Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40: Quá khứ bi thương!
Chẳng mấy chốc Nhật Phong đã về trên xe chứa rất nhiều quà và đồ chơi cho đám trẻ. Cô và Giai Giai cùng cả Nhật Phong phân phát cho đám trẻ. Bọn trẻ rất ngoan ngoãn và lễ phép chị Hà thấy cô về thì đi ra.
" Nguyệt về hả em!"
" Vâng em về thăm bọn trẻ!" Cô tươi cười nhìn chị Hà.
" Thôi mấy đứa vào trong nhà đã đứng ngoài này không tiện "
" Chị vào trước rồi bọn em sẽ vào sau!"
" Ukm vậy chị vào trước!"
Anh lúc này cũng đã đến đứng từ ngoài nhìn vào thấy cô vui như vậy anh bất giác cũng vui theo. Nhìn cô vui vẻ hạnh phúc biết bao khi cùng đám trẻ.
" Nguyệt chồng cậu tới kìa!" Giai Giai nhìn thấy anh thì huých nhẹ vào cô nói
Cô nhìn theo hướng mắt của Giai Giai thì đúng thật thấy anh cô quay người ngó lơ anh
Anh thật không biết phải làm sao với cô nữa đi đến trước cô anh vòng tay ôm lấy cô ngay trước mặt bọn trẻ.
" Anh làm gì vậy!" Cô giật mình lên tiếng
" Ôm vợ của anh cũng không được sao!"
" Đi ôm vợ tương lai của anh ấy!"
" Em vẫn còn giận anh vụ đấy hả anh thật sự không quen biết cô ta!" Cằm anh đặt lên vai cô nũng nịu nói
Nhìn anh như vậy Nhật Phong cậu mắt chữ A miệng chữ O ngơ ngác không tin vào trước mắt những gì đã thấy. " Trời lão đại biết làm nũng cơ đấy để cho đám người kia biết thì sẽ sao nhỉ chắc chắn chẳng có ai tin đâu mà. Con người lạnh lùng như Lão đại lại có mặt này thật bái phục. "
" Được rồi em không giận anh nữa! giờ thì anh buông em ta được chưa!"
" Được rồi!"
Sau khi chơi đùa cùng đám trẻ và trò chuyện với chị Hà thì anh và cô cùng về một xe còn Giai Giai thì đi với Nhật Phong.
Sau một ngày dài cô và anh trên đường về cô đã ngủ lúc nào không hay. Về đến biệt thự mà cô vẫn chưa tỉnh ngủ anh thấy vậy thì cười nhẹ rồi vòng qua ôm lấy cô. Trời lúc này cũng đã tối rồi ánh trăng soi rọi lên những giọt sương đêm còn đọng trên những cành lá hai bên đường càng làm cho khung cảnh thêm lãng mạn. Những người làm ca đêm nhìn vào khung cảnh trước mắt thì thật ngưỡng mộ mà.
Trong khung cảnh đẹp đẽ như vậy lại xuất hiện hình ảnh anh đang ôm cô trên tay thật ấm áp mà. Anh và cô thật xứng đôi mà đúng là một cặp trai tài gái sắc hợp quá còn gì.
Nhưng mà liệu ngày tháng yên bình như mộng như mơ này có tồn tại mãi mãi được không. Liệu ngày tháng sau này anh và cô có gặp bất chắc gì không. Có phải chia lìa như những cặp đôi khác không. Chỉ có trời mới biết mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên thôi nếu đến thì vẫn sẽ đến đó là điều không thể thay đổi được. Nếu đã không thay đổi được vậy thì cứ sông yên bình những ngày tháng này đã.
Sau khi đặt cô lên giường nhẹ nhàng đắp chăn cho cô rồi anh đi sang phòng sách.
" Reng..... reng.... reng!"
Tiếng Chuông điện thoại của anh vàng lên anh vừa bắt máy thì đầu bên kia đã nhanh chóng bẩn báo
" Lão Đại!"
" Có gì nói nhanh!"
" Bang Hải Ám đã bắt đầu hành động rồi bọn họ đã nhắm vào những người xung quanh lão đại. Mật thám cho biết hình như người bọn họ đã nhắm được điểm yếu của lão đại là chị dâu rồi. Tôi sợ bọn họ sẽ gây bất lọi cho lão đại và chị dâu.
" Ukm! Cử thêm người bảo vệ cho cô ấy. Thông báo cho Thanh Hàn sử lý mọi chuyện yên ổn!"
" Vâng lão đại!"
Nói đến bang Hải Ám làm sắc mặt anh tối đen lại khuôn mặt như tu la toả ra hàn khí lạnh đến thấu xương. Bang Hải Ám là một bang phái có tiếng trong thế giới gầm nhưng thế lực thì lại không bằng bang Tử Hắc của anh. Nhưng vì sao lại gây khó dễ cho anh thì lại phải kể từ chuyện nhiều năm trước.
