Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60
Mở máy mát xa trong bồn tắm, dòng nước lăn lộn bốc lên thư giãn mạch máu.
Hạ Kiêu đi qua ngồi sau lưng cậu, nước dần dần lan đến ngực, dùng tay múc nước lên đổ trên đầu vai cậu, bàn tay ấm áp vuốt ve trên làn da trơn bóng. Diệp Chân chưa bao giờ bài xích sự đụng chạm của hắn, thậm chí đối với sự thân mật của hắn cảm thấy một tia an tâm, không khỏi thả lỏng thân thể, thuận theo nằm trên lồng ngực rộng lớn của hắn.
Ngón tay Hạ Kiêu như có như không vuốt ve qua lại trên đầu v* cậu, gợi lên tình dục sôi trào, Diệp Chân bị hắn sờ đến ý loạn tình mê, hít sâu một hơi đè lại bàn tay đang trượt dần xuống bụng của hắn, tiếng nói mềm mại đến kỳ cục: "Đừng đùa..."
"Đừng? Không phải mỗi ngày em đều gọi điện nói muốn anh sao?" Hạ Kiêu ôm chặt cái eo mềm dẻo, cúi đầu mút hôn sau gáy cậu, tiếng nói khàn khàn, hơi thở nóng rực tiến vào trong vành tai cậu: "Chẳng lẽ đều là gạt anh?"
"Không phải...!" Diệp Chân nóng lòng giải thích, đôi mắt to tròn mông lung hơi nước, quay đầu nhìn hắn, sự si mê quyến luyến sắp tràn ra khỏi con ngươi đen bóng: "Em rất nhớ anh, nhưng mà..." Cậu lấy tay che lên vết thương lớn xanh tím trên đầu gối, đôi mắt ướt át chớp chớp: "Vết thương trên người em còn chưa khỏi, anh xem, còn rất nhiều vết còn chưa hết, anh không cảm thấy rất khó xem sao?"
"Khó coi chỗ nào? Đừng suy nghĩ lung tung." Hạ Kiêu cường ngạnh tách mở hai bắp đùi cậu, cắn cắn vành tai cậu: "Bây giờ anh liền muốn."
Ngữ khí không cho phép nhiều lời nữa, ngón tay từ trên bắp đùi trượt vào trong kẽ đùi cậu, đầu ngón tay vẽ vòng tròn ngày càng hướng vào trong cửa huyệt ấn ấn. Diệp Chân "ưm" một tiếng cuống quít vặn vẹo eo tránh né, một chân xê dịch về phía trước, cậu lắc eo ngày càng lợi hại, bọt nước tung tóe, lại bị Hạ Kiêu dễ dàng kéo trở về, mông thịt đụng tới một căn cứng rắn nóng rực, trong lòng cậu căng thẳng, đỏ ửng từ khuôn mặt tràn ra khỏi vành tai.
"Diệp Chân, em luôn luôn có thể dễ dàng gợi lên dục vọng của anh." Hạ Kiêu ôm chặt cậu dán trước ngực, cúi đầu thở gấp, giọng nói có chút tùy ý, thấy cậu sững sờ, hắn nắm xương hông cậu nhẫn tâm cắm vào.
Theo dòng nước ấm mà đút vào rút ra vài cái, lại thò vào thêm hai ngón tay, cơ thể Diệp Chân mềm mại, vách thịt chưa bao giờ gặp qua loại cảm giác này, vừa đau lại vừa trướng vô cùng kì lạ, cậu lập tức sợ tới mức cả người cương cứng, nức nở kêu "không cần".
Ngón tay bị miệng huyệt cắn chặt, thấy Diệp Chân sợ đến mức như vậy, nước mắt do đau mà chảy ra cũng không dám xằng bậy, Hạ Kiêu rút ngón tay ra, ôm cậu ra khỏi phòng tắm. Da thịt Diệp Chân trắng trắng mềm mềm, mấy khối ứ ngân xanh tím làm cho gân xanh trên thái dương hắn nhảy dựng, tùy tay lấy một chiếc khăn tắm lớn che trên người Diệp Chân, một đường nhỏ nước đi vào phòng ngủ.
