Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 119: Ông ăn chả, bà ăn nem
- "Dương Tư Thần, nếu anh còn ghen quá đáng như vậy nữa thì em sẽ đi kiếm bạn trai hẹn hò cho anh xem"
- "Em dám"
- "Cuối cùng cũng chịu nói chuyện rồi sao?"
- "Em dám đi tìm đàn ông bên ngoài trong khi chồng mình vẫn còn ngồi đây"
- " Đó chỉ là nhân viên dưới cấp của anh thôi, anh ấy cũng đâu có cửa bằng anh. Vì em đụng trúng người ta nên cần một cầu xin lỗi chứ"
- "Anh ấy!. Câu này cũng có thiện cảm với người ta quá ha"
- "Có một chút cũng ghen cho được! Thôi em đi có việc đây"
- "Em dám đi ra ngoài tìm đàn ông?"
- "Ừ đấy, anh cứ nghĩ vậy đi"
Nói xong câu nói đó Lục Kiều Hân vừa tức giận vừa đóng cửa đi mất để lại phía sau lưng mình là một khuôn mặt đáng sợ của ủa Dương Tư Thần đang nhìn theo.
Tính tới thời điểm hiện tại là vào khoảng nhá nhem tối, những ánh đèn đường phố bắt đầu thi nhau khoe vẻ sáng chói của mình dần dần lung linh khắp thành phố.
Lục Kiều Hân ngồi trên xe taxi đến siêu thị, vốn là trong nhà hết đồ ăn vặt mà cô lại thích nhất, nếu mượn người hầu đi mua thì lại sợ không đúng ý cô nên cô đành tự mình đi mua.
Ngồi trên xe để về nhà cô nghĩ lại sự việc lúc mình bỏ đi và gương mặt của anh cô cảm thấy bản thân cũng hơi quá đáng vì anh cũng vì sợ mất cô nên với ghen như vậy, cô định bụng sau khi về nhà sẽ tìm cách xin lỗi anh.
Lục Kiều Hân cầm trên tay vài ba túi đồ ăn vặt khuôn mặt niềm nở cô mở cửa bước vào trong. Ánh mắt đang hiện lên hình bóng của anh thì đột nhiên giây phút làm cô phải khựng lại.
Lục Kiều Hân nhìn về chiếc ghế sofa rộng lớn ở phòng khách có vài cô gái thân hình quyến rũ mặc đồ thiếu vải quấn quýt trên người Dương Tư Thần tay cầm ly rượu vang lắc nhẹ, còn có một cô gái nóng bỏng nữa đút đồ ăn cho anh.
Trong lòng cô một cơn thịnh nộ bỗng nổi lên hừng hực, anh là đang dùng cách này để trả thù lại chuyện hồi sáng của cô sao!? Cố kìm nén cơn tức giận trong lòng, cô đi lướt qua chỗ anh vô cùng bình tĩnh. Một cô gái nhìn thấy cô đi vào liền nói vài câu dẹo chảy nước.
- "Anh Thần, kia có phải là vợ anh không? Chắc cô ấy đối xử tệ bạc với anh lắm nên anh mới tìm đến bọn em"
- "Anh Thần, A~"
Một cô gái nóng bỏng nữa nằm trườn lên người anh, tay cần cục kẹo ngọt đút cho anh.
- "Anh Thần, nếu vợ anh đi tìm hương vị mới thì anh còn có bọn em nữa mà"
- "Anh Thần ơi~ Nhìn em đi"
Lục Kiều Hân khoanh tay trước ngực đứng nhìn những trò lố bịch mà Dương Tư Thần dàn dựng trước mặt mình. Nếu đây là sự thật cô cũng cảm thấy buồn cười.
Dương Tư Thần đang được bao vây bởi những con bướm nhiều sắc màu nhưng ánh mắt liên tục nhìn về phía cô. Anh thấy cô chẳng có biểu hiện ghen tuông gì về việc anh chơi gái tí nào mà còn bình tĩnh đứng khoanh tay để xem thì anh liền đấy cô gái kia ra nói với cô
- "Lục Kiều Hân, em không ghen sao? Chồng em đang chơi gái đấy"
- "Em không ghen, em đang chiều chồng em thôi. Cứ để bọn họ thay em làm ưng ý anh cũng được, đỡ mệt người lại còn giữ dáng "
- "Em dám nói vậy"
Anh bắt đầu quay lại sờ ngực một em. Nhanh chóng em gái thân hình nóng bỏng kia liền phát ra những tiếng động ghê tởm.
