Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 38
Chương 38 Tham gia bữa tiệc
Vì bão càn quét gần biển, sắp đổ bộ vào vùng duyên hải của đất nước, khiến phần lớn cảng biển đều ngừng hoạt động, mà những tàu hàng nhập khẩu đều không vào được, chuyện này vô hình trung làm cho nhu cầu về một số sản phẩm trong đất liền tăng vọt.
Lý Lan Oanh nghe người đàn ông trung niên giải thích xong thì nhớ lại khi Vương Tử Yên gọi điện thoại cho bà nói những xí nghiệp hoặc hàng hóa mà Trình Uyên đã †hu mua về cơ bản đều bị sản phẩm nhập khẩu chèn ép đến mức ế hàng.
“Chẳng lẽ là mèo mù vớ được cá rán sao?” Lý Lan Oanh không thể tin được con trai mình lại có thể nhìn xa trông rộng như vậy.
Nhưng nếu quả thật không chỉ là may mắn, vậy chẳng phải con trai mình chính là kỳ tài kinh doanh sao? Thực tế, bão tấn công gần biển khiến cho bến cảng ngừng hoạt động, không chỉ một mình Trình Uyên có suy.
nghĩ này, rất nhiều người kinh doanh đều nghĩ như vậy, cho nên, đương nhiên phải bồi thường tiền, cũng kiếm được rất nhiều tiền, Trình Uyên chỉ là một người trong số đó mà thôi.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, trong mắt Lý Lan Oanh, trong mắt Vương Tử Yên, bọn họ vẫn cho rằng Trình Uyên chẳng hiểu chuyện gì hết, cái gì cũng không biết, cho nên đột nhiên hành động như vậy, khiến cho bọn họ.
rất bất ngờ.
Vương Tử Yên đột nhiên cảm thấy tên phá của trước mặt này cũng không phải là không biết cái gì, chí ít cũng còn biết khôn vặt.
Đương nhiên, chẳng qua cũng chỉ có một chút mà thôi.
Một xí nghiệp lớn như vậy, không chỉ vì một thao tác kinh doanh nho nhỏ là có thể xây dựng lên được, mọi người đều biết, gây dựng sự nghiệp khó nhưng giữ được sự nghiệp càng khó hơn, muốn Tuấn Phong vận hành trôi chảy, cần phải có vô số hành động chính xác.
Sau khi nhận điện thoại, Vương Tử Yên ngồi đối diện với Trình Uyên đang ngồi ghế ông chủ nghịch điện thoại di động, nói: “Chủ tịch, Thiệu Đình Đình muốn mời anh ăn cơm ạ?” “Thiệu Đình Đình?” Trình Uyên nghe vậy thì hơi ngẩn ra: “Tại sao?” “Cô ta nói nhờ có anh đầu tư nên công xưởng nhỏ của bọn họ mới chết đi sống lại, cả gia đình cô ta đều muốn.
cảm ơn anh” Vương Tử Yên nói.
Trình Uyên nhíu mày: “Cô ta không biết tôi là Chủ tịch đấy chứ?” Vương Tử Yên lắc đầu: “Anh đã nói rồi, tôi chắc chán sẽ không để lộ ra với cô ta.” “Vậy là tốt rồi.’ Trình Uyên cười nói: “Không đi.” “Hả?” Vương Tử Yên không hiểu: “Tiệc mừng cũng không đi sao?” Suy nghĩ một lát, dù sao cũng là bạn học, hơn nữa khi đi học đại học Thiệu Đình Đình cũng đã từng là nữ thần của tất cả mọi người, Trình Uyên nói: “Cô thay mặt tôi đi đi, cũng báo cho bọn họ, bữa tiệc kỷ niệm ba mươi năm thành lập Tập đoàn Long Đằng ngày mai, bảo bọn họ lấy thân phận của Tập đoàn Tuấn Phong tham gia, còn tôi…
lấy thân phận quản lý, đại diện cho Tuấn Phong tham dự” Vương Tử Yên thưa vâng rồi đi ra ngoài.
Rất nhanh đã đến ngày hôm sau.
Trình Uyên cười khẩy, anh muốn đi xem xem, rốt cuộc Long Thầm Vũ muốn giở trò gì.
Buổi sáng khi ra cửa, Bạch An Tương ăn diện hơn một chút, Trình Uyên nhìn thấy thì trong lòng khó chịu.
