Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 33: Trạch Khiết Long ghen tuông
Trong mắt Tam A Nha ánh lên sự sợ hãi, một con ma đang nắm tay của Thẩn Trúc Bạch mà vẻ mặt của cậu lại tỉnh táo như không có chuyện gì xảy ra khiến cô càng thêm lo lắng, cứ ngỡ Thẩm Trúc Bạch đang bị một vong nào ám.
Tam A Nha vội lên tiếng hối thúc.
" Thẩm Trúc Bạch, anh mau qua đây...em sẽ bảo vệ anh khỏi con ma đó!"
Mới gặp lại người yêu cũ, còn chưa hỏi thăm nhau được bao câu. Vậy mà người yêu cũ lại nói chuyện không hiểu gì, Thẩm Trúc Bạch nghiêng đầu ngờ nghệch hỏi.
" A Nha! Anh có bị làm sao đâu mà phải bảo vệ ?"
Tam A Nha sững người, sau đó lại nghĩ trong đầu... Người thường làm sao có thể thấy được ma? Làm sao họ biết được là mình đang bị ám hay không ?
Thẩm Trúc Bạch là người thường, có lẽ anh ấy sẽ không thấy được đi ?
Tam A Nha nghĩ vậy cho nên không trách Thẩm Trúc Bạch, thay vào đó lại nhìn đến Trạch Khiết Long, sau đó quát.
" Này vong nam kia ! Người phàm này đã làm gì ngươi mà ngươi ám theo họ ? Mau mau tránh đi chỗ khác cố làm việc thiện để siêu thoát. Nếu không ta đánh cho ngươi mất hồn"
Trạch Khiết Long đứng ở bên cạnh Thẩm Trúc Bạch, vừa nghe vậy liền nghĩ trong đầu.
" Bị khùng hả ? Pháp khí yếu ớt như vậy thì đánh được tôi sao ?"
Hai người nhìn nhau một cách đấu đá. Một bên là chồng một bên là người yêu cũ, nhưng thật ra...là Trạch Khiết Long nhìn cô gái kia không vừa mắt trước.
" Này ! Cô thấy tôi sao ?"
Trạch Khiết Long nhướn mày, tay vẫn nắm Thẩm Trúc Bạch rồi hỏi.
Mà Tam A Nha vẫn không xuống giọng với Trạch Khiết Long, ngược lại còn cứng rắn đáp.
" Đúng, tôi không những thấy anh mà còn có thể trị anh. Cho nên biết điều thì tránh người phàm tục ra, đừng phiền hà đến cuộc sống của họ"
Trạch Khiết Long vừa nãy nghe đến Tam A Nha thì đã biết đây là người yêu cũ của Thẩm Trúc Bạch, hắn dẫu sao cũng đã là chồng của cậu...máu ghen tuông là điều không thể tránh được.
Thẩm Trúc Bạch hiểu ra là Tam A Nha đang nói chuyện với cái ông chồng của ma của anh, cậu ngạc nhiên hỏi.
" Tam A Nha...em...em có thể nhìn thấy Trạch Khiết Long sao ?"
Tam A Nha nghe Thẩm Trúc Bạch hỏi mình câu như thế, cô cũng có chút bất ngờ...hóa ra con ma này có liên kết với Trúc Bạch
Tam A Nha nhìn con ma đang ngẩng cái mặt kênh kiệu lên khiêu khích cô, trong lòng có chút không vui. Cô mở miệng đáp.
" Anh...anh với hồn ma này có liên quan gì đến nhau ? Kẻ đang đứng bên cạnh anh rất mạnh, tà khí của hắn cũng ngang ngửa với một con quỷ lâu năm...chỉ là hình như hắn bị thiếu mất một cái gì đó nên mới chưa thể hóa quỷ được thôi"
Thẩm Trúc Bạch nhìn sang Trạch Khiết Long, chỉ thấy bên hắn là sát khí đằng đằng dày dặc, khuôn mặt thể hiện địch ý rõ ràng với Tam A Nha.
Hắn quay lại, nhìn Thẩm Trúc Bạch với khuôn mặt như kẻ chịu oan ức, ánh mắt của hắn như muốn nói.
" Đây là người yêu cũ của em, em dám đối tốt với cô ấy thì người ta sẽ giận em đó"
Thẩm Trúc Bạch nhìn hồn ma trước mặt bỗng hóa trẻ con, trong lòng không hiểu sao lại thấy vui. Cậu nhìn cái tên đang hờn dỗi trước mặt, sau đó nói với A Nha.
" Anh hiện tại đang sống cùng hồn ma này, có nghĩa vụ chăm sóc Khiết Long thật tốt"
Tam A Nha ngờ nghệch không hiểu câu nói, chỉ có thể hỏi lại.
