Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-66
Chương 66: Bị bất ngờ tấn công
Chiếc trực thăng bay đầu tiên là của Cố Thâm, đằng sau còn bốn chiếc trực thăng nữa bay theo sau. Từ lúc bầu trời còn nửa sáng nửa tối cho đến khi bình minh ló rạng, ánh mặt trời xuyên qua làn mây tạo thành các tia sáng le lói. Tư Duệ vẫn giữ vững tốc độ, xung quanh chỉ có tiếng động cơ và tiếng gió thổi phần phật, vậy mà đột nhiên có một tiếng động lớn va chạm ở đằng sau khiến cho không gian yên bình bỗng chốc bị phá vỡ.
"Bùm!"
Chiếc máy bay đằng sau do thuộc hạ của Cố Thâm lái bất ngờ bị trúng đạn nên mất đà lảo đảo trên bầu trời.
" Chết tiệt!"
Tư Duệ chửi
"Thằng khốn nào dám tấn công chúng ta thế?!"
Mạc Tư Huyền đã ngay lập tức liên lạc với bộ trưởng quốc phòng Singapore. Trực thăng của Cố Thâm còn được đặc cách đi lại tự do ở không phận, không có lí nào hắn lại bị tấn công.
Bây giờ không biết ai đã đột ngột tấn công, thuộc hạ của Cố Thâm lái trực thăng tránh đạn, trực thăng của Cố gia được làm bằng vật liệu chống đạn, đạn được bắn từ một con thuyền ở trên biển kia, khoảng cách xa như vậy mà bọn chúng vẫn có thể bắn trúng trực thăng của hắn.
Hàn Kỳ Âm ở trong lòng Cố Thâm, bị giật mình bởi tiếng động lúc nãy, chợt mở bừng mắt ra. Đầu óc ngái ngủ còn chưa kịp nhận thức, cô ngồi thẳng người dậy ngó nghiêng xung quanh, cảm nhận thứ mềm mềm dưới mông cùng với vòng tay mạnh mẽ quen thuộc, liền đoán ngay được mình đang ở trong lòng Cố Thâm. . Truyện mới cập nhật
"Lão đại... Chúng ta đang đi đâu vậy?"
Hàn Kỳ Âm nhìn ra ngoài chỉ thấy một mảng trời xanh ngắt, lại còn Tư Duệ và Mạc Tư Huyền đang ngồi phía trước bàn điều khiển. Vừa nhìn cô đã nhận ra ngay đây là bàn điều khiển trực thăng ám ảnh trước đây mà Cố Thâm ép cô lái.
Cố Thâm không đáp lời, hắn đột nhiên buông cô ra rồi đứng dậy, Hàn Kỳ Âm đáp mông xuống đất một cách nhanh gọn, vừa giây trước hắn ôm cô, giây sau đã thô bạo hất cô xuống. Thể loại gì vậy? Cô đâu cần hắn ôm đâu chứ?! Lại còn vừa tỉnh lại đã ở trên trực thăng, không biết hắn định đi đâu.
Cô vừa xoa mông vừa đứng dậy, Cố Thâm đã đến chỗ buồng lái bên cạnh Mạc Tư Huyền, cất giọng lạnh lùng với bộ trưởng quốc phòng Salim
"Bộ trưởng. Đây là màn chào đón của ông với chúng tôi à?"
Bộ trưởng bên kia vừa nghe thấy giọng của Cố Thâm thì đã toát mồ hôi hột
"Không phải...Cố lão đại...do lỗi của tôi. Hiện tại ở vùng biển này có một số cướp biển và khủng bố hoạt động, chúng tôi sẽ ngay lập tức đưa quân đến tiêu diệt bọn chúng."
" Từ bao giờ mà quân đội của ông lại e ngại bọn cướp biển vậy?"
Hắn không thể chấp nhận lí do này, bộ trưởng luống cuống giải thích
" Cố lão đại, thực ra bọn cướp biển này rất đông, còn cùng với khủng bố hoạt động một cách công khai. Chúng tôi đã nhiều lần muốn xử lí bọn chúng rồi, nhưng bọn chúng toàn nhằm vào những nơi đông người để xả súng và cướp bóc, uy hiếp đến tính mạng của người dân."
Cố Thâm vừa nghe xong lại càng tức giận, với địa vị của Salim thì luôn phải đặt tính mạng của người dân lên trên hết, nhưng nếu để Cố Thâm ra tay thì chắc chắn hắn sẽ xóa sổ tất cả, không quan tâm đến tính mạng người khác, cho dù có là người vô tội. Nếu hắn mà có lòng từ bi như thế, thì hắn đã không trở thành lão đại của thế giới ngầm rồi.
"Bọn chúng vừa tấn công trực thăng của tôi. Nếu để tôi ra tay, thì tôi không quan tâm nhiều như ông đâu."