Buổi sáng gương mặt của Bạch An Tương luôn xị xuống.
“Có hoạt động gì sao?” Anh thuận miệng hỏi.
“Ừm”’ Bạch An Tương cũng chỉ gật đầu, không nói thêm nữa.
Hai người lần lượt rời đi.
Trình Uyên gọi xe, đi theo chiếc xe của Bạch An Tương, đi thẳng đến khách sạn của Tập đoàn Long Đằng, khách sạn Long Đằng.
“Sao hả? Chàng trai này cũng đến tham gia bữa tiệc của nhà họ Long sao?” Tài xế taxi dường như rất hay nói, thấy hướng Trình Uyên vừa chỉ thì đưa ra suy đoán.
Trình Uyên cảm thấy hơi kỳ lạ, không kiềm được hỏi: “Bữa tiệc này nhà họ Long tổ chức rất lớn sao? Thậm chí ngay cả các anh cũng biết.” Tài xế taxi cười nói: “Là rất lớn, gần như toàn bộ thành phố Tân Dương đều biết cả rồi: “ôm “Anh nói xem tập đoàn nào hoặc là công ty nào muốn tổ chức tiệc mừng mà lại tổ chức tiệc khiêu vũ chứ?” Tài xế taxi cười nói: “Có phải là cảm thấy rất hiếm thấy không?” Trình Uyên gật đầu: “Thật sự là chuyện hiếm thấy Sau khi nhận được lời đồng tình, tài xế taxi vội vàng cười thần bí: “Ha ha, bề ngoài là lễ mừng thôi, thật ra quan trọng là để cậu Ba nhà họ Long theo đuổi con gái mới làm như vậy, hơn nữa anh ta giống như sợ rằng khắp nơi không biết ấy, mời rất nhiều người nổi tiếng trong giới kinh doanh đến, Tập đoàn Long Đằng lại là công ty tập đoàn xếp thứ hai trong thành phố Tân Dương, ông chủ nhà nào không nể mặt anh ta chứ? Nghe nói hôm nay, ngay cả Tuấn Phong cũng cử người đến” Nghe vậy, Trình Uyên không kiềm được híp mắt.
Long Thầm Vũ vì muốn theo đuổi con gái sao? Đây là trắng trợn muốn cướp vợ mình.
“Nhưng mà tôi nghe nói hình như Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong cũng cảm thấy hứng thú với cô gái kia.
Trình Uyên thản nhiên nói, có điều lúc này giọng nói của anh đã dần dần lạnh đi.
“Hừ!” Tài xế taxi nói vẻ coi thường: “Anh như vậy là không hiểu rồi, cậu Long thông minh đấy, anh ta làm như vậy, tất cả mọi người đều biết rõ cô gái mà anh ta muốn theo đuổi là ai, mặc dù Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong có ưu thế hơn nữa, còn có thể tranh giành phụ nữ với người ta trước mặt bao nhiêu người như vậy sao?” “Bây giờ đa số người ở thành phố Tân Dương đều biết cậu chủ nhà họ Long theo đuổi con gái nhà họ Bạch, tôi đoán, nhất định là nhà họ Long cố tình tung tin tức ra ngoài, mục đích là muốn ra tay trước để dàn mặt, đến lúc đó nếu Chủ tịch Tuấn Phong cứ cố ra tay, vậy thì có chút lấy mạnh hiếp yếu, bắt nạt người ta quá rồi” Nghe tài xế xe taxi phân tích, Trình Uyên hừ lạnh một tiếng, nói: “Nhưng theo tôi được biết, Bạch An Tương đã có chồng rồi.” “Ha ha… Tài xế nghe vậy thì không kiềm được cười một tràng dài: “Người anh em, anh đừng nói như vậy, hễ là người có chút hiểu biết ở thành phố Tân Dương này đều biết con gái nhà họ Bạch gả cho một tên rác rưởi, chẳng có cái gì hết, ly hôn chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.” Xe ngừng lại trước cửa khách sạn Long Đằng, khi xuống xe Trình Uyên không nhìn thấy bóng dáng Bạch An Tương, chủ yếu do vừa nãy tài xế trên xe mình nói nhiều quá, hoàn toàn không đuổi kịp chiếc xe kia.
“Ôi chao, đây không phải rể hiền của nhà họ Bạch chúng †a sao?” Vừa định cất bước vào trong, một giọng nói vang lên bên cạnh.
