Rumtr9x
Tác giả VW
-
Chương 4: Những loại độc được dùng trong bộ Ỷ Thiên Đồ Long Ký
*Độc loại ám khí
Văn Tu Châm
Độc loại này của Tử vi đường chủ Thiên Ưng Giáo Ân Tố Tố, người được vinh dự được thử nghiệm loại độc ám khí này Tam hiệp phái Võ Đang tên Du Đại Nham. Lúc chàng trên đường trở về phái Võ Đang định bụng đem Đồ Long đao dâng lên cho sư phụ phán xử thì chẳng may bị Thiên Ưng giáo phục kích trên thuyền và bị dính Văn Tu Châm của Ân Tố Tố, mở đầu số phận bi thảm thân tàn của chàng.
Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn cũng bị Ân Tố Tố dùng độc châm này phóng mù cặp mắt của ông để tự vệ đúng lúc ông lại lên cơn điên muốn giết cô và Ngũ hiệp Thúy Sơn phái Võ Đang khi cả ba người đang bị trôi dạt đến Băng Hỏa đảo.
Mai Hoa Tiêu
Độc loại này vốn thuộc sở hữu của một tên cao thủ dưới trướng Nhữ Dương Vương – phụ thân của quận chúa Mông Cổ Triệu Mẫn. Lúc Đô Đại Cẩm và người của ông ta đưa Du Đại Nham về phái Võ Đang theo yêu cầu của khách hàng Ân Tố Tố thì đám cao thủ trong phủ Nhữ Dương Vương chặn lại tự nhận là người của phái Võ Đang khiến Đô Đại Cẩm mừng thầm khi sắp hoàn thành hợp đồng vận chuyển này nên lập tức giao Du Đại Nham cho đám cao thủ rồi quay về tiêu cục. Chẳng ngờ Ân Tố Tố đã quan sát thấy tất cả và cô nhanh chóng biết rằng bọn Đại Cẩm đã giao nhầm người (cô luôn theo dõi hành trình của bọn người Đô Đại Cẩm để chắc chắn họ chuyển Đại Nham về Võ Đang an toàn). Khi bọn giả dạng đem Đại Nham đến chỗ vắng để tra khảo chỗ cất giấu Đồ Long đao thì Tố Tố xuất hiện trước mặt chúng đòi thả người, chúng không đồng ý và rồi xảy ra ẩu đả giữa cô và bọn chúng. Một tên trong bọn chúng phóng Mai Hoa Tiêu trúng Tố Tố khiến cô bị thương và buộc phải rút lui. Sau đó cô được Trương Thúy Sơn vận công đẩy ám khí lẫn độc dược ra khỏi người khiến cô cảm kích chàng ngũ hiệp trẻ tuổi tốt bụng ấy và mở đầu cho tình duyên mười năm của cô và chàng ở Băng Hỏa đảo.
Muối độc
Một cao thủ giang hồ có trong tay Đồ long đao bị trúng muối độc của phái Hải Sa, biết không thể sống nổi nên hắn đã giao Đồ Long đao cho Du Đại Nham.
**Độc dạng bột nhuyễn, mùi hương,…
Túy Tiên Linh Phù và Kỳ Lăng Hương Mộc
Loại độc dạng mùi hương này được nàng quận chúa Triệu Mẫn chiêu đãi các đồng đạo Minh giáo trong lần gặp mặt đầu tiên. Nàng dụ họ về nơi tạm trú Lục Liễu Sơn Trang của nàng, nàng mở tiệc chiêu đãi các lãnh đạo Minh giáo ở thủy các, vừa ăn uống vừa luận chuyển võ lâm rất hào hứng. Nàng cũng từ bi cho họ ăn uống no say để sau khi họ chết chí ít cũng không thành ma đói, sau khi trêu anh chàng giáo chủ họ Trương khiến chàng phải ngậm bồ hòn thì nàng giả vờ say xin phép vào trong thay đổi y phục, để lại Ỷ Thiên Kiếm giả trên bàn, Chu Điên do không kiềm được tính tò mò nên đã rút kiếm ra khỏi bao và phát hiện đó là kiếm giả, mùi hương từ Ỷ kiếm giả toát ra khiến các lãnh đạo Minh giáo ai nấy đều lạ lùng. Nghe theo ý kiến của Dương Tiêu, Vô Kỵ ra lệnh tất cả phải rời khỏi Lục Liểu Trang thì vừa đúng lúc Triệu Mẫn đã đổi sang y phục con gái ra chào hỏi khiến Vô Kỵ ngẩn ngơ không sao thốt nên lời trước vẻ đẹp diễm lệ thu ba lóng lánh của nàng, chàng vội nói đôi lời cảm tạ tri ân nàng đã tiếp đãi nồng hậu và hẹn ngày sau nếu có dịp ắt sẽ tái ngộ rồi tạm biệt. Khi Vô Kỵ và giáo chúng đi được một đoạn thì chàng quay lại ngoái nhìn cô nàng thì thấy khóe miệng nàng tưởng như cười mà không phải cười.
