Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 125: Vĩ Thanh: Em đẹp nhất khi là cô dâu của anh
Thứ mà người phụ nữ nào cũng muốn đó chính là sẽ nhận được sự đáp lại tình yêu của người mình yêu nhất, và, khi đã cùng nhau nắm chặt bàn tay đi đến cuối cuộc đời thì chỉ có một ngày duy nhất để khẳng định, để chứng minh hết được điều đó..
Ngày diễn ra hôn lễ của Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch.
Lâu đài Esclimont, Pháp.
Hắc Mộc Thần đã tổ chức hôn lễ hoành tráng tại lâu đài này. Anh đã biến hôn lễ này lung linh và lộng lẫy như một hôn lễ tuyệt đẹp hơn cả trong cổ tích. Lâu đài Esclimont, một lâu đài nằm không xa cung điện Versailles, chỉ cách Paris 45 phút ô tô. Tòa lâu đài cổ kính nằm bên hồ rộng 150 mẫu Anh. Trong lâu đài này vẫn còn lưu giữ một số vật dụng quý giá và có giá trị lịch sử như: chiếc giường của vua với những hoa văn, chạm trổ độc đáo và một vài tấm thảm quý từ thế kỷ XVII, nó thực sự xứng đáng là “tòa lâu đài nguy nga và cổ kính nhất ở thung lũng Loire”. Trần nhà được treo đèn chùm mạ vàng rực rỡ. Nội thất trang nhã được làm cẩn thận, tỉ mỉ với bàn tay của nghệ nhân. Nội thất bên trong lâu đài vẫn toát ra vẻ đẹp sang trọng và thực sự đẳng cấp với những bức tranh trên trần nhà hoành tráng, đồ vật được trang trí chi tiết cầu kỳ với đường khắc chạm trổ tinh vi, các tủ sách được làm bằng gỗ cao cấp và mạ vàng… tất cả toát lên vẻ lộng lẫy và xa hoa bậc nhất. Phong cách sân khấu châu Âu đầy ngọt ngào với tông màu trắng hồng kết hợp. Khung sân khấu hình chữ nhật bao quanh là dải hoa trắng tinh khiết, không gian như được tô điểm vẻ đẹp ngọt ngào. Khu vực lễ tân toát lên vẻ lãng mạn, xa hoa với những dàn hoa tươi, chiếc bánh kem cao ngút, dây ruy băng cổ điển. Từ sàn cho tới trần nhà, toàn bộ đều được trang trí bằng những cây phong lan và những màn hình plasma lớn. Quảng trường trung tâm giữ hoặc donjon có các tháp góc tròn, mỗi tháp có mái hình nón và đèn lồng. Một tháp trung tâm thêm đã bay trụ tường, một cầu thang xoắn ốc, và đèn lồng riêng của mình.
Hắc Mộc Thần đã một tay lo chu đáo hôn lễ này, mọi thứ được bày trí đều được anh tận mắt xem xét kĩ lưỡng không bỏ qua một chi tiết nào, phải nhận được cái gật đầu chắc chắn của anh mới dám trang trí thành hôn lễ trong mơ. Anh đã vung tay một số liền lớn để thuê hơn cả mấy trăm chiếc trực thăng đón hẳn khách tham dự, trên bầu trời tấp nập những chiếc trực thăng hạ cánh phát ra âm thanh inh ỏi náo loạn cả không gian đầy tưng bừng và phấn khởi, khi trực thăng chở khách mời tham dự vừa đáp xuống sẽ lập tức có vệ sĩ tây trang nghiêm chỉnh ra chào đón nhiệt tình và chu đáo, danh sách khách mời khá lớn, những người có tiếng tăm bật nhất ở giới thượng lưu và chủ yếu là chính khách và chính trị gia. Ở tòa lâu đài này Hắc Mộc Thần cũng đã sắp xếp rất nhiều vệ sĩ để đứng canh gác nhằm không để phóng viên có cơ hội để chen vào. Phong cách kết cấu chặt chẽ, đến nổi một con ruồi cũng không bay qua được. Lâu đài Esclimont này Hắc Mộc Thần đã bao trọn ba ngày ba đêm để tổ chức hôn lễ long trọng nhất cho Ngải Tịch, hoàn toàn khác xa với thái độ lạnh khi diễn ra hôn lễ sơ sài với Fendy ở nhà thờ.
Khung gian bên trong trang trí toàn những bức ảnh cưới với kích thước lớn treo xung quanh, ảnh cưới này là Hắc Mộc Thần đã cùng Ngải Tịch đi vài nơi trên thế giới rồi tạo ra bộ ảnh có một không hai.
Điểm chú ý là bức ảnh cưới lớn nhất được chụp hẳn tại cung điện Versailles, với cảnh tượng hoành tráng của cung điện đó đã tạo nên khung ảnh vô cùng đẹp đẽ và làm cho người khác phải trố mắt ghen tị, trong ảnh là cảnh Hắc Mộc Thần ôm chặt lấy Ngải Tịch vào lòng, khẽ đặt làn môi mỏng lên cánh môi đỏ mọng của cô, cô hạnh phúc ngập tràn mà choàng hai cánh tay trắng trẻo lên cổ anh mà nhiệt tình hưởng thụ.
Phòng chờ của cô dâu.
Cả một phòng mà đầy sự hồi hộp để bao trùm lấy, ai nấy cũng đều mong chờ cảnh Ngải Tịch bước ra từ phòng thay đồ. Hắc Mộc Thần cũng đã đứng ngồi không yên mà đi qua đi lại, Lâm Cát Tường và Trần Hoa Minh Nhất lẫn Tâm Đông đều che miệng cười vì hành động của anh.
"Cạch" một tiếng, cánh cửa phòng thay đồ mở ra. Người phụ nữ có gương mặt xinh đẹp như một đóa hoa với chiếc váy lộng lẫy trên người chậm chầm bước ra ngoài. Cả căn phòng như hóa đá lại, ánh mắt cùng dán chặt lên người cô không rời nửa giây.
Ngải Tịch lập tức trở thành người được chú ý nhất ngay lúc này. Cô khoác trên người chiếc váy cưới có thiết kế sắc sảo từ Kevin Danisa, đây là nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng nhất ở Đức. Chỉ vì chiếc váy cưới này mà anh ta đã hao tổn thời gian gần hai tháng trời, đủ để thấy việc kết hôn Hắc Mộc Thần đã chuẩn bị từ rất lâu, về việc anh đã nhờ Kevin Danisa thiết kế cho Ngải Tịch anh đã giữ bí mật vô cùng kính đáo, đến kích thước của cô mỗi đêm anh đều dùng chính bàn tay của mình đo lấy, khiến Ngải Tịch mỗi ngày đều trừng mắt nhìn anh còn mắng anh là: " Sao em lại yêu người đàn ông lưu manh như anh chứ? ".
Mỗi lần như vậy Hắc Mộc Thần chỉ biết thở dài ngao ngán..