Trong phòng chỉ mở một ngọn đèn nhỏ, rèm cũng không kéo ra, Hạ Kiêu đặt cậu lên giường, cúi xuống xem xét băng vải trên chân cậu có bị thấm nước không, vừa muốn buông tay, Diệp Chân bất chấp thân thể còn chưa lau khô đã hướng đầu giường bên kia mà bò qua, cánh mông trần trụi đối mặt với hắn, trên hai gò mông trắng nõn nhiều thịt còn có mấy cái dấu tay màu đỏ, là vừa mới bị niết chặt mà ra.
Cậu lấy chăn che kín từ đầu đến chân, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn nhìn hắn, vừa ngại ngùng lại khẩn trương.
Hạ Kiêu nhìn bộ dạng như đà điểu của cậu, đau lòng lại tức giận, giật chăn ra nằm trên người cậu, dùng vật cứng dưới hạ thân chọt chọt mông cậu, chọt đến nỗi làm cho cánh mông thịt của Diệp Chân buộc chặt, rầm rì một tiếng muốn nhích lên phía trên.
Hạ Kiêu nắm eo cậu kéo về, mút hôn cần cổ mảnh khảnh của cậu: "Em chạy cái gì?"
Diệp Chân ngẩng đầu lên, hô hấp dồn dập: "Nóng quá, anh đừng..."
Hạ Kiêu thấy cậu ngại ngùng đến cố chấp, có chút không hiểu, rõ ràng từ trước những chuyện xoa nắn như thế này đã làm rất nhiều lần, nếu chỉ là sợ đau, hắn lấy lọ bôi trơn từ trong tủ đầu giường ra, trét một đống trên ngón tay, cẩn thận bôi vào hậu huyệt cậu, ba ngón tay ra vào ngày càng thuận lợi, một mặt còn làm bộ như lưu manh đùa giỡn cậu: "Đây cũng không muốn, kia cũng không muốn, vậy người lúc trước chủ động cưỡi trên người anh là ai?"
Trong miệng huyệt phát ra tiếng nước òm ọp, căn thịt dưới thân Diệp Chân cũng dần dần nhếch lên, ôm cổ hắn nhỏ nhẹ rầm rì: "Là, là em."
"Đúng thế." Hạ Kiêu nghe vậy nhếch môi cười, có ý khen ngợi sự thành thật của cậu, ngón cái quét qua viên thịt khéo léo trước ngực cậu, tiện đà cúi người mút vào da thịt bóng loáng vì tình dục mà nhiễm mấy vệt hồng. Ngực Diệp Chân vô cùng mẫn cảm, quả nhiên trên miệng thì liên tục "không cần" nhưng lại nhịn không được mà ưỡn ngực đưa vào trong miệng Hạ Kiêu.
Hạ Kiêu thấy thế cười càng thêm ác liệt, cánh tay xuyên qua dưới thân nâng mông cậu lên, xoa nắn vuốt ve lại cuối người mút chặt đầu v* cậu, nhưng sau đó lại không làm như mong muốn của cậu, không chỉ ngừng lại mà còn rút ngón tay trong miệng huyệt ra, làm cho hai mắt Diệp Chân ngập nước, tội nghiệp nhìn hắn.
"Ca ca..."
Tiếng khóc nức nở mềm mại cơ hồ muốn xé tan lý trí của Hạ Kiêu, hắn cầm chặt cổ tay của cậu, hôn hôn vệt dây đỏ sậm chướng mắt phía trên, mười ngón tay đan chặt: "Hửm, sao bây giờ lại không nói "không cần" nữa?"
Hậu huyệt ướt át trắng mịn co rút lại, mặt Diệp Chân đỏ lên, chủ động hé môi hôn lên chóp mũi anh tuấn của hắn, một đầu tóc đen bóng mềm mại giống như nhúm lông tinh tế cọ tới trong lòng Hạ Kiêu.
Diệp Chân lấy dũng khí nhỏ giọng nói: "Muốn."
Cái eo mềm dẻo nháy mắt bị nhấc lên, cả người ghé sát vào lồng ngực nóng bỏng của nam nhân.
