Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Điên Tình Cố Chấp Yêu Em-1.html
Truyện được đăng tại Vietwriter.com
Điên Tình: Cố Chấp Yêu Em - Chương 1: Rốt cuộc là ai ăn ai?
" Lăng Nghị, ông chủ chuyển lời đến cậu. Ông không còn kiên nhẫn để xem cậu và Diệp Tử Hạ diễn trò tình cảm nữa. Lần này, cậu bắt buộc phải mang về thành quả.... "
Trong căn phòng xa hoa, khói thuốc lượn lờ, có một người trung niên mặc đồ đen nghiêm túc mở miệng nói chuyện.
Lăng Nghị dựa lưng vào ghế sofa, dụi tắt điếu thuốc trên tay, bàn tay còn lại ôm eo người phụ nữ bên cạnh, không màng đến sự có mặt của người khác mà càn rỡ sờ mó khắp người cô ta.
" Về nói với ông già, chuyện của tôi không cần ông ta quản. Không sớm thì muộn, tôi cũng sẽ cho ông ta thứ ông ta muốn. "
Người đàn ông trung niên thở dài, định bụng nhắc nhở thêm lần nữa thì đã bị một giọng nữ cắt đứt.
" Chú Hoàng, chú yên tâm. Có tôi giúp đỡ Nghị, ả đàn ông Diệp Tử Hạ đó không đáng lo ngại. "
Hàm Vân cười khúc khích rúc vào lòng Lăng Nghị, đắc ý hất cằm nhỏ lên.
Kẻ được gọi là chú Hoàng chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô ta một cái, trong ánh mắt tỏ rõ sự khinh bỉ. Nhưng nghĩ đến Lăng Nghị còn ở đây nên ông không tiện làm càn. Mà Hàm Vân đúng là vẫn còn có giá trị lợi dụng.
Chú Hoàng đứng dậy, nhanh chóng đi ra khỏi phòng, để lại một câu.
" Hi vọng như thế. "
Tiếng đóng cửa vang lên, Hàm Vân lặp tức " xì " một tiếng, vội vàng cởi hết quần áo, cởi xong của chính mình thì quay sang cởi quần giúp Lăng Nghị.
Từ nãy đến giờ bị anh trêu đùa, cô ta đã sớm nổi lên dục vọng.
Lăng Nghị không có phản ứng, híp mắt hưởng thụ sự phục vụ tận tình của người nào đó.
Gò má Hàm Vân đó bừng, dạng chân rộng hơn, tiểu huyệt nhắm ngay vào cự long dựng đứng của anh mà ngồi mạnh xuống.
" Nga.... ân.... "
Thoáng chốc bị lấp đầy, Hàm Vân thoải mái rên lên một tiếng, hông chuyển động lên xuống liên tục, tạo thành những tiếng dâm mỹ.
Lăng Nghị cũng không dửng dưng được bao lâu, lật ngược người lại đè cô ta lên sofa, chuyển từ bị động thành chủ động, tấn công mãnh liệt.
........
Một lúc lâu sau, chẳng biết từ bao giờ, chiến trường của hai người đã chuyển lên giường lớn.
Hàm Vân thỏa mãn gối đầu lên cánh tay anh, không nhịn được thủ thỉ.
" Anh yêu, thời cơ đến rồi. Diệp Tử Hạ không phải rất tin tưởng anh sao? Nhân lúc này lấy đến tay cơ mật của Diệp Môn đi. Đến lúc đó.... chúng ta có thể quang minh chính đại ở bên nhau rồi. "
Diệp Môn là tổ chức hắc đạo lớn nhất nhì Thành Đô, cũng là nơi mà Diệp Tử Hạ sinh ra và lớn lên, nói đúng hơn là nhà ngoại cô, bởi lẽ lão cha cô.... ở rể.
Còn Lăng Nghị, anh ta vốn dĩ là cậu chủ của Hắc Hổ bang, cùng tồn tại trong giới xã hội đen, vậy nhưng thứ hạng của Hắc Hổ bang kém xa so với Diệp Môn.
Ý đồ của Lăng Nghị khi chủ động tiếp cận Diệp Tử Hạ không cần nói cũng biết. Anh ta muốn trộm lấy tài liệu cơ mật của Diệp Môn, trong đó bao gồm địa bàn, căn cứ bí mật, nơi sản xuất vũ khí, thành viên chủ chốt, nhân vật hợp tác tối cao, các lô hàng lậu trị giá hàng chục tỷ,......