Thiết kế sử dụng phom dáng cổ điển. Thân áo dùng chất liệu ren cao cấp kết hợp đính đá pha lê swarovki ngoại nhập khiến Ngải Tịch mặc lên càng thêm quý phái và sang trọng.Tùng váy xếp ly nhẹ ở eo và phồng to dần ở đuôi váy đem lại cho người mặc sự thanh lịch, sang trọng, bật lên vẻ đẹp mỏng manh nhưng ngọt ngào thuần khiết, lớp ngoài là một phần bao phủ được thiết kế từ cảm hứng của cánh hoa mềm mại, buông rũ tạo một vẻ đẹp rất lãng mạn. Chiếc váy này có tông màu pastel ngọt ngào, nhẹ nhàng. Từng lớp voan, lưới đan lồng vào nhau tạo nên chân váy mỏng manh như sương khói mờ ảo. Chi tiết ren đính kết đối xứng vẫn được sử dụng làm điểm nhấn cho thiết kế này. Kiểu dáng váy đuôi cá xòe rộng, thân trên ôm sát gợi cảm, chất vải trong suốt giúp cô khoe lợi thế ngoại hình quyến rũ với đường cong gợi cảm mềm mại, đều sử dụng phom váy xòe cúp ngực cổ điển trên nền những chất liệu quen thuộc như: voan, ren, lưới, lụa. Tất cả được kết hợp hài hòa theo tỉ lệ nhất định vừa mang đến vẻ ngoài mềm mại, nhẹ nhàng nhưng không kém phần ấn tượng. Đặc biệt, mẫu váy này được đính kết tỉ mỉ với 3.000 hạt pha lê tinh tế. Thiết kế đắt đỏ được cho là phù hợp với vóc dáng gợi cảm và hoàn hảo của Ngải Tịch. Kết hợp cùng bộ váy là khăn voan đội đầu cùng vương miện mang màu sắc hoàng tộc kiêu sa, quý phái.
Trần Hoa Minh Nhất không thể không che miệng ngạc nhiên mà nhìn người chị em tốt nhất của mình được bèn thốt lên câu nói thán phục: " Tiểu Tịch à! Cậu thật sự là cô dâu xinh đẹp nhất mình từng gặp đấy! ".
Nét mặt Ngải Tịch ửng ửng hồng đưa mắt nhìn qua Hắc Mộc Thần, lúc này cả người anh cứng đờ ra mà không biết nên làm gì, trước nay anh biết cô rất đẹp, nhưng thật sự không ngờ cô mặc váy cưới còn đẹp như thế nữa!
Ánh mắt Hắc Mộc Thần như keo mà dính chặt lên người cô không rời giây phút nào, từ đáy mắt anh chỉ in lên mỗi hình bóng của Ngải Tịch, duy nhất chỉ mình cô. Ba người phụ nữ còn lại đều đưa mắt nhìn qua thân người Hắc Mộc Thần đang bất động ở đấy, cả ba người cùng nhau che miệng cười vì anh dùng ánh mắt say mê đắm đuối nhìn Ngải Tich như bỏ qua hết mọi người còn lại trong phòng.
Lâm Cát Tường bèn huých huých tay Trần Hoa Minh Nhất và Tâm Đông rồi nháy nháy mắt, hai người họ hiểu ra không nên làm phiền nữa liền cùng bà rời đi, lúc ra ngoài còn lén nhìn lại một cái rồi đóng cửa nhẹ nhàng.
Lúc này Ngải Tịch mới bước tới đứng đối diện với anh, nụ cười tươi rói nở ra rồi cất giọng: " Sao vậy? Em đẹp đến nổi ngớ ra luôn rồi à? ".
Điều này là sự thật mà! Hắc Mộc Thần vô thức gật đầu chắc nịch, khóe môi Ngải Tịch cong lên ý cười dịu dàng, chủ động kiễng chân hôn lên môi anh. Nụ hôn như con ong nhỏ khẽ lướt qua trên đóa hoa, lúc cô chuẩn bị rời đi thì phần gáy lại bị người đàn ông giữ lại, Hắc Mộc Thần hóa bị động thành chủ động đưa lưỡi vào tham lam hút hết hương vị ngon ngọt của Ngải Tịch, căn mút đôi môi anh đào của cô dần trở nên triền miên quấn quýt. Cảm xúc của Hắc Mộc Thần lúc này chỉ có thể nói rằng đang thăng hoa vô cùng, dây thần kinh anh bắt đầu giật như dây đàn mà kích thích não bộ rồi kích thích luôn cả vị giác.
Lát sau khi đã thỏa mãn Hắc Mộc Thần mới lưu luyến buông đôi môi cô ta, khẽ áp trán mình vào trán cô rồi cất giọng: " Tịch, em mặc chiếc váy cưới làm cô dâu thật sự rất đẹp! ".
Nghe anh nói vậy mà trong lòng cô rộn ràng tưng bừng, nhưng vẫn giả bộ mím môi hờn dỗi: " Ồ? Vậy là chỉ có kết hôn em mới làm cô dâu xinh đẹp nhất sao? ".
" Không! Em chỉ đẹp nhất khi là cô dâu của một mình anh..". Hắc Mộc Thần dịu dàng hôn lên chóp mũi cô rồi cất giọng nghiêm túc.
Gương mặt Ngải Tịch ửng hồng hai gò má, cô cảm nhận được trái tim mình đang đập loạn xạ mất kiểm soát khiến cho hàng mi dài cong khẽ run rẩy mà cụp lại, đôi mắt sáng rực long lanh như hai hòn thủy tinh trong suốt, nhỏ giọng cất tiếng: " Thần..cảm ơn anh đã cho em một hôn lễ long trọng như vậy! ".
Điều này thật sự đã khiến Ngải Tịch rất cảm động, cô không ngờ anh lại tổ chức một hôn lễ hoành tráng cho cô như vậy. Cũng vì sắp xếp mọi việc này mà Ngải Tịch thấy Hắc Mộc Thần mấy ngày mấy đêm không hề nghỉ ngơi, anh chạy qua chạy lại bày xếp tất cả vô cùng chu đáo. Ngải Tịch càng vui sướng trong lòng bao nhiêu càng thấy đau xót cho anh bấy nhiêu.
Hắc Mộc Thần nhoẻn miệng cười, đặt lên trán cô một nụ hôn rồi nhìn Ngải Tịch bằng ánh mắt say đắm, thâm tình cất giọng: " Ngải Tịch, anh không cần biết quá khứ của chúng ta đã xảy ra bao nhiêu chuyện, bao nhiêu sóng gió thăng trầm, trải qua bao nhiêu lần chia ly rồi lại tái hợp. Anh chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai rằng anh có em. Em mãi mãi là người anh yêu nhất..Vì vậy, anh muốn dành cho em một ngày đẹp nhất cả cuộc đời này, em sẽ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian. Anh không muốn dùng lời nói để hứa hẹn có đi cùng em đến cuối cùng hay không bởi vì nó không thực tế, anh chỉ muốn dùng hành động của mình để chứng minh cho em thấy rằng. Ngải Tịch yêu Hắc Mộc Thần không bao giờ là sai..".
Niềm hạnh phúc ngập tràn như những dòng suối ngọt ngào tươi mát đang chảy xuôi trong lòng Ngải Tịch, giọt lệ nóng bỏng mang theo tình yêu của sự hạnh phúc mỹ mãn bỗng theo khóe mắt cô mà chậm chầm rơi xuống, giọng nói không kìm được sự vui sướng mà run rẩy: " Thần..em yêu anh..".
Hắc Mộc Thần mỉm cười khẽ rồi đặt làn môi lên khóe mắt cô nụ hôn âu yếm, sau đó siết chặt lấy Ngải Tịch vào lòng, để gương mặt vì hạnh phúc mà rơi nước mắt của cô áp sát vào lồng ngực anh, lắng nghe tiếng tim Hắc Mộc Thần đang đập mạnh mẽ.
