Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2: Gặp lại người bạn không muốn gặp
sau khi về đến kí túc xá, cô không hỏi suy nghĩ cô đâu có thù oán với ai sao lại có người muốn bắt cô. vậy là cả đêm cô chằm chọc không ngủ được,hôm sau mắt cô như mắt gấu trúc bước ra khỏi phòng.
Cô vừa ra khỏi phòng thì đã nhìn thấy Giai Giai đang đứng chờ cô. cô đi đến hỏi: " có chuyện gì mà cậu đứng ở đây thế "
" Nguyệt cậu có sao không, mình nghe nói hôm qua cậu gặp chuyện." Giai Giai nói và lấy tay xoay người cô để kiểm tra.
" mình không sao. Có một người đàn ông đã giúp mình" cô trả lời.
"Cậu có biết ai muốn bắt cậu không "
cô nàng lên tiếng.
" mình không biết, Thôi bỏ qua chuyện đó đi. bây giờ mình hơi đói đi ăn đã " cô cười nhẹ.
'' cậu vẫn còn nghĩ tới ăn được hả. cậu có biết khi mình nghe nói cậu gặp chuyện đã lo biết bao không hả? ''cô nói nước mắt cô đã ướt đẫm đôi mắt rồi.
'' thôi mà cậu đừng khóc nữa. mình biết sai rồi. cậu nhìn này. '' cô nói và dang tay xoay một vòng nói
''ukm mình tin cậu. '' Giai Giai nói và lấy tay lau nước mắt
'' mình mời cậu đi ăn coi như lời xin lỗi được không? '' cô nói với giọng làm nũng
'' được nhưng cậu phải mời mình ăn gà rán mới được. ''
'' được mình mời cậu ăn. ''
nói rồi cô kéo Giai Giai đi
sau khi đi bộ được một quãng hai người dừng chân tại một tiệm gà rán quen thuộc. cả hai người bước vào trong tiệm. Giai Giai vừa vào đã lớn tiếng:
'' thím Vân! mùi gà rán của thím kéo cháu từ nhà đến đây đây này. ''
nghe thấy tiếng thím Vân cười nhìn Giai Giai nói:
'' cái con bé này. ''
'' Nguyệt Nguyệt dạo này vẫn tốt chứ cháu. '' thím Vân cười hiền hậu nói
'' cháu vẫn khỏe còn thím làm ăn vẫn tốt chứ. '' cô nói nhìn thím
'' thím làm ăn vẫn khá. '' thím Vân cười nói
'' thím Vân chỉ hỏi thăm nỗi cậu ấy thôi vậy sao thím không hỏi xem cháu khỏe hay không vậy? '' Giai Giai bĩu môi nói.
'' cháu vừa vào đã dọa khách của thím thế không khỏe được hả. ''
rồi rồi cháu biết. ''
'' hôm nay hai cháu đến đây định ăn món gì nào.? ''
'' vẫn không thay đổi gì hết như cũ đk thím. ''
'' hai cháu đợi thím lát. ''
một lát sau thím vẫn mang đĩa gà rán cùng với đồ uống như thường lệ.
Hai cô vừa ăn vừa trò chuyện cùng với thím vân.
sau khi ăn xong hai cô bắt đầu đi dạo lòng vòng cho khuây khoảng.
Thời gian trôi nhanh chóng,chẳng mấy chốc đã đến kì thi tốt nghiệp.
Hai cô đã rất chăm chỉ và bận rộn ôn tập để chuẩn bị tốt cho kì thi tốt nghiệp lần này.
sau khi kỳ thi kết thúc hai cô bắt đầu đi về. hai cô gặp lại một người mà cô không bao giờ muốn gặp lại.
người con gái đó ăn mặc hở hang, mặt mày không biết là chát bao nhiêu phấn trang điểm. cô cùng bạn của mình đã né đi đường khác để tránh đụng mặt cô ta.
nhưng mọi chuyện đâu có dễ với cô. cô ta chặn hai cô lại không cho hai cô đi. cô ta lên tiếng.