Hạ Kiêu thở gấp liên tục gọi cậu "bảo bối ngoan", bàn tay dời xuống tách mở cánh mông đầy thịt của cậu, chậm rãi đút căn dương v*t kia vào, Diệp Chân biến sắc, nhưng lại bị cái hôn mãnh liệt chặn lại tiếng hô, cho đến khi nếp uốn trong cửa huyệt đã bị tách mở đến cực hạn, nam nhân mới phát ra một tiếng thở dài sảng khoái, hôn lên khóe mắt đỏ bừng của cậu, hôn tới nước mắt chưa kịp chảy ra sâu trong hốc mắt.
"Đau không?"
Hai chân Diệp Chân mở rộng, muốn khép cũng không khép được, phảng phất có thể cảm giác được căn dương v*t nóng bỏng căng chặt trong cơ thể, kêu gào muốn xâm phạm, cậu lừa mình dối người nói cho mình phải thỏa mãn Hạ Kiêu, không thể sợ đau, ngón tay ở trên gối đầu ôn nhu nắm chặt tay nam nhân lắc đầu nói: "Em không đau, anh động đi."
Đôi mắt thâm thúy của Hạ Kiêu tối sầm lại, không ngừng hôn lên gương mặt cậu, chậm rãi rút ra lại tiếp tục đút vào, trải qua kiên nhẫn ra vào, miệng huyệt đã không còn khô khốc nữa, giọng mũi Diệp Chân cũng dần dần chuyển thành ngọt nị, hắn biết Diệp Chân đã thích ứng được, nhấc lên cẳng chân gầy gò của cậu đặt trên thắt lưng, trong miệng huyệt mềm mại căng chặt, vách thịt non mềm gắt gao mút chặt cự vật dữ tợn, rút ra cắm vào nổi lên từng trận tê dại.
"A..." Diệp Chân bị đâm đến ngẩng cao cổ, không ngừng rên rỉ, ý thức được tiếng rên này có bao nhiêu dâm đãng, cậu cuống quít lấy tay bịt chặt môi.
Hạ Kiêu lại bị thanh âm uyển chuyển mang theo câu dẫn này làm cho hạ thân nóng lên, cử động eo liên tục đâm vào mấy chục cái, nhanh chóng thao cho miệng huyệt triệt để mở rộng. Diệp Chân chỉ vừa mới nếm thử tình dục nào chống đỡ được, bị đâm đến cơ hồ không thở nổi, răng nanh không khống chế được cắn rách mu bàn tay.
Cậu lật tay che miệng lại, hoa mắt ù tai: "Ưm ưm...A - -"
Hạ Kiêu cúi người giữ chặt cánh tay cậu, lại ngoan độc đâm vào một cái, giọng nói có chút hung ác: "Kiềm nén làm gì? Kêu cho anh nghe."
"Không cần quá sâu..." Hai tay cậu đều bị hắn đè lại, thịt mềm mẫn cảm trên bắp đùi cũng bị lông mao đâm cho ngứa run, dương v*t trong hậu huyệt càng thao càng sâu làm cho cậu sợ hãi không kiềm được khóc lên: "Ô...Ca ca...anh chậm một chút...A!...Chậm một chút đi mà..."
Nhưng mà cậu càng khóc thì vật cứng đang thao làm trong cơ thể cậu ngày càng hưng phấn, so với vừa rồi càng nóng càng to, một giây cũng không ngừng mà liên tục đâm sâu vào trong huyệt mềm. Trước mắt Diệp Chân nổi lên một tầng nước mông lung, trong cơn hoảng hốt bị nam nhân nắm chặt cằm hôn sâu, hô hấp đàn ông dương cương nóng rực phảng phất muốn cắn nuốt cả linh hồn cậu.
"Bảo bối." Hạ Kiêu ôm cậu vào trong ngực điên cuồng thao làm, tiếng nói trầm thấp gợi cảm: "Anh đã sớm muốn làm như vậy, em biết bắt đầu từ lúc nào không?"