Khi anh và cô đang mặc kệ mọi thứ mà ôm nhau như vậy thì cửa phòng chợt đẩy ra, hai người vừa bước vào nhìn thấy cảnh này thì bật cười, một người đàn ông khẽ ho ho vài tiếng khiến Ngải Tịch ngượng ngùng buông Hắc Mộc Thần, anh liền cong khóe môi.
Ngải Tịch ngượng ngùng lên tiếng trước: " Bác gái, bác trai! ".
Lúc này nét mặt Hắc Kiến Phong hơi xị lại, ông nhìn cô rồi cất giọng có chút không vui: " Còn gọi là bác trai bác gái? ".
Ngải Tịch đờ đẫn ba giây liền e thẹn cúi gằm mặt rồi thủ thỉ: " Ba, mẹ! ".
Tiếng cười từ Hắc Kiến Phong và Simle vang lên ha hả, gương mặt bà đầy trìu mến nhìn cô rồi nói: " Như vậy mới đúng chứ! ".
Hắc Mộc Thần cũng bật cười theo rồi nhìn nét mặt ngượng ngùng của Ngải Tịch.
" Được rồi được rồi! Thời gian cử hành hôn lễ sắp bắt đầu rồi, khách khứa cũng đang rất hào hứng mong đợi nhân vật chính của ngày hôm nay đấy. Hai đứa mau chuẩn bị đi! ". Hắc Kiến Phong tinh thần vui vẻ rồi cất giọng thúc giục.
" Con biết rồi! Con với Ngải Tịch sẽ ra sau! ". Hắc Mộc Thần đưa mắt nhìn ba mẹ anh rồi trầm giọng nói.
Hắc Kiến Phong cùng Simle nở nụ cười rồi bước ra ngoài. Khi hai người vừa ra khỏi cửa liền chạm mặt một người đàn ông, anh có chút mất tự nhiên gật đầu với Simle rồi rảo bước lướt qua. Bà cũng gật đầu đáp lại anh rồi không nói gì cùng Hắc Kiến Phong rời đi.
Khi anh vừa bước vào Ngải Tịch có chút ngạc nhiên: " Tần Khuyết? ".
Ánh mắt Tần Khuyết dán chặt lên người cô như keo dính, lần đầu tiên anh thấy cô đẹp đến như vậy trong bộ váy cưới này, trong lòng lại ngậm ngùi chua xót khi cô không phải là cô dâu của mình. Nụ cười khẽ trên đôi môi nở ra nhìn cô.
Khi vừa nhìn thấy Tần Khuyết nhìn Ngải Tịch đắm đuối như vậy mi tâm Hắc Mộc Thần cau lại rồi cất giọng lạnh nhạt: " Nhìn đủ chưa hả? Cô ấy là vợ tôi đấy! ". Nói rồi anh choàng tay qua ôm lấy bả vai Ngải Tịch vào lòng thể hiện chủ quyền.
Nghe chữ “vợ” từ miệng anh phát ra mà Ngải Tịch ngượng chín cả mặt, cả người nóng ran mà hạnh phúc ngập tràn trong lòng.
Tần Khuyết bất lực rồi bật cười ha hả, hai tay thong thả đúc vào túi quần Âu sang trọng được cắt may tinh tế, ánh mắt ra vẻ châm chọc nhìn Hắc Mộc Thần rồi cất giọng thâm trầm: " Tôi không có gan mà dám cướp cô dâu của anh đâu! Đánh dấu quyền chiếm hữu như vậy làm cái quái gì chứ? Thật là buồn nôn..".
" Biết vậy là tốt! Nếu anh dám có ý nghĩ gì với vợ tôi thì thiên la địa võng sẵn sàng chờ anh đấy! ". Hắc Mộc Thần nhướn cao chân mày rồi đắc ý nói.
" Trẻ con! ". Tần Khuyết hừ lạnh Hắc Mộc Thần một cái rồi đưa mắt qua Ngải Tịch, vẻ nghiêm túc thể hiện rõ trên gương mặt anh rồi có chút ngậm ngùi cất giọng: " Tiểu Tịch! Em đẹp lắm! ".
" Cảm ơn anh! ". Thái độ của Ngải Tịch đối với anh đã không còn lạnh nhạt như xưa nữa, bây giờ cô thật sự xem anh là bạn bè, với lại cô cũng không muốn mất đi người bạn tri kỉ như Tần Khuyết bèn cười khẽ dịu dàng nhìn anh.
Lúc này cõi lòng Tần Khuyết có chút rung động, anh tiến tới giang tay muốn ôm Ngải Tịch vào lòng nhưng ngay lập tức Hắc Mộc Thần đã đứng trước mặt cô rồi ôm thay còn tốt bụng vỗ vỗ lưng Tần Khuyết: " Được rồi được rồi! Tôi biết vợ tôi đẹp rồi anh không cần phải ngưỡng mộ như vậy đâu! ".
Nhìn cảnh tượng hai người đàn ông đang ôm nhau, một người thì ra mùi dấm chua nồng nặc đánh dấu chủ quyền, còn người kia thì bất động giây lát, lúc sau mới ý thức được liền đẩy Hắc Mộc Thần ra, phủi phủi nhíu mày rồi hừ lạnh: " Buồn nôn! ".
Ngải Tịch bật cười ha hả với hai người này, Tần Khuyết không thèm để ý đến Hắc Mộc Thần nữa mà nghiêm túc nhìn cô, từ đáy lòng anh có chút đau đớn nhưng vẫn mỉm cười thật điển trai rồi dứt khoát nói: " Tiểu Tịch! Chúc em hạnh phúc..".
Ngải Tịch không đáp lời mà gật đầu mỉm cười tươi tắn với anh, lúc này Tần Khuyết mới yên tâm rồi xoay gương mặt qua đối diện với sự đắc ý của Hắc Mộc Thần, thu lại nụ cười rồ trầm giọng nói nghiêm túc: " Hắc Mộc Thần! Nếu như có một ngày anh khiến Tiểu Tịch phải tổn thương thì tôi nhất định sẽ giành lại cô ấy! ".
Hắc Mộc Thần cũng lấy lại sư nghiêm túc đáng có rồi gật đầu chắc nịch, giọng nói kiên định thốt ra: " Yên tâm! Nhất định sẽ không có ngày đó! ".
Tần Khuyết thở phào một hơi rồi nở nụ cười khẽ, nhìn Ngải Tịch một cái rồi xoay người bước ra ngoài. Cô đã tìm được hạnh phúc của đời mình thì anh cũng yên tâm rồi, anh sẽ không níu kéo cô nữa, để cô được sống vui vẻ với người mình yêu nhất. Mặc dù người đó không phải là Tần Khuyết, nhưng dù có thế nào đi chăng nữa anh mãi mãi đứng say động viên và che chở cho cô không thay đổi..
Lúc này Hắc Mộc Thần chậm rãi nhìn Ngải Tịch bằng ý cười dịu dàng, đưa tay ra rồi cất giọng: " Đi thôi! ".
Ngải Tịch mỉm cười hạnh phúc rồi nâng bàn tay trắng nõn lên cùng anh mười ngón đan chặt rồi rảo bước ra khỏi phòng chờ.
Khách khứa trong lâu đài đều đang nôn nóng chờ đợi cảnh tượng hoành tráng của cô dâu và chú rễ này nhất.
