Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Một tuần liên tục, Lục Tranh luôn trong tình trạng ngủ không sâu và tận dụng mọi thời gian có thể để cải tạo thân thể. Bác sĩ cho rằng nghỉ ngơi là liệu pháp tốt nhất để cơ thể hồi phục nhanh chóng sau phản phệ nên cũng không quấy rầy. Thời gian này người nhà Lục Tranh cũng không đến thăm nhiều bởi lần nào lần nấy đến Lục Tranh cũng đang ngủ, họ có nhìn thấy cũng chẳng nói chuyện được.
Cảm thấy cơ thể đã tốt lên hoàn toàn có thể chịu đựng được sức mạnh dị năng của mình, Lục Tranh mới tỉnh lại.
Lúc Lục Tranh tỉnh lại, bác sĩ liền bước vào kiểm tra một lượt xác định cậu hoàn toàn khỏe lại mới chịu cho cậu xuất viện.
Nhưng trước khi bước ra khỏi phòng bệnh thì một đám người bước vào cũng vài thiết bị.
Theo như giới thiệu thì họ là chuyên viên nghiên cứu của Khải gia, đến đây để giúp Lục Tranh kiểm tra cấp bậc dị năng cùng thể chất và tinh thần lực.
Lục Tranh lẽ ra cũng sẽ vui vẻ hợp tác nếu thái độ của những người này thân thiện hơn một chút. Từ lúc bước vào họ đã dùng ánh mắt khinh thường nhìn cậu, nói chuyện như nói với một kẻ đũa mốc chòi mâm son.
Lục Tranh cậu không dám nói chính mình mạnh không địch thủ nhưng cậu dám chắc chính mình chỉ thua người của Khiết gia. Nếu lớp trẻ của Khiết gia có dị năng dễ dàng đạt cấp 8, 9 hay 10 thì chắc chắn những người khác còn mạnh hơn, cũng có thể đạt đỉnh cấp hoặc siêu việt.
Và để Lục Tranh phải dè chừng cũng chỉ có Khiết gia, chứ còn mấy tên dị năng giả mới đạt dị năng cao nhất cả bọn là cấp 2 sơ kì như bọn người tự xưng là chuyên viên nghiên cứu của Khải gia, không đáng để Lục Tranh cho vào mắt.
Hơn nữa họ không có ý tôn trọng cậu thì cậu cũng không có lý do gì để cậu tôn trọng.
Nhận thấy Lục Tranh không có ý định hợp tác, mấy người bước ra trước cửa chặn lối đi
- Mong cậu hợp tác. Thiếu tướng đã ra lệnh phải kiểm tra cho cậu
- Cậu không nên làm giá làm gì
Lục Tranh không muốn nói nhiều với lũ người này. Đơn giản vận dụng dị năng băng hệ tỏa khí lạnh ra xung quanh. Hai người vừa lên tiếng đứng gần Lục Tranh nhất đã bị cậu cho băng bao phủ từ chân lên cổ.
- Tôi có tinh thần lực bao nhiêu, thể lực như thế nào, dị năng cấp mấy không cần thiếu tướng các người quan tâm. Một lũ phế vật mà cũng dám dùng năng lượng dị năng tạo uy áp, nực cười.
Lục Tranh gằn giọng xong liền tạo băng bao phủ đôi chân những người còn lại khiến họ chôn chân tại phòng bệnh.
Lách người đi qua, Lục Tranh hiếm có khi tốt bụng, quay lại nhắc nhở
- Tốt nhất mấy người nên làm tan băng trước khi bị bỏng lạnh. Chắc mấy người biết bỏng lạnh là gì nhỉ!
(Bỏng lạnh là tình trạng mô sống ở người bị đông cứng và bị tổn thương do tiếp xúc với nhiệt độ quá thấp)
Lững thững bước ra khỏi bệnh viện mặc kệ hậu quả mình để lại.
Những chuyên viên nghiên cứu bị chôn thân trong băng đành gọi cho Khải Triết đến cứu. Khải Triết đã được lĩnh ngộ sức mạnh băng do Lục Tranh tạo ra như thế nào nên đã cử không ít dị năng hỏa hệ đến.
Bệnh viện ban đầu chỉ nghĩ có mười chuyên viên nghiên cứu cần phải chữa trị bỏng lạnh, cuối cùng lại ngoài ý muốn có hơn trăm dị năng giả đến từ quân bộ vì cứu mười người kia mà bị cạn dị năng, phải nằm trong phòng hồi sức.
