Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19
Edit: TrangQA830810
Nghe giáo viên trên bục giảng, Phương Hân Ngữ thuỷ chung không có cách nào tập trung nổi, hạ thể đau rát khó chịu, đặc biệt chỗ cúc huyệt còn chưa khép lại hoàn toàn, đôi lúc chảy ra ít dịch dinh dính.
Buổi tối ngày hôm qua thật quá ác liệt, Phương Hân Ngữ tới khuya mới được chợp mắt, trời sáng vội vã ăn điểm tâm, cũng chưa kịp tắm liền chạy đến trường đi học.
Phương Hân Ngữ buồn bực cắn đầu bút, trong lòng oán trách vạn lần, lúc ở trên giường anh trai thực sự rất xấu xa, hai cự vật vừa nhanh vừa mạnh xâm nhập hai lỗ nhỏ của cô, nhiều lần đánh mạnh vào điểm nhạy cảm, khuấy đảo hoa huy*t co quắt, phun ra trong suốt mật dịch, Phương Hân Ngữ ghét nhất lúc lên cao trào, tại thời điểm đó hạ thể giống như vượt khỏi tầm kiểm soát chảy nước lênh láng.
Điều đáng ghét nhất của anh hai không phải chỉ dừng tại đó, anh ấy luôn thích nhìn thấy dáng dấp cô lúc đạt cao trào, sẽ đem cô ôm vào trong ngực hướng về phía cái gương.
Phương Hân Ngữ có thể thấy rõ trong gương, một thiếu nữ cơ thể mềm mại trần trụi, sau khi lên đỉnh khoái cảm da thịt phiếm hồng, một bàn tay thon dài đang nắm lấy giả dương cụ, nhanh chóng ra vào khe huyệt sưng đỏ.
Mà một cây côn th*t đỏ sậm vẫn không ngừng đâm vào từ phía sau, tần suất kịch liệt. Hạ thể một mảnh ướt nhẹp, mật dịch tràn ra khỏi tiểu huyệt chảy dọc theo hai cánh hoa thấm vào túm lông tơ xanh đen nhỏ xuống dưới.
Sau khi Phương Tử Ngôn phóng thích cơ thể, xoay cằm em gái, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang thở hổn hển, hai tay xoa nắn ngực cô, giọng nói tà ác mà khiêu khích
" Anh hai giúp em lớn hơn một chút "
Sau khi tan học, Phương Hân Ngữ sách vở vẫn còn trống rỗng, kế bên Thiến Lệ nhìn qua ...liếc mắt một cái, kinh ngạc nói
" Nè, cô bé ngoan, đi học sao không nghe giảng, bài vở chưa chép nha, mình còn muốn mượn vở của bạn, bạn nhìn mình một chút được không? "
Phương Hân Ngữ đã đáp ứng với anh trai sẽ không để ý đến Thiến Lệ nữa, nên cô cúi đầu im lặng.
Thiến Lệ thấy Hân Ngữ ra vẻ xa cách, hung hăng vỗ bàn một cái " Bị mèo ăn mất lưỡi sao, ngay cả lời cũng không thốt ra? "
" Ui, thật là hay a, cùng bạn trai cãi nhau, lại bức tức đối với mình? " Thiến Lệ xì khẽ một tiếng, ở bên tai Hân Ngữ thì thầm nói" Tối hôm qua có phải ở trên giường quá kịch liệt? "
Mấy bạn học gần đó nghe Thiến Lệ nói Phương Hân Ngữ có bạn trai, đều kinh hãi nhìn qua.
Phương Hân Ngữ dưới ánh nhìn chăm chú của nhiều người, cau mày trả lời" Đó không phải bạn trai mình, mà là anh trai "
Thiến Lệ có chút ngoài ý muốn nói tiếp " Anh trai? Là anh ruột? "
" Đương nhiên là anh ruột, nếu không sao mình ở cùng một nhà với anh ấy? "
Những người khác nghe xong câu trả lời của Hân Ngữ, đều vờ quay lại tiếp tục việc của bản thân.
" Vậy sao anh ấy thừa nhận là bạn trai của cậu? "
" Anh ấy đùa giỡn thôi..."
Thiến Lệ thở dài một hơi " Thì ra là anh cậu, bất quá lớn lên thật đẹp trai, có cơ hội giới thiệu cho mình nhận thức chút nha "
Phương Hân Ngữ liếc thấy bộ dạng đắm đuối của Thiến Lệ thật đáng ghét " Đừng mơ, anh ấy là của mình "
" Hả, không có khả năng anh ấy là của cậu cả đời, sớm muộn gì anh ấy cũng lấy vợ, nếu cậu sống cùng anh ấy hết đời chính là loạn luân..."
Phương Hân Ngữ cái miệng nhỏ há hốc, ngơ ngác nhìn Thiến Lệ chăm chú" Bạn nói nếu sống cùng anh trai cả đời chính là loạn luân? "
Thiến Lệ xoa xoa hai bàn tay với nhau, vẻ mặt mong ước " Mình cũng muốn giống bạn có một anh trai, cùng anh ấy làm một đoạn tình yêu cấm kỵ, bất quá bụng của mẹ mình đúng là không được, aiz..."
Phương Hân Ngữ xiết chặt cây bút, đôi vai rung nhẹ " Loạn luân có nghĩa gì? "
" Trời, cậu học giỏi như vậy, ngay cả điều này cũng không hiểu sao, chính là người thân cùng chung huyết thống phát sinh quan hệ với nhau, nhưng không thể kết hôn sinh con như bình thường, cha mình nói, đây là vi phạm pháp luật "
Phương Hân Ngữ đứng phốc dậy, che miệng ép xuống cảm giác buồn nôn
" Mình có chút khó chịu, muốn đi nhà vệ sinh ..."
