Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 288: Bất ngờ (8)
Editor:Nguyetmai
Cô muốn nhanh chóng rời khỏi đây, đạp mạnh chân ga chạy vụt ra ngoài, lại chợt nghe thấy một tiếng kêu chói tai bên ngoài cửa kính.
Cảnh Hảo Hảo như hóa đá, qua kính chiếu hậu phát hiện Kiều Ôn Noãn ngã sóng soài ra đất, đầu cô ta bị va đập mạnh, máu chảy loang lổ.
Màu máu đỏ tươi khiến đầu óc cô trống rỗng.
Cô nhớ rõ xe của mình còn cách một khoảng nữa mới đến vị trí Kiều Ôn Noãn đang đứng, dù cô lái nhanh, bẻ tay lái như thế cũng không thể va vào cô ta được. Chưa kể, chiếc xe và cô ta cách nhau một khoảng rất xa.
Chuyện này là sao, sao cô tông vào cô ta được chứ?
Cảnh Hảo Hảo bàng hoàng hồi lâu mới vội phanh xe lại.
Tiếng hét của Kiều Ôn Noãn khiến các nhân viên trong bãi xe đều vội chạy tới, thấy máu chảy từ người cô ta, không ai dám tùy tiện chạm vào.
Có người phản ứng nhanh, lập tức lấy điện thoại gọi xe cấp cứu và cảnh sát.
Nhân viên bãi xe ngăn xe Cảnh Hảo Hảo lại, gõ cửa kính, lúc này cô mới sực tỉnh hạ cửa xe xuống.
"Do cô đụng phải không?"
Mặt Cảnh Hảo Hảo trắng bệch, mím môi không nói.
"Chúng đã tôi báo cảnh sát, cũng đã ghi lại biển số xe của cô, ở đây có camera, mong cô đừng tự ý bỏ đi, chờ cảnh sát và xe cấp cứu tới giải quyết."
Cảnh Hảo Hảo vẫn không nói lời nào, ngay cả người khác nói gì cô cũng không rõ, ý nghĩ "vì sao mình tông phải Kiều Ôn Noãn" cứ quanh quẩn trong đầu cô.
Xe cảnh sát và xe cấp cứu lần lượt đến bãi đỗ xe.
Nhân viên cảnh sát bước xuống chụp ảnh Kiều Ôn Noãn đang nằm trên đất, rồi quay sang chụp xe của Cảnh Hảo Hảo. Chụp xong, Kiều Ôn Noãn lập tức được đưa lên xe cấp cứu. Do tình thế nguy cấp, xe cấp cứu nhanh chóng rời đi.
Một nhân viên cảnh sát đến trước xe Cảnh Hảo Hảo nói: "Mời cô theo chúng tôi về đồn."
Cảnh Hảo Hảo ngơ ngác bước xuống. Hai nhân viên cảnh sát đưa cô lên xe trước, sau đó mới lên theo, xe cảnh sát chậm rãi rời khỏi bãi đỗ.
***
Tai nạn giao thông thường chỉ được xem là tranh chấp dân sự, Cảnh Hảo Hảo và phía cảnh sát đều không biết tình trạng của Kiều Ôn Noãn ra sao nên bước đầu, nhân viên cảnh sát chỉ đưa cô về đồn để lấy lời khai.
Hai nhân viên cảnh sát lấy lời khai đã quen với mấy vụ tai nạn như thế. Tai nạn lần này cũng không gây chết người, cộng thêm việc Cảnh Hảo Hảo là phái nữ, lại có thái độ hợp tác, trình bày cũng rất điềm tĩnh, rõ ràng. Sau khi tìm hiểu một số thông tin sơ bộ, một cảnh sát trung niên nói:" Đợi đương sự tỉnh rồi, hai cô có thể thương lượng trước với nhau, tự giải quyết vụ việc này. Chúng tôi đã gặp rất nhiều vụ tương tự, nếu không ảnh hưởng tới tính mạng, cũng không phải say rượu lái xe, cứ bồi thường chút tiền là được. Khi nào thương lượng không thành thì hãy cân nhắc đến các biện pháp khác qua con đường luật pháp."
Cảnh Hảo Hảo gật đầu.
Nhân viên cảnh sát đứng dậy, nói thêm:" Cô Cảnh, bây giờ cô có thể liên lạc với người thân hoặc bạn bè của mình đến bảo lãnh rồi ra về."