Cố Thâm lạnh lùng thông báo, Salim vừa nghe đã hốt hoảng
" Cố lão đại...quân của tôi đang đến rồi, tôi đã xác định được vị trí của bọn chúng, mong ngài hãy để tôi xử lí chuyện này."
Đầu dây bên kia đã im lặng, Cố Thâm không trả lời tức là hắn ngầm cho ông ta thời gian để xử lí, bọn cướp ở trên biển, trên đó không biết có nạn nhân hay con tin không. Nhưng Cố Thâm mà đã ra tay, chỉ cần vài phát súng là cả con thuyền đó sẽ tơi bời. Hàn Kỳ Âm ở bên cạnh cũng nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện, đằng sau máy bay của Cố Thâm vẫn đang bị nã đạn, gương mặt hắn đã càng lúc càng tối sầm.
Ở bên dưới bọn chúng dường như thấy trực thăng của hắn không hề hấn gì, lập tuéc thau bằng súng hạng nặng bắn lên, bán trúng một phát vào cánh quạt trực thăng. Thuộc hạ của hắn liên lạc qua xin lệnh bắn trả, Cố Thâm đang định mở miệng cho phép, thì bên dưới đã xuất hiện thuyền của Salim phản kích, hắn thu ánh mắt lại không quan tâm thêm nữa, chuyện còn lại là của Salim, còn hôm nay tổn thất của hắn, hắn sẽ thanh toán rõ ràng với bọn chúng sau.
" Tiếp tục trở về Cố gia."
Hắn nói qua thiết bị liên lạc, sau đó quay người đi về chỗ cũ ngồi xuống.
Bọn cướp cứ tưởng sẽ vớ bở được một mẻ lớn, ai ngờ lại động vào Cố Thâm.
Hàn Kỳ Âm bây giờ chỉ quan tâm là cô đang đi đâu, thấy hắn nói là trở về Cố gia, còn có Cố gia ở đâu nữa vậy? Liếc mắt quan sát sắc mặt của Cố Thâm, đúng lúc hắn cũng nhìn cô, thản nhiên ra lệnh
"Lại đây."
Hàn Kỳ Âm bèn tiến đến gần, không dám chống đối.
Cô dừng lại trước mặt hắn ở khoảng cách vừa đủ, Cố Thâm kéo tay cô một cái. Hàn Kỳ Âm mất đà lao vào lòng hắn, cánh tay hắn vòng qua eo cô tạo thành tư thế rất thân mật.
Chiếc trực thăng bay đầu tiên là của Cố Thâm, đằng sau còn bốn chiếc trực thăng nữa bay theo sau. Từ lúc bầu trời còn nửa sáng nửa tối cho đến khi bình minh ló rạng, ánh mặt trời xuyên qua làn mây tạo thành các tia sáng le lói. Tư Duệ vẫn giữ vững tốc độ, xung quanh chỉ có tiếng động cơ và tiếng gió thổi phần phật, vậy mà đột nhiên có một tiếng động lớn va chạm ở đằng sau khiến cho không gian yên bình bỗng chốc bị phá vỡ.
"Bùm!"
Chiếc máy bay đằng sau do thuộc hạ của Cố Thâm lái bất ngờ bị trúng đạn nên mất đà lảo đảo trên bầu trời.
" Chết tiệt!"
Tư Duệ chửi
"Thằng khốn nào dám tấn công chúng ta thế?!"
Mạc Tư Huyền đã ngay lập tức liên lạc với bộ trưởng quốc phòng Singapore. Trực thăng của Cố Thâm còn được đặc cách đi lại tự do ở không phận, không có lí nào hắn lại bị tấn công.
Bây giờ không biết ai đã đột ngột tấn công, thuộc hạ của Cố Thâm lái trực thăng tránh đạn, trực thăng của Cố gia được làm bằng vật liệu chống đạn, đạn được bắn từ một con thuyền ở trên biển kia, khoảng cách xa như vậy mà bọn chúng vẫn có thể bắn trúng trực thăng của hắn.
Hàn Kỳ Âm ở trong lòng Cố Thâm, bị giật mình bởi tiếng động lúc nãy, chợt mở bừng mắt ra. Đầu óc ngái ngủ còn chưa kịp nhận thức, cô ngồi thẳng người dậy ngó nghiêng xung quanh, cảm nhận thứ mềm mềm dưới mông cùng với vòng tay mạnh mẽ quen thuộc, liền đoán ngay được mình đang ở trong lòng Cố Thâm. . Truyện mới cập nhật
"Lão đại... Chúng ta đang đi đâu vậy?"
Hàn Kỳ Âm nhìn ra ngoài chỉ thấy một mảng trời xanh ngắt, lại còn Tư Duệ và Mạc Tư Huyền đang ngồi phía trước bàn điều khiển. Vừa nhìn cô đã nhận ra ngay đây là bàn điều khiển trực thăng ám ảnh trước đây mà Cố Thâm ép cô lái.