" Là như thế nào ? anh tại sao lại ở với một con ma ?"
Trạch Khiết Long nghe đến vội nhẹ bay đến trước mặt của Tam A Nha, thay cậu trả lời tình cũ.
" Thì sao ? Nhà tôi tôi cho ai ở là quyền tôi. Cô đi lấy chồng rồi thì có quyền gì mà hỏi cậu ấy ?"
Bị Trạch Khiết Long nói như vậy, Tam A Nha tức đến giậm chân, nhưng trong lòng cô cũng cảm thấy xấu hổ vì câu nói đó. Thẩm Trúc Bạch thì lại buồn cười đến không thể chịu được, cảm giác như thế người chồng ma này đang bảo vệ mình vậy.
" Anh...anh đừng có mà quá đáng"
"Tôi thích quá đáng đấy ? Cô làm gì được tôi, người phàm tục làm gì có thể đánh được tôi. Mà hiện tại đang có Trúc Bạch ở đây, chẳng lẽ cô định mắng tôi à ?"
Thái độ khinh thường địch thủ hiện rõ trong mắt Trạch Khiết Long, Thẩm Trúc Bạch càng nghe càng buồn cười. Mà Tam A Nha vẫn còn nhiều điều muốn hỏi, cô nàng đành ngậm uất ức ở trong miệng, tò mò hỏi thăm Thẩm Trúc Bạch.
" Là họ bắt ép anh sao ? Hay là anh bị nó theo ám nên mới phải ở như vậy ? Nếu đây là sự thật, em nhất định sẽ giúp anh bằng mọi cách"
Thẩm Trúc Bạch ở nhà Trạch Khiết Long sướng đến mỡ bụng cũng có, với tài chửi nhau hơn người của cậu thì ai dám ăn hiếp Thẩm Trúc Bạch kia chứ ?
Cậu quan sát tình hình, cảm thấy Trạch Khiết Long như muốn ăn hiếp con gái nhà người ta rồi nên đành mở miệng giải vây giúp Tam A Nha.
" Thật ra...anh ấy..."
" Tôi và Thẩm Trúc Bạch kết hôn rồi, là minh hôn đó. Như nào, hết tò mò chưa người yêu cũ"
Thẩm Trúc Bạch chưa nói hết câu đã bị người ta cướp lời. Mà Tam A Nha vừa nghe xong thì tiến vào trạng thái hóa đá, từ từ chết lặng.
Tam A Nha vội lên tiếng hối thúc.
" Thẩm Trúc Bạch, anh mau qua đây...em sẽ bảo vệ anh khỏi con ma đó!"
Mới gặp lại người yêu cũ, còn chưa hỏi thăm nhau được bao câu. Vậy mà người yêu cũ lại nói chuyện không hiểu gì, Thẩm Trúc Bạch nghiêng đầu ngờ nghệch hỏi.
" A Nha! Anh có bị làm sao đâu mà phải bảo vệ ?"
Tam A Nha sững người, sau đó lại nghĩ trong đầu... Người thường làm sao có thể thấy được ma? Làm sao họ biết được là mình đang bị ám hay không ?
Thẩm Trúc Bạch là người thường, có lẽ anh ấy sẽ không thấy được đi ?
Tam A Nha nghĩ vậy cho nên không trách Thẩm Trúc Bạch, thay vào đó lại nhìn đến Trạch Khiết Long, sau đó quát.
" Này vong nam kia ! Người phàm này đã làm gì ngươi mà ngươi ám theo họ ? Mau mau tránh đi chỗ khác cố làm việc thiện để siêu thoát. Nếu không ta đánh cho ngươi mất hồn"
Trạch Khiết Long đứng ở bên cạnh Thẩm Trúc Bạch, vừa nghe vậy liền nghĩ trong đầu.
" Bị khùng hả ? Pháp khí yếu ớt như vậy thì đánh được tôi sao ?"
Hai người nhìn nhau một cách đấu đá. Một bên là chồng một bên là người yêu cũ, nhưng thật ra...là Trạch Khiết Long nhìn cô gái kia không vừa mắt trước.
" Này ! Cô thấy tôi sao ?"
Trạch Khiết Long nhướn mày, tay vẫn nắm Thẩm Trúc Bạch rồi hỏi.
Mà Tam A Nha vẫn không xuống giọng với Trạch Khiết Long, ngược lại còn cứng rắn đáp.