Diệp Chân chìm sâu vào trong tình triều sục sôi không thể tự kiềm chế, khoái cảm phủ tới, ngón chân cậu căng chặt muốn co rút, lòng bàn tay Hạ Kiêu vuốt ve xương sườn cậu, ngón tay thon dài xoa nắn vòng eo nhỏ nhắn, cậu rên rỉ thở dốc, đầu lưỡi đỏ tươi lộ ra khỏi đôi môi hồng nhuận, liếm đến cánh môi chín rục như dâu tây, Hạ Kiêu nghiêng đầu hôn cậu, cậu thuận theo ôm chặt bờ vai hắn thừa nhận kịch liệt hoan ái.
Hạ Kiêu đối với cậu dục vọng sâu đậm, cậu không dám dễ dàng phỏng đoán, nếu Phó Mai lừa cậu, vậy cậu không tín nhiệm Hạ Kiêu chính là tội ác không thể tha thứ, nếu điều Phó Mai nói là thật...Trong lòng cậu đau xót, cố gắng vặn vẹo vòng eo đón ý nói hùa dưới thân hắn.
"Ô...Đừng nói..."
"Từ cái lúc mà em nằm trên giường anh trước đây, anh đã muốn thao em như vậy!" Hạ Kiêu siết chặt cánh mông mềm mại trắng nõn của cậu, thao làm nhanh nhẹn như gió thổi mưa rào, quy đầu không ngừng nghiền lên điểm mẫn cảm lộ ra trong vách thịt, thân thể Diệp Chân kịch liệt run lên, trước mắt tối đen không thể phát ra âm thanh.
Nước mắt to như hạt đậu không ngừng chảy xuống dưới cằm, theo cơ thể mà dính lên mặt nam nhân, hơi lạnh.
Hạ Kiêu dùng tay ôn nhu lau đi nước mắt trên mặt cậu, thương tiếc càng sâu: "Đừng khóc." Hắn hôn lên cái trán mướt mồ hôi của cậu, thẳng lưng đâm vào tận cùng: "Chân Chân, từ rất lâu anh đã coi em là vợ của anh rồi."
"A - -"
Diệp Chân ngưỡng cằm, tấm lưng căng chặt thành một đường thẳng, năm ngón tay cậu cào rách vai Hạ Kiêu, đầu óc hỗn loạn, phảng phất như mỗi một mạch máu trong thân thể đều đang tê dại phát trướng, rốt cuộc dương v*t nhỏ cũng bị kích thích đến bắn ra tinh dịch.
Khoái cảm bắn tinh quá mức mạnh mẽ, nhục huyệt mẫn cảm bị từng đợt ra vào kích thích đến xoắn chặt, Hạ Kiêu thét lớn một tiếng, đè cậu xuống dùng lực tách mở cánh mông thịt mềm mại, hung ác thao làm mấy chục cái, cuối cùng chôn sâu vào tận cùng bên trong mà bắn ra.
Tinh dịch nóng bỏng đánh vào sâu trong vách thịt làm cho Diệp Chân hai mắt mê ly, ngón tay siết chặt, Hạ Kiêu cúi người tinh tế hôn lên một khối lớn ứ ngân xanh tím trên bụng cậu, đây là vết thương khi đó bị đá trúng, trong mắt hắn nổi lên lệ khí, ôm lấy eo Diệp Chân nghiêng người làm cho cơ thể mềm mại của cậu nằm trên người mình, theo động tác mà dương v*t đã nửa mềm trượt ra khỏi hậu huyệt, một cỗ lại một cỗ tinh dịch trộn lẫn dầu bôi trơn không khống chế được mà tràn ra.
Diệp Chân cắn cắn môi, xấu hổ khóc thành tiếng.
"Làm sao?" Hạ Kiêu thấy mi mắt cậu sưng đỏ, chóp mũi đỏ ửng, còn tưởng là vừa rồi làm bị thương cậu, ngón tay đưa xuống sờ lên miệng huyệt cậu: "Không bị rách mà, em đau lắm sao?"
Chỗ đó sưng đỏ không chịu nổi, chính là chỗ mẫn cảm nhất, Diệp Chân rầm rì một tiếng, theo bản năng rụt rụt mông, da mặt cậu mỏng, sao có thể không biết xấu hổ nói có cái gì chảy ra, yên lặng nằm xuống khiến cho tinh dịch chảy lên trên người tên đầu sỏ.
