Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 168: Quyết đấu (4)
Editor:Nguyetmai
Đúng là dứt khoát hệt như giọng điệu của anh ta vậy! Tha cho Hảo Hảo à…
Lần này, Lương Thần thậm chí chẳng thèm giả vờ nữa, vẻ mặt tối sầm, nhìn chằm chằm vào Thẩm Lương Niên, đặt ly cà phê lên bàn, sau đó nói bằng giọng lạnh lẽo: "Lương Niên, nếu anh đã nói thẳng như thế thì tôi cũng cho anh biết. Tha cho Cảnh Hảo Hảo, đó là chuyện không bao giờ!".
Thẩm Lương Niên lập tức căng thẳng: "A Thần, Hảo Hảo là bạn gái của tôi. Anh cũng biết cô ấy là người mà tôi muốn cưới. Tôi không thể sống thiếu cô ấy, anh muốn gì tôi cũng sẽ cho, duy chỉ Hảo Hảo là không được!"
Ha… Câu này nghe thâm tình thật đấy!
Lương Thần cười nhạo một tiếng, yên lặng hồi lâu rồi mới nói tiếp: "Lương Niên, anh đang nói đùa sao? Tôi muốn gì anh cũng chịu cho tôi hả? Anh nói xem tôi muốn gì cơ… Anh là đàn ông, tôi cũng là đàn ông, Lương Thần tôi không cần tiền, không cần quyền, chẳng lẽ tôi cần thân thể của anh sao? Nhưng Hảo Hảo thì khác, dù gì cô ấy cũng là phụ nữ, cơ thể mềm mại, da dẻ mịn màng, ngủ chung thật đúng là không tồi!"
Nghe thấy câu cuối cùng, sắc mặt Thẩm Lương Niên lập tức trở nên trắng bệch.
Cô gái mà anh quen biết mười năm, động lòng sáu năm, yêu nhau bốn năm nhưng vẫn không dám đụng vào, thế mà bây giờ đã trở thành người của kẻ khác rồi!
Nhìn sắc mặt khó coi của Thẩm Lương Niên, vẻ mặt Lương Thần mới trở nên tốt hơn chút. Anh mỉm cười thờ ơ nói tiếp: "Lương Niên, anh và Hảo Hảo ở bên nhau bao nhiêu năm rồi, vậy mà anh chưa từng đụng vào cô ấy. Tôi nghĩ có lẽ trong lòng cô ấy cũng không thích anh đâu, không thì sao lần đầu tiên gặp mặt đã lên giường với tôi chứ!"
Tuy lời của anh là sự thật nhưng lại giấu đi phần quan trọng nhất. Lần đầu tiên gặp mặt, Cảnh Hảo Hảo bị bỏ thuốc, muốn phản kháng cũng chẳng được.
Anh vừa nhớ lại đêm qua Cảnh Hảo Hảo la hét không thể sống nếu thiếu người đàn ông này là lại tức điên người. Kết quả, người đàn ông này cũng nói với anh rằng anh ta không thể sống nếu thiếu Cảnh Hảo Hảo!
Thật ra thì anh kết bạn không quan tâm xuất thân, cũng không quan tâm lai lịch đối phương, nếu không thì loại người mồ côi lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng như Thẩm Lương Niên này sao có thể làm bạn với anh được.
Mấy năm qua, nếu không phải Thẩm Lương Niên nhờ vào quan hệ bạn bè với Lương Thần thì sao công ty của anh ta có thể càng ngày càng phát triển. Người trong thành phố Giang Sơn này, ai cũng phải nể mặt Lương Thần mấy phần, đương nhiên là Thẩm Lương Niên cũng được hưởng sái.
Chẳng qua, loại người sống bằng tiền của phụ nữ, lại nhờ vào việc trở thành bạn của anh để kiếm tiền ở thành phố Giang Sơn như Thẩm Lương Niên này lại là người mà cô gái đang ở trong nhà anh yêu tới mức đòi sống đòi chết!
Anh chiếm được cơ thể của Cảnh Hảo Hảo nhưng thái độ của cô đối với anh hoàn toàn khác với Thẩm Lương Niên. Cô không sợ anh thì cũng trốn tránh anh hoặc là căm thù anh.
Người đàn ông thua kém anh về mọi mặt trước mắt này lại có thể đánh bại anh vô duyên vô cớ.
Anh không biết bây giờ mình đang lừa mình dối người vì sĩ diện hay là vì đả kích Thẩm Lương Niên.
"Hơn nữa, bây giờ cô ấy theo tôi là tự nguyện."
Lần đầu tiên gặp mặt, họ đã lên giường với nhau? Cảnh Hảo Hảo còn tự nguyện ở bên Lương Thần?
