Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 212: Chạy mau
Edit: Vasterel
“Không cần, ngươi cứ hỏi đi.” Người đeo kính vẻ mặt
buồn bã nói.
“Thuốc giải thật ở đâu?” Trình Uyên hỏi.
“trên thân của sư đệ ta.” Người đàn ông đeo kính thành
thật thú nhận.
“Người sư đệ đó ở đâu?” Trình Uyên hỏi lại.
Người đàn ông đeo kính lần này không vui vẻ như lần
trước, hắn ta do dự một lúc, lắc đầu nói: "Ta không biết."
“ngươi không biết?” Trình Uyên cau mày hỏi.
Người đàn ông đeo kính nặng nề gật đầu, "Ta thật sự
không biết."
"ngươi Có thể điều chế thuốc giải không?"
"Không, sư đệ của ta tốt hơn ta về mặt này."
"Oh."
Edit: Vasterel
Người đàn ông đeo kính biết rằng một khi Trình Uyên
có được thuốc giải, tính mạng của hắn ta sẽ thực sự mất
đi.
Dù bây giờ có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì ít nhất
cũng sẽ sợ chất độc trên người của mình.
“Ngươi thả ta, ta sẽ dẫn ngươi đi, giúp ngươi tìm sư đệ
của ta, được không?” Người đeo kính chân thành nói.
Trình Uyên nhìn hắn cười nhưng không nói.
Sau một lúc, người đàn ông đeo kính nhìn rồi nói. "Tôi
xin thề với ngươi!"
Trình Uyên chế nhạo hỏi hắn "Ngươi giống như một
đứa trẻ lên ba tuổi sao?"
Người đàn ông đeo kính đột nhiên nhăn mặt "Vậy thì
ngươi muốn gì?"
"lúc đầu là Ta muốn giết ngươi." Trình Uyên nhẹ giọng
nói, "Nhưng hiện tại thì sẽ không."
"Giết người khiến trên thân tràn ngập sát khí. Ta khác
với các ngươi. Ta đã có vợ và ta sẽ có con trong tương lai.
Edit: Vasterel
Ta không muốn những người trong sáng này bị nhiễm
những thói hư tật xấu này của ta dù là nhỏ nhất nếu có."
"Cho nên, ngươi đã không nói sự thật, vậy ngươi liền
tự sinh tự diệt đi."
Nói xong, Trình Uyên mặc kệ hắn, đứng dậy đi ra ngoài.
Người đàn ông đeo kính không nói thật, Trình Uyên có
thể nhìn ra, bởi vì khi câu trả lời không biết, rõ ràng là do
dự.
Bước ra khỏi căn phòng nhỏ màu đen, nói với Bạch
Long: "Khóa cửa."
Cánh cửa ngăn mát tủ lạnh dày như vách tường, bởi vì
đã hoen rỉ nên Bạch Long có vẻ rất mất sức mới đẩy lên
được, "cạch cạch".
Một khi cửa sắt dày như vậy bị khóa chặt, những người
bên trong chắc chắn sẽ không thể ra ngoài trừ những khi
dùng vật dụng phá nổ.
“Trình Uyên, ngươi không sợ ta không ra ngoài được sẽ
không đưa thuốc giải cho ngươi sao?” Nam nhân đeo
kính bên trong sửng sốt, lớn tiếng quát.
Edit: Vasterel
Tuy nhiên, câu trả lời dành cho hắn chỉ là bóng tối và
sự u ám hiện tại.
“Tại sao có thể như vậy?” Thật lâu sau, cảm giác được
cơ thể lạnh lẽo, người đàn ông đeo kính càng ngày càng
sợ hãi, không hiểu tại sao Trình Uyên lại không sợ hắn ta
nữa.
Lúc trước còn dọa thịt Trình Uyên, bây giờ sao?
Người ta căn bản không quan tâm ngươi có cho thuốc
hay là không.
Đồng thời, trong một biệt thự ở Tú Sơn.
Long Học Viễn ngồi trong phòng khách, ánh mắt ảm
đạm nhìn ra ngoài cửa.
Hắn ta đang đợi ai đó.
Chủ tịch ngân hàng Trung Thượng đột nhiên phản bội,
làm mình có chút không kịp chuẩn bị đề phòng, không
biết đã xảy ra chuyện gì, hắn không sợ mình không cho
hắn thuốc giải sao?