Nếu có được những thông tin này, Hắc Hổ bang của Lăng Nghị sẽ ngày càng lớn mạnh, lên như diều gặp gió, thậm chí có thể thôn tính cả Diệp Môn.
Lúc đó, còn có tổ chức hắc đạo nào sánh bằng Hắc Hổ bang cơ chứ? Chỉ cần tưởng tượng ra thôi, Lăng Nghị đã cảm thấy hưng phấn đến run cả người.
Phải nói tính kiên nhẫn của Lăng Nghị không tệ. Mặt dày mày dạn tán tỉnh khúc gỗ Diệp Tử Hạ, đóng giả làm một người bạn trai lý tưởng, ôn nhu hơn hai năm. Bây giờ thời cơ cũng đã chín muồi, ngày mai anh ta sẽ hành động. Xong xuôi thì đá Diệp Tử Hạ là vừa.
Nghĩ như vậy, Lăng Nghị liền cảm thấy có chút tiếc nuối. Diệp Tử Hạ thoạt nhìn xinh đẹp hơn Hàm Vân rất nhiều, chỉ tiếc là tính cách quá mức cứng nhắc, đàn ông hơn cả đàn ông. Còn chưa được nếm thử tư vị trên giường của cô nữa.
Lăng Nghị khẽ lắc đầu, quay sang hôn mạnh lên đôi môi người bên cạnh, làm như tình tứ nói.
" Chỉ cần kế hoạch thành công, sau này em sẽ là bà chủ của Hắc Hổ bang. "
Trong quá trình truy đuổi Diệp Tử Hạ, Hàm Vân giúp sức rất nhiều, không có công lao cũng có khổ lao. Ai bảo Hàm Vân là em họ của Diệp Tử Hạ đâu.
Hàm Vân sung sướng mỉm cười, hạnh phúc ôm lấy eo hổ của Lăng Nghị, đỏ mặt lên tiếng.
" Đáng ghét! Người ta mới không cần cái danh bà chủ này. "
Câu này của cô ta có phần nghĩ một đằng nói một nẻo. Ai lại không thích ngồi trên cao cơ chứ.
........
Diệp Tử Hạ nhếch môi đỏ, hứng thú nhìn hai người đang diễn trò ân ái qua màn hình máy tính. Khinh miệt hừ lạnh một tiếng, lầm bầm trong cổ họng.
" Cố gắng chịu đựng anh ta trong hai năm này, thật là cực khổ chính mình mà. Đã đến lúc nên thu lưới rồi.... "
Cô yêu Lăng Nghị? Chuyện đùa gì vậy? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Anh ta muốn lợi dụng cô, lại không ngờ tới cô mới là người lợi dụng anh ta, nắm trọn tất cả trong lòng bàn tay.
Ngón tay Diệp Tử Hạ nhanh chóng lướt đi trên bàn phím, lưu lại đoạn video vừa mới xem.
Rút ra USB có chứa " bằng chứng ngoại tình ", cô thuận tay nhét vào trong túi quần, ung dung rời khỏi phòng giám sát.
Trong khi Lăng Nghị và Hàm Vân vẫn còn đang ngủ ngon lành ở trên giường, Diệp Tử Hạ bằng thân phận bạn gái, đã thuận lợi đi vào biệt thự riêng của anh ta.
Cô không dừng lại chút nào, tiến thẳng đến phòng làm việc trên tầng hai. Lục tung tất cả đồ đạc ở đây, cuối cùng Diệp Tử Hạ tìm thấy một cái két sắt nhỏ được giấu trong hốc tối.
Nghĩ nghĩ, chắc là tất cả những thứ quan trọng đều đặt ở trong này rồi. Chẹp miệng, Diệp Tử Hạ thật không tình nguyện vác cái két sắt lên vai, mang về cho đội chuyên gia phá khóa vậy.
Khi ra về, đi qua căn phòng ám đầy mùi tình dục nào đó, cô còn tốt bụng khóa chặt cửa lại, mỉm cười thâm thúy, nói nhỏ.
" Chúc bé ngủ ngon.... "
Một lúc sau, cả căn biệt thự ở vùng ngoại ô phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, ánh lửa bập bùng cả một khoảng trời, khói bụi mù mịt.
Diệp Tử Hạ lái xe đi về thành phố, vừa đi vừa gọi điện thoại, trên màn hình hiển thị hàng chữ " mẫu thân đại nhân ".
Đầu dây bên kia có người nhấc máy, cô nhân cơ hội nói luôn.