Đúng là dứt khoát hệt như giọng điệu của anh ta vậy! Tha cho Hảo Hảo à…
Lần này, Lương Thần thậm chí chẳng thèm giả vờ nữa, vẻ mặt tối sầm, nhìn chằm chằm vào Thẩm Lương Niên, đặt ly cà phê lên bàn, sau đó nói bằng giọng lạnh lẽo: "Lương Niên, nếu anh đã nói thẳng như thế thì tôi cũng cho anh biết. Tha cho Cảnh Hảo Hảo, đó là chuyện không bao giờ!".
Thẩm Lương Niên lập tức căng thẳng: "A Thần, Hảo Hảo là bạn gái của tôi. Anh cũng biết cô ấy là người mà tôi muốn cưới. Tôi không thể sống thiếu cô ấy, anh muốn gì tôi cũng sẽ cho, duy chỉ Hảo Hảo là không được!"
Ha… Câu này nghe thâm tình thật đấy!
Lương Thần cười nhạo một tiếng, yên lặng hồi lâu rồi mới nói tiếp: "Lương Niên, anh đang nói đùa sao? Tôi muốn gì anh cũng chịu cho tôi hả? Anh nói xem tôi muốn gì cơ… Anh là đàn ông, tôi cũng là đàn ông, Lương Thần tôi không cần tiền, không cần quyền, chẳng lẽ tôi cần thân thể của anh sao? Nhưng Hảo Hảo thì khác, dù gì cô ấy cũng là phụ nữ, cơ thể mềm mại, da dẻ mịn màng, ngủ chung thật đúng là không tồi!"
Nghe thấy câu cuối cùng, sắc mặt Thẩm Lương Niên lập tức trở nên trắng bệch.
Cô gái mà anh quen biết mười năm, động lòng sáu năm, yêu nhau bốn năm nhưng vẫn không dám đụng vào, thế mà bây giờ đã trở thành người của kẻ khác rồi!
Nhìn sắc mặt khó coi của Thẩm Lương Niên, vẻ mặt Lương Thần mới trở nên tốt hơn chút. Anh mỉm cười thờ ơ nói tiếp: "Lương Niên, anh và Hảo Hảo ở bên nhau bao nhiêu năm rồi, vậy mà anh chưa từng đụng vào cô ấy. Tôi nghĩ có lẽ trong lòng cô ấy cũng không thích anh đâu, không thì sao lần đầu tiên gặp mặt đã lên giường với tôi chứ!"
Tuy lời của anh là sự thật nhưng lại giấu đi phần quan trọng nhất. Lần đầu tiên gặp mặt, Cảnh Hảo Hảo bị bỏ thuốc, muốn phản kháng cũng chẳng được.
Anh vừa nhớ lại đêm qua Cảnh Hảo Hảo la hét không thể sống nếu thiếu người đàn ông này là lại tức điên người. Kết quả, người đàn ông này cũng nói với anh rằng anh ta không thể sống nếu thiếu Cảnh Hảo Hảo!
Thật ra thì anh kết bạn không quan tâm xuất thân, cũng không quan tâm lai lịch đối phương, nếu không thì loại người mồ côi lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng như Thẩm Lương Niên này sao có thể làm bạn với anh được.
Mấy năm qua, nếu không phải Thẩm Lương Niên nhờ vào quan hệ bạn bè với Lương Thần thì sao công ty của anh ta có thể càng ngày càng phát triển. Người trong thành phố Giang Sơn này, ai cũng phải nể mặt Lương Thần mấy phần, đương nhiên là Thẩm Lương Niên cũng được hưởng sái.
Chẳng qua, loại người sống bằng tiền của phụ nữ, lại nhờ vào việc trở thành bạn của anh để kiếm tiền ở thành phố Giang Sơn như Thẩm Lương Niên này lại là người mà cô gái đang ở trong nhà anh yêu tới mức đòi sống đòi chết!
Anh chiếm được cơ thể của Cảnh Hảo Hảo nhưng thái độ của cô đối với anh hoàn toàn khác với Thẩm Lương Niên. Cô không sợ anh thì cũng trốn tránh anh hoặc là căm thù anh.
Người đàn ông thua kém anh về mọi mặt trước mắt này lại có thể đánh bại anh vô duyên vô cớ.
Anh không biết bây giờ mình đang lừa mình dối người vì sĩ diện hay là vì đả kích Thẩm Lương Niên.
"Hơn nữa, bây giờ cô ấy theo tôi là tự nguyện."
Lần đầu tiên gặp mặt, họ đã lên giường với nhau? Cảnh Hảo Hảo còn tự nguyện ở bên Lương Thần?