Mười chuyên viên ban đầu chỉ nghĩ Khải Triết coi trọng bọn họ nên mới dẫn nhiều người đến thị uy nhưng khi nhìn thấy đoàn dị năng giả hỏa hệ hết người này đến người khác lần lượt ngã xuống và được đưa vào phòng hồi sức trong khi băng đang bám trên bọn nó mới tiêu hao tí xíu. Này chẳng phải nói lên cấp bậc của Lục Tranh rất cao, ít nhất cao hơn những dị năng giả mà thiếu tướng Khải Triết cho đến giải cứu bọn họ. Vậy mà bọn họ từ ban đầu cho rằng Lục Tranh mới kích phát dị năng hơn nữa không nhận được một tia dị năng giao động trên người Lục Tranh nên coi thường.
Hai ngày một đêm là khoảng thời gian để mười chuyên viên nghiên cứu được thoát ra kiếp đóng băng nhưng cũng vì thời gian giải cứu có hơi lâu nên mười người bọn họ lập tức phải nhập viện để điều trị. Ở thời nay các vết thương kiểu này không phải là khó chữa trị cũng vẫn cứ để lại ám ảnh cho mười chuyên viên.
Lục Tranh trải qua chuyện gì ở bệnh viện nhà mình, Ôn Hòa lúc nào cũng canh chừng camera phòng bạn mình há lại không biết. Tuy anh thích viết truyện về hai người lại thích thêu dệt thật nhưng anh không phải người nhìn thấy bạn mình bị coi thường mà nhịn.
Ôn Hòa xem lại trang cá nhân của mình, nhận thấy có rất nhiều lượt theo dõi nên dừng ý định thuê anti-fan. Ôn Hòa cắt đoạn video từ chuyên viên của Khải gia coi thường Lục Tranh đến đoạn Lục Tranh đóng băng họ rồi ra ngoài, đăng lên mạng cùng dòng trạng thái "Này thì chuyên viên Khải gia"
Chỉ cần nhẹ nhàng thế thôi, không cần phải làm gì nhiều. Những fan cứng của Ôn Hòa đương nhiên chửi xối xả, đòi truy cho được mười chuyên viên nghiên cứu đó là ai để mắng. Người theo dõi khác nhìn thấy mấy chuyên viên nghiên cứu của Khải gia ăn mệt cũng hả dạ. Rõ ràng chỉ là mấy tên nghiên cứu bình thường, thành tích không có gì nổi bật mà cứ thích khoe khoang, này thì cho chừa.
Ôn Hòa đăng xong thì muốn gọi cho Lục Tranh nhưng không liên lạc được. Gọi Lục gia họ nói Lục Tranh chưa về còn Khải gia… không cần não cũng biết Lục Tranh không đến đó.
Vậy thì Lục Tranh đi đâu?
——————————————
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!
Cảm thấy cơ thể đã tốt lên hoàn toàn có thể chịu đựng được sức mạnh dị năng của mình, Lục Tranh mới tỉnh lại.
Lúc Lục Tranh tỉnh lại, bác sĩ liền bước vào kiểm tra một lượt xác định cậu hoàn toàn khỏe lại mới chịu cho cậu xuất viện.
Nhưng trước khi bước ra khỏi phòng bệnh thì một đám người bước vào cũng vài thiết bị.
Theo như giới thiệu thì họ là chuyên viên nghiên cứu của Khải gia, đến đây để giúp Lục Tranh kiểm tra cấp bậc dị năng cùng thể chất và tinh thần lực.
Lục Tranh lẽ ra cũng sẽ vui vẻ hợp tác nếu thái độ của những người này thân thiện hơn một chút. Từ lúc bước vào họ đã dùng ánh mắt khinh thường nhìn cậu, nói chuyện như nói với một kẻ đũa mốc chòi mâm son.
Lục Tranh cậu không dám nói chính mình mạnh không địch thủ nhưng cậu dám chắc chính mình chỉ thua người của Khiết gia. Nếu lớp trẻ của Khiết gia có dị năng dễ dàng đạt cấp 8, 9 hay 10 thì chắc chắn những người khác còn mạnh hơn, cũng có thể đạt đỉnh cấp hoặc siêu việt.
Và để Lục Tranh phải dè chừng cũng chỉ có Khiết gia, chứ còn mấy tên dị năng giả mới đạt dị năng cao nhất cả bọn là cấp 2 sơ kì như bọn người tự xưng là chuyên viên nghiên cứu của Khải gia, không đáng để Lục Tranh cho vào mắt.
Hơn nữa họ không có ý tôn trọng cậu thì cậu cũng không có lý do gì để cậu tôn trọng.