- ------------------
Editor: Chết cười với ẻm luôn mà =))) H thế này đã đủ đô mấy cô chưa
Hạ Kiêu đi qua ngồi sau lưng cậu, nước dần dần lan đến ngực, dùng tay múc nước lên đổ trên đầu vai cậu, bàn tay ấm áp vuốt ve trên làn da trơn bóng. Diệp Chân chưa bao giờ bài xích sự đụng chạm của hắn, thậm chí đối với sự thân mật của hắn cảm thấy một tia an tâm, không khỏi thả lỏng thân thể, thuận theo nằm trên lồng ngực rộng lớn của hắn.
Ngón tay Hạ Kiêu như có như không vuốt ve qua lại trên đầu v* cậu, gợi lên tình dục sôi trào, Diệp Chân bị hắn sờ đến ý loạn tình mê, hít sâu một hơi đè lại bàn tay đang trượt dần xuống bụng của hắn, tiếng nói mềm mại đến kỳ cục: "Đừng đùa..."
"Đừng? Không phải mỗi ngày em đều gọi điện nói muốn anh sao?" Hạ Kiêu ôm chặt cái eo mềm dẻo, cúi đầu mút hôn sau gáy cậu, tiếng nói khàn khàn, hơi thở nóng rực tiến vào trong vành tai cậu: "Chẳng lẽ đều là gạt anh?"
"Không phải...!" Diệp Chân nóng lòng giải thích, đôi mắt to tròn mông lung hơi nước, quay đầu nhìn hắn, sự si mê quyến luyến sắp tràn ra khỏi con ngươi đen bóng: "Em rất nhớ anh, nhưng mà..." Cậu lấy tay che lên vết thương lớn xanh tím trên đầu gối, đôi mắt ướt át chớp chớp: "Vết thương trên người em còn chưa khỏi, anh xem, còn rất nhiều vết còn chưa hết, anh không cảm thấy rất khó xem sao?"
"Khó coi chỗ nào? Đừng suy nghĩ lung tung." Hạ Kiêu cường ngạnh tách mở hai bắp đùi cậu, cắn cắn vành tai cậu: "Bây giờ anh liền muốn."
Ngữ khí không cho phép nhiều lời nữa, ngón tay từ trên bắp đùi trượt vào trong kẽ đùi cậu, đầu ngón tay vẽ vòng tròn ngày càng hướng vào trong cửa huyệt ấn ấn. Diệp Chân "ưm" một tiếng cuống quít vặn vẹo eo tránh né, một chân xê dịch về phía trước, cậu lắc eo ngày càng lợi hại, bọt nước tung tóe, lại bị Hạ Kiêu dễ dàng kéo trở về, mông thịt đụng tới một căn cứng rắn nóng rực, trong lòng cậu căng thẳng, đỏ ửng từ khuôn mặt tràn ra khỏi vành tai.
"Diệp Chân, em luôn luôn có thể dễ dàng gợi lên dục vọng của anh." Hạ Kiêu ôm chặt cậu dán trước ngực, cúi đầu thở gấp, giọng nói có chút tùy ý, thấy cậu sững sờ, hắn nắm xương hông cậu nhẫn tâm cắm vào.
Theo dòng nước ấm mà đút vào rút ra vài cái, lại thò vào thêm hai ngón tay, cơ thể Diệp Chân mềm mại, vách thịt chưa bao giờ gặp qua loại cảm giác này, vừa đau lại vừa trướng vô cùng kì lạ, cậu lập tức sợ tới mức cả người cương cứng, nức nở kêu "không cần".
Ngón tay bị miệng huyệt cắn chặt, thấy Diệp Chân sợ đến mức như vậy, nước mắt do đau mà chảy ra cũng không dám xằng bậy, Hạ Kiêu rút ngón tay ra, ôm cậu ra khỏi phòng tắm. Da thịt Diệp Chân trắng trắng mềm mềm, mấy khối ứ ngân xanh tím làm cho gân xanh trên thái dương hắn nhảy dựng, tùy tay lấy một chiếc khăn tắm lớn che trên người Diệp Chân, một đường nhỏ nước đi vào phòng ngủ.