Trình Uyên không kiềm được dừng chân nhìn lại, trong lòng giống như bị một con thú hoang giẫm đạp.
Mẹ nó đúng là chỗ nào cũng có, anh nghĩ thầm trong lòng.
Bạch Vĩnh Minh từ trên xe MVP bước xuống, trên thân thể béo mập mặc bộ âu phục sang trọng nhãn hiệu nổi tiếng, sau khi nhìn thấy Trình Uyên, gương mặt anh ta nở nụ cười nham hiểm.
“Anh biết anh ta sao?” Bên cạnh anh ta còn có một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, vẻ ngoài cũng có mấy phần nhan sắc, mặc lễ phục lộng lẫy, dáng người cũng rất đẹp, hơn nữa trên người cô ta còn có khí chất hung hăng vênh váo.
Sau khi người phụ nữ nhìn thấy Trình Uyên, không kiềm được nhíu mày lại, hỏi Bạch Vĩnh Minh.
Bạch Vĩnh Minh cười khẩy một tiếng, nói: “Chồng của Bạch An Tương, có lẽ hôm nay đến để bắt quả tang” Nghe vậy, người phụ nữ thế mà nở nụ cười “khanh khách…” ngay trước mặt Trình Uyên.
Trong lòng Trình Uyên vẫn kiềm chế một bụng lửa, nhìn thấy Bạch Vĩnh Minh, hơn nữa sau khi anh ta mở miệng khiêu khích, dường như Trình Uyên đã tìm được chỗ trút giận rồi.
Trình Uyên cười thản nhiên, ngay trước mặt Bạch Vĩnh Minh, lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số.
“Này, năm trăm nghìn của anh, đang ở khách sạn Long Đằng” Trình Uyên thản nhiên nói.
Nghe thấy năm trăm nghìn, lông mày Bạch Vĩnh Minh giật lên, không kiềm được nhíu mày: “Họ Trình, cậu giở trò quỷ gì đấy?” Trình Uyên cúp điện thoại không thèm để ý đến Bạch Vĩnh Minh nữa, đi thẳng vào bên trong khách sạn, chỉ vừa đi vừa nói một câu: “Nghe nói, năm trăm nghìn có thể mua được một người gãy tay gãy chân”
Vì bão càn quét gần biển, sắp đổ bộ vào vùng duyên hải của đất nước, khiến phần lớn cảng biển đều ngừng hoạt động, mà những tàu hàng nhập khẩu đều không vào được, chuyện này vô hình trung làm cho nhu cầu về một số sản phẩm trong đất liền tăng vọt.
Lý Lan Oanh nghe người đàn ông trung niên giải thích xong thì nhớ lại khi Vương Tử Yên gọi điện thoại cho bà nói những xí nghiệp hoặc hàng hóa mà Trình Uyên đã †hu mua về cơ bản đều bị sản phẩm nhập khẩu chèn ép đến mức ế hàng.
“Chẳng lẽ là mèo mù vớ được cá rán sao?” Lý Lan Oanh không thể tin được con trai mình lại có thể nhìn xa trông rộng như vậy.
Nhưng nếu quả thật không chỉ là may mắn, vậy chẳng phải con trai mình chính là kỳ tài kinh doanh sao? Thực tế, bão tấn công gần biển khiến cho bến cảng ngừng hoạt động, không chỉ một mình Trình Uyên có suy.
nghĩ này, rất nhiều người kinh doanh đều nghĩ như vậy, cho nên, đương nhiên phải bồi thường tiền, cũng kiếm được rất nhiều tiền, Trình Uyên chỉ là một người trong số đó mà thôi.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, trong mắt Lý Lan Oanh, trong mắt Vương Tử Yên, bọn họ vẫn cho rằng Trình Uyên chẳng hiểu chuyện gì hết, cái gì cũng không biết, cho nên đột nhiên hành động như vậy, khiến cho bọn họ.
rất bất ngờ.
Vương Tử Yên đột nhiên cảm thấy tên phá của trước mặt này cũng không phải là không biết cái gì, chí ít cũng còn biết khôn vặt.
Đương nhiên, chẳng qua cũng chỉ có một chút mà thôi.
Một xí nghiệp lớn như vậy, không chỉ vì một thao tác kinh doanh nho nhỏ là có thể xây dựng lên được, mọi người đều biết, gây dựng sự nghiệp khó nhưng giữ được sự nghiệp càng khó hơn, muốn Tuấn Phong vận hành trôi chảy, cần phải có vô số hành động chính xác.
