Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 80
Trần Thông hỏi: “Kết hôn cảm thấy thế nào?”
Cố Ngụy bật cười thành tiếng, nhả ra hai từ đơn giản: “Có lãi”. Ngữ điệu vô cùng vui vẻ, sau đó liền bỏ đi, để lại Trần Thông và tôi bốn mắt nhìn nhau.
Trần Thông: “Anh đã bảo em rồi mà, cậu ta khó đoán lắm….”
Tôi lại cảm thấy, gặp được anh, chính là thiên trường địa cửu.
– ——————-
Con người Bạch Diện Quân rất thích tụ tập náo nhiệt ăn uống chơi bài, karaoke, chơi bóng… Cuộc sống của anh ta cô đơn đến cực điểm.
Anh ta thường xuyên rủ rê Bác sĩ. Nhưng đối với Bạch Diện Quân, hai chúng tôi quyết định, có thể hạn chế qua lại đến đâu thì hạn chế.
Một ngày nào đó, nhận được điện thoại của Bạch Diện Quân, Bác sĩ liền mở loa ngoài.
“Cố Ngụy à, tối nay đưa vợ cậu cùng đi đi, mọi người tụ tập một bữa.”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Bác sĩ, sau đó lại cúi xuống đọc sách.
Năm giây sau.
Bác sĩ: “Tối nay vợ tôi có việc.”
Bạch Diện Quân: “Haizz, thế vừa hay. Cậu tới đi, mấy anh em ta tụ tập.”
Thế nào là “vừa hay” hả? Đám đàn ông này…
Tôi bĩu môi, dùng khẩu hình nói: “Ăn chơi sa đọa.”
Lại năm giây sau.
Bác sĩ: “Vợ tôi không cho tôi đi.”
Bạch Diện Quân: “Hả? Quản chặt thế cơ à?”
Bác sĩ: “Ừm.”
Thế là danh hiệu “bị vợ quản chặt” của Bác sĩ ngày một vang xa. Thật ra tôi rất vô tội.
Tam Tam nói: “Trên người Bác sĩ có viết rất rõ ràng: Người thân thì tới gần người ngoài xin đừng làm phiền, mấy người hay suy nghĩ lung tung đừng có nghĩ nhiều nữa, không đọc vị được tôi đâu.”
Trần Thông: “Lâm Chi Hiệu ngày nào cũng là dáng vẻ: Trông thì rất dễ dụ, nhưng thực chất lại rất khó theo đuổi.”
Cùng tại vẻ bên ngoài “lừa tình” của hai chúng tôi, lại cộng thêm việc yêu đương âm thầm không khoe mẽ, khiến người xung quanh lúc nào cũng trong trạng thái bất ngờ và độ hóng thì cực cao. Đại loại như: “Sao cơ? Yêu rồi? Yêu ai? Cái gì?? Yêu được bốn năm rồi?! Hả??? Sắp kết hôn đến mông rồi??!!! @@#$%&+(π÷¶∆??!” Vì thế, trong các lần gặp gỡ bạn bè sau khi yêu nhau, tôi và Cố Ngụy luôn là trung tâm để mọi người trêu chọc.
Cứ ngỡ rằng trong tiệc hôn lễ của hai chúng tôi đã bị mọi người trêu chọc tương đối rồi, thật không ngờ, hứng thú của mọi người lại dạt dào như biển Thái Bình… Cho tới khi chúng tôi đi tuần trăng mật trở về. Ai cũng lấy cớ mở tiệc tẩy trần để trêu chọc hai chúng tôi, lí do được đưa ra là “trêu chọc một lần sao mà đủ.”
Thế là hồi chuông cảnh báo chống lại việc bị trêu đùa bắt đầu reo vang.
Tôi vừa bước vào cửa, tất cả mọi người đã nhìn về phía tôi: “Hi hi hi hi hi ^^ ”
Cố Ngụy: “Mấy người tắt ngay cái nụ cười hổ báo cáo chồn ấy đi.”
Tất cả mọi người: “.…”
A: “Nào nào nào, hai vợ chồng mới cưới phải làm một nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp trước đã.”
Cố Ngụy rất thản nhiên chìa tay ra: “Hoàn tiền.”
B: “Tiểu Lâm, Cố Ngụy đối với em có tốt không?”
Tôi: “Tốt.”
B: “Thật sao?”
Tôi: “Ừ.”
B: “Thật sao?”
Tôi: “Hello Lỗ Dự~”
*Lỗ Dự là người dẫn chương trình người TQ, nhai đi nhai lại câu “Thật sao? Thật sao?” mỗi khi phỏng vấn ))) Hiệu Hiệu đang cà khịa xị B ))))))
C: “Vợ và mẹ cùng rơi xuống biển cậu cứu ai trước?”
Cố Ngụy: “Bố tôi bơi còn giỏi hơn tôi.”
C: “Thế bà xã và con cùng rơi xuống biển cậu cứu ai trước.”
Cố Ngụy: “Còn chưa dạy nó biết bơi tôi đưa nó ra biển làm gì?”
D: “Có phải tháng nào lĩnh lương xong Cố Ngụy cũng mai về nhà nộp không?”
Cố Ngụy: “Hợp đồng lao động dài hạn, bây giờ người ta sẽ chuyển khoản lương.”
Trước khi tôi tới, E đã rót một cốc rượu cho Cố Ngụy. Trong bữa ăn…
E: “Tiểu Lâm, em nhìn anh, công việc ổn định, có chí tiến thủ, muốn điểm tốt có điểm tốt, dáng người cũng hòm hòm, sao tìm mãi không được một cô gái tốt nào thế nhỉ?”
Tôi: “Chắc do anh đen.” Có mà do vấn đề về nhân phẩm thì có.
E: “Trong nhóm bạn học, đồng nghiệp của em còn cô gái nào tốt mà vẫn cô đơn không?”
Tôi: “Còn.”
E nhanh chóng trở nên hồ hởi: “Nào, nào, nào, giới thiệu cho anh.”
Tôi: “Luật sư, tài mạo song toàn, đoan trang, hào phóng, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, văn phòng làm việc lại cùng khu với anh.”
E: “Thật sao? Thế cho anh cách liên lạc đi.”
Tôi: “Lúc nãy Cố Ngụy đã uống một cốc.”
Tất cả mọi người cùng náo lên, bắt E phải uống hẳn hai cốc, lúc sắp uống xong, D hỏi: “Hmm một cô gái tốt như vậy sao đến giờ vẫn một mình?”
Tôi: “Cô ấy muốn tìm một người chồng chuyên chức. Cô ấy ở bên ngoài kiếm tiền chồng cô ấy ở nhà làm nội trợ, chăm con.”
E: “………”
– ———————
Một ngày sau cưới nào đó.
Cố Ngụy: “Anh dạy em học bơi nhé?”
Tôi: “Sao bỗng nhiên nghĩ tới việc dạy em học bơi?”
Cố Ngụy: “Bơi có lợi cho việc rèn luyện các chức năng tim phổi, còn rèn luyện thân thể, sức bền,…”
Tôi: “Nói vào trọng điểm đi.”
Cố Ngụy đảo mắt quét nửa người trên của tôi, vẻ mặt đầy phong tình: “Anh chưa nhìn thấy em mặc đồ bơi bao giờ.”
Tôi cũng đưa mắt nhìn nửa nửa người trên của anh, vẻ mặt đầy phong tình: “Nói ra thì, em cũng chưa nhìn thấy anh mặc quần bơi bao giờ.”
Đúng là hai con sói lưu manh.
– ————————————
Ngủ tới nửa đêm thì bụng tôi đói, không thể không dậy kiếm cái gì đó lót dạ. Tôi mắt nhắm mắt mở bò dậy, đi xuống bếp.
Lúc Cố Ngụy tìm tới phòng bếp, tôi đang ngồi lẻ loi một mình trên bàn ăn, dưới ngọn đèn le lói, gặm một miếng bánh mì. Anh nhắm mắt lại, ngồi xuống bên cạnh tôi. Tôi nghĩ, không thể bắt anh ngồi đây với mình được. Vì thế bèn thúc giục anh quay về phòng ngủ.
Sáng hôm sau thức dậy phát hiện, người nằm trên giường, trên người là chăn, trên chăn là la liệt vụn bánh mì… Hai người chúng tôi chán nản, bèn dậy giặt chăn ga gối.
Buổi tối, Cố Ngụy để một hộp điểm tâm lên tủ đầu giường, sau đó trêu chọc tôi: “Có cần để thêm cả hoa quả không?”
Tôi: “Được đấy. Phiền anh cắt táo thành từng miếng, nho bóc vỏ, đừng quên cho vào máy tiệt trùng hoa quả nữa nha.”
Cố Ngụy: “…”
– ——————————-
Hai người cùng nhau ra tiệm làm tóc.
Thợ làm tóc hỏi Cố Ngụy định cắt như thế nào.
Tôi: “Nghe nói tóc húi cua là kiểu tóc có thể test độ đẹp trai.”
Cố Ngụy: “Test được độ đẹp trai rồi sao nữa?”
Tôi: “Thì em vui.”
Cố Ngụy: “Thế nếu không đẹp trai thì sao?”
Tôi: “Thế thì em đổi người khác đẹp trai.”
Cố Ngụy nghiêng đầu: “Tôi tìm được bà vợ kiểu gì thế này:(?”
Sau khi cắt tóc xong, tôi kéo Cố Ngụy đang thong thả bước đi về nhà: “Anh chàng đẹp trai, đi nhanh lên chút, khẩn trương lên, đừng để cho các cô gái khác nhìn thấy.”
Cố Ngụy bày ra vẻ mặt “không thèm để ý đến em”, nhưng không sao giấu được khóe môi đang khẽ cong cong lên kia.
– —————————-
Bác sĩ nhìn tôi gặm táo.
Tôi nói: “An apple a day keeps a doctor away” (Một quả táo mỗi ngày sẽ giúp bạn không phải gặp bác sĩ)
Vị bác sĩ Cố nào đó nhướn mày: “Ok. I will go.” (Ok, anh sẽ đi). Sau đó anh quả thực rời đi, là đi tắm.
Khiếu hài hước của anh đôi khi nhạt nhẽo đến cùng cực…
Cố Ngụy bật cười thành tiếng, nhả ra hai từ đơn giản: “Có lãi”. Ngữ điệu vô cùng vui vẻ, sau đó liền bỏ đi, để lại Trần Thông và tôi bốn mắt nhìn nhau.
Trần Thông: “Anh đã bảo em rồi mà, cậu ta khó đoán lắm….”
Tôi lại cảm thấy, gặp được anh, chính là thiên trường địa cửu.
– ——————-
Con người Bạch Diện Quân rất thích tụ tập náo nhiệt ăn uống chơi bài, karaoke, chơi bóng… Cuộc sống của anh ta cô đơn đến cực điểm.
Anh ta thường xuyên rủ rê Bác sĩ. Nhưng đối với Bạch Diện Quân, hai chúng tôi quyết định, có thể hạn chế qua lại đến đâu thì hạn chế.
Một ngày nào đó, nhận được điện thoại của Bạch Diện Quân, Bác sĩ liền mở loa ngoài.
“Cố Ngụy à, tối nay đưa vợ cậu cùng đi đi, mọi người tụ tập một bữa.”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn Bác sĩ, sau đó lại cúi xuống đọc sách.
Năm giây sau.
Bác sĩ: “Tối nay vợ tôi có việc.”
Bạch Diện Quân: “Haizz, thế vừa hay. Cậu tới đi, mấy anh em ta tụ tập.”
Thế nào là “vừa hay” hả? Đám đàn ông này…
Tôi bĩu môi, dùng khẩu hình nói: “Ăn chơi sa đọa.”
Lại năm giây sau.
Bác sĩ: “Vợ tôi không cho tôi đi.”
Bạch Diện Quân: “Hả? Quản chặt thế cơ à?”
Bác sĩ: “Ừm.”
Thế là danh hiệu “bị vợ quản chặt” của Bác sĩ ngày một vang xa. Thật ra tôi rất vô tội.
Tam Tam nói: “Trên người Bác sĩ có viết rất rõ ràng: Người thân thì tới gần người ngoài xin đừng làm phiền, mấy người hay suy nghĩ lung tung đừng có nghĩ nhiều nữa, không đọc vị được tôi đâu.”
Trần Thông: “Lâm Chi Hiệu ngày nào cũng là dáng vẻ: Trông thì rất dễ dụ, nhưng thực chất lại rất khó theo đuổi.”
Cùng tại vẻ bên ngoài “lừa tình” của hai chúng tôi, lại cộng thêm việc yêu đương âm thầm không khoe mẽ, khiến người xung quanh lúc nào cũng trong trạng thái bất ngờ và độ hóng thì cực cao. Đại loại như: “Sao cơ? Yêu rồi? Yêu ai? Cái gì?? Yêu được bốn năm rồi?! Hả??? Sắp kết hôn đến mông rồi??!!! @@#$%&+(π÷¶∆??!” Vì thế, trong các lần gặp gỡ bạn bè sau khi yêu nhau, tôi và Cố Ngụy luôn là trung tâm để mọi người trêu chọc.
Cứ ngỡ rằng trong tiệc hôn lễ của hai chúng tôi đã bị mọi người trêu chọc tương đối rồi, thật không ngờ, hứng thú của mọi người lại dạt dào như biển Thái Bình… Cho tới khi chúng tôi đi tuần trăng mật trở về. Ai cũng lấy cớ mở tiệc tẩy trần để trêu chọc hai chúng tôi, lí do được đưa ra là “trêu chọc một lần sao mà đủ.”
Thế là hồi chuông cảnh báo chống lại việc bị trêu đùa bắt đầu reo vang.
Tôi vừa bước vào cửa, tất cả mọi người đã nhìn về phía tôi: “Hi hi hi hi hi ^^ ”
Cố Ngụy: “Mấy người tắt ngay cái nụ cười hổ báo cáo chồn ấy đi.”
Tất cả mọi người: “.…”
A: “Nào nào nào, hai vợ chồng mới cưới phải làm một nụ hôn nóng bỏng kiểu Pháp trước đã.”
Cố Ngụy rất thản nhiên chìa tay ra: “Hoàn tiền.”
B: “Tiểu Lâm, Cố Ngụy đối với em có tốt không?”
Tôi: “Tốt.”
B: “Thật sao?”
Tôi: “Ừ.”
B: “Thật sao?”
Tôi: “Hello Lỗ Dự~”
*Lỗ Dự là người dẫn chương trình người TQ, nhai đi nhai lại câu “Thật sao? Thật sao?” mỗi khi phỏng vấn
C: “Vợ và mẹ cùng rơi xuống biển cậu cứu ai trước?”
Cố Ngụy: “Bố tôi bơi còn giỏi hơn tôi.”
C: “Thế bà xã và con cùng rơi xuống biển cậu cứu ai trước.”
Cố Ngụy: “Còn chưa dạy nó biết bơi tôi đưa nó ra biển làm gì?”
D: “Có phải tháng nào lĩnh lương xong Cố Ngụy cũng mai về nhà nộp không?”
Cố Ngụy: “Hợp đồng lao động dài hạn, bây giờ người ta sẽ chuyển khoản lương.”
Trước khi tôi tới, E đã rót một cốc rượu cho Cố Ngụy. Trong bữa ăn…
E: “Tiểu Lâm, em nhìn anh, công việc ổn định, có chí tiến thủ, muốn điểm tốt có điểm tốt, dáng người cũng hòm hòm, sao tìm mãi không được một cô gái tốt nào thế nhỉ?”
Tôi: “Chắc do anh đen.” Có mà do vấn đề về nhân phẩm thì có.
E: “Trong nhóm bạn học, đồng nghiệp của em còn cô gái nào tốt mà vẫn cô đơn không?”
Tôi: “Còn.”
E nhanh chóng trở nên hồ hởi: “Nào, nào, nào, giới thiệu cho anh.”
Tôi: “Luật sư, tài mạo song toàn, đoan trang, hào phóng, lên được phòng khách, xuống được phòng bếp, văn phòng làm việc lại cùng khu với anh.”
E: “Thật sao? Thế cho anh cách liên lạc đi.”
Tôi: “Lúc nãy Cố Ngụy đã uống một cốc.”
Tất cả mọi người cùng náo lên, bắt E phải uống hẳn hai cốc, lúc sắp uống xong, D hỏi: “Hmm một cô gái tốt như vậy sao đến giờ vẫn một mình?”
Tôi: “Cô ấy muốn tìm một người chồng chuyên chức. Cô ấy ở bên ngoài kiếm tiền chồng cô ấy ở nhà làm nội trợ, chăm con.”
E: “………”
– ———————
Một ngày sau cưới nào đó.
Cố Ngụy: “Anh dạy em học bơi nhé?”
Tôi: “Sao bỗng nhiên nghĩ tới việc dạy em học bơi?”
Cố Ngụy: “Bơi có lợi cho việc rèn luyện các chức năng tim phổi, còn rèn luyện thân thể, sức bền,…”
Tôi: “Nói vào trọng điểm đi.”
Cố Ngụy đảo mắt quét nửa người trên của tôi, vẻ mặt đầy phong tình: “Anh chưa nhìn thấy em mặc đồ bơi bao giờ.”
Tôi cũng đưa mắt nhìn nửa nửa người trên của anh, vẻ mặt đầy phong tình: “Nói ra thì, em cũng chưa nhìn thấy anh mặc quần bơi bao giờ.”
Đúng là hai con sói lưu manh.
– ————————————
Ngủ tới nửa đêm thì bụng tôi đói, không thể không dậy kiếm cái gì đó lót dạ. Tôi mắt nhắm mắt mở bò dậy, đi xuống bếp.
Lúc Cố Ngụy tìm tới phòng bếp, tôi đang ngồi lẻ loi một mình trên bàn ăn, dưới ngọn đèn le lói, gặm một miếng bánh mì. Anh nhắm mắt lại, ngồi xuống bên cạnh tôi. Tôi nghĩ, không thể bắt anh ngồi đây với mình được. Vì thế bèn thúc giục anh quay về phòng ngủ.
Sáng hôm sau thức dậy phát hiện, người nằm trên giường, trên người là chăn, trên chăn là la liệt vụn bánh mì… Hai người chúng tôi chán nản, bèn dậy giặt chăn ga gối.
Buổi tối, Cố Ngụy để một hộp điểm tâm lên tủ đầu giường, sau đó trêu chọc tôi: “Có cần để thêm cả hoa quả không?”
Tôi: “Được đấy. Phiền anh cắt táo thành từng miếng, nho bóc vỏ, đừng quên cho vào máy tiệt trùng hoa quả nữa nha.”
Cố Ngụy: “…”
– ——————————-
Hai người cùng nhau ra tiệm làm tóc.
Thợ làm tóc hỏi Cố Ngụy định cắt như thế nào.
Tôi: “Nghe nói tóc húi cua là kiểu tóc có thể test độ đẹp trai.”
Cố Ngụy: “Test được độ đẹp trai rồi sao nữa?”
Tôi: “Thì em vui.”
Cố Ngụy: “Thế nếu không đẹp trai thì sao?”
Tôi: “Thế thì em đổi người khác đẹp trai.”
Cố Ngụy nghiêng đầu: “Tôi tìm được bà vợ kiểu gì thế này:(?”
Sau khi cắt tóc xong, tôi kéo Cố Ngụy đang thong thả bước đi về nhà: “Anh chàng đẹp trai, đi nhanh lên chút, khẩn trương lên, đừng để cho các cô gái khác nhìn thấy.”
Cố Ngụy bày ra vẻ mặt “không thèm để ý đến em”, nhưng không sao giấu được khóe môi đang khẽ cong cong lên kia.
– —————————-
Bác sĩ nhìn tôi gặm táo.
Tôi nói: “An apple a day keeps a doctor away” (Một quả táo mỗi ngày sẽ giúp bạn không phải gặp bác sĩ)
Vị bác sĩ Cố nào đó nhướn mày: “Ok. I will go.” (Ok, anh sẽ đi). Sau đó anh quả thực rời đi, là đi tắm.
Khiếu hài hước của anh đôi khi nhạt nhẽo đến cùng cực…