Trong phòng chỉ mở một ngọn đèn nhỏ, rèm cũng không kéo ra, Hạ Kiêu đặt cậu lên giường, cúi xuống xem xét băng vải trên chân cậu có bị thấm nước không, vừa muốn buông tay, Diệp Chân bất chấp thân thể còn chưa lau khô đã hướng đầu giường bên kia mà bò qua, cánh mông trần trụi đối mặt với hắn, trên hai gò mông trắng nõn nhiều thịt còn có mấy cái dấu tay màu đỏ, là vừa mới bị niết chặt mà ra.
Cậu lấy chăn che kín từ đầu đến chân, chỉ lộ ra đôi mắt to tròn nhìn hắn, vừa ngại ngùng lại khẩn trương.
Hạ Kiêu nhìn bộ dạng như đà điểu của cậu, đau lòng lại tức giận, giật chăn ra nằm trên người cậu, dùng vật cứng dưới hạ thân chọt chọt mông cậu, chọt đến nỗi làm cho cánh mông thịt của Diệp Chân buộc chặt, rầm rì một tiếng muốn nhích lên phía trên.
Hạ Kiêu nắm eo cậu kéo về, mút hôn cần cổ mảnh khảnh của cậu: "Em chạy cái gì?"
Diệp Chân ngẩng đầu lên, hô hấp dồn dập: "Nóng quá, anh đừng..."
Hạ Kiêu thấy cậu ngại ngùng đến cố chấp, có chút không hiểu, rõ ràng từ trước những chuyện xoa nắn như thế này đã làm rất nhiều lần, nếu chỉ là sợ đau, hắn lấy lọ bôi trơn từ trong tủ đầu giường ra, trét một đống trên ngón tay, cẩn thận bôi vào hậu huyệt cậu, ba ngón tay ra vào ngày càng thuận lợi, một mặt còn làm bộ như lưu manh đùa giỡn cậu: "Đây cũng không muốn, kia cũng không muốn, vậy người lúc trước chủ động cưỡi trên người anh là ai?"
Trong miệng huyệt phát ra tiếng nước òm ọp, căn thịt dưới thân Diệp Chân cũng dần dần nhếch lên, ôm cổ hắn nhỏ nhẹ rầm rì: "Là, là em."
"Đúng thế." Hạ Kiêu nghe vậy nhếch môi cười, có ý khen ngợi sự thành thật của cậu, ngón cái quét qua viên thịt khéo léo trước ngực cậu, tiện đà cúi người mút vào da thịt bóng loáng vì tình dục mà nhiễm mấy vệt hồng. Ngực Diệp Chân vô cùng mẫn cảm, quả nhiên trên miệng thì liên tục "không cần" nhưng lại nhịn không được mà ưỡn ngực đưa vào trong miệng Hạ Kiêu.
Hạ Kiêu thấy thế cười càng thêm ác liệt, cánh tay xuyên qua dưới thân nâng mông cậu lên, xoa nắn vuốt ve lại cuối người mút chặt đầu v* cậu, nhưng sau đó lại không làm như mong muốn của cậu, không chỉ ngừng lại mà còn rút ngón tay trong miệng huyệt ra, làm cho hai mắt Diệp Chân ngập nước, tội nghiệp nhìn hắn.
"Ca ca..."
Tiếng khóc nức nở mềm mại cơ hồ muốn xé tan lý trí của Hạ Kiêu, hắn cầm chặt cổ tay của cậu, hôn hôn vệt dây đỏ sậm chướng mắt phía trên, mười ngón tay đan chặt: "Hửm, sao bây giờ lại không nói "không cần" nữa?"
Hậu huyệt ướt át trắng mịn co rút lại, mặt Diệp Chân đỏ lên, chủ động hé môi hôn lên chóp mũi anh tuấn của hắn, một đầu tóc đen bóng mềm mại giống như nhúm lông tinh tế cọ tới trong lòng Hạ Kiêu.
Diệp Chân lấy dũng khí nhỏ giọng nói: "Muốn."
Cái eo mềm dẻo nháy mắt bị nhấc lên, cả người ghé sát vào lồng ngực nóng bỏng của nam nhân.
