Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16
Sau khi trận thi đấu kết thúc, Lục Tranh không có về Lục gia như người nhà dự liệu, cũng không tới Khải gia như cư dân mạng đồn đoán và chia sẻ rầm rộ trên mạng.
Mà lúc này, Lục Tranh đang ở trong một nơi mà cậu cũng không biết, chỉ biết nơi này rất rất rộng. Không những rộng mà nơi này còn làm cho cậu cảm thấy bồn chồn không yên vì cậu phát hiện ra chính mình không thể sử dụng dị năng ở nơi này. Dị năng của cậu không mất đi nhưng như thể bị kìm hãm, khóa lại và không cách nào có thể phóng ra. Cảm giác này chưa bao giờ là tốt.
Quang cảnh xung quanh nơi Lục Tranh đang đứng cũng không có gì nhiều ngoài một lớp sương thật dày làm mờ cảnh vật xung quanh, những gì mà Lục Tranh có thể trông thấy không vượt quá bán kính hai mét. Lục Tranh không dám đi loạn, càng không dám để chính mình sợ hãi.
Không biết là đã trôi qua một hay hai tiếng, Lục Tranh đang ngồi trên một rễ cây nổi trên mặt đất và dựa lưng vào thân cây thì bất chợt nghe được một tiếng cười khúc khích. Có lẽ do nơi này yên tĩnh đến không thể yên tĩnh hơn nên chỉ là một âm thanh nhỏ cũng khiến cậu lập tức phản ứng mà quay đầu lại phía phát ra âm thanh kia.
Tuy nhiên bị lớp sương mù cản trở tầm nhìn nên cậu chỉ có thể thất vọng mà không nhìn đến nữa. Người ta không muốn lộ diện, cậu tự nhiên cũng không thể làm gì được.
- Nhóc vẫn bình tĩnh quá.
Chất giọng lần nữa vang lên, giọng nói này nghe quen lắm… không quen sao được? Đối với Lục Tranh mà nói, cậu chỉ mới ngưng nghe cái giọng này một thời gian ngắn mà thôi. Cậu nhận ra giọng nói này, đây chẳng là giọng nói của Khiết Y - mẻ bạch long đã tóm cậu đến dị giới đây mà.
Gần như tức khắc, Lục Tranh quay lại nhìn về hướng phát ra âm thanh thì hình dáng Khiết Y đã hiện rõ mồn một ngay trước mắt, sương mù gì đó cũng tản ra rồi. Lục Tranh lại không có tâm tình xem cảnh vật mà chỉ im lặng đối diện chờ câu nói tiếp theo của Khiết Y, bởi vì cậu biết cậu không có quyền lên tiếng cũng như đưa ra điều kiện ở đây.
- Thôi nào, đừng căng thẳng vậy chứ.
- Mục đích của cô là...
- Không có gì, chỉ là lâu ngày không gặp, muốn nói chuyện chút thôi.
- Chúng ta hẳn là quá lâu cho một cuộc nói chuyện?
Lục Tranh thấy vậy cũng không lạ, bởi cậu thực sự mới chỉ không nhìn thấy mặt của Khiết Y mới gần hai tháng.
- Lần cuối cậu gặp tôi đúng thật là cách đây rất gần nhưng lần cuối tôi gặp cậu đã là hơn sáu ngàn năm rồi.
- ...????
- Biết Khiết gia long tộc không? Tôi là đời đầu tiên của Khiết gia long tộc.
Lục Tranh choáng váng, mạt thế, dị thế đều gặp phải mẻ biến thái (về sức mạnh) này rồi thì thôi đi, bây giờ sao tới xuyên không với xác suất nhỏ như hạt cát giữa sa mạc mà cậu cũng gặp lại Khiết Y cho được. Đã thế thì thôi đi, Khiết gia này chẳng phải là thần tượng của nguyên chủ à. Nguyên chủ, cậu hay lắm, ước mơ một ngày được chân chính trò chuyện với người nhà Khiết gia, bây giờ không những thành hiện thực mà còn là hiện thực tàn khốc.