Rời khỏi Lục Liễu Trang rồi cả bọn vội lên ngựa phi chạy thật nhanh, được một lúc bọn người Ngũ tản nhân, Nhị hộ pháp vương, và Dương tả sứ lần lượt ngã ngựa vì bị trúng độc khiến ai cũng kinh hãi, Trương Vô Kỵ bèn duyệt lại các loại độc mình đã đọc được trong cuốn Độc Kinh của Vương Nạn Cô trong đầu và chàng nhớ lại đi đến kết luận: “Cây hoa trông như thủy tiên kia gọi là Túy Tiên Linh Phù, tuy rất khó kiếm nhưng vốn không có độc tính. Còn thanh kiếm Ỷ Thiên giả kia làm bằng một loại gỗ dưới đáy biển tên là Kỳ Lăng Hương Mộc, vốn cũng không độc. Thế nhưng hai mùi kia trộn lại với nhau thì biến thành kịch độc”. Thế là Vô Kỵ quay lại Lục Liễu Trang để lấy thuốc giải nhưng chẳng ngờ Triệu Mẫn đã giăng bẫy chờ mình.
Thất Trùng Thất Hoa Cao
Tiên liệu trước Vô Kỵ xin không được Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao để chữa thương cho hai vị sư bá và sư thúc của mình thì sẽ đến chỗ mình để lấy cắp nên Triệu Mẫn gài bẫy Vô Kỵ bằng cách hi sinh mấy tên thuộc hạ đã được nàng bôi độc dược Thất Trùng Thất Hoa Cao lên người chúng và kết quả chàng đinh ninh lấy được thuốc giải mà không ngờ đó là thuốc độc đem bôi lên người hai vị thúc bá của mình khiến họ rên la quằn quại, Vô Kỵ vội hỏi Đại Nham và Lê Đình cảm giác hiện giờ ra làm sao, khi nghe họ nói triệu chứng của mình thì chàng nghĩ ngay đến trong Độc Kinh của Vương Nạn Cô có chép: “Thất trùng thất hoa cao, dùng bảy loại độc trùng, bảy loại độc hoa, đem trộn lẫn nấu với nhau mà làm thành, người trùng độc trước thấy nội tạng ngứa ngáy như bảy loại trùng đang cắn xé, sau đó trước mắt thấy hiện lên bảy màu, đẹp đẽ huyễn ảo, như bảy loại hoa bay chập chờn. Thất trùng thất hoa cao dùng bảy loại trùng, bảy loại hoa tùy theo mỗi người một khác, nam bắc cũng chẳng giống nhau. Tối linh nghiệm thần hiệu có bốn mươi chín cách phối chế khác nhau, biến hóa ra sáu mươi ba phương thuốc. Chỉ có người chế thuốc giải được thôi”. Lúc này Vô Kỵ mới bừng tỉnh nhận ra nàng quả là đối thủ khó xơi và đầy quỷ kế.
Hôm sau nàng và đám cận vệ thủng thẳng lên Võ Đang thăm chàng, chàng cầm kiếm chạy ra cầm theo cây trâm trả lại cho Triệu Mẫn mà nàng tặng riêng cho mình rồi xí xa xí xào một hồi đòi giết nàng rồi sau đó... tự tử, nàng bật cười giễu cợt nói: " Công tử muốn chết thì cứ việc, chẳng liên quan gì đến tôi." Nàng nhận ra Vô Kỵ đang bị kích động mạnh vì đang cho tính mạng hai vị thúc bá của mình khiến nàng cũng chút mủi lòng nên gỡ thế bí cho chàng: nếu chàng đồng ý làm ba việc thì sẽ trao thuốc giải Thất Trùng Thất Hoa Cao và Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao cho chàng.
Thập Hương Nhuyễn Cân Tán
Là loại chất độc không mùi, không vị từng được Triệu Mẫn chọn làm món khai vị dùng để đầu độc vô số cao thủ võ lâm của Lục đại môn phái. Không khiến nạn nhân mất mạng, nhưng Thập hương nhuyễn cân tán lại khiến họ mất sạch võ công, trở thành những người bình thường yếu ớt, không còn khả năng kháng cự.
Loại độc dược này nguy hiểm ở chỗ rất khó lòng phòng bị. Nó có thể phát tán trong không khí, nước uống hoặc đồ ăn, khiến người trúng độc thậm chí không biết lý do tại sao "gặp họa".
Những bậc đại cao thủ võ lâm kinh nghiệm đầy mình, cảnh giác cơ trí hơn người, tuy nhiên khi đối mặt với Thập hương nhuyễn cân tán của Triệu Mẫn cũng đành bó tay chịu trói.