Hạ Kiêu thở gấp liên tục gọi cậu "bảo bối ngoan", bàn tay dời xuống tách mở cánh mông đầy thịt của cậu, chậm rãi đút căn dương v*t kia vào, Diệp Chân biến sắc, nhưng lại bị cái hôn mãnh liệt chặn lại tiếng hô, cho đến khi nếp uốn trong cửa huyệt đã bị tách mở đến cực hạn, nam nhân mới phát ra một tiếng thở dài sảng khoái, hôn lên khóe mắt đỏ bừng của cậu, hôn tới nước mắt chưa kịp chảy ra sâu trong hốc mắt.
"Đau không?"
Hai chân Diệp Chân mở rộng, muốn khép cũng không khép được, phảng phất có thể cảm giác được căn dương v*t nóng bỏng căng chặt trong cơ thể, kêu gào muốn xâm phạm, cậu lừa mình dối người nói cho mình phải thỏa mãn Hạ Kiêu, không thể sợ đau, ngón tay ở trên gối đầu ôn nhu nắm chặt tay nam nhân lắc đầu nói: "Em không đau, anh động đi."
Đôi mắt thâm thúy của Hạ Kiêu tối sầm lại, không ngừng hôn lên gương mặt cậu, chậm rãi rút ra lại tiếp tục đút vào, trải qua kiên nhẫn ra vào, miệng huyệt đã không còn khô khốc nữa, giọng mũi Diệp Chân cũng dần dần chuyển thành ngọt nị, hắn biết Diệp Chân đã thích ứng được, nhấc lên cẳng chân gầy gò của cậu đặt trên thắt lưng, trong miệng huyệt mềm mại căng chặt, vách thịt non mềm gắt gao mút chặt cự vật dữ tợn, rút ra cắm vào nổi lên từng trận tê dại.
"A..." Diệp Chân bị đâm đến ngẩng cao cổ, không ngừng rên rỉ, ý thức được tiếng rên này có bao nhiêu dâm đãng, cậu cuống quít lấy tay bịt chặt môi.
Hạ Kiêu lại bị thanh âm uyển chuyển mang theo câu dẫn này làm cho hạ thân nóng lên, cử động eo liên tục đâm vào mấy chục cái, nhanh chóng thao cho miệng huyệt triệt để mở rộng. Diệp Chân chỉ vừa mới nếm thử tình dục nào chống đỡ được, bị đâm đến cơ hồ không thở nổi, răng nanh không khống chế được cắn rách mu bàn tay.
Cậu lật tay che miệng lại, hoa mắt ù tai: "Ưm ưm...A - -"
Hạ Kiêu cúi người giữ chặt cánh tay cậu, lại ngoan độc đâm vào một cái, giọng nói có chút hung ác: "Kiềm nén làm gì? Kêu cho anh nghe."
"Không cần quá sâu..." Hai tay cậu đều bị hắn đè lại, thịt mềm mẫn cảm trên bắp đùi cũng bị lông mao đâm cho ngứa run, dương v*t trong hậu huyệt càng thao càng sâu làm cho cậu sợ hãi không kiềm được khóc lên: "Ô...Ca ca...anh chậm một chút...A!...Chậm một chút đi mà..."
Nhưng mà cậu càng khóc thì vật cứng đang thao làm trong cơ thể cậu ngày càng hưng phấn, so với vừa rồi càng nóng càng to, một giây cũng không ngừng mà liên tục đâm sâu vào trong huyệt mềm. Trước mắt Diệp Chân nổi lên một tầng nước mông lung, trong cơn hoảng hốt bị nam nhân nắm chặt cằm hôn sâu, hô hấp đàn ông dương cương nóng rực phảng phất muốn cắn nuốt cả linh hồn cậu.
"Bảo bối." Hạ Kiêu ôm cậu vào trong ngực điên cuồng thao làm, tiếng nói trầm thấp gợi cảm: "Anh đã sớm muốn làm như vậy, em biết bắt đầu từ lúc nào không?"
Diệp Chân chìm sâu vào trong tình triều sục sôi không thể tự kiềm chế, khoái cảm phủ tới, ngón chân cậu căng chặt muốn co rút, lòng bàn tay Hạ Kiêu vuốt ve xương sườn cậu, ngón tay thon dài xoa nắn vòng eo nhỏ nhắn, cậu rên rỉ thở dốc, đầu lưỡi đỏ tươi lộ ra khỏi đôi môi hồng nhuận, liếm đến cánh môi chín rục như dâu tây, Hạ Kiêu nghiêng đầu hôn cậu, cậu thuận theo ôm chặt bờ vai hắn thừa nhận kịch liệt hoan ái.