- Đi thôi!
Câu nói của Khiết Y khiến Lục tranh hồi thần, nhìn vào Khiết Y chỉ thấy cô ta bước đi, theo phản xạ cậu cũng bước theo. Cảnh vật xung quanh cũng thay đổi từ quanh cảnh thiên nhiên sang hành lang rộng và dài với những họa tiết, hoa văn rồng và mây trải dài hai bên hành lang và trên trần là hình cách điệu của mặt trời. Tất các họa tiết này đều là họa tiết nổi, rất cầu kỳ trong thiết kế và không có bất kì màu sắc gì khác màu trắng ở hành lang.
Bước đến một phòng khách, Lục Tranh hơi ngạc nhiên khi thấy khá nhiều người đã có mặt tại đó, trong đó có một gương mặt hết sức quen thuộc cũng chính là đối thủ của cậu trong trận chung kết: Khiết Bảo Ngao. Ngoài ra cũng có một vài gương mặt rất rất quen thuộc khác thường xuyên xuất hiện trên mạng và trên kênh tin tức nữa.
Thấy Khiết Y đến, một loạt đứng lên đồng thanh chào: "Bà cố tổ"
Lục Tranh thật sự không ngờ con người nhìn như mới hai lăm, hai sáu tuổi trước mắt thế mà đã có con đàn cháu đống. À mà cậu cũng không cần phải ngạc nhiên quá làm gì, hơn sáu ngàn năm rồi cơ mà, người ta không con đàn cháu đống mới là lạ. Hơn nữa thiên long còn được gọi là thần long, sống lâu vậy mà chưa già cũng bình thường thôi.
Gật đầu cho có lệ, Khiết Y trực tiếp giới thiệu Lục Tranh sẽ được Khiết gia bảo hộ. Lục tranh đang không hiểu ra sao thì đã trở thành em kết nghĩa của nữ thượng tướng Khiết Huệ và là anh kết nghĩa của Khiết Bảo Ngao.
Mơ mơ hồ hồ được trở thành thanh niên có ô dù to nhất đế quốc, Lục Tranh vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
- -------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!
Mà lúc này, Lục Tranh đang ở trong một nơi mà cậu cũng không biết, chỉ biết nơi này rất rất rộng. Không những rộng mà nơi này còn làm cho cậu cảm thấy bồn chồn không yên vì cậu phát hiện ra chính mình không thể sử dụng dị năng ở nơi này. Dị năng của cậu không mất đi nhưng như thể bị kìm hãm, khóa lại và không cách nào có thể phóng ra. Cảm giác này chưa bao giờ là tốt.
Quang cảnh xung quanh nơi Lục Tranh đang đứng cũng không có gì nhiều ngoài một lớp sương thật dày làm mờ cảnh vật xung quanh, những gì mà Lục Tranh có thể trông thấy không vượt quá bán kính hai mét. Lục Tranh không dám đi loạn, càng không dám để chính mình sợ hãi.
Không biết là đã trôi qua một hay hai tiếng, Lục Tranh đang ngồi trên một rễ cây nổi trên mặt đất và dựa lưng vào thân cây thì bất chợt nghe được một tiếng cười khúc khích. Có lẽ do nơi này yên tĩnh đến không thể yên tĩnh hơn nên chỉ là một âm thanh nhỏ cũng khiến cậu lập tức phản ứng mà quay đầu lại phía phát ra âm thanh kia.
Tuy nhiên bị lớp sương mù cản trở tầm nhìn nên cậu chỉ có thể thất vọng mà không nhìn đến nữa. Người ta không muốn lộ diện, cậu tự nhiên cũng không thể làm gì được.
- Nhóc vẫn bình tĩnh quá.
Chất giọng lần nữa vang lên, giọng nói này nghe quen lắm… không quen sao được? Đối với Lục Tranh mà nói, cậu chỉ mới ngưng nghe cái giọng này một thời gian ngắn mà thôi. Cậu nhận ra giọng nói này, đây chẳng là giọng nói của Khiết Y - mẻ bạch long đã tóm cậu đến dị giới đây mà.