Sau khi nhận điện thoại, Vương Tử Yên ngồi đối diện với Trình Uyên đang ngồi ghế ông chủ nghịch điện thoại di động, nói: “Chủ tịch, Thiệu Đình Đình muốn mời anh ăn cơm ạ?” “Thiệu Đình Đình?” Trình Uyên nghe vậy thì hơi ngẩn ra: “Tại sao?” “Cô ta nói nhờ có anh đầu tư nên công xưởng nhỏ của bọn họ mới chết đi sống lại, cả gia đình cô ta đều muốn.
cảm ơn anh” Vương Tử Yên nói.
Trình Uyên nhíu mày: “Cô ta không biết tôi là Chủ tịch đấy chứ?” Vương Tử Yên lắc đầu: “Anh đã nói rồi, tôi chắc chán sẽ không để lộ ra với cô ta.” “Vậy là tốt rồi.’ Trình Uyên cười nói: “Không đi.” “Hả?” Vương Tử Yên không hiểu: “Tiệc mừng cũng không đi sao?” Suy nghĩ một lát, dù sao cũng là bạn học, hơn nữa khi đi học đại học Thiệu Đình Đình cũng đã từng là nữ thần của tất cả mọi người, Trình Uyên nói: “Cô thay mặt tôi đi đi, cũng báo cho bọn họ, bữa tiệc kỷ niệm ba mươi năm thành lập Tập đoàn Long Đằng ngày mai, bảo bọn họ lấy thân phận của Tập đoàn Tuấn Phong tham gia, còn tôi…
lấy thân phận quản lý, đại diện cho Tuấn Phong tham dự” Vương Tử Yên thưa vâng rồi đi ra ngoài.
Rất nhanh đã đến ngày hôm sau.
Trình Uyên cười khẩy, anh muốn đi xem xem, rốt cuộc Long Thầm Vũ muốn giở trò gì.
Buổi sáng khi ra cửa, Bạch An Tương ăn diện hơn một chút, Trình Uyên nhìn thấy thì trong lòng khó chịu.
Buổi sáng gương mặt của Bạch An Tương luôn xị xuống.
“Có hoạt động gì sao?” Anh thuận miệng hỏi.
“Ừm”’ Bạch An Tương cũng chỉ gật đầu, không nói thêm nữa.
Hai người lần lượt rời đi.
Trình Uyên gọi xe, đi theo chiếc xe của Bạch An Tương, đi thẳng đến khách sạn của Tập đoàn Long Đằng, khách sạn Long Đằng.
“Sao hả? Chàng trai này cũng đến tham gia bữa tiệc của nhà họ Long sao?” Tài xế taxi dường như rất hay nói, thấy hướng Trình Uyên vừa chỉ thì đưa ra suy đoán.
Trình Uyên cảm thấy hơi kỳ lạ, không kiềm được hỏi: “Bữa tiệc này nhà họ Long tổ chức rất lớn sao? Thậm chí ngay cả các anh cũng biết.” Tài xế taxi cười nói: “Là rất lớn, gần như toàn bộ thành phố Tân Dương đều biết cả rồi: “ôm “Anh nói xem tập đoàn nào hoặc là công ty nào muốn tổ chức tiệc mừng mà lại tổ chức tiệc khiêu vũ chứ?” Tài xế taxi cười nói: “Có phải là cảm thấy rất hiếm thấy không?” Trình Uyên gật đầu: “Thật sự là chuyện hiếm thấy Sau khi nhận được lời đồng tình, tài xế taxi vội vàng cười thần bí: “Ha ha, bề ngoài là lễ mừng thôi, thật ra quan trọng là để cậu Ba nhà họ Long theo đuổi con gái mới làm như vậy, hơn nữa anh ta giống như sợ rằng khắp nơi không biết ấy, mời rất nhiều người nổi tiếng trong giới kinh doanh đến, Tập đoàn Long Đằng lại là công ty tập đoàn xếp thứ hai trong thành phố Tân Dương, ông chủ nhà nào không nể mặt anh ta chứ? Nghe nói hôm nay, ngay cả Tuấn Phong cũng cử người đến” Nghe vậy, Trình Uyên không kiềm được híp mắt.
Long Thầm Vũ vì muốn theo đuổi con gái sao? Đây là trắng trợn muốn cướp vợ mình.