Hạ Kiêu đối với cậu dục vọng sâu đậm, cậu không dám dễ dàng phỏng đoán, nếu Phó Mai lừa cậu, vậy cậu không tín nhiệm Hạ Kiêu chính là tội ác không thể tha thứ, nếu điều Phó Mai nói là thật...Trong lòng cậu đau xót, cố gắng vặn vẹo vòng eo đón ý nói hùa dưới thân hắn.
"Ô...Đừng nói..."
"Từ cái lúc mà em nằm trên giường anh trước đây, anh đã muốn thao em như vậy!" Hạ Kiêu siết chặt cánh mông mềm mại trắng nõn của cậu, thao làm nhanh nhẹn như gió thổi mưa rào, quy đầu không ngừng nghiền lên điểm mẫn cảm lộ ra trong vách thịt, thân thể Diệp Chân kịch liệt run lên, trước mắt tối đen không thể phát ra âm thanh.
Nước mắt to như hạt đậu không ngừng chảy xuống dưới cằm, theo cơ thể mà dính lên mặt nam nhân, hơi lạnh.
Hạ Kiêu dùng tay ôn nhu lau đi nước mắt trên mặt cậu, thương tiếc càng sâu: "Đừng khóc." Hắn hôn lên cái trán mướt mồ hôi của cậu, thẳng lưng đâm vào tận cùng: "Chân Chân, từ rất lâu anh đã coi em là vợ của anh rồi."
"A - -"
Diệp Chân ngưỡng cằm, tấm lưng căng chặt thành một đường thẳng, năm ngón tay cậu cào rách vai Hạ Kiêu, đầu óc hỗn loạn, phảng phất như mỗi một mạch máu trong thân thể đều đang tê dại phát trướng, rốt cuộc dương v*t nhỏ cũng bị kích thích đến bắn ra tinh dịch.
Khoái cảm bắn tinh quá mức mạnh mẽ, nhục huyệt mẫn cảm bị từng đợt ra vào kích thích đến xoắn chặt, Hạ Kiêu thét lớn một tiếng, đè cậu xuống dùng lực tách mở cánh mông thịt mềm mại, hung ác thao làm mấy chục cái, cuối cùng chôn sâu vào tận cùng bên trong mà bắn ra.
Tinh dịch nóng bỏng đánh vào sâu trong vách thịt làm cho Diệp Chân hai mắt mê ly, ngón tay siết chặt, Hạ Kiêu cúi người tinh tế hôn lên một khối lớn ứ ngân xanh tím trên bụng cậu, đây là vết thương khi đó bị đá trúng, trong mắt hắn nổi lên lệ khí, ôm lấy eo Diệp Chân nghiêng người làm cho cơ thể mềm mại của cậu nằm trên người mình, theo động tác mà dương v*t đã nửa mềm trượt ra khỏi hậu huyệt, một cỗ lại một cỗ tinh dịch trộn lẫn dầu bôi trơn không khống chế được mà tràn ra.
Diệp Chân cắn cắn môi, xấu hổ khóc thành tiếng.
"Làm sao?" Hạ Kiêu thấy mi mắt cậu sưng đỏ, chóp mũi đỏ ửng, còn tưởng là vừa rồi làm bị thương cậu, ngón tay đưa xuống sờ lên miệng huyệt cậu: "Không bị rách mà, em đau lắm sao?"
Chỗ đó sưng đỏ không chịu nổi, chính là chỗ mẫn cảm nhất, Diệp Chân rầm rì một tiếng, theo bản năng rụt rụt mông, da mặt cậu mỏng, sao có thể không biết xấu hổ nói có cái gì chảy ra, yên lặng nằm xuống khiến cho tinh dịch chảy lên trên người tên đầu sỏ.
- ------------------
Editor: Chết cười với ẻm luôn mà =))) H thế này đã đủ đô mấy cô chưa