Nghe giáo viên trên bục giảng, Phương Hân Ngữ thuỷ chung không có cách nào tập trung nổi, hạ thể đau rát khó chịu, đặc biệt chỗ cúc huyệt còn chưa khép lại hoàn toàn, đôi lúc chảy ra ít dịch dinh dính.
Buổi tối ngày hôm qua thật quá ác liệt, Phương Hân Ngữ tới khuya mới được chợp mắt, trời sáng vội vã ăn điểm tâm, cũng chưa kịp tắm liền chạy đến trường đi học.
Phương Hân Ngữ buồn bực cắn đầu bút, trong lòng oán trách vạn lần, lúc ở trên giường anh trai thực sự rất xấu xa, hai cự vật vừa nhanh vừa mạnh xâm nhập hai lỗ nhỏ của cô, nhiều lần đánh mạnh vào điểm nhạy cảm, khuấy đảo hoa huy*t co quắt, phun ra trong suốt mật dịch, Phương Hân Ngữ ghét nhất lúc lên cao trào, tại thời điểm đó hạ thể giống như vượt khỏi tầm kiểm soát chảy nước lênh láng.
Điều đáng ghét nhất của anh hai không phải chỉ dừng tại đó, anh ấy luôn thích nhìn thấy dáng dấp cô lúc đạt cao trào, sẽ đem cô ôm vào trong ngực hướng về phía cái gương.
Phương Hân Ngữ có thể thấy rõ trong gương, một thiếu nữ cơ thể mềm mại trần trụi, sau khi lên đỉnh khoái cảm da thịt phiếm hồng, một bàn tay thon dài đang nắm lấy giả dương cụ, nhanh chóng ra vào khe huyệt sưng đỏ.
Mà một cây côn th*t đỏ sậm vẫn không ngừng đâm vào từ phía sau, tần suất kịch liệt. Hạ thể một mảnh ướt nhẹp, mật dịch tràn ra khỏi tiểu huyệt chảy dọc theo hai cánh hoa thấm vào túm lông tơ xanh đen nhỏ xuống dưới.
Sau khi Phương Tử Ngôn phóng thích cơ thể, xoay cằm em gái, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang thở hổn hển, hai tay xoa nắn ngực cô, giọng nói tà ác mà khiêu khích
" Anh hai giúp em lớn hơn một chút "
Sau khi tan học, Phương Hân Ngữ sách vở vẫn còn trống rỗng, kế bên Thiến Lệ nhìn qua ...liếc mắt một cái, kinh ngạc nói
" Nè, cô bé ngoan, đi học sao không nghe giảng, bài vở chưa chép nha, mình còn muốn mượn vở của bạn, bạn nhìn mình một chút được không? "
Phương Hân Ngữ đã đáp ứng với anh trai sẽ không để ý đến Thiến Lệ nữa, nên cô cúi đầu im lặng.
Thiến Lệ thấy Hân Ngữ ra vẻ xa cách, hung hăng vỗ bàn một cái " Bị mèo ăn mất lưỡi sao, ngay cả lời cũng không thốt ra? "
" Ui, thật là hay a, cùng bạn trai cãi nhau, lại bức tức đối với mình? " Thiến Lệ xì khẽ một tiếng, ở bên tai Hân Ngữ thì thầm nói" Tối hôm qua có phải ở trên giường quá kịch liệt? "
Mấy bạn học gần đó nghe Thiến Lệ nói Phương Hân Ngữ có bạn trai, đều kinh hãi nhìn qua.
Phương Hân Ngữ dưới ánh nhìn chăm chú của nhiều người, cau mày trả lời" Đó không phải bạn trai mình, mà là anh trai "
Thiến Lệ có chút ngoài ý muốn nói tiếp " Anh trai? Là anh ruột? "
" Đương nhiên là anh ruột, nếu không sao mình ở cùng một nhà với anh ấy? "
Những người khác nghe xong câu trả lời của Hân Ngữ, đều vờ quay lại tiếp tục việc của bản thân.
" Vậy sao anh ấy thừa nhận là bạn trai của cậu? "
" Anh ấy đùa giỡn thôi..."
Thiến Lệ thở dài một hơi " Thì ra là anh cậu, bất quá lớn lên thật đẹp trai, có cơ hội giới thiệu cho mình nhận thức chút nha "
Phương Hân Ngữ liếc thấy bộ dạng đắm đuối của Thiến Lệ thật đáng ghét " Đừng mơ, anh ấy là của mình "
" Hả, không có khả năng anh ấy là của cậu cả đời, sớm muộn gì anh ấy cũng lấy vợ, nếu cậu sống cùng anh ấy hết đời chính là loạn luân..."
Phương Hân Ngữ cái miệng nhỏ há hốc, ngơ ngác nhìn Thiến Lệ chăm chú" Bạn nói nếu sống cùng anh trai cả đời chính là loạn luân? "
Thiến Lệ xoa xoa hai bàn tay với nhau, vẻ mặt mong ước " Mình cũng muốn giống bạn có một anh trai, cùng anh ấy làm một đoạn tình yêu cấm kỵ, bất quá bụng của mẹ mình đúng là không được, aiz..."
Phương Hân Ngữ xiết chặt cây bút, đôi vai rung nhẹ " Loạn luân có nghĩa gì? "
" Trời, cậu học giỏi như vậy, ngay cả điều này cũng không hiểu sao, chính là người thân cùng chung huyết thống phát sinh quan hệ với nhau, nhưng không thể kết hôn sinh con như bình thường, cha mình nói, đây là vi phạm pháp luật "
Phương Hân Ngữ đứng phốc dậy, che miệng ép xuống cảm giác buồn nôn
" Mình có chút khó chịu, muốn đi nhà vệ sinh ..."