" Lâm Nguyệt lâu quá không gặp. "
Khả Hân chào cậu. cô trả lời
Nhìn cô ta như vậy ai không biết lại tưởng cô và cô ta là bạn thân không chừng.
Giai Giai thấy cô không thích nên bèn kéo cô đi. không quyên nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy sát khí. cô ta không chịu bỏ qua liền chạy lại chặn không cho hai cô đi.
" Lâm Nguyệt cậu đừng để ý đến loại người này" Giai Giai nói
" cô là ai mà xen vào chuyện của tôi " cô ta bực tức.
cô nhìn Khả Hân và nói: " nếu không có gì thì chúng tôi đi trước" nói rồi cô quay người bỏ đi
cô ta bực mình lẩm bẩm: cái con nhỏ Lâm Nguyệt tao không bỏ qua cho mày dễ vậy đâu
trước kia khi còn học cấp 3 cô ta luôn tìm mọi cách để bắt nạt cô. đơn giản vì cô ta đấu kỵ cô, cô xinh đẹp hơn cô ta, cô học tốt hơn cô ta, mọi người mến cô hơn cô ta,...... và nhiều điều cô hơn cô ta. nhưng cậy thế mình giàu mà cô ta cùng mấy đứa bạn bắt nạt cô. họ nhốt cô trong nhà vệ sinh, dội nước vào người cô, xé sách vở của cô, đánh cô,.... nỗi ám ảnh đó đến giờ vẫn còn đeo bám cô. thậm trí khi cô có chút tình cảm với đàn anh khóa trên cô ta đã không tiếc thủ đoạn để nói xấu về cô. Giai Giai là bạn thân cô nên cô đã kể cho Giai Giai nghe.
" vô giáo dục " Giai Giai buộc miệng nói
cô ta nghe thấy liền lấy đánh Giai Giai
"" **bốp** ""
Giai Giai không thấy đau, quay lên thì thấy mặt cô sưng lên,
cô lên tiếng: " đánh cô cũng đánh rồi giờ chúng tôi đi được rồi chứ! " nói rồi cô bỏ đi
" Lâm Nguyệt sao cậu lại đỡ cho mình, cậu xem này mặt cậu sưng lên rồi này " cô nàng lo lắng
" Vì cậu là bạn thân của mình "
" Nguyệt Nguyệt cảm ơn cậu "
Cô vừa ra khỏi phòng thì đã nhìn thấy Giai Giai đang đứng chờ cô. cô đi đến hỏi: " có chuyện gì mà cậu đứng ở đây thế "
" Nguyệt cậu có sao không, mình nghe nói hôm qua cậu gặp chuyện." Giai Giai nói và lấy tay xoay người cô để kiểm tra.
" mình không sao. Có một người đàn ông đã giúp mình" cô trả lời.
"Cậu có biết ai muốn bắt cậu không "
cô nàng lên tiếng.
" mình không biết, Thôi bỏ qua chuyện đó đi. bây giờ mình hơi đói đi ăn đã " cô cười nhẹ.
'' cậu vẫn còn nghĩ tới ăn được hả. cậu có biết khi mình nghe nói cậu gặp chuyện đã lo biết bao không hả? ''cô nói nước mắt cô đã ướt đẫm đôi mắt rồi.
'' thôi mà cậu đừng khóc nữa. mình biết sai rồi. cậu nhìn này. '' cô nói và dang tay xoay một vòng nói
''ukm mình tin cậu. '' Giai Giai nói và lấy tay lau nước mắt
'' mình mời cậu đi ăn coi như lời xin lỗi được không? '' cô nói với giọng làm nũng
'' được nhưng cậu phải mời mình ăn gà rán mới được. ''
'' được mình mời cậu ăn. ''
nói rồi cô kéo Giai Giai đi
sau khi đi bộ được một quãng hai người dừng chân tại một tiệm gà rán quen thuộc. cả hai người bước vào trong tiệm. Giai Giai vừa vào đã lớn tiếng:
'' thím Vân! mùi gà rán của thím kéo cháu từ nhà đến đây đây này. ''
nghe thấy tiếng thím Vân cười nhìn Giai Giai nói:
'' cái con bé này. ''
'' Nguyệt Nguyệt dạo này vẫn tốt chứ cháu. '' thím Vân cười hiền hậu nói
'' cháu vẫn khỏe còn thím làm ăn vẫn tốt chứ. '' cô nói nhìn thím
'' thím làm ăn vẫn khá. '' thím Vân cười nói
'' thím Vân chỉ hỏi thăm nỗi cậu ấy thôi vậy sao thím không hỏi xem cháu khỏe hay không vậy? '' Giai Giai bĩu môi nói.
