Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 318-320
Edit: Vasterel
Chương 318: Kéo phanh tay
Trình Uyên nói những lời này vì quá căm phẫn đối với
người thân của cô bé..
Quả thật, những người này từ khi vào đến giờ một hai
đòi tìm hung thủ gây tai nạn và tiền, nhưng ngược lại họ
chẳng nói câu nào đến con gái họ thế nào, cũng không
hỏi có nghiêm trọng hay không.
Bọn họ xem Cô gái nhỏ bị đụng xe, coi như may mắn
trúng tờ vé số, bọn chúng liền hùng hổ xông tới một mực
đòi tiền.
“mau gọi điện giám sát người đó cho tôi.” Trình Uyên
nhìn Từ Xuyên nói.
Từ Xuyên gật đầu, sau đó xoay người đi kêu một bác sĩ
làm.
Ngay sau đó, bác sĩ đó quay lại, đưa điện thoại di động
cho Từ Xuyên, và Từ Xuyên đưa lại cho Trình Uyên.
Trình Uyên quay sang đưa cho mẹ của cô gái nhỏ nhìn.
Đó là một đoạn video, trong video này đang quay cảnh
tài xế Vương Hải Ba đang quỳ lạy bác sĩ, miệng một ha cứ
Edit: Vasterel
hét lên van xin ngài cứu cô gái đó trước, cứu người trước
đi, tôi sẽ đi lấy tiền ngay ...
"người là hắn đụng, không có tiền nên cứ vái lạy bác sĩ,
và một hai cầu xin cứu cô gái đó trước. Nếu như bây giờ
các ngươi nhìn thấy hắn, khẳng định các ngươi sẽ bất
ngờ, bởi vì hắn dập đầu cầu xin đã máu me be bét đầy
mặt. "
"Tôi không biết các ngươi sẽ nghĩ gì khi xem đoạn
video này, nhưng tôi nghĩ hắn ta quan tâm đến mạng
sống của cô gái đó hơn các ngươi."
"Nhưng hắn chỉ là một người xa lạ, cho dù làm gì đi
nữa, hắn cũng chỉ là một người gây ra họa."
Xấu hổ sao?
Cha mẹ của bé gái lặng người sau khi xem đoạn video
này.
Có lẽ, trong mắt bọn họ, tất cả những kẻ gây ra họa sẽ
luôn được hiểu rằng đó là lý do gây ra sai lầm cho bọn
họ, hoặc bọn họ sẽ nhấn mạnh rằng đó không phải là
trách nhiệm của bọn họ.
Edit: Vasterel
Còn Vương Hải Ba thì không, anh ta chỉ muốn cứu
người.
Nhìn thấy Vương Hải Ba như vậy, cho dù hiện tại đem
hắn giao cho những người này, muốn trả thù , ai có thể
ra tay được?
"Đừng gây rối làm ồn ở đây nữa, nếu các ngươi muốn
ở lại đây thì hãy im lặng, nếu không hiểu có thể đến
phòng họp nói chuyện với viện trưởng."
Trình Uyên dặn dò.
Mọi người nhìn nhau, tôi nhìn bạn bạn nhìn tôi, họ
dường như không biết phải nói gì.
Lúc này cảnh sát giao thông xử lý vụ tai nạn đó cũng
đến.
Qua giám sát đèn giao thông cũng xác định được trách
nhiệm, kết quả khiến tất cả mọi người, kể cả Trình Uyên
đều kinh ngạc.
Cô gái nhỏ ngược đường, lỗi toàn cô bé!
Edit: Vasterel
Hai bên thống nhất là giải quyết riêng tư, Trình Uyên
dù không vụ lợi gì trong chuyện này nhưng vẫn gánh hết
tiền thuốc men cho cô gái nhỏ.
Cả hai bên đều biết ơn về điều này của anh.
Cuối cùng, cô gái nhỏ cũng vượt qua giai đoạn nguy
hiểm.
Sự việc đã được giải quyết ổn thỏa.
Sau sự việc này, Trình Uyên sợ tung tích của mình bị
bại lộ nên để Thời Dương lái xe đưa Vương Hinh Duyệt
và Lý Tịnh Trúc rời đi trước.
Đối với anh .
Từ Xuyên lái chiếc Honda đưa Trình Uyên trở về.
Sau khi lên xe, Từ Xuyên khâm phục nói, "Cái sự việc
lần này giải quyết rất đẹp."
Trình Uyên cười khổ nói: "dùng tiên có thể không đẹp
được sao?"
Edit: Vasterel
Xe chạy rất ổn định, tốc độ không quá nhanh, sắp đến
vòng ngoài thì phát hiện có người chặn xe trên đường.
Bạn đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia
group để sớm đọc những chap mới nhất.
Người chặn xe lại là một cô gái trẻ cột tóc đuôi ngựa
hai bên, mặc áo vest trắng và quần jean, áo sơ mi kẻ caro
buộc ngang eo thon, trông rất thể thao.
Xe của Từ Xuyên bị cô chặn lại.
Cô gái vội vàng đi qua và nói: "chú ơi, chú có thể cho
cháu đi một đoạn được không?"
Từ Xuyên hỏi "cháu đi đoạn nào? E rằng không tiện
đường."
"Chú à, ở đây hoang vu hẻo lánh, ở đây lâu rồi không
có chiếc xe qua lại, chú giúp đỡ cháu một đoạn đi."
Từ Xuyên nhìn Trình Uyên, thấy Trình Uyên vẻ mặt thờ
ơ, liền do dự, rồi đưa cô gái lên xe.
"Một lát nữa tôi sẽ trở lại thành phố, nếu như ngươi
không vội, thì vấn đề này không sao."
Edit: Vasterel
"Tôi không vội."
Khuôn mặt của cô gái trái xoan, dáng dấp coi như xinh
đẹp, nhưng nét mặt có chút mất tự nhiên, mặc kệ vừa rồi
cầu xin Từ Xuyên vẫn là sau khi lên xe như trúc được
gánh nặng thở phào nhẹ, sắc mặt vẫn không có chút gì
thay đổi.
Nhưng điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, dù gì
thì con gái bây giờ cũng thích làm đẹp, công nghệ ngày
càng tân tiến nên muốn toàn bộ khuôn mặt không phải là
điều quá đơn giản.
Và cái giá của phẫu thuật thẩm mỹ, đôi khi chỉ có như
vậy, và làm tới đợt cuối cùng thì chẳng khác gì khuôn mặt
bị liệt.
Cô gái rất hay nói, sau khi lên xe, bầu không khí buồn
tẻ trong xe lập tức trở nên sôi nổi.
Cô ấy nói mình tên là Tùng Hân Hân, sống ở cư xá Thủy
Linh Lung, cô ấy muốn đến bên ngoài thành phố gặp bạn
học để đi chơi, nhưng lại bắt xe đen, khi đi đến khu
hoang vu, chủ xe bắt đầu nói giá, nhưng giá bây giờ cao
hơn giá lúc trước, và thế là cô ấy thấy lươn lẹo quá nên
không đi nữa.
Edit: Vasterel
Tùng Hân Hân trong cơn tức giận, liền xuống xe.
Xuống xe thì thấy không ổn chút nào, trước thì không
có nhà dân nào cả mà phía sau thì lại không có quán xá
nào hết,thế là hối hận cũng không kịp.
Tùng Hân Hân nói "May mà gặp được chú, không thì
..."
Trình Uyên liếc nhìn kính chiếu hậu, nhìn thấy Tùng
Hân Hân đang thở dài, liền nhìn thấy đôi mắt to linh hoạt
của cô.
Bất giác, anh đột nhiên cảm thấy đôi mắt này có chút
quen thuộc.
“cô ở nhà xuất phát lúc mấy giờ?” Trình Uyên hỏi, “Gần
trưa rồi, sao không ăn cơm trưa rồi hẳn đi tới bạn?
“Này, đừng nhắc tới nữa , 9h sáng tôi mới đi ,đi được
20 phút tôi đến nơi này, đợi mãi đợi mãi, đợi cho tới bây
giờ.” Tùng Hân Hân bất đắc dĩ nói.
Trình Uyên gật đầu.
Edit: Vasterel
Suy nghĩ một chút, Trình Uyên nói với Từ Xuyên, "Lão
Từ, bao lâu nữa mới tới Hoàng thị trấn?"
Nghe vậy, Từ Xuyên đột nhiên sững sờ, quay đầu nhìn
Trình Uyên.
Trình Uyên nhìn chằm chằm con đường nhựa phía
trước, lẩm bẩm trong miệng "tôi sợ ngươi chậm trễ quá,
lúc về sẽ bị người ta mắng."
Từ Xuyên cau mày.
Ba giây sau, anh nói tiếp "trễ Nửa tiếng, dù sao ta cũng
không quan tâm, tiền thưởng tháng này cũng không có."
"Nào, hút một điếu đi."
