hiệu cho Trương Hàn giải quyết, anh quay lại nhìn cô, cô lúc này cả người nóng ran, đầu óc mơ hô ̀ ngước mặt nhìn anh miệng khẽ nói:
'' giúp tôi ''
anh thấy vậy bế cô lên đi vào trong một phòng VIP được thiết kế chỉ riêng anh mới có tư cách vào.
anh đặt cô lên giường và quay người đi thì bị cô kéo tay lại. cô lúc này đã không thể làm chủ bản thân nữa rồi, liều thuốc mà Khả Hân đã bỏ quá nhiều.
cô bước xuống giường và đi về phía anh, cô dụi dụi đầu vào ngực anh. cô không biết là hành động vừa rồi của cô đã khiến dục vọng của anh phát tác.
anh bế cô đặt lên giường, anh đè cô ra, cô bị tác dụng của thuốc nên đã làm những hành động không tưởng. cô đưa tay sờ lên lồng ngược anh, anh vẫn nằm im để xem hành động của cô. Người cô nóng như lửa đốt cô khẽ lên tiếng:
'' nóng quá, làm ơn cho.... ''
cô chưa nói xong thì đã bị anh chặn lại. đôi môi của cô lúc này đã bị anh chặn lại, anh mút ngấu nghiến lưỡi anh không chịu yên mà cạy hàm răng cô ra đưa vào trong miệng cô, cô đưa tay luồn qua cổ anh đáp trả lại nụ hôn của anh.
anh luyến tiếc không muốn rời khỏi
bờ môi mỏng của cô cho đến khi cô hết không khí anh mới buông cô ra. cô thở gấp. anh không chịu yên mà hôn xuống cô ̉ cô, xuống xương quai xanh của cô anh cắn nhẹ.
tay anh không chịu yên mà luồn vào trong áo cô xoa nắn bộ ngực của cô thành nhiều hình dạng. cô khó chịu khẽ rên
'' ưm... a ''
anh không chịu yên lấy tay xé rách chiếc váy cô mặc trên người, anh cũng cởi chiếc áo sơ mi trên người xuống. lộ rõ cơ thể cơ bắp săn chắc của anh. Một lúc sau cơ thể cô đã trần như nhộng lộ rõ ba vòng.
hai cơ thể trần như nhộng cuốn lấy nhau, tay anh không chịu yên mà thăm dò khắp cơ thể cô, tay anh vào nơi tư mật, nhạy cảm nhất của cô khiến cho cô khó chịu. sau khi thăm dò xong anh đưa cự long của mình đâm vào của cô. cô cảm giác đau khẽ rên
'' đau... đau..quá. ''
anh biết đây là lần đầu của cô nên cô thấy đau cũng là thường tình. sau cuộc vận động cô đã mệt lả và ngủ thiếp đi cô mệt nhưng anh đâu mệt. anh hành hạ cô cả đêm.
Hôm sau
cô thức dậy, cô mở mắt ra là hình ảnh một người đàn ông không mặc áo nằm bên cạnh, anh nằm bên cạnh nhìn cô cười nói:
'' em dậy rồi! ''
cô đưa mắt lên nhìn, là anh tổng giám đốc. cô hốt hoảng khi nhìn thấy anh đang nằm trên giường cùng cô, hơn nữa là anh không mặc quần áo.
'' anh đang... làm...làm...gì ở đây.''
'' sao anh không mặc quần áo ''
'' em nhớ lại xem hôm qua anh đã làm gì ''
cô nhớ lại, hôm qua cô bị người ta bỏ thuốc, cô bắt đầu khóc.
thấy cô khóc anh đau lòng nói
'' tôi sẽ chịu trách nhiệm với em ''
cô vẫn không nói gì mà khóc. anh ôm cô vào lòng nói:
tôi sẽ lấy em, em là người phụ nữ của ́Tử Thần Vũ tôi, tôi sẽ bảo vệ em, không một ai có thể làm hại đến em.