Cố Thâm không đáp lời, hắn đột nhiên buông cô ra rồi đứng dậy, Hàn Kỳ Âm đáp mông xuống đất một cách nhanh gọn, vừa giây trước hắn ôm cô, giây sau đã thô bạo hất cô xuống. Thể loại gì vậy? Cô đâu cần hắn ôm đâu chứ?! Lại còn vừa tỉnh lại đã ở trên trực thăng, không biết hắn định đi đâu.
Cô vừa xoa mông vừa đứng dậy, Cố Thâm đã đến chỗ buồng lái bên cạnh Mạc Tư Huyền, cất giọng lạnh lùng với bộ trưởng quốc phòng Salim
"Bộ trưởng. Đây là màn chào đón của ông với chúng tôi à?"
Bộ trưởng bên kia vừa nghe thấy giọng của Cố Thâm thì đã toát mồ hôi hột
"Không phải...Cố lão đại...do lỗi của tôi. Hiện tại ở vùng biển này có một số cướp biển và khủng bố hoạt động, chúng tôi sẽ ngay lập tức đưa quân đến tiêu diệt bọn chúng."
" Từ bao giờ mà quân đội của ông lại e ngại bọn cướp biển vậy?"
Hắn không thể chấp nhận lí do này, bộ trưởng luống cuống giải thích
" Cố lão đại, thực ra bọn cướp biển này rất đông, còn cùng với khủng bố hoạt động một cách công khai. Chúng tôi đã nhiều lần muốn xử lí bọn chúng rồi, nhưng bọn chúng toàn nhằm vào những nơi đông người để xả súng và cướp bóc, uy hiếp đến tính mạng của người dân."
Cố Thâm vừa nghe xong lại càng tức giận, với địa vị của Salim thì luôn phải đặt tính mạng của người dân lên trên hết, nhưng nếu để Cố Thâm ra tay thì chắc chắn hắn sẽ xóa sổ tất cả, không quan tâm đến tính mạng người khác, cho dù có là người vô tội. Nếu hắn mà có lòng từ bi như thế, thì hắn đã không trở thành lão đại của thế giới ngầm rồi.
"Bọn chúng vừa tấn công trực thăng của tôi. Nếu để tôi ra tay, thì tôi không quan tâm nhiều như ông đâu."
Cố Thâm lạnh lùng thông báo, Salim vừa nghe đã hốt hoảng
" Cố lão đại...quân của tôi đang đến rồi, tôi đã xác định được vị trí của bọn chúng, mong ngài hãy để tôi xử lí chuyện này."
Đầu dây bên kia đã im lặng, Cố Thâm không trả lời tức là hắn ngầm cho ông ta thời gian để xử lí, bọn cướp ở trên biển, trên đó không biết có nạn nhân hay con tin không. Nhưng Cố Thâm mà đã ra tay, chỉ cần vài phát súng là cả con thuyền đó sẽ tơi bời. Hàn Kỳ Âm ở bên cạnh cũng nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện, đằng sau máy bay của Cố Thâm vẫn đang bị nã đạn, gương mặt hắn đã càng lúc càng tối sầm.
Ở bên dưới bọn chúng dường như thấy trực thăng của hắn không hề hấn gì, lập tuéc thau bằng súng hạng nặng bắn lên, bán trúng một phát vào cánh quạt trực thăng. Thuộc hạ của hắn liên lạc qua xin lệnh bắn trả, Cố Thâm đang định mở miệng cho phép, thì bên dưới đã xuất hiện thuyền của Salim phản kích, hắn thu ánh mắt lại không quan tâm thêm nữa, chuyện còn lại là của Salim, còn hôm nay tổn thất của hắn, hắn sẽ thanh toán rõ ràng với bọn chúng sau.
" Tiếp tục trở về Cố gia."
Hắn nói qua thiết bị liên lạc, sau đó quay người đi về chỗ cũ ngồi xuống.
Bọn cướp cứ tưởng sẽ vớ bở được một mẻ lớn, ai ngờ lại động vào Cố Thâm.
Hàn Kỳ Âm bây giờ chỉ quan tâm là cô đang đi đâu, thấy hắn nói là trở về Cố gia, còn có Cố gia ở đâu nữa vậy? Liếc mắt quan sát sắc mặt của Cố Thâm, đúng lúc hắn cũng nhìn cô, thản nhiên ra lệnh
"Lại đây."
Hàn Kỳ Âm bèn tiến đến gần, không dám chống đối.
Cô dừng lại trước mặt hắn ở khoảng cách vừa đủ, Cố Thâm kéo tay cô một cái. Hàn Kỳ Âm mất đà lao vào lòng hắn, cánh tay hắn vòng qua eo cô tạo thành tư thế rất thân mật.