Tuy anh hành động như vậy nhưng thật ra trong thâm tâm của anh luôn mong ngóng Lục Kiều Hân phát ghen mà lại đuổi hết những cô gái kia đi và nói với anh những lời xin lỗi vì đã không ngoan với anh.
Lục Kiều Hân nhếch mép cười một cái rồi đi thẳng lên phòng của mình. Thấy bóng lưng của cô đi khuất thì Dương Tư Thần liền ngồi nghiêm nghị, những cô gái kia cũng vậy. Một trong số những cô gái kia nói.
- "Sao vợ anh không ghen tẹo nào vậy?"
- "Bọn em ưỡn muốn gãy của sương sống rồi"
- "Các cô làm vợ tôi ghen được tôi sẽ thưởng thêm"
- "Được được, để em"
Dương Tư Thần nghe thấy tiếng động của cô đang đi xuống thì lập tức liền ngồi vào tư thế hồi nãy. Một cô gái cởi áo anh ra xoa xoa nghịch ngợm những múi bụng của anh. Những cô gái còn lại liên tục đút đồ cho anh ăn.
- "Anh Thần, anh thấy em ngọt nước hơn vợ anh chưa!"
Lục Kiều Hân khoanh tay trước ngực mặc trên mình một bộ váy bó sát màu đen với nhiều phần da thịt nóng bỏng. Cô chậm rãi lướt qua rồi đi ra phía cửa.
Dương Tư Thần nhìn thấy tấm lưng trần kiều diễm của cô đang bị lộ rõ thì anh liền nói.
- "Em muốn đi đâu"
- "Đi bay"
- "Em đứng lại"
- "Dương Tư Thần, anh ở lại vui vẻ với những cô em xinh đẹp của anh đi, chiều mấy em ấy đi không các em lại buồn"
- "Em giỏi lắm"
Cô bĩu môi rồi nhanh chóng rời đi. Các cô gái ngồi ở đây đều trố mắt nhìn thân hình của cô, ai nấy cũng ngỡ ngàng. Đúng là "Hảo Bà Vợ" quá chất.
Vậy là kế hoạch của anh đã thất bại hoàn toàn sao!?
- "Em dám"
- "Cuối cùng cũng chịu nói chuyện rồi sao?"
- "Em dám đi tìm đàn ông bên ngoài trong khi chồng mình vẫn còn ngồi đây"
- " Đó chỉ là nhân viên dưới cấp của anh thôi, anh ấy cũng đâu có cửa bằng anh. Vì em đụng trúng người ta nên cần một cầu xin lỗi chứ"
- "Anh ấy!. Câu này cũng có thiện cảm với người ta quá ha"
- "Có một chút cũng ghen cho được! Thôi em đi có việc đây"
- "Em dám đi ra ngoài tìm đàn ông?"
- "Ừ đấy, anh cứ nghĩ vậy đi"
Nói xong câu nói đó Lục Kiều Hân vừa tức giận vừa đóng cửa đi mất để lại phía sau lưng mình là một khuôn mặt đáng sợ của ủa Dương Tư Thần đang nhìn theo.
Tính tới thời điểm hiện tại là vào khoảng nhá nhem tối, những ánh đèn đường phố bắt đầu thi nhau khoe vẻ sáng chói của mình dần dần lung linh khắp thành phố.
Lục Kiều Hân ngồi trên xe taxi đến siêu thị, vốn là trong nhà hết đồ ăn vặt mà cô lại thích nhất, nếu mượn người hầu đi mua thì lại sợ không đúng ý cô nên cô đành tự mình đi mua.
Ngồi trên xe để về nhà cô nghĩ lại sự việc lúc mình bỏ đi và gương mặt của anh cô cảm thấy bản thân cũng hơi quá đáng vì anh cũng vì sợ mất cô nên với ghen như vậy, cô định bụng sau khi về nhà sẽ tìm cách xin lỗi anh.
Lục Kiều Hân cầm trên tay vài ba túi đồ ăn vặt khuôn mặt niềm nở cô mở cửa bước vào trong. Ánh mắt đang hiện lên hình bóng của anh thì đột nhiên giây phút làm cô phải khựng lại.