Trình Uyên lấy trong túi ra một điếu thuốc, đưa cho Từ
Xuyên.
Từ Xuyên nhìn Trình Uyên thật sâu rồi vươn tay nhận
lấy, còn chưa kịp nhận lấy, Trình Uyên thực sự đã buông
tay ra, điếu thuốc rơi xuống nền.
Edit: Vasterel
Từ Xuyên khẽ liếc xuống điếu thuốc, sau đó cười nói:
"thôi Quên đi, khỏi hút nữa, trên xe còn có phụ nữ. tôi
đoán chắc không thích khói thuốc."
Trình Uyên nghe xong lời này, nhếch miệng, chán nản
rút lại điếu thuốc không hút nữa.
Tùng Hân Hân vội vàng cười nói: "Không sao đâu, tôi
không nhạy cảm như vậy."
Trình Uyên liếc nhìn kính chiếu hậu trêu chọc nói, "Em
gái phẫu thuật thẩm mỹ sao."
"Hả?"
"Nhìn em cười như muốn khóc, nhìn khó coi."
“Này anh, anh nói chuyện đàng hoàng được không?”
Tùng Hân Hân có chút tức giận kèm tự ái.
"nói thật, tôi thực sự cảm thấy cô phẫu thuật thẩm mỹ,
mà lại ..." Trình Uyên dường như không thấy cô tức giận,
vì vậy anh tiếp tục chế nhạo và nói, "chỉnh sửa luôn cả
khuôn mặt."
“tôi không nói với anh nữa.” Tùng Hân Hân bĩu môi.
Edit: Vasterel
Trong trường hợp này, một người đàn ông nhất định
sẽ mỉm cười xin lỗi, vì xét cho cùng, chẳng cô gái nào
muốn bị nghi vấn phẫu thuật thẩm mỹ, dù đó là sự thật
đi nữa.
Mà Trình Uyên lúc này tựa như không có phong thái
quý nhân, giống như một người thép ngay thẳng được
tôi luyện ngàn năm.
"Có phải là cô chỉnh sửa ngay cả quỷ cũng không nhận
ra cô sao?"
"Ý của anh là thế nào?"
"Không có ý gì, tôi chỉ là tò mò, cô như thế này, thần
chết có thể nhận ra cô không?"
Nghe vậy, ánh mắt Tùng Hân Hân chợt trừng to.
Và ngay sau đó.
Trình Uyên đột nhiên kéo phanh tay!
Edit: Vasterel
Chương 319: Mặt nạ da người
xe Từ Xuyên chạy cũng không hẳn là nhanh lắm,
chỉ bảy mươi Km/h
Nhưng cho dù là vậy, việc phanh gấp đột ngột
như vậy không phải chuyện đùa.
Thời điểm Trình Uyên kéo phanh tay, Từ Xuyên
cũng thả chân ga, chiếc Honda liền bị thắng lại.
Tùng Hân Hân lập tức bị văng ra ngoài, kính xe
cũng bị đập vỡ, vậy có thể nghĩ được tình cảnh này
nặng đến mức nào.
Trước đó, Trình Uyên đưa cho Từ Xuyên một điếu
thuốc, là cố ý ném điếu thuốc vào khe dây an toàn,
Từ Xuyên liếc mắt nhìn, sau đó chợt mới hiểu ra, khi
Trình Uyên đang cùng Tùng Hân Hân tán gẫu, liền
thắt dây an toàn lên mà không đẻ lộ ra dấu vết nào
cả.
Nhiều người có thói quen không thắt dây an toàn
khi lên xe, Từ Xuyên dù là tài xế có tuổi rồi nhưng
vẫn mắc phải tật xấu này.
Cũng may là ông ta hiểu được ý tứ của Trình
Uyên, sau đó bị dây an toàn khống chế lại không
Edit: Vasterel
bay ra ngoài, dù sao cũng bị đập vào vô lăng, đầu
chảy máu.
Còn Trình Uyên, thì lại càng không nói lên lời, lúc
đầu xương ức đã bị gãy, dây an toàn này giống như
một bàn tay ôm chéo lấy trên xương ức của anh,
suýt nữa thì anh ngất đi vì đau.
Nhưng dù thế nào đi nữa, Tùng Hân Hân lại chịu
thiệt thòi nhất.
Và thế là thời gian trôi qua được hai phút.
Từ Xuyên ôm đầu hỏi "chuyện gì vậy?"
Trình Uyên nghiến răng, cởi dây an toàn, sau đó
đẩy cửa xuống xe.
Tùng Hân Hân bị văng ra ngoài một đoạn đường
dài, và thế là bị hôn mê bất tỉnh.
Trình Uyên chịu đựng cơn đau dữ dội, nhúc nhích
từng bước chân, khó khăn đi đến với cô ta, sau đó
định ngồi xổm xuống, nhưng phát hiện ngực đau
giống như có thứ gì đó đâm vào, không thể ngồi
xổm xuống.
Edit: Vasterel
“Ngươi tới đây.” Trình Uyên mồ hôi đầm đìa, thực
tế là bất đắc dĩ, chỉ có thể gọi Từ Xuyên đến.
Từ Xuyên đến bây giờ còn quá mơ hồ.
Từ Xuyên Máu me đầy mặt đi tới trước mặt Trình
Uyên mồ hôi đầm đìa. "Ngươi dù sao cũng phải nói
cho tôi biết chuyện gì xảy ra vậy?"
Trình Uyên chỉ vào Tùng Hân Hân đang hôn mê
bất tỉnh, nói với Từ Xuyên: "lột mặt của cô ấy đi."
“Cái gì?” Vừa nghe lời này xong, Từ Xuyên liền
giật mình.
Trình Uyên nói: "Nếu tôi đoán không lầm, ngươi
này đã cải trang."
“Ngụy trang?” Từ Xuyên vẻ mặt bối rối “sao mơ
hồ vậy?
Mơ hồ?
Xác thực quá mơ hồ.
Ít nhất Trình Uyên chưa từng thấy ngoài đời có ai
có thể ngụy trang như vậy.
Edit: Vasterel
“Miêu Địa là một nơi rất bí ẩn.” Trình Uyên cau
mày nói, “Nơi đó không có chuyện kỳ quái gì, có thể
khám phá ra.”
Từ Xuyên ngồi xổm trước mặt Tùng Hân Hân với
dấu chấm hỏi to trên đầu, sau đó đưa tay sờ sờ cằm
cô ta một cái, quả nhiên ...
Giống như bóc băng keo hai mặt, có chút da bị
Từ Xuyên dùng hai ngón tay cầm chặt, liền lột ra.
Trong tích tắc, toàn bộ khuôn mặt của cô ta bị lột
sạch.
Từ Xuyên giật mình, cầm da mặt trên tay cũng
bắt đầu run lên.
Nhưng mà.
Da mặt phía dưới, là một khuôn mặt khuynh quốc
khuynh thành.
"..." Từ Xuyên hoàn toàn sửng sốt.
Anh ấy không nhận ra khuôn mặt này, nhưng dù
nhìn từ góc độ nào đi nữa thì nó cũng rất hoàn hảo.
Edit: Vasterel
Gương mặt dưới làn da giả này của Tùng Hân
Hân không thua gì Bạch An tương và Lý Tịnh Trúc.
Mà khuôn mặt này, Trình Uyên đã nhìn thấy qua.
“Thật sự là cô ấy.” Trình Uyên chế nhạo.
Từ Xuyên hỏi "Là ai?"
Trình Uyên im lặng một hồi, rồi đối với Từ Xuyên
nói: "ngươi Đi sờ ngực của cô ta xem."
Nghe vậy, Từ Xuyên lại sững sờ, sau đó khuôn
mặt bốn mươi tuổi lập tức nổi ửng hồng lên. Bạn
đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia
group để sớm đọc những chap mới nhất.
"Tại sao lại chạm vào nó?"
“Sờ đi.” Trình Uyên kiên quyết nói.
Từ Xuyên lúc này mới sững sờ, không biết
chuyện gì đang xảy ra, nhưng có vẻ như Trình Uyên
thì biết rõ.
Khi anh yêu cầu vạch trần bộ mặt của Tùng Hân
Hân, thì cô ta thật sự lộ ra mặt nạ giả, sau đó anh lại
Edit: Vasterel
bảo đi sờ ngực cô ta, tất nhiên cũng có lý của anh,
nên một hồi suy luận rồi cũng làm theo.
Từ Xuyên duỗi tay ra, cảm giác được một cái tô
rất mềm nhũn.
“Đừng sờ qua áo, nếu không sẽ không sờ được.”
Trình Uyên nói.
Từ Xuyên mặt càng đỏ hơn,và xấu hổ mà run rẩy
nhét hai tay vào áo vest của Tùng Hân Hân.
Cảm giác của những xúc tu khiến trán Từ Xuyên
đổ mồ hôi, hô hấp dồn dập.
"Có thấy mềm không?"
“có.” Từ Xuyên gật đầu.
Trình Uyên hỏi "vậy Còn có nhịp tim nữa không?"
“có.” Từ Xuyên lại đáp.
Trình Uyên gật đầu nói: "xem ra chưa chết."
"..." Từ Xuyên.
...
Edit: Vasterel
Rút tay ra khỏi áo của Tùng Hân Hân, vẻ mặt Từ
Xuyên như cứng đờ ra, "ngươi kêu tôi sờ ngực cô
ấy, chỉ để chắc chắn rằng cô ấy còn sống hay
không?"
“Ừm đúng rồi!” Trình Uyên nghiêm túc gật đầu.
"Fucking men!"
Từ Xuyên là người thật thà
Và với khuôn mặt hiền lành
Từ Xuyên vẻ mặt chính nhân quân tử, lúc này
cũng bị Trình Uyên chọc cho đến tức giận,liền văng
ra một câu chửi đầu tiên từ khi quen biết đến giờ !
“sao ngươi không cứ nói thẳng là,xem cô ấy còn
sống hay là chết có phải là được rồi không?” Từ
Xuyên đỏ mặt.
Trong một thời gian, khuôn mặt đỏ bừng và vết
máu chảy ra trên mặt của anh ấy dung hợp thành
một màu rất hoàn hảo.
Trình Uyên nhếch miệng,nói "Từ đại Ca của tôi
ơi, anh đây tiện đường kiểm tra có sao đâu."
Edit: Vasterel
Từ Xuyên sắc mặt đen lại. "Tiếp theo chúng ta
phải làm sao?"
“Trói cô ấy lại rồi đưa cô ấy về.” Trình Uyên nói.
...
...
Từ Xuyên trói Tùng Hân Hân lại, nhét vào trong
cốp xe, quay người lại, lái xe về phía bệnh viện.
Trên xe.
Từ Xuyên hỏi Trình Uyên, "Hiện tại ngươi nên nói
rõ một chút đi, cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?"
“Nếu tôi đoán không lầm, cô ấy không phải là
Tùng Hân Hân.” Trình Uyên nói.
"Cô ấy nên có một cái tên rất vang dội."
"Miêu Địa Nhất Chi Hoa."
“Miêu Địa Nhất Chi Hoa?” Từ Xuyên vẻ mặt khó
hiểu.
Edit: Vasterel
Em trai của Trình Uyên là Trình Nặc thuê đệ tử
của Miêu Địa chi vương hạ độc, bị anh giết chết,
nên Miêu Địa chi vương đến báo thù cho đệ tử của
hắn.
Sau đó, ông mang theo nhiều cao thủ từ Miêu
Địa, Miêu Địa Nhất Chi Hoa này và chồng của cô ta
nữa, một người có biệt danh là Bôn Lôi là người
giúp sức cho Miêu Địa chi vương.
Kết quả, Miêu Địa chi vương vô tình làm Bôn Lôi
bị chết, khiến Miêu Địa Nhất Chi Hoa trở thành góa
phụ, Miêu Địa Nhất Chi Hoa ghim hận này lên đầu
Trình Uyên.
“Có rất nhiều khúc mắc, cho nên tôi sẽ không nói
chi tiết cho ngươi.” Trình Uyên nói, “Ngươi chỉ cần
biết cô ta là sát thủ, là tới đây để giết tôi là được.”.
Từ Xuyên giật mình, sau đó gật đầu, nhưng trong
lòng còn có một câu hỏi "nhưng mà sao Ngươi thấy
ra được?"
"Tôi đoán."
"Đoán ..." Từ Xuyên suýt nữa sặc nước miếng
muốn chết.
Edit: Vasterel
Đương nhiên, đây chỉ là Trình Uyên nói đùa mà
thôi.
“ngươi còn có nhớ cô ấy nói cô ấy ở cái cư xá gì
gì đó không?” Trình Uyên hỏi Từ Xuyên.
Từ Xuyên suy nghĩ một chút rồi bật nói: "Hình
như là Thủy Linh Lung cư xá."
“Ừ, đúng rồi.” Trình Uyên nói, “Cô ấy nói rằng cô
ấy ra khỏi Thủy Linh Lung lúc 9 giờ sáng, 20 phút
liền tới nơi đó.”
"Đúng, cô ấy nói như vậy."
"Nhưng cư xá Thủy Linh Lung đến đó 20 phút thì
phải đi thẳng. Ngươi biết rằng đường từ Thủy Linh
Lung đi là phải đi vòng ra ngoài mà chỉ có đại lộ Liên
Ấm, nếu đi đường khác sẽ đi rất xa, đừng nói là 20
phút. Ngay cả 40 phút cũng rất khó "
"mà Khoảng tám giờ sáng, Vương Hải Ba tình cờ
đụng phải cô gái nhỏ kia. Chính là vì Đại Lộ Liên Ấm
này bị chặn trong lúc làm đường nên Vương Hải Ba
mới đổi đường khác để đi."
"Cho nên, đại lộ Liên Ấm đang xây sửa đường,
chẳng lẽ cô ấy bay qua rồi sao?"
Edit: Vasterel
Nghe đến đây, Từ Xuyên chợt nhận ra.
Quả thật, còn có một chuyện nữa Trình Uyên
không nói, đó chính là ánh mắtcủa Miêu Địa Nhất
Chi Hoa.
Anh rất ấn tượng với đôi mắt của cô ta.
Đồng thời, Trình Uyên không khỏi nhíu mày.
Anh trong nháy mắt nghĩ rõ ràng ra rất nhiều
chuyện, nhưng lại duy nhất có một chuyện không
nghĩ ra..
Lần này đến bệnh viện tư nhân rất bí mật, nhưng
làm sao cô ấy Miêu Địa Nhất Chi Hoa lại biết, hơn
nữa cô lại biết Từ Xuyên lái xe và lại xe gì, và còn
biết bọn anh đi ngang qua đó nữa?
Nghĩ đến chỉ có một khả năng, Trình Uyên không
khỏi lưng đổ mồ hôi.
Anh hy vọng đó không phải là những gì anh nghĩ,
và anh vẫn đang nghĩ.
Edit: Vasterel
Chương 320: ngươi chỉ là một con tốt
"Miêu Địa Nhất Chi Hoa, hai mươi tám tuổi, xinh đẹp
như hoa. Nhưng kỳ lạ, là chồng của cô ta tuy xấu xí vô
cùng, nhưng bọn họ rất tình cảm."
"Tôi đã cử người đi thăm dò, nhưng cuối cùng chỉ tìm
được một chút thông tin này thôi."
Trong một căn phòng nhỏ tối om và kín mít, Trình Uyên
nói giọng bình thản nhưng lạnh lùng.
Ngồi đối diện với anh là Miêu Địa Nhất Chi Hoa, người
đang bị trói vào một chiếc ghế.
Cô vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy khuôn mặt này khiến cô
cảm thấy nhói lòng.
“Ta sẽ giết ngươi!” Trình Uyên nói xong, đột nhiên cô
ta trở nên hung dữ, nghiến răng nói.
Y phục trên người cô ta hầu hết đều bị rách nát, đặc
biệt là áo lót màu trắng, nhiều chỗ lộ ra làn da trắng như
tuyết.
Edit: Vasterel
Với vẻ đẹp Ngất ngây này chính là điểm gây chết người
nhất, nhiều khi vẻ đẹp mờ ảo này sẽ khiến đàn ông mất
kiểm soát.
Cũng may, năng lực kiềm chế của Trình Uyên coi như
không tệ trước sắc đẹp chết người này.
“Giết ta?” Trình Uyên cười chế nhạo. “ta chỉ sợ rằng, ta
là người giết ngươi chứ ngươi đòi giết ta kiểu gì.”
Miêu Địa Nhất Chi Hoa đột nhiên lắc lư người kịch liệt,
dường như muốn cố thoát, nhưng giãy dụa mấy lần vẫn
không có gì thay đổi ngoại trừ tiếng xích sắt "đung đưa".
"Đừng lãng phí sức lực của mình nữa, vì biết rằng
ngươi có thể bẻ gãy được còng tay, cho nên ta đã sử
dụng dây xích sắt này mà dây này là dùng cho chó ngao
Tây Tạng mà ta mua ở chợ chó. và đã dùng thử qua ba
con chó rồi sau đó mới trói trên người của ngươi." "
Trình Uyên bình tĩnh nói.
Miêu Địa Nhất Chi Hoa hung dữ nhìn chằm chằm Trình
Uyên, trong mắt hiện lên vô số thần sắc oán hận.
Edit: Vasterel
"Một là ngươi giết ta ngay bây giờ, hai là sau khi ta
thoát ra được, nhất định ta sẽ băm ngươi thành trăm
mảnh!" cô ta nói.
"đòi Giết ta?"
Trình Uyên giả vờ liếc mắt, nghiêng đầu nhìn cô, dùng
tay bóp cằm, thâm ý sâu sắc lắc đầu nói: "vậy thì đáng
tiếc quá."
