• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New DUYÊN TRỜI ĐỊNH: CẬU BA ANH KHÔNG LỐI THOÁT ĐÂU (2 Viewers)

  • Chương 158

CHƯƠNG 158


Nhưng Tống Kim Minh lại không thuộc hàng ngũ đó.


Từ sau khi cậu ba nhà họ Tống bị ông cụ thu lại quyền hành thì chỉ sa đà vào tửu sắc với các người mẫu trẻ trong giới. Thái tử Cố là ai, anh ta từng nghe qua nhưng lại không để ý tới.


Tống Kim Minh tức giận trừng mắt: “Mày bớt lo chuyện nhà người người khác đi.”


Anh ta quay đầu lại, thái độ cứng rắn: “Tống Hân Nghiên, mày có giao hay không?”


“Không giao.”


“Muốn chết à!”


Tống Kim Minh giơ tay định nắm tóc Tống Hân Nghiên, muốn động thủ.


Nhưng tay anh ta còn chưa chạm đến tóc Tống Hân Nghiên thì đã bị người khác chặn lại giữa chừng.


Người tới khí thế lạnh lẽo, nắm lấy cổ tay anh ta kéo một phát, vừa bẻ vừa vặn rồi khóa trái ra sau lưng, đạp một cước vào lưng anh ta.


“Phịch!”


Tống Kim Minh bị đạp cho nằm rạp xuống đất.


Tưởng Tử Hàn ghét bỏ lau tay, từ trên cao nhìn xuống Tống Kim Minh giống như nhìn phế vật: “Người phụ nữ của tôi mà cậu cũng được phép chạm vào một sợi tóc của cô ấy à?”


“Kim Minh!”


Con trai bị đánh, Tống Quốc Đại nổi giận đùng đùng: “Tống Hân Nghiên, hóa ra cô lại học được bản lĩnh tìm người ngoài ra tay đánh anh họ của mình à?”


Tống Hân Nghiên xin lỗi không chút thành ý: “Bác cả, xin lỗi nhé. Tử Hàn không cố ý, là anh ba ra tay trước, anh ấy chỉ bảo vệ tôi theo bản năng thôi.”


Cô quay sang Tưởng Tử Hàn, khóe môi khẽ nhếch lên, dùng giọng nói chỉ hai người có thể nghe được khen ngợi anh: “Đẹp trai lắm.”


Đáy mắt Tưởng Tử Hàn hiện lên ý cười.


Còn trong mắt Tống Quốc Dũng thì nhoáng vụt qua vẻ đắc ý.


Anh cả bị chọc giận thì sẽ không đứng về phía con nhỏ Tống Hân Nghiên kia nữa.


Ông ta ra vẻ phẫn nộ: “Tống Hân Nghiên, mày dám tìm người ngoài ra tay đánh người trong nhà! Còn không bảo nó xin lỗi bác cả và anh họ của mày đi.”


“Người ngoài?”


Đôi mắt lạnh lẽo của Tưởng Tử Hàn híp lại, nắm cằm Tống Hân Nghiên, buộc cô ngẩng đầu lên: “Con gái lấy chồng như bát nước hắt đi. Tống Hân Nghiên, rốt cuộc ai mới là người nhà của em? Anh làm chồng em khiến em rất ngại nói ra à?”


Sự tức giận cuộn trào trong đôi mắt lạnh lẽo của người đàn ông khiến Tống Hân Nghiên run lên.


Cô vội mỉm cười kéo cánh tay anh: “Bác cả, chú ba, Tử Hàn không phải người ngoài, anh ấy là chồng của tôi. Bác sĩ khoa cấp cứu ở bệnh viện Phổ Nhân.”


Trên thân người đàn ông có khí thế dọa người, lại có Cố Vũ Tùng đi cùng bên cạnh. Vốn tưởng là một nhân vật lớn, ai ngờ chỉ là một bác sĩ bình thường.


Tống Quốc Bảo cười mỉa: “Là chồng của mày thì càng không nên, làm gì có con rể nhà ai giống như nó, lại dám thách thức với người bên nhà vợ? Còn dám đánh nhau, cũng chỉ là một bác sĩ quèn thôi mà.”


“Mày kết hôn rồi ư?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom