Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 175
Mặc Yểm quên một chuyện rất quan trọng, gần đây không có sư huynh sát phong cảnh, nhưng có sư phụ đến sát phong cảnh!
Cho nên đang lúc Bạch Bạch do dự, Minh Ất chân nhân xuất hiện.
Hai huynh đệ nhiều năm không gặp, Minh Ất chân nhân nói vài câu đuổi Bạch Bạch ra ngoài, một đường cùng Mặc Yểm vào trong động Ngọc Bạch nói chuyện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chuyện tốt của Mặc Yểm bị quấy nhiễu, thù mới lại thêm hận cũ, tự nhiên sắc mặt không có gì tốt, trên mặt Minh Ất chân nhân bình thản nở nụ cười nhìn vào mắt hắn càng không vừa mắt.
" Có lời cứ nói." Mặc Yểm đặt mông ngồi ở ghế đá, tức giận nói.
" Được, vậy nói từ đầu." Minh Ất phất ống tay áo một cái, ngồi đối diện hắn.
Hai người khí chất hoàn toàn bất đồng, nhưng gương mặt tương đối giống nhau, ở cùng một chỗ không ai có cách nào phủ nhận bọn họ có quan hệ chí thân.
" Năm đó sau khi ngươi đại náo Thiên đình, ta ý đồ liều mạng tự giảm tu vi rình thiên cơ, thấy được một việc……"
Mặc Yểm khinh thường nói:" Khó trách tu vi ngươi kém nhiều như vậy, ta còn nói ngươi càng sống càng thụt lùi."
Minh Ất chân nhân cũng không túc giận, chậm rãi nói: "Ta chỉ muốn biết, tương lai ngươi sẽ thế nào, còn sẽ tùy hứng làm bậy như vậy hay không, vì bản thân yêu ghét mà phá hư thái bình tam giới hay không."
Ba ba ba! Mặc Yểm một bên vỗ tay một bên cười lạnh nói:" Thật sự là đạo đức tốt, làm cho người kính nể!"
Minh Ất vẫn bình tĩnh hòa nhã, thậm chí lộ ra một nụ cười thú vị: "Ta hao phí hơn phân nửa tu vi, điều thấy được chẳng qua là vụn vặt, phát hiện trong đó đều có Bạch Bạch…… Ngươi cùng Bạch Bạch vốn có nhân duyên."
Mặc Yểm không châm chọc khiêu khích nữa, có nhân duyên với Bạch Bạch? Điều đó phải chẳng là chỉ Bạch Bạch nhất định sẽ là của hắn? Cái này không tồi! Rất được! Mặc Yểm thu hồi nụ cười lạnh, trên mặt vẫn một bộ mặt không nhanh không chậm như cũ, không thèm để ý chút nào, nhưng trong lòng như bị con mèo nhỏ cào vài cái như ngứa ngáy, nóng lòng muốn Minh Ất có thể nhiều lời hơn.
" Cho nên ngươi cố ý thân cận Bạch Bạch, thu nàng làm đồ đệ, muốn mượn nàng để đối phó ta?" Mặc Yểm đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, không khỏi âm thầm kinh hãi. Tuy điểm ấy hắn đã sớm nghiêm túc hoài nghi qua, nhưng vẫn cho là Minh Ất có vận may.
Dùng Bạch Bạch không hiểu biết đơn độc tinh khiết, hoàn toàn không có khả năng có tâm kế, cố ý thân cận hắn, câu dẫn hắn, cho nên Mặc Yểm nhanh chóng loại bỏ khả năng Minh Ất mượn Bạch Bạch đối phó hắn, lại không nghĩ rằng hóa ra Minh Ất là tìm "đại giới tiễn" thấy rõ tiên cơ, sau đó vì đối phó hắn mới ra tay với Bạch Bạch.
" Ta tại sao phải đối phó ngươi?" Minh Ất bình tĩnh nói.
" Vì sao? Ta làm sao biết vì sao? Ta cũng không biết năm đó vì sao các ngươi muốn đối phó cha mẹ của ta, chẳng lẽ thần tiên Thiên đình hại người còn cần lý do?" Mặc Yểm nhớ tới thảm sự mẫu thân bị hại, mất trí nhớ tái giá, phụ thân thương tâm mà chết, mẫu thân tỉnh ngộ sau đó tự tử, thần sắc cũng dữ tợn hơn.