" Mẹ yêu quý, chúng ta làm một cuộc giao dịch, như thế nào? "
Điên Tình: Cố Chấp Yêu Em - Chương 1: Rốt cuộc là ai ăn ai?
" Lăng Nghị, ông chủ chuyển lời đến cậu. Ông không còn kiên nhẫn để xem cậu và Diệp Tử Hạ diễn trò tình cảm nữa. Lần này, cậu bắt buộc phải mang về thành quả.... "
Trong căn phòng xa hoa, khói thuốc lượn lờ, có một người trung niên mặc đồ đen nghiêm túc mở miệng nói chuyện.
Lăng Nghị dựa lưng vào ghế sofa, dụi tắt điếu thuốc trên tay, bàn tay còn lại ôm eo người phụ nữ bên cạnh, không màng đến sự có mặt của người khác mà càn rỡ sờ mó khắp người cô ta.
" Về nói với ông già, chuyện của tôi không cần ông ta quản. Không sớm thì muộn, tôi cũng sẽ cho ông ta thứ ông ta muốn. "
Người đàn ông trung niên thở dài, định bụng nhắc nhở thêm lần nữa thì đã bị một giọng nữ cắt đứt.
" Chú Hoàng, chú yên tâm. Có tôi giúp đỡ Nghị, ả đàn ông Diệp Tử Hạ đó không đáng lo ngại. "
Hàm Vân cười khúc khích rúc vào lòng Lăng Nghị, đắc ý hất cằm nhỏ lên.
Kẻ được gọi là chú Hoàng chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô ta một cái, trong ánh mắt tỏ rõ sự khinh bỉ. Nhưng nghĩ đến Lăng Nghị còn ở đây nên ông không tiện làm càn. Mà Hàm Vân đúng là vẫn còn có giá trị lợi dụng.
Chú Hoàng đứng dậy, nhanh chóng đi ra khỏi phòng, để lại một câu.
" Hi vọng như thế. "
Tiếng đóng cửa vang lên, Hàm Vân lặp tức " xì " một tiếng, vội vàng cởi hết quần áo, cởi xong của chính mình thì quay sang cởi quần giúp Lăng Nghị.
Từ nãy đến giờ bị anh trêu đùa, cô ta đã sớm nổi lên dục vọng.
Lăng Nghị không có phản ứng, híp mắt hưởng thụ sự phục vụ tận tình của người nào đó.
Gò má Hàm Vân đó bừng, dạng chân rộng hơn, tiểu huyệt nhắm ngay vào cự long dựng đứng của anh mà ngồi mạnh xuống.
" Nga.... ân.... "
Thoáng chốc bị lấp đầy, Hàm Vân thoải mái rên lên một tiếng, hông chuyển động lên xuống liên tục, tạo thành những tiếng dâm mỹ.
Lăng Nghị cũng không dửng dưng được bao lâu, lật ngược người lại đè cô ta lên sofa, chuyển từ bị động thành chủ động, tấn công mãnh liệt.
........
Một lúc lâu sau, chẳng biết từ bao giờ, chiến trường của hai người đã chuyển lên giường lớn.
Hàm Vân thỏa mãn gối đầu lên cánh tay anh, không nhịn được thủ thỉ.
" Anh yêu, thời cơ đến rồi. Diệp Tử Hạ không phải rất tin tưởng anh sao? Nhân lúc này lấy đến tay cơ mật của Diệp Môn đi. Đến lúc đó.... chúng ta có thể quang minh chính đại ở bên nhau rồi. "
Diệp Môn là tổ chức hắc đạo lớn nhất nhì Thành Đô, cũng là nơi mà Diệp Tử Hạ sinh ra và lớn lên, nói đúng hơn là nhà ngoại cô, bởi lẽ lão cha cô.... ở rể.
Còn Lăng Nghị, anh ta vốn dĩ là cậu chủ của Hắc Hổ bang, cùng tồn tại trong giới xã hội đen, vậy nhưng thứ hạng của Hắc Hổ bang kém xa so với Diệp Môn.
Ý đồ của Lăng Nghị khi chủ động tiếp cận Diệp Tử Hạ không cần nói cũng biết. Anh ta muốn trộm lấy tài liệu cơ mật của Diệp Môn, trong đó bao gồm địa bàn, căn cứ bí mật, nơi sản xuất vũ khí, thành viên chủ chốt, nhân vật hợp tác tối cao, các lô hàng lậu trị giá hàng chục tỷ,......