Edit: Vasterel
Đương nhiên, ngoài Ngân hàng Trung Thượng, sáu
công ty dưới quyền cũng đồng thời mất chuỗi kiểm soát
khiến Long Học Viễn khó hiểu.
Hôm nay, hắn ta triệu tập chủ tịch của sáu công ty này
đến biệt thự Tú Sơn, hắn ta muốn biết chuyện gì đã xảy
ra.
Chính xác thì có năm.
Vì sức ép của Cẩm Đông, Mạnh Châu, chủ tịch Thương
Mại Đông Hà đã trực tiếp tuyên bố phá sản.
Thủ đoạn này cũng làm cho Long Học Viễn có chút hụt
hẫng, trên điện thoại tức giận khiển trách Mạnh Châu,
nhưng Mạnh Châu lại cười khổ nói: "Không ai có thể đấu
lại nhà họ Trình."
Họ Trình mà hắn nói đến, tự nhiên không chỉ nói tới
Trình Uyên, mà là Trình gia phía sau Trình Uyên.
Long Học Viễn sống ở nước ngoài đã lâu, không biết lai
lịch của Trình gia, nhưng Mạnh Châu lại biết rất rõ.
Thấy trách móc cũng vô ích, Long Học Viễn đành phải
từ bỏ Mạnh Châu, nhưng hắn vẫn cho Mạnh Châu uống
Edit: Vasterel
thuốc giải, rốt cuộc Mạnh Châu đã tuyên bố phá sản, bản
thân cũng không có ích lợi gì, hắn cũng sẽ không tùy tiện
Giết ai đó.
"Không ai đấu được với nhà họ Trình? Ha ha ..." Long
Học Viễn cười chế nhạo.
Hắn cảm thấy cho dù bị Trình Uyên làm cho thua lần
này, hắn vẫn có năm công ty lớn dưới quyền, chỉ cần năm
công ty này gộp lại, Tập Đoàn Cẩm Đông hoàn toàn
không phải là đối thủ của hắn.
Vì vậy, hắn ta triệu tập ông chủ của năm công ty này đến
đây, trước tiên muốn hỏi tại sao tài chính lại bị đóng
băng, đồng thời phải cùng nhau thảo luận làm sao có thể
đối đầu với Cẩm Đông như thế nào.
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên
rung lên.
Long Học Viễn lấy điện thoại ra xem, là tin nhắn của
một số lạ gửi cho hắn.
Tiện tay nhấp vào nó, liền xuất hiện hai ký tự bên
trong.
"Chạy mau!"
Edit: Vasterel
Chạy mau? Là có Ý gì? Long Học Viễn nhíu mày.
Vào lúc này, vài người đàn ông mặc quần áo đen và
đeo kính râm đen đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng
khách.
Long Học Viễn sửng sốt.
Cửa bị khóa, khi có người đến nhất định phải bấm
chuông.
Và mấy người này đột nhiên xuất hiện trước cửa
phòng khách của hắn, thật là kỳ lạ.
Nghĩ đến nội dung trong tin nhắn, Long Học Viễn chợt
bừng tỉnh, không nói lời nào, xoay người chạy lên lầu.
Khi mấy người mặc đồ đen nhìn thấy Long Học Viễn
chạy , bọn họ cũng đuổi theo.Bạn đang đọc truyện tại
group: Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những
chap mới nhất.
Long Học Viễn chạy lên mái nhà,lúc này mới phát hiện
c có người mặc đồ đen men theo vách đi đến.
Edit: Vasterel
Đây là muốn giết mình?
Long Học Viễn giật mình toát mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy tiếng bước chân từ cầu thang, liền biết đám
người mặc đồ đen vào phòng đang đuổi theo .
Biệt thự của hắn có năm tầng, với ba tầng trên và hai
tầng ngầm, như vậy thực tế chỉ có ba tầng.
Mặt sau biệt thự là đường phố nhộn nhịp.
Vừa nghiến răng, Long Học Viễn liền vọt thẳng xuống
dưới.
May mắn thay, một thùng rác tiếp được hắn ta.
Long Học Viễn từ trong thùng rác lăn ra đầy mùi hôi
thối, lúc này cũng không kịp quan tâm, đứng dậy chạy.
Có rất nhiều người đi bộ trên đường phố nhộn nhịp, vì
vậy hắn ta cảm thấy an toàn hơn sau khi hòa vào đám
đông.