Dường như cảm nhận được ánh mắt không tốt của
Trình Uyên, sắc mặt của Miêu Địa Nhất Chi Hoa trong
nháy mắt đã thay đổi, "ngươi ... ngươi muốn làm gì?"
Suy cho cùng, cô ta vẫn là phụ nữ, cho dù có mạnh mẽ
đến đâu, đối mặt với loại nguy hiểm trước mặt, nhất định
sẽ bộc lộ nỗi sợ hãi theo bản năng.
“ngươi xinh đẹp như vậy chắc nhiều người đàn ông
ham muốn cùng ngươi Làm A làm A đây?” Trình Uyên
mỉm cười nói: “Không may, thủ hạ của ta có rất nhiều
người chưa nếm qua phụ nữ xinh đẹp như vậy.”
“Ngươi… Ngươi nếu dám làm như vậy, ta sẽ tự cắn
lưỡi tự sát.” Miêu Địa Nhất Chi Hoa quát lên.
Edit: Vasterel
Rõ ràng là cô đang sợ hãi, sắc mặt thay đổi rõ rệt.
Trình Uyên cười lạnh "ngươi đang uy hiếp ta sao?"
"Vốn dĩ lúc đầu không phải ngươi muốn sống để giết ta
sao?"
"sao bây giờ ngươi lại đòi cắn lưỡi tự sát, ngươi định
uy hiếp ta sao như vậy có phải là quá ngu không?"
“Ngươi…!” Miêu Địa Nhất Chi Hoa.
“Được rồi, ta sẽ không đùa ngươi nữa.” Trình Uyên thở
dài một hơi, giọng điệu lại trở nên lạnh lùng “Nói cho ta
biết ai là người đã nói cho ngươi biết lộ trình của ta, thì
ta sẽ tha cho ngươi khỏi phải chết, hơn nữa còn để cho
ngươi rời đi một cách đàng hoàng "
Cái gọi là đàng hoàng, lúc này chẳng qua là không đụng
gì vào thân cô ta cả, đối với một mỹ nữ mà hoàn toàn ở
trong hoàn cảnh này, vậy thì thật là quá đàng hoàng rồi
còn gì nữa. Bạn đang đọc truyện tạ group: Vasterel. Hãy
tham gia group để sớm đọc chap mới nhất.
Miêu Địa Nhất Chi Hoa chắc chắn mong được đàng
hoàng , nhưng ...
Edit: Vasterel
Cô vẫn cố chấp giữ im lặng, ngậm miệng không nói..
“Quả thật ta chỉ là muốn xác nhận một chút mà thôi.”
Trình Uyên nói, “Nếu ngươi từ chối nói cho ta biết là ai
thì thôi.”
Miêu Địa Nhất Chi Hoa không hề bị lay động vẫn như
cũ im lặng không thôi.
“Chu Kiệt.” Sau một hồi im lặng, Trình Uyên đột nhiên
thốt ra hai chữ.
Vừa nói ra hai chữ này, Miêu Địa Nhất Chi Hoa liền cau
mày rõ ràng.
Nhìn thấy cô ta cau mày, Trình Uyên biết mình nói
đúng.
Lần trước Trình Uyên bị thương nên đi vào bệnh viện
tư nhân một cách rất bí mật, cảm thấy được sẽ không bị
người khác phát hiện, nhưng cuối cùng Chu Kiệt lại tự
mình tìm tới cửa.
Những lời Chu Kiệt nói với Trình Uyên rõ ràng là nhằm
thu phục anh.
Edit: Vasterel
Điều này làm cho Trình Uyên khó hiểu.
Nhưng anh biết Chu Kiệt có rất nhiều thực lực trong
tay, tuy rằng hắn, mặc dù khả năng không biết anh hiện
tại ẩn núp ở Tam Thạch Thôn, nhưng cái bệnh viện tư
nhân này hắn là để mắt tới rồi.
“Ta sẽ tìm mười mấy người thuộc hạ của ta sẽ tới hầu
hạ ngươi, đồng thời dùng máy quay phim ghi lại cảnh
này. Chắc bán được không ít tiền lắm đây.” Trình Uyên
bước đến bên tai cô ta khẽ nói.
Khuôn mặt của Miêu Địa Nhất Chi Hoa lập tức trở nên
vô cùng khó coi.
"Trình Uyên, ngươi giết ta đi."
Trình Uyên lắc đầu "không được, Quá lãng phí."
Miêu Địa Nhất Chi Hoa cắn môi, lạnh lùng nhìn Trình
Uyên, ánh mắt như muốn lột da anh.
Lúc này, di động của Trình Uyên vang lên, là một số
điện thoại lạ.
"Alo?"
Edit: Vasterel
"Tiểu Trình, ngươi nhận được quà ta tặng chưa?"
Ớn lạnh cả người, giọng nói của Chu Kiệt truyền qua
điện thoại.
Kìm nén lửa giận trong lòng, Trình Uyên nhẹ cười khẽ
"Chu Lão gia tốn kém chi vậy."
“Haiz, ngươi nói khách khí gì vậy.” Chu Kiệt vui tươi
hớn hở nói, “Ngươi thích là được rồi.”
"Chu Lão gia tặng, nhất định là thích rồi."
"Tốt tốt, a đúng rồi, Tiểu Trình, ở tỉnh kia có chút
chuyện, ngày mốt có lẽ ta phải về rồi."
“Được rồi,vậy ngày tôi đến gặp ngài.” Trình Uyên nói.
Cúp điện thoại, sắc mặt Trình Uyên liền trầm xuống.
Chu Kiệt đúng là một con cáo già.
Món quà mà Trình Uyên đang nói đến đương nhiên
biết chính là Miêu Địa Nhất Chi Hoa, nhưng mà ... Bạch
Edit: Vasterel
Long không ở bên cạnh anh, nếu không kịp thời phát hiện
thì anh có lẽ đã thành lễ vật của người khác.
Quả thật ban đầu anh cũng chỉ là đoán, nhưng khi vừa
nói Chu Kiệt, từ biểu hiện của Miêu Địa Nhất Chi Hoa,
Trình Uyên liền biết mình nói đúng.
Chậm rãi đứng thẳng dậy, vươn tay nhéo cái cằm trắng
như tuyết của Miêu Địa Nhất Chi Hoa, cẩn thận nhìn.
Miêu Địa Nhất Chi Hoa ngoan cố nhìn trừng Trình Uyên
vẻ lạnh lùng.
Người phụ nữ này thực sự rất đẹp.
Chỉ là, quá nguy hiểm.
"Quả thật, ngươi hẳn là biết, không phải ta giết chồng
của ngươi, mà là Miêu Địa chi vương."
"Nhưng bây giờ xem ra có vẻ như ngươi chỉ là một con
tốt."
Buông cằm cô ấy ra, Trình Uyên lắc đầu thở dài nói, "ta
cũng như vậy."
Edit: Vasterel
Miêu Địa Nhất Chi Hoa vẻ mặt có chút khác thường.
“Ta cho ngươi một cơ hội, trở về Miêu Địa sống cho
tốt, đừng làm con tốt của người khác.” Trình Uyên quay
lưng về phía cô nói: “Nếu như ngươi còn muốn giết ta, lại
rơi vào tay ta một lần nữa, Ta nhất định sẽ giết ngươi. "
Nghe đến đây, thân thể Miêu Địa chi hoa chợt rung lên
"Ngươi ... ngươi chịu thả ta sao?"
Trình Uyên im lặng một lúc, không trả lời với cô mà đi
thẳng ra khỏi gian phòng tối này.
Ngay sau đó, một cô y tá trẻ tuổi bước vào phòng, đến
sau lưng Miêu Địa chi hoa vừa lo lắng vừa lúng túng, rồi
run rẩy mở ổ khóa trên sợi xích ra.
“Viện Trưởng nói, để cô đi.” Cô y tá nhỏ nói.
Miêu Địa chi hoa lần này hoàn toàn chấn động.
Đồng thời, cô cũng cảm thấy vô cùng nhục nhã và
không cam lòng.
Bởi vì rõ ràng lần này cô đã bị lừa.
Edit: Vasterel
Còn bị Trình Uyên xem thường.
Đúng vậy, bị khinh thường khiến cô ta cảm thấy khó
chịu hơn là đánh đập cô ấy, hơn là giết chết cô ấy nữa.
“Nói với hắn, rằng ta sẽ còn quay lại, và ta sẽ đích thân
báo thù cho chồng của ta.” Cô nói với cô y tá nhỏ một
cách không cam tâm.
...
...
Trình Uyên hôm nay không có dự định về Tam Thạch
Thôn,nên đã ở bệnh viện một đêm, ngày mai trực tiếp đi
gặp Chu Kiệt.
Sau đó,có hai người tìm đến anh.