Nếu có được những thông tin này, Hắc Hổ bang của Lăng Nghị sẽ ngày càng lớn mạnh, lên như diều gặp gió, thậm chí có thể thôn tính cả Diệp Môn.
Lúc đó, còn có tổ chức hắc đạo nào sánh bằng Hắc Hổ bang cơ chứ? Chỉ cần tưởng tượng ra thôi, Lăng Nghị đã cảm thấy hưng phấn đến run cả người.
Phải nói tính kiên nhẫn của Lăng Nghị không tệ. Mặt dày mày dạn tán tỉnh khúc gỗ Diệp Tử Hạ, đóng giả làm một người bạn trai lý tưởng, ôn nhu hơn hai năm. Bây giờ thời cơ cũng đã chín muồi, ngày mai anh ta sẽ hành động. Xong xuôi thì đá Diệp Tử Hạ là vừa.
Nghĩ như vậy, Lăng Nghị liền cảm thấy có chút tiếc nuối. Diệp Tử Hạ thoạt nhìn xinh đẹp hơn Hàm Vân rất nhiều, chỉ tiếc là tính cách quá mức cứng nhắc, đàn ông hơn cả đàn ông. Còn chưa được nếm thử tư vị trên giường của cô nữa.
Lăng Nghị khẽ lắc đầu, quay sang hôn mạnh lên đôi môi người bên cạnh, làm như tình tứ nói.
" Chỉ cần kế hoạch thành công, sau này em sẽ là bà chủ của Hắc Hổ bang. "
Trong quá trình truy đuổi Diệp Tử Hạ, Hàm Vân giúp sức rất nhiều, không có công lao cũng có khổ lao. Ai bảo Hàm Vân là em họ của Diệp Tử Hạ đâu.
Hàm Vân sung sướng mỉm cười, hạnh phúc ôm lấy eo hổ của Lăng Nghị, đỏ mặt lên tiếng.
" Đáng ghét! Người ta mới không cần cái danh bà chủ này. "
Câu này của cô ta có phần nghĩ một đằng nói một nẻo. Ai lại không thích ngồi trên cao cơ chứ.
........
Diệp Tử Hạ nhếch môi đỏ, hứng thú nhìn hai người đang diễn trò ân ái qua màn hình máy tính. Khinh miệt hừ lạnh một tiếng, lầm bầm trong cổ họng.
" Cố gắng chịu đựng anh ta trong hai năm này, thật là cực khổ chính mình mà. Đã đến lúc nên thu lưới rồi.... "
Cô yêu Lăng Nghị? Chuyện đùa gì vậy? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Anh ta muốn lợi dụng cô, lại không ngờ tới cô mới là người lợi dụng anh ta, nắm trọn tất cả trong lòng bàn tay.
Ngón tay Diệp Tử Hạ nhanh chóng lướt đi trên bàn phím, lưu lại đoạn video vừa mới xem.
Rút ra USB có chứa " bằng chứng ngoại tình ", cô thuận tay nhét vào trong túi quần, ung dung rời khỏi phòng giám sát.
Trong khi Lăng Nghị và Hàm Vân vẫn còn đang ngủ ngon lành ở trên giường, Diệp Tử Hạ bằng thân phận bạn gái, đã thuận lợi đi vào biệt thự riêng của anh ta.
Cô không dừng lại chút nào, tiến thẳng đến phòng làm việc trên tầng hai. Lục tung tất cả đồ đạc ở đây, cuối cùng Diệp Tử Hạ tìm thấy một cái két sắt nhỏ được giấu trong hốc tối.
Nghĩ nghĩ, chắc là tất cả những thứ quan trọng đều đặt ở trong này rồi. Chẹp miệng, Diệp Tử Hạ thật không tình nguyện vác cái két sắt lên vai, mang về cho đội chuyên gia phá khóa vậy.
Khi ra về, đi qua căn phòng ám đầy mùi tình dục nào đó, cô còn tốt bụng khóa chặt cửa lại, mỉm cười thâm thúy, nói nhỏ.
" Chúc bé ngủ ngon.... "
Một lúc sau, cả căn biệt thự ở vùng ngoại ô phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, ánh lửa bập bùng cả một khoảng trời, khói bụi mù mịt.
Diệp Tử Hạ lái xe đi về thành phố, vừa đi vừa gọi điện thoại, trên màn hình hiển thị hàng chữ " mẫu thân đại nhân ".
Đầu dây bên kia có người nhấc máy, cô nhân cơ hội nói luôn.
" Mẹ yêu quý, chúng ta làm một cuộc giao dịch, như thế nào? "