“Nhưng mà tôi nghe nói hình như Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong cũng cảm thấy hứng thú với cô gái kia.
Trình Uyên thản nhiên nói, có điều lúc này giọng nói của anh đã dần dần lạnh đi.
“Hừ!” Tài xế taxi nói vẻ coi thường: “Anh như vậy là không hiểu rồi, cậu Long thông minh đấy, anh ta làm như vậy, tất cả mọi người đều biết rõ cô gái mà anh ta muốn theo đuổi là ai, mặc dù Chủ tịch Tập đoàn Tuấn Phong có ưu thế hơn nữa, còn có thể tranh giành phụ nữ với người ta trước mặt bao nhiêu người như vậy sao?” “Bây giờ đa số người ở thành phố Tân Dương đều biết cậu chủ nhà họ Long theo đuổi con gái nhà họ Bạch, tôi đoán, nhất định là nhà họ Long cố tình tung tin tức ra ngoài, mục đích là muốn ra tay trước để dàn mặt, đến lúc đó nếu Chủ tịch Tuấn Phong cứ cố ra tay, vậy thì có chút lấy mạnh hiếp yếu, bắt nạt người ta quá rồi” Nghe tài xế xe taxi phân tích, Trình Uyên hừ lạnh một tiếng, nói: “Nhưng theo tôi được biết, Bạch An Tương đã có chồng rồi.” “Ha ha… Tài xế nghe vậy thì không kiềm được cười một tràng dài: “Người anh em, anh đừng nói như vậy, hễ là người có chút hiểu biết ở thành phố Tân Dương này đều biết con gái nhà họ Bạch gả cho một tên rác rưởi, chẳng có cái gì hết, ly hôn chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.” Xe ngừng lại trước cửa khách sạn Long Đằng, khi xuống xe Trình Uyên không nhìn thấy bóng dáng Bạch An Tương, chủ yếu do vừa nãy tài xế trên xe mình nói nhiều quá, hoàn toàn không đuổi kịp chiếc xe kia.
“Ôi chao, đây không phải rể hiền của nhà họ Bạch chúng †a sao?” Vừa định cất bước vào trong, một giọng nói vang lên bên cạnh.
Trình Uyên không kiềm được dừng chân nhìn lại, trong lòng giống như bị một con thú hoang giẫm đạp.
Mẹ nó đúng là chỗ nào cũng có, anh nghĩ thầm trong lòng.
Bạch Vĩnh Minh từ trên xe MVP bước xuống, trên thân thể béo mập mặc bộ âu phục sang trọng nhãn hiệu nổi tiếng, sau khi nhìn thấy Trình Uyên, gương mặt anh ta nở nụ cười nham hiểm.
“Anh biết anh ta sao?” Bên cạnh anh ta còn có một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp, vẻ ngoài cũng có mấy phần nhan sắc, mặc lễ phục lộng lẫy, dáng người cũng rất đẹp, hơn nữa trên người cô ta còn có khí chất hung hăng vênh váo.
Sau khi người phụ nữ nhìn thấy Trình Uyên, không kiềm được nhíu mày lại, hỏi Bạch Vĩnh Minh.
Bạch Vĩnh Minh cười khẩy một tiếng, nói: “Chồng của Bạch An Tương, có lẽ hôm nay đến để bắt quả tang” Nghe vậy, người phụ nữ thế mà nở nụ cười “khanh khách…” ngay trước mặt Trình Uyên.
Trong lòng Trình Uyên vẫn kiềm chế một bụng lửa, nhìn thấy Bạch Vĩnh Minh, hơn nữa sau khi anh ta mở miệng khiêu khích, dường như Trình Uyên đã tìm được chỗ trút giận rồi.
Trình Uyên cười thản nhiên, ngay trước mặt Bạch Vĩnh Minh, lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số.
“Này, năm trăm nghìn của anh, đang ở khách sạn Long Đằng” Trình Uyên thản nhiên nói.
Nghe thấy năm trăm nghìn, lông mày Bạch Vĩnh Minh giật lên, không kiềm được nhíu mày: “Họ Trình, cậu giở trò quỷ gì đấy?” Trình Uyên cúp điện thoại không thèm để ý đến Bạch Vĩnh Minh nữa, đi thẳng vào bên trong khách sạn, chỉ vừa đi vừa nói một câu: “Nghe nói, năm trăm nghìn có thể mua được một người gãy tay gãy chân”