Chương 318: Kéo phanh tay
Trình Uyên nói những lời này vì quá căm phẫn đối với
người thân của cô bé..
Quả thật, những người này từ khi vào đến giờ một hai
đòi tìm hung thủ gây tai nạn và tiền, nhưng ngược lại họ
chẳng nói câu nào đến con gái họ thế nào, cũng không
hỏi có nghiêm trọng hay không.
Bọn họ xem Cô gái nhỏ bị đụng xe, coi như may mắn
trúng tờ vé số, bọn chúng liền hùng hổ xông tới một mực
đòi tiền.
“mau gọi điện giám sát người đó cho tôi.” Trình Uyên
nhìn Từ Xuyên nói.
Từ Xuyên gật đầu, sau đó xoay người đi kêu một bác sĩ
làm.
Ngay sau đó, bác sĩ đó quay lại, đưa điện thoại di động
cho Từ Xuyên, và Từ Xuyên đưa lại cho Trình Uyên.
Trình Uyên quay sang đưa cho mẹ của cô gái nhỏ nhìn.
Đó là một đoạn video, trong video này đang quay cảnh
tài xế Vương Hải Ba đang quỳ lạy bác sĩ, miệng một ha cứ
Edit: Vasterel
hét lên van xin ngài cứu cô gái đó trước, cứu người trước
đi, tôi sẽ đi lấy tiền ngay ...
"người là hắn đụng, không có tiền nên cứ vái lạy bác sĩ,
và một hai cầu xin cứu cô gái đó trước. Nếu như bây giờ
các ngươi nhìn thấy hắn, khẳng định các ngươi sẽ bất
ngờ, bởi vì hắn dập đầu cầu xin đã máu me be bét đầy
mặt. "
"Tôi không biết các ngươi sẽ nghĩ gì khi xem đoạn
video này, nhưng tôi nghĩ hắn ta quan tâm đến mạng
sống của cô gái đó hơn các ngươi."
"Nhưng hắn chỉ là một người xa lạ, cho dù làm gì đi
nữa, hắn cũng chỉ là một người gây ra họa."
Xấu hổ sao?
Cha mẹ của bé gái lặng người sau khi xem đoạn video
này.
Có lẽ, trong mắt bọn họ, tất cả những kẻ gây ra họa sẽ
luôn được hiểu rằng đó là lý do gây ra sai lầm cho bọn
họ, hoặc bọn họ sẽ nhấn mạnh rằng đó không phải là
trách nhiệm của bọn họ.
Edit: Vasterel
Còn Vương Hải Ba thì không, anh ta chỉ muốn cứu
người.
Nhìn thấy Vương Hải Ba như vậy, cho dù hiện tại đem
hắn giao cho những người này, muốn trả thù , ai có thể
ra tay được?
"Đừng gây rối làm ồn ở đây nữa, nếu các ngươi muốn
ở lại đây thì hãy im lặng, nếu không hiểu có thể đến
phòng họp nói chuyện với viện trưởng."
Trình Uyên dặn dò.
Mọi người nhìn nhau, tôi nhìn bạn bạn nhìn tôi, họ
dường như không biết phải nói gì.
Lúc này cảnh sát giao thông xử lý vụ tai nạn đó cũng
đến.
Qua giám sát đèn giao thông cũng xác định được trách
nhiệm, kết quả khiến tất cả mọi người, kể cả Trình Uyên
đều kinh ngạc.
Cô gái nhỏ ngược đường, lỗi toàn cô bé!
Edit: Vasterel
Hai bên thống nhất là giải quyết riêng tư, Trình Uyên
dù không vụ lợi gì trong chuyện này nhưng vẫn gánh hết
tiền thuốc men cho cô gái nhỏ.
Cả hai bên đều biết ơn về điều này của anh.
Cuối cùng, cô gái nhỏ cũng vượt qua giai đoạn nguy
hiểm.
Sự việc đã được giải quyết ổn thỏa.
Sau sự việc này, Trình Uyên sợ tung tích của mình bị
bại lộ nên để Thời Dương lái xe đưa Vương Hinh Duyệt
và Lý Tịnh Trúc rời đi trước.
Đối với anh .
Từ Xuyên lái chiếc Honda đưa Trình Uyên trở về.
Sau khi lên xe, Từ Xuyên khâm phục nói, "Cái sự việc
lần này giải quyết rất đẹp."
Trình Uyên cười khổ nói: "dùng tiên có thể không đẹp
được sao?"
Edit: Vasterel
Xe chạy rất ổn định, tốc độ không quá nhanh, sắp đến
vòng ngoài thì phát hiện có người chặn xe trên đường.
Bạn đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia
group để sớm đọc những chap mới nhất.
Người chặn xe lại là một cô gái trẻ cột tóc đuôi ngựa
hai bên, mặc áo vest trắng và quần jean, áo sơ mi kẻ caro
buộc ngang eo thon, trông rất thể thao.
Xe của Từ Xuyên bị cô chặn lại.
Cô gái vội vàng đi qua và nói: "chú ơi, chú có thể cho
cháu đi một đoạn được không?"
Từ Xuyên hỏi "cháu đi đoạn nào? E rằng không tiện
đường."
"Chú à, ở đây hoang vu hẻo lánh, ở đây lâu rồi không
có chiếc xe qua lại, chú giúp đỡ cháu một đoạn đi."
Từ Xuyên nhìn Trình Uyên, thấy Trình Uyên vẻ mặt thờ
ơ, liền do dự, rồi đưa cô gái lên xe.
"Một lát nữa tôi sẽ trở lại thành phố, nếu như ngươi
không vội, thì vấn đề này không sao."
Edit: Vasterel
"Tôi không vội."
Khuôn mặt của cô gái trái xoan, dáng dấp coi như xinh
đẹp, nhưng nét mặt có chút mất tự nhiên, mặc kệ vừa rồi
cầu xin Từ Xuyên vẫn là sau khi lên xe như trúc được
gánh nặng thở phào nhẹ, sắc mặt vẫn không có chút gì
thay đổi.
Nhưng điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, dù gì
thì con gái bây giờ cũng thích làm đẹp, công nghệ ngày
càng tân tiến nên muốn toàn bộ khuôn mặt không phải là
điều quá đơn giản.
Và cái giá của phẫu thuật thẩm mỹ, đôi khi chỉ có như
vậy, và làm tới đợt cuối cùng thì chẳng khác gì khuôn mặt
bị liệt.
Cô gái rất hay nói, sau khi lên xe, bầu không khí buồn
tẻ trong xe lập tức trở nên sôi nổi.
Cô ấy nói mình tên là Tùng Hân Hân, sống ở cư xá Thủy
Linh Lung, cô ấy muốn đến bên ngoài thành phố gặp bạn
học để đi chơi, nhưng lại bắt xe đen, khi đi đến khu
hoang vu, chủ xe bắt đầu nói giá, nhưng giá bây giờ cao
hơn giá lúc trước, và thế là cô ấy thấy lươn lẹo quá nên
không đi nữa.
Edit: Vasterel
Tùng Hân Hân trong cơn tức giận, liền xuống xe.
Xuống xe thì thấy không ổn chút nào, trước thì không
có nhà dân nào cả mà phía sau thì lại không có quán xá
nào hết,thế là hối hận cũng không kịp.
Tùng Hân Hân nói "May mà gặp được chú, không thì
..."
Trình Uyên liếc nhìn kính chiếu hậu, nhìn thấy Tùng
Hân Hân đang thở dài, liền nhìn thấy đôi mắt to linh hoạt
của cô.
Bất giác, anh đột nhiên cảm thấy đôi mắt này có chút
quen thuộc.
“cô ở nhà xuất phát lúc mấy giờ?” Trình Uyên hỏi, “Gần
trưa rồi, sao không ăn cơm trưa rồi hẳn đi tới bạn?
“Này, đừng nhắc tới nữa , 9h sáng tôi mới đi ,đi được
20 phút tôi đến nơi này, đợi mãi đợi mãi, đợi cho tới bây
giờ.” Tùng Hân Hân bất đắc dĩ nói.
Trình Uyên gật đầu.
Edit: Vasterel
Suy nghĩ một chút, Trình Uyên nói với Từ Xuyên, "Lão
Từ, bao lâu nữa mới tới Hoàng thị trấn?"
Nghe vậy, Từ Xuyên đột nhiên sững sờ, quay đầu nhìn
Trình Uyên.
Trình Uyên nhìn chằm chằm con đường nhựa phía
trước, lẩm bẩm trong miệng "tôi sợ ngươi chậm trễ quá,
lúc về sẽ bị người ta mắng."
Từ Xuyên cau mày.
Ba giây sau, anh nói tiếp "trễ Nửa tiếng, dù sao ta cũng
không quan tâm, tiền thưởng tháng này cũng không có."
"Nào, hút một điếu đi."
Trình Uyên lấy trong túi ra một điếu thuốc, đưa cho Từ
Xuyên.