Edit: Vasterel
Chạy đến một trung tâm mua sắm, Long Học Viễn trốn
trong phòng tắm của trung tâm thương mại, nhanh
chóng lấy điện thoại ra bấm số lạ gọi lại.
Nhưng hóa ra đó là một con số trống rỗng.
Là Trình Uyên muốn giết người sao?
Không đúng, Trình Uyên muốn giết, sẽ không tha cho
mình đến tận bây giờ, hắn vừa rồi cùng mình mới đấu giá
, nếu như bây giờ mình xảy ra chuyện, ai cũng có thể
đoán được là Trình Uyên làm.
Vậy nếu anh ta không muốn giết mình, thì còn có ai
nữa?
“Thẩm Lệ?” Đột nhiên, hắn nghĩ đến Thẩm Lệ.
Bất quá, hắn củng không chắc lắm.
Long Học Viễn suy nghĩ một chút, dự định gọi đám
người Vương Quân trước, để cho bọn chúng khỏi đến
biệt thự tìm mình,.
Sau khi bấm số của Vương Quân, Long Học Viễn nhanh
chóng nói: "Ngươi đang ở đâu?"
Edit: Vasterel
Vương Quân đáp: "Là bên ngoài biệt thự của người."
“Đừng đi vào, bên trong có sát thủ.” Long Học Viễn
nghe xong lời này vội vàng nói.
“oh, người không sao chứ?” Vương Quân quan tâm
hỏi.
Long Học Viễn lắc đầu nói: "Ta không sao, ngươi giúp
ta thông báo đến những người khác."
“Được rồi Long Đổng,vậy người bây giờ đang ở đâu?”
Vương Quân lại hỏi.
"Ta ở..."
Còn chưa nói gì, Long Học Viễn đột nhiên nhận ra cái
gì, trợn tròn mắt.
Hắn không dám tin đưa di động từ bên tai lấy ra, nhìn
chằm chằm vào số điện thoại của Vương Quân.
“Fuck!” Gầm lên.
Hắn ta ném thẳng điện thoại vào bồn cầu rồi quay lưng
bỏ chạy.
Edit: Vasterel
“Không cần, ngươi cứ hỏi đi.” Người đeo kính vẻ mặt
buồn bã nói.
“Thuốc giải thật ở đâu?” Trình Uyên hỏi.
“trên thân của sư đệ ta.” Người đàn ông đeo kính thành
thật thú nhận.
“Người sư đệ đó ở đâu?” Trình Uyên hỏi lại.
Người đàn ông đeo kính lần này không vui vẻ như lần
trước, hắn ta do dự một lúc, lắc đầu nói: "Ta không biết."
“ngươi không biết?” Trình Uyên cau mày hỏi.
Người đàn ông đeo kính nặng nề gật đầu, "Ta thật sự
không biết."
"ngươi Có thể điều chế thuốc giải không?"
"Không, sư đệ của ta tốt hơn ta về mặt này."
"Oh."
Edit: Vasterel
Người đàn ông đeo kính biết rằng một khi Trình Uyên
có được thuốc giải, tính mạng của hắn ta sẽ thực sự mất
đi.
Dù bây giờ có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì ít nhất
cũng sẽ sợ chất độc trên người của mình.
“Ngươi thả ta, ta sẽ dẫn ngươi đi, giúp ngươi tìm sư đệ
của ta, được không?” Người đeo kính chân thành nói.
Trình Uyên nhìn hắn cười nhưng không nói.
Sau một lúc, người đàn ông đeo kính nhìn rồi nói. "Tôi
xin thề với ngươi!"
Trình Uyên chế nhạo hỏi hắn "Ngươi giống như một
đứa trẻ lên ba tuổi sao?"
Người đàn ông đeo kính đột nhiên nhăn mặt "Vậy thì
ngươi muốn gì?"
"lúc đầu là Ta muốn giết ngươi." Trình Uyên nhẹ giọng
nói, "Nhưng hiện tại thì sẽ không."
"Giết người khiến trên thân tràn ngập sát khí. Ta khác
với các ngươi. Ta đã có vợ và ta sẽ có con trong tương lai.
Edit: Vasterel
Ta không muốn những người trong sáng này bị nhiễm
những thói hư tật xấu này của ta dù là nhỏ nhất nếu có."