Nhận thấy Lục Tranh không có ý định hợp tác, mấy người bước ra trước cửa chặn lối đi
- Mong cậu hợp tác. Thiếu tướng đã ra lệnh phải kiểm tra cho cậu
- Cậu không nên làm giá làm gì
Lục Tranh không muốn nói nhiều với lũ người này. Đơn giản vận dụng dị năng băng hệ tỏa khí lạnh ra xung quanh. Hai người vừa lên tiếng đứng gần Lục Tranh nhất đã bị cậu cho băng bao phủ từ chân lên cổ.
- Tôi có tinh thần lực bao nhiêu, thể lực như thế nào, dị năng cấp mấy không cần thiếu tướng các người quan tâm. Một lũ phế vật mà cũng dám dùng năng lượng dị năng tạo uy áp, nực cười.
Lục Tranh gằn giọng xong liền tạo băng bao phủ đôi chân những người còn lại khiến họ chôn chân tại phòng bệnh.
Lách người đi qua, Lục Tranh hiếm có khi tốt bụng, quay lại nhắc nhở
- Tốt nhất mấy người nên làm tan băng trước khi bị bỏng lạnh. Chắc mấy người biết bỏng lạnh là gì nhỉ!
(Bỏng lạnh là tình trạng mô sống ở người bị đông cứng và bị tổn thương do tiếp xúc với nhiệt độ quá thấp)
Lững thững bước ra khỏi bệnh viện mặc kệ hậu quả mình để lại.
Những chuyên viên nghiên cứu bị chôn thân trong băng đành gọi cho Khải Triết đến cứu. Khải Triết đã được lĩnh ngộ sức mạnh băng do Lục Tranh tạo ra như thế nào nên đã cử không ít dị năng hỏa hệ đến.
Bệnh viện ban đầu chỉ nghĩ có mười chuyên viên nghiên cứu cần phải chữa trị bỏng lạnh, cuối cùng lại ngoài ý muốn có hơn trăm dị năng giả đến từ quân bộ vì cứu mười người kia mà bị cạn dị năng, phải nằm trong phòng hồi sức.
Mười chuyên viên ban đầu chỉ nghĩ Khải Triết coi trọng bọn họ nên mới dẫn nhiều người đến thị uy nhưng khi nhìn thấy đoàn dị năng giả hỏa hệ hết người này đến người khác lần lượt ngã xuống và được đưa vào phòng hồi sức trong khi băng đang bám trên bọn nó mới tiêu hao tí xíu. Này chẳng phải nói lên cấp bậc của Lục Tranh rất cao, ít nhất cao hơn những dị năng giả mà thiếu tướng Khải Triết cho đến giải cứu bọn họ. Vậy mà bọn họ từ ban đầu cho rằng Lục Tranh mới kích phát dị năng hơn nữa không nhận được một tia dị năng giao động trên người Lục Tranh nên coi thường.
Hai ngày một đêm là khoảng thời gian để mười chuyên viên nghiên cứu được thoát ra kiếp đóng băng nhưng cũng vì thời gian giải cứu có hơi lâu nên mười người bọn họ lập tức phải nhập viện để điều trị. Ở thời nay các vết thương kiểu này không phải là khó chữa trị cũng vẫn cứ để lại ám ảnh cho mười chuyên viên.
Lục Tranh trải qua chuyện gì ở bệnh viện nhà mình, Ôn Hòa lúc nào cũng canh chừng camera phòng bạn mình há lại không biết. Tuy anh thích viết truyện về hai người lại thích thêu dệt thật nhưng anh không phải người nhìn thấy bạn mình bị coi thường mà nhịn.
Ôn Hòa xem lại trang cá nhân của mình, nhận thấy có rất nhiều lượt theo dõi nên dừng ý định thuê anti-fan. Ôn Hòa cắt đoạn video từ chuyên viên của Khải gia coi thường Lục Tranh đến đoạn Lục Tranh đóng băng họ rồi ra ngoài, đăng lên mạng cùng dòng trạng thái "Này thì chuyên viên Khải gia"
Chỉ cần nhẹ nhàng thế thôi, không cần phải làm gì nhiều. Những fan cứng của Ôn Hòa đương nhiên chửi xối xả, đòi truy cho được mười chuyên viên nghiên cứu đó là ai để mắng. Người theo dõi khác nhìn thấy mấy chuyên viên nghiên cứu của Khải gia ăn mệt cũng hả dạ. Rõ ràng chỉ là mấy tên nghiên cứu bình thường, thành tích không có gì nổi bật mà cứ thích khoe khoang, này thì cho chừa.
Ôn Hòa đăng xong thì muốn gọi cho Lục Tranh nhưng không liên lạc được. Gọi Lục gia họ nói Lục Tranh chưa về còn Khải gia… không cần não cũng biết Lục Tranh không đến đó.
Vậy thì Lục Tranh đi đâu?
——————————————
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!