Từ Xuyên nhìn Trình Uyên thật sâu rồi vươn tay nhận
lấy, còn chưa kịp nhận lấy, Trình Uyên thực sự đã buông
tay ra, điếu thuốc rơi xuống nền.
Edit: Vasterel
Từ Xuyên khẽ liếc xuống điếu thuốc, sau đó cười nói:
"thôi Quên đi, khỏi hút nữa, trên xe còn có phụ nữ. tôi
đoán chắc không thích khói thuốc."
Trình Uyên nghe xong lời này, nhếch miệng, chán nản
rút lại điếu thuốc không hút nữa.
Tùng Hân Hân vội vàng cười nói: "Không sao đâu, tôi
không nhạy cảm như vậy."
Trình Uyên liếc nhìn kính chiếu hậu trêu chọc nói, "Em
gái phẫu thuật thẩm mỹ sao."
"Hả?"
"Nhìn em cười như muốn khóc, nhìn khó coi."
“Này anh, anh nói chuyện đàng hoàng được không?”
Tùng Hân Hân có chút tức giận kèm tự ái.
"nói thật, tôi thực sự cảm thấy cô phẫu thuật thẩm mỹ,
mà lại ..." Trình Uyên dường như không thấy cô tức giận,
vì vậy anh tiếp tục chế nhạo và nói, "chỉnh sửa luôn cả
khuôn mặt."
“tôi không nói với anh nữa.” Tùng Hân Hân bĩu môi.
Edit: Vasterel
Trong trường hợp này, một người đàn ông nhất định
sẽ mỉm cười xin lỗi, vì xét cho cùng, chẳng cô gái nào
muốn bị nghi vấn phẫu thuật thẩm mỹ, dù đó là sự thật
đi nữa.
Mà Trình Uyên lúc này tựa như không có phong thái
quý nhân, giống như một người thép ngay thẳng được
tôi luyện ngàn năm.
"Có phải là cô chỉnh sửa ngay cả quỷ cũng không nhận
ra cô sao?"
"Ý của anh là thế nào?"
"Không có ý gì, tôi chỉ là tò mò, cô như thế này, thần
chết có thể nhận ra cô không?"
Nghe vậy, ánh mắt Tùng Hân Hân chợt trừng to.
Và ngay sau đó.
Trình Uyên đột nhiên kéo phanh tay!
Edit: Vasterel
Chương 319: Mặt nạ da người
xe Từ Xuyên chạy cũng không hẳn là nhanh lắm,
chỉ bảy mươi Km/h
Nhưng cho dù là vậy, việc phanh gấp đột ngột
như vậy không phải chuyện đùa.
Thời điểm Trình Uyên kéo phanh tay, Từ Xuyên
cũng thả chân ga, chiếc Honda liền bị thắng lại.
Tùng Hân Hân lập tức bị văng ra ngoài, kính xe
cũng bị đập vỡ, vậy có thể nghĩ được tình cảnh này
nặng đến mức nào.
Trước đó, Trình Uyên đưa cho Từ Xuyên một điếu
thuốc, là cố ý ném điếu thuốc vào khe dây an toàn,
Từ Xuyên liếc mắt nhìn, sau đó chợt mới hiểu ra, khi
Trình Uyên đang cùng Tùng Hân Hân tán gẫu, liền
thắt dây an toàn lên mà không đẻ lộ ra dấu vết nào
cả.
Nhiều người có thói quen không thắt dây an toàn
khi lên xe, Từ Xuyên dù là tài xế có tuổi rồi nhưng
vẫn mắc phải tật xấu này.
Cũng may là ông ta hiểu được ý tứ của Trình
Uyên, sau đó bị dây an toàn khống chế lại không
Edit: Vasterel
bay ra ngoài, dù sao cũng bị đập vào vô lăng, đầu
chảy máu.
Còn Trình Uyên, thì lại càng không nói lên lời, lúc
đầu xương ức đã bị gãy, dây an toàn này giống như
một bàn tay ôm chéo lấy trên xương ức của anh,
suýt nữa thì anh ngất đi vì đau.
Nhưng dù thế nào đi nữa, Tùng Hân Hân lại chịu
thiệt thòi nhất.
Và thế là thời gian trôi qua được hai phút.
Từ Xuyên ôm đầu hỏi "chuyện gì vậy?"
Trình Uyên nghiến răng, cởi dây an toàn, sau đó
đẩy cửa xuống xe.
Tùng Hân Hân bị văng ra ngoài một đoạn đường
dài, và thế là bị hôn mê bất tỉnh.
Trình Uyên chịu đựng cơn đau dữ dội, nhúc nhích
từng bước chân, khó khăn đi đến với cô ta, sau đó
định ngồi xổm xuống, nhưng phát hiện ngực đau
giống như có thứ gì đó đâm vào, không thể ngồi
xổm xuống.
Edit: Vasterel
“Ngươi tới đây.” Trình Uyên mồ hôi đầm đìa, thực
tế là bất đắc dĩ, chỉ có thể gọi Từ Xuyên đến.
Từ Xuyên đến bây giờ còn quá mơ hồ.
Từ Xuyên Máu me đầy mặt đi tới trước mặt Trình
Uyên mồ hôi đầm đìa. "Ngươi dù sao cũng phải nói
cho tôi biết chuyện gì xảy ra vậy?"
Trình Uyên chỉ vào Tùng Hân Hân đang hôn mê
bất tỉnh, nói với Từ Xuyên: "lột mặt của cô ấy đi."
“Cái gì?” Vừa nghe lời này xong, Từ Xuyên liền
giật mình.
Trình Uyên nói: "Nếu tôi đoán không lầm, ngươi
này đã cải trang."
“Ngụy trang?” Từ Xuyên vẻ mặt bối rối “sao mơ
hồ vậy?
Mơ hồ?
Xác thực quá mơ hồ.
Ít nhất Trình Uyên chưa từng thấy ngoài đời có ai
có thể ngụy trang như vậy.
Edit: Vasterel
“Miêu Địa là một nơi rất bí ẩn.” Trình Uyên cau
mày nói, “Nơi đó không có chuyện kỳ quái gì, có thể
khám phá ra.”
Từ Xuyên ngồi xổm trước mặt Tùng Hân Hân với
dấu chấm hỏi to trên đầu, sau đó đưa tay sờ sờ cằm
cô ta một cái, quả nhiên ...
Giống như bóc băng keo hai mặt, có chút da bị
Từ Xuyên dùng hai ngón tay cầm chặt, liền lột ra.
Trong tích tắc, toàn bộ khuôn mặt của cô ta bị lột
sạch.
Từ Xuyên giật mình, cầm da mặt trên tay cũng
bắt đầu run lên.
Nhưng mà.
Da mặt phía dưới, là một khuôn mặt khuynh quốc
khuynh thành.
"..." Từ Xuyên hoàn toàn sửng sốt.
Anh ấy không nhận ra khuôn mặt này, nhưng dù
nhìn từ góc độ nào đi nữa thì nó cũng rất hoàn hảo.
Edit: Vasterel
Gương mặt dưới làn da giả này của Tùng Hân
Hân không thua gì Bạch An tương và Lý Tịnh Trúc.
Mà khuôn mặt này, Trình Uyên đã nhìn thấy qua.
“Thật sự là cô ấy.” Trình Uyên chế nhạo.
Từ Xuyên hỏi "Là ai?"
Trình Uyên im lặng một hồi, rồi đối với Từ Xuyên
nói: "ngươi Đi sờ ngực của cô ta xem."
Nghe vậy, Từ Xuyên lại sững sờ, sau đó khuôn
mặt bốn mươi tuổi lập tức nổi ửng hồng lên. Bạn
đang đọc truyện tại group: Vasterel. Hãy tham gia
group để sớm đọc những chap mới nhất.
"Tại sao lại chạm vào nó?"
“Sờ đi.” Trình Uyên kiên quyết nói.
Từ Xuyên lúc này mới sững sờ, không biết
chuyện gì đang xảy ra, nhưng có vẻ như Trình Uyên
thì biết rõ.
Khi anh yêu cầu vạch trần bộ mặt của Tùng Hân
Hân, thì cô ta thật sự lộ ra mặt nạ giả, sau đó anh lại
Edit: Vasterel
bảo đi sờ ngực cô ta, tất nhiên cũng có lý của anh,
nên một hồi suy luận rồi cũng làm theo.
Từ Xuyên duỗi tay ra, cảm giác được một cái tô
rất mềm nhũn.
“Đừng sờ qua áo, nếu không sẽ không sờ được.”
Trình Uyên nói.
Từ Xuyên mặt càng đỏ hơn,và xấu hổ mà run rẩy
nhét hai tay vào áo vest của Tùng Hân Hân.
Cảm giác của những xúc tu khiến trán Từ Xuyên
đổ mồ hôi, hô hấp dồn dập.
"Có thấy mềm không?"