" Đúng, tôi không những thấy anh mà còn có thể trị anh. Cho nên biết điều thì tránh người phàm tục ra, đừng phiền hà đến cuộc sống của họ"
Trạch Khiết Long vừa nãy nghe đến Tam A Nha thì đã biết đây là người yêu cũ của Thẩm Trúc Bạch, hắn dẫu sao cũng đã là chồng của cậu...máu ghen tuông là điều không thể tránh được.
Thẩm Trúc Bạch hiểu ra là Tam A Nha đang nói chuyện với cái ông chồng của ma của anh, cậu ngạc nhiên hỏi.
" Tam A Nha...em...em có thể nhìn thấy Trạch Khiết Long sao ?"
Tam A Nha nghe Thẩm Trúc Bạch hỏi mình câu như thế, cô cũng có chút bất ngờ...hóa ra con ma này có liên kết với Trúc Bạch
Tam A Nha nhìn con ma đang ngẩng cái mặt kênh kiệu lên khiêu khích cô, trong lòng có chút không vui. Cô mở miệng đáp.
" Anh...anh với hồn ma này có liên quan gì đến nhau ? Kẻ đang đứng bên cạnh anh rất mạnh, tà khí của hắn cũng ngang ngửa với một con quỷ lâu năm...chỉ là hình như hắn bị thiếu mất một cái gì đó nên mới chưa thể hóa quỷ được thôi"
Thẩm Trúc Bạch nhìn sang Trạch Khiết Long, chỉ thấy bên hắn là sát khí đằng đằng dày dặc, khuôn mặt thể hiện địch ý rõ ràng với Tam A Nha.
Hắn quay lại, nhìn Thẩm Trúc Bạch với khuôn mặt như kẻ chịu oan ức, ánh mắt của hắn như muốn nói.
" Đây là người yêu cũ của em, em dám đối tốt với cô ấy thì người ta sẽ giận em đó"
Thẩm Trúc Bạch nhìn hồn ma trước mặt bỗng hóa trẻ con, trong lòng không hiểu sao lại thấy vui. Cậu nhìn cái tên đang hờn dỗi trước mặt, sau đó nói với A Nha.
" Anh hiện tại đang sống cùng hồn ma này, có nghĩa vụ chăm sóc Khiết Long thật tốt"
Tam A Nha ngờ nghệch không hiểu câu nói, chỉ có thể hỏi lại.
" Là như thế nào ? anh tại sao lại ở với một con ma ?"
Trạch Khiết Long nghe đến vội nhẹ bay đến trước mặt của Tam A Nha, thay cậu trả lời tình cũ.
" Thì sao ? Nhà tôi tôi cho ai ở là quyền tôi. Cô đi lấy chồng rồi thì có quyền gì mà hỏi cậu ấy ?"
Bị Trạch Khiết Long nói như vậy, Tam A Nha tức đến giậm chân, nhưng trong lòng cô cũng cảm thấy xấu hổ vì câu nói đó. Thẩm Trúc Bạch thì lại buồn cười đến không thể chịu được, cảm giác như thế người chồng ma này đang bảo vệ mình vậy.
" Anh...anh đừng có mà quá đáng"
"Tôi thích quá đáng đấy ? Cô làm gì được tôi, người phàm tục làm gì có thể đánh được tôi. Mà hiện tại đang có Trúc Bạch ở đây, chẳng lẽ cô định mắng tôi à ?"
Thái độ khinh thường địch thủ hiện rõ trong mắt Trạch Khiết Long, Thẩm Trúc Bạch càng nghe càng buồn cười. Mà Tam A Nha vẫn còn nhiều điều muốn hỏi, cô nàng đành ngậm uất ức ở trong miệng, tò mò hỏi thăm Thẩm Trúc Bạch.
" Là họ bắt ép anh sao ? Hay là anh bị nó theo ám nên mới phải ở như vậy ? Nếu đây là sự thật, em nhất định sẽ giúp anh bằng mọi cách"
Thẩm Trúc Bạch ở nhà Trạch Khiết Long sướng đến mỡ bụng cũng có, với tài chửi nhau hơn người của cậu thì ai dám ăn hiếp Thẩm Trúc Bạch kia chứ ?
Cậu quan sát tình hình, cảm thấy Trạch Khiết Long như muốn ăn hiếp con gái nhà người ta rồi nên đành mở miệng giải vây giúp Tam A Nha.
" Thật ra...anh ấy..."
" Tôi và Thẩm Trúc Bạch kết hôn rồi, là minh hôn đó. Như nào, hết tò mò chưa người yêu cũ"
Thẩm Trúc Bạch chưa nói hết câu đã bị người ta cướp lời. Mà Tam A Nha vừa nghe xong thì tiến vào trạng thái hóa đá, từ từ chết lặng.