Cổng lâu đài chầm chậm mở ra, hai bóng dáng lập tức xuất hiện rồi đi trên tấm thảm đỏ trải dài dưới nền đất. Cả lâu đài lập tức đưa mắt nhìn rồi không khỏi có một màn đầy ngưỡng mộ.
Người phụ nữ mặc trên người chiếc váy cưới xinh đẹp đẹp lòng người, cô như một nàng tiên từ trên thiên đường bước ra, bên cạnh đang khoác tay một người đàn ông có gương mặt đẹp như tạc, khí thế vô cùng cao cao tại thượng, vô cùng xứng đôi mà chậm rãi cùng nhau tiến vào lễ đường.
Giây phút sắp đến gần chỗ cha xứ đang đứng, Ngải Tịch vô thức đưa mắt nhìn anh rồi mỉm cười hạnh phúc.
Cô thầm nghĩ, Thần..giây phút này là giây phút hồi hộp nhất trong cuộc đời của em. Anh đã cho em biết được thế nào là tình yêu thật sự, để khoảnh khắc em cam tâm tình nguyện khoác tay mình vào tay anh cùng bước ra lễ đường sẽ là kỉ niệm đẹp đẽ khắc sâu mãi trong tim em, là kí ức đẹp nhất cất giữ tận đáy lòng em, mãi mãi không bao giờ quên..
Nhạy bén thấy cô đang nhìn mình Hắc Mộc Thần cũng nhìn cô bằng ánh mắt say đắm, khóe môi anh cong lên ý cười dịu dàng rồi siết chặt lấy cánh tay cô, tiếp tục tiến bước vào lễ đường.
Khi anh và cô cùng dừng lại rồi đứng trước mặt cha xứ, thời gian cũng bắt đầu hồi hộp theo. Cha xứ có gương mặt hiền từ rồi trịnh trọng nghiêm túc hỏi:
" Hắc Mộc Thần con có đồng ý cưới Ngải Tịch làm vợ, theo như sự dạy bảo của kinh thánh mà chung sống, kết làm một khối với cô ấy trước mặt Chúa. yêu thương, an ủi, tôn trọng, bảo vệ cô ấy như chính bản thân mình, bất luận là ốm đau hay khỏe mạnh, giàu sang hay đói khổ thì vẫn chung thủy với cô ấy, mãi đến khi rời khỏi thế giới này hay không? ".
Ánh mắt Hắc Mộc Thần tràn đầy sự nghiêm túc và chắc nịch, giọng nói thốt ra đầy kiên định: " Con đồng ý! ".
Cha xứ tiếp tục quay qua nhìn Ngải Tịch, lập lại câu hỏi tương tự:
" Ngải Tịch con có đồng ý cưới Hắc Mộc Thần làm chồng, theo như sự dạy bảo của kinh thánh mà chung sống, kết làm một khối với anh ấy trước mặt Chúa. yêu thương, an ủi, tôn trọng, bảo vệ anh ấy như chính bản thân mình, bất luận là ốm đau hay khỏe mạnh, giàu sang hay đói khổ thì vẫn chung thủy với anh ấy, mãi đến khi rời khỏi thế giới này hay không? ".
Giây phút này trái tim Ngải Tịch vô thức đập mạnh, hít sâu một hơi rồi cất giọng: " Con đồng ý! ".
Gương mặt Hắc Mộc Thần tràn đầy ý cười nhìn cô dịu dàng. Cha xứ tiếp tục: " Nghi thức tiếp theo chính là trao nhẫn cưới, xem như là tính vật định tình cho cuộc hôn nhân này của các con! ".
Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch cùng xoay người lại đối diện với nhau, một hộp nhẫn có màu đỏ nhung lập tức được dâng lên, anh chậm rãi nâng bàn tay mềm mại của cô lên rồi cất giọng thâm trầm như một lời tuyên thệ minh chứng cho tình yêu sau này: “Anh Hắc Mộc Thần hứa sẽ luôn yêu em và sẽ mãi mãi yêu em dù có chuyện gì xảy ra sau này đi nữa. Với anh, em là tình yêu duy nhất và vĩnh viễn của anh suốt cuộc đời này.”
Vừa dứt lời chiếc nhẫn kim cương chói lóa đã đeo vào tay Ngải Tịch, cô cảm thấy nhịp tim của mình đang bất ổn mà xao động liên hồi, niềm hạnh phúc không sao kiềm chế được, khẽ cầm chiếc nhẫn còn lại chậm rãi đeo vào ngón tay Hắc Mộc Thần, giọng nói dịu dàng mà kiên định vang lên: “Em Ngải Tịch hứa sẽ luôn yêu anh bằng sự dịu dàng chính mình, sẽ luôn kiên nhẫn trọn vẹn với tình yêu của chúng ta. Em sẽ cùng anh tận hưởng cuộc sống đầy tươi đẹp và bên anh mọi lúc khi anh cần. Em hứa sẽ một lòng hướng về trái tim ấm áp của anh bởi nơi đó chính là nhà của em.”
Lời thề vang lên giữa thánh đường chính là giây phút thiêng liêng và trịnh trọng nhất. Lời thề đó cũng chính là trách nhiệm của bản thân anh và cô đối với cuộc sống hôn nhân sau này.
Cha xứ nghiêm mặt vui vẻ cất giọng: " Ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp! ".
Khi hai chiếc nhẫn cùng được đeo vào tay đối phương và lời nói của cha xứ vừa thốt ra thì tất cả khách khứa đều cùng nhau vỗ tay hoan nghênh trong sự hào hứng và phấn khởi. Lâm Cát Tường và Trần Hoa Minh Nhất cũng cùng nhau nức nở vì hạnh phúc.
Gương mặt Tần Khuyết cũng hiện ra ý cười mà nhìn lên trên phía khán đài.
Giữa nền âm nhạc du dương đang phát ra thế này, Hắc Mộc Thần chậm rãi kéo khăn voan của Ngải Tịch lên, kéo lấy cô rồi ôm chặt đặt làn môi lên cánh môi cô một nụ hôn nóng bỏng say sưa. Giọt nước mắt Ngải Tịch theo nụ hôn chan chứa hạnh phúc này mà chậm rãi rơi xuống chen lấn vào giữa hai làn môi đang âu yếm mặn nồng.
Chuyện tình yêu vốn dĩ ngọt ngọt, lãng mạn. Và cái kết cho chuyện tình đẹp đó chính là lễ kết hôn long trọng diễn ra ở tòa lâu đài sang trọng này.
Trên thế giới có hơn bảy tỉ người. Dù mỗi con người trên thế gian này đã trải qua bao nhiêu mối tình chăng nữa, người đàn ông hoặc người phụ nữ hiện tại đang khiến trái tim bạn rung động chắc hẳn phải rất đặc biệt.
Tình yêu luôn rất kì diệu và cũng rất đắm say khi ta chìm vào nó. Rồi lúc ta nhận được cái kết hạnh phúc cho cuộc đời mình thì còn gì bằng nữa?
Bất cứ người phụ nữ nào trên đời này đều hi vọng tìm được nửa kia của mình. Và khi gặp đúng định mệnh của đời mình, người đàn ông đó sẽ cho bạn một hôn lễ long trọng nhất để bạn mãi mãi khắc sâu trong tim, để bạn tận hưởng khoảnh khắc trở thành hoàng hậu trong ngày kết hôn đó, cho bạn mặc trên người chiếc váy cưới đẹp nhất, khiến bạn trở thành cô dâu hạnh phúc nhất trên cuộc đời này..