“có.” Từ Xuyên gật đầu.
Trình Uyên hỏi "vậy Còn có nhịp tim nữa không?"
“có.” Từ Xuyên lại đáp.
Trình Uyên gật đầu nói: "xem ra chưa chết."
"..." Từ Xuyên.
...
Edit: Vasterel
Rút tay ra khỏi áo của Tùng Hân Hân, vẻ mặt Từ
Xuyên như cứng đờ ra, "ngươi kêu tôi sờ ngực cô
ấy, chỉ để chắc chắn rằng cô ấy còn sống hay
không?"
“Ừm đúng rồi!” Trình Uyên nghiêm túc gật đầu.
"Fucking men!"
Từ Xuyên là người thật thà
Và với khuôn mặt hiền lành
Từ Xuyên vẻ mặt chính nhân quân tử, lúc này
cũng bị Trình Uyên chọc cho đến tức giận,liền văng
ra một câu chửi đầu tiên từ khi quen biết đến giờ !
“sao ngươi không cứ nói thẳng là,xem cô ấy còn
sống hay là chết có phải là được rồi không?” Từ
Xuyên đỏ mặt.
Trong một thời gian, khuôn mặt đỏ bừng và vết
máu chảy ra trên mặt của anh ấy dung hợp thành
một màu rất hoàn hảo.
Trình Uyên nhếch miệng,nói "Từ đại Ca của tôi
ơi, anh đây tiện đường kiểm tra có sao đâu."
Edit: Vasterel
Từ Xuyên sắc mặt đen lại. "Tiếp theo chúng ta
phải làm sao?"
“Trói cô ấy lại rồi đưa cô ấy về.” Trình Uyên nói.
...
...
Từ Xuyên trói Tùng Hân Hân lại, nhét vào trong
cốp xe, quay người lại, lái xe về phía bệnh viện.
Trên xe.
Từ Xuyên hỏi Trình Uyên, "Hiện tại ngươi nên nói
rõ một chút đi, cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra?"
“Nếu tôi đoán không lầm, cô ấy không phải là
Tùng Hân Hân.” Trình Uyên nói.
"Cô ấy nên có một cái tên rất vang dội."
"Miêu Địa Nhất Chi Hoa."
“Miêu Địa Nhất Chi Hoa?” Từ Xuyên vẻ mặt khó
hiểu.
Edit: Vasterel
Em trai của Trình Uyên là Trình Nặc thuê đệ tử
của Miêu Địa chi vương hạ độc, bị anh giết chết,
nên Miêu Địa chi vương đến báo thù cho đệ tử của
hắn.
Sau đó, ông mang theo nhiều cao thủ từ Miêu
Địa, Miêu Địa Nhất Chi Hoa này và chồng của cô ta
nữa, một người có biệt danh là Bôn Lôi là người
giúp sức cho Miêu Địa chi vương.
Kết quả, Miêu Địa chi vương vô tình làm Bôn Lôi
bị chết, khiến Miêu Địa Nhất Chi Hoa trở thành góa
phụ, Miêu Địa Nhất Chi Hoa ghim hận này lên đầu
Trình Uyên.
“Có rất nhiều khúc mắc, cho nên tôi sẽ không nói
chi tiết cho ngươi.” Trình Uyên nói, “Ngươi chỉ cần
biết cô ta là sát thủ, là tới đây để giết tôi là được.”.
Từ Xuyên giật mình, sau đó gật đầu, nhưng trong
lòng còn có một câu hỏi "nhưng mà sao Ngươi thấy
ra được?"
"Tôi đoán."
"Đoán ..." Từ Xuyên suýt nữa sặc nước miếng
muốn chết.
Edit: Vasterel
Đương nhiên, đây chỉ là Trình Uyên nói đùa mà
thôi.
“ngươi còn có nhớ cô ấy nói cô ấy ở cái cư xá gì
gì đó không?” Trình Uyên hỏi Từ Xuyên.
Từ Xuyên suy nghĩ một chút rồi bật nói: "Hình
như là Thủy Linh Lung cư xá."
“Ừ, đúng rồi.” Trình Uyên nói, “Cô ấy nói rằng cô
ấy ra khỏi Thủy Linh Lung lúc 9 giờ sáng, 20 phút
liền tới nơi đó.”
"Đúng, cô ấy nói như vậy."
"Nhưng cư xá Thủy Linh Lung đến đó 20 phút thì
phải đi thẳng. Ngươi biết rằng đường từ Thủy Linh
Lung đi là phải đi vòng ra ngoài mà chỉ có đại lộ Liên
Ấm, nếu đi đường khác sẽ đi rất xa, đừng nói là 20
phút. Ngay cả 40 phút cũng rất khó "
"mà Khoảng tám giờ sáng, Vương Hải Ba tình cờ
đụng phải cô gái nhỏ kia. Chính là vì Đại Lộ Liên Ấm
này bị chặn trong lúc làm đường nên Vương Hải Ba
mới đổi đường khác để đi."
"Cho nên, đại lộ Liên Ấm đang xây sửa đường,
chẳng lẽ cô ấy bay qua rồi sao?"
Edit: Vasterel
Nghe đến đây, Từ Xuyên chợt nhận ra.
Quả thật, còn có một chuyện nữa Trình Uyên
không nói, đó chính là ánh mắtcủa Miêu Địa Nhất
Chi Hoa.
Anh rất ấn tượng với đôi mắt của cô ta.
Đồng thời, Trình Uyên không khỏi nhíu mày.
Anh trong nháy mắt nghĩ rõ ràng ra rất nhiều
chuyện, nhưng lại duy nhất có một chuyện không
nghĩ ra..
Lần này đến bệnh viện tư nhân rất bí mật, nhưng
làm sao cô ấy Miêu Địa Nhất Chi Hoa lại biết, hơn
nữa cô lại biết Từ Xuyên lái xe và lại xe gì, và còn
biết bọn anh đi ngang qua đó nữa?
Nghĩ đến chỉ có một khả năng, Trình Uyên không
khỏi lưng đổ mồ hôi.
Anh hy vọng đó không phải là những gì anh nghĩ,
và anh vẫn đang nghĩ.
Edit: Vasterel
Chương 320: ngươi chỉ là một con tốt
"Miêu Địa Nhất Chi Hoa, hai mươi tám tuổi, xinh đẹp
như hoa. Nhưng kỳ lạ, là chồng của cô ta tuy xấu xí vô
cùng, nhưng bọn họ rất tình cảm."
"Tôi đã cử người đi thăm dò, nhưng cuối cùng chỉ tìm
được một chút thông tin này thôi."
Trong một căn phòng nhỏ tối om và kín mít, Trình Uyên
nói giọng bình thản nhưng lạnh lùng.
Ngồi đối diện với anh là Miêu Địa Nhất Chi Hoa, người
đang bị trói vào một chiếc ghế.
Cô vừa tỉnh dậy đã nhìn thấy khuôn mặt này khiến cô
cảm thấy nhói lòng.
“Ta sẽ giết ngươi!” Trình Uyên nói xong, đột nhiên cô
ta trở nên hung dữ, nghiến răng nói.
Y phục trên người cô ta hầu hết đều bị rách nát, đặc
biệt là áo lót màu trắng, nhiều chỗ lộ ra làn da trắng như
tuyết.
Edit: Vasterel
Với vẻ đẹp Ngất ngây này chính là điểm gây chết người
nhất, nhiều khi vẻ đẹp mờ ảo này sẽ khiến đàn ông mất
kiểm soát.
Cũng may, năng lực kiềm chế của Trình Uyên coi như
không tệ trước sắc đẹp chết người này.
“Giết ta?” Trình Uyên cười chế nhạo. “ta chỉ sợ rằng, ta
là người giết ngươi chứ ngươi đòi giết ta kiểu gì.”
Miêu Địa Nhất Chi Hoa đột nhiên lắc lư người kịch liệt,
dường như muốn cố thoát, nhưng giãy dụa mấy lần vẫn
không có gì thay đổi ngoại trừ tiếng xích sắt "đung đưa".
"Đừng lãng phí sức lực của mình nữa, vì biết rằng
ngươi có thể bẻ gãy được còng tay, cho nên ta đã sử
dụng dây xích sắt này mà dây này là dùng cho chó ngao
Tây Tạng mà ta mua ở chợ chó. và đã dùng thử qua ba
con chó rồi sau đó mới trói trên người của ngươi." "
Trình Uyên bình tĩnh nói.
Miêu Địa Nhất Chi Hoa hung dữ nhìn chằm chằm Trình
Uyên, trong mắt hiện lên vô số thần sắc oán hận.
Edit: Vasterel
"Một là ngươi giết ta ngay bây giờ, hai là sau khi ta
thoát ra được, nhất định ta sẽ băm ngươi thành trăm
mảnh!" cô ta nói.
"đòi Giết ta?"