Anh chỉ là một đứa trẻ mồ côi mẹ anh thì sau khi sinh anh đã qua đời còn về ba anh thì cũng bỏ anh mà đi khi anh mới 6 tuổi. Cái chết của ba anh có liên quan đến bang Hải Ám. Ngày hôm đó là một hôm trời mưa rất to khi ba anh và anh đi trên đường về nhà thì bị một đám người chặn lại không rõ nguyên nhân. Họ nói ba anh nên quay về nếu không sẽ cho gia đình ông chết trước mặt. Bà anh không đồng ý quay lại phục vụ cho bọn chúng khiến cho bọn họ bực mình.
" Tôi đã nói là sẽ không bao giờ quay lại rồi mà các người có nói thế nào thì tôi cũng sẽ không quay lại."
" Tôi nể tình ông đã làm việc cho bằng lâu năm nên không muốn ra tay tốt nhất là ông nên theo chúng tôi về. "
Không sai ba anh là người làm việc trong thế giới gầm nhưng từ lúc quen biết với mẹ anh thì ông đã từ bỏ công việc nguy hiểm đó để sống cuộc sống bình yên với mẹ anh. Nhưng không dễ dàng như vậy khi mẹ anh mang thai anh thì thường xuyên bị thế lực gầm nơi ba anh làm việc truy tìm. Bà mẹ anh đã phải chuyển chỗ ở hết chỗ này đến chỗ khác khiến cho mẹ anh sinh non mà qua đời.
Đám người đó sợ ba anh sẽ làm lộ ra bí mật bang nên phải đưa ba anh về trong bang. Nhưng ba anh nhất quyết không nghe theo ba anh biết sẽ không có chuyện tốt đẹp gì bèn sai anh nhân lúc hỗn loạn mà chạy đi.
Anh theo lời ba nhân lúc ba anh đang đánh nhau với bọn chúng anh đã chốn ngay sau bụi cây gần đó. Từ bụi cây anh đã tận mắt thấy cảnh ba anh bị bọn chúng đánh rồi dùng súng bắn chết. Khi bọn họ đã đi xa thì anh mới đi ra nhìn ba đang nằm trên đường toàn thân máu me. Anh ngồi đó kêu gào tìm sự giúp đỡ nhưng khi có người đến đưa ba anh đến bệnh viện thì ba anh đã không còn hơi thở nữa rồi.
Từ lúc đó trở đi anh đã thề sẽ không tha cho bọn họ. Một đứa trẻ chỉ mới 6 tuổi đáng lẽ phải được chơi đùa vui vẻ như bao đứa trẻ khác nhưng anh lại phải mang mối thù giết cha.
" Nguyệt về hả em!"
" Vâng em về thăm bọn trẻ!" Cô tươi cười nhìn chị Hà.
" Thôi mấy đứa vào trong nhà đã đứng ngoài này không tiện "
" Chị vào trước rồi bọn em sẽ vào sau!"
" Ukm vậy chị vào trước!"
Anh lúc này cũng đã đến đứng từ ngoài nhìn vào thấy cô vui như vậy anh bất giác cũng vui theo. Nhìn cô vui vẻ hạnh phúc biết bao khi cùng đám trẻ.
" Nguyệt chồng cậu tới kìa!" Giai Giai nhìn thấy anh thì huých nhẹ vào cô nói
Cô nhìn theo hướng mắt của Giai Giai thì đúng thật thấy anh cô quay người ngó lơ anh
Anh thật không biết phải làm sao với cô nữa đi đến trước cô anh vòng tay ôm lấy cô ngay trước mặt bọn trẻ.
" Anh làm gì vậy!" Cô giật mình lên tiếng
" Ôm vợ của anh cũng không được sao!"
" Đi ôm vợ tương lai của anh ấy!"
" Em vẫn còn giận anh vụ đấy hả anh thật sự không quen biết cô ta!" Cằm anh đặt lên vai cô nũng nịu nói
Nhìn anh như vậy Nhật Phong cậu mắt chữ A miệng chữ O ngơ ngác không tin vào trước mắt những gì đã thấy. " Trời lão đại biết làm nũng cơ đấy để cho đám người kia biết thì sẽ sao nhỉ chắc chắn chẳng có ai tin đâu mà. Con người lạnh lùng như Lão đại lại có mặt này thật bái phục. "
" Được rồi em không giận anh nữa! giờ thì anh buông em ta được chưa!"
" Được rồi!"
Sau khi chơi đùa cùng đám trẻ và trò chuyện với chị Hà thì anh và cô cùng về một xe còn Giai Giai thì đi với Nhật Phong.
Sau một ngày dài cô và anh trên đường về cô đã ngủ lúc nào không hay. Về đến biệt thự mà cô vẫn chưa tỉnh ngủ anh thấy vậy thì cười nhẹ rồi vòng qua ôm lấy cô. Trời lúc này cũng đã tối rồi ánh trăng soi rọi lên những giọt sương đêm còn đọng trên những cành lá hai bên đường càng làm cho khung cảnh thêm lãng mạn. Những người làm ca đêm nhìn vào khung cảnh trước mắt thì thật ngưỡng mộ mà.