Happy Ending.
- ---------//----------
Ngày diễn ra hôn lễ của Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch.
Lâu đài Esclimont, Pháp.
Hắc Mộc Thần đã tổ chức hôn lễ hoành tráng tại lâu đài này. Anh đã biến hôn lễ này lung linh và lộng lẫy như một hôn lễ tuyệt đẹp hơn cả trong cổ tích. Lâu đài Esclimont, một lâu đài nằm không xa cung điện Versailles, chỉ cách Paris 45 phút ô tô. Tòa lâu đài cổ kính nằm bên hồ rộng 150 mẫu Anh. Trong lâu đài này vẫn còn lưu giữ một số vật dụng quý giá và có giá trị lịch sử như: chiếc giường của vua với những hoa văn, chạm trổ độc đáo và một vài tấm thảm quý từ thế kỷ XVII, nó thực sự xứng đáng là “tòa lâu đài nguy nga và cổ kính nhất ở thung lũng Loire”. Trần nhà được treo đèn chùm mạ vàng rực rỡ. Nội thất trang nhã được làm cẩn thận, tỉ mỉ với bàn tay của nghệ nhân. Nội thất bên trong lâu đài vẫn toát ra vẻ đẹp sang trọng và thực sự đẳng cấp với những bức tranh trên trần nhà hoành tráng, đồ vật được trang trí chi tiết cầu kỳ với đường khắc chạm trổ tinh vi, các tủ sách được làm bằng gỗ cao cấp và mạ vàng… tất cả toát lên vẻ lộng lẫy và xa hoa bậc nhất. Phong cách sân khấu châu Âu đầy ngọt ngào với tông màu trắng hồng kết hợp. Khung sân khấu hình chữ nhật bao quanh là dải hoa trắng tinh khiết, không gian như được tô điểm vẻ đẹp ngọt ngào. Khu vực lễ tân toát lên vẻ lãng mạn, xa hoa với những dàn hoa tươi, chiếc bánh kem cao ngút, dây ruy băng cổ điển. Từ sàn cho tới trần nhà, toàn bộ đều được trang trí bằng những cây phong lan và những màn hình plasma lớn. Quảng trường trung tâm giữ hoặc donjon có các tháp góc tròn, mỗi tháp có mái hình nón và đèn lồng. Một tháp trung tâm thêm đã bay trụ tường, một cầu thang xoắn ốc, và đèn lồng riêng của mình.
Hắc Mộc Thần đã một tay lo chu đáo hôn lễ này, mọi thứ được bày trí đều được anh tận mắt xem xét kĩ lưỡng không bỏ qua một chi tiết nào, phải nhận được cái gật đầu chắc chắn của anh mới dám trang trí thành hôn lễ trong mơ. Anh đã vung tay một số liền lớn để thuê hơn cả mấy trăm chiếc trực thăng đón hẳn khách tham dự, trên bầu trời tấp nập những chiếc trực thăng hạ cánh phát ra âm thanh inh ỏi náo loạn cả không gian đầy tưng bừng và phấn khởi, khi trực thăng chở khách mời tham dự vừa đáp xuống sẽ lập tức có vệ sĩ tây trang nghiêm chỉnh ra chào đón nhiệt tình và chu đáo, danh sách khách mời khá lớn, những người có tiếng tăm bật nhất ở giới thượng lưu và chủ yếu là chính khách và chính trị gia. Ở tòa lâu đài này Hắc Mộc Thần cũng đã sắp xếp rất nhiều vệ sĩ để đứng canh gác nhằm không để phóng viên có cơ hội để chen vào. Phong cách kết cấu chặt chẽ, đến nổi một con ruồi cũng không bay qua được. Lâu đài Esclimont này Hắc Mộc Thần đã bao trọn ba ngày ba đêm để tổ chức hôn lễ long trọng nhất cho Ngải Tịch, hoàn toàn khác xa với thái độ lạnh khi diễn ra hôn lễ sơ sài với Fendy ở nhà thờ.
Khung gian bên trong trang trí toàn những bức ảnh cưới với kích thước lớn treo xung quanh, ảnh cưới này là Hắc Mộc Thần đã cùng Ngải Tịch đi vài nơi trên thế giới rồi tạo ra bộ ảnh có một không hai.
Điểm chú ý là bức ảnh cưới lớn nhất được chụp hẳn tại cung điện Versailles, với cảnh tượng hoành tráng của cung điện đó đã tạo nên khung ảnh vô cùng đẹp đẽ và làm cho người khác phải trố mắt ghen tị, trong ảnh là cảnh Hắc Mộc Thần ôm chặt lấy Ngải Tịch vào lòng, khẽ đặt làn môi mỏng lên cánh môi đỏ mọng của cô, cô hạnh phúc ngập tràn mà choàng hai cánh tay trắng trẻo lên cổ anh mà nhiệt tình hưởng thụ.
Phòng chờ của cô dâu.
Cả một phòng mà đầy sự hồi hộp để bao trùm lấy, ai nấy cũng đều mong chờ cảnh Ngải Tịch bước ra từ phòng thay đồ. Hắc Mộc Thần cũng đã đứng ngồi không yên mà đi qua đi lại, Lâm Cát Tường và Trần Hoa Minh Nhất lẫn Tâm Đông đều che miệng cười vì hành động của anh.
"Cạch" một tiếng, cánh cửa phòng thay đồ mở ra. Người phụ nữ có gương mặt xinh đẹp như một đóa hoa với chiếc váy lộng lẫy trên người chậm chầm bước ra ngoài. Cả căn phòng như hóa đá lại, ánh mắt cùng dán chặt lên người cô không rời nửa giây.
Ngải Tịch lập tức trở thành người được chú ý nhất ngay lúc này. Cô khoác trên người chiếc váy cưới có thiết kế sắc sảo từ Kevin Danisa, đây là nhà thiết kế váy cưới nổi tiếng nhất ở Đức. Chỉ vì chiếc váy cưới này mà anh ta đã hao tổn thời gian gần hai tháng trời, đủ để thấy việc kết hôn Hắc Mộc Thần đã chuẩn bị từ rất lâu, về việc anh đã nhờ Kevin Danisa thiết kế cho Ngải Tịch anh đã giữ bí mật vô cùng kính đáo, đến kích thước của cô mỗi đêm anh đều dùng chính bàn tay của mình đo lấy, khiến Ngải Tịch mỗi ngày đều trừng mắt nhìn anh còn mắng anh là: " Sao em lại yêu người đàn ông lưu manh như anh chứ? ".
Mỗi lần như vậy Hắc Mộc Thần chỉ biết thở dài ngao ngán..