Cô muốn nhanh chóng rời khỏi đây, đạp mạnh chân ga chạy vụt ra ngoài, lại chợt nghe thấy một tiếng kêu chói tai bên ngoài cửa kính.
Cảnh Hảo Hảo như hóa đá, qua kính chiếu hậu phát hiện Kiều Ôn Noãn ngã sóng soài ra đất, đầu cô ta bị va đập mạnh, máu chảy loang lổ.
Màu máu đỏ tươi khiến đầu óc cô trống rỗng.
Cô nhớ rõ xe của mình còn cách một khoảng nữa mới đến vị trí Kiều Ôn Noãn đang đứng, dù cô lái nhanh, bẻ tay lái như thế cũng không thể va vào cô ta được. Chưa kể, chiếc xe và cô ta cách nhau một khoảng rất xa.
Chuyện này là sao, sao cô tông vào cô ta được chứ?
Cảnh Hảo Hảo bàng hoàng hồi lâu mới vội phanh xe lại.
Tiếng hét của Kiều Ôn Noãn khiến các nhân viên trong bãi xe đều vội chạy tới, thấy máu chảy từ người cô ta, không ai dám tùy tiện chạm vào.
Có người phản ứng nhanh, lập tức lấy điện thoại gọi xe cấp cứu và cảnh sát.
Nhân viên bãi xe ngăn xe Cảnh Hảo Hảo lại, gõ cửa kính, lúc này cô mới sực tỉnh hạ cửa xe xuống.
"Do cô đụng phải không?"
Mặt Cảnh Hảo Hảo trắng bệch, mím môi không nói.
"Chúng đã tôi báo cảnh sát, cũng đã ghi lại biển số xe của cô, ở đây có camera, mong cô đừng tự ý bỏ đi, chờ cảnh sát và xe cấp cứu tới giải quyết."
Cảnh Hảo Hảo vẫn không nói lời nào, ngay cả người khác nói gì cô cũng không rõ, ý nghĩ "vì sao mình tông phải Kiều Ôn Noãn" cứ quanh quẩn trong đầu cô.
Xe cảnh sát và xe cấp cứu lần lượt đến bãi đỗ xe.
Nhân viên cảnh sát bước xuống chụp ảnh Kiều Ôn Noãn đang nằm trên đất, rồi quay sang chụp xe của Cảnh Hảo Hảo. Chụp xong, Kiều Ôn Noãn lập tức được đưa lên xe cấp cứu. Do tình thế nguy cấp, xe cấp cứu nhanh chóng rời đi.
Một nhân viên cảnh sát đến trước xe Cảnh Hảo Hảo nói: "Mời cô theo chúng tôi về đồn."
Cảnh Hảo Hảo ngơ ngác bước xuống. Hai nhân viên cảnh sát đưa cô lên xe trước, sau đó mới lên theo, xe cảnh sát chậm rãi rời khỏi bãi đỗ.
***
Tai nạn giao thông thường chỉ được xem là tranh chấp dân sự, Cảnh Hảo Hảo và phía cảnh sát đều không biết tình trạng của Kiều Ôn Noãn ra sao nên bước đầu, nhân viên cảnh sát chỉ đưa cô về đồn để lấy lời khai.
Hai nhân viên cảnh sát lấy lời khai đã quen với mấy vụ tai nạn như thế. Tai nạn lần này cũng không gây chết người, cộng thêm việc Cảnh Hảo Hảo là phái nữ, lại có thái độ hợp tác, trình bày cũng rất điềm tĩnh, rõ ràng. Sau khi tìm hiểu một số thông tin sơ bộ, một cảnh sát trung niên nói:" Đợi đương sự tỉnh rồi, hai cô có thể thương lượng trước với nhau, tự giải quyết vụ việc này. Chúng tôi đã gặp rất nhiều vụ tương tự, nếu không ảnh hưởng tới tính mạng, cũng không phải say rượu lái xe, cứ bồi thường chút tiền là được. Khi nào thương lượng không thành thì hãy cân nhắc đến các biện pháp khác qua con đường luật pháp."
Cảnh Hảo Hảo gật đầu.
Nhân viên cảnh sát đứng dậy, nói thêm:" Cô Cảnh, bây giờ cô có thể liên lạc với người thân hoặc bạn bè của mình đến bảo lãnh rồi ra về."