Văn Tu Châm
Độc loại này của Tử vi đường chủ Thiên Ưng Giáo Ân Tố Tố, người được vinh dự được thử nghiệm loại độc ám khí này Tam hiệp phái Võ Đang tên Du Đại Nham. Lúc chàng trên đường trở về phái Võ Đang định bụng đem Đồ Long đao dâng lên cho sư phụ phán xử thì chẳng may bị Thiên Ưng giáo phục kích trên thuyền và bị dính Văn Tu Châm của Ân Tố Tố, mở đầu số phận bi thảm thân tàn của chàng.
Kim Mao Sư Vương Tạ Tốn cũng bị Ân Tố Tố dùng độc châm này phóng mù cặp mắt của ông để tự vệ đúng lúc ông lại lên cơn điên muốn giết cô và Ngũ hiệp Thúy Sơn phái Võ Đang khi cả ba người đang bị trôi dạt đến Băng Hỏa đảo.
Mai Hoa Tiêu
Độc loại này vốn thuộc sở hữu của một tên cao thủ dưới trướng Nhữ Dương Vương – phụ thân của quận chúa Mông Cổ Triệu Mẫn. Lúc Đô Đại Cẩm và người của ông ta đưa Du Đại Nham về phái Võ Đang theo yêu cầu của khách hàng Ân Tố Tố thì đám cao thủ trong phủ Nhữ Dương Vương chặn lại tự nhận là người của phái Võ Đang khiến Đô Đại Cẩm mừng thầm khi sắp hoàn thành hợp đồng vận chuyển này nên lập tức giao Du Đại Nham cho đám cao thủ rồi quay về tiêu cục. Chẳng ngờ Ân Tố Tố đã quan sát thấy tất cả và cô nhanh chóng biết rằng bọn Đại Cẩm đã giao nhầm người (cô luôn theo dõi hành trình của bọn người Đô Đại Cẩm để chắc chắn họ chuyển Đại Nham về Võ Đang an toàn). Khi bọn giả dạng đem Đại Nham đến chỗ vắng để tra khảo chỗ cất giấu Đồ Long đao thì Tố Tố xuất hiện trước mặt chúng đòi thả người, chúng không đồng ý và rồi xảy ra ẩu đả giữa cô và bọn chúng. Một tên trong bọn chúng phóng Mai Hoa Tiêu trúng Tố Tố khiến cô bị thương và buộc phải rút lui. Sau đó cô được Trương Thúy Sơn vận công đẩy ám khí lẫn độc dược ra khỏi người khiến cô cảm kích chàng ngũ hiệp trẻ tuổi tốt bụng ấy và mở đầu cho tình duyên mười năm của cô và chàng ở Băng Hỏa đảo.
Muối độc
Một cao thủ giang hồ có trong tay Đồ long đao bị trúng muối độc của phái Hải Sa, biết không thể sống nổi nên hắn đã giao Đồ Long đao cho Du Đại Nham.
**Độc dạng bột nhuyễn, mùi hương,…
Túy Tiên Linh Phù và Kỳ Lăng Hương Mộc
Loại độc dạng mùi hương này được nàng quận chúa Triệu Mẫn chiêu đãi các đồng đạo Minh giáo trong lần gặp mặt đầu tiên. Nàng dụ họ về nơi tạm trú Lục Liễu Sơn Trang của nàng, nàng mở tiệc chiêu đãi các lãnh đạo Minh giáo ở thủy các, vừa ăn uống vừa luận chuyển võ lâm rất hào hứng. Nàng cũng từ bi cho họ ăn uống no say để sau khi họ chết chí ít cũng không thành ma đói, sau khi trêu anh chàng giáo chủ họ Trương khiến chàng phải ngậm bồ hòn thì nàng giả vờ say xin phép vào trong thay đổi y phục, để lại Ỷ Thiên Kiếm giả trên bàn, Chu Điên do không kiềm được tính tò mò nên đã rút kiếm ra khỏi bao và phát hiện đó là kiếm giả, mùi hương từ Ỷ kiếm giả toát ra khiến các lãnh đạo Minh giáo ai nấy đều lạ lùng. Nghe theo ý kiến của Dương Tiêu, Vô Kỵ ra lệnh tất cả phải rời khỏi Lục Liểu Trang thì vừa đúng lúc Triệu Mẫn đã đổi sang y phục con gái ra chào hỏi khiến Vô Kỵ ngẩn ngơ không sao thốt nên lời trước vẻ đẹp diễm lệ thu ba lóng lánh của nàng, chàng vội nói đôi lời cảm tạ tri ân nàng đã tiếp đãi nồng hậu và hẹn ngày sau nếu có dịp ắt sẽ tái ngộ rồi tạm biệt. Khi Vô Kỵ và giáo chúng đi được một đoạn thì chàng quay lại ngoái nhìn cô nàng thì thấy khóe miệng nàng tưởng như cười mà không phải cười.