Thiết kế sử dụng phom dáng cổ điển. Thân áo dùng chất liệu ren cao cấp kết hợp đính đá pha lê swarovki ngoại nhập khiến Ngải Tịch mặc lên càng thêm quý phái và sang trọng.Tùng váy xếp ly nhẹ ở eo và phồng to dần ở đuôi váy đem lại cho người mặc sự thanh lịch, sang trọng, bật lên vẻ đẹp mỏng manh nhưng ngọt ngào thuần khiết, lớp ngoài là một phần bao phủ được thiết kế từ cảm hứng của cánh hoa mềm mại, buông rũ tạo một vẻ đẹp rất lãng mạn. Chiếc váy này có tông màu pastel ngọt ngào, nhẹ nhàng. Từng lớp voan, lưới đan lồng vào nhau tạo nên chân váy mỏng manh như sương khói mờ ảo. Chi tiết ren đính kết đối xứng vẫn được sử dụng làm điểm nhấn cho thiết kế này. Kiểu dáng váy đuôi cá xòe rộng, thân trên ôm sát gợi cảm, chất vải trong suốt giúp cô khoe lợi thế ngoại hình quyến rũ với đường cong gợi cảm mềm mại, đều sử dụng phom váy xòe cúp ngực cổ điển trên nền những chất liệu quen thuộc như: voan, ren, lưới, lụa. Tất cả được kết hợp hài hòa theo tỉ lệ nhất định vừa mang đến vẻ ngoài mềm mại, nhẹ nhàng nhưng không kém phần ấn tượng. Đặc biệt, mẫu váy này được đính kết tỉ mỉ với 3.000 hạt pha lê tinh tế. Thiết kế đắt đỏ được cho là phù hợp với vóc dáng gợi cảm và hoàn hảo của Ngải Tịch. Kết hợp cùng bộ váy là khăn voan đội đầu cùng vương miện mang màu sắc hoàng tộc kiêu sa, quý phái.
Trần Hoa Minh Nhất không thể không che miệng ngạc nhiên mà nhìn người chị em tốt nhất của mình được bèn thốt lên câu nói thán phục: " Tiểu Tịch à! Cậu thật sự là cô dâu xinh đẹp nhất mình từng gặp đấy! ".
Nét mặt Ngải Tịch ửng ửng hồng đưa mắt nhìn qua Hắc Mộc Thần, lúc này cả người anh cứng đờ ra mà không biết nên làm gì, trước nay anh biết cô rất đẹp, nhưng thật sự không ngờ cô mặc váy cưới còn đẹp như thế nữa!
Ánh mắt Hắc Mộc Thần như keo mà dính chặt lên người cô không rời giây phút nào, từ đáy mắt anh chỉ in lên mỗi hình bóng của Ngải Tịch, duy nhất chỉ mình cô. Ba người phụ nữ còn lại đều đưa mắt nhìn qua thân người Hắc Mộc Thần đang bất động ở đấy, cả ba người cùng nhau che miệng cười vì anh dùng ánh mắt say mê đắm đuối nhìn Ngải Tich như bỏ qua hết mọi người còn lại trong phòng.
Lâm Cát Tường bèn huých huých tay Trần Hoa Minh Nhất và Tâm Đông rồi nháy nháy mắt, hai người họ hiểu ra không nên làm phiền nữa liền cùng bà rời đi, lúc ra ngoài còn lén nhìn lại một cái rồi đóng cửa nhẹ nhàng.
Lúc này Ngải Tịch mới bước tới đứng đối diện với anh, nụ cười tươi rói nở ra rồi cất giọng: " Sao vậy? Em đẹp đến nổi ngớ ra luôn rồi à? ".
Điều này là sự thật mà! Hắc Mộc Thần vô thức gật đầu chắc nịch, khóe môi Ngải Tịch cong lên ý cười dịu dàng, chủ động kiễng chân hôn lên môi anh. Nụ hôn như con ong nhỏ khẽ lướt qua trên đóa hoa, lúc cô chuẩn bị rời đi thì phần gáy lại bị người đàn ông giữ lại, Hắc Mộc Thần hóa bị động thành chủ động đưa lưỡi vào tham lam hút hết hương vị ngon ngọt của Ngải Tịch, căn mút đôi môi anh đào của cô dần trở nên triền miên quấn quýt. Cảm xúc của Hắc Mộc Thần lúc này chỉ có thể nói rằng đang thăng hoa vô cùng, dây thần kinh anh bắt đầu giật như dây đàn mà kích thích não bộ rồi kích thích luôn cả vị giác.
Lát sau khi đã thỏa mãn Hắc Mộc Thần mới lưu luyến buông đôi môi cô ta, khẽ áp trán mình vào trán cô rồi cất giọng: " Tịch, em mặc chiếc váy cưới làm cô dâu thật sự rất đẹp! ".
Nghe anh nói vậy mà trong lòng cô rộn ràng tưng bừng, nhưng vẫn giả bộ mím môi hờn dỗi: " Ồ? Vậy là chỉ có kết hôn em mới làm cô dâu xinh đẹp nhất sao? ".
" Không! Em chỉ đẹp nhất khi là cô dâu của một mình anh..". Hắc Mộc Thần dịu dàng hôn lên chóp mũi cô rồi cất giọng nghiêm túc.
Gương mặt Ngải Tịch ửng hồng hai gò má, cô cảm nhận được trái tim mình đang đập loạn xạ mất kiểm soát khiến cho hàng mi dài cong khẽ run rẩy mà cụp lại, đôi mắt sáng rực long lanh như hai hòn thủy tinh trong suốt, nhỏ giọng cất tiếng: " Thần..cảm ơn anh đã cho em một hôn lễ long trọng như vậy! ".
Điều này thật sự đã khiến Ngải Tịch rất cảm động, cô không ngờ anh lại tổ chức một hôn lễ hoành tráng cho cô như vậy. Cũng vì sắp xếp mọi việc này mà Ngải Tịch thấy Hắc Mộc Thần mấy ngày mấy đêm không hề nghỉ ngơi, anh chạy qua chạy lại bày xếp tất cả vô cùng chu đáo. Ngải Tịch càng vui sướng trong lòng bao nhiêu càng thấy đau xót cho anh bấy nhiêu.
Hắc Mộc Thần nhoẻn miệng cười, đặt lên trán cô một nụ hôn rồi nhìn Ngải Tịch bằng ánh mắt say đắm, thâm tình cất giọng: " Ngải Tịch, anh không cần biết quá khứ của chúng ta đã xảy ra bao nhiêu chuyện, bao nhiêu sóng gió thăng trầm, trải qua bao nhiêu lần chia ly rồi lại tái hợp. Anh chỉ quan tâm đến hiện tại và tương lai rằng anh có em. Em mãi mãi là người anh yêu nhất..Vì vậy, anh muốn dành cho em một ngày đẹp nhất cả cuộc đời này, em sẽ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian. Anh không muốn dùng lời nói để hứa hẹn có đi cùng em đến cuối cùng hay không bởi vì nó không thực tế, anh chỉ muốn dùng hành động của mình để chứng minh cho em thấy rằng. Ngải Tịch yêu Hắc Mộc Thần không bao giờ là sai..".
Niềm hạnh phúc ngập tràn như những dòng suối ngọt ngào tươi mát đang chảy xuôi trong lòng Ngải Tịch, giọt lệ nóng bỏng mang theo tình yêu của sự hạnh phúc mỹ mãn bỗng theo khóe mắt cô mà chậm chầm rơi xuống, giọng nói không kìm được sự vui sướng mà run rẩy: " Thần..em yêu anh..".
Hắc Mộc Thần mỉm cười khẽ rồi đặt làn môi lên khóe mắt cô nụ hôn âu yếm, sau đó siết chặt lấy Ngải Tịch vào lòng, để gương mặt vì hạnh phúc mà rơi nước mắt của cô áp sát vào lồng ngực anh, lắng nghe tiếng tim Hắc Mộc Thần đang đập mạnh mẽ.