"Cho nên, ngươi đã không nói sự thật, vậy ngươi liền
tự sinh tự diệt đi."
Nói xong, Trình Uyên mặc kệ hắn, đứng dậy đi ra ngoài.
Người đàn ông đeo kính không nói thật, Trình Uyên có
thể nhìn ra, bởi vì khi câu trả lời không biết, rõ ràng là do
dự.
Bước ra khỏi căn phòng nhỏ màu đen, nói với Bạch
Long: "Khóa cửa."
Cánh cửa ngăn mát tủ lạnh dày như vách tường, bởi vì
đã hoen rỉ nên Bạch Long có vẻ rất mất sức mới đẩy lên
được, "cạch cạch".
Một khi cửa sắt dày như vậy bị khóa chặt, những người
bên trong chắc chắn sẽ không thể ra ngoài trừ những khi
dùng vật dụng phá nổ.
“Trình Uyên, ngươi không sợ ta không ra ngoài được sẽ
không đưa thuốc giải cho ngươi sao?” Nam nhân đeo
kính bên trong sửng sốt, lớn tiếng quát.
Edit: Vasterel
Tuy nhiên, câu trả lời dành cho hắn chỉ là bóng tối và
sự u ám hiện tại.
“Tại sao có thể như vậy?” Thật lâu sau, cảm giác được
cơ thể lạnh lẽo, người đàn ông đeo kính càng ngày càng
sợ hãi, không hiểu tại sao Trình Uyên lại không sợ hắn ta
nữa.
Lúc trước còn dọa thịt Trình Uyên, bây giờ sao?
Người ta căn bản không quan tâm ngươi có cho thuốc
hay là không.
Đồng thời, trong một biệt thự ở Tú Sơn.
Long Học Viễn ngồi trong phòng khách, ánh mắt ảm
đạm nhìn ra ngoài cửa.
Hắn ta đang đợi ai đó.
Chủ tịch ngân hàng Trung Thượng đột nhiên phản bội,
làm mình có chút không kịp chuẩn bị đề phòng, không
biết đã xảy ra chuyện gì, hắn không sợ mình không cho
hắn thuốc giải sao?
Edit: Vasterel
Đương nhiên, ngoài Ngân hàng Trung Thượng, sáu
công ty dưới quyền cũng đồng thời mất chuỗi kiểm soát
khiến Long Học Viễn khó hiểu.
Hôm nay, hắn ta triệu tập chủ tịch của sáu công ty này
đến biệt thự Tú Sơn, hắn ta muốn biết chuyện gì đã xảy
ra.
Chính xác thì có năm.
Vì sức ép của Cẩm Đông, Mạnh Châu, chủ tịch Thương
Mại Đông Hà đã trực tiếp tuyên bố phá sản.
Thủ đoạn này cũng làm cho Long Học Viễn có chút hụt
hẫng, trên điện thoại tức giận khiển trách Mạnh Châu,
nhưng Mạnh Châu lại cười khổ nói: "Không ai có thể đấu
lại nhà họ Trình."
Họ Trình mà hắn nói đến, tự nhiên không chỉ nói tới
Trình Uyên, mà là Trình gia phía sau Trình Uyên.
Long Học Viễn sống ở nước ngoài đã lâu, không biết lai
lịch của Trình gia, nhưng Mạnh Châu lại biết rất rõ.
Thấy trách móc cũng vô ích, Long Học Viễn đành phải
từ bỏ Mạnh Châu, nhưng hắn vẫn cho Mạnh Châu uống
Edit: Vasterel
thuốc giải, rốt cuộc Mạnh Châu đã tuyên bố phá sản, bản
thân cũng không có ích lợi gì, hắn cũng sẽ không tùy tiện
Giết ai đó.
"Không ai đấu được với nhà họ Trình? Ha ha ..." Long
Học Viễn cười chế nhạo.
Hắn cảm thấy cho dù bị Trình Uyên làm cho thua lần
này, hắn vẫn có năm công ty lớn dưới quyền, chỉ cần năm
công ty này gộp lại, Tập Đoàn Cẩm Đông hoàn toàn
không phải là đối thủ của hắn.
Vì vậy, hắn ta triệu tập ông chủ của năm công ty này đến
đây, trước tiên muốn hỏi tại sao tài chính lại bị đóng
băng, đồng thời phải cùng nhau thảo luận làm sao có thể
đối đầu với Cẩm Đông như thế nào.