Gần như tức khắc, Lục Tranh quay lại nhìn về hướng phát ra âm thanh thì hình dáng Khiết Y đã hiện rõ mồn một ngay trước mắt, sương mù gì đó cũng tản ra rồi. Lục Tranh lại không có tâm tình xem cảnh vật mà chỉ im lặng đối diện chờ câu nói tiếp theo của Khiết Y, bởi vì cậu biết cậu không có quyền lên tiếng cũng như đưa ra điều kiện ở đây.
- Thôi nào, đừng căng thẳng vậy chứ.
- Mục đích của cô là...
- Không có gì, chỉ là lâu ngày không gặp, muốn nói chuyện chút thôi.
- Chúng ta hẳn là quá lâu cho một cuộc nói chuyện?
Lục Tranh thấy vậy cũng không lạ, bởi cậu thực sự mới chỉ không nhìn thấy mặt của Khiết Y mới gần hai tháng.
- Lần cuối cậu gặp tôi đúng thật là cách đây rất gần nhưng lần cuối tôi gặp cậu đã là hơn sáu ngàn năm rồi.
- ...????
- Biết Khiết gia long tộc không? Tôi là đời đầu tiên của Khiết gia long tộc.
Lục Tranh choáng váng, mạt thế, dị thế đều gặp phải mẻ biến thái (về sức mạnh) này rồi thì thôi đi, bây giờ sao tới xuyên không với xác suất nhỏ như hạt cát giữa sa mạc mà cậu cũng gặp lại Khiết Y cho được. Đã thế thì thôi đi, Khiết gia này chẳng phải là thần tượng của nguyên chủ à. Nguyên chủ, cậu hay lắm, ước mơ một ngày được chân chính trò chuyện với người nhà Khiết gia, bây giờ không những thành hiện thực mà còn là hiện thực tàn khốc.
- Đi thôi!
Câu nói của Khiết Y khiến Lục tranh hồi thần, nhìn vào Khiết Y chỉ thấy cô ta bước đi, theo phản xạ cậu cũng bước theo. Cảnh vật xung quanh cũng thay đổi từ quanh cảnh thiên nhiên sang hành lang rộng và dài với những họa tiết, hoa văn rồng và mây trải dài hai bên hành lang và trên trần là hình cách điệu của mặt trời. Tất các họa tiết này đều là họa tiết nổi, rất cầu kỳ trong thiết kế và không có bất kì màu sắc gì khác màu trắng ở hành lang.
Bước đến một phòng khách, Lục Tranh hơi ngạc nhiên khi thấy khá nhiều người đã có mặt tại đó, trong đó có một gương mặt hết sức quen thuộc cũng chính là đối thủ của cậu trong trận chung kết: Khiết Bảo Ngao. Ngoài ra cũng có một vài gương mặt rất rất quen thuộc khác thường xuyên xuất hiện trên mạng và trên kênh tin tức nữa.
Thấy Khiết Y đến, một loạt đứng lên đồng thanh chào: "Bà cố tổ"
Lục Tranh thật sự không ngờ con người nhìn như mới hai lăm, hai sáu tuổi trước mắt thế mà đã có con đàn cháu đống. À mà cậu cũng không cần phải ngạc nhiên quá làm gì, hơn sáu ngàn năm rồi cơ mà, người ta không con đàn cháu đống mới là lạ. Hơn nữa thiên long còn được gọi là thần long, sống lâu vậy mà chưa già cũng bình thường thôi.
Gật đầu cho có lệ, Khiết Y trực tiếp giới thiệu Lục Tranh sẽ được Khiết gia bảo hộ. Lục tranh đang không hiểu ra sao thì đã trở thành em kết nghĩa của nữ thượng tướng Khiết Huệ và là anh kết nghĩa của Khiết Bảo Ngao.
Mơ mơ hồ hồ được trở thành thanh niên có ô dù to nhất đế quốc, Lục Tranh vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình.
- -------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!
Thân ái và quyết thắng!