Khi anh và cô đang mặc kệ mọi thứ mà ôm nhau như vậy thì cửa phòng chợt đẩy ra, hai người vừa bước vào nhìn thấy cảnh này thì bật cười, một người đàn ông khẽ ho ho vài tiếng khiến Ngải Tịch ngượng ngùng buông Hắc Mộc Thần, anh liền cong khóe môi.
Ngải Tịch ngượng ngùng lên tiếng trước: " Bác gái, bác trai! ".
Lúc này nét mặt Hắc Kiến Phong hơi xị lại, ông nhìn cô rồi cất giọng có chút không vui: " Còn gọi là bác trai bác gái? ".
Ngải Tịch đờ đẫn ba giây liền e thẹn cúi gằm mặt rồi thủ thỉ: " Ba, mẹ! ".
Tiếng cười từ Hắc Kiến Phong và Simle vang lên ha hả, gương mặt bà đầy trìu mến nhìn cô rồi nói: " Như vậy mới đúng chứ! ".
Hắc Mộc Thần cũng bật cười theo rồi nhìn nét mặt ngượng ngùng của Ngải Tịch.
" Được rồi được rồi! Thời gian cử hành hôn lễ sắp bắt đầu rồi, khách khứa cũng đang rất hào hứng mong đợi nhân vật chính của ngày hôm nay đấy. Hai đứa mau chuẩn bị đi! ". Hắc Kiến Phong tinh thần vui vẻ rồi cất giọng thúc giục.
" Con biết rồi! Con với Ngải Tịch sẽ ra sau! ". Hắc Mộc Thần đưa mắt nhìn ba mẹ anh rồi trầm giọng nói.
Hắc Kiến Phong cùng Simle nở nụ cười rồi bước ra ngoài. Khi hai người vừa ra khỏi cửa liền chạm mặt một người đàn ông, anh có chút mất tự nhiên gật đầu với Simle rồi rảo bước lướt qua. Bà cũng gật đầu đáp lại anh rồi không nói gì cùng Hắc Kiến Phong rời đi.
Khi anh vừa bước vào Ngải Tịch có chút ngạc nhiên: " Tần Khuyết? ".
Ánh mắt Tần Khuyết dán chặt lên người cô như keo dính, lần đầu tiên anh thấy cô đẹp đến như vậy trong bộ váy cưới này, trong lòng lại ngậm ngùi chua xót khi cô không phải là cô dâu của mình. Nụ cười khẽ trên đôi môi nở ra nhìn cô.
Khi vừa nhìn thấy Tần Khuyết nhìn Ngải Tịch đắm đuối như vậy mi tâm Hắc Mộc Thần cau lại rồi cất giọng lạnh nhạt: " Nhìn đủ chưa hả? Cô ấy là vợ tôi đấy! ". Nói rồi anh choàng tay qua ôm lấy bả vai Ngải Tịch vào lòng thể hiện chủ quyền.
Nghe chữ “vợ” từ miệng anh phát ra mà Ngải Tịch ngượng chín cả mặt, cả người nóng ran mà hạnh phúc ngập tràn trong lòng.
Tần Khuyết bất lực rồi bật cười ha hả, hai tay thong thả đúc vào túi quần Âu sang trọng được cắt may tinh tế, ánh mắt ra vẻ châm chọc nhìn Hắc Mộc Thần rồi cất giọng thâm trầm: " Tôi không có gan mà dám cướp cô dâu của anh đâu! Đánh dấu quyền chiếm hữu như vậy làm cái quái gì chứ? Thật là buồn nôn..".
" Biết vậy là tốt! Nếu anh dám có ý nghĩ gì với vợ tôi thì thiên la địa võng sẵn sàng chờ anh đấy! ". Hắc Mộc Thần nhướn cao chân mày rồi đắc ý nói.
" Trẻ con! ". Tần Khuyết hừ lạnh Hắc Mộc Thần một cái rồi đưa mắt qua Ngải Tịch, vẻ nghiêm túc thể hiện rõ trên gương mặt anh rồi có chút ngậm ngùi cất giọng: " Tiểu Tịch! Em đẹp lắm! ".
" Cảm ơn anh! ". Thái độ của Ngải Tịch đối với anh đã không còn lạnh nhạt như xưa nữa, bây giờ cô thật sự xem anh là bạn bè, với lại cô cũng không muốn mất đi người bạn tri kỉ như Tần Khuyết bèn cười khẽ dịu dàng nhìn anh.
Lúc này cõi lòng Tần Khuyết có chút rung động, anh tiến tới giang tay muốn ôm Ngải Tịch vào lòng nhưng ngay lập tức Hắc Mộc Thần đã đứng trước mặt cô rồi ôm thay còn tốt bụng vỗ vỗ lưng Tần Khuyết: " Được rồi được rồi! Tôi biết vợ tôi đẹp rồi anh không cần phải ngưỡng mộ như vậy đâu! ".
Nhìn cảnh tượng hai người đàn ông đang ôm nhau, một người thì ra mùi dấm chua nồng nặc đánh dấu chủ quyền, còn người kia thì bất động giây lát, lúc sau mới ý thức được liền đẩy Hắc Mộc Thần ra, phủi phủi nhíu mày rồi hừ lạnh: " Buồn nôn! ".
Ngải Tịch bật cười ha hả với hai người này, Tần Khuyết không thèm để ý đến Hắc Mộc Thần nữa mà nghiêm túc nhìn cô, từ đáy lòng anh có chút đau đớn nhưng vẫn mỉm cười thật điển trai rồi dứt khoát nói: " Tiểu Tịch! Chúc em hạnh phúc..".
Ngải Tịch không đáp lời mà gật đầu mỉm cười tươi tắn với anh, lúc này Tần Khuyết mới yên tâm rồi xoay gương mặt qua đối diện với sự đắc ý của Hắc Mộc Thần, thu lại nụ cười rồ trầm giọng nói nghiêm túc: " Hắc Mộc Thần! Nếu như có một ngày anh khiến Tiểu Tịch phải tổn thương thì tôi nhất định sẽ giành lại cô ấy! ".
Hắc Mộc Thần cũng lấy lại sư nghiêm túc đáng có rồi gật đầu chắc nịch, giọng nói kiên định thốt ra: " Yên tâm! Nhất định sẽ không có ngày đó! ".
Tần Khuyết thở phào một hơi rồi nở nụ cười khẽ, nhìn Ngải Tịch một cái rồi xoay người bước ra ngoài. Cô đã tìm được hạnh phúc của đời mình thì anh cũng yên tâm rồi, anh sẽ không níu kéo cô nữa, để cô được sống vui vẻ với người mình yêu nhất. Mặc dù người đó không phải là Tần Khuyết, nhưng dù có thế nào đi chăng nữa anh mãi mãi đứng say động viên và che chở cho cô không thay đổi..
Lúc này Hắc Mộc Thần chậm rãi nhìn Ngải Tịch bằng ý cười dịu dàng, đưa tay ra rồi cất giọng: " Đi thôi! ".
Ngải Tịch mỉm cười hạnh phúc rồi nâng bàn tay trắng nõn lên cùng anh mười ngón đan chặt rồi rảo bước ra khỏi phòng chờ.
Khách khứa trong lâu đài đều đang nôn nóng chờ đợi cảnh tượng hoành tráng của cô dâu và chú rễ này nhất.
Cổng lâu đài chầm chậm mở ra, hai bóng dáng lập tức xuất hiện rồi đi trên tấm thảm đỏ trải dài dưới nền đất. Cả lâu đài lập tức đưa mắt nhìn rồi không khỏi có một màn đầy ngưỡng mộ.