Trình Uyên giả vờ liếc mắt, nghiêng đầu nhìn cô, dùng
tay bóp cằm, thâm ý sâu sắc lắc đầu nói: "vậy thì đáng
tiếc quá."
Dường như cảm nhận được ánh mắt không tốt của
Trình Uyên, sắc mặt của Miêu Địa Nhất Chi Hoa trong
nháy mắt đã thay đổi, "ngươi ... ngươi muốn làm gì?"
Suy cho cùng, cô ta vẫn là phụ nữ, cho dù có mạnh mẽ
đến đâu, đối mặt với loại nguy hiểm trước mặt, nhất định
sẽ bộc lộ nỗi sợ hãi theo bản năng.
“ngươi xinh đẹp như vậy chắc nhiều người đàn ông
ham muốn cùng ngươi Làm A làm A đây?” Trình Uyên
mỉm cười nói: “Không may, thủ hạ của ta có rất nhiều
người chưa nếm qua phụ nữ xinh đẹp như vậy.”
“Ngươi… Ngươi nếu dám làm như vậy, ta sẽ tự cắn
lưỡi tự sát.” Miêu Địa Nhất Chi Hoa quát lên.
Edit: Vasterel
Rõ ràng là cô đang sợ hãi, sắc mặt thay đổi rõ rệt.
Trình Uyên cười lạnh "ngươi đang uy hiếp ta sao?"
"Vốn dĩ lúc đầu không phải ngươi muốn sống để giết ta
sao?"
"sao bây giờ ngươi lại đòi cắn lưỡi tự sát, ngươi định
uy hiếp ta sao như vậy có phải là quá ngu không?"
“Ngươi…!” Miêu Địa Nhất Chi Hoa.
“Được rồi, ta sẽ không đùa ngươi nữa.” Trình Uyên thở
dài một hơi, giọng điệu lại trở nên lạnh lùng “Nói cho ta
biết ai là người đã nói cho ngươi biết lộ trình của ta, thì
ta sẽ tha cho ngươi khỏi phải chết, hơn nữa còn để cho
ngươi rời đi một cách đàng hoàng "
Cái gọi là đàng hoàng, lúc này chẳng qua là không đụng
gì vào thân cô ta cả, đối với một mỹ nữ mà hoàn toàn ở
trong hoàn cảnh này, vậy thì thật là quá đàng hoàng rồi
còn gì nữa. Bạn đang đọc truyện tạ group: Vasterel. Hãy
tham gia group để sớm đọc chap mới nhất.
Miêu Địa Nhất Chi Hoa chắc chắn mong được đàng
hoàng , nhưng ...
Edit: Vasterel
Cô vẫn cố chấp giữ im lặng, ngậm miệng không nói..
“Quả thật ta chỉ là muốn xác nhận một chút mà thôi.”
Trình Uyên nói, “Nếu ngươi từ chối nói cho ta biết là ai
thì thôi.”
Miêu Địa Nhất Chi Hoa không hề bị lay động vẫn như
cũ im lặng không thôi.
“Chu Kiệt.” Sau một hồi im lặng, Trình Uyên đột nhiên
thốt ra hai chữ.
Vừa nói ra hai chữ này, Miêu Địa Nhất Chi Hoa liền cau
mày rõ ràng.
Nhìn thấy cô ta cau mày, Trình Uyên biết mình nói
đúng.
Lần trước Trình Uyên bị thương nên đi vào bệnh viện
tư nhân một cách rất bí mật, cảm thấy được sẽ không bị
người khác phát hiện, nhưng cuối cùng Chu Kiệt lại tự
mình tìm tới cửa.
Những lời Chu Kiệt nói với Trình Uyên rõ ràng là nhằm
thu phục anh.
Edit: Vasterel
Điều này làm cho Trình Uyên khó hiểu.
Nhưng anh biết Chu Kiệt có rất nhiều thực lực trong
tay, tuy rằng hắn, mặc dù khả năng không biết anh hiện
tại ẩn núp ở Tam Thạch Thôn, nhưng cái bệnh viện tư
nhân này hắn là để mắt tới rồi.
“Ta sẽ tìm mười mấy người thuộc hạ của ta sẽ tới hầu
hạ ngươi, đồng thời dùng máy quay phim ghi lại cảnh
này. Chắc bán được không ít tiền lắm đây.” Trình Uyên
bước đến bên tai cô ta khẽ nói.
Khuôn mặt của Miêu Địa Nhất Chi Hoa lập tức trở nên
vô cùng khó coi.
"Trình Uyên, ngươi giết ta đi."
Trình Uyên lắc đầu "không được, Quá lãng phí."
Miêu Địa Nhất Chi Hoa cắn môi, lạnh lùng nhìn Trình
Uyên, ánh mắt như muốn lột da anh.
Lúc này, di động của Trình Uyên vang lên, là một số
điện thoại lạ.
"Alo?"
Edit: Vasterel
"Tiểu Trình, ngươi nhận được quà ta tặng chưa?"
Ớn lạnh cả người, giọng nói của Chu Kiệt truyền qua
điện thoại.
Kìm nén lửa giận trong lòng, Trình Uyên nhẹ cười khẽ
"Chu Lão gia tốn kém chi vậy."
“Haiz, ngươi nói khách khí gì vậy.” Chu Kiệt vui tươi
hớn hở nói, “Ngươi thích là được rồi.”
"Chu Lão gia tặng, nhất định là thích rồi."
"Tốt tốt, a đúng rồi, Tiểu Trình, ở tỉnh kia có chút
chuyện, ngày mốt có lẽ ta phải về rồi."
“Được rồi,vậy ngày tôi đến gặp ngài.” Trình Uyên nói.
Cúp điện thoại, sắc mặt Trình Uyên liền trầm xuống.
Chu Kiệt đúng là một con cáo già.
Món quà mà Trình Uyên đang nói đến đương nhiên
biết chính là Miêu Địa Nhất Chi Hoa, nhưng mà ... Bạch
Edit: Vasterel
Long không ở bên cạnh anh, nếu không kịp thời phát hiện
thì anh có lẽ đã thành lễ vật của người khác.
Quả thật ban đầu anh cũng chỉ là đoán, nhưng khi vừa
nói Chu Kiệt, từ biểu hiện của Miêu Địa Nhất Chi Hoa,
Trình Uyên liền biết mình nói đúng.
Chậm rãi đứng thẳng dậy, vươn tay nhéo cái cằm trắng
như tuyết của Miêu Địa Nhất Chi Hoa, cẩn thận nhìn.
Miêu Địa Nhất Chi Hoa ngoan cố nhìn trừng Trình Uyên
vẻ lạnh lùng.
Người phụ nữ này thực sự rất đẹp.
Chỉ là, quá nguy hiểm.
"Quả thật, ngươi hẳn là biết, không phải ta giết chồng
của ngươi, mà là Miêu Địa chi vương."
"Nhưng bây giờ xem ra có vẻ như ngươi chỉ là một con
tốt."
Buông cằm cô ấy ra, Trình Uyên lắc đầu thở dài nói, "ta
cũng như vậy."
Edit: Vasterel
Miêu Địa Nhất Chi Hoa vẻ mặt có chút khác thường.
“Ta cho ngươi một cơ hội, trở về Miêu Địa sống cho
tốt, đừng làm con tốt của người khác.” Trình Uyên quay
lưng về phía cô nói: “Nếu như ngươi còn muốn giết ta, lại
rơi vào tay ta một lần nữa, Ta nhất định sẽ giết ngươi. "
Nghe đến đây, thân thể Miêu Địa chi hoa chợt rung lên
"Ngươi ... ngươi chịu thả ta sao?"
Trình Uyên im lặng một lúc, không trả lời với cô mà đi
thẳng ra khỏi gian phòng tối này.
Ngay sau đó, một cô y tá trẻ tuổi bước vào phòng, đến
sau lưng Miêu Địa chi hoa vừa lo lắng vừa lúng túng, rồi
run rẩy mở ổ khóa trên sợi xích ra.
“Viện Trưởng nói, để cô đi.” Cô y tá nhỏ nói.
Miêu Địa chi hoa lần này hoàn toàn chấn động.
Đồng thời, cô cũng cảm thấy vô cùng nhục nhã và
không cam lòng.
Bởi vì rõ ràng lần này cô đã bị lừa.
Edit: Vasterel
Còn bị Trình Uyên xem thường.
Đúng vậy, bị khinh thường khiến cô ta cảm thấy khó
chịu hơn là đánh đập cô ấy, hơn là giết chết cô ấy nữa.
“Nói với hắn, rằng ta sẽ còn quay lại, và ta sẽ đích thân
báo thù cho chồng của ta.” Cô nói với cô y tá nhỏ một
cách không cam tâm.
...
...
Trình Uyên hôm nay không có dự định về Tam Thạch
Thôn,nên đã ở bệnh viện một đêm, ngày mai trực tiếp đi
gặp Chu Kiệt.
Sau đó,có hai người tìm đến anh.