'' cháu vừa vào đã dọa khách của thím thế không khỏe được hả. ''
rồi rồi cháu biết. ''
'' hôm nay hai cháu đến đây định ăn món gì nào.? ''
'' vẫn không thay đổi gì hết như cũ đk thím. ''
'' hai cháu đợi thím lát. ''
một lát sau thím vẫn mang đĩa gà rán cùng với đồ uống như thường lệ.
Hai cô vừa ăn vừa trò chuyện cùng với thím vân.
sau khi ăn xong hai cô bắt đầu đi dạo lòng vòng cho khuây khoảng.
Thời gian trôi nhanh chóng,chẳng mấy chốc đã đến kì thi tốt nghiệp.
Hai cô đã rất chăm chỉ và bận rộn ôn tập để chuẩn bị tốt cho kì thi tốt nghiệp lần này.
sau khi kỳ thi kết thúc hai cô bắt đầu đi về. hai cô gặp lại một người mà cô không bao giờ muốn gặp lại.
người con gái đó ăn mặc hở hang, mặt mày không biết là chát bao nhiêu phấn trang điểm. cô cùng bạn của mình đã né đi đường khác để tránh đụng mặt cô ta.
nhưng mọi chuyện đâu có dễ với cô. cô ta chặn hai cô lại không cho hai cô đi. cô ta lên tiếng.
" Lâm Nguyệt lâu quá không gặp. "
Khả Hân chào cậu. cô trả lời
Nhìn cô ta như vậy ai không biết lại tưởng cô và cô ta là bạn thân không chừng.
Giai Giai thấy cô không thích nên bèn kéo cô đi. không quyên nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy sát khí. cô ta không chịu bỏ qua liền chạy lại chặn không cho hai cô đi.
" Lâm Nguyệt cậu đừng để ý đến loại người này" Giai Giai nói
" cô là ai mà xen vào chuyện của tôi " cô ta bực tức.
cô nhìn Khả Hân và nói: " nếu không có gì thì chúng tôi đi trước" nói rồi cô quay người bỏ đi
cô ta bực mình lẩm bẩm: cái con nhỏ Lâm Nguyệt tao không bỏ qua cho mày dễ vậy đâu
trước kia khi còn học cấp 3 cô ta luôn tìm mọi cách để bắt nạt cô. đơn giản vì cô ta đấu kỵ cô, cô xinh đẹp hơn cô ta, cô học tốt hơn cô ta, mọi người mến cô hơn cô ta,...... và nhiều điều cô hơn cô ta. nhưng cậy thế mình giàu mà cô ta cùng mấy đứa bạn bắt nạt cô. họ nhốt cô trong nhà vệ sinh, dội nước vào người cô, xé sách vở của cô, đánh cô,.... nỗi ám ảnh đó đến giờ vẫn còn đeo bám cô. thậm trí khi cô có chút tình cảm với đàn anh khóa trên cô ta đã không tiếc thủ đoạn để nói xấu về cô. Giai Giai là bạn thân cô nên cô đã kể cho Giai Giai nghe.
" vô giáo dục " Giai Giai buộc miệng nói
cô ta nghe thấy liền lấy đánh Giai Giai
"" **bốp** ""
Giai Giai không thấy đau, quay lên thì thấy mặt cô sưng lên,
cô lên tiếng: " đánh cô cũng đánh rồi giờ chúng tôi đi được rồi chứ! " nói rồi cô bỏ đi
" Lâm Nguyệt sao cậu lại đỡ cho mình, cậu xem này mặt cậu sưng lên rồi này " cô nàng lo lắng
" Vì cậu là bạn thân của mình "
" Nguyệt Nguyệt cảm ơn cậu "