Minh Ất cúi đầu không nói, làm như không muốn nhiều lời việc năm đó.
Cho nên đang lúc Bạch Bạch do dự, Minh Ất chân nhân xuất hiện.
Hai huynh đệ nhiều năm không gặp, Minh Ất chân nhân nói vài câu đuổi Bạch Bạch ra ngoài, một đường cùng Mặc Yểm vào trong động Ngọc Bạch nói chuyện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Chuyện tốt của Mặc Yểm bị quấy nhiễu, thù mới lại thêm hận cũ, tự nhiên sắc mặt không có gì tốt, trên mặt Minh Ất chân nhân bình thản nở nụ cười nhìn vào mắt hắn càng không vừa mắt.
" Có lời cứ nói." Mặc Yểm đặt mông ngồi ở ghế đá, tức giận nói.
" Được, vậy nói từ đầu." Minh Ất phất ống tay áo một cái, ngồi đối diện hắn.
Hai người khí chất hoàn toàn bất đồng, nhưng gương mặt tương đối giống nhau, ở cùng một chỗ không ai có cách nào phủ nhận bọn họ có quan hệ chí thân.
" Năm đó sau khi ngươi đại náo Thiên đình, ta ý đồ liều mạng tự giảm tu vi rình thiên cơ, thấy được một việc……"
Mặc Yểm khinh thường nói:" Khó trách tu vi ngươi kém nhiều như vậy, ta còn nói ngươi càng sống càng thụt lùi."
Minh Ất chân nhân cũng không túc giận, chậm rãi nói: "Ta chỉ muốn biết, tương lai ngươi sẽ thế nào, còn sẽ tùy hứng làm bậy như vậy hay không, vì bản thân yêu ghét mà phá hư thái bình tam giới hay không."
Ba ba ba! Mặc Yểm một bên vỗ tay một bên cười lạnh nói:" Thật sự là đạo đức tốt, làm cho người kính nể!"
Minh Ất vẫn bình tĩnh hòa nhã, thậm chí lộ ra một nụ cười thú vị: "Ta hao phí hơn phân nửa tu vi, điều thấy được chẳng qua là vụn vặt, phát hiện trong đó đều có Bạch Bạch…… Ngươi cùng Bạch Bạch vốn có nhân duyên."
Mặc Yểm không châm chọc khiêu khích nữa, có nhân duyên với Bạch Bạch? Điều đó phải chẳng là chỉ Bạch Bạch nhất định sẽ là của hắn? Cái này không tồi! Rất được! Mặc Yểm thu hồi nụ cười lạnh, trên mặt vẫn một bộ mặt không nhanh không chậm như cũ, không thèm để ý chút nào, nhưng trong lòng như bị con mèo nhỏ cào vài cái như ngứa ngáy, nóng lòng muốn Minh Ất có thể nhiều lời hơn.
" Cho nên ngươi cố ý thân cận Bạch Bạch, thu nàng làm đồ đệ, muốn mượn nàng để đối phó ta?" Mặc Yểm đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, không khỏi âm thầm kinh hãi. Tuy điểm ấy hắn đã sớm nghiêm túc hoài nghi qua, nhưng vẫn cho là Minh Ất có vận may.
Dùng Bạch Bạch không hiểu biết đơn độc tinh khiết, hoàn toàn không có khả năng có tâm kế, cố ý thân cận hắn, câu dẫn hắn, cho nên Mặc Yểm nhanh chóng loại bỏ khả năng Minh Ất mượn Bạch Bạch đối phó hắn, lại không nghĩ rằng hóa ra Minh Ất là tìm "đại giới tiễn" thấy rõ tiên cơ, sau đó vì đối phó hắn mới ra tay với Bạch Bạch.
" Ta tại sao phải đối phó ngươi?" Minh Ất bình tĩnh nói.
" Vì sao? Ta làm sao biết vì sao? Ta cũng không biết năm đó vì sao các ngươi muốn đối phó cha mẹ của ta, chẳng lẽ thần tiên Thiên đình hại người còn cần lý do?" Mặc Yểm nhớ tới thảm sự mẫu thân bị hại, mất trí nhớ tái giá, phụ thân thương tâm mà chết, mẫu thân tỉnh ngộ sau đó tự tử, thần sắc cũng dữ tợn hơn.
Minh Ất cúi đầu không nói, làm như không muốn nhiều lời việc năm đó.