Bị chính người thân cận, ruột thịt nhẫn tâm đẩy vào miệng hố, bởi vì tiền bạc mà vứt bỏ mình là cảm giác gì? Liễu Thục Uyên mới chỉ vừa tròn 19 tuổi, vốn định xem nhẹ ngày sinh nhật như mọi năm, một mình trong ký túc xá của trường đại học lẳng lặng tự chúc mừng sinh nhật. Nhưng mẹ lại gọi điện đến, muốn cô về nhà để cùng nhau đón sinh nhật. Thục Uyên mừng rỡ bắt xe về nhà mà không biết rằng số phận sắp bị chính những người thân sắp đặt, nhẫn tâm đẩy xuống nơi tăm tối nhất, cô bị chính mẹ ruột bán đi. Mẹ cô là một con nghiện cờ bạc, kẻ yêu tiền hơn bất cứ thứ gì như bà ta, đời nào lại lãng phí tiền mua cho cô chiếc bánh kem đắt nhất ở cửa hàng đầu phố, đời nào lại ân cần gắp thức ăn cho đứa con gái mà bình thường không đánh thì lại mắng như cô chứ? Chỉ trách cô trước nay luôn thiếu thốn tình thương, thiếu nữ non trẻ chưa trải sự đời.