Lục Kiều Hân nhìn về chiếc ghế sofa rộng lớn ở phòng khách có vài cô gái thân hình quyến rũ mặc đồ thiếu vải quấn quýt trên người Dương Tư Thần tay cầm ly rượu vang lắc nhẹ, còn có một cô gái nóng bỏng nữa đút đồ ăn cho anh.
Trong lòng cô một cơn thịnh nộ bỗng nổi lên hừng hực, anh là đang dùng cách này để trả thù lại chuyện hồi sáng của cô sao!? Cố kìm nén cơn tức giận trong lòng, cô đi lướt qua chỗ anh vô cùng bình tĩnh. Một cô gái nhìn thấy cô đi vào liền nói vài câu dẹo chảy nước.
- "Anh Thần, kia có phải là vợ anh không? Chắc cô ấy đối xử tệ bạc với anh lắm nên anh mới tìm đến bọn em"
- "Anh Thần, A~"
Một cô gái nóng bỏng nữa nằm trườn lên người anh, tay cần cục kẹo ngọt đút cho anh.
- "Anh Thần, nếu vợ anh đi tìm hương vị mới thì anh còn có bọn em nữa mà"
- "Anh Thần ơi~ Nhìn em đi"
Lục Kiều Hân khoanh tay trước ngực đứng nhìn những trò lố bịch mà Dương Tư Thần dàn dựng trước mặt mình. Nếu đây là sự thật cô cũng cảm thấy buồn cười.
Dương Tư Thần đang được bao vây bởi những con bướm nhiều sắc màu nhưng ánh mắt liên tục nhìn về phía cô. Anh thấy cô chẳng có biểu hiện ghen tuông gì về việc anh chơi gái tí nào mà còn bình tĩnh đứng khoanh tay để xem thì anh liền đấy cô gái kia ra nói với cô
- "Lục Kiều Hân, em không ghen sao? Chồng em đang chơi gái đấy"
- "Em không ghen, em đang chiều chồng em thôi. Cứ để bọn họ thay em làm ưng ý anh cũng được, đỡ mệt người lại còn giữ dáng "
- "Em dám nói vậy"
Anh bắt đầu quay lại sờ ngực một em. Nhanh chóng em gái thân hình nóng bỏng kia liền phát ra những tiếng động ghê tởm.
Tuy anh hành động như vậy nhưng thật ra trong thâm tâm của anh luôn mong ngóng Lục Kiều Hân phát ghen mà lại đuổi hết những cô gái kia đi và nói với anh những lời xin lỗi vì đã không ngoan với anh.
Lục Kiều Hân nhếch mép cười một cái rồi đi thẳng lên phòng của mình. Thấy bóng lưng của cô đi khuất thì Dương Tư Thần liền ngồi nghiêm nghị, những cô gái kia cũng vậy. Một trong số những cô gái kia nói.
- "Sao vợ anh không ghen tẹo nào vậy?"
- "Bọn em ưỡn muốn gãy của sương sống rồi"
- "Các cô làm vợ tôi ghen được tôi sẽ thưởng thêm"
- "Được được, để em"
Dương Tư Thần nghe thấy tiếng động của cô đang đi xuống thì lập tức liền ngồi vào tư thế hồi nãy. Một cô gái cởi áo anh ra xoa xoa nghịch ngợm những múi bụng của anh. Những cô gái còn lại liên tục đút đồ cho anh ăn.
- "Anh Thần, anh thấy em ngọt nước hơn vợ anh chưa!"
Lục Kiều Hân khoanh tay trước ngực mặc trên mình một bộ váy bó sát màu đen với nhiều phần da thịt nóng bỏng. Cô chậm rãi lướt qua rồi đi ra phía cửa.
Dương Tư Thần nhìn thấy tấm lưng trần kiều diễm của cô đang bị lộ rõ thì anh liền nói.
- "Em muốn đi đâu"
- "Đi bay"
- "Em đứng lại"
- "Dương Tư Thần, anh ở lại vui vẻ với những cô em xinh đẹp của anh đi, chiều mấy em ấy đi không các em lại buồn"
- "Em giỏi lắm"
Cô bĩu môi rồi nhanh chóng rời đi. Các cô gái ngồi ở đây đều trố mắt nhìn thân hình của cô, ai nấy cũng ngỡ ngàng. Đúng là "Hảo Bà Vợ" quá chất.
Vậy là kế hoạch của anh đã thất bại hoàn toàn sao!?