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn đột nhiên
rung lên.
Long Học Viễn lấy điện thoại ra xem, là tin nhắn của
một số lạ gửi cho hắn.
Tiện tay nhấp vào nó, liền xuất hiện hai ký tự bên
trong.
"Chạy mau!"
Edit: Vasterel
Chạy mau? Là có Ý gì? Long Học Viễn nhíu mày.
Vào lúc này, vài người đàn ông mặc quần áo đen và
đeo kính râm đen đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng
khách.
Long Học Viễn sửng sốt.
Cửa bị khóa, khi có người đến nhất định phải bấm
chuông.
Và mấy người này đột nhiên xuất hiện trước cửa
phòng khách của hắn, thật là kỳ lạ.
Nghĩ đến nội dung trong tin nhắn, Long Học Viễn chợt
bừng tỉnh, không nói lời nào, xoay người chạy lên lầu.
Khi mấy người mặc đồ đen nhìn thấy Long Học Viễn
chạy , bọn họ cũng đuổi theo.Bạn đang đọc truyện tại
group: Vasterel. Hãy tham gia group để được đọc những
chap mới nhất.
Long Học Viễn chạy lên mái nhà,lúc này mới phát hiện
c có người mặc đồ đen men theo vách đi đến.
Edit: Vasterel
Đây là muốn giết mình?
Long Học Viễn giật mình toát mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy tiếng bước chân từ cầu thang, liền biết đám
người mặc đồ đen vào phòng đang đuổi theo .
Biệt thự của hắn có năm tầng, với ba tầng trên và hai
tầng ngầm, như vậy thực tế chỉ có ba tầng.
Mặt sau biệt thự là đường phố nhộn nhịp.
Vừa nghiến răng, Long Học Viễn liền vọt thẳng xuống
dưới.
May mắn thay, một thùng rác tiếp được hắn ta.
Long Học Viễn từ trong thùng rác lăn ra đầy mùi hôi
thối, lúc này cũng không kịp quan tâm, đứng dậy chạy.
Có rất nhiều người đi bộ trên đường phố nhộn nhịp, vì
vậy hắn ta cảm thấy an toàn hơn sau khi hòa vào đám
đông.
Edit: Vasterel
Chạy đến một trung tâm mua sắm, Long Học Viễn trốn
trong phòng tắm của trung tâm thương mại, nhanh
chóng lấy điện thoại ra bấm số lạ gọi lại.
Nhưng hóa ra đó là một con số trống rỗng.
Là Trình Uyên muốn giết người sao?
Không đúng, Trình Uyên muốn giết, sẽ không tha cho
mình đến tận bây giờ, hắn vừa rồi cùng mình mới đấu giá
, nếu như bây giờ mình xảy ra chuyện, ai cũng có thể
đoán được là Trình Uyên làm.
Vậy nếu anh ta không muốn giết mình, thì còn có ai
nữa?
“Thẩm Lệ?” Đột nhiên, hắn nghĩ đến Thẩm Lệ.
Bất quá, hắn củng không chắc lắm.
Long Học Viễn suy nghĩ một chút, dự định gọi đám
người Vương Quân trước, để cho bọn chúng khỏi đến
biệt thự tìm mình,.
Sau khi bấm số của Vương Quân, Long Học Viễn nhanh
chóng nói: "Ngươi đang ở đâu?"
Edit: Vasterel
Vương Quân đáp: "Là bên ngoài biệt thự của người."
“Đừng đi vào, bên trong có sát thủ.” Long Học Viễn
nghe xong lời này vội vàng nói.
“oh, người không sao chứ?” Vương Quân quan tâm
hỏi.
Long Học Viễn lắc đầu nói: "Ta không sao, ngươi giúp
ta thông báo đến những người khác."
“Được rồi Long Đổng,vậy người bây giờ đang ở đâu?”
Vương Quân lại hỏi.
"Ta ở..."
Còn chưa nói gì, Long Học Viễn đột nhiên nhận ra cái
gì, trợn tròn mắt.
Hắn không dám tin đưa di động từ bên tai lấy ra, nhìn
chằm chằm vào số điện thoại của Vương Quân.
“Fuck!” Gầm lên.
Hắn ta ném thẳng điện thoại vào bồn cầu rồi quay lưng
bỏ chạy.
Edit: Vasterel
Bình luận facebook