Rời khỏi Lục Liễu Trang rồi cả bọn vội lên ngựa phi chạy thật nhanh, được một lúc bọn người Ngũ tản nhân, Nhị hộ pháp vương, và Dương tả sứ lần lượt ngã ngựa vì bị trúng độc khiến ai cũng kinh hãi, Trương Vô Kỵ bèn duyệt lại các loại độc mình đã đọc được trong cuốn Độc Kinh của Vương Nạn Cô trong đầu và chàng nhớ lại đi đến kết luận: “Cây hoa trông như thủy tiên kia gọi là Túy Tiên Linh Phù, tuy rất khó kiếm nhưng vốn không có độc tính. Còn thanh kiếm Ỷ Thiên giả kia làm bằng một loại gỗ dưới đáy biển tên là Kỳ Lăng Hương Mộc, vốn cũng không độc. Thế nhưng hai mùi kia trộn lại với nhau thì biến thành kịch độc”. Thế là Vô Kỵ quay lại Lục Liễu Trang để lấy thuốc giải nhưng chẳng ngờ Triệu Mẫn đã giăng bẫy chờ mình.
Thất Trùng Thất Hoa Cao
Tiên liệu trước Vô Kỵ xin không được Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao để chữa thương cho hai vị sư bá và sư thúc của mình thì sẽ đến chỗ mình để lấy cắp nên Triệu Mẫn gài bẫy Vô Kỵ bằng cách hi sinh mấy tên thuộc hạ đã được nàng bôi độc dược Thất Trùng Thất Hoa Cao lên người chúng và kết quả chàng đinh ninh lấy được thuốc giải mà không ngờ đó là thuốc độc đem bôi lên người hai vị thúc bá của mình khiến họ rên la quằn quại, Vô Kỵ vội hỏi Đại Nham và Lê Đình cảm giác hiện giờ ra làm sao, khi nghe họ nói triệu chứng của mình thì chàng nghĩ ngay đến trong Độc Kinh của Vương Nạn Cô có chép: “Thất trùng thất hoa cao, dùng bảy loại độc trùng, bảy loại độc hoa, đem trộn lẫn nấu với nhau mà làm thành, người trùng độc trước thấy nội tạng ngứa ngáy như bảy loại trùng đang cắn xé, sau đó trước mắt thấy hiện lên bảy màu, đẹp đẽ huyễn ảo, như bảy loại hoa bay chập chờn. Thất trùng thất hoa cao dùng bảy loại trùng, bảy loại hoa tùy theo mỗi người một khác, nam bắc cũng chẳng giống nhau. Tối linh nghiệm thần hiệu có bốn mươi chín cách phối chế khác nhau, biến hóa ra sáu mươi ba phương thuốc. Chỉ có người chế thuốc giải được thôi”. Lúc này Vô Kỵ mới bừng tỉnh nhận ra nàng quả là đối thủ khó xơi và đầy quỷ kế.
Hôm sau nàng và đám cận vệ thủng thẳng lên Võ Đang thăm chàng, chàng cầm kiếm chạy ra cầm theo cây trâm trả lại cho Triệu Mẫn mà nàng tặng riêng cho mình rồi xí xa xí xào một hồi đòi giết nàng rồi sau đó... tự tử, nàng bật cười giễu cợt nói: " Công tử muốn chết thì cứ việc, chẳng liên quan gì đến tôi." Nàng nhận ra Vô Kỵ đang bị kích động mạnh vì đang cho tính mạng hai vị thúc bá của mình khiến nàng cũng chút mủi lòng nên gỡ thế bí cho chàng: nếu chàng đồng ý làm ba việc thì sẽ trao thuốc giải Thất Trùng Thất Hoa Cao và Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao cho chàng.
Thập Hương Nhuyễn Cân Tán
Là loại chất độc không mùi, không vị từng được Triệu Mẫn chọn làm món khai vị dùng để đầu độc vô số cao thủ võ lâm của Lục đại môn phái. Không khiến nạn nhân mất mạng, nhưng Thập hương nhuyễn cân tán lại khiến họ mất sạch võ công, trở thành những người bình thường yếu ớt, không còn khả năng kháng cự.
Loại độc dược này nguy hiểm ở chỗ rất khó lòng phòng bị. Nó có thể phát tán trong không khí, nước uống hoặc đồ ăn, khiến người trúng độc thậm chí không biết lý do tại sao "gặp họa".
Những bậc đại cao thủ võ lâm kinh nghiệm đầy mình, cảnh giác cơ trí hơn người, tuy nhiên khi đối mặt với Thập hương nhuyễn cân tán của Triệu Mẫn cũng đành bó tay chịu trói.