Người phụ nữ mặc trên người chiếc váy cưới xinh đẹp đẹp lòng người, cô như một nàng tiên từ trên thiên đường bước ra, bên cạnh đang khoác tay một người đàn ông có gương mặt đẹp như tạc, khí thế vô cùng cao cao tại thượng, vô cùng xứng đôi mà chậm rãi cùng nhau tiến vào lễ đường.
Giây phút sắp đến gần chỗ cha xứ đang đứng, Ngải Tịch vô thức đưa mắt nhìn anh rồi mỉm cười hạnh phúc.
Cô thầm nghĩ, Thần..giây phút này là giây phút hồi hộp nhất trong cuộc đời của em. Anh đã cho em biết được thế nào là tình yêu thật sự, để khoảnh khắc em cam tâm tình nguyện khoác tay mình vào tay anh cùng bước ra lễ đường sẽ là kỉ niệm đẹp đẽ khắc sâu mãi trong tim em, là kí ức đẹp nhất cất giữ tận đáy lòng em, mãi mãi không bao giờ quên..
Nhạy bén thấy cô đang nhìn mình Hắc Mộc Thần cũng nhìn cô bằng ánh mắt say đắm, khóe môi anh cong lên ý cười dịu dàng rồi siết chặt lấy cánh tay cô, tiếp tục tiến bước vào lễ đường.
Khi anh và cô cùng dừng lại rồi đứng trước mặt cha xứ, thời gian cũng bắt đầu hồi hộp theo. Cha xứ có gương mặt hiền từ rồi trịnh trọng nghiêm túc hỏi:
" Hắc Mộc Thần con có đồng ý cưới Ngải Tịch làm vợ, theo như sự dạy bảo của kinh thánh mà chung sống, kết làm một khối với cô ấy trước mặt Chúa. yêu thương, an ủi, tôn trọng, bảo vệ cô ấy như chính bản thân mình, bất luận là ốm đau hay khỏe mạnh, giàu sang hay đói khổ thì vẫn chung thủy với cô ấy, mãi đến khi rời khỏi thế giới này hay không? ".
Ánh mắt Hắc Mộc Thần tràn đầy sự nghiêm túc và chắc nịch, giọng nói thốt ra đầy kiên định: " Con đồng ý! ".
Cha xứ tiếp tục quay qua nhìn Ngải Tịch, lập lại câu hỏi tương tự:
" Ngải Tịch con có đồng ý cưới Hắc Mộc Thần làm chồng, theo như sự dạy bảo của kinh thánh mà chung sống, kết làm một khối với anh ấy trước mặt Chúa. yêu thương, an ủi, tôn trọng, bảo vệ anh ấy như chính bản thân mình, bất luận là ốm đau hay khỏe mạnh, giàu sang hay đói khổ thì vẫn chung thủy với anh ấy, mãi đến khi rời khỏi thế giới này hay không? ".
Giây phút này trái tim Ngải Tịch vô thức đập mạnh, hít sâu một hơi rồi cất giọng: " Con đồng ý! ".
Gương mặt Hắc Mộc Thần tràn đầy ý cười nhìn cô dịu dàng. Cha xứ tiếp tục: " Nghi thức tiếp theo chính là trao nhẫn cưới, xem như là tính vật định tình cho cuộc hôn nhân này của các con! ".
Hắc Mộc Thần và Ngải Tịch cùng xoay người lại đối diện với nhau, một hộp nhẫn có màu đỏ nhung lập tức được dâng lên, anh chậm rãi nâng bàn tay mềm mại của cô lên rồi cất giọng thâm trầm như một lời tuyên thệ minh chứng cho tình yêu sau này: “Anh Hắc Mộc Thần hứa sẽ luôn yêu em và sẽ mãi mãi yêu em dù có chuyện gì xảy ra sau này đi nữa. Với anh, em là tình yêu duy nhất và vĩnh viễn của anh suốt cuộc đời này.”
Vừa dứt lời chiếc nhẫn kim cương chói lóa đã đeo vào tay Ngải Tịch, cô cảm thấy nhịp tim của mình đang bất ổn mà xao động liên hồi, niềm hạnh phúc không sao kiềm chế được, khẽ cầm chiếc nhẫn còn lại chậm rãi đeo vào ngón tay Hắc Mộc Thần, giọng nói dịu dàng mà kiên định vang lên: “Em Ngải Tịch hứa sẽ luôn yêu anh bằng sự dịu dàng chính mình, sẽ luôn kiên nhẫn trọn vẹn với tình yêu của chúng ta. Em sẽ cùng anh tận hưởng cuộc sống đầy tươi đẹp và bên anh mọi lúc khi anh cần. Em hứa sẽ một lòng hướng về trái tim ấm áp của anh bởi nơi đó chính là nhà của em.”
Lời thề vang lên giữa thánh đường chính là giây phút thiêng liêng và trịnh trọng nhất. Lời thề đó cũng chính là trách nhiệm của bản thân anh và cô đối với cuộc sống hôn nhân sau này.
Cha xứ nghiêm mặt vui vẻ cất giọng: " Ta tuyên bố, hai con chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp! ".
Khi hai chiếc nhẫn cùng được đeo vào tay đối phương và lời nói của cha xứ vừa thốt ra thì tất cả khách khứa đều cùng nhau vỗ tay hoan nghênh trong sự hào hứng và phấn khởi. Lâm Cát Tường và Trần Hoa Minh Nhất cũng cùng nhau nức nở vì hạnh phúc.
Gương mặt Tần Khuyết cũng hiện ra ý cười mà nhìn lên trên phía khán đài.
Giữa nền âm nhạc du dương đang phát ra thế này, Hắc Mộc Thần chậm rãi kéo khăn voan của Ngải Tịch lên, kéo lấy cô rồi ôm chặt đặt làn môi lên cánh môi cô một nụ hôn nóng bỏng say sưa. Giọt nước mắt Ngải Tịch theo nụ hôn chan chứa hạnh phúc này mà chậm rãi rơi xuống chen lấn vào giữa hai làn môi đang âu yếm mặn nồng.
Chuyện tình yêu vốn dĩ ngọt ngọt, lãng mạn. Và cái kết cho chuyện tình đẹp đó chính là lễ kết hôn long trọng diễn ra ở tòa lâu đài sang trọng này.
Trên thế giới có hơn bảy tỉ người. Dù mỗi con người trên thế gian này đã trải qua bao nhiêu mối tình chăng nữa, người đàn ông hoặc người phụ nữ hiện tại đang khiến trái tim bạn rung động chắc hẳn phải rất đặc biệt.
Tình yêu luôn rất kì diệu và cũng rất đắm say khi ta chìm vào nó. Rồi lúc ta nhận được cái kết hạnh phúc cho cuộc đời mình thì còn gì bằng nữa?
Bất cứ người phụ nữ nào trên đời này đều hi vọng tìm được nửa kia của mình. Và khi gặp đúng định mệnh của đời mình, người đàn ông đó sẽ cho bạn một hôn lễ long trọng nhất để bạn mãi mãi khắc sâu trong tim, để bạn tận hưởng khoảnh khắc trở thành hoàng hậu trong ngày kết hôn đó, cho bạn mặc trên người chiếc váy cưới đẹp nhất, khiến bạn trở thành cô dâu hạnh phúc nhất trên cuộc đời này..
Happy Ending.
- ---------//----------