Trong khung cảnh đẹp đẽ như vậy lại xuất hiện hình ảnh anh đang ôm cô trên tay thật ấm áp mà. Anh và cô thật xứng đôi mà đúng là một cặp trai tài gái sắc hợp quá còn gì.
Nhưng mà liệu ngày tháng yên bình như mộng như mơ này có tồn tại mãi mãi được không. Liệu ngày tháng sau này anh và cô có gặp bất chắc gì không. Có phải chia lìa như những cặp đôi khác không. Chỉ có trời mới biết mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên thôi nếu đến thì vẫn sẽ đến đó là điều không thể thay đổi được. Nếu đã không thay đổi được vậy thì cứ sông yên bình những ngày tháng này đã.
Sau khi đặt cô lên giường nhẹ nhàng đắp chăn cho cô rồi anh đi sang phòng sách.
" Reng..... reng.... reng!"
Tiếng Chuông điện thoại của anh vàng lên anh vừa bắt máy thì đầu bên kia đã nhanh chóng bẩn báo
" Lão Đại!"
" Có gì nói nhanh!"
" Bang Hải Ám đã bắt đầu hành động rồi bọn họ đã nhắm vào những người xung quanh lão đại. Mật thám cho biết hình như người bọn họ đã nhắm được điểm yếu của lão đại là chị dâu rồi. Tôi sợ bọn họ sẽ gây bất lọi cho lão đại và chị dâu.
" Ukm! Cử thêm người bảo vệ cho cô ấy. Thông báo cho Thanh Hàn sử lý mọi chuyện yên ổn!"
" Vâng lão đại!"
Nói đến bang Hải Ám làm sắc mặt anh tối đen lại khuôn mặt như tu la toả ra hàn khí lạnh đến thấu xương. Bang Hải Ám là một bang phái có tiếng trong thế giới gầm nhưng thế lực thì lại không bằng bang Tử Hắc của anh. Nhưng vì sao lại gây khó dễ cho anh thì lại phải kể từ chuyện nhiều năm trước.
Anh chỉ là một đứa trẻ mồ côi mẹ anh thì sau khi sinh anh đã qua đời còn về ba anh thì cũng bỏ anh mà đi khi anh mới 6 tuổi. Cái chết của ba anh có liên quan đến bang Hải Ám. Ngày hôm đó là một hôm trời mưa rất to khi ba anh và anh đi trên đường về nhà thì bị một đám người chặn lại không rõ nguyên nhân. Họ nói ba anh nên quay về nếu không sẽ cho gia đình ông chết trước mặt. Bà anh không đồng ý quay lại phục vụ cho bọn chúng khiến cho bọn họ bực mình.
" Tôi đã nói là sẽ không bao giờ quay lại rồi mà các người có nói thế nào thì tôi cũng sẽ không quay lại."
" Tôi nể tình ông đã làm việc cho bằng lâu năm nên không muốn ra tay tốt nhất là ông nên theo chúng tôi về. "
Không sai ba anh là người làm việc trong thế giới gầm nhưng từ lúc quen biết với mẹ anh thì ông đã từ bỏ công việc nguy hiểm đó để sống cuộc sống bình yên với mẹ anh. Nhưng không dễ dàng như vậy khi mẹ anh mang thai anh thì thường xuyên bị thế lực gầm nơi ba anh làm việc truy tìm. Bà mẹ anh đã phải chuyển chỗ ở hết chỗ này đến chỗ khác khiến cho mẹ anh sinh non mà qua đời.
Đám người đó sợ ba anh sẽ làm lộ ra bí mật bang nên phải đưa ba anh về trong bang. Nhưng ba anh nhất quyết không nghe theo ba anh biết sẽ không có chuyện tốt đẹp gì bèn sai anh nhân lúc hỗn loạn mà chạy đi.
Anh theo lời ba nhân lúc ba anh đang đánh nhau với bọn chúng anh đã chốn ngay sau bụi cây gần đó. Từ bụi cây anh đã tận mắt thấy cảnh ba anh bị bọn chúng đánh rồi dùng súng bắn chết. Khi bọn họ đã đi xa thì anh mới đi ra nhìn ba đang nằm trên đường toàn thân máu me. Anh ngồi đó kêu gào tìm sự giúp đỡ nhưng khi có người đến đưa ba anh đến bệnh viện thì ba anh đã không còn hơi thở nữa rồi.
Từ lúc đó trở đi anh đã thề sẽ không tha cho bọn họ. Một đứa trẻ chỉ mới 6 tuổi đáng lẽ phải được chơi đùa vui vẻ như bao đứa trẻ khác nhưng anh lại phải mang mối thù giết cha.